Xu Hướng 3/2023 # Truyện: Phì Lũ Đại Náo Dị Giới # Top 4 View | Dhrhm.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Truyện: Phì Lũ Đại Náo Dị Giới # Top 4 View

Bạn đang xem bài viết Truyện: Phì Lũ Đại Náo Dị Giới được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

” Chửi!! Lúc nãy ngươi chửi sướng miệng lắm mà, sao không chửi tiếp cho bổn cẩu gia nghe thử xem nào!!” ” con chó lông xù” lộ ra nụ cười điên cuồng từ từ bước tới trước mặt Dương Kiệt, châm biến nói.

Mặc dù lúc này ngũ tạng lục phủ như đảo lộn, đau tới nỗi thở không ra hơi, nhưng vẫn cố gắng tạo ra vẻ mặt như con chó bị luộc chín đầu, nịnh bợ lấy lòng: ” Dạ, dạ, không, không dám ạ, lúc nãy, lúc nãy tôi chỉ đang, đang kể chuyện về, về cuộc đời bản, bản thân cho cẩu gia nghe, nghe thôi ạ, chứ nào, nào dám chửi cẩu, cẩu gia chứ ….”

Bốp ~~~~~!!! AAAAAAAAAA ~~~!! Rầm ~~~~~~!!

Cú quét đuôi thẳng vào người Dương Kiệt chính là câu trả lời của ” con chó lông xù”.

Hộc ~~~ hộc ~~~~~~!!

Máu tươi từ trong miệng phun bắn ra, nhuộm đỏ cả mép miệng và ngực áo.

Tất nhiên mọi chuyện vẫn chưa kết thúc tại đó, diễn biến tiếp theo sau đó là màn tra tấn hành hình dã man của ” con chó lông xù” đối với Dương Kiệt. Nhất thời tiếng kêu gào đầy đau khổ, tiếng cười hét đầy điên cuồng phấn khích vang lên liên miên không dứt.

Phì phò ~~ phì phò ~~~~~~~~~~!!

Sau khi ” hành hình” chán chê Dương Kiệt xong, ” con chó lông xù” cũng đã bình tâm trở lại, chỉ là lúc này Dương Kiệt như chỉ còn nửa cái mạng, toàn thân trên dưới không một mảnh nguyên vẹn, nằm thoi thót trên mặt đất, tựa như có thể mất mạng bất kỳ lúc nào.

Một chân tông sư đối diện với một ma thú cấp 7, chỉ cần ” con chó lông xù” muốn, chỉ vẫy nhẹ cái đuôi một cái cũng đủ để lấy mạng Dương Kiệt rồi, chứ tuyệt đối không đơn giản chỉ mất nửa cái mạng như lúc này đâu nhỉ.

Chỉ thấy cơ thể của ” con chó lông xù” đột nhiên run lên liên hồi, khuôn mặt chó phủ đầy lông lá nhăn lên vì đang cố gắng “dặn” ra một thứ gì đó thì phải.

Bịch ~~~~~~~~~~~~~!!!

Chỉ thấy một vật thể tròn tròn đen như than từ phía sau hậu môn của ” con chó lông xù” rớt ra, nó lập tức lộ ra vẻ dễ chịu sảng khoái, tựa như trút đi một gánh nặng nào đó vậy.

Mẹ kiếp!! hành hạ người ta chán chê xong rồi đi “ị” ra một đống, chỉ có thể là loài chó mới làm được điều đó.

” hãy nuốt thứ này vào!!!” ” con chó lông xù” dùng đuôi quét viên ” dị vật” về phía Dương Kiệt đang mắt nhắm mắt mở, lạnh lạnh nói.

Nghe thấy câu ” mệnh lệnh” của con cẩu trời đánh kia, Dương Kiệt không kềm được phẫn nộ tột cùng, căng mặt lên gào lớn: ” Đồ, đồ khốn, ngươi, ngươi có thể giết, giết ta, nhưng tuyệt đối, đối không được làm, làm nhục ta, giỏi thì giết, giết ta đi, ta không, không phải là đồng, đồng loại của ngươi, đồ chó, chó ăn phân ~~~~~~!!!”

Bốp ~~~~~~~~~~~~~~~!! Rầm ~~~~~~~~~~~!!!

Dương Kiệt thêm lần nữa bị quét bay ra xa vì dám ” cãi lệnh” của đối phương, tình hình cơ thể càng thêm tồi tệ.

” Đồ ngốc, ngươi tưởng bổn cẩu gia đang sỉ nhục ngươi hả?? Ngươi đủ tư cách đó sao?? Nếu như không phải ngươi còn chút giá trị lợi dụng đối với bổn cẩu gia, thì ngươi có mười cái mạng cũng không đủ chết rồi. Thứ mà bổn cẩu gia vừa chế tạo ra thực ra chính là ” thần Dược” có thể giúp người bị trọng thương hồi phục lại ngay tức khắc. Ngươi biết để tạo ra viên ” thần Dược” đó, bổn cẩu gia phải tiêu tốn biết bao sức lực và thần lực của mình không hả?? Đúng là đồ không biết điều.” ” con chó lông xù” cười lạnh nói.

” thần dược”?? Cái thứ gớm ghiếc “ị” ra từ hậu môn của nó là “thần dược”, mày tưởng tao là trẻ lên ba chắc? Nói là tao tin sao?? Mà cho dù đúng là ‘thần dược” thật đi nữa, bảo bố mày nuốt thứ gớm ghiếc đó, thà lấy mạng tao còn hơn.

Cho dù ” con chó lông xù” làm đủ mọi cách, từ hăm dọa tra tấn, cho tới xuống nước dụ dỗ, Dương Kiệt vẫn nhất quyết ngậm chặt miệng lại, không bao giờ chấp nhận nuốt viên ” thần dược” kinh khủng đó.

” con chó lông xù” vừa phẫn nộ vừa có chút không biết phải làm sao. Nếu như có thể, một cái móng vuốt chụp xuống xé xác tên khốn đáng ghét ở trước mặt ra rồi. Nhưng đối phương chết rồi, còn số phận của mình thì sao nè.

Thì ra ” con chó lông xù” có một lai lịch vô cùng kinh khủng, nó cũng như Dương Kiệt, không phải là sinh linh của thế giới này, cũng là một sinh linh có nguồn gốc đến từ Trái Đất như Dương Kiệt.

Có thể nói, cả hai đều là đồng hương với nhau. Tất nhiên, nếu nói là đồng hương thì cũng có chút không đúng, vì Dương Kiệt đi tới từ thế giới chính, còn ” con chó lông xù” là đến từ một thế giới tưởng tượng không có thực, nhưng cũng có nguồn gốc xuất thân từ Trái Đất đấy thôi.

Nói tới nay, cộng thêm hình tượng của ” con chó lông xù” này, chắc nhiều người ít nhiều cũng đoán ra được lai lịch của nó rồi chứ nhỉ.

Khác với Dương Kiệt bị kéo tới thế giới này cách nay không bao lâu, Hao Thiên Khuyền đã bị một sức mạnh kỳ bí kéo thẳng tới Huyền Thiên Đại Lục vào một ngàn năm trước trong một chuyến hạ phàm tìm thú vui nơi trần gian.

Hoang mang, sợ hãi, và đầy phẫn nộ, đó là tất cả những gì để phản ánh tâm trạng của Hao Thiên Khuyển khi bất ngờ bị kéo tới một nơi xa lạ như thế này. Khiến nó hoàn toàn cắt nứt mọi liên lạc với thiên giới, với Nhị Lang Thần, chủ nhân của mình, và đáng sợ nhất là, kết thúc cuộc sống thần thiên trên chốn thiên đình của mình phải chấm dứt từ nay.

Và thế là tính hung hăng hoang dã của Hao Thiên Khuyển hoàn toàn bộc phát ra ngoài, trút giận hết vào đầu của các sinh linh của đại lục Huyền Thiên này.

Tất cả những nơi mà Hao Thiên Khuyển đi qua, nơi đó đều biến thành một địa ngục trần gian, biết bao sinh linh vô tội chết thảm dưới những móng vuốt sắc nhọn, những răng hàm gớm ghiếc, biến thành miếng mồi ngon nằm gọn trong bụng của nó.

Do bản thân Hao Thiên Khuyển là thần thú, lúc đi tới Huyền Thiên Đại Lục thực lực chưa bị ảnh hưởng, nên cái gì mà kẻ mạnh độ kiếp hay thậm chí hóa vũ, cảnh giới mạnh trong đại lục Huyền Thiên cũng chỉ tựa như những con kiến yếu ớt trong mắt của nó mà thôi.

Biết bao kẻ mạnh độ kiếp hóa vũ ra tay chống đỡ, nhưng chỉ một cái hắt hơi của nó cũng đủ khiến những kẻ mạnh trong truyền thuyết của đại lục Huyền Thiên tan xương nát thịt, thậm chí linh hồn tan rã, không có cơ hội đầu thai nữa là.

Huyền Thiên đại lục lúc này chẳng khác nào một cái sân nhà của Hao Thiên Khuyển, sinh linh trên đại lục tựa như những con vật nuôi của nó, nó muốn nhào, muốn nặn, muốn tàn phá thế nào tùy thích, hoàn toàn không cần nể nang tới ai cả.

Hành động ‘ quá đáng” của Hao Thiên Khuyển đã chạm tới giới hạn chịu đựng của thiên đạo của đại lục Huyền Thiên. Trong lúc nó vẫn còn đang tỏ ra hí hửng đắc chí tàn phá khắp nơi, thiên đạo trực tiếp ra tay trấn áp, bắt nhốt giam cầm nó vào cái Hắc Ngục Giai u ám này.

Cho dù mày là thần linh của thế giới của ngươi, nhưng khi đi tới địa bàn của tao, cho dù là rồng cũng phải nằm gục xuống cho ta.

Tất nhiên, dù sao Hao Thiên Khuyển cũng là thần linh một phương, nên thiên đạo của thế giới này không dám quá tay, chỉ dám bắt giam hắn lại mà thôi. Đồng thời buông ra một lời hứa hẹn để trấn an nó: ” tạm thời bổn tọa bắt giam nhà ngươi ở nơi này, xem như là trừng phạt cho hành động ” quấy rối” quá đáng của nhà ngươi. Tuy nhiên, nếu như sau này có một sinh linh nào đó vô tình lọt vào trong ” nhà giam” này, và vượt qua được thử thách do bổn tọa đề ra, bổn tọa sẽ thả tự do lại cho ngươi.”

Lời hứa hẹn đó tựa như ” liều thuốc an thần” để trấn an Hao Thiên Khuyển, tránh trường hợp ép chó vào đường cùng, ai mà biết nó sẽ làm ra điều điên cuồng gì chứ? Tuy thiên đạo không sợ, nhưng bất kỳ mối nguy hiểm tiềm ẩn nào có thể ảnh hưởng tới đại lục Huyền Thiên đều không thể chấp nhận được.

Và Hao Thiên Khuyển bị giam cầm dưới một không gian ảo do Thiên Đạo tạo ra dưới Hắc Ngục Giai hết cả ngàn năm trời, ngày ngày đêm đêm trông ngóng sinh vật vô tình lọt vào trong này như lời thiên đạo đã nói.

Và chờ suốt một ngàn năm, sinh linh đầu tiên cũng là duy nhất vô tình tìm tới không gian ảo này, chính là đồng hương của mình, Dương Kiệt( ít nhất là vậy). Đúng là ý trời, hay là do sự sắp đặt của thiên đạo chằng.

Tất nhiên, cũng có thể gọi là ” duyên phận” âm thầm gắn kết cả hai với nhau, vì Dương Kiệt mới “mượn tạm” hình tượng của Nhị Lang Thần trong phim Tây Du Ký, thậm chí lúc này còn đang tìm nguyên liệu để luyện chế Tam Tiêm Kích như của Dương Tiễn nữa, một sự trùng hợp đáng để suy ngẫm đúng không?? Và dùng câu nói ở trái đất để nói: những chuyện không thể không kể giữa Dương Kiệt và Hao Thiên Khuyển.

Ngày đêm ngóng chờ trông mong mòn mỏi cả đôi mắt, cuối cùng thì ” người đó” cũng đã tới, chỉ là sự ” vô lễ, sỉ nhục” của Dương Kiệt đã khiến Hao Thiên Khuyển phẫn nộ tột cùng, cộng thêm tâm lý dần dần trở nên ” biến thái” do bị giam nhốt lâu ngày, khiến nó hành hạ tra tấn Dương Kiệt khi có cơ hội để trút đi ” những oan ức” mà mình phải hứng chịu bấy lâu nay.

Chỉ là, lúc hành hạ trút giận thì sảng khoái áp phê thật đấy, nhưng khi bình tĩnh lại thì lập tức khóc không thành tiếng. Với tình hình tồi tệ của Dương Kiệt như lúc này, đừng nói là thử thách, bảo anh ta đứng vững cũng là điều khó khăn rồi.

Nếu như anh ta không thể hoàn thành thử thách, đồng nghĩa với việc Hao Thiên Khuyển không được thả tự do. Nó đã bị nhốt quá đủ, quá lâu trong này rồi, không thể tiếp tục chịu đựng thêm được nữa.

Vả lại, nếu như Dương Kiệt bị chết đi, ai mà biết được sau này còn sinh linh nào vô tình lọt vào trong này nữa chứ?? Tỷ lệ đó còn thấp hơn trúng độc đắc ở Trái Đất gấp trăm lần ngàn lần nữa là.

Điều đáng sợ nhất chính là, bốn sợi dây xích đang xích chặt lấy tứ chi của Hao Thiên Khuyển, ngày đêm không ngừng rút đi thần lực trong cơ thể của nó, khiến nó từ một thần linh có thực lực kinh thiên động địa, ngay cả kẻ mạnh hóa vũ cũng chỉ như một con kiến trong mắt nó mà giờ nay bị giáng xuống chỉ ngang ngửa với một con ma thú cấp 7 ở thế giới này.

Nếu như nhốt thêm một thời gian nữa, cho dù sau này có thêm sinh linh tới giải thoát được cho mình, ai mà biết được khi đó thực lực trên người mình còn lại bao nhiêu nữa chứ? Đừng nói là quậy phá ” trả thù”, tiêu dao tự tại như trước kia, giữ được cái mạng không đã là một vấn đề lớn rồi đấy.

Chỉ thấy đôi mắt như hai bóng đèn huỳnh quang rực sáng tới mức cực đỉnh, cơ thể run lên liên hồi, lớp lông đen phủ đầy trên cơ thể đột nhiên dựng lên như con nhím, miếng há to ra sủa lớn một tiếng: ” Gâu ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!”

Một tia sáng màu ánh bạc từ trong miệng Hao Thiên Khuyển phóng thích ra, trực tiếp chụp thẳng vào cơ thể của Dương Kiệt đang nằm hấp hối trên mặt đất.

” đó là ~~~~~!!!” Nhìn thấy tia sáng màu ánh bạc phóng tới, Dương Kiệt lộ ra vẻ tuyệt vọng từ từ nhắm mắt lại chờ chết vì cho rằng đối phương đã nổi giận trực tiếp hóa kiếp cho mình. Chỉ là khi tia sáng màu ánh bạc đó chạm vào người, anh ta lập tức giương to đôi mắt ra hết cỡ vì bất ngờ.

Đọc Truyện Dị Giới Mỹ Thực Gia

Chương 551: Rít gào trời xanh chó mực

Ôn nhu mà thanh âm đầy truyền cảm vang vọng ở trong hư không, nhường tất cả mọi người là có chút sững sờ.

Tu la hoàng đáng sợ khí tức cũng là bị kiềm hãm, che trời vậy thủ chưởng thì vậy huyền phù ở tại trong hư không, không có thể vỗ xuống.

Đáng sợ năng lượng tàn sát bừa bãi, cuồn cuộn nổi lên mênh mông cuồn cuộn cuồng phong, một cổ đáng sợ cảm giác áp bách bạo phát.

Bộ Phương híp mắt, đứng lặng ở u minh thuyền đầu thuyền, tùy ý cuồng phong kia thổi lất phất mặt của hắn, sợi tóc đều là ở phiêu đãng.

Ở đỉnh đầu của hắn phía trước, hư không vỡ ra tới, một đạo thân ảnh chậm rãi từ đó chui ra.

Tất cả mọi người là trợn to tròng mắt tử, khuôn mặt không thể tưởng tượng nổi.

Này tiểu đầu bếp còn có giúp đỡ?

Thánh nữ càng hít sâu một hơi, sắc mặt ngưng trọng không gì sánh được, ngoại trừ u minh nữ, này đầu bếp chẳng lẽ còn có kỳ trợ thủ của hắn sao?

Chó gia mại bước chân mèo, ưu nhã mà đi, cả người thịt mỡ đều là ở loạn chiến, vốn có ưu nhã bước chân mèo, hiện tại xem ra, lại là có chút hoạt kê

Mọi người đều là bẩm ở hô hấp, nhìn hư không.

Chờ mong cường giả chân chính xuất hiện.

Ôn nhu mà thanh âm đầy truyền cảm, sợ rằng đó là một vị anh tuấn mà đẹp trai tuyệt thế cường giả đi!

Dám cùng tu la hoàng gọi nhịp, thực lực tuyệt đối không kém!

Sở dĩ không ít người đều cũng có ta chờ mong.

Chỉ là, ở vạn chúng chờ mong dưới, trong cái khe đi ra một con mập cùng heo vậy chó sau, đó là khép lại, một trận gió thổi qua, không dậy nổi chút nào gợn sóng.

Di? A?

Tuyệt thế cường giả chứ?

Mọi người vẻ sợ hãi cả kinh, nghi hoặc vạn phần, nhìn chằm chằm hư không nhìn chung quanh, cũng phát hiện ngoại trừ một con chó mập bên ngoài, rỗng tuếch.

Bộ Phương thấy được tiểu hắc thân hình, khóe miệng nhất thời hơi xé ra.

Này chó lười rốt cục xuất hiện a

Khổng lồ tu la hoàng đôi mắt một ngưng, nhất thời con ngươi ánh sáng như trước như rừng rực thái dương giống nhau lóe ra ánh sáng, sau một khắc, năng lượng ba động bạo phát, một chưởng kế tục đánh xuống.

Ùng ùng!

Mọi người kinh khủng, này chó mập muốn chết! Hắc mã đầu bếp cũng muốn chết!

Một chưởng này uy thế vô cùng đáng sợ, dù sao đây chính là tu la hoàng một chưởng, mặc dù chỉ là tu la hoàng phân thân, thế nhưng cũng không kém gì thần hồn cảnh một kích!

Ai có thể kháng cự?!

Không người nào có thể ngăn cản! Trừ phi đan phủ tứ đại trưởng lão hoặc là đan phủ phủ chủ xuất hiện!

Bằng không cây nguyên không có người có thể ngăn trở kinh khủng này một kích!

Năng lượng ép xuống, thổi lất phất chó gia cả người thịt mỡ đều là phần phật phiêu đãng, điều này làm cho chó gia rất không vừa ý.

Ở vạn chúng chúc mục dưới, chó gia giương lên nó khéo léo Linh Lung chó mập móng.

Đối mặt bao trùm xuống che trời bàn tay to, chó gia lung linh móng chó còn lại là có vẻ như vậy hoạt kê cùng buồn cười tất cả mọi người là có chút dở khóc dở cười.

Chó này là ai mời tới đùa so với.

Nó cho rằng một con chó móng có thể ngăn trở tu la hoàng vỗ?

Trợt thiên hạ to lớn kê a!

Oanh!!

Nhưng mà, sau một khắc, tu la hoàng một chưởng cùng lung linh móng chó đánh vào cùng nhau.

Con chó kia móng ở tu la hoàng một chưởng trong thì dường như nhỏ bé con ruồi điểm đen giống nhau.

Ông ba động khuếch tán.

Ngoài ngoài dự liệu của mọi người, tu la hoàng một chưởng, cư nhiên bị chặn, vô pháp đi thêm nhập bất luận cái gì một bước!

Tê tê tê!

Tất cả mọi người là ngã hít một hơi khí lạnh, vẻ sợ hãi cả kinh, khuôn mặt không thể tin tưởng.

Coi như là Bộ Phương cũng là hơi có chút ngạc nhiên, tiểu hắc cường hãn quả nhiên là trước sau như một a

“Ngăn cản chặn?”

“Ôi trời ơi! Ta nhìn thấy gì? Đó là chó sao? Tại sao có thể có mạnh mẻ như vậy chó!”

“Móng chó ngăn trở tu la chưởng, nói cho ta biết ta là đang nằm mơ sao?!”

Phế tích trong, tất cả mọi người là ngẩng đầu, đờ đẫn nhìn một màn này, mỗi người đều là cảm giác thế giới của mình quan bị nảy sinh cái mới.

Chập chờn không ngớt kim chúc đại lâu sợ hãi thành Thiên Lam mọi người, phảng phất tùy thời phải ngã tháp đại lâu, nhường không ít người đều là trong lòng sợ run.

Bất quá may là, đang năng lượng tán đi, những thứ này đại lâu rốt cục chống được.

Thình thịch thình thịch!

Tiếng nổ mạnh hưởng, tu la hoàng cánh tay của thốn đứt từng khúc nứt ra, bị một con chó móng hung hăng chụp được, đập vào mặt đất trong.

Toàn bộ mặt đất rung động, mọi người kinh hoảng mà chạy, như bị kinh hách đến chim tước giống nhau tứ tán ra.

Mọi người trong lòng hoảng sợ, miệng đều là đang run rẩy, không thể tin nhìn một màn này.

Năm vị luyện đan đại sư càng khuôn mặt kỳ lạ!

Tu la hoàng phân thân, đây chính là thần hồn cảnh tồn tại a, thế nào bị một con chó cấp đánh xuống?

Cao cao tại thượng tu la hoàng, không bằng chó?

Tê tê tê

Thành Thiên Lam lúc nào xuất hiện một con như thế yêu nghiệt chó?!

Tu la hoàng cụt một tay từ dưới đất đập lên, hai tròng mắt rừng rực, bắn ra vô cùng ánh sáng, hắn ngửa mặt lên trời rít gào, đinh tai nhức óc tiếng huýt gió nhường quanh mình mặt đất ầm ầm nổ tung.

Trên vòm trời cuồn cuộn mây máu trong, một thanh kiếm chậm rãi hạ xuống.

Bộ Phương sửng sốt, chó gia cũng là sửng sờ

Đồ chơi này tựa hồ có chút quen thuộc a?

Tu la kiếm chó gia đều không phải đã từng đánh bể một lần sao?

“Bộ phương tiểu tử ngươi tại sao lại là trêu chọc phải đồng nhất người? Trước đây hình như cũng là đồ chơi này a”

Chó gia quay đầu nhìn về phía đứng ở u minh thuyền trên đờ ra Bộ Phương nói.

Bộ Phương cũng là có ta không nói gì.

Lần trước là tu la kiếm, lần này là tu la hoàng đều là duyên phận nột!

“Chết!”

Tu la kiếm hạ xuống, bị tu la hoàng cầm, tu la hoàng vỡ nát cánh tay của lại là khôi phục như lúc ban đầu.

Một trận ba động lắc lư ra, hư không đều là run run, tuy rằng tu la kiếm hình dạng có chút không rõ, thế nhưng uy năng cũng vô cùng.

Coi như là trong hư không tu la thánh nữ cũng là cảm thấy một trận áp lực, rơi vào trên mặt đất, kính úy nhìn.

Nàng thật không ngờ, cư nhiên nhường tu la hoàng đem tu la kiếm đều là tế xuất

Này chó mập rốt cuộc là cái gì tồn tại!

Chưa từng có nghe nói qua tiềm long đại lục trên có cái gì chó mực cường giả a! Coi như là tiềm long vương đình trong cũng không có.

Tây Môn Hiên cùng Tiêu Hà nhìn ánh mắt rừng rực!

“Không sai! Bộ lão bản tuyệt đối là thao thiết cốc người! Thao thiết cốc cường giả từng đều am hiểu trù nghệ, hơn nữa bọn họ còn am hiểu ngự thú bộ lão bản trù nghệ như vậy kinh người, còn có như vậy linh thú thủ hộ! Hô tuyệt đối là thao thiết cốc ở tiềm long vương đình bên ngoài hành tẩu người!”

Tiêu Hà trong lòng vô cùng kích động, trong mắt đều là toát ra quang mang.

Hắn nghĩ hắn hiểu được chân tướng của sự thật!

Nếu như bộ lão bản thật là thao thiết cốc người, thân phận kia thì không giống bình thường, tin tức này tuyệt đối muốn bẩm báo tông môn các cường giả!

Tu la hoàng thân hình đều là bắt đầu rung động mơ hồ có chút không rõ, tu la trên thân kiếm quang mang bùng lên, hầu như muốn lượng mù tất cả mọi người đôi mắt.

Cự kiếm ngang trời, huyết sắc kiếm khí ngang dọc tứ tán, đem mặt đất đều là oanh khe rãnh ngang dọc.

Chém xuống một kiếm, quay chó gia đó là chém tới!

Tất cả mọi người tâm đều là nhắc tới!

Thánh nữ cũng là ngưng trọng nhìn thẳng, kích động cao vót trong ngực phập phồng bất định tu la một kiếm, chém thiên diệt địa!

Chó này hẳn phải chết!

Chó gia híp một cái mắt chó, sau một khắc, chó gia mi tâm của đột nhiên vỡ ra tới, lộ ra một đạo rừng rực bạch quang, phảng phất là xuất hiện một cái đôi mắt giống nhau.

Chó gia khóe miệng một liệt, răng nanh hiện lên.

Há mồm một tiếng sủa loạn, cả người thịt mỡ đều là ở loạn chiến!

Rầm rầm!!

Vòm trời trên, đột nhiên hiện lên một đạo to lớn chó mực hư ảnh.

Chó mực, rít gào trời xanh!

Convert by: Smallwindy86

Ta Tại Dị Giới Làm Yêu Quái

Yuuko nhẹ nhõm một cái nghiêng người, tránh thoát hư hư thực thực chó thần bổ tới lưỡi đao.

“Trước đừng động thủ.”

Nàng phóng xuất ra trong thân thể bộ phận yêu lực.

Nam nhân lập tức bị một luồng khổng lồ áp lực ổn định ở nguyên chỗ.

“Ngươi. . . Ngươi cũng là yêu quái ?”

Hắn trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, cỗ khí thế này nam nhân đã lớn như vậy đều không gặp qua.

“Cho nên nói các ngươi là bị hắn lừa ?”

Yuuko ngồi tại trước tấm bảng đen, phía dưới một đám yêu quái run lẩy bẩy tụ tại một đống.

Nhìn lấy các nàng tại cái kia không ngừng gật đầu Yuuko thì có một loại mắt trợn trắng xúc động.

Cùng tối hôm qua bị Yuuko giết chết cái kia không giống nhau lắm, bọn chúng bên trong đại bộ phận đều có đang lúc làm việc, coi như nhàn rỗi cũng nhận qua giáo dục.

Nhắc tới không Cao tiên sinh thời điểm bọn chúng trả một bộ xấu hổ tại cùng nó nhập bọn bộ dáng.

Bất quá cứ như vậy, Yuuko cũng sẽ không cần đại khai sát giới.

Không chỉ như thế, nàng còn chiếm được cái thế giới này không ít tin tức.

Yêu quái tại tinh rõ ràng sau khi chết, phong ấn phong ấn, thông minh cơ linh một chút cũng lưu lạc đến thế giới các mà. Trước đó cái kia công kích Yuuko chó yêu quái xác thực có chó thần huyết thống.

Nàng không có hỏi Trung Quốc bản thổ yêu quái đều đi đâu, dù sao bí cảnh đều như vậy, ngoại trừ phát sinh nội dung cốt truyện địa phương những vị trí khác đều phi thường bình thường.

Cái gọi là tổ chức cũng liền là cái q bầy, bình thường thành viên đều ai cũng bận rộn. Giống lần này tập hợp một chỗ, là bởi vì chó yêu quái khẩu tài không sai đem bọn hắn lừa tới đây.

Làm long Nguyên Đột phá lớn yêu quái đều là giả, Yuuko lúc tiến vào không nhìn lầm, lúc đó bọn hắn chính là đang làm cx.

Không Cao tiên sinh bởi vì là trong thôn đi ra, tính tình cực kỳ ngang tàng. Mới bị đuổi ra ngoài, không nghĩ tới lại đem Yuuko dẫn đi qua.

Yuuko vuốt vuốt huyệt thái dương.

“Tất cả giải tán đi.”

Nghe được nàng mở miệng nói, phía dưới một đám như được đại xá, trong nháy mắt cơ hồ đều chạy.

“Ngươi làm sao còn ở lại chỗ này ?”

Yuuko kinh ngạc nhìn lấy cái kia chó yêu quái.

“Đại nhân, đây là nhà ta.”

Chó yêu quái trả lời cẩn thận từng li từng tí.

Yuuko ngạc nhiên, lần đầu nghe nói tại nhà mình làm cx.

“Liền ngươi thông minh này, còn dám gạt người đâu ?”

“. . . .”

Viên kia đầu chó biểu lộ dị thường phong phú, bất quá Yuuko nhìn không ra nó là xấu hổ trả là có ý gì.

“Hiện tại đế đô là ta địa bàn, về sau đừng làm chuyện.”

Trước khi đi Yuuko cảnh cáo hắn một câu.

Sau khi về đến nhà, Yuuko có chút buồn bực, cái kia bầy nàng cũng thêm vào rồi, ngoại trừ bên trong đều là yêu quái, cùng đồng dạng nói chuyện phiếm bầy cũng không có cái gì khác biệt. Lúc đầu coi là bắt được đầu mối, nhưng mà lại là lãng phí thời giờ.

Bây giờ cái thế giới này, yêu quái tu hành phương pháp vẻn vẹn lưu lại một phần rất nhỏ, chó yêu quái không đến cuồng giai liền có thể tại trong đám đảm nhiệm nhân viên quản lý liền có thể thấy đồng dạng.

Nhìn như vậy bắt đầu tựa hồ là có thể bài trừ rơi đám yêu quái hiềm nghi.

Yuuko ngồi dậy, ngoại trừ yêu quái, còn có lực lượng cái kia chẳng phải là Âm Dương Sư rồi sao ?

Nàng mở ra vừa mua Laptop, tìm tòi một chút, kết quả thật đúng là bị Yuuko phát hiện rồi vấn đề.

Xen lẫn nơi tay du động cùng kịch truyền hình ở giữa thứ nhất tân văn tiến nhập Yuuko giữa tầm mắt.

‘Ampere tinh rõ ràng hậu nhân đáp ứng lời mời tham dự trò chơi hoạt động.’

Yuuko ấn mở trang giấy, thời gian ngay tại ba ngày sau đó đế đô triển lãm Anime quán.

Hiện tại đúng lúc là ban đêm, Yuuko quyết định thừa dịp không ai tiến vào đi quan sát một chút. Gây sự liền muốn làm chuẩn bị, cho nên khai triển trước đó bố trí có lẽ chính là thuận tiện nhất thời cơ.

Yuuko đến mục đích mà lúc sau đã là trời vừa rạng sáng nhiều.

Nhìn thấy trước mặt toà này cao ốc, Yuuko liền biết mình đã tìm đúng địa phương. Người bình thường nhìn không thấy một tầng kết giới chính che đậy phía trên.

Thông qua kết giới bên trên chú văn, Yuuko phân tích nó tác dụng là phòng ngự cùng cách trở cảm giác. Không chỉ như thế, nơi này vẫn là một cái linh mạch tiết điểm.

Quy tắc chi lực phun trào, nàng nhẹ nhõm đi tới kết giới bên trong, buông ra cảm giác về sau, Yuuko phát hiện lại có mấy cái tản ra năng lượng gia hỏa canh giữ ở bên trong.

“Thực lực này. . .?”

Nàng có chút giật mình, bốn người phân biệt trông coi bốn cái cửa vào, ba cái cuồng cấp đỉnh phong, một cái thậm chí có Thần cấp ba động.

Nghĩ không ra Âm Dương Sư cùng đám yêu quái tình cảnh chênh lệch lớn như vậy.

Yuuko mở ra huyễn thuật, vòng qua bọn hắn đi vào chính sảnh. Nơi này khắp nơi đều là cùng gió trang trí, các loại nhân vật mô hình, tràng cảnh lại hiện ra, thậm chí mặt đất đều vẽ lấy một cái to lớn năm mang Tinh Pháp trận.

Nàng từ bỏ nhân vật mô hình, trước từ tràng cảnh bắt đầu kiểm tra. Cái này vừa nhìn cũng có chút ghê gớm, tất cả tràng cảnh ở trong lá bùa đều có năng lượng phản ứng, nói cách khác đều là hữu hiệu đồ thật.

Thông qua phía trên vẽ chú văn, Yuuko nhìn ra bọn chúng chủ yếu tác dụng là dùng đến gánh chịu năng lượng Trận Phù. Lặng lẽ xốc lên một chỗ đình viện tràng cảnh mặt đất trải, quả nhiên cũng ẩn tàng có trận văn.

Lấy mặt đất to lớn ngũ mang tinh làm trận cơ, lượng lớn phù lục vì tiết điểm, dưới mặt đất linh mạch vì năng lượng nguyên, quả nhiên là muốn làm lớn chuyện tiết tấu.

Tiếc nuối duy nhất là hệ thống khác biệt, trận pháp không có vận chuyển, Yuuko không biết rõ tòa đại trận này tác dụng.

Bất quá mặc dù không biết rõ, nhưng cũng không ảnh hưởng nàng tiến hành phá hư, nhưng là triển lãm Anime còn có ba ngày, hiện tại phá hư, đối phương y nguyên có thời gian tiến hành tu phất. Cho nên Yuuko quyết định đợi đến khai triển trước một đêm lại tiến hành phá hư, thuận tiện còn có thể chuẩn bị một chút chuẩn bị ở sau.

Thời gian vội vàng mà qua, Yuuko cái này hai ngày đều đang vẽ phù, nàng muốn đem Trận Phù toàn bộ đổi thành dùng để đột phá kết giới khiển trách có thể phục.

Đã bọn hắn muốn tụ, Yuuko liền phương pháp trái ngược.

Trong đêm vụng trộm đem lá bùa thay xong, sau đó lặng lẽ đi ra trà trộn vào hơn 4 giờ sáng liền chờ đợi khai triển giữa đám người.

“Tỷ tỷ, ngươi S chính là Yên Yên La a, trở lại như cũ độ thật cao ờ.”

Một cái nhìn còn tại bên trên sơ trung tiểu cô nương nhìn thấy Yuuko con mắt chính là sáng lên.

“Ừm, đúng thế.”

Yuuko gật đầu một cái. Bởi vì một lát nữa có thể sẽ động thủ, nàng cũng đổi về rồi món kia yêu quái hình thái tự mang trang phục.

“A ? Yên Yên La có đoản đao sao ?”

Nữ hài vây quanh Yuuko dạo qua một vòng, biểu lộ hơi nghi hoặc một chút.

“Đây là giúp bằng hữu mang.”

Yuuko vỗ vỗ bên hông Yên La.

“Dạng này a, tỷ tỷ ta có thể cùng ngươi hợp cái bóng sao ?”

Nàng lấy điện thoại di động ra mong đợi nhìn lấy Yuuko.

“Có thể.”

Yuuko nhớ lại Yên Yên La dáng vẻ, bày một cái tạo hình.

“Oa! Thật sự là quá giống.”

Thiếu nữ răng rắc răng rắc liên tiếp đập rồi mấy trương.

Buổi tối đèn flash cùng chụp ảnh âm thanh dẫn kinh động sự chú ý của mọi người.

Kết quả Yuuko lấy lại tinh thần thời điểm, cơ hồ bị vây lại.

“Thật có lỗi, muốn chiếu bề ngoài chờ khai triển tại đến, hiện tại ta nghĩ nghỉ ngơi một hồi.”

Yuuko vội vàng cự tuyệt, không phải theo người càng ngày càng nhiều, có thể sẽ trở nên càng thêm phiền phức.

Đám người mặc dù có chút không cam tâm, nhưng là Yuuko đều đã đã nói như vậy, cũng chỉ có thể tản ra. Bất quá vẫn có người thỉnh thoảng hướng Yuuko nơi này khoa tay lấy.

Dù sao khối lượng cao như vậy Sr cũng liền tại quan phương nơi đó mới có thể nhìn thấy. Yên Yên La ở trong game mặc dù có rất ít người sử dụng, nhân khí cũng không tệ lắm.

Người khác mặc dù đều rời đi, nhưng là ban đầu tiểu cô nương lại như quen thuộc dính tại rồi Yuuko bên cạnh.

Lần này nàng trả kéo tới nàng đồng học câu khuê mật.

“Tỷ tỷ chúng ta thêm cái hảo hữu đi.”

Không có trò chuyện bao lâu, các nàng liền bắt đầu dùng di động chơi tiếp, hai người nhưng thật ra là mới vừa vào hố manh mới, đến triển lãm Anime mục đích chủ yếu là vì làm công động Quỷ Vương.

Yuuko thật đúng là mang theo đi qua điện thoại, trước mấy ngày thậm chí hướng trong trò chơi vọt lên không ít tiền, dự định thỏa mãn một chút kiếp trước nhỏ nguyện vọng.

Truyện Đại Thúc Đừng Hòng Chạy (Đại Thúc Biệt Tưởng Đào)

(Chó đen và chó trắng: Lấy từ câu “Chó đen ăn vụng, chó trắng chịu tội” Ý chỉ người này mắc lỗi nhưng kẻ khác lại phải chịu tội thay)

Hướng Nam đột nhiên chủ động làm Cao Hạo ngây người.

Hướng Nam rất vụng về cắn cắn môi hắn, thấy hắn không thả nước ra, quỳ gối lên dùng tay tách miệng hắn ta.

Hành động này của Hướng Nam làm Cao Hạo bật cười.

Cao Hạo để tay Hướng Nam vòng lên cổ mình. Hắn đưa mặt lại để Hướng Nam hôn mình, sau đó vươn tay ôm lấy eo y, đỡ lấy chân y, người dần dần nghiêng về sau, để Hướng Nam nằm lên trên người hắn.

Trọng tâm đột nhiên đổ về trước, Hướng Nam theo bản năng điều chỉnh vị trí một chút. Lúc hai môi Hướng Nam rời khỏi môi Cao Hạo, cả người đã ngồi khóa trên người hắn.

“Hôn môi không phải như vậy.”

Cao Hạo vừa rồi bị nhay cắn loạn một trận liền giữ lấy cằm Hướng Nam. Yêu thích cánh môi mềm mại của y, đầu lưỡi linh hoạt của hắn cạy mở miệng Hướng Nam, dây dưa một lúc, mút kéo đầu lưỡi Hướng Nam đi ra.

Đầu lưỡi bị cắn nhẹ, Hướng Nam mặt đỏ ửng rất trẻ con mà nhíu mày.

Y muốn đẩy Cao Hạo ra, nhưng Cao Hạo lại không cho y cơ hội.

Cao Hạo giống như hôn đến nghiện.

Hướng Nam càng trốn hắn càng đuổi theo, nước bọt không kịp nuốt xuống men theo khóe môi y mà chảy xuống. Ngực Hướng Nam vì không đủ dưỡng khí mà nhấp nhô dữ dội. Cơ thể bị một nụ hôn đầy ý *** khiêu khích, người càng ngày càng nóng.

Y cảm thấy rất khó chịu, không chịu được muốn giẫy dụa trốn ra.

Cao Hạo nắm được ý đồ của y, ôm chặt y quay người, đè Hướng Nam định chạy trốn xuống giường.

Quần áo của Hướng Nam bị cời ra.

Môi Cao Hạo đặt lên xương quai xanh của y.

Phần nhô lên trước ngực cũng bị nhẹ nhàng xoa nắn. Hướng Nam ánh mắt say lờ đờ nửa nhắm không nhịn được nâng eo lên, ngửa đầu.

Y khẽ rên rỉ, khoái cảm của người say ngấm vào xương tủy, làn da bánh mật bị phơi bày của Hướng Nam dần dần lộ ra màu ***.

Thấy Hướng Nam như vậy, người Cao Hạo cũng nóng lên.

Hắn cắn lấy đầu ngực của Hướng Nam. Thấy Hướng Nam vì sự khai phá của hắn mà run rẩy rên rỉ, khóe miệng Cao Hạo nhếch cao.

Hắn nâng người cởi sạch tất cả những mảnh quần áo trên người Hướng Nam.

Hôn đến vị trí tim Hướng Nam, môi lưỡi linh hoạt giống như cố ý chọc người, thuận theo cơ thể Hướng Nam, dần dần, từng chút từng chút một, men theo đừng nét cơ thể mà đi tới bụng dưới của Hướng Nam. Cao Hạo thấy nơi yếu ớt của y đã chảy ra chất dịch, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy.

Sự động chạm trong nháy mắt này làm Hướng Nam run lên.

Hắn tách hai chân y ra thật rộng, liếm láp nơi yếu ớt của Hướng Nan, ngậm thứ ấy vào trong miệng.

“A…”

Nơi yếu ớt kia được bao trong nhiệt độ nóng cháy người, khoái cảm lập tức chuyển thẳng theo cột sống lên đại não, eo Hướng Nam lập tức cong lên.

Hơi thở Hướng Nam đã hoàn toàn rối loạn.

Y bất lực ngửa đầu, dồn dập thở. Y muốn thoát khỏi thứ khoải cảm khiến người phát điên này, nhưng chân vẫn còn chưa khép lại được đã bị Cao Hạo lấy tay tách ra.

Trước lúc Hướng Nam bắn ra, Cao Hạo lập tức rút miệng lại.

Thưởng thức cơ thể quyến rũ màu mật ong của Hướng Nam dưới sự dạy dỗ của hắn mà vì hắn hiện nét diễm lệ, trong lòng Cao Hạo vui vẻ vô cùng.

Hắn đem chất dịch Hướng Nam bắn ra bôi lên hậu huyệt của y.

Hắn liếm từng giọt mồ hôi trên người Hướng Nam, nhấc chân y lên, bắt đầu đẩy thứ nóng hừng hực của mình vào trong người Hướng Nam.

Thân dưới dần dần bị kéo căng, cảm giác khó chịu vô cùng làm Hướng Nam nhăn mặt.

Hướng Nam theo bản năng chịu đưng, một tay nắm chặt lớp ga giường dưới thân, tay còn lại bị Cao Hạo nắm lấy, mười ngón đan nhau.

Cao Hạo dịu dàng hỏi y: “Có đau không?”

Hướng Nam không nói lời nào, hai mắt bất lực đầy hơi sương.

Cao Hạo nghiêng đầu hôn lấy y.

Thứ dục vọng của hắn chôn trong người Hướng Nam bắt đầu chầm chậm di chuyển.

Từ từ, động tác của Cao Hạo càng ngày càng nhanh, hơi thở của Hướng Nam càng ngày càng nặng.

Hướng Nam cảm thấy thật khó chịu.

Y muốn đẩy Cao Hạo ra.

Bàn tay đang nắm chặt ga giường đỡ trước ngực Cao Hạo, tay còn lại của Hướng Nam bị hắn đè chặt dưới giường không cách nào rút ra được.

Đột nhiên, cả người Hướng Nam rung mạnh một cái.

Cao Hạo cảm nhận được sự biến đổi trên cơ thể Hướng Nam.

Hắn nắm lấy nơi yếu ớt lại ngóc đầu lên một lần nữa của y.

Mồ hôi rơi xuống thiêu cháy làn da Hướng Nam, hắn ở bên tai y nhẹ nhàng an ủi, thứ lửa nóng trong người y vừa dừng lại lại một lần nữa di chuyển.

Điểm mẫn cảm bên trong không ngừng bị công kích, phần đầu nơi yếu ớt không ngừng bị da thịt cọ sát, thân dưới bị giáp công từ hai phía, Hướng Nam bị đẩy đến đỉnh dục vọng, chịu không nổi mà lắc đầu, bàn tay đỡ trước ngực Cao Hạo nắm chặt lấy áo hắn.

Sau khi Hướng Nam bắn ra lần thứ hai liền lịm đi.

Lúc Hướng Nam tỉnh lại đã là trưa hôm sau.

Y ngủ đến mê man, hoàn toàn không nhớ chuyện xảy ra lúc trước với Cao Hạo.

Y ngồi dậy, liền phát hiện trong người dính dính.

Nhìn một đống khăn giấy đã dùng qua ở trên giường, Hướng Nam đờ người, mặt lập tức đỏ bừng.

Tối qua là ai?

Hướng Nam nghe thấy tiếng động khe khẽ phía bên ngoài, bộ dạng chật vật quấy chăn quanh người định đi ra nhìn xem người làm việc *** loạn với mình hôm qua là ai.

Thế nhưng trong giây phút sờ đến tay nắm cửa, Hướng Nam đột nhiên lùi lại.

Hướng Nam nghe ra.

Bên ngoài không chỉ có một người.

Làm sao bây giờ?

Đi ra ngoài, Hướng Nam sợ Cao Hạo còn chưa đi.

Cúi đầu xuống nhìn bộ dạng của mình, y sợ Cao Hao thấy y như vậy, sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của hắn đối với y.

Hướng Nam còn đang suy nghĩ thì đột nhiên cửa bị ai đó mở ra.

Ngẩng mạnh đầu lên, ánh mắt hai người đang đứng đó gặp nhau, đều ngớ người.

Rất nhanh, nhìn thấy dấu vết loang lổ trên người Hướng Nam, ánh mắt Thiếu Kiệt liền thay đổi.

Cửa đóng “RẦM” một cái thực lớn.

Hướng Nam bị dọa sợ, bất an mà vội mở cửa đi ra.

Vừa ra khỏi phòng, Hướng Nam liền nghe thấy Thiếu Kiệt lớn tiếng chửi bới ở trong phòng khách. Hướng Nam nghe vậy, sắc mặt dần trở nên trắng bệch.

Nên đi vào hay đi ra đây, Hướng Nam nhất thời không nghĩ được.

Y nắm chặt lấy chăn. Lúc đang còn do dự, Thiếu Kiệt từ ngoài đi lại hai bước định chỉ về phía cửa, thấy Hướng Nam đứng đó nhíu mày, trực tiếp đi tới kéo Hướng Nam vào trong phòng khác.

Đám sói con uống cả một đêm, còn chưa tỉnh lại hoàn toàn từ cơn say, hoàn toàn không rõ Thiếu Kiệt đang nói gì mà nhìn nhau thấy Hướng Nam nhếch nhác bị Thiếu Kiệt kéo ra, đầu tiên ngây người, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi.

“Tối qua ai chạm vào anh vậy?”

Tia bất an di chuyển trong hai mắt Hướng Nam, y ngẩng đầu bắt gặp nét lạnh lùng hiếm có trong mắt Mạc Dương, nhìn về phía đám sói con, lắc đầu.

Tối qua rốt cuộc là ai?

Cao Hạo lúc này đã không còn ở phòng ký túc của Hướng Nam.

Cho dù Cao Hạo có ở đây hay không, trong cảm nhận của Hướng Nam, liên can đến chuyện này, Cao Hạo từ trước đến này luôn thân thiện với y tuyệt đối có thể loại trừ.

Vậy kẻ đó rốt cuộc là ai…..

Hướng Nam nhíu chặt mày, không ngờ hành động nho nhỏ này của y làm đám sói con ngờ vực lẫn nhau.

Đám sói con bắt đầu nghi ngờ, tối qua có người giả say, coi những người khác là kẻ ngốc.

Rốt cục là ai?

Đối diện thêm một lần nữa với lời ép hỏi, Hướng Nam lắc đầu: “Tôi không biết…”

Lời Hướng Nam còn chưa dứt đã có người không tin tưởng mà hừ lạnh.

Hướng Nam biết, bọn họ cho rằng y đang bao che.

Bản thân bị kẻ khác nhân lúc say rượu chiếm mất tiện nghi, tỉnh lại không ai chịu nhận, còn bị mấy thằng nhãi thối tha này lôi ra lạnh lùng chất vấn.

Thái độ của đám sói con giống như một mũi tên, đâm vào nơi yếu ớt nhất trong lòng Hướng Nam.

Hướng Nam đi mở cửa phòng ra.

Y chỉ tay ra ngoài: “Mấy cậu cút cho tôi…”

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện: Phì Lũ Đại Náo Dị Giới trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!