Bạn đang xem bài viết Truyện: Tổng Giám Đốc Siêu Cấp được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Chợt!
Có mùi thơm thanh mát, dịu nhẹ len lỏi luồn vào hốc mũi, khiến tất cả bừng tỉnh, mọi ánh mắt đều hướng về phía dàn đầu bếp ở phía trên.
Những động tác nhanh gọn, sạch sẽ, tinh tế khiến người xem cứ tưởng họ đang múa chứ không phải đang nấu nướng. Đó chính là nghệ thuật ẩm thực.
Tuyệt vời nhất khi thưởng thức một món ăn là phải có sự tham gia đầy đủ của cả năm giác quan:
– Khứu giác: Thứ khiến mọi người lập tức đói bụng chính là mùi hương đặc biệt của đồ ăn.
– Thị giác: Khi người ta ngửi thấy “hấp dẫn sự lôi cuốn món ăn” thì họ sẽ lập tức nhìn ngang ngó dọc, đi tìm nơi xuất phát mùi hương ấy.
– Kế đến là Vị giác, xúc giác: Đó là khi được nếm món ăn, được chúng đánh bừng, thức tỉnh lên từng nụ vị giác, từ đầu lưỡi cho tới cuống lưỡi. Đồng thời, cũng là cảm nhận được độ mềm, độ dai, độ xốp của từng món.
– Thính giác cũng đặc biệt không thể thiếu, thậm chí, người ta vì nó mà nghiện: Mỗi khi bạn nghe thấy tiếp “sụp sụp” của người húp nước phở, mỗi khi nghe thấy tiếng “rộp rộp” khi nhai những miếng bim bim khoai tây giòn giòn, … âm thanh cũng khiến người ta lập tức thèm ăn.
Và rất nhanh, dưới sự hợp tác của 11 bếp trưởng hàng đầu nhà hàng Tuyết Yên, trước mắt 102 vị khách mời đã có đủ mỗi ngày một bát Phở Truyền Thống Việt Nam.
Mùi thơm đặc biệt của Phở đã khiến tất cả đều ứa nước bọt, nội tâm đã gào thét lắm rồi, và đợi khi tiếng của nữ giám đốc nọ vang lên “Mời mọi người dùng Phở Việt Nam” thì tất cả đều lập tức dùng đũa, thìa nhâm nhi, thưởng thức hương vị này.
Phở cổ truyền được nấu bằng thịt bò, nước dùng làm từ xương ống trong và ngọt, bánh dẻo mà không nát, thịt mỡ gầu giòn chứ không dai, chanh ớt với hành tây đủ cả, rau thơm tươi, hồ tiêu bắc, giọt chanh cốm gắt, lại điểm thêm một ít cà cuống, thoảng nhẹ như một sự nghi ngờ khó nói thành lời.
Nhìn bát phở vô cùng đơn giản nhưng lại khiến tất cả suýt nữa bật khóc, bọn họ có người đã từng được ăn phở Việt Nam, có người chưa được ăn, nhưng chỉ một bát phở này đã hoàn toàn khiến họ lạc lối quên đường về.
Mãi cho tới khi có tiếng “cách cách” vang lên, một người nào đó mới ngơ ngẩn hỏi với giọng vô vàn tiếc nuối:
– Hết … hết rồi?
Hắn nhìn vào bát mình, đã trống trơn, nếu không phải ở đây còn nhiều người, chỉ sợ hắn không giữ được mình mà quét sạch cả từng giọt nước dính trên thành bát.
Ánh mắt hắn không khỏi quét sang bên cạnh, lập tức đám người xung quanh đều trừng mắt như sợ hắn ăn mất của mình, ngay cả đồng nghiệp thân thiết cũng khe khẽ kéo dịch cái tô phở của mình ra xa người bạn tốt này.
Dù rất tiếc nuối nhưng người cuối cùng cũng đành phải ăn nốt miếng thịt bò non mềm mà hắn chân trọng giữ lại từ đầu bát.
Vân Tú trong lòng không khỏi nở nụ cười, những người này đã được ăn món này rồi, đã được thưởng thức tay nghề tuyệt hảo của những đầu bếp của Tuyết Yên thì còn sợ họ không tìm cách ăn lần thứ hai, lần thứ ba… lần thứ n sao?
“Cha mẹ, bước đầu đã thành công mỹ mãn, một khi Ẩm Thực Tuyết Yên thành lập chi nhánh ở nước ngoài, những lãnh đạo cao tầng, những kẻ quen ăn cao lương mỹ vị này còn có thể chạy thoát sao? Chúng ta đã có đội ngũ PR miễn phí rồi.”
Kế hoạch này là thứ Vân Tú đã vạch ra ngay từ khi biết tin mấy tập đoàn tài phiệt này đem con tới bán cho Thịnh Thế rồi, và không ngoài suy tính của cô, kết quả chỉ có thể dùng 4 từ: Thành công mỹ mãn.
Vân Tú mặc dù đã đạt được mục đích nhưng không keo kiệt, cô nói:
– Các vị thấy món ăn này thế nào?
– Quá ngon.
– Quá tuyệt vời.
– Không biết nó tên là gì? Sao có thứ ngon như vậy mà Jacky tôi chưa được ăn?
– Nghe cô nói là Phở Cổ Truyền Việt Nam?
– Phở? Cái tên thật thuận tai.
– …
Đám Trần Bằng cũng không phải ngốc, bọn họ không khỏi thầm giơ ngón cái khâm phục về phía Vân Tú, một mũi tên trúng hai con chim. Cao thủ. Cao thủ.
Vân Tú bình tĩnh, nhẹ nhàng trả lời:
– Cảm ơn mọi người đã khen tặng. Món này đúng là có tên Phở cổ truyền Việt Nam. Mặc dù hình thức có hơi đơn giản, nhưng mùi vị đảm bảo không thể dùng vài từ mà nói hết được. Nếu các vị thực sự yêu thích món ăn của nhà hàng, chúng tôi đã đặt sẵn đầy đủ bàn cho các vị thưởng thức vào buổi tối nay ở trụ sở chính của nhà hàng Tuyết Yên. Thư mời sẽ được gửi tận tay trợ lý của các
vị.
Một cao tầng của Ford đứng dậy khiêm tốn nói:
– Giám đốc đã quá chu đáo rồi. Chúng tôi rất vinh dự. Ford sẽ có mặt đầy đủ.
– BMW chúng tôi cũng cảm ơn Thịnh Thế đã khoản đãi. Chúng tôi nhất định có mặt.
– Mata cũng vậy. Cảm ơn giám đốc…
Vân Tú rất khôn khéo, thấy đám nhà báo cả trong lẫn ngoài nước đang rối rít thì lập tức trấn an:
– Các vị nhà báo cũng là khách quý của Thịnh Thế chúng tôi, hi vọng tối nay các vị sẽ có mặt đầy đủ.
Chỉ đợi có thế, tất cả đều nhao nhao đồng ý.
Cuộc chiến chưa bắt đầu đã đánh thắng được một nửa, Vân Tú hài lòng, đợi Thiên An cùng đội ngũ của mình rời đi, cô trịnh trọng nói:
– Mọi người đã no bụng, chúng ta liền bàn việc chính. Hôm nay, như các vị đã biết, Thịnh Thế chúng tôi may mắn được các tập đoàn lớp hàng đầu thế giới để mắt tới. Thịnh Thế mặc dù là công ty con non trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều, nhưng khả năng của chúng tôi là không thể bàn cãi. Tôi tin, mọi người “hợp tác” với chúng tôi nhất định sẽ không thiệt thòi.
Vân Tú đã khéo léo chỉ trong vòng mấy câu nói liền đem bọn họ đẩy lên chín tầng mây, sau đấy lại khẳng định vị trí của Thịnh Thế cũng không kém, không chỉ thế, bọn họ còn “trẻ” tức là còn nhiệt huyết, còn có thể làm được nhiều thứ, các vị cứ yên tâm giao lại sản nghiệp cho chúng tôi. Đấy chính là hàm ý ngầm mà ai ở đây cũng đều hiểu, bọn họ đã là cáo thành tinh.
Đại diện BMW thấy Thịnh Thế đã cho bọn họ một cái thang, tất nhiên phải nắm lấy cơ hội mà trèo xuống, hắn – chủ tịch Norbert Reiley liền đứng dậy nói:
– Giám đốc Tú đã nói quá rồi, chúng tôi giờ đâu còn được như xưa, lần này tới “hợp tác” với Thịnh Thế chính là bọn tôi được lợi. Tất cả còn phải nhờ giám đốc “giúp đỡ”.
– Mata chúng tôi cũng đã nghe danh Thịnh Thế đã lâu, hôm nay gặp mặt đúng là danh bất hư truyền, tòa Poseidon này đúng là danh xứng với thực, tôi chưa bao giờ gặp một kỳ quan nào hoàn mỹ như thế. Được làm việc ở đây, chỉ sợ tôi cũng có thể cống hiến thêm vài chục năm nữa.
Mọi người nghe thấy vậy đều cười vui vẻ. Nhìn hắn ta cũng đã 60 tuổi, còn muốn làm tới khi xuống lỗ sao? Nhưng ý hắn không sai, không phải chỉ Poseidon, không khí làm việc và sự tân tiến của Thịnh Thế khi họ vừa mới tới đây đã khiến tất cả đều phải rửa mắt đánh giá lại “tập đoàn non trẻ thiếu kinh nghiệm này”.
Ở đây, có các thiết bị mà họ chưa thấy bao giờ. Lúc vào phòng chỉ một tiếng “Hope”, là tất cả các thiết bị cần thiết đều bật sáng, ngay cả cà phê cũng được máy tự động pha, mà hương vị không kém cà phê thượng hạng mà họ nâng niu mỗi ngày.
Sau lần này họ về, nếu có ai nói Việt Nam lạc hậu cổ hủ, bọn họ sẽ là người đầu tiên vả vào mặt hắn. Đúng là đám nhà văn nói láo, nhà báo nói điêu mà, người ta đã phát triển lắm rồi, sắp vượt chúng ta rồi có biết hay không? Cứ ngồi ở đó mà ngủ quên trên chiến thắng. Chỉ sợ, thế cục kinh tế
thế giới đang muốn đổi chiều.
Bọn họ thấy những thứ như vậy đâu còn dám ép mua ép bán, người ta hoàn toàn chẳng cần
thương hiệu của họ để trở lên nổi tiếng. Thịnh Thế, giờ này chỉ sợ ai có chút kiến thức công nghệ đều biết. Ngay cả họ bán tập đoàn cho người khác, sự thống lĩnh thị trường của tập đoàn non trẻ này vẫn sẽ không còn lâu nữa. Làm kinh tế thị trường bao năm, thứ tối thiểu này bọn họ không khó để nhìn ra.
Một điều nữa đó là, dù ở thế thắng nhưng Thịnh Thế cũng đối đãi rất nhiệt tình, lễ phép, điều này khiến họ không khỏi tăng thêm hảo cảm với công ty này. Nghĩ lại, suốt mấy năm làm mưa làm gió trên thị trường xe hơi, hình như Thịnh Thế chưa bao giờ chèn ép thị thường của họ, điều này khác biệt hoàn toàn với Volkswagen- con quái vật lúc nào cũng muốn nuốt chửng tất cả.
Vì tuyên bố phá sản, mọi nhà đầu tư đã rút vốn, giá trị thương hiệu của bọn họ đã tụt dốc không phanh, chỉ trong vòng mấy tháng đã còn lại không quá 5% so với thời kỳ hoàng kim, chưa kể tình hình nợ xấu tăng mạnh, ngân hàng đang siết nợ, nếu họ không trả đủ tiền vay, BMW, Ford, Mata
đều sẽ bị thanh lý với giá 0 đồng.
Nhớ lại giá trị lúc trước, BMW có giá 20 tỷ USD (400.000 tỷ VNĐ), Ford 7 tỷ USD (140.000 tỷ VNĐ), Mata 2 tỷ USD (40.000 tỷ VNĐ), giờ này bọn họ lại đang phải cầu mong người ta mua cao giá một chút để đủ tiền trả nợ, nếu không dàn bộ xậu ngồi đây chẳng mấy mà đều vào ăn cơm tù chứ nói gì đến là cao lương mỹ vị.
Volkswagen trực tiếp ép giá xuống mỗi công ty còn 1%, riêng BMW bị ép còn 0,5% khiến họ suýt nữa hộc máu. Đúng là chó cắn áo rách, đã nghèo còn bị chèn ép.
Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen
Ánh nắng mặt trời vàng óng chiếu vào tòa lâu đài, có vẻ vô cùng mộng ảo. Trên con đường lớn nối liền với cửa chính của tòa lâu đài hai bên đứng đầy người giúp việc và hộ vệ. Hoàng Phu Tuyệt vừa xuống xe, hai hàng người hầu cùng hộ vệ lập tức cung kính hành lễ, Quản gia đứng ở hàng đầu tiên nhanh chóng nghênh đón cung kính thăm hỏi, sau đó giúp anh cầm cặp tài liệu.Hoàng Phu Tuyệt đưa cặp tài liệu cho Quản gia xong, nhẹ nhàng mở ra cửa xe hơi, thận trọng ôm lấy Thủy Băng Nhu đang ngủ say đi về phía phòng của cô.Buổi trưa sau khi bọn họ ăn bữa trưa, Hoàng Phu Tuyệt đưa Thủy Băng Nhu đi mấy khu ngắm phong cảnh, cho đến khi mặt trời xuống núi mới trở về, nhìn dáng dấp cô là mệt đến ngủ thiếp đi.Quản gia lẳng lặng đi theo phía sau Hoàng Phu Tuyệt, mới rồi đã đến giờ tan học mà tiểu thư vẫn chưa về, khiến ông bị sợ đến gần chết, ông cho là tiểu thư bị người ta bắt cóc rồi, nhưng đợi một lúc không thấy bọn bắt cóc gọi điện đến, mà là điện thoại của ám vệ của tiểu thư, nói tiểu thư đi tìm ông chủ rồi, lúc này thấy ông chủ và tiểu thư cùng nhau bình an trở về, tâm trạng thấp thỏm lúc này mới buông xuống.Thời điểm sau khi Hoàng Phu Tuyệt từ phòng Thủy Băng Nhu quay xuống, Quản gia đã ở đại sảnh chờ phân phó.”Quản gia, con chó săn kia đã được đem về nhà chưa?” Hoàng Phu Tuyệt ngồi ở trên ghế sa lon, hai chân bắt chéo, lười biếng hỏi.Quản gia đứng ở bên cạnh cung kính trả lời: “Ông chủ, đã mang về rồi, nó đang ở trong vườn hoa phía sau chơi đùa, dường như chơi rất vui vẻ.””Ừ, ông sắp xếp một chuyên gia nuôi chó đặc biệt một chút chăm sóc tốt cho nó, nó là sủng vật của tiểu thư, cũng không thể để nó xảy ra chuyện gì.” Hoàng Phu Tuyệt phân phó.”Dạ, thuộc hạ lập tức đi làm, vậy có cần xây chuồng cho nó không? Nên xây ở đâu thì tốt?” Quản gia hỏi.”Ừ? Nếu nó ưa thích vườn hoa như vậy, vậy thì ở trong vườn hoa xây cho nó một cái chuồng hình dáng phù hợp chút đi!” Hoàng Phu Tuyệt nói.”Dạ, thuộc hạ lập tức đi làm.” Quản gia nhận lệnh rời khỏi đại sảnh.. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Thủy Băng Nhu tỉnh lại trong bóng tối, cô quan sát một chút hoàn cảnh chung quanh, phát hiện đây là phòng của cô, nhớ tới cùng Tuyệt đi lên núi ngắm phong cảnh, lúc trở về lại ngủ thiếp đi ở trên xe, nhất định là Tuyệt bế cô vào nhà, đúng rồi, anh ở đâu? Chẳng lẽ ở thư phòng? Mặc kệ, trước đi xem sủng vật của cô cái đã.Thủy Băng Nhu vội vàng đi xuống lầu dưới.”Bác Quản gia, chó săn hôm nay đưa tới ở đâu rồi ạ?” Thủy Băng Nhu thấy Quản gia, ngọt ngào hỏi.”Tiểu thư, con chó săn kia đang ở trong vườn hoa, để tôi đưa ngài đi.” Quản gia cung kính trả lời, mặc dù tiểu thư tâm địa thiện lương, không có một chút dáng vẻ, còn thường đối đãi với ông như trưởng bối (bề trên), nhưng ông chính là không nhịn được kính trọng cô, dù sao hiện nay, những cô bé biết lễ phép như tiểu thư đã không còn thấy nhiều lắm.”Không cần, bác đi làm việc của bác đi, tự cháu đi là được rồi.” Thủy Băng Nhu nói xong liền đi về phía vườn hoa.Đi tới vườn hoa, chó săn vốn là đang chơi rất tận hứng trong nháy mắt thấy Thủy Băng Nhu, mừng rỡ tựa như thấy bằng hữu xông về phía cô, dùng đầu lưỡi của nó liếm láp tay Thủy Băng Nhu, còn nhõng nhẻo chồm hai cái chân trước ôm lấy Thủy Băng chúng tôi Hoàng Phu Tuyệt đi tới vườn hoa đúng lúc bắt gặp cảnh tượng đó, nhất thời anh giận sôi lên, hận không thể lập tức chặt đầu lưỡi của con chó kia.Vừa rồi anh đến phòng Nhu nhi muốn gọi cô dậy ăn bữa tối, ai ngờ không thấy cô ở trong phòng, bình thường bảo bối của anh sau khi tỉnh lại đều sẽ tìm anh khắp nơi, lần này thế nhưng không có đi tìm anh. Lập tức nghĩ đến cô có thể đã đi xem cái con sủng vật đáng chết kia rồi, không nghĩ tới con chó săn đáng chết này thế nhưng nhân cơ hội ăn đậu hũ của Nhu nhi, quả thực là chán sống mà, cũng không thèm để ý xem ai là người đã giải cứu nó khỏi tay kẻ xấu, huống chi lương thực sau này của nó cũng còn phải dựa vào anh cung cấp cho.Hoàng Phu Tuyệt không nói hai lời, lập tức tiến lên dùng sức đem con chó săn đang dựa vào bên cạnh Thủy Băng Nhu kia nhắc lên, hung hăng ném nó sang một bên, sau đó dùng tay gắt gao ôm lấy eo Thủy Băng Nhu, nhìn chằm chằm như muốn cảnh cáo con chó săn kia.”Tuyệt, anh sao thế? Anh làm sủng vật của em bị thương rồi.” Thủy Băng Nhu quệt mồm ai oán nói.”Ai kêu nó vô lễ với em!” Hoàng Phu Tuyệt nghiêm mặt nói.”Đâu có, có phải anh nghĩ quá nhiều rồi không, đó là biểu hiện thân thiện của nó mà! Ha ha ha. . . . . . Em hiểu rồi, chẳng lẽ anh ngay cả dấm của chó săn cũng ăn?” Thủy Băng Nhu cười hì hì nói.”Dù sao không cho phép nó dựa vào em gần như thế.” Hoàng Phu Tuyệt ngượng ngùng nói, giống như là bị người nói trúng tim đen vậy.”Ha ha ha. . . . . Bộ dạng Tuyệt ghen thật đáng yêu nha.” Thủy Băng Nhu cười trêu.”Anh. . . Anh đâu có.” Hoàng Phu Tuyệt lo lắng vội nói, thật ra không phải là anh hẹp hòi, chỉ là không có cách nào trừ anh ra anh không muốn thấy bất cứ sinh vật nào đến gần bảo bối của anh, cho dù đối phương là động vật cũng không được, huống chi con chó săn này lại là giống đực, như vậy thì càng thêm không thể đến gần Nhu nhi như vậy.”Ha ha ha. . . Không cười anh, ha ha ha. . . Đúng rồi, Tuyệt, anh nói xem nên đặt tên gì cho sủng vật?” Thủy Băng Nhu hỏi.”Một sủng vật còn phải đặt tên sao? Tùy tiện gọi chó hoặc mèo là được, nếu không liền kêu Vượng Tài, anh thấy bình thường các thương gia thường gọi như vậy.” Hoàng Phu Tuyệt ghen tỵ nói, cái con chó kia chiếm quá nhiều sự chú ý của Nhu nhi, còn phải giúp nó đặt tên, hừ, nghĩ tới đây anh cũng rất khó chịu.”Sủng vật cũng là bằng hữu của chúng ta, tại sao có thể tùy tiện như thế, hả? ? Để em nghĩ, kêu là Luck đi!” Thủy Băng Nhu nói.”Có thể trở thành sủng vật của em đích xác là vận may của nó.” Hoàng Phu Tuyệt tự lẩm bẩm.”Hả? ? Anh nói cái gì?” Thủy Băng Nhu nghi ngờ hỏi.”A, không có gì, anh nói là tên của nó rất êm tai, bây giờ có thể đi ăn cơm rồi chứ? Bụng của anh rất đói.” Hoàng Phu Tuyệt làm bộ đáng thương nói, cố gắng gây sự chú ý của Thủy Băng Nhu.”Đi thôi! Luck, đi ăn cơm.” Thủy Băng Nhu gọi con chó săn.”Cái gì? Nhu nhi, em muốn con chó này theo chúng ta cùng ăn cơm sao?” Hoàng Phu Tuyệt đè nén thanh âm hỏi.”Đúng nha, về sau nó liền theo chúng ta cùng nhau ăn cơm rồi, bởi vì nó là bằng hữu của em.” Thủy Băng Nhu nói xong cũng đi vào phòng, ngay sau đó Luck hả hê nhìn Hoàng Phu Tuyệt một cái, sau đó theo đuôi Thủy Băng Nhu vào nhà, lưu lại một mình Hoàng Phu Tuyệt đang ghen ghét dữ dội.”Luck đáng chết, lại còn muốn thay vị trí của ta ở trong lòng Nhu nhi, khốn kiếp, thật đáng chết.”
Truyện đánh dấu
Đọc Truyện: Siêu Cấp Yy Hệ Thống
Tác giả: Time
Chương 70: Chó cắn chó.
Hợp thể thành công, Minh Hạo tay chân hơi hoạt động một chút, bàn tay phải khép lại thành hình quả đấm, sau đó đánh nhẹ nhàng một cái vào thiên thạch.
“Ầm” thiên thạch bị Minh Hạo dễ dàng đánh nát thành cái lỗ thủng vô cùng lớn, thậm chí có thể thấy lỗ thủng xuyên qua đến bề mặt bên kia.
Sau vài giây, mảnh thiên thạch biến thành một đám bột phấn.
“Ạch, quá mạnh…, một cú đấm của ta có thể dễ dàng đánh nát loại nhỏ thiên thạch.”
Minh Hao nhìn đám phi thuyền liên bang chạy trốn, hắn mỉm cười tà ý, bàn tay trái hắn vận chuyển điều khiển nguyên tố, tập trung lên bàn tay.
Từng luồng nóng rực, khô han, lạnh lẽo, sinh cơ, ánh sáng, bóng tối, gió nhẹ phất phơi… tập trung trên lòng bàn tay trái hắn.
Hỏa, thủy, lôi, kim, thổ, mộc, phong, bóng tối, ánh sáng, tất cả chín nguyên tố tập trung trên lòng bàn tay, sau đó chúng xác nhập, hợp lại nhau biến thành một quả cầu đen có đường kính nhỏ cỡ 1m .
Tay phải lòng bàn tay mở ra, từng đoàn bọt màu trắng hiện lên, đây là chấn động năng lực ngưng tụ mà thành.
Minh Hạo hai bàn tay đem hai nguồn sức mạnh hợp lại mà thành.
“Chezzzz~~!”
Từng tiếng vang rè rè như âm thanh mài dao vang lên.
Chỉ thấy hai nguồn sức mạnh hợp lại, biến thành loại quả cầu hình thái hoàn toàn khác hồi nãy, bên trong là màu đen giống như màu chín nguyên tố hợp lại lúc trước, còn bên ngoài thì là màu trắng bong bóng chấn động bao bọc lại bên trong.
Minh Hạo nhìn quả cầu trên tay, ngoài trắng trong đen, không nghĩ đến chiêu này lại thành công .
Sau khi hợp thể thành công, hắn liền thử nghiệm sử dụng huyết mạch Super Saiyan Legend năng lực điều khiển tất cả nguyên tố hợp lại, sau đó sử dụng năng lực chấn động, đem hai thứ hợp lại cùng nhau.
Minh Hạo đặt tên cho nó là : Bản Nguyên Chấn Động
Bản nguyên: chính là 9 nguyên tố hợp lại, biến thành bản nguyên, mà bản nguyên là gì? Thứ tạo ra một hành tinh(vật chất, vật thể) nào đó.
Minh Hạo đem quả cầu giữ lại lòng bàn tay trái, ý niệm chìm vào hệ thống, từ túi đồ lấy ra đại thanh đao huyền thoại của râu trắng
Tay phải cầm đại thanh đao, tay trái phải cầm đại thanh đao, nhìn vô cùng uy phong lẫm liệt. Tay phải vận chuyển, truyền năng lực chấn động về đại đao, trên đại đao xuất hiện từng đoàn bong bóng trắng nhàn nhạt.
Minh Hạo làm xong, hắn hít một hơi vào, tiếp tục làm thử nghiệm khác, nhưng thử nghiệm lần này vô cùng nguy hiểm, nếu hai loại năng lượng dung hợp không thể hợp nhau thì liền nổ banh xác như chơi.
Hắn hiện tại không biết trong lòng tay trái quả cầu màu đen trắng này mạnh bao nhiêu, nhưng có thể cảm nhận được một nguồn sức mạnh kinh khủng từ quả cầu phát ra, cho dù hắn hợp lại thành một dạng Super Saiyan Legend mới, nhưng cũng là không dám mạo hiểm a, nếu quả cầu này nổ, đừng nói hắn, cả không gian 1000km này thậm chí nổ nát toàn bộ.
Cũng may lúc trước hắn dự phòng trường hợp này, cho nên kêu Zero I hệ thống để tàu bay ra xa hắn.
Vận chuyển màn năng lượng bảo vệ xung quanh cơ thể những vị trí hiểm yếu, chậm rãi đem bàn tay trái quả cầu đem dán vào mũi đại thanh đao.
Sau lưng cùng trên mặt Minh Hạo mồ hôi lạnh liên tục đổ xuống.
Rốt cuộc, quả cầu trắng đen cùng mũi đao chạm vào nhau.
Một giây sau, không có chuyện gì xảy ra, Minh Hạo liếc mắt nhìn lại, mũi đao lúc này phần trên dính một đoàn quả cầu trắng đen đường kính lớn đến hơn 5m, bên ngoài quả cầu bao bọc một đoàn dày đặc bong bóng, bên trong đoàn bong bóng là một đoàn màu đen nằm bên trong.
Thành công!
Thử nghiệm cả 3 lần đều thành công!
Minh Hạo thần sắc vui mừng như điên.
Lần thứ 1 : phân thân ra một người, sau đó cùng biến thành Super Saiyan Legend hợp thể!
Lần thứ 2 :Điều khiển 9 nguyên tố hợp lại, tiếp đó dùng năng lực chấn động biến thành đoàn bong bóng hợp lại .
Lần thứ 3 : đem năng lượng Bản Nguyên Chấn Động dính lên thanh đại đao, khiến cho tăng phúc khi đánh ra!
Ánh mắt nhìn về đám thuyền liên bang chạy trốn như nhìn thấy con mồi, hắn cười tàn ác, nói: “Lấy các ngươi ra làm thử nghiệm vậy cạc cạc cạc.”
Dứt lời, hắn bay lên không trung, sau đó tay phải đang cầm thanh đại đao, đánh về không gian trống rỗng, phương hướng đám phi thuyền liên bang đang chạy trốn.
“Vèo.”
Quả cầu đen từ đại thanh đao rời đi, bắn về phương hướng phi thuyền liên bang kia.
Sau một giây.
“Cờ~Rắc!”
Âm thanh như băng nứt lại tựa như gương bể vang lên, nhưng chưa hết
“Rắc~~~!”
“Rắc~~~!”
“Rắc~~~!”
“Rắc~~~!”
“Rắc~~~!”
“Rắc~~~!”
Không gian như mặt khe băng nứt, phát ra từng tiếng rắc vang dội.
Khe nứt không gian bắt đầu lan truyền ra xung quanh, 10m, 50m, 100m, 1000m…10.000m…100.000m, 1.000.000.000m ….10.000.000.000m mới dừng lại.
Minh Hạo nhìn thấy cảnh này sắc mặt không khỏi hiện lên kinh hãi, đây là quá khủng, nhìn từng khe nứt lan truyền toàn bộ không gian hơn 10.000.000.000m, hầu như xung quanh toàn bộ là mặt gương bị bể .
Trong lòng thầm hoảng sợ nghĩ: “Không được, phải nhanh thuấn di, nếu không mình cũng là tự tạo ra chiêu này chôn vùi a”
Vừa nghĩ đến, lập tức không chút do dự dùng tốc độ nhanh chóng thuấn di đến nơi xa xa.
…
“Cờ Rắc!” một tiếng, không phải giống như những tiếng cờ rắc lúc nãy, mà là tiếng toàn bộ không gian hiện tại mặt kính bị vỡ vụn.
Sau đó….
“Ầm!”
Âm thanh nổ lớn điên cuồng như quả bom hạt nhân nổ ra, thậm chí còn mạnh gấp 10.000 lần như vậy.
Sau đó, một luồng sức mạnh kinh thiên diệt địa lan truyền khắp xung quanh, nó dùng tốc độ siêu việt ánh sáng bắn về phương hướng phía đám phi thuyền liên bang.
Nơi nó đi qua đâu toàn bộ vật chất, thiên thạch, ngôi sao, biến thành phấn, không chút cặn bã dư lại.
….
Phi thuyền liên bang
“Phó thống soái, đằng xa xa kia đột nhiên có tiếng nổ lớn, sau đó đột nhiên không gian bị bể vụn….” vị quân nhân bị bể jj lúc trước bước vào phòng, hai tay bụm jj mình, sắc mặt khổ sở phòng báo cáo.
“Cái gì!? Đậu má râu xanh nhà ngươi, óc chó à, nhanh lên, lập tức sử dụng bước nhảy alpha, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi chỗ này!!!”
Vị kia quân nhân còn chưa nói hết, lại bị Cát Lộc một chân đá vào trứng.
“Bẹp…” tiếng bẹp kỳ lạ từ đũng quần người quân nhân vang lên.
Người quân nhân hai chân quỳ xuống, tay bụm lại jj, sắc mặt hoàn toàn vặn vẹo, hắn nhìn về phía Cát Lộc, trong ánh mắt hiện lên vô cùng thống hận như Cát Lộc là người giết cha mẹ hắn đồng dạng, tròng mắt hoàn toàn đỏ tươi như máu.
Bị Cát Lộc đá trúng jj, vị quân nhân đã thảm nay còn thảm hơn, không những 100% trứng bể nát toàn bộ, hoàn toàn biến thành ‘lòng đỏ ốp la’.
Từ trong quần liên tục chảy ra màu đỏ tươi…
….
“Không nghe ta à? Nhanh chóng thông báo toàn bộ hạm trưởng thực hiện bước nhảy alpha cho ta!” Cát Lộc khuôn mặt vặn vẹo, chỉ tay vào vị quân nhân đang quỳ dưới đất kia, điên cuồng chửi bới, nào giống lúc trước bình tĩnh dáng vẻ phó thông soái đây?
“Đủ rồi!” Vị quân nhân kia hai tay bụm chim đứng lên, sắc mặt cũng là hoàn toàn vặn vẹo, hai mắt đỏ như bò điên nhìn về Cát Lộc, khàn khàn giọng gầm thét một tiếng.
Cát Lộc nhìn thấy như vậy ngẩn người, càng là nộ hỏa trong lòng tăng thêm, hắn một tay kia tán vào mặt người quân nhân gầm lên: “*** con cẩu, không nghe ta nói gì à, nhanh chóng, ta cho người ba giây, nếu ngươ..”
Còn chưa nói hết, đột nhiên người quân nhân kia nhào lên đánh vào bụng hắn.
Cú đấm này hoàn toàn dùng 200% sức mạnh.
“Phốc” Cát Lộc đang nói chưa kịp phản ứng, liền bụng bị người quân nhân một cú đấm đánh trúng, không khỏi ho khan, nôn ra một ngụm máu tươi, cả người cong thành con tôm, bay ngã xuống đất.
Sắc mặt Cát Lộc hoảng sợ, chỉ tay vào người quân nhân gầm thét: “Ngươi dám…”
Còn chưa nói hết, người quân nhân kia như chó điên không tha, bay vào người hắn đánh đấm điên cuồng, sau đó, hai tay tuột lấy quần ngoài cùng quần trong hắn ra.
Cát Lộc bị người trung niên tuột quần, lộ ra jj màu đen già nua, sắc mặt hắn xanh trắng, âm thanh hoảng sợ kêu lên: “Ngươi muốn làm gì, ta, ta không chơi Gay.”
“Làm gì? Ngươi dám hai lần đá bể trứng jj, tất nhiên là trả lại cho ngươi cạc cạc cạc”
Người trung niên kia cười cạc cạc quái dị nói, nếu có người nhìn thấy khuôn mặt của hắn thì sẽ hoàn toàn hoảng sợ, khuôn mặt hoàn toàn vặn vẹo, đôi mắt đỏ như trâu điên, trong mắt hiện lên điên cuồng chưa từng thấy.
Nói xong, hắn đột nhiên há miệng, đem hàm răng trắng bóng không ô uế kia đem jj màu đen già nua của Cát Lộc cắn lấy.
“Nặc…” tiếng jj đứt chúng tôi đó…điên cuồng máu bắn ra ngoài như suối…
“A!!!!!!” Cát Lộc bị người trung niên cắn nát jj, cổ họng phát ra thảm thiết tiếng gào thét, đôi mắt vô thần nhìn lên trời, đây là tiếng gào như thế nào mà sao khiến người ta đau đớn tê tâm phế liệt thế này?
Khuôn mặt hắn vặn vẹo điên cuồng, cười điên dại, sau đó nhìn Cát Lộc nói: “Phó thống soái, ngươi đá bể jj ta, ta ăn hết jj ngươi, coi như chúng ta huề nhau, không ai nợ ai, ha ha ha ha ha!!!!”
….
Bên ngoài không gian
Rốt cuộc nguồn sức mạnh hủy diệt kinh khủng kia chỉ tốn 10s đồng hồ liền bay đến đám phi thuyền liên bang.
Chớp mắt…
…
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Hơn mấy trăm triệu phi thuyền liên bang, kể cả cấp S, SS,SSS toàn bộ đột nhiên nổ nát thành bột phấn, không một ai trong phi thuyền thoát khỏi cái chết… Số từ: 2085. Nếu thấy chương này convert hay thì ngại gì không tặng converter ๖ۣۜ†im☪ Kim Nguyên Đậu (10k đậu/lần), còn nếu dở quá thì đừng ngại ném Đậu Hũ Thúi (50 đậu/lần)
Siêu Cấp Nhà Máy Zombie
Zombie Dog bền bỉ có bao nhiêu mạnh?
Từ giữa trưa bị đập bắt đầu, toàn bộ xế chiều, còn có một cái ban đêm, Zombie Dog đều tại chạy nhanh, xuất hiện từng đầu phố lớn ngõ nhỏ thượng, dùng nó khứu giác lực kinh người lỗ mũi, đang tìm kiếm lấy mục tiêu.
To lớn tiêu hao, Lục Xuyên chỉ là rạng sáng cho ăn nó một trận sau, lại là khôi phục.
Tiếp xuống tới, lại là kéo dài cả đêm tìm tòi.
Rạng sáng sau đó, thành thị trở nên vắng lạnh lên tới. Đường đi trên ngẫu nhiên mới có thể có gào thét mà qua ô tô, lại là trong nháy mắt đã đi xa, thay đổi ban ngày huyên náo.
Người nào cũng sẽ không chú ý tới, tại cái này đường đi lối đi bộ thượng, một đạo hắc ảnh đang bay chạy, thỉnh thoảng sẽ dừng lại, dùng lỗ mũi nghe thấy mấy nghe thấy, lại là nhanh chóng hướng về phía chạy nhanh.
Bốn, năm giờ.
Cơ hồ là người rất là ngủ say thời điểm, thế nhưng là cái này một cái Zombie Dog, còn tại trung thực thi hành hạ cánh xuyên chỉ thị, tại xác nhận lấy mục tiêu. Nó không biết mệt mỏi, giống như máy một dạng, không ngừng chạy trốn cùng dừng, lại chạy trốn.
Lấy nhà máy sửa chữa làm trung tâm, mỗi một cái phố lớn ngõ nhỏ, đều bị Zombie Dog cho đi dạo qua một lần.
Cái giờ này, đường đi trên chỉ có bảo vệ môi trường công nhân.
Zombie Dog xuất hiện, sẽ chỉ xem như là một cái lang thang chó mà thôi, không có ai đi để ý.
Ngày dần dần sáng lên, thành thị lại là huyên náo lên, vô số cần dậy sớm mọi người, nhượng đường phố này trở nên tràn ngập nhân khí, từng cái bữa ăn sáng quầy hàng, không khỏi là tản ra nồng nặc mùi thơm.
Rốt cục, Zombie Dog đứng tại một mảnh khu cư trú trước.
Sau một khắc, Zombie Dog giống như là phát hiện gì rồi, một đầu liền ghim vào, biến mất tại cái này phức tạp khu dân cư bên trong.
Nơi này đã thuộc về Thành Trung thôn, nhân viên hỗn tạp, có thể nói là tam giáo cửu lưu không chỗ không bao.
Trị an ở chỗ này, một mực là công an kết thúc nhức đầu vấn đề.
Thành Trung thôn một chút đầu đường, có nguyên một đám quầy hàng, ngồi đầy buổi sáng lên tới chuẩn bị đi làm mọi người. Sinh hoạt ở chỗ này người, cơ bản là tầng dưới chót từ bên ngoài đến nhân khẩu, liền là một chút tự xưng là là lão bản người, kỳ thật cũng chỉ là xếp đặt cái hàng vỉa hè cái gì.
Chân chính có người có tiền, là sẽ không ở chỗ này mướn phòng ở.
Zombie Dog trong này, một cái thổ cẩu thân phận, sẽ không để người chú ý.
Hoa không sai biệt lắm 2 giờ, tại Thái Dương treo cao thời điểm, Zombie Dog mới là đứng tại một tràng tầng bảy nửa nhà lầu trước mặt, hai con mắt toát ra hung tàn quang mang.
Zombie Dog tại người ngụy trang hệ thống dưới, kỳ thật liền là một cái thổ cẩu ngoại hình, tại phát hiện con mồi sau, nó chó lông căn căn dựng lên đến, tiến vào công kích trạng thái.
Lục Xuyên đến tới thời điểm, đã là nửa giờ sau.
Một thân phổ thông trang Lục Xuyên, không có mang theo An Đồng bọn họ đến đến, mà là độc thân một người.
Thành Trung thôn theo dõi không ít, Lục Xuyên biết rõ chính mình đến nơi đây, nhất định sẽ bị đập tới. Bất quá không sao, Lục Xuyên không cần sợ hãi những cái này theo dõi, bởi vì chính mình đến nơi đây, không có bất luận cái gì phạm tội đi là.
Liền tính xảy ra chuyện gì, thông qua theo dõi cũng sẽ không hoài nghi bản thân tới.
Càng là che đậy, ngược lại càng là có quỷ, sẽ dẫn tới hoài nghi.
“Ở cái này cách rời thượng, cũng có thể.”
Tại Thành Trung thôn một cái đầu đường, Lục Xuyên cảm ứng được Zombie Dog tồn tại, vừa lúc là 2 cây số phạm vi. Dù là đến hiện đại, chỉ cần tại 2 cây số trong phạm vi, Lục Xuyên đều có thể đã khống chế Zombie.
Cái này cùng sinh hóa nhà xưởng tại mạt thế là một dạng, Nhị Cấp sinh hóa nhà xưởng, Lục Xuyên có thể nắm trong tay 2 cây số phạm vi.
“Lão bản, tới phần hoành thánh.”
Lục Xuyên ngồi xuống, nhượng lão bản cho chính mình nấu một phần hoành thánh, chậm rãi ăn.
Người nào lại biết rõ, ăn bữa ăn sáng Lục Xuyên, lại là cho Zombie Dog gởi từng đạo từng đạo chỉ thị.
1 bước, liền là nhượng Zombie Dog đến rãnh nước bẩn bên trong đánh lộn mấy vòng.
Nguyên bản chỉnh tề Zombie Dog, trực tiếp biến thành một đoàn đen nhánh, tản ra nồng nặc mùi thối. Chó lông tại rãnh nước bẩn nước dính hợp dưới, một đoàn một đoàn, so lang thang chó còn thảm hơn hơn mấy lần.
Sơ bộ ngụy gắn xong thành.
2 bước, nhượng Zombie Dog về tới giữ cửa.
Lục Xuyên độc thân đến nơi đây, hoàn toàn là bởi vì có Zombie Dog, đầy đủ đối phó cái này một số người.
“A sóng, ra ngoài cho các huynh đệ mang theo bữa ăn sáng trở lại.”
Mặt trời lên cao, cái này một chỗ trong căn phòng đi thuê, rốt cục là truyền xuất ra thanh âm.
Chậm chạp mới lên tới Trịnh ca, bọn họ hôm qua ban đêm chơi vô cùng hải, uống rượu uống quá mức, đưa đến hiện tại mới lên. Đối với bọn họ tới nói, cái này một loại đổi trắng thay đen sự tình, quá cực kỳ bình thường.
Hôm qua làm một phiếu, chắc hẳn 10 vạn khối rất nhanh liền tới tay, tự nhiên phải nhượng các huynh đệ ăn nhiều uống một trận.
Mấy phút sau, đóng chặt lại đại môn mở ra.
Một mực chờ đợi Zombie Dog, lại là tại đại môn mở ra trong nháy mắt, giống như báo săn một dạng, nhào đi lên.
“A “
Tiếng kêu thảm thiết vang lên đến, cái này tên là a sóng người trẻ tuổi, hắn còn không có kịp phản ứng, liền bị một đoàn bóng đen cho nhào ngã, sau đó hắn bắp chân lại là truyền tới một trận kịch liệt đau đớn.
Đập vào mắt, là một cái đen nhánh lang thang chó, chính đem chính mình bắp chân trên một miếng thịt mạnh mẽ xé xuống tới, nhượng toàn bộ bắp chân đẫm máu.
Cái này trả (còn) không được rồi, cái này một cái chó, lại là lấy thế nhanh như chớp không kịp bịt tai, cắn một cái tại chân nhỏ xương trên.
“Răng rắc” tiếng vang, chân nhỏ xương bị Zombie Dog lực cắn, mạnh mẽ cho đập vụn.
Zombie Dog căn bản không có để ý sẽ người này, trực tiếp vượt qua hắn, hướng về thang lầu xông đi lên.
Toàn bộ lầu, đều là cái này một số người thuê đi lên, nơi này có thể nói là bọn họ hang ổ. Tại Lục Xuyên dưới thao túng, Zombie Dog hoàn toàn liền là không khác biệt cắn xé.
Zombie Dog sức chiến đấu, tuyệt đối là nổ tung.
Mỗi người, chỉ cần một cái, là có thể đem đối phương bắp chân cắn đến xương cốt vỡ vụn, răng xé rách cơ bắp, không khỏi là tiên huyết giống như là không ngừng được một dạng, đương hồng bắp chân cùng sàn nhà.
Từng tiếng kêu thảm, ở chỗ này lẫn nhau phập phồng.
Lấy bọn họ tính cách cùng quen thuộc, cái giờ này còn có hơn phân nửa là ở ngủ thiếp đi cảm giác.
Những người này còn đang trong giấc mộng, liền nhận cái này xương cốt vỡ vụn một kích, giống như là giết heo một dạng tru lên, bưng bít lấy bắp chân đau đến nước mũi cùng nước mắt đều đi ra.
Mà một chút đã tỉnh, bọn họ chỉ cảm giác được một đạo hắc ảnh xuất hiện, mang theo một cỗ hôi thối đánh về phía bọn họ.
Người phản ứng, tự nhiên là phản kháng cùng tránh né.
Nhưng càng là phản kháng, bọn họ phát hiện chính mình bi kịch, đầu này Phong Cẩu, há mồm liền cắn loạn vừa thông suốt, hơn nữa nó tay chó sắc bén, chỉ cần vạch đến trên thân, liền là một đạo thê thảm không nỡ nhìn vết thương.
Vừa đối mặt, liền đầy là vết thương.
Cái này một chút vết thương, có chút thậm chí là sâu đủ thấy xương.
Chân chính Phong Cẩu, gặp người liền cắn.
Cái này một tràng taxi lầu, đóng kín cửa ngủ không có mấy cái, lấy Zombie Dog lực lượng và tốc độ, không khỏi là ba mấy lần liền giải quyết hết một cái. Tại Lục Xuyên hơi điều khiển phía dưới, nguyên một đám chỉ thị hạ đạt, nhượng Zombie Dog không đến mức cắn người chết.
Xuống tay độc ác là khẳng định, Lục Xuyên cũng không muốn bọn họ còn có thể uy hiếp đến chính mình nhà máy sửa chữa.
Lấy Zombie Dog lực cắn, chuyên môn là tìm bọn họ bắp chân ra tay, cắn xuống dưới liền là xương cốt vỡ vụn, tàn phế không tàn phế, Lục Xuyên cũng đã không thèm quan tâm.
Mười bảy cá nhân, tuổi trẻ tại chừng hai mươi tuổi, cao tuổi cũng là ba mười một mười hai tuổi.
Bọn họ một mực sống động tại khu vực này, lấy Thành Trung thôn làm trung tâm, cái gì tiệm mới khai trương, cái gì cửa hàng thay lão bản, chỉ cần bọn họ nhận được phong thanh, lập tức sẽ dùng cái này một loại biện pháp tới thu phí bảo hộ.
Là thiếu nếu phiền toái, thương gia không có mấy cái dám báo cảnh sát cùng phản kháng.
Mấy năm xuống tới, dựa vào phí bảo hộ, nhượng bọn họ trải qua sống mơ mơ màng màng sinh hoạt.
Ai muốn đến, hiện tại lại là tai họa bất ngờ?
Một con chó điên xông tới, gặp người liền cắn, hơn nữa cái này cắn xuống tới, tuyệt đối không phải đơn giản cắn, liền xương cốt đều vỡ vụn, đầu này Phong Cẩu lực cắn không thể tưởng tượng nổi.
“A “
Tiếng kêu thảm thiết lẫn nhau phập phồng, chờ đến Zombie Dog rút lui rời thời điểm, nơi này không có một cái là xong tốt, nhẹ liền là một cái, nặng thì là những cái kia phản kháng, bị cắn được đầy trên thân tổn thương.
Về phần Zombie Dog mang theo tới hôi thối, ngược lại thành thứ yếu.
“Gọi điện thoại kêu xe cứu thương a, a ta mã a, đau chết ta rồi, chân đoạn, đoạn, ô “
“Xong, cái này là một con chó điên a, ta không muốn chết rồi, ta không cần được sủa inh ỏi bệnh.”
“Thiên Sát Phong Cẩu.”
“Cứu mạng a, cứu mạng.”
Đau đớn tiếng gào thét bên trong, mang theo mắng.
Có thể khẳng định, bọn họ nguyên một đám chờ đến bệnh viện, nhất định là muốn đánh sủa inh ỏi vắc-xin cùng uốn ván. Cái này thế nhưng là một cái lang thang Phong Cẩu a, nó răng, miệng mang theo mang theo vi khuẫn, là những nhà khác chó gấp trăm lần.
Nghĩ tới sủa inh ỏi bệnh, nguyên một đám sắc mặt thảm như tuyết trắng.
Tại bọn họ tiếng gào thét bên trong, Zombie Dog lại là ly khai đây bên trong, nhanh chóng cách Ly Thôn Trung Thành.
Đến mở ra lấy công viên nhỏ trong hồ, Zombie Dog nhảy xuống, lộn mấy vòng lại là lên bờ một bên, đem nước run lên mất, lại khôi phục được nó gọn gàng một mặt. Một thân chó lông chỉnh tề quét sạch sáng lên, không còn là lang thang chó, mà là một cái bị chủ nhân tỉ mỉ che chở gia chó.
Chậm rãi, Zombie Dog tại cửa công viên cùng Lục Xuyên hội hợp.
Như thế ôn thuận theo hạ cánh xuyên sau lưng một cái thổ cẩu, ai có thể nghĩ tới, vừa mới nó đem mười bảy cái xã hội cặn bã đem thả ngược lại?
Nguyên một đám không khỏi là xương cốt vỡ vụn, không có ba, năm tháng, bọn họ không cần trông cậy vào đi bộ nhanh nhẹn.
P/s: Convert by ๖ۣۜCaoঌ ↭ ๖ۣۜTiếnঌ , xin vote 9-10 điểm cuối chương, đề cử và tặng kim đậu để converter có thêm động lực làm việc
Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện: Tổng Giám Đốc Siêu Cấp trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!