Bạn đang xem bài viết Truyện Oan Gia Ma Cà Rồng Chương 96 được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tác giả: Chó Cứ Sủa Đoàn Người Cứ Đi Sống Cho Đáng Đi Chúc Mày May Mắn
Chương 96: Hắc Bạch Vương Triều là một
Thiên Di gục đó, Vưa Vương và Hậu Nương nhận ra liền chạy lại. Bà chạy đến nắm lấy tay Thiên Di mà gào thét
-Thiên Di, con của mẹ, tỉnh dậy đi. Mẹ… mẹ không cố ý đâu, Thiên Di
Vừa khóc vừa gào, bà như mất đi sức lực mà ngất vào lòng Vua Vương
-Các người hài lòng rồi chứ!!!
Gian Liễu cất tiếng nói, giọng nói đó đã thu hút ánh nhìn của Vua Vương. Ông nhìn lên phía Gian Liễu
-Cô… là ai??
-Ông để tâm tôi là ai làm gì, bây giờ lo cho Thiên Di kia kìa, em ấy vì các người mà chết
-Cô đừng nói vậy, người chúng tôi nhắm đến là Triệu Giã, không phải con bé
-Vậy nếu các người giết Triệu Giã khác nào đâm sâu vào tim Thiên Di chư
Cả hai câm lặng, tiêng thúc thít của Triệu Giã thoáng vang lên
-Thiên Di, em tỉnh lại cho anh, em đang ngủ đó à, ngủ nhiều sẽ mập đó. Hiện tại em đang là người mẫu mà đúng không, tỉnh dậy đi, nhiều người đang chờ em xuất hiện trên trang báo đầu đó
Càng nói Triệu Giã lại càng ôm Thiên Di chặc hơn, như sợ cô đi mất vậy. Người cô ngày lạnh đi. Thiên Hạo lúc này chạy tới
-Thiên Di
-Thiên Di- Thiên Hạo cùng Nhã Kì lên tiếng
-Thiên Di sao vậy- Nhìn thấy người Thiên Di lạnh toát anh không khỏi đắng lòng
-Thiên Di chết rồi, Thiên Di chết rồi, chính hai người họ đã giết cô ấy- Anh lấy tay mình chủ thẳng vào hai người kia, Hậu Nương vì vậy mà bị cú sock đứng không vững
-Cái gì??- Thiên Hạo như không muốn tin vào tai mình, anh quay sang nhìn họ- Hai người nói đi có phải thật không hả
Hậu Nương không nói gì tiếp tục khóc dùi đầu vào lòng Vua Vương
-Cung kính chủ nhân- Hạ Thiên quỳ một chân trước Gian Liễu
Gian Liễu quay sang nhìn Hạ Thiên, cô hạ người đỡ Hạ Thiên dậy
-Hạ Thiên ngươi làm tốt lắm, cảm ơn ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ
Hạ Thiên cúi đầu tháo sợi dây chuyền trên cổ mình đeo vào Gian Liễu. Song song với nó, cô tan biến vào hư vô. Gian Liễu đưa tay đặt vào má cô như đang nuối tiếc điều gì đó
-Cảm ơn vì đã cho tôi sống
Hạ Thiên tan biến hoàn toàn, Gian Liễu lấy tay lau đi nước mắt nhìn sợi dây chuyền trên cổ
-Chuyện này là sao??- Vua Vương hỏi
-Ông nghĩ tôi có thể sống trong cuộc sống như vậy sao?? Ông nghĩ tôi có thể sống ở đây mà phải chịu sự ghẻ lạnh của mọi người trong triều à
-Cô đã bảo cô ta thay cô ở đây suốt trong thời gian qua sao
-Đúng vậy, tôi muốn cô ta phá nát nơi này, phá hủy thế giới ma cà rồng, tôi không muốn cái thế giới đáng nguyền rủa này tồn tại
-Vậy cô có biết chính cô đã làm Thiên Di ra nông nỗi này không??- Thiên Hạo cất tiếng nói
Gian liễu đơ người rồi nhìn lại Thiên Di
-Cái gì???
Không gian bị sự im lặng vây lấy, không ai nói gì cả. Gian Liễu quỳ xuống tay ôm lấy má Thiên Di
-Thiên Di- Cô khẽ gọi tên Thiên Di- Cô cô… xin lỗi…
Cô bật khóc quỳ gối trước mặt Thiên Di. Hậu Nương nhìn lại, bà cảm thấy thật đáng thương cho Gian Liễu. Cô giống Thiên Di, bị ghẻ lạnh bởi người thân của mình. Bà nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Gian Liễu, đặt tay lên vai cô
-Gian Liễu à, đừng tự trách bản thân nữa, ta sẽ cứu Thiên Di
Gian Liễu giật mình ngước qua
-Thật sao??
Bà gật đầu hiền hậu rồi nhìn qua Triệu Giã đang thẫn thờ ôm lấy Thiên Di
-Triệu Giã con, con có muốn Thiên Di… sống lại ko??
Triệu Giã lúc này giật mình nhìn bà
-Bà nói gì?? Cứu Thiên Di sao??- Ánh mắt vô cảm đó bây giờ đã có chút rung động. Anh nhìn bà với cặp mắt chứa đầy sự hi vọng
-Nhưng… con… chấp nhận trở thành người chứ
Anh giật mình nhìn lại rồi khẳng định
-Nếu Thiên Di có thể sống, tôi chấp nhận tất cả
-Không được- Hoàng Vương bước ra nhất quyết ngăn cản quyết định của Triệu Giã- Con thành người rồi, ai sẽ thay ta cai quản Hắc Vương Triều đây
-Cha à, không lẽ vì nó, cha chấp nhận để con chịu khổ sao?? Không lẻ như lời cô cô nói, cha chỉ xem con như quân cờ, huấn luyện con để sau này con giúp cha đánh đổ và đánh chiếm Bạch Vương Triều sao?? Cha à, chúng ta đều là ma cà rồng mà, sao lại đahs chiếm lẫn nhau chứ??- Ánh mắt Triệu Giã rưng rưng nhìn cha mình
-Gia tộc ma cà rồng ta từ trước không hề có gây chiến với nhau như thế này, lúc trước hai bên là một. Chúng ta bị tách ra vì mâu thuẫn có từ 5 đời trước. Hai anh em đã chia cắt quân binh mà gây gỗ nhau. Vua cha vì đau lòng mà qua đời. Từ đó Hắc Vương Triều và Bạch Vương Triều ra đời và luôn gây gỗ với nhau trong ba đời nay- Gian Liễu thuần thục kể lại mọi chuyện
-Sao em lại biết- Hậu Nương nhíu mày hỏi- Nó đã xảy ra rất lâu mà
-Lúc trước khi tôi có ý định ra khỏi đây với tư cách con người, tôi đã vô tình tìm được và đọc nó
Triệu Giã đã chịu hết nỗi, thân thể Thiên Di đã bắt đầu sáng lên, nếu không nhanh cứu cô ấy, theo bị thanh tẩy của mũi tên thần, Thiên Di sẽ biến mất mãi mãi
-Làm ơn, đừng cãi nhau nữa, Thiên Di sắp biến mất rồi cứu cô ấy đi- Triệu Giã la hét trong tuyệt vọng
Hậu Nương cũng thấy điều đó, thật tình bà không muốn Thiên Di biến mất, con bé là đứa con gái mà bà rất thương. Bà nhanh tay lấy dây chuyền hoàng gia trong người Thiên Di và Triệu Giã ra, bà lấy đi mặt sợi chuyền rồi cho chúng va vào nhau. Nó vỡ toang trong không trung, hai chất lỏng hòa tan vào nhau. Tất cả mọi người thấy thế liền tránh xa. Triệu Giã nhắm nghiền mắt lại nắm lấy tay Thiên Di, hai người bị nhất bổng lên cao. Đến khi hai người bị khuất đi trong màn sáng màu đó, sao vài phút họ được hạ xuống
Da mặt Thiên Di đã hồng hào hơn, hơi thở của cô Triệu Giã đã cảm nhận được, nước mắt anh rơi trong hạnh phúc. Nhưng một điều anh vẫn còn chờ đợi, sao Thiên Di lại chưa tỉnh
Hậu nương đi lại đặt tay mình lên đôi má hồng hào của cô nhẹ nhàng mở nụ cười hiền hậu trên môi
-Con bé sẽ sớm tỉnh lại
Vua Vương cảm nhận được sự thất vọng bên phía Hoàng Vương, nhưng ông lại không tỏ ra một chút tức giận nào. Ông rất điềm tĩnh với đôi mắt buồn rười rượi. Vua Vương bước lại vỗ vai ông
-Dù sao chúng cũng yêu nhau và muốn đến bên nhau mà, sao ta không chấm dứt chiến tranh và…
-Hắc Bạch Vương Triều sẽ là một, ta sẽ hòa hợp lại, và Thiên Hạo sẽ là người thay chúng ta cai quản nó- Hoàng Vương chợt lên tiếng khiến Vua Vươbg giật mình- Con trai ta, ta đã xem nó như quân cờ của mình, ta đã không cho nó thấy được sự yêu thương của một người cha. Ta thật sự thấy có lỗi với nó
-Ta cũng vậy, ta đã không cho Thiên Di một mái ấm, nó đã lớn lên trong một gia đình không hoàn hảo. 20 năm ròng rã sống với mẹ mà không biết mặt cha của mình
Mặt trời lặn, một buổi hoàng hôn đầu tiên trên đất nước ma cà rồng. Mặt trời không mọc mà lại lặn. Đúng là một điều thật kì diệu. Triệu Giã nhìn Thiên Di, nhẹ nhàng đặt môi lên Thiên Di. Cảm nhận được hơi ấm, Thiên Di yếu đuối mở mắt ra và đáp lại nụ hôn của Triệu Giã rồi ôm lấy anh. Ánh mắt cô tràn đầy sự hưởng thụ. Nhắm nghiền mắt lại thưởng thức hơi ấm của anh. Nhớ lại khắc đó, cô mém nữa đã mất đi anh rồi. Nước mắt cô lại rơi nhưng là giọt nước mắt của hạnh phúc
Ai cũng có đôi có cặp cả, vết thương Nhã Kì đã được bình phục và cô đã cảm thấy khỏe hơn, Lưu Hạ thì phải mất cả tá thời gian để cố đưa Tống Đàm đến đây, anh nói là anh muốn gặp Thiên Di. Vì kiệt sức, cô ngồi bệt xuống
-Tôi mệt rồi, anh lại xem thiws điện chúa thế nào rồi
Rồi cô cảm giác như cơ thể mình nhẹ nhõng hơn, khi nhận ra thì cô đã nằm trên vòng tay Tống Đàm rồi
-Này anh làm gì vậy, như vậy mọi người sẽ hiểu lầm đó
-Nằm im- Giọng nói mang khẩu hiệu ra lệnh đó đến tai Lưu Hạ làm cô giật mình nên đành nằm im thinh thít
Cơ thể mới được hồi sinh nên Thiên Di đứng không vững phải dựa vào Triệu Giã. Cô nhìn mọi người xung quanh cất tiếng nói yếu ớt
-M… mọi người
Hậu Nương vì quá mừng rõ đã lao đến ôm chầm lấy Thiên Di khiến cô suýt ngã. Nhưng bà đã buông ra ngay
-Thiên Di, con… tha lỗi cho mẹ chứ
Chần chừ một lúc, Thiên Di cất tiếng
-M… mẹ- Rồi cô quay sang hướng Vua Vương
-Cha
Lòng ông như nghẹn ngào, cảm xúc dâng trào trong cơ thể. Ông chậm rãi đi tới ôm lấy Thiên Di. Cô cũng tươi cuòi với ông, hình như cô đã buông bỏ tất cả, tha thứ cho tất cả mọi người
-Hình như anh bị ai đó bỏ quên rồi
Thiên Hạo lên tiếng, tức Thiên Di quay lại rồi buông tay cha mình nhào đến ôm Thiên Hạo nhưng không may vấp ngã. Thiên Hạo đã đỡ lại
Anh xoa đầu Thiên Di
Tống Đàm thả Lưu Hạ xuống, hai nguòi nhin nhau rồi cười. Cuối cùng, Thiên Di kiệt sức ngủ thiếp đi trên vai Triệu Giã
-Hai thành đều đã sập cả, chúng ta bắt tay vào làm việc thôi
-Tôi sẽ phụ trách hồi sinh những ma cà rồng đã chết
-Có thể sao??- Hoàng Vương hỏi bừa
-Hãy yên tâm và giao nhiệm vụ đó cho tôi. Lưu Hạ và Nhã Kì, hai người theo tôi được chứ
Peaceful, rất thanh bình, một Vương Triều mới đã được gây dựng, đứng đầu là Thiên Hạo, những người như Hoàng Vương Vua Vương thì lo mà chăm hưởng tuổi già, Thiên Di và Triệu Giã, sống vui vẻ với nhau trong căn chung cư nhỏ bé đó. Lưu Hạ và Tốbg Đàm thì đang tung tăng hưởng tuần trăng mật mở bãi biển Châu Âu
-Anh à!!!- Nhan Hạ gọi Tống Đàm vẫy, hai người vẫy tay chào nhau. Cô dắt thêm một người nữa, thầy giáo của cô nhưng giờ đã trở thành bạn trai cô mất rồi. Cả hai chạy ra biển cùng nhau
Nhan và Hạo, hai người cùng nhau làm chủ trong nhà trông và giáo dục trẻ. Rất hạnh phúc
Nhã Kì thì ở trobg vương triều may vá nhiều kiểu, cô đang tự tay chuẩn bị cho đứa con đầu lòng của mình
Kể từ đó, không còn chiến tranh nữa, thế giới ma cà rồng và thế giới con người dần qua lại với nhau hơn
Truyện Oan Gia Ma Cà Rồng Chương 76
Tác giả: Chó Cứ Sủa Đoàn Người Cứ Đi Sống Cho Đáng Đi Chúc Mày May Mắn
Máu chảy lênh láng xuống sàn nhưng Thiên Di vẫn khuôn mặt không cảm xúc đó. Thiên Hạo chạy lại nâng tay cô lên. Triệu Giã tiếp tay rút con dao đang đâm xuyên tay cô ra rồi đi lấy hộp y tế sơ cứu cho cô
-Thiên Di à sao em lại làm như vậy chứ
-Sơ cứu đi
-Kiều An
Kiều An vội chạy lên thì thấy cảnh đó liền chạy lại
-Điện chúa bị gì vậy???
-Mau sơ cứu đi
Kiều An đi lại sơ cứu cho Thiên Di, máu chảy rất nhiều nhưng cô vẫn không tỏ ra là đau đớn gì cả. Xong xuôi họ dắt Thiên Di lên giường ngồi xuống
-Thiên Di à em làm sao vậy??? Sao em lại tự làm tổn thương mình như vậy
-Cuộc sống này còn gì để em luyến tiếc hả, người quan trong nhất cuộc đời em lại lừa em suốt bao lâu và bây giờ em lại trở thành một ma cà rồng, một thứ đã giết mẹ em. Và chính nó làm em trở nên kinh tởm, ngay cả người bạn thân nhất của em cũng ruồng bỏ em, cậu ấy kinh tởm chính em và tránh mặt em, trên đời này giờ còn gì cho em đâu chứ
Triệu Giã nghe vậy khuôn mặt thoáng buồn quay lưng bước ra khỏi phòng
-Em thật ngốc, em thử nghĩ xem thân phận em bây giờ là gì, bây giờ em là điện chúa của một Vương Triều rồi, một cuộc mới, một thận phận mới… em hãy sống khác đi
-Không, em chư hề nghĩ đến chuyện này, em chưa hề nghĩ đến chuyện mình sẽ trở thành một điện chúa như thế này, em chỉ muốn được sống như một con người, sống hạnh phúc với người mình yêu thương mà thôi
Thiên Di đã khốc rồi, khuôn mặt cô bây giờ mới có chút cảm xúc. Thiên Hạo ôm cô vào lòng. Dường như đã bao đêm không ngủ, Thiên Di đã thiếp bgay trên vai Thiên Hạo. Triệu Giã bước xuống dưới
-Điện hạ à Thiên Di sao rồi- Vừa thấy bóng Triệu Giã Nhan Hạ đã tức tốc hỏi ngay
-Cô ấy… muốn tự tử- Anh ngồi xuống ghế
-Cái gì???
Thiên Hạo và Kiều An cũng từ trên đi xuống
-Điện chúa sao rồi điện gia-Nam đằng hỏi
-Thiên Di ngủ rồi
Không gian chìm trong im lặng rồi cũng tách nhau về. Tối đến, trước khi đi ngủ Thiên Hạo không quên nhìn vào xem tình hình Thiên Di. Yên tâm mới đi ngủ. Sau khi cánh cửa đóng lại Thiên Di mở mắt ra
Sáng hôm sau, cuối cũng Thiên Di cũng chịu thay đồ xuống đi học, ba người họ ai cũng vui trong lòng cả nhưng không bộc lộ ra bên ngoài. Và họ cùng đến trường. Hôm nay Thiên Di vào lớp một mình, cô không cần Kiều An dắt vào như mọi hôm nữa. Cô nhìn lớp vào miểm cười. Mọi người thấy tâm trạng của cô đã tốt hơn nên cũng vui lên đôi chút. Hôm nay cô xõa tóc, mái tóc bay trong gió phưởng phất mùi hương bay đi khắp lớp. Cô ngồi xuống bên cạnh Triệu Giã lấy ách vở ra pon bài vì đã gần đến ngày thi rồi. Cô tỏa ra một sự quý phái gì đó. Một lúc sau thì thầy giáo bước vào
-Trước khi vào học, thầy muốn giới thiệu với các em người này, mặc dù đã gần thi nhưng vì một số lí do nên người này mới chuyển đến đây. Các em hãy hòa đồng với em ấy nhá, chào mừng học sinh mới đi
-Hả!!?? Chuyện gì mà phải chuyển đến đây vào thời điểm này chứ- Một người đặc ra câu hỏi
Lộc cộc lộc cộc… Một cô gái từ bên ngoài bước vào, mái tóc dài búi cao, chiếc váy ngắn ngang gối, mặt âu phục của Hắc Vương Triều. Ánh mắt lóe lên màu đỏ của máu
-Là ma cà rồng sao??- Mọi người liên tục đặt ra câu hỏi
Ai cũng đưa ra nghi vấn về người này nhưng chỉ có suy nhất ba người là ngạc nhiên đến tột cùng, hị trợn mắt nhìn người con gái
-Mong mọi người chiếu cố giúp đỡ- Cô gái cúi đầu nói nhưng chỉ hướng về Triệu Giã rồi nhìn sang Thiên Di cười
-“Mục tiêu của mình đây sao, xinh đẹp đó”
-Em xuống chỗ trống kia ngồi đi- Thầy chỉ vào chỗ trước kia của Nhan Hạ
-Vâng ạ
Cô gái bước xuống ngồi, chỗ của Nhan Hạ, sau Nhan và Hạo. Cô ung dung đan hai tay vào nhau chóng cằm nhìn thẳng lên Thiên Di. Biết nhưng cô không quan tâm, cứ cuối mặt xuống học bài. Còn bên cạnh, một người tức muốn đỏ mặt, anh phải nói chuyện rõ ràng với Hoàng Vương mới được. Về phía Nhan và Hạo, hai người lộ rõ khuôn mặt bối rối. Không biết nên ngăn hay thuận theo mệnh lệnh đây. Vì hai người này biết rõ cô ta đến đây làm gì kể cả Triệu Giã và có lẽ đến anh là điện hạ cũng sẽ không làm gì được cô ta
Đọc Truyện: Sủng Vật Ma Thuật Sư
Tác giả: Đại Yêu Tiên Sinh
Chương 4: quỷ ngao cùng xích cổ ngao Vương
Chương 4: quỷ ngao cùng xích cổ ngao Vương
Merry Christmas & Happy New Year to all
Ấn mở Tây Tạng chó ngao, phía dưới lại liệt ra mười mấy tuyển hạng mục, theo như tạo hình phân chia có đại đầu sư tử ngao, tiểu đầu sư tử ngao, đầu hổ ngao, mặt quỷ ngao; theo như màu lông phân chia có thiết mạ vàng, thiết thù lao, hắc ngao, hồng ngao, tro ngao, hoàng ngao, Tuyết Ngao, lang thanh đợi một tý, thậm chí còn có xích cổ ngao.
Cái khác còn không có cái gì, đem làm Vương Nhất Phàm chứng kiến mặt quỷ ngao cùng xích cổ ngao tên của, ánh mắt tựu không khỏi sáng ngời.
Vương Nhất Phàm còn nhớ được ngày hôm qua tại trên mạng chứng kiến có quan hệ”Chó ngao Tây Tạng” thiệp, tự nhiên biết rõ mặt quỷ ngao cùng xích cổ ngao giá trị.
Mặt quỷ ngao lại xưng mặt quỷ ngao Vương, nó cũng không phải huyết thống thuần khiết chó ngao Tây Tạng, nhưng là có đại bộ phận chó ngao Tây Tạng huyết thống, bởi vì tướng mạo quỷ dị khủng bố mới đặt tên là mặt quỷ ngao, hắn cá tính thập phần hung tàn, sức chiến đấu càng là hung mãnh dị thường, có thể cùng to lớn mãnh thú đấu, xem như thực lực cường đại nhất hung tàn nhất chó ngao Tây Tạng. Hơn nữa nó thập phần trung thành, nghe nói cả đời chỉ nhận hai người, chỉ ăn hai người này cho đồ ăn, nếu hai người này chết đi, nó phải chết đói.
Như vậy mặt quỷ ngao, nghe nói hiện có cũng chỉ có nhất chỉ, sắp tuyệt chủng. Bất quá tin tưởng tương lai người đã giải quyết vấn đề này, nếu không cái này sinh vật chế tạo khí cũng sẽ không có mặt quỷ ngao gien mã hóa rồi.
Về phần xích cổ ngao, tuy nhiên không giống mặt quỷ ngao còn sót lại nhất chỉ, nhưng cũng là cực hi hữu chó ngao Tây Tạng. Xích cổ ngao đúng huyết thống thuần chánh nhất, phẩm chất tối ưu chó ngao Tây Tạng, hắn tướng mạo cùng tư thái đúng nguyên thủy nhất hỉ kéo mã nhã đầu sư tử đại chó ngao Tây Tạng khuyển, bởi vậy được xưng”Chó ngao Tây Tạng chi vương” , kỳ danh”Xích cổ” nghe nói tại tiếng Tạng trung tựu là Vương Trung chi vương ý tứ.
Nghe nói, xích cổ chó ngao Tây Tạng chó con bình thường có thể bán được 200 vạn nhất chỉ, mà trưởng thành xích cổ chó ngao Tây Tạng giá trị con người thấp nhất cũng vượt qua hơn một ngàn vạn, còn không nhất định có thể mà mua. Càng làm người bội phục cùng hâm mộ chính là, cái khác cẩu muốn cùng xích cổ chó ngao Tây Tạng giao phối, vô luận là thành công hay là thất bại đều được tốn hao mấy vạn, có thể được xưng tụng đúng cẩu giới trung sang quý nhất “Vịt” hoặc”Gà” .
Cái này hai chủng chó ngao Tây Tạng, chính mình lại có quyền hạn thẩm tra hắn gien mã hóa, nói cách khác có thể dùng sinh vật chế tạo khí chế tạo.
Nghĩ đến điểm này, Vương Nhất Phàm kích động được thiếu chút nữa vừa muốn véo bắp đùi của mình một bả.
Suy tư sau một lúc lâu, Vương Nhất Phàm quyết định trước chế tạo nhất chỉ càng hi hữu mặt quỷ ngao, sau đó lại chế tạo xích cổ ngao. Bên người có hai đầu hi hữu chó ngao Tây Tạng, ngẫm lại đều cảm thấy kích thích.
Điểm một cái”Mặt quỷ ngao” , hệ thống bắn ra liễu liên tiếp so Quang Minh nữ thần điệp muốn phức tạp nhiều lắm gien mã hóa. Đem làm Vương Nhất Phàm đem những…này gien mã hóa đưa vào chế tạo khung, cũng chọn”Xác định” về sau, hệ thống lần nữa bắn ra một đạo nhắc nhở: “Chế tạo mặt quỷ ngao cần tiêu hao {Kí Chủ} một trăm lẻ năm điểm sinh mệnh lực, xét thấy {Kí Chủ} sinh mệnh lực chỉ có 120 ngũ, sinh mệnh lực một khi thấp hơn hai mươi, {Kí Chủ} sẽ lâm vào mê man trạng thái, phải chăng tiếp tục?”
Dựa vào, chế tạo nhất chỉ Quang Minh nữ thần điệp chỉ cần hao tổn 0.1 sinh mệnh lực, chế tạo nhất chỉ mặt quỷ ngao lại để cho tiêu hao một trăm lẻ năm điểm? Cái này hệ thống quả thực là tại đoạt tiền, ách, là ở đoạt mệnh a!
Cũng không biết sinh mệnh lực một khi tiêu hao hết, khi nào có thể khôi phục lại? Vương Nhất Phàm cũng không muốn sinh mệnh lực một khi thành số 0 về sau, mình cũng đi theo chết mất.
Đang tại do dự trong lúc đó, hệ thống lần nữa bắn ra một đạo nhắc nhở: “Sinh vật chế tạo khí có thể cung cấp bất đồng thời kì sinh vật lại để cho {Kí Chủ} lựa chọn, vừa sinh ra một tháng ấu sinh mặt quỷ ngao chỉ cần tiêu hao {Kí Chủ} sinh mệnh lực 60 điểm, năm tháng đại mặt quỷ ngao tiêu hao {Kí Chủ} sinh mệnh lực tám mươi lăm điểm, một năm mặt quỷ ngao tiêu hao {Kí Chủ} sinh mệnh lực một trăm lẻ năm điểm, thỉnh {Kí Chủ} lựa chọn.”
Đón lấy, hệ thống bắn ra liễu ba cái bất đồng thời kì mặt quỷ ngao lập thể hình ảnh.
Vừa sinh ra một tháng ấu sinh mặt quỷ ngao vẫn chỉ là chỉ tiểu Cẩu tể, mao nhún nhún thoạt nhìn cực đáng yêu. Năm tháng mặt quỷ ngao chẳng những hình thể lớn lên, tướng mạo cũng trở nên dữ tợn rồi, sơ bộ chuẩn bị hung tàn khí thế. Mà một năm mặt quỷ ngao cao tám mươi cm, thể trọng cũng có tám mươi kg đã ngoài, một thân màu đen xám bộ lông như hỏa diễm bình thường đứng vững, hắn tướng mạo như quỷ bình thường quỷ dị khủng bố, ánh mắt hung hận, lộ ra ngoài răng nanh hàn quang lòe lòe, Vương Nhất Phàm nhìn cũng không khỏi cảm thấy mao cốt sợ hãi nhưng.
Lo nghĩ, Vương Nhất Phàm quyết định chế tạo nhất chỉ năm tháng đại mặt quỷ ngao. Thú con hắn sẽ không dưỡng cũng lười được dưỡng, một năm mặt quỷ ngao lại tốn hao quá nhiều sinh mệnh lực, hắn cũng không muốn mê man đi qua. Bởi vậy cái này năm tháng đại mặt quỷ ngao vừa mới tốt, tướng mạo đủ dọa người, tiêu hao hết sinh mệnh lực tám mươi lăm điểm sau hắn còn có bốn mươi điểm, chắc có lẽ không mê man đi qua.
Vương Nhất Phàm ngón tay vừa mới muốn chạm được năm tháng đại mặt quỷ ngao tuyển hạng thượng, “Đông đông đông” dồn dập tiếng đập cửa trong lúc đó vang lên, Vương Nhất Phàm cho lại càng hoảng sợ, ngón tay ma xui quỷ khiến vừa trợt, giờ đến rồi một năm mặt quỷ ngao tuyển hạng thượng.
Trước khi chế tạo Quang Minh nữ thần điệp mất đi 0.1 điểm sinh mệnh lực cảm thụ có thể không đáng kể, nhưng là một trăm lẻ năm điểm sinh mệnh lực xói mòn tạo thành cảm thụ lại không giống với lúc trước. Cái này rất giống tại đại lượng không chút máu bình thường, theo sinh mệnh lực phi tốc bị rút ra, Vương Nhất Phàm cảm giác thân thể càng ngày càng vô lực, càng ngày càng khốn, thời gian dần trôi qua muốn đã ngủ mê man rồi.
Môn ở phía sau lại lấy được càng vang lên, thanh âm nghe hình như là tại dùng cái búa chùy môn. Vương Nhất Phàm nghe được ngoài cửa lương đĩnh vĩ tại hô to: “Lão Tam, ngươi có phải hay không ở bên trong? Mở cửa nhanh, nghe nói ngươi bị người dùng Phiến đập phá liễu đầu, có phải thật vậy hay không, mở cửa để cho chúng ta vào xem?”
“Không xong, hắn như thế nào một điểm phản ứng đều không có, nên không phải đã bị chết a?” Cái này nói chuyện không kiêng nể gì cả tự nhiên là lương đĩnh vĩ bạn gái cổ mĩ mĩ rồi.
“Mĩ mĩ, chớ nói nhảm, cái kia có dễ dàng như vậy sẽ chết, nói không chừng chỉ là đã bất tỉnh rồi. Lương đĩnh vĩ, đừng gõ rồi, trực tiếp giữ cửa phá khai a!”
Lại là Triệu Nhu nhi thanh âm, nàng như thế nào cũng tới.
“BÌNH” một tiếng, lương đĩnh vĩ nghe theo liễu Triệu Nhu nhi lời mà nói…, bắt đầu xô cửa rồi. Chỉ là túc xá này môn thật đúng là không phải bình thường rắn chắc, lương đĩnh vĩ cũng không phải rất cường tráng người, va chạm phía dưới không có thể phá khai.
Sinh vật chế tạo khí chút nào không có chịu ảnh hưởng, không chút nào dừng lại “Chế tạo” lấy mặt quỷ ngao. Chỉ là ngắn ngủn nửa phút, mặt quỷ ngao cường tráng hữu lực cốt cách cùng thân thể cũng đã thành hình rồi, lúc này thời điểm bắt đầu bao trùm làn da, tạo ra bộ lông.
“BÌNH” !
Tiếng thứ hai xô cửa tiếng vang lên, một đầu cao chừng tám mươi cm, thể trọng tám mươi hai kg, tuổi nhất tuổi mặt quỷ ngao “Chế tạo” đã hoàn thành, mà Vương Nhất Phàm sinh mệnh lực cũng bị rút đi liễu một trăm lẻ năm điểm, chỉ còn lại có hai mươi điểm sinh mệnh lực chính hắn thân thể bắt đầu lung lay sắp đổ.
Đem làm hệ thống bắn ra nhắc nhở: “Tuổi nhất tuổi mặt quỷ ngao chế tạo hoàn thành, tiêu hao {Kí Chủ} một trăm lẻ năm điểm sinh mệnh lực, {Kí Chủ} sinh mệnh lực chưa đủ hai mươi điểm. . . . . . Cảnh cáo, {Kí Chủ} sinh mệnh lực chưa đủ hai mươi điểm, đem lâm vào mê man trạng thái, thỉnh {Kí Chủ} thông qua phía dưới ba loại phương thức bổ sung sinh mệnh lực: thứ nhất, giấc ngủ, mỗi lần giấc ngủ tám giờ có thể khôi phục hai mươi điểm sinh mệnh lực; thứ hai, ăn uống, {Kí Chủ} thân thể thông qua đồ ăn dinh dưỡng cùng năng lượng hấp dẫn có thể khôi phục thấp nhất mười điểm đến cao nhất 100 điểm sinh mệnh lực, xem đồ ăn phẩm chất mà định ra, dùng thực vật xanh cùng cao an-bu-min ăn thịt vi tốt; thứ ba, thông qua tu luyện tập thể hình thể thao, rất nhanh đề cao sinh mệnh lực cường độ. . . . . .”
Nhắc nhở còn chưa nói nói xong, Vương Nhất Phàm mệt mỏi tức đạt đến cực hạn, thân thể té xuống. Tại ngã xuống trước khi, hắn bản năng thò tay đóng cửa sinh vật chế tạo khí hệ thống không gian, động tác này lại làm hắn mất đi cân đối, một đầu đâm vào trên mặt bàn, lập tức lần nữa đem da đầu đánh vỡ, ngất đi.
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn Chương 158
Tác giả: Ám Ma Sư
Chương 158: Chó điên sủa bậy (2)
– Ha ha, để cho người ngoài ra mặt giùm, Diệp gia các ngươi chỉ có chút tiền độ ấy thôi, bọn quê mùa quả nhiên chính là quê mùa, không lên nổi mặt bàn.
Vương Quân khinh thường cười lạnh.
– Đây là vãn yến của thành chủ đại nhân đúng không? Sao ta lại nghe thấy chó điên sủa bậy trong này thế này?
Diệp Huyền gắp một con tôm, bỏ vào trong miệng từ từ nhấm nháp, ngữ khí nhẹ tênh.
– Ngươi nói cái gì?
Vương Quân chỉ tay về phía Diệp Huyền, tức giận quát:
– Đám mọi rợ quê mùa, quả nhiên thô bỉ…
Lúc gã đang nói chuyện thì chỉ thấy Diệp Huyền lấy một viên thịt ở trên bàn, vẫy nhẹ cái nĩa trong tay quăng viên thịt ra, viên thịt vèo một cái phá không mà đi, giống như có mắt vậy, bay tọt vào trong miệng Vương Quân đang há ra mắng chửi.
Vương Quân đang mắng hăng say, sau đó nhìn thấy một bóng đen nho nhỏ bay tới, lập tức hoảng sợ, vội vàng lùi lại muốn tránh đi.
– Ực!
Chợt thấy bóng đen này đột nhiên tăng tốc, vèo một tiếng bay tuột vào trong cổ họng của gã.
– Không xong… là thuốc độc, ngươi dám mưu hại ta….
Vương Quân sợ tới mức hồn phi phách tán, hai tay bưng lấy cổ họng, không ngừng lùi lại sau, hai mắt trừng lớn, mặt mũi đỏ bừng lên, không ngừng nôn khan.
Phụt!
Viên thịt rốt cuộc cũng bị đẩy ra rơi xuống đất.
Diệp Huyền thản nhiên nhấp một ngụm rượu ngon, lạnh giọng nói:
– Ha ha, hoá ra là chó điên tới xin ăn, sao hả, lẽ nào thịt viên không ngon? Hay là muốn để dành mang về cho chủ của ngươi ăn? Quả nhiên là chó ngoan.
– Ngươi muốn chết!
Vương Quân tức giận tới mức cả người đều run lên, siết chặt nắm đấm kêu răng rắc, khí tức võ sư nhị giai trên người gã nháy mắt dâng lên, giống như sóng biển cuồn cuộn, áp xuống người Diệp Huyền.
Gã đã chuẩn bị tốt để ra tay rồi, nhất định phải đánh gãy hai chân Diệp Huyền, khiến cho Diệp Huyền quỳ xuống xin lỗi gã.
Diệp Huyền bưng ly rượu, bị khí thế của Vương Quân áp xuống nhưng không hề hấn gì, hắn nhướng mắt một cái, khinh thường cười lạnh:
– Ái chà, chó điên tức giận rồi, đúng là có chút máu điên đó. Bất quá nơi này là yến hội của phủ thành chủ, không phải là ta xem thường ngươi, có gan thì ngươi thử động thủ với ta xem.
Trong đầu Vương Quân chỉ còn mỗi cơn giận ngút trời, mắt đỏ bừng, tay phải hung hăng đánh tới.
– Quân nhi, dừng tay!
Gia chủ Vương gia nhìn từ đầu chí cuối đột nhiên mở miệng quát lạnh một tiếng, gọi Vương Quân lại.
– Gia chủ, để ta dạy cho tên tiểu tử ngông cuồng này một bài học.
Vương Quân tức giận hét lên.
– Đồ vô dụng, cút đi cho ta.
Vương Hải quát lạnh một tiếng, uy áp khủng bố đột nhiên phóng thích qua, ngăn cản hành động của Vương Quân, đồng thời ra hiệu cho Vương Thông đang ngồi bên cạnh.
Vương Thông khẽ gật đầu, ra khỏi đại sảnh yến hội, một lát sau lại lặng lẽ trở về chỗ ngồi của mình.
Một trung niên nam tử mặc đồ quản sự của phủ thành chủ đi vào bên trong yến hội sảnh, trực tiếp đi tới trước mặt mấy người Diệp Huyền.
– Thật xin lỗi, đây là chỗ ngồi của gia tộc khác, chỗ ngồi của các ngươi là ở bên kia.
Trung niên nam tử nhìn thoáng qua một cái, sau đó lạnh lùng mở miệng, lời gã nói giống hệt như lời Vương Quân đã nói, chỗ gã chỉ vào cũng là nơi mà ban nãy Vương Quân đã chỉ vào.
Mấy người Diệp Triển Hùng lập tức biến sắc.
Người này rõ ràng là người của phủ thành chủ, nhưng lại cùng một giuộc với Vương gia.
Người của gia tộc khác cũng hơi kinh ngạc nhìn về phía Vương gia và trung niên nam tử kia, trung niên nam tử kia tất cả mọi người đều biết, là một trong những quản sự phụ trách yến hội của phủ thành chủ, tên là Mạnh Sơn.
Không ngờ Vương gia này lại có thể chỉ huy được Mạnh Sơn để chèn ép Diệp gia, xem ra xúc tua của Vương gia đúng là trải rộng khắp Lam Nguyệt thành, ngay cả phủ thành chủ cũng có thể với tới, không hổ là một trong tam đại gia tộc.
Nếu vậy thì Diệp gia gặp xui xẻo rồi.
Trong lòng mọi người nghĩ vậy nên đều đợi xem tiếp trò hay này sẽ đi tới đâu.
Chỉ thấy Diệp Huyền còn không thèm ngước mắt lên nhìn:
– Ngươi lại là cái thá gì?
– To gan!
Sắc mặt của Mạnh Sơn đột nhiên trầm xuống.
– Đám quê mùa ở đâu tới đây, ta chính là quản sự Mạnh Sơn ở phủ thành chủ này, nơi này là sảnh yến hội của phủ thành chủ, không cho phép các ngươi làm bậy ở đây.
– Làm bậy, người làm bậy phải là ngươi mới đúng, vừa tới đã uy phong lẫm lẫm như vậy, uy phong thật đấy.
Ánh mắt của Mạnh Sơn trở nên lạnh lẽo, tức giận vô cùng, cuối cùng hít sâu vào một hơi, lạnh lùng nói:
– Miệng lưỡi lươn lẹo, mặc kệ các ngươi nói gì, nơi này là chỗ ngồi của gia tộc khác, nơi của các ngươi ở bên kia, xin các ngươi đi qua.
Diệp Huyền rốt cuộc ngẩng đầu lên, lạnh giọng nói:
– Ngươi chắc không!
– Ta chính là phủ chủ quản sự an bài vị trí của yến hội hôm nay, sao lại không chắc, ngươi còn muốn hỏi?
Mạnh sơn cười lạnh.
– Người trẻ tuổi, đừng tưởng rằng nổi bật một chút thì rất giỏi, ở Lam Nguyệt thành này các ngươi chẳng là gì hết.
– Các hạ đừng có khinh người quá đáng.
Diệp Triển Hùng rốt cuộc lạnh lùng mở miệng, ánh mắt sắc bén như dao:
– Lần đầu tiên ta nghe nói vãn yến còn có chuyện xếp chỗ ngồi thế này.
Chỗ ngồi trong sảnh yến hội quả thực có vài quy tắc ngầm, Diệp gia là một gia tộc mới, đúng là không thể ngồi trong ghế chủ thính được, nhưng cũng không tới mức phải ngồi vào trong góc xó như tuỳ tùng được.
– Hừ, ngươi chưa nghe qua cũng không sao, hôm nay xem như nghe rồi.
Diệp Huyền nhìn Mạnh Sơn một cái, cười lạnh:
– Không biết nên nói ngươi ngu dốt hay là thông minh nữa, thân là chủ quản sự của phủ thành chủ, lại cam lòng làm một con chó cho Vương gia, thật đúng là khiến ta mở rộng tầm mắt.
– Ngươi…
Mạnh Sơn biến sắc.
– Có một vài gia tộc đúng là uy phong lẫm lẫm, ngay cả chủ quản sự của phủ thành chủ cũng có thể tuỳ ý chỉ huy, ha ha, hoá ra Lam Nguyệt thành này là thiên hạ của họ Vương, Diệp Huyền ta hôm nay xem như rốt cuộc cũng biết rồi.
Lắc đầu, Diệp Huyền thản nhiên nói:
– Phụ thân, loại yến hội thế này không tham gia cũng được.
– Một gia tộc nho nhỏ mà thôi, ngươi cho rằng phủ thành chủ chúng ta cần ngươi tới sao?
Mạnh Sơn không khỏi cười nhạo một tiếng.
– Mạnh Sơn đại nhân, hoá ra tố chất của quản sự phủ thành chủ các ngươi chính là như vậy sao, Lâm mỗ ta hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt rồi.
Đột nhiên một đạo thanh âm truyền tới từ bên ngoài đại sảnh, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai người cùng nhau sãi bước đi vào.
Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Oan Gia Ma Cà Rồng Chương 96 trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!