Bạn đang xem bài viết Xúc Động Trước Câu Chuyện Chú Chó Thất Lạc Một Năm Trước Được Chủ Tìm Thấy Tại Hàng Thịt Chó Mèo Như Phép Màu Giữa Đời Thường được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Đối với nhiều người, chó, mèo không đơn thuần chỉ là một vật nuôi, họ còn xem những thú cưng này là bạn, thậm chí là một thành viên trong gia đình mình. Chính vì vậy, khi chúng không may bị thất lạc, không ít người sẽ rơi vào hoảng hốt, đau buồn và làm đủ mọi cách để tìm lại người bạn nhỏ của mình.
Mới đây, mạng xã hội lan truyền một câu chuyện đầy cảm động về hành trình tìm kiếm chú chó cưng bị thất lạc của một người tên L.V.H. Điều khiến câu chuyện trở nên đặc biệt chính là sự may mắn đến bất ngờ của người chủ. Khi người này dường như đã từ bỏ những nỗ lực sau một năm tìm kiếm thì mọi thứ lại đột ngột đến với anh như một sự “sắp đặt” từ trước.
Câu chuyện được L.V.H kể lại như sau: ” Mình lạc mất chú chó 1 năm trước và hành trình lưu lạc của nó.
Như có phép thuật, vào 1 ngày đáng nhẽ mình phải làm bài tập nhưng mình lại lười và lướt Facebook, mình gặp 1 bài đăng ở hội chó mèo là có 1 bạn chó xác xơ như giẻ, được mua lại bởi 1 cửa hàng bán thịt chó mèo, bạn đăng bài là hàng xóm thấy thương quá nên chụp đăng lên xem có ai cứu được em chó không? Mình đã hết hy vọng từ lâu nhưng vì bạn chó này cũng màu trắng và lông dài xù khiến mình nghi ngờ là con Dâu già, mình bèn đánh liều nhắn tin hỏi han. Và mình gặp được 1 người thực sự tốt”. “Bạn đăng bài không những giúp mình chụp thêm ảnh mà còn tìm những đặc điểm nhận dạng nhỏ nhoi như dây cổ màu đen phải không, chó cái phải không làm mình càng nghi hơn. Mình nhờ bạn gọi thử tên Dâu xem nó có phản ứng không thì nhận được thông tin là nó nhìn chăm chăm vào mắt bạn nhưng không trả lời vì thấy người lạ. Nhìn ảnh thì vừa giống vừa không giống vì bạn chó trong ảnh tạng người bé hơn, mắt 1 mí chứ không như con Dâu già. Không có gì chắc chắn là Dâu cả nhưng lòng mình không yên và mình đã quyết định đến tận nơi. Mình tìm đến 1 hàng thịt chó mèo ở Quảng Giao, Quảng Xương cách thành phố 15 km. Nhận được sự giúp đỡ cực kì nhiệt tình của bạn đăng bài, mình được đưa vào chỗ chú chó, nằm dưới gầm xe, sợ sệt và run rẩy. Khi mình nhìn thấy nó mình đã biết đây là Dâu rồi”. “Mình cất tiếng gọi Dâu ơi và trời ơi nó ào ra lao đến mình và bắt đầu khóc lóc. Nó ríu rít, lăn lộn, trườn bò, phơi bụng, nhảy nhót vẫy đuôi như 1 đứa trẻ con. Mình thực sự gặp may các bạn ạ, mọi người xung quanh xúm lại xem chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly” trực tiếp giữa mình và Dâu. Mọi người kể con Dâu được thằng bé nhà đó thương, tắm rửa và cho ăn cơm. Con Dâu còn không ăn cơm mà chỉ ăn thịt xé. Mình kể rằng mình đã nuôi con Dâu được 4 năm, mất nó tròn 1 năm. Nói ra chẳng ai tin là tìm được nó ở 1 nơi xa như vậy, nó vẫn khoẻ mạnh, bị bọ cắn chi chít, lông bết dính như giẻ rách nhưng đôi mắt nhìn mình thì không hề thay đổi. Mình nghe kể là có người nuôi nó không được nên mang đến hàng thịt chó bán, may mắn thay gặp được người hàng xóm tốt bụng chụp ảnh đăng lên Facebook và may mắn thay có người chăm bẵm con Dâu trong lúc mình tìm đến. Cảm ơn những người tốt trên cuộc đời này. Khi mình mang Dâu về, Dâu lao vào nhà chào mẹ khiến mẹ đứng hình, không thể tin được. Trước khi đi mẹ bảo mình: “Chắc chắn đây không phải con Dâu, làm sao mà biết được là nó?”. Thế nhưng chỉ cần nhìn cách con Dâu vui mừng khôn xiết thì chẳng cần phải xác nhận gì nữa”. Mình nghĩ số kiếp của mình là phục dịch chó mèo các bạn ạ, nên dù có mất thì cũng phải tìm lại được và chăm bẵm tiếp. Dâu xác xơ được tắm rửa, cạo lông bôi thuốc và được phát cho 1 chiếc hộp để nằm, lại ăn cơm và nũng mẹ như chưa hề có 1 năm xa nhau. Mình thức dậy trong tiếng sủa inh ỏi của nó, trong lòng cảm thấy bình yên đến lạ. Mong cho những bạn chó còn lưu lạc, những bạn chủ còn mong ngóng sẽ sớm được đoàn viên”.
Câu chuyện trên đã khiến nhiều người xúc động đến rơi nước mắt. Người ta không chỉ khóc vì hạnh phúc trước cuộc gặp gỡ đầy định mệnh này mà còn vì họ được tiếp thêm niềm tin vào những điều kỳ diệu, nhất là với những người cũng có thú cưng đi lạc.
” Nhân duyên là có thật. Đọc bài của bạn mình khóc như trẻ con. Mình cũng từng lạc 1 con chó ở chỗ mình làm. Tụi mình rất thương nhau. Cảm xúc của bạn mình từng nghĩ nếu có ngày mình gặp lại nó hai đứa mình cũng sẽ như vậy”, một cư dân mạng viết.
Về phần Dâu, chú đã được người chủ của mình chuộc về và tắm rửa, chăm sóc chu đáo như ngày nào. Từ một chú chó gầy nhom, xơ xác mang ánh mắt sợ sệt, buồn bã, Dâu bỗng chốc đã đầy sức sống, sạch sẽ và lanh lợi hơn khi gặp lại chủ.
Câu Chuyện 2 Chú Chó Lớn Chăm Sóc Cún Con Đi Lạc, Giúp Tìm Bố Mẹ Đẻ Khiến Cđm Cảm Động
Chú chó nhỏ đã được Dongdong và Sue – hai chú chó lớn hơn chăm sóc một cách rất chu đáo, coi nó như con ruột của mình để bảo vệ.
Từ trước tới nay, chó là loài động vật sống rất tình cảm. Chúng luôn trung thành với con người, sẵn sàng bày tỏ niềm vui khi chào đón chủ về nhà, cũng có thể bày tỏ nỗi buồn của chúng mỗi khi phải xa những người chủ của mình.
Câu chuyện kỳ diệu về 2 chú chó nhận nuôi một bé cún con bị thương đi lạc (Nguồn: HTX Nuôi lợn)
Những ngày gần đây, câu chuyện về chú chó con bị thương và đi lạc, được hai chú chó lớn xa lạ chăm sóc đã khiến cho rất nhiều người cảm động. Dù không phải máu mủ ruột rà nhưng chú chó con đã nhận được tình yêu thương không khác gì khi “ba mẹ” dành cho con ruột từ hai chú chó lớn.
Dongdong và Sue, hai chú chó lớn cực đáng yêu với tình yêu thương dành cho chú chó nhỏ đi lạc
Câu chuyện cảm động trên đã được phát sóng trên chương trình “Animal Farm” của đài SBS, Hàn Quốc nhận được sự đồng cảm của không ít khán giả theo dõi chương trình.
Được biết, kể từ khi thấy chú chó con đi lạc vào nhà, Dongdong và Sue – tên của hai chú chó sống trong một gia đình tại Hàn Quốc đã nhanh chóng hoà đồng và coi chú chó đi lạc như con ruột của mình. Chúng luôn bảo vệ chú chó nhỏ trước bất cứ một người lạ mặt nào, đồng thời sẵn sàng nhường lại và để cho chú chó con ăn trước.
Theo lời chủ nhân của Dongdong và Sue, chú chó nhỏ xíu kia bất ngờ đi lạc vào nhà họ vào một buổi tối. Khi ấy, chân của nó bị thương khá nghiêm trọng, người run lẩy bẩy vì sợ hãi và đói. Gia đình người chủ đã nhanh chóng quyết định để chú chó nhỏ ở lại nhà mình cùng với những con chó khác và đặt tên cho nó là Soojung.
Soojung được hai chú chó lớn chăm sóc chu đáo như con ruột của mình.
Sau khi đài SBS tới thăm và ghi hình, đội ngũ làm chương trình đã đưa chú chó nhỏ tới bệnh viện thú y để tiến hành phẫu thuật vết thương. Trong khi đó, Dongdong và Sue phát hiện ra thêm một chú chó con, với hình dạng và kích thước giống với Soojung trên một con đường gần núi. Chúng đã dẫn gia đình người chủ tới gia đình thật sự của chú chó nhỏ.
Theo lời chủ nhân thực sự của đàn chó, mẹ đẻ của Soojung đã sinh được rất nhiều con, và Soojung là một trong số đó. Ông cho biết mỗi ngày mình đều đến thăm đàn chó, cho chúng ăn và luôn phải suy nghĩ xem mình nên làm gì với chúng, khi mà số lượng ngày càng tăng dần.
Cuối cùng, đội ngũ làm chương trình của kênh SBS đã quyết định giúp người chủ xây dựng một chỗ ở mới cho mẹ con đàn chó. Họ cũng giúp người đàn ông tìm kiếm những người chủ mới cho các chú chó nhỏ. 3 trong số chúng đã được chuyển tới gia đình của Dongdong và Sue, cùng nhau chờ Soojung khôi phục và trở về nhà.
Tổng hợp
Câu Chuyện Cảm Động Về Chú Chó Hachiko
Bạn đã bao giờ đến Nhật Bản và đi qua ga tàu Shibuya chưa? Có lẽ bạn không để ý, nhưng ở phía bên ngoài nhà ga này, có một bức tượng của 1 chú chó rất nổi tiếng và được tôn kính như một biểu tượng dân tộc tại xứ sở hoa anh đào.
Tên của nó là Hachiko, và khoảng 100 năm trước, chú chó giống Akita này đã đi vào lịch sử dân tộc, trở thành chú chó đáng yêu và trung thành nhất từng được biết đến.
Hachiko sinh ra tại một trang trại vào năm 1923 và được nuôi dưỡng bởi một vị giáo sư rất tốt bụng đó là giáo sư Hidesaburo Ueno.
Mỗi ngày, giáo sư cùng chú chó Hachiko lại đi bộ tới ga tàu Shibuya, nơi mà ông sẽ mua vé để đi đến nơi làm việc. Lần nào cũng vậy, ông lại vuốt ve chào tạm biệt Hachiko rồi sau đó mới lên tàu. Chú chó Hachiko sẽ ở đó đợi ông chủ đến tận khi ông quay trở về vào cuối ngày.
Khi Hachiko chờ đợi ông chủ của mình ở đó, nó nhanh chóng trở thành người bạn thân thiết của cả khu phố. Khi một ai đó đi ngang qua nhà ga, dù là những người công nhân hay những vị khách du lịch đều sẽ dừng lại để vuốt ve và thỉnh thoảng thì cho chú đồ ăn.
Mọi việc cứ diễn ra đều đặn như vậy trong nhiều năm, cho đến một ngày giáo sư Ueno không còn trở về vào buổi chiều như mọi ngày.
Chú chó Hachiko không hề biết rằng ông chủ yêu quý của mình đã qua đời sau một cơn xuất huyết não. Ông sẽ mãi mãi không thể trở về được nữa…
Nhưng Hachiko không bao giờ từ bỏ hi vọng. Vào mỗi buổi chiều, đúng thời điểm như mọi ngày, Hachiko lại đến nhà ga, hi vọng để nhìn thấy ông chủ của mình bước xuống từ 1 toa tàu nào đó…
Năm này qua năm khác, mọi việc cứ diễn ra như vậy, đến tận năm 1935, chú chó Hachiko đã qua đời sau 9 năm đằng đẵng kiên trì chờ đợi ông chủ của mình trở về.
Vào thời điểm Hachiko qua đời, rất đông người dân địa phương đã đến cầu nguyện trước thân thể của chú chó trung thành, tiếc thương trước sự ra đi của chú chó và vinh danh chú chó như một vi anh hùng.
Người ta không nỡ chôn Hachiko, thay vào đó, thân xác của chú chó đã được bảo quản và trưng bày tại một bảo tàng Akita nổi tiếng. Bằng cách này, câu chuyện về chú chó Hachiko sẽ không bao giờ bị lãng quên.
Nhưng người dân địa phương còn muốn làm nhiều hơn thế. Để tưởng nhớ chú chó trung thành, một bức tượng đồng đã được dựng lên. Nó được đặt ngay bên ngoài nhà ga Shibuya, ở vị trí chính xác nơi Hachiko từng chờ đợi chủ nhân của mình mỗi ngày.
Bên cạnh ngôi mộ của giáo sư Ueno, một đài tưởng niệm cũng đã được dựng lên với rất nhiều hình ảnh của Hachiko. Bằng cách này, Hachiko và ông chủ yêu quý của mình có thể được ở bên nhau mãi mãi.
Không chỉ dừng lại ở đó, người dân ở đây còn trang trí lại ga tàu Shibuya để tưởng nhớ sự ra đi của Hachiko.
Họ cũng đặt tên là một trong những đường ray xe lửa của tại ga Shibuya là đường ray Hachiko.
Mặc dù hiện nay có rất nhiều địa điểm công cộng khác ra đời ở Nhật, tuy nhiên rất nhiều người vẫn tin chọn nơi có bức tượng đồng làm nơi nghỉ ngơi và thư giản. Hay đơn giản họ đến đó chỉ là để nói tiếng “xin chào” với Hachiko.
Cho đến tận hôm nay, người ta vẫn tổ chức các nghi lễ thường niên để tưởng nhớ chú chó trung thành. Sự kiện này thường thu hút hàng ngàn người tham gia.
Và đến năm 2015 – năm kỷ niệm 90 năm ngày mất của giáo sư Hidesaburo Ueno và kỷ niệm 80 năm ngày Hachiko qua đời. Đại học Nông nghiệp Tokyo đã dựng một bức tượng đồng với hình ảnh Hachiko vui mừng chồm lên người chủ khi cả hai gặp lại nhau, đặt trong khuôn viên trường.
Hy vọng rằng câu chuyện đẹp về chú chó Hachiko và ông chủ của mình – giáo sư Ueno sẽ mãi mãi được tôn vinh và lưu truyền đến các thế hệ sau như một bài học quý giá về sức mạnh của tình yêu thương và lòng trung thành.
Tình yêu và lòng trung thành của chú chó Hachiko xứng đáng được ghi nhớ cho tới muôn đời sau!
Câu chuyện về chú chó cũng đã nhiều lần được dựng thành phim và thu hút sự chú ý của đông đảo khán giả, trong đó đáng chú ý là phiên bản Hachiko Monogatari sản xuất năm 1987 và Hachi: A dog’s tale sản xuất năm 2009.
Theo OhayTV
Nguyễn Thu Hương Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.
HTML source
Cảm Động Chú Chó Khóc Nấc Trước Quan Tài Của Vị Giáo Sư, Người Từng Là Chủ Nhân Của Nó
Là loài động vật thân thiết với con người, những chú chó đáng yêu luôn luôn trung thành với người chủ của nó. Một khi chủ nhân mất đi, thì chúng sẽ vô cùng đau buồn, nhung nhớ, thậm chí là khóc thương cho người đã từng chăm sóc chúng. Đây cũng là câu chuyện cảm động được nhiều người chia sẻ trên mạng xã hội Philippines trong thời gian gần đây.
Chú chó đi lạc và vị giáo sư già
Bốn năm trước, có một chú chó với bộ lông màu trắng, trên đầu và tai vá chút vàng đi lạc tại Manila, Philippines. May mắn thay, chú được một người đàn ông nhận nuôi và đặt tên là Buboy. Người đàn ông này là một vị giáo sư, tên Carmelito Marcelo, 58 tuổi giảng dạy tại đại học thành phố Mabalacat ở Pampanga, Philippines.
Vị giáo sư rất quý chú chó. Ông luôn là người chăm sóc và mang thức ăn đến cho người bạn bốn chân này. Đáp lại, Buboy cũng dành tình cảm đặc biệt cho ông. Hằng ngày, chú thường đến trường và nằm dưới chân vị giáo sư hay nô đùa cùng ông trong khuôn viên trường.
Nhưng những ngày tháng tươi đẹp ấy không kéo dài được lâu, bởi một ngày nọ giáo sư Marcelo bị đột quỵ và được đưa đến bệnh viện cấp cứu. Sau vài tuần chăm sóc đặc biệt ông đã không qua khỏi và mất vào ngày 18/5 vừa qua.
Một ngày nọ, vị giáo sư bị đột quỵ còn chú chó vốn chẳng biết chuyện gì xảy ra, cứ ngồi ngóng đợi trước cửa lớp học.
Lời tạm biệt đầy cảm động của Buboy dành cho vị giáo sư già
Mặc dù chủ nhân của mình đã mất, song Buboy vẫn hoàn toàn không biết gì. Nó vẫn ngóng chờ vị giáo sư ở cửa lớp học mỗi ngày. Ánh mắt mong đợi rồi lại thất vọng của Buboy khiến nhiều giảng viên và sinh viên tại trường cảm thấy đau lòng, xót xa.
Trước sự trông đợi trong vô vọng của Buboy dành cho vị giáo sư, các sinh viên của ông đã quyết định đưa Buboy đến đám tang để nói lời tạm biệt cuối cùng dành cho chủ nhân của mình. Đứng trước linh cữu của vị giáo sư già, Buboy đã kêu lên những tiếng đau lòng giống như đang khóc nấc khiến ai có mặt ở đó đều vô cùng xúc động.
Không chỉ có vậy, chú chó còn ghé vào quan tài thật lâu, dùng chân trước chạm vào di ảnh và kiên nhẫn nằm bên quan tài khi nhận ra chủ nhân của mình đang nằm ở đó. Dường như Buboy hiểu rõ, đây có lẽ là lần cuối cùng mà nó được gặp vị giáo sư già, người bạn và là người chủ yêu quý của chú.
Ảnh: Internet
Cùng đón đọc những tin tức mới nhất tại YAN nha!
Cập nhật thông tin chi tiết về Xúc Động Trước Câu Chuyện Chú Chó Thất Lạc Một Năm Trước Được Chủ Tìm Thấy Tại Hàng Thịt Chó Mèo Như Phép Màu Giữa Đời Thường trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!