[Người viết: trikhoa0]
Mình tham gia Voz cũng rất lâu rùi! Hùi trước mình có lập 2 pic về chuyện mình bị cắm sừng sau 4 năm yêu nhau nồng thắm nhưng bị band nick! Mình với gấu yêu nhau được 4 năm thời còn học đại học, mình cũng vừa ra trường được mấy tháng đây thôi! Mình chia tay gấu cũng được 3 tháng rùi! Noel này lại cô đơn, lạnh lẽo như những noel khác! Thực sự mình rất buồn, buồn lắm, mình không hiểu vì sao lại yêu gấu nhiều đến thế, nhiều đên nỗi mình không dám dùng từ ” Gấu Chó” với ẻm! Tình hình trong suốt 4 năm đó! mới chỉ 1 tháng đầu là đã XH rùi! Rùi nhiều biến cố xảy ra! Hồi đi học cấp 3 mình thực sự rất quậy, anh rể của gấu cũng là thầy giáo! Anh rể của gấu khi biết mình quen với gấu thì đã nói chuyện với mẹ của gấu! Rùi gấu về quê gặp mẹ và nửa đêm gọi điện lên, gấu khóc, khóc nhiều lắm! Gấu nói mẹ và ba không cho gấu quen mình, nếu biết gấu còn qua lại thì mẹ sẽ chết! Lúc đó thực sự mình rất thương gấu! Mình chỉ mún ôm gấu thui! Rùi gấu cón nói anh Oai (anh rể của gấu) còn nói là hùi cấp 3 mình có bỏ nhà đi ở với con bé nào đó!() Thực sự là không có chuyện đó! Gấu nói mình là người không theo đạo! Mình khuyên gấu hết lời rùi cụng nguôi ngoai! Đó là hùi năm nhất! Gấu cũng lén lút qua lại với mình suốt một thời gian nữa! từ nắm nhất đến năm thứ 4! Một tình yêu không dám công khai! Nhà gấu cũng nghèo! Gấu cũng ít tặng quá cho mình. điều đó mình hiểu vì mình cũng không cần gì nhiều ở gấu cả, chỉ cấn ngày nào cũng được thấy gấu, cũng được thấy gấu cưới, và quan trọng là gấu yêu mình thật lòng là được!@ Mồi làn ra đường gấu không dám năm tay mình, gặp bạn bè dưới quê mình phải trốn vì sợ ai đó nói lại thì anh rể của gấu cũng sẽ biết! Gấu không dám đi đâu chơi với mình, những cuộc họp mặt bạn bè, những buổi đi đám cưới… Mình đều vắng bóng của gấu! Nhưng mình vẫn luôn thấy hạnh phúc, vì khi không có gấu bên cạnh mình vẫn luôn biết gấu vẫn đang ở đâu đó và gấu đang yêu mình, chỉ một mình mình thui! Nhà mình cũng không khấm khá lắm, từ năm thứ 2 mình phải vừa đi làm vừa đi học! KHông dành nhiều thời gian cho gấu được, có những lúc gấu muốn đi vũng tàu, rùi đi cầu ánh sao, đi đây đó nhưng bác hồ và time không cho phép. Mình đành hẹn gấu, một cái hẹn mà không biết khi nào mới làm được cho gấu! Có lúc 2 đứa gặp nhau, ngồi bên mình gấu cười nói rất vui vẻ! Rồi nói chuyện bla bla bla…cũng nhắc đến gia đình, gấu ôm mình và khóc…gấu nói nếu không cưới được nhau thì anh có buồn không? Thấy gấu khóc mình càng xót xa, mình cũng đau lắm chứ! Nhiều lúc mình chỉ mún bỏ gấu đi, để gấu có thể được hạnh phúc khác hơn mình. Mình cảm thấy vô dụng, không có nhiều tiền, không dành nhiều time cho gấu, không theo đạo, không có gia đình đường hoàng, vì bố mẹ mình li dị khi mình còn rất nhỏ. Gia đình của mình cũng là một trong những lí do khiến gấu bị cấm quen mình! Rồi thời gian cũng dần qua đi! Mình cố gắm làm việc rất tốt, khi còn đi học mình đã làm thêm được với mức lương 3,5tr một tháng từ năm thứ 3, cộng với số tiền phụ cấp của gia đình mình cũng ngón nghén 6tr/tháng. Nói chung là không cao nhưng cũng đủ để rủ gấu đi đây đó!Mình luôn muốn sẽ cưới gấu, vì thế mình luôn làm việc hết sức. Vì tương lai của 2 đứa! Mình hi vọng một ngày nào đó khi nhìn vào mình thì ba mẹ của gấu sẽ nghĩ lại! Thời gia sẽ trả lời! Có lẽ mình đã lầm, mình đợi được nhưng gấu không đợi được!Từ năm thứ 3 trở đi mình cảm thấy tình cảm của gấu không còn như trc được nữa! Tuy bận việc nhưng mình cũng dành nhiều time cho gấu!Đến lúc gấu cũng ra trường, mình cũng ra trường, mình có công việc ổn định tại một công ty. Còn gấu đang vất vả xin việc, thực sự xin một việc làm đường hoàng ở Sài Gòn không phải là việc dễ. Vì mình đã từng làm CTV cho công ty nên khi vừa ra trường là người ta nhận mình vào làm liền, còn gấu học ở ĐH Khoa Học Xã Hội Và Nhân Văn, nghành Thư Viện Thông Tin nên hơi khó!Suốt mấy ngày liền gấu lên mạng tìm thông tin việc làm rùi đi đây đó! Mình cũng xin nghỉ việc ở công ty 1 ngày để chở gấu đi quanh Sài Gòn xin việc. Mọi việc cũng bắt đầu từ đây! Khi đang xin việc vì mình không rành đường nên mình mượn điện thoại của gấu dòng SamSung xài hệ điều hành Windown Phone! Cái điện thoại này mình mua cho gấu từ hồi năm 3! Mình cũng ít xài vì mình toàn mượn chơi game thui! Mình chưa rành lắm nên khi mượn đt của gấu mình bấm nút Back đề quay lại màn hình chính, tình cờ vào tranh tin nhắn của gấu thấy gấu đang nt với anh XX… Đang vội nên mình không để ý lắm nên mình quyết định sẽ hỏi gấu sau!Nhưng mình bắt đầu thấy bực mình và không nói gì với gấu nữa! Đến trưa 2 đưa về Làng ĐH, ngồi ăn cơm ở quán cơm Thành Mỹ đối diện trường Khoa Học Tự Nhiên! Mình mượn điện thoại của gấu, vào lại mục tin nhắn thì thấy gấu đã xóa tin nhắn rùi! Mình hỏi gấu anh XX là anh nào? Gấu chỉ nói là bạn của chị! gấu biết mình giận gấu! Thực sự lúc đó mình rất mệt và rất bực mình! Rùi 2 đứa không nói gì nữa, mình chở gấu về phòng! Suốt 2 ngày…gấu không nt và không gọi điện cho mình, cũng như bao lần giận hời khác, mình luôn là người chủ động. Hôm đó là ngày chủ nhật, mình quyết định không gọi điện nói trc với gấu, mình sẽ lên thẳng phòng của gấu và rủ gấu đi ăn rùi 2 đửa sẽ vui vẻ trở lại! Mình chạy lên phòng gấu lúc 5 giờ chiều, chỉ có bé Huyền ở phòng( bé Huyền cũng học KHTN, đang học năm 1 , chỉ là chung phòng với gấu thui). Bé Huyền mới mình vào phòng và nói gấu đang đi lễ! Bé Huyền nhìn mình với ánh mắt dò xét! Mình thấy điều gì đó bất ổ ở đấy! (……….SORY CÁC BẠN NHÉ…….MÌNH RA MUA GÓI THUỐC RÙI VÀO VIẾT TIẾP!………….2 THÁNG NAY MÌNH HÚT THUỐC HƠI NHIỀU)
—-”’—-
Mình đang ở quê, hum nay về đám cưới nhỏ bạn thân. Thấy bạn bè mình ai cũng cưới hết rùi, đứa nào cũng từng yêu và kết thúc bằng một đám cưới vui vẻ. Ngẫm lại mình sao thấy cay đắng thế. Nhiều lúc thấy người ta hạnh phúc bên nhau, rùi những đứa bé nô đùa, mình thấy thém lắm, muốn có một người vợ, một gia đình. Là một thằng con trai cũng muốn có một người vợ ngoan hiền, mỗi khi đi làm mệt mỏi trở về nhà chỉ cần thấy vợ thôi là lại thấy yên bình. Đối với mình điều đó còn xa lắm, xa lắm… Mình xin kể nốt câu chuyện của mình… Mình vào trong phòng ngồi đợi, bé Huyền lấy nước ra mời mình. Bé Huyền nói: – Em biết hết chuyện của anh rùi! Mình thắc mắc, mình tới phòng của gấu chơi cũng nhiều lần rùi, gặp bé Huyền cũng nhiều, mình nghĩ chắc bé Huyền cũng biết chuyện mình với gấu quen nhau và bị gia đình cấm. Mình chỉ nghĩ được cò thế thui. Mình hỏi: – Em biết chuyện gì? Bé Huyền cười: – Em khuyên anh là nên đợi chị ấy…rùi anh sẽ biết! Mình im lặng một lúc rùi hỏi: – Hùi nãy chị Lan( tên của Gấu) đi với ai vậy em? – Chỉ đi với bạn! Mình bắt đầu thấy bất ổn thực sự! Mình cũng gặp bé Huyền nhiều lần rùi, theo như mình biết với tính cách của Bé Huyền sẽ nkho6ng nói chuyện như vậy nếu không có chuyện gì bất ổn! Mình hỏi vớ vẩn thêm mấy câu rùi im lặng… Đến 8h…bé Huyền vẫn ngồi học bài…bé Huyền hỏi: – Anh quen chỉ lâu chưa? Mình trả lời: – Cũng được 4 năm rùi em ak! Bé Huyền gật đầu có vẻ như hiểu ra chuyện gì….Đến 9h…mình bắt đầu thấy lo lắng và …sợ. Mình lo lắng vì lỡ gấu có gặp chuyện gì. Mình sợ vì lỡ gấu có đi với thằng nào khác…mình không dám hỏi bé Huyền về “bạn” mà bé huyền nói vì…tự ái. Đến …9h30p…. Mình vẫn im lặng chời đợi, mình thấy bé Huyền nhìn mình, mình cười và nói vui:- Dạo này nhà thờ làm việc lâu ghe em nhể! Bé Huyền cũng cười: – Chắc chỉ đi chơi với bạn lun rùi đó anh! – Vậy tí chỉ có về không em.( Mình bắt đầu lo lắng) – Em không biết nữa, có khi không…nhưng anh cứ đợi đi! Mình thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra. Thôi thì cứ đợi…. Đến 10h…Mình thấy cồn cào ruột gan, mình nói với bé Huyền là ra ngoài. Mình gọi điện thoại cho gấu liên tục, lúc thì không liên lạc được, lúc thì đổ chuông nhưng không bắt máy. Mình ngồi trước của phòng của gấu, trên chiến NOUVO huyền thoại của mình. Trước cửa phòng của gấu phía đối diện là chợ đêm của Làng Đại Học. Mới mở thui nhưng đông đúc lắm, đến giờ này mọi người bắt đầu dọn hàng. Nhiều người đi ra đi vào mình thấy hơi bất tiện nên ra bãi đất trống phía đối diện lối vào phòng của gấu để đợi. Rùi 11h đêm, mình vẫn gọi điện liên tục nhưng vẫn không bắt máy. Tức gận, lo lắng, sợ hãi..và lạnh…Hôm nay làng đại học lạnh thật….Hàng quán đã dọn sạch hết, chỉ cón chốt dân phòng cạnh đó còn sáng đèn. Gio1 lạnh từng cơn thổi qua…
Rùi điều đó cũng đến. Hơn 12h…một thắng chạy chạy chiếc AirBalck chở gấu về! Gấu mặc váy bó, ngắn tới đùi. Hắn dừng xe lại trước cổng đướng vào phòng trọ của Gấu. Gấu bước xuống, hắn nhẹ nhàng cởi nón bảo hiểm cho gấu. Mình đứng cách đó 15m, gấu liếc thấy mình nhưng giả vờ như không thấy, rùi 2 người nói chuyện gì đó, hắn mở cốp xe lấy ví và túi xách cho gấu. gấu bước vào phòng, hắn nhìn theo đến lúc gấu bước vào đến cửa rùi hắn mới chạy xe đi…hùi trc mình cũng thế…..! Mình đứng chết trân ở đó, chuyện gì đang xảy ra thế này, gấu của mình đi chơi với thằng khác đến 12h. 12h còn chỗ nào để đi nữa chứ! Mình đang mơ..hay là ác mộng đây. Bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu hoài nghi. Đầu mình như muốn vỡ tung ra, mắt thì nhạt nhòa, trong lòng như có lửa đốt. Chuyện gì thế này, mình ước mình sẽ thức dậy ngay lúc này. Rùi cũng tìm về được thực tại. mình suy nghĩ có nên về hay vào phòng gấu. Suy nghĩ thì muốn về luôn nhưng tay thì cứ lài xe chạy thẳng vào phòng của gấu. Gấu đang thay đồ, mình đợi…lại đợi. Một lúc sau gấu ra gặp mình, gấu nói: – Mình ra ngoài nói chuyện đi anh! Mình đi theo gấu, đến cổng, mình nói: – Còn chuyện gì để nói nữa hả em! Mình trả lại cái khẩu trang và 2 con thú bông má gấu đã tặng mình, rùi mình phóng xe đi thẳng về Gò Vấp.Trời đêm Sài Gòn lạnh thật, đau đớn thật, cay đắng thật, mình vẫn không tin chuyện này! Mắt thì cứ nhạt nhòa, mún rơi nước mắt nhưng khóc không được! Về đến phòng lũ bạn đã ngủ rùi, phòng có gác nên hum nay mình quyết định sẽ ngủ dưới nền cón tụi bạn vẫn đang say sưa ngủ trên gác! Mình không ngủ được, chợt có tin nhắn của gấu: “……………..Receited text………người như vậy, chúc anh hạnh phúc” Hình như tin nhắn bị mất, hoặc có thể gấu lỡ bấm nút sent nhưng lại không muốn gửi đi nên stop nó lại. ( CÓN NỮA….MÌNH SẼ KỂ TIẾP….CÁC BẠN CHO MÌNH LẤY LẠI CHÚT BÌNH TĨNH ĐÃ….)
Rùi đến 12h…những cặp đôi ôm ấp nhau trên xe máy lần lượt phóng qua, mình nhìn theo…họ đang ấm áp bên nhau sao mình cô đơn đến vậy, mình đang chờ đợi điều gì đây!Rùi điều đó cũng đến. Hơn 12h…một thắng chạy chạy chiếc AirBalck chở gấu về! Gấu mặc váy bó, ngắn tới đùi.Hắn dừng xe lại trước cổng đướng vào phòng trọ của Gấu. Gấu bước xuống, hắn nhẹ nhàng cởi nón bảo hiểm cho gấu. Mình đứng cách đó 15m, gấu liếc thấy mình nhưng giả vờ như không thấy, rùi 2 người nói chuyện gì đó, hắn mở cốp xe lấy ví và túi xách cho gấu. gấu bước vào phòng, hắn nhìn theo đến lúc gấu bước vào đến cửa rùi hắn mới chạy xe đi…hùi trc mình cũng thế…..! Mình đứng chết trân ở đó, chuyện gì đang xảy ra thế này, gấu của mình đi chơi với thằng khác đến 12h. 12h còn chỗ nào để đi nữa chứ! Mình đang mơ..hay là ác mộng đây. Bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu hoài nghi. Đầu mình như muốn vỡ tung ra, mắt thì nhạt nhòa, trong lòng như có lửa đốt. Chuyện gì thế này, mình ước mình sẽ thức dậy ngay lúc này. Rùi cũng tìm về được thực tại. mình suy nghĩ có nên về hay vào phòng gấu. Suy nghĩ thì muốn về luôn nhưng tay thì cứ lài xe chạy thẳng vào phòng của gấu. Gấu đang thay đồ, mình đợi…lại đợi. Một lúc sau gấu ra gặp mình, gấu nói: – Mình ra ngoài nói chuyện đi anh!Mình đi theo gấu, đến cổng, mình nói: – Còn chuyện gì để nói nữa hả em!Mình trả lại cái khẩu trang và 2 con thú bông má gấu đã tặng mình, rùi mình phóng xe đi thẳng về Gò Vấp.Trời đêm Sài Gòn lạnh thật, đau đớn thật, cay đắng thật, mình vẫn không tin chuyện này! Mắt thì cứ nhạt nhòa, mún rơi nước mắt nhưng khóc không được!Về đến phòng lũ bạn đã ngủ rùi, phòng có gác nên hum nay mình quyết định sẽ ngủ dưới nền cón tụi bạn vẫn đang say sưa ngủ trên gác! Mình không ngủ được, chợt có tin nhắn của gấu:“……………..Receited text………người như vậy, chúc anh hạnh phúc”Hình như tin nhắn bị mất, hoặc có thể gấu lỡ bấm nút sent nhưng lại không muốn gửi đi nên stop nó lại.( CÓN NỮA….MÌNH SẼ KỂ TIẾP….CÁC BẠN CHO MÌNH LẤY LẠI CHÚT BÌNH TĨNH ĐÃ….)
—–””—-
Sau cái đêm ác mộng đó, mình cứ như người mất hồn. Lúc nào đầu óc cũng quay cuồng, người nóng ran, không muốn đi đâu, cũng không muốn ở nhà. Mình chẳng biết bản thân mình muốn đi đâu nữa! Mình xin nghỉ phép mấy ngày, thực sự không muốn đến công ty! Có thằng bạn thân chung lớp ĐH với mình, nó qua chơi, tưởng mình bị bệnh, nó rủ mình đi ăn hủ tiếu. Chị bán hủ tiếu cạnh phòng mình, mình hay ra ăn quán của chị, thực sự mình rất đói nhưng không muốn ăn gì hết. Miễn cưỡng gọi 2 thằng 2 tô, mình nói chị ấy làm hủ tiếu ít nhất có thể cho mình. Chị ngạc nhiên, thằng bạn nói: – Thằng này nó bị thất tình đó chị! Mình có kể sơ qua cho thằng bạn chuyện của mình, nên nó cũng hiểu và an ủi mình. Ít ra khi mất đi ai đó quan trọng thì bên cạnh mình còn có bạn bè! Tình yêu có thể thay thế bằng người khác nhưng mất đi một người bạn thân thì khó kiếm lại lắm! Bây giờ mình mới biết mình còn nhiều bạn bè tốt! Sau một ngày đi chơi vòng vòng với thằng bạn thân mình vẫn cảm thấy lạc lõng và lo sợ. Mình không biết mình đang sợ điều gì nữa. Đêm hôm đó mình nằm hoài nhưng không sao ngủ được, rồi cũng chợp mắt được một lúc. Sáng dậy mình lại gọi thằng bạn qua chơi, lại đi ăn hủ tiếu, lần này chị ấy biết nên đã làm cho mình một chén hủ tiếu! Mình cũng chỉ ăn được một miếng. Mình thực sự muốn đi đâu đó nhưng không biết là nơi đâu. Đến tối, hai thằng ngồi nói chuyện: – Tao muốn đi đâu đó mày ơi!( Mình nói) – Mày muốn đi đâu? ( thằng bạn hỏi) – Tao không biết – Mày bị khùng thật rồi! – Ừ! Tao bị khùng rùi! – Mày muốn đến chỗ con Lan chứ gì!( nó cười) Thôi mày ơi, gặp nó làm cm gì nữa, nó đã vậy rùi! Thằng bạn nói mình mới chợt nhận ra, thì ra mình muốn đến gặp gấu. 2 ngày nay những kỉ niệm ngày xưa cứ ùa về trong đầu như một cuốn phim, ngày đầu tiên mình gặp gấu, rùi những buổi tới hẹn hò ở thư viện trung tâm của ĐH Quốc Gia! Rồi những lần đi dạo với gấu, những lúc mình cõng gấu, rồi ở sân trường Khoa Học Tự Nhiên 2 đứa mở thật lớn bài hát “ Love Paradise và A litle Love” còn nắm tay nhảy chung với nhau! Mình thấy nhớ lắm! Tự dưng mình lại muốn được gặp gấu. Mình rủ nó lên Thủ Đức chơi với mình, nó không chịu đi thế là mình phóng xe đi một mình! Mình nt với gấu, mình nói là mình sẽ đến, gấu nói hãy ra cổng trường ĐH Quốc Tế đợi! Mình phóng xe nhanh hết cỡ, mình chỉ mún ôm gấu thui, trời lạnh quá!Mình sẽ quên hết, mình sẽ bỏ qua hết, mình không cần gì nữa! Chắc bị điên mất rùi! Mình dừng xe trước Cồng trường ĐH Quốc Tế, 2 phút sau gấu ra gặp mình, gấu cười, vẫn nụ cười đó! – Sao anh lại đến gặp em. – Anh không biết, anh luôn nghe theo trái tim! (Trước giờ mình vẫn nói chuyện thế, bác nào bảo em sến thì em chịu, tình yêu đôi lúc cũng cần phải sến chứ) Gấu ngồi lại gần mình, im lặng…mình hỏi: – Đó là bạn của chị em, hum đó bạn thân của chị trên quận 1 tổ chức sinh nhật. chị đang ở quê nên không lên được, chị nhờ em đi thay cho chị. Chị gọi điện nhờ ảnh qua chở em! Mình im lặng, đây là những lời mình muốn nghe, người mình dần ấm lên, mình bắt đầu thấy vui. Thấy xung quanh toàn màu hồng! Mình ôm gấu, gấu đẩy mình ra: – Người ta đang nhìn! – Anh mặc kệ, giờ anh chỉ mún ôm em thui! Mình kéo gấu lại và ôm thật chặt, Tự dưng nước mắt mình dàn dụa: – Anh nhớ bà xã của anh lắm, nhớ lắm….anh cứ nghĩ em đã phản bội anh, nếu lúc nào đó em như vậy thật thì anh sẽ đau lắm, rất đau đó bà xã ak! Cảm giác mất em…anh không chịu được…dù có xảy ra chuyện gì…em cũng đừng buông tay anh nha bà xã! Anh đặt hết niềm tin vào em rùi, dành trọn tình yêu cho em rùi! Gấu lấy tay vỗ về sau lưng mình an ủi: – Em xin lỗi ông xã! Em không biết ông xã bùn đến vậy! Rùi 2 đứa nói chuyện vui vẻ với nhau đến 12h đêm! Mình có cảm giác như được quay lại ngày đầu tiên yêu nhau! Khi bị mất đi thứ gì đó, tưởng là sẽ không bao giờ tìm lại được, chợt tìm lại được thì mình mới thấy quý biết bao nhiêu! Đến 12h mình lại về Gò Vấp, gấu dặn mình về đến pòng thì nt cho gấu biết để gấu yên tâm, gấu dặn mình đi từ từ thôi! Thực sự mình chỉ mún đc ở lại ôm gấu ngủ, 2 ngày nay mình toàn gặp ác mộng thui!Đêm đó mình đã có một giấc ngủ ngon! Nhưng đó chưa phải là kết thúc, cuộc đời ai biết trc được chữ ngờ ơ ngơ huyền “ ngờ”!
Chợt nghĩ nếu không có câu xin lỗi trong cuộc sống thì người ta sẽ nói với nhau câu gì khi chia tay nhỉ?
—VIẾT ĐẾN ĐÂY EM ĐÃ BUỒN NGỦ LẮM RÙI—NGÀY MAI EM SẼ VIẾT TIẾP CÂU CHUYỆN CỦA EM—CÒN NHIỀU CHUYỆN BẤT NGỜ—HẠ HỒI PHÂN GIẢI NHÉ CÁC BÁC—-
—–””—-
Chào các bạn! Hôm qua mình mới về đám cưới nhỏ bạn than, bây giờ mới xuống đến Biên Hòa. Vì nhà vừa bị cắt net nên mình đang ở quán net viết rì view cho các bạn! Mình lên Pic thấy có một số bạn nói rằng mình lụy tình…đúng thật, mình công nhận điều đó! Quan điểm về tình yêu ở mỗi người khác nhau, tình cảm cũng khác nhau. Có người yêu hết mình, có người chỉ yêu người khác 70%, có người thì chỉ 50% thui! Nhưng khi đã yêu thì ai cũng mong muốn sẽ có một kết thúc tốt đẹp, và cái kết mà ai cũng mong đợi là sẽ có một đám cưới diễn ra…Trong xã hội, mình có thể mạnh mẽ ở lĩnh vực này , lĩnh vực kia nhưng mình thừa nhận là mình rất yếu đuối trong chuyện tình cảm. Từ nhỏ ba mẹ mình đã li dị nhau, mình ở chung với ba, được thời gian không lâu thì ba có vợ 2 rùi mình phải sống trong hoàn cảnh mẹ ghẻ con chồng! Từ nhỏ đến lớn có lẽ mình không được như các bạn, không cảm nhận được tình cảm nào gọi là lớn lao cả! Vì thế nên mình dành nhiều tình cảm cho bạn bè và nhất là người yêu. Mỗi khi gặp chuyện gì buồn, mình không thể về nhà, mình chỉ có thể tìm đến người yêu và cầm lắm một cái ôm. Đây là chuyện hoàn toàn có thật của mình, không có chút chém gió gì ở đây cả! Bạn nào từng trải qua hoàn cảnh bị đá như mình thì sẽ cảm nhận được, vì những gì mình cảm nhận và mình viết ra chỉ có những ai từng trải qua mới hiểu được, mới biết được. Nếu bạn chỉ ngồi một chỗ và chém gió liệu bạn có viết được những điều như vậy không?
MÌNH XIN VIẾT TIẾP CHUYỆN CỦA MÌNH ĐÂY…
Những ngày tiếp theo của mình sau đêm hôm đó thật đẹp. Mình có cảm giác như được quay lại như những ngày đầu còn yêu nhau. Ngày nào mình cũng gọi điện cho gấu, có lúc vẩn vơ cầm điện thoại lên rùi như một thói quen lại gọi điện cho gấu. Đôi lúc không vì li do gì cả, chỉ cần được nghe thấy tiếng gấu mà thôi.Đến bây giờ mình mới để ý lại trong thời gian đó…gấu chả bao giờ chủ động gọi hay nt cho mình cả. Suốt thời gian đó, mình làm việc cật lực, bất cứ khi nào có time rảnh là mình phóng xe lên với gấu liền. Buổi tối nào 2 đứa cũng ngồi nói chuyện luyên thuyên trước trường ĐH Quốc Tế. Hình như đó là địa điểm lí tưởng của những cặp đôi thì phải, tối nào cũng có ít nhất 20 cặp ngồi tám chuyện với nhau tại địa điểm này, những cặp khác thì đi dạo qua lại, đối diện đó là khu chợ đêm đông đúc. Khung cảnh cũng tương đối đẹp ấy chứ! Ngồi với nhau mình hay nói chuyện về những ngày xưa của 2 đứa, có một lần mình với gấu đang cùng xem phim tình cảm hàn quốc, thằng kia bị nhỏ kia cắm sừng…mình thổ dài: – Xem xong phim này anh thấy sợ! Gấu hỏi: – Anh sợ gì? – Anh sợ lỡ anh giống thằng kia! – Hajzz…đúng là lắm lo… – Nếu… – Gì đấy…( Gấu lườm) – Nếu … sau này bx có lỡ yêu ai rùi thì nhớ chia tay anh trước nha bx!( mình vừa nói vừa đưa tay ôm lấy gấu). Gấu chề môi, lúc này nhìn gấu dễ thương lắm, chỉ mún cắn cho cái bõ ghét! Quay lại với thực tại, gấu nói gấu sắp tìm được công việc, mún mình ngày mai lên chở gấu đi nộp hồ sơ phỏng vấn. Thế là lại một hành trình vòng quanh Xì Gòng bắt đầu, lần này 2 đứa đi gạp mưa tầm tã. Mình mặc áo sơ mi nên ướt như chuột lột, còn gấu mặc áo khoác nên đỡ hơn, dù thế nào đi nữa mình vẫn không thấy lạnh, kì lạ ghê. Lúc ấy ánh mắt gấu nhìn mình thắm thiết lắm, gấu lau nước mưa cho mình rùi ôm mình thật chặt từ phía sau xe. Mỗi khi gấu ngồi xe máy gấu rất ít khi ôm, gấu nói cảm giác không được thoảI mái, nhưng lần này gấu ôm mình từ dưới Thủ Đức lên vòng quanh Sài Gòn rùi chạy về đến gò vấp. Cảm giác chở gấu mà được ôm thích thật đấy, thế mới có động lực mà chạy xe chứ! Đến chiều về đến phòng của gấu, gấu lấy khăn lau người cho mình: – Anh sẽ bịnh cho coi, tí về đến nhà phải thay quần áo liền nghe chưa! Tí nữa lấy áo khoác của em mặc vào cho đỡ lạnh nek! Vẫn là những lời qua tâm đó, nhưng lần này mình thấy hạnh phúc hơn hẳn! Rùi có điện thoại của thằng bạn gọi điện tới, đó là ku Linh. Mình xin giới thiệu một vài nét về thằng bạn thân này. Mình với nó bít nhau từ hồi năm 2, chung lớp suốt một năm mà đến năm 2 mới bắt đầu chơi với nó! Nó có một em gấu bự hơn nó 2 tuổi, nó sinh năm 90 còn ex của nó sinh năm 88. Thằng này cũng là một tay sát gái, thế mà cuối cùng lại phải lái máy bay, tội nghiệp nó, đời nó khốn khổ thế đấy. Nghe đâu cũng quen biết gấu bự khi đi làm tình … nguyện mùa hè xanh của trường, hùi đó nó kiu gấu bự bằng chị, chả hỉu sao sau 1 đêm trời không trăng, không sao, không ánh đèn…nó chuyển sang kiu bằng bé. Nó với mình khá là hợp nhau, nó thích nói chuyện với mình vì mình có tính hài hước, mỗi lần chọc nó là no cười nghiêng ngả. Nó vừa ra trường là được trường cho đi học sĩ quan bên quân khu 7, thứ 7 và chủ nhật thì nó được ra trại gặp gấu bự. Hum đó cũng đúng vào chiều thứ 6, nó vừa ra liền gọi điện cho mình kiu là rủ gấu của mình và mình đến phòng gấu bự của nó cùng nấu ăn chung cho vui. Mình nhận lời ngay, vì nó cũng chưa được gặp gấu mình, mình với nó hay khoe gấu với nhau qua hình, rùi thằng này che cái kia, thằng kia chê cái nọ, nói chung là mỗi thằng vẫn thấy gấu của mình là đẹp nhất. Mình hay nói đùa “Mày với chị Dung(tên gấu bự) của mày thì như chí phèo với thị nở, mà chỉ có chí phèo mới thấy thị nở là đẹp nhất thế gian thui”. Nói thế thui chứ Dung cũng thuộc hàng xinh đẹp giỏi giang, thằng Linh hơi bị có phước, mỗi tội gấu bự tính hơi trẻ con, thích vòi vĩnh và cũng rất nghiêm khắc với thằng ku em. Hum sau lên nhà gấu bự của ku Linh chơi, mình với ku Linh ngồi đọc báo còn 2 con gấu thì nấu ăn, cơm hum đấy gấu bự nấu hơi khô nhưng thức ăn gấu của mình nấu thì ngon tuyệt! Cũng đúng hum đó mình nói với Dung ( gấu bự) cho gấu của mình ở ké phòng 3 ngày để tiện việc đi xin việc ở gần đây. Ngày tiếp theo mình lại chở gấu đi long vòng nộp hồ sơ, vẫn không được gì, Sài gòn đúng là khó xin việc thật. Tối hum sau gấu đt cho mình nói là đi lên nhà nhỏ bạn chơi, đi với nhỏ tên Bền, là bạn thân của gấu, mình đồng ý nhưng hơi thắc mắc không biết sao lại đi vào buổi tối, nhưng mình không hỏi thêm. Ngày hum sau nữa mình vẫn nghĩ gấu đang ở trên phòng nhỏ bạn chơi vui vẻ nên mình cảm thấy an tâm, mình gọi điện hỏi han thì “No Anwser”! Mình gọi điện liên tục nhưng vẫn không trả lời, bắt đầu lo lắng rùi đây! Rùi mình gọi điện cho Dung, Dung nói là tối hum trước có anh trai của gấu đến đón gấu đi??????? —CHIỀU NAY MÌNH SẼ VIẾT TIẾP CÁC BẠN NHÉ! BÂY GIỜ MÌNH ĐANG BẬN CHÚT VIỆC —
Những ngày tiếp theo của mình sau đêm hôm đó thật đẹp. Mình có cảm giác như được quay lại như những ngày đầu còn yêu nhau. Ngày nào mình cũng gọi điện cho gấu, có lúc vẩn vơ cầm điện thoại lên rùi như một thói quen lại gọi điện cho gấu. Đôi lúc không vì li do gì cả, chỉ cần được nghe thấy tiếng gấu mà thôi.Đến bây giờ mình mới để ý lại trong thời gian đó…gấu chả bao giờ chủ động gọi hay nt cho mình cả. Suốt thời gian đó, mình làm việc cật lực, bất cứ khi nào có time rảnh là mình phóng xe lên với gấu liền. Buổi tối nào 2 đứa cũng ngồi nói chuyện luyên thuyên trước trường ĐH Quốc Tế. Hình như đó là địa điểm lí tưởng của những cặp đôi thì phải, tối nào cũng có ít nhất 20 cặp ngồi tám chuyện với nhau tại địa điểm này, những cặp khác thì đi dạo qua lại, đối diện đó là khu chợ đêm đông đúc. Khung cảnh cũng tương đối đẹp ấy chứ!Ngồi với nhau mình hay nói chuyện về những ngày xưa của 2 đứa, có một lần mình với gấu đang cùng xem phim tình cảm hàn quốc, thằng kia bị nhỏ kia cắm sừng…mình thổ dài: – Xem xong phim này anh thấy sợ!Gấu hỏi: – Anh sợ gì?– Anh sợ lỡ anh giống thằng kia!– Hajzz…đúng là lắm lo…– Nếu…– Gì đấy…( Gấu lườm)– Nếu … sau này bx có lỡ yêu ai rùi thì nhớ chia tay anh trước nha bx!( mình vừa nói vừa đưa tay ôm lấy gấu).Gấu chề môi, lúc này nhìn gấu dễ thương lắm, chỉ mún cắn cho cái bõ ghét!Quay lại với thực tại, gấu nói gấu sắp tìm được công việc, mún mình ngày mai lên chở gấu đi nộp hồ sơ phỏng vấn. Thế là lại một hành trình vòng quanh Xì Gòng bắt đầu, lần này 2 đứa đi gạp mưa tầm tã. Mình mặc áo sơ mi nên ướt như chuột lột, còn gấu mặc áo khoác nên đỡ hơn, dù thế nào đi nữa mình vẫn không thấy lạnh, kì lạ ghê. Lúc ấy ánh mắt gấu nhìn mình thắm thiết lắm, gấu lau nước mưa cho mình rùi ôm mình thật chặt từ phía sau xe. Mỗi khi gấu ngồi xe máy gấu rất ít khi ôm, gấu nói cảm giác không được thoảI mái, nhưng lần này gấu ôm mình từ dưới Thủ Đức lên vòng quanh Sài Gòn rùi chạy về đến gò vấp. Cảm giác chở gấu mà được ôm thích thật đấy, thế mới có động lực mà chạy xe chứ! Đến chiều về đến phòng của gấu, gấu lấy khăn lau người cho mình:– Anh sẽ bịnh cho coi, tí về đến nhà phải thay quần áo liền nghe chưa! Tí nữa lấy áo khoác của em mặc vào cho đỡ lạnh nek!Vẫn là những lời qua tâm đó, nhưng lần này mình thấy hạnh phúc hơn hẳn! Rùi có điện thoại của thằng bạn gọi điện tới, đó là ku Linh. Mình xin giới thiệu một vài nét về thằng bạn thân này. Mình với nó bít nhau từ hồi năm 2, chung lớp suốt một năm mà đến năm 2 mới bắt đầu chơi với nó! Nó có một em gấu bự hơn nó 2 tuổi, nó sinh năm 90 còn ex của nó sinh năm 88. Thằng này cũng là một tay sát gái, thế mà cuối cùng lại phải lái máy bay, tội nghiệp nó, đời nó khốn khổ thế đấy. Nghe đâu cũng quen biết gấu bự khi đi làm tình … nguyện mùa hè xanh của trường, hùi đó nó kiu gấu bự bằng chị, chả hỉu sao sau 1 đêm trời không trăng, không sao, không ánh đèn…nó chuyển sang kiu bằng bé. Nó với mình khá là hợp nhau, nó thích nói chuyện với mình vì mình có tính hài hước, mỗi lần chọc nó là no cười nghiêng ngả. Nó vừa ra trường là được trường cho đi học sĩ quan bên quân khu 7, thứ 7 và chủ nhật thì nó được ra trại gặp gấu bự. Hum đó cũng đúng vào chiều thứ 6, nó vừa ra liền gọi điện cho mình kiu là rủ gấu của mình và mình đến phòng gấu bự của nó cùng nấu ăn chung cho vui. Mình nhận lời ngay, vì nó cũng chưa được gặp gấu mình, mình với nó hay khoe gấu với nhau qua hình, rùi thằng này che cái kia, thằng kia chê cái nọ, nói chung là mỗi thằng vẫn thấy gấu của mình là đẹp nhất. Mình hay nói đùa “Mày với chị Dung(tên gấu bự) của mày thì như chí phèo với thị nở, mà chỉ có chí phèo mới thấy thị nở là đẹp nhất thế gian thui”. Nói thế thui chứ Dung cũng thuộc hàng xinh đẹp giỏi giang, thằng Linh hơi bị có phước, mỗi tội gấu bự tính hơi trẻ con, thích vòi vĩnh và cũng rất nghiêm khắc với thằng ku chúng tôi sau lên nhà gấu bự của ku Linh chơi, mình với ku Linh ngồi đọc báo còn 2 con gấu thì nấu ăn, cơm hum đấy gấu bự nấu hơi khô nhưng thức ăn gấu của mình nấu thì ngon tuyệt! Cũng đúng hum đó mình nói với Dung ( gấu bự) cho gấu của mình ở ké phòng 3 ngày để tiện việc đi xin việc ở gần đây. Ngày tiếp theo mình lại chở gấu đi long vòng nộp hồ sơ, vẫn không được gì, Sài gòn đúng là khó xin việc thật. Tối hum sau gấu đt cho mình nói là đi lên nhà nhỏ bạn chơi, đi với nhỏ tên Bền, là bạn thân của gấu, mình đồng ý nhưng hơi thắc mắc không biết sao lại đi vào buổi tối, nhưng mình không hỏi thêm. Ngày hum sau nữa mình vẫn nghĩ gấu đang ở trên phòng nhỏ bạn chơi vui vẻ nên mình cảm thấy an tâm, mình gọi điện hỏi han thì “No Anwser”! Mình gọi điện liên tục nhưng vẫn không trả lời, bắt đầu lo lắng rùi đây! Rùi mình gọi điện cho Dung, Dung nói là tối hum trước có anh trai của gấu đến đón gấu đi???????
—-””—-
EM RÌ VIU TIẾP CHO CÁC BÁC ĐÊY… Lại một đêm mất ngủ với những suy nghĩ cứ chạy mãi trong đầu, hàng ngàn câu hỏi đặt ra, tại sao gấu nói là đi chung với Bền? tại sao phải nói dối mình? Thực sự gấu đang ở đâu? Mình lo lắng và sợ hãi, cái cảm giác không khác gì với cái cảm giác hôm mình nhìn thấy thằng kia chở gấu về. Hơn 1h sáng, mình vẫn gọi điện liên tục cho gấu, vẫn là những âm thanh tút …tút… lạnh lùng. Một hồi sau thì thuê bao luôn. Tâm trạng hiện giờ của mình khó chịu lắm, rất bực bội, giận gấu vô cùng. Đến ngày hum sau mình đi làm, lên công ty mà cứ ngơ ngác như người mất hồn, đứng ngồi không yên. Mỗi khi có tin nhắn hay điện thoại tới là mình cầm vội đt lên, hi vọng, hi vọng lắm lắm đó là một tin nhắn hay cuộc đt từ gấu. Đến tôm đó, mình đang suy nghĩ vẫn vơ thì điện thoại đổ chuông, là cuộc điện thoại gấu! Mình vui đến phát điên lên, bao nu lo lắng, bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu giận hờn vụt tan đi đâu mất. Mình nhấc máy, rất bình tĩnh: – Anh nghe nek! – Anh ăn cơm chưa! – Nghĩ sao giờ này chưa ăn chàj! – Uhm.. Mình hỏi luôn: – Hum qua em đi đâu vậy? – Em lên nhà bạn mà, em nói rùi mà! – Thật không? Sao lại nói dối anh? – Nói dối gì chứ? – Em nói là em đi với Bền, mà sao lại là 1 thằng con trai đền chở em? – Anh trai em đó! Hum đó em gọi cho Bền không được vừa lúc anh trai về đến thành phố nên anh ấy qua chở em đi luôn! Em ấy cười hì hì! Mình chả thích chút nào, lòng vẫn còn chút hoài nghi, mình hỏi tiếp: – Thế bây giờ em đang ở đâu? – Em đang ở dưới quê, phải trốn ra sân sau mới gọi điện được cho anh đấy, ngok! – Ơ hay! Thế em nói là em qua nhà bạn chơi mà sao lại về quê rùi? – Anh trai em chở em qua nhà bạn chơi một tý rùi em với ảnh về quê luôn! Hì hì! Bao nhiêu hoài nghi chợt tan biến đi đâu mất. Mình nói: – Lần sau dù có chuyện gì thì cũng phải bắt máy của anh nghe chưa hả! Biết anh lo lắm không…có gì thì cũng phải nt nói một tiếng chứ, cứ im lặng như thế ai biết đâu mà lần! Nói chuyện thêm một lúc rùi mình cúp máy, nhưng không hiểu sao trong lòng vẫn còn một sự lo lắng nhè nhẹ…Sáng hum sau mình lại cảm thấy bình thường, vẫn là không khí yên bình như trc, chuyện tình cảm mà cứ lúc lên lúc xuống như vậy thêm mấy lần nữa chắc mình kiệt sức vì suy nghĩ mất thui. Bởi vậy, yêu đâu phải sung sướng gì hở các em 9x. Buổi tối mình đi uống café với ku Minh, đây cũng là bạn học chung với mình, nhà nó ở quận 11, thằng này thì không được may mắn như ku Linh. Được cái tướng tá cao ráo, 1m8, cộng với thân hình cũng bảnh, tất cả mọi thứ thằng này đều được trừ khuôn mặt hơi bị xấu trai. Đường tình duyên thì no gặp nhiều trắc trở lắm, tội nghiệp nó…hồi năm 3 nó tán một em bên khoa May Thời Trang nhưng bị em ấy cho tạch. Thế là là suốt 23 năm tuổi đời hắn chưa có một mảnh tình vắt vai, vậy là suốt hai mươi ba năm cái ấy của thàng ku vẫn dung để đi vệ sinh là chính. Tưởng đâu nó còn zin, hỏi ra mới biết hùi tháng trước nó đi massage bị em gái massage lấy mất cái quý giá nhất của đời trai. Mà dù có mất hay còn thì đối với thằng con trai không quan trọng, vì vốn đã là thằng con trai dù là còn zin thì làm sao mà chứng minh được là mình còn zin cơ chứ! Hum nay nó dẫn theo một bé mà nó cho là cũng thuộc loại ăn chơi, lại là tên Huyền lun! Mình đi chiếc xe huyền thoại của mình, còn nó chở con bé kia, hai đứa ngồi õng à õng ẹo sao mà để con bé phải thốt lên: – Ê Minh tao thấy của mày nhỏ quá! Nó vội thanh minh: – Đâu có …nó…to lắm đó mày! Mà mày nói cái gì của tao nhỏ? – Ý tao nói là cái bụng của mày đó…thằng này! – Tao tưởng mày nói…làm tao hết hồn, của tao mà mày còn chê nhỏ thì ai vừa với mày! Nghe tụi nó nói chuyện mà mình suýt té xe lun! Ku Minh vẫn chưa biết chuyện của mình, 2 đứa nó ngồi uống café tranh luận về đủ thứ chuyện. Hồi năm 2 mình với gấu có lần cãi nhau, rùi chia tay khoảng 1 tháng, một tháng đó mình hay đi đánh bida, cúp học rùi chém gió với mấy em bên khoa May Thời Trang. Mấy đứa con gái đó là bạn của ku Minh, mình đi chới chung đám mục đích là giúp ku Minh tán em Thư…bạn của em Thư có bé Hằng, mình long nga long ngóng làm sao lại dính phải em Hằng. Miễn cưỡng thôi chứ cũng chả hạnh phúc gì, vì mục đích chính là giúp ku Minh tán em Thư! Thấy nó F.A cũng lâu đâm ra thương bạn bè nên đành phải hi sinh vậy. Thực sự thời gian đó mình không hề phản bội gấu, có lúc mình thấy thương gấu của mình lắm, một tháng trời giận nhau, hình như 2 đứa đang thử sức chịu đựng xem ai sẽ gục ngã trước. Ngồi chơi chung đám với em Hằng và em Thư nhưng mình toàn nghĩ về gấu thui, mình thử ngồi gần em Hằng thêm chút nữa nhưng không có cảm giác gì hết, mình chỉ mún ngồi xa ra, cảm giác tội lỗi với gấu, mình không làm được. Thế là dần dần em Hằng đâm ra cũng chán mình!Quay lại chuyện ở quán café, 2 đứa nó đang nói say sưa đến khúc ku Minh đang cưa em TRúc chung trường và học năm thứ 2. Lạy trời cái thằng này, con bé Trúc đó mình đã từng gặp mặt và noi chuyện, cũng từng tính tán tỉnh, nhưng mình đã biết quay lại kịp thời về với gấu của mình! Ku Minh cũng vừa biết chuyện đó, nghe đâu vừa hùi chiều thằng ku ra đón em Trúc ở bến xe Miền Tây, mưa lũ nên nước ngập hơn nửa xe, 2 đứa bơi về lun! Tội nghiệp thằng bé, nó hi sinh nhiều vì gái quá, mà em gái nào cũng phũ với nó! Với em TRúc này nó chốt lại với mình một câu: “ Tao có cảm giác như tao đang mang tiền đi làm từ thiện ấy mày ạ, đm tao éo tán nữa, tới đâu thì tới” Lại them một mối quan hệ không rõ ràng với thằng ku. Mình chỉ biết khuyên nó một câu chân thành từ phía an hem Voz là “ Chú cứ làm việc hăng say, vận may sẽ tới”. Các bạn đừng nghĩ nó là người thất bại đấy nhá, dù sao thì ngày xưa nó cũng từng là con trung tình bơi nhanh nhất trong đám mà, tự an ủi mày như thế nha Minh! Sauk hi café và bàn luận một số chuyện quan trọng với tụi nó xong mình đánh xe về nhà, có mấy thằng bạn chung xóm trọ rủ uống bia, mình ghé vào nốc được 3 lon Tiger thì bét nhè. Thực ra mình uống bia và rượu rất tệ, mình cũng không hay nhậu cho lắm! Mấy đứa ngồi nói chuyện tầm phào một lúc rùi đường ai nấy về. Trong cơn say mình luôn nghĩ đến gấu.Thường thì khi say , người ta cảm nhận được thật nhất về tình cảm của mình, khi mình say mình cảm thấy mình yêu gấu rất nhiều, bùn ngủ chỉ mún ôm gấu ngủ thuiHùi trước có một lần mình say rượu ở Làng ĐH, mình gọi điện cho gấu nói rằng mình rất nhớ gấu, gấu nói gấu đang ở phòng và gấu cũng rất nhớ mình. KHông suy nghĩ gì nữa mình phóng x era ngoài, tìm mua cho gấu 1 bọc bánh tráng trộn và chạy lên phòng gấu liền. Gấu thấy mình loạng quạng, vội ra đỡ mình vào phòng, pha nước chanh cho mình uống rùi vừa nhìn mình vùa ăn bánh tráng trộn. Mình gục đầu xuống đùi của gấu và ngủ lúc nào không hay. Đến sang tỉnh giấc thấy gấu nằm bên cạnh ôm mình, quãng time đó đẹp thật, mình ước sang nào ngủ dập cũng thấy gấu bên cạnh như thế! Hôm nay mình cũng say nhưng gấu thì đang ở quê, mình lết lên gác phòng trọ, khó khăn lắm mới xổ được cái chăn ra để đắp. Vớ lấy cái điện thoại, mặc dù rất mệt nhưng mình chỉ mún nghe thấy giọng nói của gấu thì mình mới an tâm đi ngủ được. Gấu bắt máy: – Em nghe nek ông xã! – Bà xã….anh nhớ bx! Nghe giọng của mình, gấu biết mình đang say: – Lại say nữa rùi hả?…Sao ngủ đi cho khỏe! – Uhm…khi nào bx lên Sài Gòn? – Có thể là tuần sau, khi nào có người gọi phỏng vấn thì em lên! – Bx nhớ lên sớm với ox nha, ngày mai lên đi… – Uhm…Ox ngoan ngủ đi, ngày mai bx lên…Ngủ đi… Cảm giác mình như con nít ấy: – Bx nói phải giữ lời đó! – uhm…Bx hứa mà…giờ thì ngủ đi… – uhm…ox ngủ đây… – Ox ngủ ngon! – Bx ngủ ngoan và ngủ ấm! Rùi mình chìm vào giấc ngủ…Hum sau mình đi làm bình thường như mọi ngày, Sài gòn đang có bão nên trời âm u! Đến chiều thì có đt của gấu; – Em đang ở Suối Tiên, anh ra đón em đi! Mình chợt nhớ ra hùi tối gấu có nói với mình là hum nay sẽ lên Sài Gòn. Mình nói với gấu: – Đợi anh 20p anh sẽ ra liền! Mình làm việc ờ gần bến xe Miền Đông, mình cố gắng phóng x era thật nhanh để đón gấu, đến nơi thất gấu đang đứng dưới chân cầu vượt, lúc này cũng gần 6h tối. Gấu nhìn mình cười: – Nhớ em lắm hả? Mình bĩu môi: – Ai them nhớ chứ, tại tối qua say thui… – Vậy hả? Vậy lần sau em sẽ không lên nữa! – Đừng….anh nói thật đấy…hì hì Đến sang mình lại chở gấu đi phỏng vấn, lần này chỉ lên đến đường 3/2 thui nên đến trưa là mình chở gấu về phòng. Mình cũng hơi mệt nên mình ngồi chơi với gấu một lúc thì lại về Gò Vấp. Đêm hum đó mình đã nt nói chuyện với gấu đến khuya, mình lúc này mình chỉ mún có được cả giác ấm như đêm hôm qua thui. Ngày hôm sau mình nt nói với gấu là sẽ lên gặp gấu rồi chở gấu đi dạo vào buổi tối. Vì buổi tối ở Làng ĐH đông đúc và nhộn nhịp lắm, đi dạo là một điều lí tưởng. Sauk hi kết thúc một ngày làm việc vất vả, mình chạy lên Thủ Đức liền, không có gấu ở phòng. Trong phòng lúc này chỉ có bé H uyền đang học bài. Bé Huyền chào mình và mời mình vào, mình bước vào. Như những lần trc, bé Huyền lấy nước mời mình…nhìn mình nhưng lần này là ánh mắt có chút thương hại. Mình hỏi: – Chị Lan đi đâu rùi vậy em? – Chị đi mua đồ với chị Bền, anh đợi tí chỉ về liền đó anh! – uhm… Mỗi lần gặp bé Huyền là mình linh tính lại có chuyện gì đó… Lần này bé Huyền cũng như vậy…nhìn mình rùi nói… – Em biết mọi chuyện về chị Lan, chắc anh không muốn nghe… – Em biết chuyện gì?.Mình thắc mắc, bắt đầu thấy hoài nghi! – Thực sự em thấy anh là người tốt nên em sẽ nói cho anh nghe, vì em không muốn một người như anh lại bị lợi dụng và bị phản bội như vậy. Đầu óc mình bắt đầu quay cuồng, mình vẫn chưa tin, mình cố gắng bình tĩnh: – Em nói tiếp đi,anh đang nghe em đây… – Em thấy mỗi lần chị Lan cần giúp đỡ hay mỗi lần chỉ bùn thì chỉ mới gọi cho anh, còn những lúc chỉ vui thì chỉ lại đi với người khác. Em thừa biết là anh cũng thấy một lần rùi nhưng anh quá nhu nhược quá lụy tình mà không thể dứt chỉ được! Nói đến đây bé Huyền nhìn mình, như xem thử thái độ của mình, thực sự mình che dấu rất dở, mình nói: – Anh vẫn nghe em mà, em nói tiếp đi! – Uhm.. Em nói trc với anh, người đó không phải là bạn của chị hai chị Lan, cũng không phải anh họ, cũng không phải là bạn bình thường với chị Lan. Anh có thắc mắc gì không! Mình chết trân, chân tay như đông cứng lại, sợ hãi, co rúm, như đang có một cái gì đó thật đang sợ đang tiến về phía mình… – Em nói tiếp…đi…những điều này anh chưa biết…. – Chị Lan và người đó qua lại với nhau từ hồi tết, 2 người đã từng đi chơi vũng tàu với nhau mấy ngày liền nữa. Có lần chị Lan đã về nhà ra mắt bố mẹ cùng với người ấy, rùi những lúc tụi em không có ở phòng, người ấy của chị Lan còn ngủ ở đây qua đêm với chị Lan nữa! Mình bang hoàng, mình đang nghe thấy điều gì thế này, mình không nói được điều gì nữa. – Em cảm thấy chị Lan đối xử tệ với anh quá, qua ặt anh không biết bao nhiêu lần. Em với chị Bền mún nói với anh từ sớm rùi nhưng chưa có cơ hội! Chị Lan không chơi than với em, vì thế nên chị không đề phòng chuyện đó với em, anh cũng tới đây chơi nhiều lần rùi , em thấy anh là người tốt, thực sự anh rất hiền, hiền tới mức không biết gì về chỉ! Lát nữa anh gặp chỉ, anh cứ nói thẳng với chỉ là em nói với anh những điều này. Anh phải dứt khoát, nếu không thí người chịu khổ là anh đó! Bé Huyền nói xong một lúc thì bé Hoa về đến phòng, nãy giờ bé Hoa đứng ngoài của cũng nghe thấy hết rùi, bé Hoa cũng giống bé Huyền. bé Hoa nói: – tụi em xin lỗi vì không nói cho anh biết sớm hơn. Mình lúc này đang quay cuồng, không biết trời đất gì nữa, lại là ác mộng ak, mình đã làm gì sai chứ, sao mình đáng nhận được như vậy, chuyện gì đang xảy ra thế này. Bé Huyền với bé Hoa nhìn mình với ánh mắt thương hại, thương hại thực sự, mình đứng dậy, loạng choạng, như một con thú bị thương cố lết đi ra khỏi phòng!bé Huyền với bé Hoa vẫn đang nhìn, như sợ mình sẽ ngã tại đó! Bé Huyền nói: – Cuộc sống này không công bằng đâu anh à! Còn nhiều điều đợi anh ở phía trước, anh đừng vì một chuyện như vậy mà đánh mất bản than mình! Mình quay lại nhìn bé Hoa và bé Huyền, mình cười nhẹ..nói: – 4 năm…4 năm rùi…haha BÉ huyền: – Anh không tin thì cũng phải tin thôi, đây là sự thật! Mình vừa bước ra khỏi phòng thì có tin nhắn của gấu: “Anh đến chưa?” Mình định nhắn tin lại thì Bền đã chở gấu về đến cổng. Mình gượng sức giữ lại bình tĩnh, nhìn Bền cưới, Bền vô tư chào mình rùi đi vào phòng. Gấu dứng lại với mình: – Anh đến lâu chưa! Mình lắc đấu: – Anh mới đến! Mình nói: – Ra cổng trường quốc tế ngồi chơi tí nha! – Đợi em chút! Gấu vào phòng cất đồ rùi chạy ra, cười vô tư với mình, gấu leo lên xe rùi mình chở gấu đi, đến chợ đêm gấu mua trà sữa, mỗi lần đi chơi với gấu mình thường mua trà sữa hoặc nước mía cùng trái cây và bánh tráng trộn cho gấu.—- TÍ EM VIẾT TIẾP NHA—VIẾT ĐẾN ĐÂY EM LẠI RƠI NƯỚC MẮT RÙI—
—-”’—-
MÌNH XIN LỖI CÁC BẠN VÌ KHÔNG RÌ VIU SỚM CHO CÁC BẠN NHƯ ĐÃ HỨA! BÂY GIỜ MÌNH SẼ VIẾT TIẾP ĐÂY!
Thực sự ngày hum qua khi viết xong ri viu cho các bạn ở trang 6, mình tự dưng lại có cảm giác như quay lại cái ngày hum ấy! Mình không còn bình tĩnh để viết tiếp, vậy là xách xe ra dạo một vòng quanh TP Biên Hòa! Cuộc sống vốn không công bằng, trong tình yêu lại càng hơn thế. Yêu nhau 4 năm hay 5 năm thì có nghĩa lí gì chứ, người đến sau được dành nhiều tình cảm hơn thì người thứ 2 sẽ trở thành người thứ 3 thôi. Trái tim con người khó hiểu thật, mình thấy cuộc sống này thật đáng sợ, đang sợ hơn khi người mà mình tin tưởng nhất, yêu thương nhất phản bội lại mình. Nhiều lần suy nghĩ không biết mình đã sai ở chỗ nào, phải chăng yêu người ta nhiều quá cũng là cái sai. Yêu người ta mình cũng yêu như bao người khác, tại sao họ lại cưới được nhau, được hạnh phúc bên nhau nhưng mình thì lại không được. Có phải bây giờ là con trai càng đểu càng đúng hay không? Mình cũng từng viết bài hát tặng gấu : “…ta say rồi người chớ bỏ ta, ta say hương say hoa ngọc ngà, ta say em bằng con tim thật thà, muốn bên người, quên đi đời…” Gấu của mình cũng thích thơ, ừ thì mình cũng có làm thơ : “ …Có khi nào em lại rời xa anh Nắng sớm mai có mang anh hơi ấm…” Dường như những cơn song gió quá lớn, cuốn em đi rồi, ứ thì em cứ đi đi, anh rồi cũng sẽ ổn. Thời gian không xóa được cái đau của ngày hôm nay, thời gian cũng sẽ không giúp anh thành người hoàn thiện hơn, nhưng thời gian sẽ giúp tình yêu của anh thêm hoàn hảo, anh sẽ dành tình yêu ấy cho người đến sau. Anh không biết anh có làm được không nữa, rồi thời gian sẽ cho anh câu trả lời thôi em ak! Ngày hôm ấy, mình chở gấu ra công trường ĐH Quốc tế, mình với gấu ngồi bên nhau, gấu uống trà sữa rồi quay sang nhìn mình. Gấu không biết chuyện gì vừa xảy ra với mình, gấu cười, gấu đưa trà sữa cho mình, mình lắc đầu…ThỰc sự lúc đấy mình thấy ghê lắm, gấu vẫn là gấu như ngày nào, vẫn ánh mắt đó, vẫn nụ cười đó, nhưng lúc này mình thấy xa lạ quá, cứ như là người lạ ấy. Gấu nắm lấy tay mình, mình rụt tay lại, thấy ghê lắm, tay của gấu đã từng nắm tay thằng khác, môi của gấu từng hôn thằng khác và…Mình không dám nghĩ nữa, nhưng lúc này mình không muốn đụng vào người của gấu một chút nào!Gấu bắt kể cho mình nghe chuyện hùi nãy đi với Bền: – Em với Bền lên Ngã Tư Thủ Đức thấy có trung tâm anh văn đối diện Trường Sư Phạm Kĩ Thuật đang tuyển nhân viên tư vấn! Em vào hỏi và nộp hồ sơ rùi! Hok bít có được nhận không nữa! – Chắc là được nhận rùi, em dễ thương mà! – Ai cũng zậy hít á! (Gấu nghiêng đầu lên vai mình) – Uhm..bởi vậy nên mới co nhiều người theo đuổi em đúng hok?—Mình vuốt tóc của gấu— – Uhm…mà em hok thix ai hết!—gấu nói nhẹ nhàng— – Vậy chứ em thích ai? —Lúc này mình nói chuyện rất nhẹ nhàng và bình tĩnh— Gấu quay mặt lên, miệng của gấu sát với tai mình, mình cảm nhận d9c hơi thở êm êm của gấu, gấu nói nhỏ: – Em thích anh! Mình lấy tay nhẹ nhàng đẩy gấu ra: – Em lại nói dối anh nữa rùi! Anh chẳng tin đâu! – Tin hay không thì tùy à! Mình không hiểu sao gấu của mình lại như thế được. Mình không tin vào chuyện này, đây là người đã bên mình suốt 4 năm đây sao, em yêu anh với một tình yêu như thế nào, em dành cho anh vị trí nào trong time m chứ? Có thể vừa hồi chiều đây em đang trong vòng tay của người khác, sao bây giờ em lại mặn nồng với anh được như vậy chứ? Nếu là anh thì anh không làm được như em…CuỘc sống của em đâu ép buộc em phải là người như thế, cuộc sống cũng đâu có tàn nhẫn với em, sao em lại tàn nhẫn với anh như thế? Đầu óc mình lúc này trồng không, chẳng suy nghĩ được gì cả, chợ đêm vẫn đông đúc, từng cặp đôi vẫn ngồi xung quanh,liệu ở đâu đó quanh đây có ai đang trong hoàn cảnh như mình không? Mình hỏi gấu: – Vậy em có yêu anh không? – Sao tự dưng hum nay anh lạ thế! Mình nói với vẻ mặt nghiêm túc: – Anh hỏi thật đấy, trả lời đi! Gấu cũng đã nhận thấy sự nghiêm túc ở mình nên gấu gật gật cái đầu rùi im lặng…Gấu nhìn mình, mình nói: – Vậy ngày mai anh với em về Biên Hòa gặp bà nội của anh nha? Mình hỏi vậy để xem thái độ của gấu như thế nào và gấu sẽ còn đóng kịch như thế nào với mình… – Bây giờ chưa phải lúc anh à? Với lại ngày mai em phải đi phỏng vấn nữa! – Vậy anh phải đợi đến lúc nào? Đợi đến lúc em đi lấy người khác à? – Hum nay bị gì vậy? – Vậy…mình chia tay nha…— Mình nói luôn, mình không suy nghĩ gì hết!— Gấu tròn mắt nhìn mình…mình nói tiếp: – Anh nói thật đó, mình chia tay nha…. – Sao vậy anh… – Chia tay để em yêu người khác được thoải mái hơn, khỏi phải giấu diếm với ai cả…–Mình vừa nói vừa vuốt tóc gấu, mình biết đây cũng là lần cuối cùng mình đụng vào gấu.— Đúng lúc này mình mới nghe kĩ, nãy giờ bên BK Computer, đối diện với chợ đêm, đang mở bài hát “I miss you”, đó là bài hát của Lương Bích Hữu. Mình còn nhớ rất rõ, những ngày đầu khi mới quen gấu, gấu hay nghe bài hát này, gấu nói là gấu nhớ mình…Hùi đó mình nghe thấy hạnh phúc lắm…Bây giờ vẫn nghe mà sao thấy cay đắng thế… Gấu nói với giọng nghiêm túc: – Anh nói thật chứ?—Hình như gấu đã nhận ra điều gì đó, gấu quay mặt đi chỗ khác… – Anh nói thật, cái người mà em nói là anh trai của em, rồi là bạn của chị em…thực sự đâu phải như vậy…đúng không? Gấu quay lại nhìn mình: – Anh nghe ai nói vậy? – Ai nói có quan trọng không? Em còn nhớ cái hôm em khoe anh cái hình em đi chơi vũng tàu không…em nói em chụp với anh họ của em…thực sự em đâu phải đi Vũng Tàu với gia đình em đâu…đúng không? Gấu im lặng…cúi mặt nhìn xuống đường. Mình lúc này thực sự giận lắm…có một cái gì khó chịu lắm ở trong long mà không nói ra được, mình cố gắng kìm nén rùi nói típ: – Rùi em còn về ra mắt gia đình với người đó nữa..và…còn đi qua đêm với người đó rất nhiều lần… Nói đến đây, cổ họng mình như nghẹn lại…Mình vẫn cố gắng nói tiếp: – Thực sự anh không hiểu, trong bao nhiêu thời gian đã qua, có khi nào em yêu anh thật long không? Lúc này gấu mới quay lên mình mình, khuôn mặt gấu vẫn rất bình tĩnh…Gấu nói: – Ai nói với anh vậy? – Là ai có quan trọng không? Anh không hiểu tại sao em lại như vậy với anh, anh đâu có chơi xấu với em, anh cũng đâu có lăng nhăng, sao em lại chơi với anh như vậy… Lúc này mình hết bình tĩnh được rùi… – Em hỏi anh…ai nói với anh … là con Bền hay con Xuân… Lúc này mình thấy gấu thật đáng sợ, gấu nói với cái giọng mạnh mẽ lẫn tức tối…cái này mình chưa thấy ở gấu trước đây! Mình tiếp: – Không phải Bền, cũng không phải Xuân…anh ít nói chuyện với 2 người đó lắm… – Vậy là người khác, mà anh tin người ta à? Vậy đừng tin em nữa… – Anh hỏi em…có thật không? Gấu lại im lặng…Mình nhìn gấu: – Em quen người ta từ tết đến bây giờ rùi phải không?…Lâu như vậy rồi…sao em lại không nói chia tay với anh… Gấu nhìn mình: – Giờ anh có tin em không? – Anh đã từng tin em, tin nhiều lắm…để bây giờ thành ra thế này đây… – Em muốn hỏi thật anh…ai nói với anh vậy???? Vì bé Huyền nói với mình là cứ nói thẳng với gấu nên mình nói: – Bé Huyền nói với anh…cái hôm mà tụi nó đi cắm trại đến sang về phòng…tụi nó thấy người ấy ở trong phòng chung với em…người ta ngủ chung với em à?—Hỏi vậy mà tim mình như có ai bóp, đau lắm— Gấu im lặng một lúc rùi nói lí nhí: – Hum đó em với người ta chỉ ôm nhau thui… – Anh nói thật, với một thằng con trai, quen em gần 1 năm trời, đi vũng tàu với em, rùi dẫn em về ra mắt ba mẹ, sau đó ngủ chung phòng với em thì chỉ có thằng ngu mới không làm gì thui… – Bây giờ em nói anh cũng đâu có tin…— Gấu nói lí nhì—Lúc này mình tức giận thực sự, có cái gì đó cứ âm ỉ trong lóng, muốn đập nát một cái gì đó cho hả giận. Mình thất vọng, thấy trống rỗng trong đầu, suy sụp, sợ hãi, bao nhiêu cảm giác đang trỗi dậy…Tự dưng gấu nói: – Em có yêu anh thì cũng có lấy được anh đâu… – Vậy là em sẽ lấy người ta? – Nhà em đã đồng ý rồi, cứ bắt em phải cưới nên em … – Em muốn chồng sớm vậy à…haha Mình cười nhẹ…Nói trong vô thức: – Vậy nên em chấp nhận đi đêm biết bao nhiêu lần với người ta… – Thì sẽ cưới mà…—Gấu nói— Mình nghe gấu nói mà tim như vỡ vụn ra, đau lắm…Cảm giác như đang nói chuyện với người lạ…Mình im lặng, không nói được gì nữa, vậy là đủ rùi. Rất nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu nhưng mình không muốn nói nữa! Hai đứa ngồi im lặng bên nhau…Mình đa nóng giận trong long, mún mắng gấu, mún tát cho gấu một cái nhưng mình không nỡ một chút nào. Mình vẫn bình tĩnh, nói vu vơ , vừa đủ để gấu nghe: – Đã từng có một người yêu anh rất nhiều, nhiều lắm, nhiều đến nỗi vì người đó mà anh có thể làm tất cả, người ta đã từng hứa với anh, một ngày nào nếu người ta yêu người khác thì thì người ta sẽ nói chia tay với anh, ngườt ta cũng nói sẽ không làm anh đau…Nhưng các đây 1 năm, người đã đi rồi, người ta đi mà không nói chia tay với anh, người ta thất hứa với anh thật rồi. Bây giờ anh đang có một thắc mắc trong long…vì sao hết yêu anh rồi mà người ta cũng không nói chia tay với anh…—Nước mắt mình rơi từ lúc nào không hay, mình quay mặt đi chỗ khác— Rồi gấu cũng khóc, gấu ôm lấy mình: – Em xin lỗi, em xin lỗi vì không nói sớm cho anh biết. Mình nói với giọng bất cần: – Con người cũng hay nhỉ, yêu nhau biết bao lâu không cần biết, cuối cùng cũng chỉ một câu xin lỗi là xem như xong mọi chuyện. Mình thở dài, gấu im lặng, buông mình ra rồi lại ngồi nhìn vu vơ. Mình cũng nhìn xung quanh, thấy mấy dặp đôi đang cười đùa vui vẻ với nhau…tự dưng mình thấy tự ti, một cảm giác thua kém, thất bại nặng nề… Gấu quay sang để tay lên vai mình, cười nhẹ rùi nói với mình: – Anh đừng buốn nha! Anh cố gắng sống thật tốt chúng tôi này chắc chắn anh sẽ gặp được người tốt hơn em, yêu anh nhiều hơn em, ai mà cưới được anh thì chắc hạnh phúc lắm…–Tự dưng gấu lại rới nước mắt— Mình không thấy xót nữa, một cảm giác buồn vô hạn: – Sao em biết anh sẽ gặp được người tốt hơn em? Lỡ người đó cũng như em thi sao? – Anh là người tốt mà, sẽ gặp thui, đừng nghĩ về em nữa! Anh cứ xem như em khoi6ng tồn tại trên đời đi. – 4 năm mà nói quên là quên được nhanh vậy hả? Em nghĩ có được không? – Em xin lỗi anh thật lòng đó! Đừng nghĩ về em nữa, quên em đi. Khuya rồi..anh về ngủ sớm đi…em vào phòng đây… Nói rùi gấu đứng lên, quay mặt đi vào… Mình lên xe chạy theo: – Anh chở về… – không cần đâu… Rùi gấu rẽ vào lối đi tắng ngang qua chợ đêm. Mình đứng lại đó, trống rỗng, nặng nề…Vậy là xong 4 năm rùi…Xong mọi chuyện rùi… Nhìn lại mấy cặp đang ngồi với nhau, mình mỉm cười, hôm nay cứ yêu nhau đi, ngày mai chưa biết chuyện gì sẽ đến. Thôi thì xem tất cả như một cơn gió vừa thổi qua đi, chợt nhớ đến 2 câu thơ:
“ Cần bao nhiêu nhớ mới đủ để yêu? Cần bao nhiêu quên để trở thành xa lạ…?”
Phải mất bao nhiêu thời gian nữa thì chuyện này đối với mình sẽ trở thành dĩ vãng, 4 năm yêu nhau, lúc nồng thắm, lúc dại dột, lúc giận hờn,lúc trống vắng…Biết bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu tiếng cười mình sẽ để lại nới đây sao? Làng Đại Học, trước giờ vẫn là một nơi quen thuộc với mình, nhưng bây giờ nó xa lạ quá. Xa lạ cả với những nơi qun thuộc nhất, những con đường ở đây, những tán cây, những ghế đá…nơi đâu cũng ngập tràn những kỉ niệm. Vậy mà chỉ trong phút chốc nó bỗng trở nên xa lạ. Mình vẫn đứng lại đó, mình còn chờ đợi điều gì nữa đây, mọi chuyện đã chấm hết rồi, tất cả như một cuốn phim kéo dài suốt 4 năm vậy. Rồi đây mình sẽ tin ai và yêu ai được nữa chứ? Mình cảm thấy tất cả con gái rồi ai cũng sẽ tàn nhẫn và vô tình như vậy… Sau cái hôm ấy, mình không muốn gặp ai, không muốn nói chuyện với ai hết, cái cảm giác tự ti, cảm giác thất bại và sợ sệt lúc nào cũng ở trong lòng. Đôi lúc nhìn thấy người ta yêu nhau, nắm tay nhau đi trên đường, mình lại thấy xót xa cho bản thân, rồi tự hỏi, hai người đó rồi sẽ chia tay hay cưới nhau đây? Một tuần sau đó, mình xin nghỉ việc ở công ty, cạo một cái đầu trọc lóc để khỏi phải gặp ai. Mình thấy Sài gòn quá tấp nập, quá bon chen, mình không thể ở lại nữa, ngày nào cũng nghĩ về gấu, bao nhiều kỉ niệm cứ quanh quẩn mãi trong đầu. Mình sắp chịu không nổi nữa rùi. Mỗi ngày trôi qua thật nặng nề với mình, mình quyết định từ bỏ cuộc sống ở đây, về Biên Hòa bắt đầu lại từ đầu. Trải qua chuyện này mình mới thực sự thấy bạn bè quan trọng như thế nào, cám ơn ku Linh đã an ủi mình, còn ku Minh và ku Lụa nữa, “một thời gian nữa tao sẽ lên Sài Gòn thăm tụi mày”.
Hiện tại mình đang ở Biên Hòa và đi làm ở Thủ Đức, mình rất mong muốn được kết bạn với tất cả mọi người, có lần mình nói chuyện với bạn của mình, bạn của mình cũng bị gấu cắm sừng , thế là 2 đứa rút ra kinh nghiệm: 1. Không nên quen mấy em hotgirl có nhiều thằng theo đuổi, vì em ấy đã quen rùi nên khó có thể dành tình cảm cho một người lắm, trc sau gì cũng cắm sừng các thím. 2. Yêu nhau càng lâu thì càng dễ bị cắm sừng, vì hiểu về nhau nhiều qua đâm ra chán. 3. Nếu đã xác định là sẽ cưới nhau thì các bác nên khuyên gấu cẩn thận hơn trong các mối quan hệ với bạn bè, vì rất dễ bị lấn chiếm tình cảm, tốt nhất là nói với gấu đừng nên cho người thứ 3 có cơ hội được xen vào! Mình tên Khoa, rất hân hạnh được trở lại với hội F.A. Mình sẽ update tiếp những dòng cảm xúc nữa…
—HẾT—
Share this:
Twitter
Facebook
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…