Bạn đang xem bài viết Yêu Chó Để Thấy Lòng Rộng Mở được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
* Những chú chó dạy ta điều gì?Có người nói với tôi rằng: “Những người yêu động vật thường có trái tim quảng đại”. Một người khác lại nói: “Những chú chó dạy ta cách yêu thương. Nếu không thể yêu được động vật và trẻ con có lẽ người ta cũng chẳng thể yêu thương ai”. Tôi thấy đúng hết – mà không biết những ai ăn thịt chó có thấy “đụng chạm” bùi ngùi rồi bỗng dưng… nghĩ lại, sẽ thôi ăn thịt loài vật được xem là bạn của con người nữa. Tôi còn thấy những người yêu thương loài vật không chỉ nhân hậu mà còn hài hước. Điều đáng quý là họ luôn biết làm cho cuộc sống của mình lạc quan, tích cực hơn. Bạn có tin không, ngôi nhà có những chú chó luôn có những niềm vui kỳ lạ, bất ngờ với những chú chó cưng. Có lần nghe MC Quỳnh Hương kể về hai chú chó trong nhà, tôi không thể nào nhịn được cười vì sự hài hước trong góc nhìn đầy yêu thương của chị. Quỳnh Hương bảo, có lúc đi làm về mệt nhìn thấy hai đứa ngồi bệt ngoài sân đợi là thấy lòng mềm lại. Mà chị cũng có con nhỏ, công việc luôn bận rộn chứ có phải rảnh rang gì lắm đâu. Nhưng chị bảo, những chú chó cho mình niềm vui nhiều hơn là mình tưởng.
Trên facebook tôi có một người bạn hành nghề thú y, cũng vô cùng yêu thương loài vật. Dõi theo những chia sẻ của bạn, tôi thấy một tâm hồn nhân ái, rộng mở, tích cực và luôn lạc quan. Công việc của bạn vất vả không kém các bác sĩ cấp cứu người. Có khi nửa đêm đang chuẩn bị lên giường ngủ thì khách gọi năn nỉ cứu giùm con chó đang cơn nguy kịch. Có khi đang trên đường về quê chơi cũng nghe khách hốt hoảng nhờ lên phố sớm để chó mẹ kịp lên bàn mổ. Còn lịch “cắt bi”, triệt sản thì hầu như bạn nhận mỗi ngày. Nhiều lúc nhìn bạn mồ hôi mồ kê thở dốc sau một ca mổ khó mà thương. Có lúc bạn bật khóc vì không cứu được đủ đàn 6 con chó trong bụng mẹ. Lương y như từ mẫu, nhưng bác sĩ thú y không chỉ là từ mẫu mà đôi khi còn phải là chú hề, là nhà tâm lý luôn biết cách xoa dịu cho những con vật đáng thương đang chịu đau đớn mà không thể nghe hiểu tiếng người. Bạn làm nghề cũng gần 10 năm rồi, chăm sóc, cứu mổ chữa trị cho không biết bao nhiêu chú chó đủ chủng loại. Ở nhà bạn cũng nuôi chó, trang cá nhân toàn lời lẽ “bêu rếu” chú chó nghịch phá khắp nhà. Nhưng đọc dòng trạng thái nào của bạn cũng buồn cười, cách bạn gọi chú chó là “cụ”, là “anh”, cách bạn năn nỉ “cụ đừng phá nhà để con yên tâm đi làm” hay cách bạn chăm chút nấu nước lá cho chó tắm thơm lông, rồi (trời ơi) đến ngày sinh nhật chú chó bạn còn mua cả bánh kem về cho chụp hình post facebook. Tình yêu của người đàn ông không phải bằng lời nói mà bằng hành động có lẽ là đây. Ngày nào cũng thấy bạn kể tội chú chó cưng nhưng chia sẻ nào cũng đầy sự quan tâm, tình yêu thương và cực kỳ hài hước. Chỉ có “trái tim quảng đại” mới có thể nhìn việc chó nhà ăn trộm thịt cũng thành ra “nhờ vậy ta được bữa ăn chay”. Chỉ có lòng yêu thương động vật cao quý mới có thể khiến bạn sau mỗi lần mổ đều chú ý gọi điện hỏi thăm khách rằng “Bé Mẹt nay ăn uống nhiều chưa?”, “Cu Tèo còn rên đau không?”, “Có gì mang bả ra chích thuốc”… Lúc nào ngồi cà phê mà nghe bạn điện thoại là tôi cũng không thể nhịn cười. Dù biết rõ tỏng tòng tong các “đối tượng” mà bạn đề cập đến là những chú chó, nhưng nhịn làm sao nổi khi vui chuyện lên bạn dùng những đại từ kiểu như “thằng chả, thím hai, tiểu thư”… dành cho những chú chó cưng. Có khi chỉ mỗi đề tài “chó” thôi mà chúng tôi nói hoài không hết – chính xác là tôi ngỏng cổ cò lên nghe bạn kể chuyện tiếu lâm.
Bạn làm tôi nhớ mình cũng từng có một chú chó yêu, hồi mười mấy năm trước. Nhà xin về nuôi từ lúc nó mới dọ dẫm tập đi cho đến khi già nua, bệnh tật rồi qua đời. Tên nó là Ú Lùn – chị gái tôi đặt cho vì lúc mang nó về nom nó vừa ú vừa lùn. Màu lông – nói theo tông màu tóc nhuộm bây giờ – có lẽ là cam vàng mật ong. Lông xù. Con Ú Lùn ăn khỏe, và cũng năng động không kém gì cô chủ suốt ngày tìm cách bày trò. Tôi không biết chơi với tôi nó có vui không, nhưng hễ vắng tôi là nó đi kiếm. Tôi đi học buổi sáng, trưa về đã thấy nó ngồi sẵn ngoài cửa nhát thấy bóng là chạy bổ nhào ra xoắn đuôi cả lên. Con Ú Lùn chưa cứu cá chết đuối trong ao nhưng cũng từng ăn vụng thịt, làm đổ nồi canh, làm bẩn hết sàn nhà vì cái tội dầm mưa sình lầy rồi mang toàn bộ “dấu chân người hùng” đi từ nhà trước tới nhà sau như thể bàn chân ngà ngọc ấy phải được in dấu khắp nơi mới xứng mặt anh hùng. Mà có đánh nó được đâu, mỗi lần dứ dứ cái cây lên là nó nhìn tôi bằng vẻ mặt thảm thương vô số tội, như thể muốn nói rằng đánh đi đánh đi rồi “bà” sẽ phải… hối hận cả đời. Đôi mắt như “biển hồ đầy” của nó lúc nào cũng khiến tôi mềm lòng, nổi nóng lắm cũng chỉ dậm chân một phát, quất cây vào… vách hò hét ra oai vậy thôi chứ có đánh nó được roi nào.
Năm tôi lên thành phố học, con Ú Lùn được chở theo về nhà chị gái ở ngoại ô. Nhà phố không có khu vườn và cánh đồng, con Lùn bị xích lại. Nó đến tuổi có người yêu mà ngày ngày vẫn bị xích ngoài hiên chỉ rộng tầm 3m2, hết đi loanh quanh lại nằm buồn bã. Nhà chị có trẻ nhỏ chưa biết bò nên Ú Lùn cũng không được vào nhà, sợ bay lông. Tôi mỗi ngày nhìn nó buồn cũng chỉ biết buồn theo nó, chứ biết làm sao khi chỉ cần thả ra sơ sẩy một chút là trộm sẽ mang nó đi. Buổi chiều anh rể tôi hay dẫn nó đi dạo, có lần nó nhìn thấy dòng kênh lúp xúp bóng dừa nước, nó tưởng quê nhà bèn giằng thốc ra khỏi anh, chạy băng băng về phía dòng kênh lao xuống bơi liên hồi qua bờ bên kia. Tôi hết hồn bỏ tô cơm chạy theo, chỉ biết đứng bên này bất lực gọi Ú Lùn, Ú Lùn mà nó không quay lại. Lúc đó tôi mới nhận ra rằng mang theo nó về thành phố là sai lầm lớn nhất. Tôi tước đi tuổi thơ lộng gió của nó, lấy mất của nó cả cánh đồng mà lẽ ra nó xứng đáng thuộc về. Tôi ngồi bên bờ kênh chảy nước mắt. (Sau này tôi biết rằng có những yêu thương sai cách cũng sẽ khiến người mình thương đau lòng đến chừng nào).
Mãi mãi trong suốt cuộc đời tôi cũng không biết được con chó của tôi đã nghĩ gì.
Bây giờ thì thân xác nó là cát bụi rồi. 10 năm của nó bằng trăm năm của một người. Nhưng hạnh phúc của nó có lẽ chỉ được 1 năm thôi. Đó là khi còn được sống trong những ngày thênh thang lộng gió ở cánh đồng. Còn 9 năm tiếp theo, đời luẩn quẩn trong sợi dây buộc cổ, trong khoảnh sân hẹp và mọi khao khát bản năng đều bị kìm nén lại trong những tối bạn đến tìm chỉ biết đứng ngoài hàng rào nhìn vào, thả cho nhau những tiếng kêu thống thiết mà chỉ có chó mới hiểu. Tôi hay nói đùa, Juliet không ra ngoài được, các Romeo về nhà đi. Nhưng tôi hiểu rằng sống cuộc đời mình ở phố đã khó rồi, Ú Lùn sao có thể sinh con thêm. Nhũ mẫu là tôi chẳng bao giờ có thể mở cửa ra. Con chó của tôi cứ thế sống mòn, rồi chết già – khép lại một cuộc đời buồn như đôi mắt nó mỗi lần nhìn tôi đi đâu xa về. Nỗi mừng vui không còn là cách nhảy chồm chồm cắn áo như xưa nữa, chỉ có khuôn mặt giãn ra như cách một người trưởng thành đón một người trưởng thành trở về nhà. Con Ú Lùn khiến tôi thấy mình có tội – dù rằng chính Ú đã dạy tôi bài học lớn nhất về tình yêu thương. Một tình yêu thương vô điều kiện. (Dù sau này tôi cũng đã trao đi yêu thương vô điều kiện trong cuộc đời, nhưng đời vô thường luôn có lý do cho những được mất, trả vay).
Sau này, đi bất cứ nơi nào được gặp những chú chó, tôi đều cười với chúng, thậm chí là nói lời chào. Lúc nào cũng như nhìn thấy bóng dáng Ú Lùn trên hình dung của những chú chó khác. Nỗi thương và mất mát một chú chó đã gắn bó với mình quá lâu cũng day dứt như mất đi một người bạn tốt, như mất một yêu thương. (Tôi đã từng mất đi con mèo yêu nhất, rồi chú chó yêu nhất, cuối cùng là người thương nhất. Những cái mất khác nhau, nhưng chung nhau là nỗi buồn. Có cả nỗi nhớ và day dứt – lặng yên như những hạt bụi đã nằm như tro tàn dưới đáy đại dương xanh).
Có giai đoạn trọ ở chung cư cũ trên đường Trương Định, chiều về tôi hay ngồi lại với chú chó già bị què chân trái, phía sau. Chú không đi được, chỉ nằm luẩn quẩn ngoài bãi xe với đôi mắt u buồn. Thật ra chó cũng như người, nếu được sống đủ đầy hạnh phúc thì khuôn mặt, đôi mắt nó cũng tươi vui, lạc quan. Ngược lại người sẽ luôn nhìn thấy nỗi man mác buồn bã trên khuôn mặt không biết nói tiếng người. Hồi đi Phú Quốc, ghé bè nuôi hào gặp chú chó của biển, tôi cũng nhớ hoài. Đa phần chó thường ngại người lạ, nhưng chú chó này lại sẵn sàng nằm lăn ra cho bọn tôi gãi lông. Tôi nghĩ nó cũng như trẻ mồ côi thiếu tình thương. Anh chủ nói nó ở đây suốt với anh, cũng đâu biết chơi gì, loanh quanh trên nhà bè giữa trời gió sóng nước. Khi nào về bờ thì anh ôm nó theo. Vậy mà cũng có khi nó nhớ bờ, tàu khách nhổ neo đi là nó nhào luôn xuống nước bơi theo. Thương trào nước mắt.
Mỗi người sinh ra đều có số phận riêng. Chó có lẽ cũng vậy. Có những chú chó ăn ngon mặc đẹp sống sung túc giàu sang nhưng cũng có những chú chó sống vất vả, đói rách lang thang. Mà sang hay hèn, được tắm chải lông được chăm sóc sức khỏe định kỳ hay cứ phơi lông ngoài đồng ngoài sương ngoài gió cũng được, miễn là các chú chó được sống tự do, đừng bao giờ bị trộm giết thịt. Vậy đã là một diễm phúc và biết ơn con người lắm rồi.
Ở nhiều nước phương Tây, chó luôn được coi trọng. Còn ở nước mình, sao mà xót xa. Năm 2023, Liên minh Bảo vệ chó châu Á có sang Việt Nam mở chiến dịch “Về đi Vàng ơi!”, với sự tham gia làm đại diện của nhiều gương mặt trẻ nổi tiếng. Người ta mở diễn đàn, tạo chiến dịch ký tên, rồi đăng tải đoạn phim đau lòng về hàng nghìn chú chó bị bắt, đưa đến lò mổ và giết thịt. Chiến dịch tạo được làn sóng kêu gọi người Việt hãy ngừng ăn thịt chó, vì “chó là bạn, không phải thức ăn”. Cộng đồng mạng một thời cũng dậy sóng khi phân chia thành hai phía: bên bảo vệ, bên phản ứng. Phía bảo vệ lên án phía ăn thịt chó. Rầm rầm rộ rộ, cuối cùng khi chiến dịch Vàng ơi về đi! tạm lắng, người ta không còn nghe tin Liên minh Bảo vệ chó châu Á đến Việt Nam thêm lần nào nữa. Trong số những câu chuyện về loài vật, có lẽ chó là loài để lại nhiều hình ảnh đẹp đẽ và xúc động nhất về tình yêu thương và lòng trung thành. Đã từng có những bộ phim từ câu chuyện thật lấy hết nước mắt của người xem: chú chó Hachiko đợi chủ cho đến chết ở nhà ga Shinbuya – Nhật Bản, chú chó nằm phủ phục bên mộ chủ sau khi chủ qua đời, hàng loạt câu chuyện về những chú chó dũng cảm hy sinh cứu chủ, mới đây nhất là chú chó Dayko qua đời vì kiệt sức sau khi đào bới cứu được 6 người sau trận động đất ở Ecuador… Loài vật thông minh này sống tình cảm, đầy đức hy sinh, lại dễ thương và luôn mang niềm vui đến cho con người. Vậy mà tôi cũng không thể hiểu sao người ta lại có thể nỡ nào giết thịt. Nỡ nào…
Tiểu QuyênTuần Báo Văn Nghệ chúng tôi số 410
Khi Chó Mở Tròn Xoe Mắt Để Lấy Lòng Bạn
Các nhà nghiên cứu đã tìm hiểu về sự chuyển động cơ mặt của những chú chó tại một số trung tâm cứu trợ khi có ai đó đến gần chuồng chúng.
Họ phát hiện ra chó thường nhướng mày lên để mắt chúng trông to tròn hơn.
Nhờ thế chúng có nhiều cơ hội được người chủ mới nhận nuôi hơn.
Bài nghiên cứu cho rằng con người thường có cảm tình với những gương mặt ngây thơ, bé bỏng, vì vậy loài chó học cách làm vẻ mặt này với mong muốn được người chủ tương lai để mắt đến.
Nhướng mày lên, mở to mắt là biểu hiện chó muốn lấy lòng bạnRất nhiều chủ nuôi cảm thấy không thể không mủi lòng chiều chuộng khi vật cưng giương đôi mắt tròn xoe tội nghiệp nhìn mình. Giờ đây, khoa học đã khám phá ra rằng biểu hiện đáng yêu ấy thực sự có tác động đến tiềm thức chúng ta.
Nghiên cứu từ trường Đại học Portsmouth cho thấy những chú chó nào biết nhướng mày lên để mắt chúng to tròn hơn thường dễ được người chủ tương lai nhận nuôi nhanh hơn những chú chó khác. Bài viết cũng chỉ ra rằng con người thường có cảm tình với những gương mặt ngây thơ, bé bỏng, vì vậy loài chó học cách làm vẻ mặt này với mong muốn được chủ nuôi mới để mắt đến.
Phối hợp với Trung Tâm Dinh Dưỡng Thú Cưng Waltham, các nhà nghiên cứu sử dụng một thiệt bị tân tiến có tên gọi DogFACS để phân tích biểu cảm trên gương mặt chó. Họ tiến hành quan sát phản ứng trên 27 chú chó tại trung tâm cứu trợ khi có ai đó đến gần chuồng chúng.
Khi một người chủ tiềm năng đến trước chuồng chó, thiết bị sẽ đếm số lần cún ta nhướng mày lên, mở mắt to tròn tỏ vẻ dễ thương. Chú chó nào làm nhiều điệu bộ này hơn sẽ nhanh chóng thu hút được thiện cảm của chủ nhân hơn nhờ vào đôi mắt “cún con” tròn xoe khẩn nài.
Con người thường có cảm tình với những điệu bộ ngây thơ, hiền lành
Khá nhiều nghiên cứu trước đó nhận ra con người dễ bị xiêu lòng trước những đôi mắt mở lớn, to tròn, không chỉ của các em bé mà còn ở vật cưng. Tuy nhiên, đây là nghiên cứu đầu tiên nhấn mạnh vào tầm quan trọng của “đôi mắt cún con”. Họ cho rằng yếu tố này đóng vai trò chủ chốt trong quyết định người ta sẽ nhận nuôi chú chó nào
Bài nghiên cứu tập trung vào giống chó Staffordshore Bull Terriers và Mastiff, độ tuổi khoảng từ bảy tháng đến tám năm và tất cả đều có nhu cầu tìm chủ mới.
“Kết quả của nghiên cứu này xuất phát từ quá trình tìm hiểu về chó sói. Dường như con người tử tế, khoan dung với loài sói hơn khi chúng trưng ra đôi mắt to tròn khép nép. Chó nhà đã kế thừa thói quen này từ tổ tiên hoang dã của chúng. ” Theo tiến sĩ Bridget Waller, chuyên gia về phát triển giao tiếp xã hội tại Đại học Portsmouth.
“Thực nghiệm chứng minh được những chú chó đã phát triển quá trình vận động cơ mặt để lấy lòng những ai có cảm tình với điệu bộ hiền lành, ngây thơ như trẻ nhỏ. Nói cách khác, chúng ta có thể ngay lập tức muốn nhận nuôi những chú chó trưng ra vẻ mặt cún con. Ngoài ra, còn một giả thuyết khác nữa là nhướng mày thường làm liên tưởng đến cảm xúc buồn rầu, vì thế một chú chó nhướng mày trông buồn bã dễ khiến con người động lòng.”
Liệu bạn có thể nổi giận khi nhìn gương mặt này?
Tiến sĩ Juliane Kaminski, một chuyên gia về nhận thức ở loài chó, đồng tác giả bài nghiên cứu cho biết: “Thuần hoá sói phải trải qua một giai đoạn khá phức tạp và rất ít thông tin ghi lại quá trình này. Chỉ có thể chắc chắn một vài đặc điểm hình thức bên ngoài đã được chọn lọc trực tiếp khi thuần hoá sói thành chó nhà, nhưng một vài đặc tính khác được chọn trong vô thức.
Kết quả cho thấy những chú chó làm biểu hiện cún con sẽ thu hút chúng ta. Điều này không đồng nghĩa chú chó nào biết thực hiện những biểu cảm này sẽ thông minh hơn những chú chó còn lại, nhưng người ta vẫn ưa chuộng vẻ mặt chúng hơn một vài hành động khác, ví dụ như vẫy đuôi mừng v.v…
Biểu hiện cún con dễ gây thiện cảm và thu hút cho con người
9 Dấu Hiệu Cho Thấy Bạn Đang Yêu
Miễn là họ hạnh phúc, bạn sẽ hạnh phúc. Vì vậy bất cứ điều gì làm cho họ hạnh phúc, bạn sẽ làm điều đó. Nếu bạn muốn thay đổi điều gì đó để tốt cho cả 2, hãy hỏi ý kiến của họ trước.
2. Sự bình đẳngKhông ai tốt hơn người ấy. Bạn vừa hỗ trợ, vừa hy sinh những thứ có lợi cho người ấy của bạn và bạn sẽ cũng sẽ nhận được những điều tương tự từ người ấy.
3. Trò chuyện về bất cứ điều gìBạn có thể nói về chính trị hoặc bóng đá… nó không thực sự quan trọng bởi vì bạn sẽ thích kể bất cứ điều gì với họ. Ngay cả sự im lặng cũng không khó xử, chúng vẫn thoải mái và bạn chưa từng cảm thấy mức độ thoải mái này trước đây.
4. 10 giây so với 10 giờNgay cả khi cả hai bạn đều rất bận rộn với cuộc sống của chính mình, bạn sẵn sàng dành một phút trong ngày để gọi cho họ và đảm bảo rằng ngày của họ sẽ tốt như bạn. Chỉ cần nghe giọng nói của họ cũng mang lại cho bạn sự thoải mái.
5. Cùng làm những việc nhỏVí dụ như đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa… bạn sẵn sàng chia sẻ với họ. Đột nhiên, nó biến thành khoảnh khắc quý giá, bạn không bao giờ muốn qua đi.
6. Các chức năng cơ thể không bị bỏ quaBạn có thể chia sẻ bất cứ điều gì, những thứ tế nhị nhất, kể cả những chuyện giường chiếu… không có gì là vượt quá giới hạn cho hai, điều đó cho thấy: bạn thực sự đang yêu.
7. La hét là được, trong trường hợp đúngKhi các bạn tranh cãi, nó có thể rất kịch liệt, nhưng không phải vì bạn giận họ hay muốn ồn ào trong cuộc tranh luận, mà vì bạn đam mê con người họ và thậm chí không muốn nghĩ về việc mất họ.
8. Thời gian không bao giờ lãng phíNgay cả khi bạn dành cả ngày để xem phim, bạn vẫn cảm thấy bình thường chỉ vì các bạn đã ở bên nhau. Tất nhiên bạn dành thời gian để thực sự làm việc nhưng điều quan trọng là có những ngày nghỉ ngơi cùng họ.
9. Mọi thứ làm bạn nhớ đến họNgay cả âm thanh của một đứa trẻ la hét hay một con chó dễ thương ở công viên, cũng khiến bạn nghĩ về họ, tâm trí của bạn luôn dành cho họ và hướng đến họ mọi lúc.
6 Lý Do Để Chúng Ta Yêu Mèo
6 LÝ DO ĐỂ CHÚNG TA YÊU MÈO
Mèo có thể dạy cho bạn sự khoan dung
Mèo có thể dạy chúng ta biết cách yêu thương và tôn trọng dù cho bạn có là ai! Mèo là loài động vật độc lập, tất nhiên chúng sẽ không thay đổi đặc điểm tính cách của chúng để làm hài lòng bạn. Chính vì tính cách này của mèo khiến bạn cảm thấy thú vị và yêu mến chúng. Thú nhận đi, bạn thích vui đùa với chúng và đôi khi cũng phải tôn trọng mỗi khi chúng ngủ, đúng không?
Mèo là nơi giúp bạn ngủ ngon nhất trên thế giới
Tắt điện thoại di động, máy tính hay những thiết bị khiến bạn phân tâm; bạn cần được thư giãn và ngủ một giấc ngủ ngon. Nhưng liệu mùi hương và âm nhạc có thật sự hữu hiệu bằng một chú mèo? Đối với những người nuôi mèo, chúng là chiếc máy ru ngủ cực kỳ hiệu quả. Sự ấm áp tỏa ra từ cơ thể chúng có thể khiến bạn cảm thấy hạnh phúc và cả thế giới ngoài kia đã không còn quan trọng nữa!
Mèo giúp phát triển kinh tế hiệu quả
Bạn là người yêu mèo, bạn đang nuôi mèo và điều tất nhiên bạn muốn những điều tốt nhất cho mèo của bạn. Trong một số khảo sát mới đây cho thấy, mỗi năm người tiêu dùng ở Mỹ sẽ chi 69.36 tỷ đô cho đồ dùng vật nuôi (thức ăn cho mèo cao cấp, đồ chơi, phụ kiện, dụng cụ chăm sóc, thú y…). Vì vậy, mèo chính là một trong những mục tiêu hàng đầu khuyến khích bạn kiếm thật nhiều tiền, tất nhiên là cũng tiêu tốn rất nhiều tiền!
Mèo là kỳ quan tự nhiên
Bạn có công nhận một điều rằng dù cho mèo có thuộc giống loài nào, màu sắc gì, chúng cũng đều có nét quyến rũ và hấp dẫn rất đặc biệt không? Sự hoang dã và tính độc lập đã tạo ra một nét rất riêng và chính vì vậy bạn luôn nhìn thấy chúng vô cùng đẹp dù cho chúng còn nhỏ hay đã trưởng thành!
Mèo không đòi hỏi phải được đi dạo
Dù trời lạnh hay ấm, nắng hay mưa, bạn cũng cần cho chó đi dạo ít nhất 1 lần 1 ngày. Tuy nhiên đối với mèo lại khác, bạn có thể bận rộn với công việc của mình vì chúng chỉ cần ngồi bên khung cửa sổ để ngắm nhìn thế giới – vậy là đã quá đủ!
Yêu mèo sẽ rất tốt cho sức khỏe
Dù chúng ta không nói ra điều đó, chúng ta vẫn phải công nhận rằng tình yêu mèo danh cho chúng ta giúp thúc đẩy sự hạnh phúc. Việc nuôi mèo giúp giảm đi sự căng thẳng, mệt mỏi, lo lắng, mang lại sự thoải mái, bình tĩnh trong cuộc sống.
Và tất nhiên, mèo giúp sưởi ấm trai tim chúng ta, đúng không?
Nuôi Chó Là Để Cảm Nhận Tình Yêu Thương
~~~
NUÔI CHÓ LÀ ĐỂ CẢM NHẬN TÌNH YÊU THƯƠNG (*)
(*) Tựa đề bài viết lấy từ một câu trong cuốn Đắc Nhân Tâm. Còn bài viết gốc, MMun đã viết từ 3 năm trước và tựa khi đó là “Viết cho một người bạn đang sống ở thiên đường”.
Kiki thân, mày chắc là nhớ tao lắm phải không, tao cũng thế. Tao nhớ và yêu mày nhiều thật nhiều. Tao nghĩ là mày đang chạy nhảy, đùa giỡn ở đâu đó trên thiên đường, bởi vì đó là chỗ dành cho mày. Một người bạn tốt của tao.
Tao với mày, như hai người bạn mà lại có tình nghĩa như cha và con. Tao là cha, mày là con, tao chăm mày từ khi mày vừa lọt lòng mẹ. Ngày đầu tiên về nhà, mày bụ sữa, em chã và dễ thương lắm. Tao thương mày còn nhỏ, để dành tiền mua sữa về bón cho mày uống. Khi mày cứng cáp lên một tí, cũng chính tay tao băm thịt, nấu cháo cho mày ăn. Ngồi nhìn mày “thực thi nhiệm vụ” cho đến khi cái đĩa sứ trở nên láng coóng… Khi ấy mày còn nhỏ lắm, mày sẽ không thể nhớ được cảnh ba chị em tao quây tròn quanh mày để cổ vũ mỗi khi mày mon men bò tới cái bậc thềm sau bếp và cố sức leo lên.
Không biết mày có đủ sức và đủ cứng cáp để thực hiện việc đó hay không nhưng tao thì cầm lòng chẳng đặng nên thường xốc nách mày và nhẹ nhàng đặt lên trên ấy, sau vài lần mày cố công và vấp ngã. Giờ ai đem lại niềm vui nhỏ nhoi ấy cho tao và ai sẽ là người giúp mày đứng dậy?
Nhà tao nghèo, mày cũng khổ, phải ăn cả cám gà. Tao thương mày lắm nhưng biết phải làm sao? Bà nội thì nói rằng đó là món ăn yêu thích của mày chứ chẳng có ai ép uổng. Có lẽ là thế thật nên mày béo lắm, tao càng lúc càng thấy khó khăn khi muốn ẵm mày Ki ạ. Mày là một con chó thông minh nhưng mày hiền và nhát quá. Ngày mày lên 3 tuổi, có hai thằng nghiện lợi dụng lúc bà nội quên không đóng cửa sau nhà đã lẻn vào bắt mày đi mất. Buổi chiều đi học về, tao không thấy mày ra cửa mừng tao; vào nhà tao không thấy mày trốn trong gầm tủ đứng; xuống bếp tao cũng chẳng thấy bóng dáng mày. Bà nội nói rằng mày bị bắt đi rồi và tao muốn khóc. Tao không muốn mất đi một người bạn là mày.
Tết năm rồi về Hải Phòng, mọi người kể với tao rằng thằng S – cái thằng đã bắt mày – đã bị kết án tù chung thân với tội danh buôn ma túy. Tao không vui mà cũng chẳng buồn, cái tên của nó làm cho tao lại thấy nhớ mày. Tao biết rằng, lần này sẽ không có mày ra chào mừng tao như những lần khác nữa. Về Hải Phòng, tao sẽ lại dậy thật sớm. Tao lại chạy bộ trên những con đường gồ ghề ở dưới bờ đê, chạy trên con đường trải nhựa ở đường băng dưới sân bay và tao chỉ chạy một mình. Sẽ không có người bạn nhỏ – là mày – chạy bộ cùng tao. Cũng chẳng có ai đùa giỡn với tao dưới con mương ngòai cửa sông trước khi lết bộ về nhà để rồi tụi bạn phải ghen tị vì thấy tao có một người bạn thật dễ thương, thông minh và tinh nghịch.
KiKi à, đã có lúc tao ước rằng giá như tao có thể hiểu được hết những suy nghĩ của mày. Hiểu được hết những gì máy muốn nói mỗi khi ngước cặp mắt long lanh ươn ướt của mày lên nhìn tao. Gặp ai tao cũng khoe về mày như một báu vật đối với thằng học sinh nghèo là tao. Tao buồn cười mỗi khi cả nhà ăn cơm mày lại rón tén từ dưới bếp chạy lên nhà và chui tọt vào gầm bàn ngòai cửa để “trông nhà”. Đấy là bà nội nói thế chứ tao biết thừa mày nhát như cáy, sợ cả kẻ trộm thì làm sao trông được nhà? Mày nằm ở dưới đó mà cái mặt quay về mâm cơm, nhìn trộm tao, để rồi khi thấy tao lườm một cái là mày lại quay đi chỗ khác… được một, hai phút lại tiếp tục nhìn trộm về phía mâm cơm.
Tao cũng trẻ con đâu kém gì mày nhỉ, hễ có khách là hai thày trò bắt đầu trình diễn. Tao gọi “Ki, lên trông nhà cho anh” là mày ngoan ngõan chui vào gầm bàn. Tao nói “thôi vào gầm tủ đi” là mày lại cun cút chui ra và chuyển vào gầm tủ, nằm bẹp dí xuống dưới đất rồi chìa hai cái chân trước ra để gối mặt lên đó và nhòm tao khoe thành tích. Tao cầm chiếc dép nhựa quăng ra ngòai đường là mày mở to mắt nhìn tao, ngập ngừng rồi vẫn nằm im một chỗ chờ đợi. Chỉ đến khi tao nhờ vả “Ki ra lấy đồ anh làm rơi ngòai đường kìa” thì mày mới ba chân bốn cẳng phi ra ngòai đường ngọam chiếc dép về thả ở cửa rồi lại chui tọt vào gầm bàn chờ tao ra ban thưởng một chầu ôm ấp.
Tao thương mày nhất nhà và mày cũng quấn quít với tao hơn tất thảy mọi người. Ngày khăn gói vào Sài Gòn, tao cố gắng dậy thật sớm, không muốn ai giật mình tỉnh giấc vì tao sợ sự chia ly, chỉ có bà nội mở cửa cho tao lầm lũi đi ra. Ông xích lô đi được dăm bước, tao quay lại nhìn bà nội đang cố đẩy mày vào nhà để đóng cửa vì sợ mày sủa lên vài tiếng thì chị gái và em trai tao thức giấc. Cám ơn mày đã tiễn tao đi xa và xin lỗi mày vì tao đã không thể làm được việc đó với mày. Tao xin lỗi…
Qua “nhà mới” được không tới 7 tuần thì mày bệnh và không ăn uống gì được nữa. Phải chăng đó là cách tốt nhất để thể hiện sự trung thành? Giá như lúc đó tao có ở Haiphong, mày sẽ không như thế. Giá như lúc đó tao có ở Hải Phòng thì mày sẽ vẫn là bạn của tao. Giá như lúc đó tao ở Hải Phòng, thì ngày hôm nay, tao sẽ không phải viết về một kỷ niệm buồn trong cái ngày mà mày đã ra đi mãi mãi.
Một cơn gió thổi nhẹ làm người ta phải rùng mình, một tiếng chó sủa ma văng vẳng trong đêm làm tao chìm đắm trong những miên man cảm xúc về một thứ tình cảm phức tạp và đầy mâu thuẫn…
via Nguyễn Ngọc Long Blackmoon’s Facebook
Truyện: Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu
Không hề suy nghĩ nhiều, Lâm Nhược Kỳ vừa oán giận cái Lư Đăng Bảo này, tại sao lại lớn như vậy, đi lâu như vậy cũng không thấy cửa! Vừa kinh ngạc vì sao bốn phía yên tĩnh, không có bất kỳ ai. . . . . .
Một đường đi loạn đến gian phòng cuối, thật vất vả tìm được lối ra, Lâm Nhược Kỳ lại phát hiện một chuyện rất luống cuống: Cánh cửa này trang trí rất nhiều đá quý xinh đẹp và chạm khắc như cửa chính, cô hoàn toàn đẩy không ra! (nói nhảm, đi ra ngoài theo vào, cũng phải dùng ngón tay để kiểm tra, trực tiếp sử dụng tay căn bản đẩy không ra!)
Đứng ngẩn ngơ một chút, không biết làm sao, rời khỏi cánh cửa, Lâm Nhược Kỳ chuyển đến một cửa sổ đã khóa lại ở bên cạnh.
Đáng tiếc, tìm nửa ngày, cũng không tìm được cách mở cánh cửa sổ này!
Mẹ kiếp, thiết kế cái gì! Lại có cửa sổ mà mở không ra được! (làm ơn, nhà người ta toàn là tự động, có cơ quan!)
Cuối cùng, Lâm Nhược Kỳ chuyển từ đông sang tây, rốt cuộc tại một gian nhà kho trong nhà, phát hiện trên vách tường đá, có một cái lỗ nho nhỏ. Kích cỡ lỗ nhỏ này với thân hình của cô vừa vặn không sai biệt lắm, trước tiên đem ba lô đẩy ra, rồi chậm chậm theo lỗ nhỏ chui ra, từng chút, từng chút xê dịch, xê dịch đến chỗ PP (cái mông) thì có chút bị kẹt lại . . . . . .
Cô lại gắng sức xê dịch, chỉ nghe “rẹt ……..” Một tiếng quần bị xé rách, nhưng người đã ra ngoài.
Bò dậy, nhìn nửa cái quần mình bị xé rách một chút, Lâm Nhược Kỳ bĩu môi. Thôi đi, có thể trốn ra được là không tệ, quần bị rách thì cứ rách thôi.
Thấy mình đã ra khỏi tòa thành, trong lòng Lâm Nhược Kỳ vui mừng một phen, vì vậy lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Tiểu Ngôn.
Nhưng vừa nhìn điện thoại, thiếu chút nữa ngất đi!
Mẹ kiếp! Nơi quái quỷ gì, thậm chí tín hiệu cũng không có! Mặc kệ, trước tiên xuống núi rồi nói!
Xoay người, nhắc tới ba lô chạy trốn. Cũng chưa chạy mấy bước, nghe tiếng “Loảng xoảng …………” giống như tiếng dây xích sắt.
“Grừ . . . grừ. . .” Hai tiếng kêu trầm mạnh truyền đến, rõ ràng là tiếng dã thú gào rống đầy sức uy hiếp, tiếng gào này chấn động gây đau nhức màng nhĩ.
Lâm Nhược Kỳ theo tiếng kêu nhìn lại, nhất thời hoảng sợ đến ngã ngồi trên mặt đất!
Cái gì! Sư tử?
Nhưng có sư tử màu đen tuyền sao?
Động vật này nhìn từ xa như sư tử, gần nhìn như chó! Cả người đen nhánh, đầu tóc phùng ra. Vùng trán rộng lớn, mắt mày vàng đen, miệng ngắn mà thô, khóe miệng hơi nặng, mõm ngắn mũi rộng, lưỡi lớn môi dày. Dài chừng một mét, vai cao hơi nửa mét có thừa. . . . . .
Lâm Nhược Kỳ lập tức liên tưởng tới một loại động vật ……… chó ngao Tây Tạng!
Bờm lông rậm rạp giống như sư tử Châu Phi, trước ngực trống trải, ánh mắt sắc bén, tinh tế và sâu sắc. Một loại dã thú to lớn, hung hãn, xinh đẹp, đồng thời cũng mang phong cách vương giả.
Nhưng, khi thấy con dã thú vương giả kia chiếm giữ ở phía trước, ánh mắt hung hãn thì Lâm Nhược Kỳ không dám thở mạnh, trong lòng chậm rãi dâng lên sợ hãi, sợ hãi, cảm giác sợ hãi càng lúc càng đáng sợ. . . . . .
Nó đang từ từ tiến đến gần Lâm Nhược Kỳ, nước miếng đặc dính, từng giọt, từng giọt rơi xuống, giống như thèm thuồng con mồi ngon miệng như cô, vô cùng đói bụng nhìn thấy cô phơi bày nửa bắp đùi tuyết trắng. . . . . .
“Chó ngoan, tôi là khách của ông chủ mày, đừng cắn tôi a, ngàn vạn lần đừng cắn tôi nha. . . . . .” Lâm Nhược Kỳ vừa mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin, hoang tưởng thôi miên con chó ngao Tây Tạng người ta, theo bản năng vừa rụt cổ lại và đứng yên, ngồi xổm người, nước mắt rơi lã chã.
Má ơi, đây là nơi nào vậy? Lại còn có loại thú dữ chó ngao Tây Tạng này canh giữ cửa, bảo vệ!
Người thì có thể nói đạo lý, nhưng súc sinh này thì sao. . . . . . Sẽ rất khó nói.
Càng không may hơn chính là quần áo trên người Lâm Nhược Kỳ vốn đã rất mỏng manh, hơn nữa mới vừa rồi chui chuồng chó, còn bị xé rách nửa cái quần, bây giờ áo rách, quần manh, chỉ sợ súc sinh này cắn một cái, trên người cô, thịt sẽ thiếu đi một miếng!
Lâm Nhược Kỳ bắt đầu tính toán xem mình có bao nhiêu phần trăm chạy thoát, sau đó lạc quan đoán chừng tỷ số thắng của mình là 50%. Cô phát hiện chân của chó ngao Tây Tạng có vòng chân to cở miệng chén, cô cách nó khoảng chừng 10 mét, chỉ cần tốc độ chạy trốn của mình khá nhanh, nó sẽ cắn không tới cô.
Nhưng Lâm Nhược Kỳ không biết, chó ngao Tây Tạng của nhà Cơ Liệt Thần không phải chỉ có một con này, hơn nữa dây xích cặp chân kia rất dài, đủ có thời gian để nó bắt được kẻ đường đột xâm phạm, khách không mời mà đến.
Vì vậy, cô chuẩn bị xoay người, ai ngờ con chó kia cực kì cơ trí, nhìn thấy dáng vẻ cô muốn chạy trốn, đột nhiên nó giống như ăn phải thuốc kích thích, bổ nhào về phía Lâm Nhược Kỳ, hàm răng dữ tợn nhe ra ngoài, cùng với tiếng gào thét nặng nề. Hơn nữa, từ một góc phía bên kia, tiếng gào thét hung hãn của một con chó khác từ từ tiến tới gần. . . . . .
Má ơi! Tại sao còn có một con khác? Hơn nữa, con kia so với con này xem ra còn cao lớn và khỏe mạnh hơn!
“A. . . . . .” Lâm Nhược Kỳ thét chói tai.
Quay đầu bỏ chạy. Sợ hãi, khiến đôi chân của Lâm Nhược Kỳ mềm nhũn, lảo đảo một cái, Lâm Nhược Kỳ té nhào vào trên mặt đất lạnh lẽo, cứng rắn.
Nếu như mấy giờ trước, cô còn có thể cho là Cơ Liệt Thần là một người đàn ông lịch sự nho nhã, nhưng anh thích ở nhà nuôi những súc sinh này, làm cho Lâm Nhược Kỳ cảm thấy anh hoàn toàn là một quái vật!
“Mau nằm xuống . . . . . .” chỉ nghe một tiếng hét to.
Đột nhiên trợn mắt nhìn về hướng đó, chỉ thấy một bóng đen nhanh chóng bay đến, Lâm Nhược Kỳ kinh ngạc nhìn thấy bóng đen nhảy lên thật cao! Vô số đường ánh sáng kim loại lả tả xẹt qua . . . . . .
Mấy đường ánh sáng cắt qua đầu và toàn thân chó ngao Tây Tạng kia! Nhìn kỹ, thì ra trong tay Cơ Liệt Thần cầm một thanh trường kiếm lả tả bay múa, trong nháy mắt, con chó ngao Tây Tạng như con mèo bệnh, sau khi rên rỉ ư ử một tiếng, thân thể khổng lồ bi thảm ầm ầm sụp đổ!
Máu, văng tung tóe trên người Lâm Nhược Kỳ. . . . . .
Và một cái đầu con chó ngao Tây Tạng, đã phủ phục dưới chân Cơ Liệt Thần! giống như con mèo nhỏ, cọ cọ mắt cá chân của anh . . . . . .
Thu lại trường kiếm, Cơ Liệt Thần nghiêng người nhìn về phía cô, “Cô không sao chứ?”
Lâm Nhược Kỳ không phải người hâm mộ bạo lực, nhưng cảnh tượng anh mới vừa săn giết chó ngao Tây Tạng, thật sự là. . . . . . Quá đẹp trai rồi! Mạnh mẽ và kỹ xảo, chém giết và tao nhã, mà có thể kết hợp hoàn mỹ thế kia, hơn nữa còn chỉ dùng một thanh trường kiếm. . . . . .
Thì ra thanh kiếm kia là thật, cô vẫn cho rằng đó là đồ giả!
Thật ra bây giờ Lâm Nhược Kỳ nên lo lắng: mình trốn chạy đã bị bại lộ, Cơ Liệt Thần sẽ trừng phạt cô ra sao, mới đúng.
Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ tới những thứ này, cũng bởi vì thần kinh đột nhiên buông lỏng, đưa đến đại não bị sốc trong phút chốc, lập tức té xỉu. . . . . .
Cập nhật thông tin chi tiết về Yêu Chó Để Thấy Lòng Rộng Mở trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!