Bạn đang xem bài viết Viết Bài Văn Ngắn Tả Con Chó Nhà Em được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Viết bài văn ngắn tả con chó nhà em
Trong gia đình em, bố và em rất yêu thích động vật. Đặc biệt là bố em, bố rất thích chăm sóc và nuôi những con vật nhỏ xinh. Em còn nhớ, cách đây 2 năm, sau chuyến đi công tác dài ngày, bố em đã mang về một chú chó con màu đen tuyền còn bé rất đẹp. Từ ngày ấy, chú chó trở thành người bạn thân thiết với gia đình em đến tận bây giờ.
Ngày hôm ấy, em vẫn còn nhớ em là người xung phong đòi đặt tên cho nó. Bất kỳ cái tên nào của bố hay mẹ đều bị em gạt đi và đòi đặt bằng cái tên của mình nghĩ. Bố mẹ em khi ấy cũng chỉ cười rồi đồng ý. Từ đó, chú chó nhỏ có tên là Cún – một cái tên vô cùng dễ thương.
Cún khoác lên mình một bộ lông màu đen tuyền, óng mượt và rất dày. Em rất thích xoa đầu và vuốt ve bộ lông mềm mượt ấy mỗi khi chơi đùa cùng Cún. Mỗi lần đến mùa rụng lông, ba mẹ em đều dành thời gian để cùng nhau tắm cho nó. Bố em nói làm vậy không chỉ là làm sạch bộ lông mà còn tránh để bị đám rận làm tổ trên người nó nữa. Mỗi lần tắm, Cún đều rất ngoan ngoãn hưởng thụ chứ chẳng hề bỏ chạy như con chó hàng xóm đâu.
Cún nhà em có một đôi mắt sáng có hai cái đốm trắng xinh xinh ở bên trên. Bà nội em mỗi lần lên chơi, nhìn thấy nó lại khen là Cún có mắt khôn, giữ nhà được. Mỗi lần như vậy, Cún lại nhảy lên rồi chạy vài vòng quanh sân như đang bày tỏ niềm vui vì được khen của mình vậy. Đúng như lời bà nói, Cún trông nhà giỏi lắm. Chỉ cần thấy người lạ tới gần cổng là nó kêu lên liên tục. Nhưng nếu là khách của bố hay mẹ thì lại ngoan ngoãn nằm im trong căn nhà nhỏ của mình.
Không chỉ vậy, Cún chạy nhanh và khỏe lắm. Đôi chân trông ngắn thế mà nhanh lắm. Mới về vài ngày thôi mà nó đã sớm quen thân với mấy con chó hàng xóm. Mỗi lần cuộc thi chạy của chúng diễn ra, Cún đều là người chạy nhanh nhất, bỏ xa những con chó còn lại.
Mỗi lần em đi học về, đứng từ xa đã thấy Cún đứng chờ ở ngoài cồng rồi. Chỉ cần nghe thấy tiếng em gọi thôi là ngay lập tức nó vẫy đuôi mừng rối rít rồi. Cún rất thích được em vuốt ve và nựng má. Mỗi lần như vậy, nó lại lim dim mắt nằm ngoan ngoãn, cái đuôi vểnh lên vẫy rối rít.
Mỗi lần đến giờ ăn cơm, mẹ chỉ cần gọi tên là nó ngoe nguẩy cái đuôi, chạy thật nhanh đến bên bát cơm mẹ mang đến như kiểu ai đó sẽ giành mất khẩu phần của nó vậy. Nó ăn rất ngoan, rất khéo không để rơi bất cứ một hạt cơm nào ra ngoài đất. Vì thế mà mẹ rất thích cho nó ăn bởi không cần phải quét dọn cơm thừa.
Em rất yêu quý Cún. Nhờ có Cún mà nhà em luôn an tâm không lo bị trộm cắp. Em mỗi ngày sẽ chăm sóc nó cẩn thận để nó khỏe mạnh và chóng lớn.
Từ khi còn bé, em đã rất yêu thích các loài động vật, đặc biệt là những loài động vật nuôi ở trong nhà. Chính vì biết em thích nuôi nên hè năm ngoái, khi về quê thăm ông bà ngoại, ông bà đã tặng cho em một chú chó con rất đáng yêu. Em đã đặt tên cho nó là Đốm.
Em vẫn còn nhớ lần đầu nhìn thấy Đốm, nó nhìn em bằng ánh mắt sợ hãi và phòng bị, như thể em sẽ là người xấu bắt nó đi vậy. Những ngày ở dưới quê, ngày nào em cũng tìm Đốm chơi cùng, dần dà nó đã bắt đầu quen thân với em hơn. Đốm thân với em lắm, thân đến mức ngoại trừ em ra, ai nó cũng không chịu theo, ngay cả bà ngoại – người hay chăm sóc cho nó nhất nó cũng không chịu lại gần. Em xuống bếp, chú cũng xuống bếp, em lên phòng, chú cũng lên phòng.
Em rất thích được bế Đốm lên, ngắm đôi mắt to tròn của chú. Đôi mắt ấy dường như biết nói vậy. Em vẫn nhớ khi Đốm lẽo đẽo đi theo em, em đã bế nó lên, nhìn vào đôi mắt của Đốm và cảm giác như nó đang muốn nói điều gì đó vậy. Khi ấy, em đã cười thật tươi và nói với Đốm rằng: “Nhóc muốn gì thế? À, muốn làm quen với chị hả?” Khi đó, Đốm như hiểu lời em nói là kêu lên liên tục như đồng ý vậy, cái đuôi nhỏ vẫy qua vẫy lại có vẻ vui lắm. Em liền tiếp tục cứ thế mà trò chuyện với chú. Khi ấy, em mới nhận ra là Đốm khá đặc biệt. Nó sở hữu một bộ lông màu đen, bên trên có những đốm trắng nhỏ xinh xinh, nên em đã đặt tên cho nó là Đốm. Bộ lông mềm mượt, sờ rất thích tay.
Cái đầu nhỏ, trông giống như một cái yên xe đạp vậy. Hai tai lúc nào cũng dong dỏng dựng đứng như đang nghe ngóng điều gì đó. Bộ ria mép vểnh lên trông giống như của một chú hổ con, càng tăng thêm nét đáng yêu cho Đốm. Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm.
Thời gian thoáng cái trôi qua, thế mà mùa hè cũng đã kết thúc, em cùng bố mẹ mang theo Đốm trở lại thành phố. Lúc này, Đốm đã lớn hơn được một xíu rồi. Ngồi trên xe, nó cứ tò mò dùng hai chân trước bám lên ô cửa kính, ngạc nhiên nhìn cảnh vật hai bên đường lướt qua nhanh vun vút, thi thoảng lại sủa một tiếng gâu gâu.
Khi về đến nhà em, chỉ trong một ngày mà Đốm đã quen được cách sắp xếp đồ đạc trong nhà mà thỏa thích đùa nghịch. Vậy mà thấm thoát đã hơn một năm trôi qua, Đốm đã lớn hơn nhiều rồi. Nó đã có thể trông nhà cho gia đình em. Không chỉ vậy, thi thoảng Đốm còn có thể bắt chuột nữa đấy! Những lúc em đi học về, chỉ mới thoạt nhìn thấy em ở đầu ngõ là nó đã vui mừng chạy nhanh đến chỗ em, nhảy chồm hai chân trước lên bắt tay em, tỏ vẻ thân mật mừng em về. Khi màn đêm buông xuống, trong khi cả gia đình em đang đánh một giấc ngon lành sau một ngày làm việc mệt nhọc thì Đốm vẫn thức, nằm yên trong căn nhà gỗ nhỏ bố em làm riêng cho nó, canh giấc ngủ cho cả nhà. Khi có khách lạ, Đốm nhe hai hàm răng thật dữ tợn, sủa “gâu, gâu” làm cho ông khách nào cũng phải sợ. Thế mà bố em chỉ vừa mới gọi một tiếng là đã im bặt ngay.
Thường ngày, khi Đốm ăn cơm thì khỏi phải chê! Nó ăn ngoan lắm, cũng chẳng gây ra tiếng động bao giờ. Lần nào ăn xong, Đốm cũng liếm lại bát cơm một lần nữa để kiểm tra chắc chắn rằng là nó không bỏ sót hạt cơm nào.
Em quý chú chó dễ thương của em lắm! Những lúc rảnh rỗi, em thường cùng nó chơi đùa, chơi chán rồi, em lại đưa Đốm đi tắm rửa sạch sẽ. Em sẽ chăm sóc cho Đốm cẩn thận để nó nhanh lớn và ở cùng với gia đình em thật lâu.
Viết Một Đoạn Văn Ngắn Tả Về Con Vật Nuôi Trong Nhà
Viết một đoạn văn ngắn tả về con vật nuôi trong nhà – Bài 1
Nhà em nuôi một chú chó rất đẹp, em đặt tên là Giôn. Năm nay, Giôn 1 tuổi. Giôn có bộ lông trắng dài mượt và điểm những cụm lông màu vàng sậm. Giôn có vóc dáng nhỏ nhắn, nhanh nhẹn. Giôn đi hai chân rất khéo và săn lùng chuột thật giỏi. Em đi học về, Giôn mừng rỡ nhảy bằng hai chân sau ra đón em và dùng hai chân trước bắt tay em. Đôi tai Giôn xinh như hai lá mít, mềm mại rủ xuống, những khi có tiếng động lạ thì lập tức vểnh lên nghe ngóng và đôi mắt nhìn khắp xung quanh. Đêm đêm, tiếng sủa đanh và vang của Giôn làm cho những tên trộm khiếp sợ. Em rất yêu quý Giôn, em thường cho Giôn ăn và tắm cho Giôn.
Viết một đoạn văn ngắn tả về con vật nuôi trong nhà – Bài 2
Nhà em có nuôi một chú chó, bố em đặt tên cho nó là Sa – li. Sa – li chỉ nhỉnh hơn cái chai một chút, nó có bộ lông vàng óng mượt, đoi tai to rũ xuống, đôi mắt thật tinh nhanh và rất hay đùa. Hằng ngày em đi học về nó thường quấn lấy chân em rồi nó sủa ” gâu gâu” như đang chào em vậy. Em thích Sa – li lắm, hằng ngày em giúp mẹ cho nó ăn và mỗi tuần tắm cho nó một lần, em rất yêu quý Sa – li và em coi Sa -li như một thành viên trong gia đình.
Thống kê tìm kiếm
viet doan mo bai mieu ta con vat nuoi
Để Bài Văn: Em Hãy Tả Chú Chó Đáng Yêu Nhà Em.
Trong nhà em có rất nhiều vật nuôi nhưng em lại hay chơi và thân thiết với chú Vện đáng yêu
Chú có một bộ lông màu nâu xen kẽ những đốm trắng vằn vện. Cái đều nhỏ nhắn, trông giống như một cái yên xe đạp. Hai tai lúc nào cũng dông dông dựng đứng như đang nghe ngóng một điều gì. Đôi mắt vằn đen có vẻ rất hiền lành, nhưng ban đêm đôi mắt ấy sáng quắc giúp chú có thể nhìn rõ mọi vật. Cái miệng thoạt nhìn có vẻ hiền lành, nhưng khi chú gầm lên, những chiếc răng nanh hiện ra trông dữ tợn. Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Chùm lông đuôi xù xì, xoắn thành hình chữ o, phe phẩy khi vui vẻ, duỗi ra khi buồn rầu. Những lúc em đi học về. Mới thoạt nhìn thấy ở đầu ngõ, chú đã vui mừng nhảy chôm hai chân trước lên bắt tay em, tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả gia đình em đang đánh một giấc ngon lành sau một ngày làm việc mệt nhọc. Nhưng, chú vẫn thức, vẫn đứng đó canh giấc ngủ cho cả nhà. Những khi có người lạ xuất hiện, chú nhe hai hằm răng thật dữ tợn, sủa “gân, gân” ầm ĩ.. Tùy là chó nhưng chú cũng rất ghét chuột. Chíp, chíp”, một con chuột to gan đang đi trước mõm chú đấy. Con chuột xấu số, không biết Vện ta đang tức giận, vẫn vô tư nhấm nháp từng hạt thóc ngon lành. Bỗng “ào” một cái, chú chuột đã nằm gọn trong móng vuốt của chú. Thực ra, chú ta chỉ định hù dọa con chuột thôi. Nhưng vì vồ quá mạnh nên con chuột thảm thương đã chết tự bao giờ.
Thường ngày, khi ăn cơm với chú thì khỏi phải chê. Chú ăn lia lịa, ăn không kịp nuốt, em vừa mới ăn được có nửa chén cơm mà chú đã dọn sạch cả cái xoan to. Ăn xong chủ còn liếm lại thật kĩ như thể không để cho một hạt cơm nào còn sót lại, trông mới dễ ghét làm sao! Hình như chú thích em lắm! Khi em xem tivi, chú hay đến bên em, dụi dụi vào chân như muốn em vuốt ve bộ lông mềm mại hay nựng nịu với chủ một tí. Em quý chủ lắm! Những lúc rảnh rỗi, em thường cùng chú chơi đùa không biết chán. Vào những lúc đó, mọi phiền toái trong đầu em đều tan biến. Vện đen của em là như thể đó. Khôn ngoan và thật đáng yêu!
Tháng trước ba em về thăm nội. Bà nội gửi cho em một chú chó con, trông thật xinh xắn.
Em đặt tên nó là Nick. Nick có lông màu vàng rơm. Nó đã được sáu tháng tuổi và lớn bằng cái phích to. Cái đầu chú cún con to gần bằng trái bưởi, trên đầu còn có một cái xoắn màu đen trông rất đáng yêu. Đôi tai vểnh và chiếc mỏm đen ướt, cái lưỡi hồng hồng. Bộ ria mép vểnh lên trông giống như của một chú hổ con. Cái miệng thoạt nhìn có vẻ hiền lành, nhưng khi chú gấm lên, những chiếc răng nanh hiện ra trông dữ tợn như một con ác thú. Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Nick tuy nhỏ nhưng thân hình rất cân đối. Đám lông trắng ôm lấy cái ức nở, trông như chiếc yếm trẻ con. Bụng nó thon, bốn chân cao và có móng đeo. Cái đuôi xù uốn cong thành một vòng tròn trên lưng nó. Sáng sáng, Nick hay nằm ngoài thềm sưởi nắng một cách ngoan ngoãn. Cái mõm gác lên hai chân trước, mắt lim dim như ngủ, nhưng đôi tai vểnh lên nghe ngóng. Hễ có người lạ vào nhà là nó sủa ngay. Trưa nào em đi học về nó cũng lon ton ra tận cổng đón mừng, cái đuôi ngoáy tít như muốn chôm lên người em. Nhưng Nick cũng nghịch ghê lắm. Có hôm, nó đã giấu biệt đồ của em, phải dỗ ngon ngọt bằng cách thưởng cho chú mấy cái bánh quy thì chú mới chịu trả. Em thường cho chú ăn, còn chị em vài ngày lại tắm cho nó một lần.
Em thích Nick lắm vì nó dễ thương và tinh khôn. Nick không chỉ biết trông nhà giỏi mà còn như là người bạn nhỏ của em.
Viết Bài Văn Tả Con Chó Lớp 4 Đạt Điểm Cao
“Gâu, gâu, gâu…” đó là tiếng kêu quen thuộc của con chó nhà em. Chú chó đã gắn bó với gia đình em gần ba năm nay và trở thành một thành viên thân thiết trong gia đình.
Tôi nhớ cách đây gần ba năm, trong một lần đi chợ với mẹ, tôi đã gặp Miu và từ hôm đó, Miu trở thành người bạn mới của cả gia đình tôi. Hôm ấy, có một bác mang chó ra chợ bán. Gần trưa rồi, chợ sắp tàn nhưng bác vẫn còn một chú chó chưa bán được. Bác hỏi mẹ tôi có mua không. Mẹ bảo không vì nhà tôi vẫn đang nuôi một con chó khác. Tự nhiên nhìn chú chó con một mình trong chiếc làn, tôi thấy ánh mắt nó ngấn nước, thấy thương, tôi bảo mẹ mua chú về nuôi. Mẹ đồng ý và Miu đã có gia đình mới.
Về nhà tôi, chú khá sợ sệt, tôi ôm trên tay mà thấy chú run run. Anh Mic ( chú chó nhà tôi nuôi từ trước), thấy tôi về liền chạy ra mừng rỡ. Gặp chú chó to hơn, Miu run lên bần bật. Mic nhà tôi ngoan lắm, nó không cắn hay bắt nạt Miu mà còn đến liếm láp lên bộ lông của chú chó nhỏ. Vậy là sau vài ngày, Miu quen nhà tôi, quen cả với Mic.
Bạn nhỏ Miu có bộ lông màu vàng nhạt. Lông nó ôm sát vào người nên nhìn chú nhỏ lắm. Sau khi tắm xong, bộ lông thêm óng mượt, sờ trơn tru rất thích. Em hay vuốt ve nó. Mỗi lần như vậy, ánh mắt nó sáng lên vẻ thích thú. Miu cứ lớn dần trong sự chăm sóc của gia đình tôi. Cho đến bây giờ, đã gần ba năm kể từ ngày đầu tiên tôi gặp chú. Mui như một thành viên thân thiết với tất cả mọi người trong nhà.
Tôi rất yêu quý chú chó nhà tôi. Có lúc, tôi cảm thấy thật may mắn khi vô tình gặp chú trong phiên chợ ngày hôm đó. Tôi sẽ luôn yêu thương và chăm sóc để Miu mãi khỏe mạnh.
Chú chó nhà tôi tên Gấu. Không phải vì nó “gấu” nên tôi đặt như vậy mà bởi vì nó có thân hình mập mạp, mũm mĩm như những chú gấu trúc đáng yêu. Từ ngày còn nhỏ, nó đã mũm mĩm rồi. Được gia đình tôi chăm sóc chu đáo nên lúc nào chú cũng mập mạp, dường như càng lớn lại càng mập hơn.
Chú là giống chó Cỏ nên người rất lùn. Chú lại béo nữa nên trông càng lùn hơn. Bốn cái chân ngắn cũn đi lại ục ịch trông như cây nấm lùn di động. Nhìn chú tôi thấy đáng yêu lắm. Những lúc chú chạy nhanh, từng ngấn mỡ lại rung rinh, tôi nhìn thấy chỉ biết cười.
Dù không phải là giống chó cảnh được nhiều người cưng nựng nhưng tôi vẫn rất yêu quý Gấu. Cách một ngày tôi lại tắm cho chú một lần. Thế nên, người chú lúc nào cũng thơm tho, sạch sẽ. Mấy con chó nhà hàng xóm chắc sẽ phải ghen tị vì không được chăm sóc như vậy. Gấu luôn là chú chó sạch sẽ và thơm tho nhất trong đám chó ỏ xung quanh nhà tôi. Nhiều lúc tôi cũng thấy hãnh diện vì điều ấy.
Tôi coi Gấu như một người bạn. Hầu như có chuyện gì, dù buồn hay vui tôi cũng tâm sự với chú. Những lúc buồn, tôi ôm chú vào lòng rồi thủ thỉ. Chẳng biết chú có hiểu gì không nhưng nói ra được những suy nghĩ cũng giúp tôi vơi đi nỗi buồn. Có lúc, tôi thầm cảm ơn vì có Gấu bên cạnh, lắng nghe tôi một cách chân thành.
Tôi yêu chú chó của gia đình tôi. Mong cho Gấu mãi khỏe mạnh để tôi có thể bầu bạn với nó lâu hơn.
Seen
Cập nhật thông tin chi tiết về Viết Bài Văn Ngắn Tả Con Chó Nhà Em trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!