Thịt Chó Còn Gọi Là Gì / Top 10 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Dhrhm.edu.vn

Tất Tần Tật Về Giống Chó Bullmastiff Hay Còn Gọi Là Chó Ngao Bò

1. Tổng quan về giống chó Bullmastiff

Chó ngao bò Bullmastiff thuộc nhóm chó làm việc.

Cân nặng trung bình khoảng từ 45 đến 69kg.

Chiều cao trung bình từ 61 đến 69cm.

Một chú chó Bullmastiff có tuổi thọ từ 8 đến 10 năm, cũng khá thọ.

Khả năng huấn luyện chỉ ở mức trung bình, hơi khó để huấn luyện một tí.

Trí thông minh cũng chỉ ở mức trung bình mà thôi, không quá thông minh so với các giống chó khác.

Mức độ rụng lông của các chú ngao Bullmastiff cũng không quá nhiều, phải nói là thấp. Rất thích hợp để nuôi trong căn hộ, nhà có người bị dị ứng lông chó.

Nhu cầu vận động của một chú Bullmastiff cũng khá cao, lên tới 40 phút/ một ngày.

Những chú ngao bò Bullmastiff không cần được chăm sóc lông quá nhiều, nhu cầu chăm sóc lông chỉ ở mức trung bình mà thôi.

2. Lịch sử phát triển của Bullmastiff

Vào những năm 1800 giữa thế kỷ 19 tại nước Anh, những người gác rừng tại Anh lúc bây giờ đã thực hiện một cuộc lai tạo giữa giống chó Pitbull và giống chó ngao Anh Mastiff. Và thành quả cuối cùng là giống chó ngao bò Bullmastiff tinh nhuệ ngày nay.

Trong khoảng thời gian giữa thế kỷ 19 đó, những chú chó Pitbull đã làm tốt vai trò của một chú chó canh gác những vì thân hình không được cao ráo nên không có được tư thể để xô con người ngã. Ngược lại, những chú ngao Mastiff tuy cao ráo nhưng lại quá hiền lành và không được nhanh nhẹn. Trong khi đó những kẻ gian ác luôn sẵn sàng loại bỏ “người canh gác” nếu bị dồn vào đường cùng.

Đó chính là lý do tại sao giống chó ngao bò Bullmastiff lại ra đời, các chú ngao bò sở hữu một cơ thể cao ráo, mạnh mẽ và dũng cảm ơn rất nhiều so với giống chó ngao Anh cũng như Pitbull. Với một cơ thể phát triển hơn giúp cho việc chống, bắt trộm trở nên dễ dàng hơn. Những chú Bullmastiff nhanh nhẹn sẽ đuổi theo những kẻ trộm có gắng bỏ chạy rất nhanh, với lợi thế cơ bắp và chiều cao các chú Bullmastiff dễ dàng tóm lấy đối tượng dễ dàng.

Những chú Bullmastiff dũng cảm thượng thực hiện việc bắt trộm vào ban đêm nên được những người bảo vệ rừng, cũng như nhiều người gọi với cái tên khá ngầu là “The gamekeeper’s night dog” (nghĩa là chú chó bóng đêm của người gác rừng). Nghe cái tên này các chắc hẳn nhiều bạn sẽ liên tưởng đến “kỵ sĩ bóng đêm Batman” phải không?.

Những chú Bullmastiff lông vằn thường được nhiều người gác rừng yêu thích vì dễ dàng ngụy trong vào các cây côi, bụi cây. C hó Bullmastiff ngao bò cũng được nhiều người nhập về châu Phi để canh gác các mỏ kim cương ở vùng De Beers. Và vào năm 1933, Hiệp hội chó giống Hoa Kỳ – AKC đã công nhận rằng Bullmastiff Anh là một dòng chó riêng biệt.

3. Ngoại hình của chó Bullmastiff

C hó Bullmastiff sở hữu một vẻ ngoài khá giống với chó Pitbull nhưng lại cao hơn. Sở hữu cho mình một chiếc đầu to, cái mũi vuông vức, ngắn, mặt mày lúc nào cũng nhăn nheo như thể đang cảm thấy khó chịu. Cặp mắt của Bullmastiff màu tối và chiếc mũi phải màu đen. Độ dài lông thì ngắn, dễ chăm sóc. Những chú Bullmastiff thuần chủng sẽ có màu lông: nâu đỏ, nâu vàng hoặc nâu, có thể có các vằn vện.

Chiều cao, cân nặng của một chú Bullmastiff Anh thì chúng tôi đã liệt kê ở các phần bên trên rồi. Nhưng để chúng mình chia sẻ cho các bạn biết chi tiết về sự khác biệt giữa những chú ngao bò Anh đực và cái. Những chú chó ngao bò đực và cái sẽ chênh lệch nhau khoảng 5kg về cân nặng. Một chú ngao bò đực sẽ cao từ 64 đến 69 cm, nặng từ 50 đến 59 kg. Còn một cô ngao bò cái sẽ cao từ 61 đến 66 cm và nặng từ 45 đến 54 kg.

4. Tính cách chó Bullmastiff

Các chú Bullmastiff rất hiền lành, thông minh, hòa đồng và trung thành tận tụy với chủ nhân và người thân xung quanh mình. Tuy nhiên đó là chỉ là đối với người thân cũng như chủ nhân thôi, thái độ của các chú ngao bò sẽ thay đổi khi gặp người lạ. Các chú sẽ cảnh giác, dè chúng đối với người lạ mặt, không còn hiền lành và vui vẻ như bình thường.

Tuy nhiên vì là giống chó thiện chiến nên đôi khi đánh hơi được mối đe dọa, bất an đối với người thân, lãnh thổ của mình các chú ngao Bullmastiff sẽ có thể trở nên khá hung dữ. Và khi các bé trẻ em nhà bạn vô tính đánh, kéo, phá giống chó Ngao thì rất có thể giống chó Ngao bò sẽ quay sang tấn công cả trẻ nhỏ. Nếu trong nhà có trẻ con còn quá nhỏ, thì hay cân nhắc kỹ lưỡng trước khi lựa chọn giống chó ngao bò này về nuôi.

Giống c hó Bullmastiff rất ưu trêu ghẹo các chú mèo và các loại vật nuôi nhỏ khác mặc dù các chú thú cưng này lớn lên cùng nhàu. Và đặc biệt các chú ngao bò thường rất hay cọc cằn và khá hung dữ với những chú chó khác. Nếu có ai đó xâm phạm hay cố gắng tranh giành lãnh thổ với Bullmastiff thì đừng trách “một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai?”.

Bên cạnh đó, các bạn chủ chó cũng nên tránh để các chú ngao bò của mình đến nơi có nhiều giống chó khác, vì sẽ dễ dẫn đến xung đột giữa các chú thú cưng này. Và nhớ rằng đừng để một chú Bullmastiff nào đi lang thang không có sự kiểm soát, cũng như chạy nhảy khi không có dây xích.

5. Điều kiện sống của Bullmastiff

Giống chó chó Bullmastiff rất dễ tính, các chú thường hay yên lặng, không gây ồn ào nhiều khi nuôi trong nhà nếu các bạn chịu khó dẫn các chú đi bộ, dạo chơi mỗi ngày. Giống chó ngao bò rất thích được gần gũi, sống chung với chủ nhân của mình. Nếu các bạn là người bận rộn với công việc hằng ngày, cũng không sao cả vì chỉ cần các bạn chịu khó dành ít thời gian để chú ý, chăm sóc các chú là được.

Và xin lưu ý rằng, nếu các bạn chủ nuôi theo kiểu xích các chú ngao bò Anh ngoài sân, các chú sẽ cảm thấy thiếu tình thương và trở nên hơi hung dữ. Các chú sẽ bắt đầu quậy phá, cắn xé mọi thứ xung quanh, đập phá đồ đạt. Đồng thời, các chú ngao bò còn chịu nóng rất kém, thoát nhiệt chậm nên các bạn chủ cần lưu ý tạo bầu không khí sống mát mẻ và thoải mái cho các chú.

6. Những vấn đề sức khoẻ của Bullmastiff

Các bạn biết đó, giống chó Bullmastiff to lớn sở hữu một thân hình “khủng bố” và đồng thời đó cũng chính là lý do giống chó này thường mắc phải bệnh xương khớp do ảnh hưởng của trọng lượng cơ thể tác động lên xương. Các bạn chủ không nên ép các chú Bullmastiff trong giai đoạn phát triển luyện tập quá sức, vì việc đó sẽ gây ức chế đến việc phát triển của xương khớp và nếu nặng thì có thể ảnh dẫn đến biến dạng xương, ảnh hưởng xấu tới dây thần kinh.

Bên cạnh đó còn rất nhiều loại bệnh khác, tuy nhiên các bạn chủ sẽ rất khó nhận ra được vì giống chó này rất giỏi việc chịu đựng những cơn đau. Các bạn chủ cần phải chú ý đến những thay đổi về ăn uống, vận động, bài tiết,… của các chú vì đó có thể là dấu hiệu của các bệnh có thể mắc phải ở chó Bullmastiff.

Tuy là giống chó vạm vỡ, nhưng giống chó Bullmastiff vẫn cần được duy trì, cân bằng lượng chất béo trong cơ thể. Cơ bản có thể nói rằng giống chó này rất dễ bị béo phì, và vấn đề cân nặng sẽ gây ảnh hưởng xấu đến xương, thậm chí là tác động đến cấu trúc xương gây ra những cơn đau nghiêm trọng. Các Bullmastiff có một tật xấu là hay ngáy khi ngủ.

Với một thân hình to khỏe, một chú ngao bò sẽ có sức ăn rất mạnh. Các chú có thể ăn rất nhiều nếu không kiểm soát được lượng thức ăn của các chú. Chỉ cần cùng một lúc các chú ngao ăn một lượng thức ăn quá nhiều sẽ có thể làm xoắn dạ dày hay nghiêm trọng là đứt mạch máu. Các bạn cần phải đưa chú cún cưng của mình đi cấp cứu, nếu không các chú có thể tử vong sau vài giờ khi không được cấp cứu kịp thời.

Bên cạnh đó, dù luôn cố gắng để duy trì tính thuần chủng của chó ngao bò thì các giống chó này vẫn thường hay gặp những bệnh duy truyền như giãn nở dạ dày, loạn sản xương hông, Ectropion, đóng đinh dây chằng,… Các chú Bullmastiff cũng thường hay gặp các bệnh về đường hô hấp, khó thở. Những chú ngao bò bị béo phì thường sẽ mắc bệnh ung thư như u tế bào Mastocytoma hay u tế bào Lympho.

7. Chăm sóc chó Bullmastiff

Để giúp các bạn chủ tạo được điều kiện sống tốt về mặt tinh thần lẫn thể chất, chúng tôi sẽ hướng dẫn cho các bạn một số điều về chăm sóc chó Bullmastiff.

7.1 Chăm sóc lông, tai, răng cho chó Bullmastiff

Giống chó Bullmastiff lông ngắn nên không đòi hỏi phải được chăm sóc lông quá nhiều, vì bộ lông của các chú không dễ bẩn và rụng lông. Chỉ cần tắm cho chú cún cưng của mình khi thấy các chú đã quá bẩn, bốc mùi. Nếu bạn là người kỹ tính, bạn có thể tắm cho các chú hằng tuần 1 lần cũng được nhưng nhớ hãy dùng dầu gội chuyên dụng cho chó để tắm tránh làm ảnh hưởng đến bộ lông.

Đặc biết khi tắm hãy vệ sinh kỹ các nếp gấp trên da, cũng như các vùng khó thấy như kẻ chân, nách, bụng, tai,… Ngoài ra giống chó cảnh ngao bò cũng rất thường hay chảy nước vải khi lắc đầu nên hãy luôn chuẩn bị một chiếc khăn lau để dọn dẹp các vũng nước bọt.

Việc đi lại rất tốt để các chú ngao bò giữ cho mình một đôi chân thon gọn, nhưng nếu nghe thấy tiếng lọc cọc khi các chú đi trên sàn nhà thì hãy cắt móng chân cho các chú đi. Bên cạnh đó, các bạn chủ cũng nên đánh răng cho các chú thường xuyên từ 3 đến 5 lần một tuần là được để đảm bảo bộ răng của giống chó cưng luôn sạch sẽ.

7.2. Chế độ ăn uống và dinh dưỡng của Bullmastiff

Khi cho ăn các bạn nên chú ý lượng thức ăn hằng ngày của các chú Bullmastiff. Một ngày các bạn chủ chỉ nên cho giống chó ngao bò của mình ăn 2 bữa mà thôi, và lần lượt cho các chú ăn từ 1 chén rưỡi hay 2 chén thức ăn khô. Tùy vào trọng lượng cơ thể của mỗi chú ngao bò mà các bạn điều chỉnh lượng thức ăn lại cho hợp lý. Các bạn nên thường xuyên thay nước sách cho chú cún cưng của mình uống. Luôn rửa khay đựng nước, thức ăn sau mỗi bữa ăn.

8. Nhu cầu vận động của chó ngao bò (bullmastiff)

Các chú Bullmastiff mõm ngắn không có nhu cầu vận động nhiều, vì chiếc mõm ngắn gây khó khăn trong việc thoát nhiệt. Nếu các bạn cho chú ngao bò của mình vận động quá nhiều, các chú sẽ nhanh mệt, kiệt sức vì không thoát nhiệt kịp. Nhưng giống chó Ngao này vẫn cần phải được tập thể dục để duy trì cân bằng lượng mỡ, cân nặng và giải tỏa tâm trạng. Các bạn nên dắt các chú đi dạo 2 hoặc 3 lần một tuần, mỗi lần khoảng 40 phút.

Bullmastiff khỏe mạnh sẽ rất dễ dàng lôi kéo, giật dây xích khiến cho việc kiểm soát bị khó khăn. Vì vậy các bạn hãy cho chú cún cưng của mình làm quen với dây xích từ nhỏ, để khi lớn lên các chú sẽ không còn phản kháng khi bị đeo dây xích nữa. Bullmastiff hiếu chiến, không mấy thân thiện với bất kỳ giống chó nào khác nên các bạn hãy tránh để chú rong chơi ngoài công viên.

9. Giá bán chó Bullmastiff

Hầu như giống chó ngao bò vẫn chưa tự nhân giống được trong nước nên các chú sẽ được nhập khẩu từ nước ngoài và giá sẽ khá cao. Một chú chó Bullmastiff nhập khẩu từ Mỹ sẽ có giá từ 23 đến 46 triệu đồng. Còn một chú Bullmastiff nhập khẩu từ châu Âu sẽ có giá cao hơn từ 27 đến 54 triệu đồng. Ngoài ra còn có giống chó Bullmastiff nhập khẩu từ Thái Lan có giá mềm hơn, khoảng 1000 đô la Mỹ kim.

Nếu sử dụng bài viết. Mong bạn vui lòng dẫn nguồn https://dogily.vn/cho-canh/cho-ngao-bo/ khi chia sẻ nha.

Tên Gọi Khác Của Tàu Điện Là Gì Và Tại Sao. Tại Sao Tàu Hỏa Được Gọi Là “Con Chó”? Phiên Bản Chung

Bạn đã bao giờ cưỡi chó đến nhà nghỉ chưa? Và những người hàng xóm của bạn có thể sẽ như vậy. Và hoàn toàn không phải ở Bắc Cực và không phải ở các cuộc đua chó, mà là một nơi nào đó ở ngoại ô. Trong tiếng lóng của giới trẻ những năm 70, 80, tàu điện thông thường được gọi là chó.

Kết nối là gì

Tại sao loài vật đặc biệt này lại trở thành cái tên thứ hai cho các chuyến tàu ngoại ô, không ai biết chắc chắn. Trong bài phát biểu văn học, bạn sẽ không tìm thấy sự thay thế như vậy (nếu chúng ta nói về các tác phẩm kinh điển), bởi vì trên thực tế nó là biệt ngữ. Nhìn vào từ điển thích hợp, theo nghĩa đầu tiên của từ “dog”, bạn sẽ thấy “tàu điện, ngoại ô, dịch vụ, hàng hóa, loại đi bằng đường sắt.” Cách hiểu thứ hai là “một toa tàu điện ngầm, tàu điện, xe lửa để vẽ bất hợp pháp theo kiểu graffiti”.

Các nhà ngôn ngữ học đã đưa ra các phiên bản sau về lý do tại sao tàu được gọi là một con chó:

Học sinh đi xe lửa từ thành phố này sang thành phố khác. Như một hành trình dừng lại trên xà ngang chỉ trên đường ray. Rẻ và nhanh chóng, và quan trọng nhất là mạo hiểm. Chính các sinh viên được ghi nhận quyền tác giả của biệt ngữ này. Tại sao tàu điện chỉ trở thành một con chó, chứ không phải một con ngựa đã đồng hành cùng con người trong nhiều thế kỷ? Có lẽ điểm chung là ở sự giống nhau của đội chó phía Bắc và thành phần đoàn tàu: các con được buộc dây thành từng cặp, và cả đoàn tàu gồm 8-16 con chạy nối tiếp nhau. Nhân tiện, ở phía đông bắc các đội được gọi là “pull”, có nghĩa là “xe lửa” trong tiếng Ukraina (mặc dù “pull” trong những phần đó có nghĩa là một vành đai).

Phiên bản thứ hai được liên kết với đơn vị cụm từ “Giống như bọ chét trên con chó”. Ai đã từng đi trên những chuyến tàu ngoại ô sẽ hiểu, bởi ngày nào các toa tàu cũng chật cứng người đến mức khó thở. Con người cũng giống bọ chét vì ngày nào cũng lao vào tàu, sợ trễ giờ làm.

Giải thích thứ ba về lý do tại sao xe lửa được gọi là chó dựa trên phân tích về thói quen của động vật. Chúng, đặc biệt là những con đực, sẽ không bỏ sót một cây nào khi đi dạo. Xe lửa cũng vậy, nó dừng ở mọi ga và nửa ga.

Như một phiên bản, người ta có thể chấp nhận sự tương tự rằng một con chó kêu và một chiếc xe lửa kêu lên.

Thứ năm, đừng quên về bộ điều khiển. Ngày nay, vé điện tử đang được sử dụng, và những năm 70-80, những sinh viên nghèo cố gắng không lọt vào mắt xanh của dì họ (đây là người mà họ thường gọi là người kiểm tra giấy tờ thông hành). Nhưng người điều khiển thực sự có một cuộc sống của một con chó: bạn cãi nhau rất nhiều trong một ngày và truy lùng rất nhiều tay đua tự do như một con chó săn máu đến mức bạn thậm chí có thể ngã mà không cần chân sau.

Khu vực phân phối

Những con chó thường được các sinh viên đến từ St. Petersburg và Moscow cưỡi. Hơn nữa, càng gần thủ đô miền Bắc, bạn càng ít nghe thấy biệt ngữ này. Petersburgers thích “electron” hơn.

Phiên bản này cũng có thể được chấp nhận, nếu không phải là một thời điểm. Trong tiếng lóng của Sevastopol, có thành ngữ “Cưỡi trên xúc xích có sừng”, trong đó “xúc xích” là cầu thang phía sau xe buýt.

Mối liên hệ giữa con chó và đoàn tàu đã được tiếp tục. Trong tiếng lóng của những người hâm mộ bóng đá, một người thường sử dụng phương tiện giao thông này để di chuyển đến các trận đấu được biết đến là một tay dắt chó. Nghệ thuật biệt ngữ thậm chí đã được bất tử hóa trong bài hát của nhóm DDT “Night-Lyudmila”: “Bạn bay đến Moscow trên những con chó, trên những con sói sắt đến Gorbushka.”

Thứ sáu tuần trước tôi đi tàu hỏa bên ngoài thành phố ở ngoại ô. Một người bạn đồng hành, ông nội đột nhiên hỏi trong cuộc trò chuyện – bạn có biết tại sao xe lửa được gọi là một con chó không? Không phải tôi không biết, thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên tôi nghe về nó. Và người phụ nữ gần đó cũng vểnh lên – cô ấy chưa bao giờ nghe thấy. Mọi người đều biết về “thỏ rừng” trong tàu điện, nhưng không hiểu sao họ chưa bao giờ nghe nói về một con chó.

Tôi đã nghiên cứu câu hỏi và đó là những gì tôi đã tìm ra. Thật vậy, một số người gọi tàu là một con chó, kể từ thời Liên Xô. Tại sao họ nói như vậy – không có câu trả lời chắc chắn. Có khá nhiều giả định.

Họ nói rằng một con chó là một “phương ngữ Moscow” thuần túy; cư dân của các khu vực khác thì không và không nói điều đó. Petersburgers cũng gọi tàu điện theo cách riêng của họ – “điện tử”.

Tại sao tàu điện được gọi là con chó?

Vì vậy, các phiên bản. Ví dụ, tên lóng “chó” cho tàu điện có từ thời Liên Xô. Vào thời điểm đó, tàu điện không chạy các tuyến liên tỉnh dài, và thường để đi từ thành phố này đến thành phố khác, hành khách phải đổi từ tàu này sang tàu khác. Tôi nhớ lần này: để tiết kiệm tiền, khi còn là sinh viên, tôi đã đi tàu điện từ Moscow về nhà. Tôi nhớ thời gian, nhưng tôi không nhớ tên “con chó”. Cái tên “con chó” được cho là ám chỉ lịch sử, khi mọi người di chuyển từ điểm A đến điểm B trên xe trượt dành cho chó, những con chó mệt mỏi đã được thay thế bằng những con mới.

Có một phiên bản kể rằng trong quá trình phanh gấp, đoàn tàu phát ra âm thanh đặc trưng, u200bu200bnhư thể con chó đang rên rỉ (hoặc hú?). Tôi đặc biệt lắng nghe âm thanh của một chiếc tàu điện đang phanh – đối với tôi nó không giống mùi của một con chó. Nhưng tôi thừa nhận rằng các đoàn tàu điện của Liên Xô cũ đã chậm lại theo một cách khác.

Không phải là một phiên bản rất “đẹp” về lý do tại sao đoàn tàu được gọi là chó: người điều khiển (thường là phụ nữ) thường xuyên phải cãi nhau với hành khách vì thiếu vé và không muốn nộp phạt. Ngay lúc đó, người phụ nữ trở nên như một con chó, chửi thề từ “con chó”. Chà, phiên bản này có quyền cùng tồn tại. Hơn nữa, mọi người đã quen với thực tế là bất kỳ công việc vô ơn đôi khi được gọi là “việc của chó”.

Và quan trọng nhất, hầu như không có tiền lệ phạt: có cửa quay ở các nhà ga, bạn chỉ có thể đến sân ga thông qua chúng bằng vé. Và nếu bạn vào tàu mà không có vé ở một ga xa, nơi chưa có cửa quay, thì bạn sẽ không thể xuống Moscow mà không có vé, bạn sẽ phải mua vé ở ga đến và cộng thêm tiền phạt 200 rúp.

Nhưng quay lại câu hỏi tại sao tàu vẫn được gọi là chó. Đây là phiên bản mà tôi thích nhất. Xe lửa thường xuyên dừng ở các ga khác nhau, đôi khi chúng tôi nghe thấy – cúi đầu trước mỗi cột. Chà, chó cũng ở mỗi cực, bạn biết đấy …

Bằng cách này hay cách khác, nhưng chú chó dễ thương Rex là biểu tượng của công ty “REKS-Region -express” và công ty đang tham gia vào dịch vụ các chuyến tàu ngoại ô và tàu tốc hành:

Đây là một câu đố cho bạn, họ gọi tàu là một con chó, và tại sao? Đây, tùy thích. Có lẽ bạn cũng có phiên bản?

Tàu điện là một phương tiện thuận tiện, và đôi khi là cách duy nhất để người dân vùng ngoại ô đến các thành phố lớn để làm việc hoặc học tập, và cho người dân thị trấn – để đến nhà nghỉ của họ hoặc chỉ đi nghỉ bên ngoài thành phố. Có các chuyến tàu thành phố ở các khu vực đô thị lớn. Chúng thường chạy giữa các khu vực xa xôi của thành phố. Tàu đô thị là sự bổ sung cho giao thông đô thị công cộng. Lợi thế chính của họ là không có tắc đường trên đường sắt, vì vậy hành khách luôn đến điểm dừng đúng giờ.

Từ “con chó” đến từ đâu, như tên của đoàn tàu

Đôi khi bạn có thể nghe thấy hành khách gọi tàu là chó. Không ai biết chắc tại sao tên này lại mắc kẹt trên tàu. Có một số phiên bản:

Chuyến tàu đi lại chật cứng người như bọ chét trên con chó.

Để tiết kiệm chi phí, một số người không di chuyển bằng tàu hỏa mà đổi tàu từ tàu này sang tàu khác. Nó gợi nhớ đến chuyến du lịch trên một con chó kéo xe ở các vùng phía Bắc.

So với tàu hỏa, tàu hỏa có rất nhiều điểm dừng. Cô ấy, giống như một con chó, dừng lại ở mỗi cây cột.

Một số người tin rằng tàu điện được gọi là con chó vì giai thoại về hai con bọ chét. Rời khỏi quán bar, một con bọ chét nói với con kia: “Chúng ta sẽ nhảy về nhà hay đợi con chó?”

Phiên bản nào là chính xác khó có thể được xác định. Nhưng tên đoàn tàu này đã mắc kẹt và trở nên phổ biến. Nếu bạn nói rằng bạn sẽ cưỡi một con chó, lời nói của bạn sẽ không được hiểu theo nghĩa đen. Hầu hết mọi người sẽ hiểu rằng chúng tôi đang nói về chuyến tàu.

Phiên bản lịch sử

Nhiều chuyên gia cho rằng, tàu điện bắt đầu được gọi là chó vào thời Liên Xô. Học sinh đi đến thành phố mong muốn (Moscow hoặc St.Petersburg) bằng phương tiện trung chuyển. Đó là, đầu tiên họ đến Tver hoặc Chudov trên một chuyến tàu, và sau đó họ đổi sang chuyến khác. Hóa ra là các học sinh di chuyển trên thanh cốt thép, như trên những con chó kéo xe. Nhưng tại sao tàu điện lại được gọi là con chó mà không phải con ngựa? Không một từ điển thuật ngữ nào cung cấp câu trả lời cho câu hỏi này. Các nguồn sử liệu chỉ cho biết vào những năm 70 và 80 đó là tiếng lóng của giới trẻ.

Cách sử dụng từ này có thể được tìm thấy trong các văn bản văn học. Yu Shevchuk đề cập đến đoàn tàu như một chú chó trong bài hát của mình. Trong câu đố thời đó về một con tàu điện dài và xanh, có mùi xúc xích, câu trả lời là “con chó”. Thực tế là trước đây mọi người thường đến Moscow bằng tàu hỏa từ các thành phố lân cận để mua xúc xích, vì ở các khu định cư nhỏ không có tàu hỏa. Quyền tác giả của thuật ngữ này là do người Muscovite, vì Leningraders thời đó gọi tàu điện là electron.

Các phiên bản khác

Người dân miền Bắc cho rằng câu trả lời cho câu hỏi tại sao tàu điện được gọi là chó nên được coi là một sự tương tự với xe trượt tuyết. Những chú chó kéo xe đã được thay đổi trên đường đi, cũng giống như một số người thay đổi từ tàu này sang tàu khác để đến nơi nhanh hơn.

Một phỏng đoán khác dựa trên sự giống nhau giữa tiếng kêu của một con chó và tiếng rít khi phanh xe lửa. Những người khác, trong giả định của họ, so sánh đám đông trên tàu điện với bọ chét trong lông của một con chó. Vào giờ cao điểm, rất nhiều người được xếp vào toa, những người thường được so sánh không chỉ với cá trích trong thùng, mà còn là côn trùng hút máu nhỏ trong lông động vật.

Thường thì một nữ kiểm soát viên được gọi là dì hoặc chó vì phải tranh cãi với những hành khách quên hoặc không muốn mua vé. Theo một phiên bản, đoàn tàu được đặt tên như vậy vì nó thường xuyên dừng lại, giống như một con chó ở mỗi cột.

Cuối cùng

Những giả thiết trên không đưa ra câu trả lời chính xác cho câu hỏi tại sao tàu hỏa được gọi là chó. Nó vẫn còn mở, vì bây giờ rất khó để phân biệt giữa sự thật và hư cấu. Tất cả các phiên bản đều có quyền tồn tại. Có lẽ ai đó sẽ có thể đưa ra những lựa chọn thú vị của riêng họ.

Xin chào các độc giả thân mến! Tiếng Nga có bao nhiêu cụm từ và cụm từ thú vị, đôi khi rất khó để hiểu được những gì đang bị đe dọa là rất khó. Mỗi ngày, tôi nghe thấy những biểu hiện như vậy và sau đó tôi phân vân xem người đó muốn nói gì. Tôi chỉ tự hỏi điều này có thể đến từ đâu và làm thế nào mọi người đến với điều này.

Đây là điều đáng suy nghĩ, điều viển vông, có thể nói là thú vị. Trên thực tế, bạn có thể tìm ra ý nghĩa của các cụm từ nắm bắt, bởi vì chúng có một số loại lịch sử và ý nghĩa nhất định.

Ví dụ, ở đây là cụm từ nổi tiếng “Từ dưới cây gậy”. Cụm từ này có ý nghĩa gì đối với chúng ta? Nếu ai đó không muốn làm điều gì đó, nhưng anh ta bị ép buộc, và hóa ra anh ta làm điều đó mà không có ham muốn. Thực tế, biểu cảm có cánh này đến với chúng ta từ rạp xiếc, nơi những người huấn luyện buộc động vật phải nhảy qua một cây gậy, và biểu cảm thú vị nhất được đưa ra bắt đầu được sử dụng từ thế kỷ 19, và phổ biến cho đến ngày nay.

Và nó có nghĩa là một người buộc phải làm điều gì đó. Chúng ta có thể nói rằng cụm từ này gắn liền với sự đối lập “ràng buộc ý chí”. Ngày nay tôi thường nghe thấy câu nói này, và bản thân tôi cũng từng nói.

Các cụm từ có cánh, ít nhất bằng cách nào đó bạn có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý, nhưng có những viên ngọc quý như vậy mà bạn không thể tự mình hiểu được, và bạn cần phải trừ đi những gì có nghĩa.

Tại sao tàu hỏa được gọi là chó – một câu hỏi cho người hâm mộ

Bạn thường có thể nghe những người hâm mộ bóng đá nói trên tàu – “con chó”. Đồng ý, một ứng dụng lạ. Đó là những gì con chó tàu nói về? Không có gì. Tôi đã vắt óc suy nghĩ trong một thời gian dài và cố gắng vẽ các điểm tương đồng, nhưng trí tưởng tượng của tôi không thể giúp tôi theo bất kỳ cách nào. Con chó không phải màu xanh lá cây, con chó không được làm bằng sắt, con chó không tăng tốc độ đó, vân vân. Nhưng hóa ra cách diễn đạt như vậy cũng có ý nghĩa riêng của nó, và điều thú vị nhất, nó có ý nghĩa và logic.

Con chó xanh là gì?

Nhiều nhà sử học và ngữ văn cho rằng biểu hiện này đến với chúng ta từ Liên Xô. Các sinh viên bình thường đi tàu đến Moscow hoặc St.Petersburg bằng xe lửa.

Đâu là logic và ý nghĩa của điều này vẫn chưa được rõ ràng. Điều duy nhất có thể học được từ các sách tham khảo lịch sử là đây, vốn đã là một cách diễn đạt phổ biến, cụm từ này đã nhận được sự phổ biến đặc biệt trong những năm 70-80. Tất cả học sinh đều sử dụng biểu hiện này khi họ nói chuyện với nhau, quyết định nơi họ sẽ đi lần này.

“Tàu xanh, mùi xúc xích thơm phức, đó là gì?” Chà, đây là những gì bạn có thể trả lời nếu tôi đọc nó hôm nay. Tất nhiên, tôi sẽ vỡ não, nhưng tôi không đoán nó là gì. Điều này là không thực tế. Tôi nghĩ rằng bạn có ý tưởng rằng câu trả lời là con chó. Sở dĩ như vậy là do trước đây mọi người hay đến Matxcova để mua xúc xích (ai cũng nhớ cái thời thiếu thốn). Không có xúc xích ở các làng và thị trấn nhỏ, và mọi người đổ xô đến thủ đô để mua thịt hun khói ngon. Điều thú vị là cụm từ về “con chó” được gán cho người Muscovites, bởi vì người dân Leningrad, vào thời điểm đó, gọi tàu điện là một electron. Có cảm giác như mọi người đang cạnh tranh, ai sẽ thú vị hơn với cái tên. Tại sao không gọi thuổng là thuổng?

Tôi thậm chí không biết liệu có bất kỳ logic nào trong lời giải thích hay không, nhưng bạn có thể coi nó như một lựa chọn. Tôi đọc, đọc và ở khắp mọi nơi tôi chỉ tìm thấy một câu trả lời như vậy. Nhưng may mắn thay, tôi đã tìm thấy một vài lựa chọn khác, nhân tiện, họ đã mỉm cười với tôi.

Ví dụ, một số nguồn tin cho rằng việc so sánh tàu điện với tiếng chó là do khi lái xe, phương tiện giao thông phát ra âm thanh giống tiếng chó. Bây giờ hãy nói cho tôi biết, đây có phải là một loại âm thanh nào đó không? Con chó có gầm gừ như động cơ tàu điện không? Tôi không nghĩ vậy, nhưng vẫn có ý kiến u200bu200bnhư vậy, logic thế nào thì tôi không đánh giá được.

Một ý kiến u200bu200bthú vị khác cho rằng số lượng lớn người chen chúc tại các nhà ga giống như sự di chuyển hỗn loạn của bọ chét. Chà, cũng vậy, phiên bản tương tự. Tuy nhiên, tôi vẫn nghiêng về lựa chọn đầu tiên, nơi có một chuỗi logic.

Nhưng phiên bản hài hước nhất là đoàn tàu được gọi là một con chó vì một người phụ nữ điều khiển giận dữ vừa đi vừa gầm gừ với những người không có vé. Và cô ấy làm điều đó như một con chó giận dữ. Bạn không nên chăm chăm vào điều này quá nhiều, vì điều này thật nực cười.

Trong khi đọc các trang web, tôi bắt gặp một ý kiến u200bu200bgiải thích sự so sánh như vậy. Có điều là đoàn tàu thường xuyên dừng lại, thực tế người ta có thể nói, gần mỗi cột điện, giống như những con chó, chúng cũng phanh lại gần mỗi cây / cột để đánh hơi hoặc làm việc gì khác.

Phiên bản cho rằng chính cư dân phương Bắc đã nói như vậy cũng hợp lý, khi so sánh đoàn tàu với chó kéo xe. Điều này là do đội chó thường bị thay thế bởi một đội khác, trên thực tế, giống như người ta chuyển từ tàu điện này sang tàu điện khác. Điều này là cần thiết để đến nơi mong muốn càng sớm càng tốt.

Tôi cũng đã gặp những người đề cập rằng đoàn tàu đôi khi được gọi bằng tiếng lóng với những từ:

Tổng hợp

Nói chung, có gì để bổ sung? Có rất nhiều phiên bản, nhưng cái nào công bằng thì không ai nói cho bạn biết. Cá nhân tôi, ý kiến u200bu200bcủa tôi nghiêng về lựa chọn đầu tiên, nơi nó là một giải thích khá hợp lý. Mặc dù nó không logic như vậy, nhưng ý nghĩ có thể nhìn thấy được.

Hãy để mọi người tự xác định lựa chọn cho chính mình và đoàn kết với nó. Nhưng một lần nữa, ngày nay, bạn có thể gặp biểu hiện như vậy, nhưng hiếm khi. Rốt cuộc, chúng ta không ở những năm 80. Mặc dù ở một số thành phố, khu vực Matxcova, người ta vẫn truyền tai nhau về con chó xanh thần bí, khủng khiếp này có thể lái xe vào nhà họ ở nhà ga của thủ đô.

Tôi chỉ nghĩ, có lẽ là tàu điện ngầm, bạn cũng có thể gọi như vậy? Và tại sao không, bởi vì họ cũng dừng lại thường xuyên, và chúng tôi thực hiện chuyển từ nơi này sang nơi khác. Bây giờ những chú chó xanh sẽ đi tàu điện ngầm.

Bản văn – đại lý Q.

Liên hệ với

Bạn cùng lớp

Chó Đốm Là Giống Chó Gì? Tìm Hiểu Tên Gọi, Đặc Điểm, Nguồn Gốc!

Năm 1961, Walt Disney phát hành bộ phim hoạt hình “101 chú chó đốm” đã tạo ra 1 pha cứu cánh giúp hãng phim thoát khỏi tình trạng tài chính ngặt nghèo. Ngày nay, với số vốn hiểu biết khiêm tốn của mình, Laohac sẽ giúp các bạn tìm hiểu những điều thú vị về giống chó đốm có ngoại hình giống như những chiếc bánh oreo được ngâm trong bát sữa này nha.

Nguồn gốc của chó đốm

Hồi bé được xem phim hoạt hình “101 chú chó đốm” xong nghĩ chắc chắn con chó này là con chó Mỹ vì Walt Disney là hãng phim của Mỹ hoặc cùng lắm là Anh tại bối cảnh trong phim xuyên suốt ở London (Anh). Một số nơi cho rằng nhà chính trị và quân sự George Washington là người đầu tiên lai tạo ra giống chó này tại Hoa Kỳ. Theo tài liệu nghiên cứu cho rằng giống chó này của Croatia vì chúng được lấy tên từ tên “Dalmatia” (Dalmatian là tên gọi khác của chó đốm), tên của một khu vực ven biển (trước đây thuộc Áo).

Chó đốm có tên gọi là Dalmatian

Những năm 1800, chó Dalmatian trở nên phổ biến trên khắp các nẻo đường phố. Bất cứ đâu bạn cũng có thể bắt gặp được vài chú chó chạy sát đoàn xe ngựa để bảo vệ xe và hộ tống những con ngựa phi đến đích an toàn mà không gặp phải mối nguy hiểm hay trở ngại nào. Không chỉ làm tốt vai trò vệ sĩ của mình, giống chó Dalmatian này còn có thể kiêm luôn nhiều vị trí khác phải kể đến như: trợ tá cho lính cứu hỏa, biểu diễn xiếc thú, lính canh gác trong chiến tranh, chó bảo vệ…

Ngày nay với sự phát triển và hiện đại hóa đất nước nên chúng không còn được nuôi dưới danh nghĩa là một người lính canh gác hay một ngôi sao xiếc thú nữa mà là với danh nghĩa là một người bạn, một thành viên trong gia đình bởi bản tính vốn thân thiện của chúng.

Đặc điểm ngoại hình giống chó Đốm – Dalmatian

Thân hình

Sở hữu cho mình một body săn chắc, khỏe khoắn, tỉ lệ cơ thể cân đối cùng với sức chịu đựng bền bỉ, dẻo dai đã giúp cho chúng lọt vào mắt xanh của nhiều hộ gia đình ở các nước Âu-Mỹ.

Lưng dài, khuôn ngực nở nang, cơ bắp rắn chắc và có xu thế thon gọn dần về phần sau nên eo rất thon, bụng rất thắt.

Đa phần con đực sẽ phát triển nhỉnh hơn con cái nên những chú Dalmatian đực luôn có vóc dáng đẹp và thể lực tốt hơn so với những con cái. 

Kích thước

Kích thước cơ thể ở mức trung bình, không to lớn quá cũng không quá nhỏ bé.

Chiều cao trung bình của chó đốm khi trưởng thành rơi vào khoảng 48 – 61cm, chiều dài khoảng 112cm, cân nặng trung bình tầm 15 – 32kg.

Đối với con cái: có chiều cao từ 56 – 58cm và cân nặng từ 16 – 24kg.

Đối với con đực: có chiều cao từ 58 – 61cm và cân nặng từ 16 – 32kg.

Lông

Phần lớn sở hữu bộ lông ngắn, màu lông với màu trắng làm màu chủ đạo cùng với vô số đốm đen to nhỏ như những chiếc bánh oreo ngâm trong bát sữa mỗi buổi sáng sớm trước khi đi học. Được ưu ái cho vóc dáng hoàn hảo như người mẫu nhưng lại đi đôi với bộ lông độc lạ “hiếm có khó tìm” cũng không làm cho hình ảnh của chú chó đốm này quái dị đi chút nào. Độc lạ ở đây là kiểu lạ đẹp chứ không phải kiểu lạ xấu vì nếu bộ lông của giống Dalmatian này mà xấu thì mụ Cruella de Vil đã không đi trộm chó và lột da chúng chỉ để làm một chiếc áo khoác lông chó. Nói gì thì nói cũng phải công nhận cái họa tiết lông chó đốm trông cũng fashion thật sự, bằng chứng là chúng ta vẫn còn hay thấy nhiều idol nổi tiếng vẫn còn diện cái họa tiết này. Vì vậy với tôi bộ lông này giống như món quà hơn là một lời nguyền xấu xí mà người ta hay nói là: “Trông mấy con chó đốm này như mấy con chó lác!”. Đúng là không biết thưởng thức cái đẹp!  

Một lứa chó đốm mẹ có thể sinh rất nhiều con

Tính cách giống chó đốm Dalmatian

Trung thành tuyệt đối

Tuân nghe mọi mệnh lệnh của chủ nhân và cực kỳ biết nghe lời. nếu bạn đối xử tốt và yêu thương chúng hết mực thì sẽ rất dễ dàng trong việc huấn luyện giống chó này.

Hiếu động, vui vẻ

Loài chó này cực kỳ giàu năng lượng, chúng rất thích chạy nhảy và nô đùa có lẽ vì xuất phát điểm của nó là một chú chó săn mùi nên việc chạy nhảy đã ăn sâu vào tiềm thức của chúng. Đồng thời lại sở hữu thể lực tốt nên chúng có thể chạy nhảy hàng giờ mà vẫn không thấm mệt. Vận tốc tối đa của chúng là 60km/h bằng với vận tốc của 1 chiếc xe máy.

Trí nhớ tốt, thông minh

Chó đốm là loài siêu thông minh và có trí nhớ rất tốt, chúng không bao giờ quên những mối thù dai dẳng với những ai đã từng đối xử tệ với chúng dù đã chục năm trời xa mặt cách lòng.

Dũng cảm, bản lĩnh

Không ngẫu nhiên mà người ta lại chọn chúng làm chó cứu hỏa hay lính canh gác chiến tranh trong số nhiều loại chó khác trên thế giới nếu bỏ qua 2 thứ này.

Chó đốm giá bao nhiêu?

Giá chó được nhân giống trong nước: Chi phí bỏ ra cho 1 chú chó Dalmatian có phân khúc giá khá hạt dẻ, tầm 4 đến 6 triệu 1 con tùy vào màu lông. Với những con có đốm nâu thì sẽ có giá cao hơn những con đốm đen từ 1 – 2 triệu do màu lông ít phổ biến hơn.

Giá chó nhập khẩu: Thị trường nhập khẩu chính là Thái Lan với giá mỗi con là từ 7 đến 10 triệu, cao hơn giá chó trong nước gần gấp đôi. Nhưng bù lại chất lượng đi đôi với giá tiền vì chó được nhân giống tại Thái Lan thì chưa bao giờ khiến ta thất vọng. 

Một sự thật thú vị là theo thống kê có đến 12% những chú chó sinh ra mắc căn bệnh điếc bẩm sinh. Điều này cũng làm ảnh hưởng đến quá trình nuôi dạy, huấn luyện chúng vì với những chú chó mắc căn bệnh này rất dễ bị mất kiểm soát. Và khi trưởng thành chúng thường rất hung hăng và khó khăn trong việc nuôi dạy. 

Có lẽ vì vậy mà giống chó này chưa thực sự phổ biến trong hội nuôi chó ở Việt Nam.

12% chó đốm con sinh ra bị điếc bẩm sinh

Vì Sao Khổng Tử Được Gọi Là ‘Chó Không Nhà’?

Tác giả: Nguyễn Hải Hoành

Đây là kết quả bình chọn của 42 cơ quan truyền thông, trong đó có nhiều tờ báo lớn như báo Thanh niên Trung Quốc, nhật báo Quang Minh, Phương Nam cuối tuần, báo Tân Kinh… Sách lớn ở đây là sách (thuộc lĩnh vực văn học, lịch sử …) được nhiều bạn đọc quan tâm và có ảnh hưởng lớn với họ, có giá trị quan trọng về tư tưởng, văn hóa. Một số cuộc bình chọn sách khác cũng xếp Chó không nhà ở đầu bảng, với sự nhất trí cao của các học giả tham dự bình sách.

Chó không nhà: Tôi đọc Luận Ngữ dày 390 trang do Nhà xuất bản Nhân dân Sơn Tây (Trung Quốc) xuất bản tháng 5/2007, tác giả là Lý Linh (sinh 1948), giáo sư ĐH Bắc Kinh, nổi tiếng uyên thâm trong lĩnh vực khảo cổ, giải thích từ ngữ cổ, văn bản cổ. Hai tác phẩm khác của ông xuất bản năm 2005 và 2006 đều được chọn là sách hay của năm. 

Chó không nhà lập tức gây ra một “trận động đất” trên văn đàn Trung Quốc. Tất cả chỉ vì tác giả dám bảo Khổng Tử – bậc chí thánh tiên sư bao đời nay người Trung Quốc thờ phụng – thực ra chỉ là một người bình thường, một “Chó không nhà”.

Hai vế của tên sách

Vế chính là ba chữ Táng gia cẩu (Sangjiagou) in rất to ngoài bìa. Tác giả giải thích Táng gia cẩu là chó không có nhà để về, còn gọi là chó lang thang, tiếng Anh homeless, cũng dùng để chỉ người không có nhà để về. “Bất cứ người nào ấp ủ lý tưởng mà không tìm được quê nhà tinh thần của mình trong thế giới hiện thực thì đều là Chó không nhà” – hàng chữ nhỏ này in ngay ngoài bìa sách, chắc để người đọc đỡ sốc về mấy chữ Chó không nhà.

Táng gia cẩu 喪家狗tiếng Việt lẽ ra phải dịch là “chó mất nhà”, nhưng như thế không đúng với Khổng Tử, vì cụ vẫn có khu nhà ở rất to ở Khúc Phụ đấy chứ. Vả lại “nhà” ở đây là “quê nhà tinh thần” chứ không phải nhà để ở; tác giả còn nói thêm ý: Người trí thức Trung Quốc cũng là Chó không nhà. Nguyên nghĩa Táng gia cẩu thời cổ là “chó của nhà có việc tang”, tức chó mất chủ (chữ Hán喪có hai nghĩa “táng” và “tang”), nhưng về sau dân gian dùng quen với nghĩa “táng” (mất). Từ này không có nghĩa xấu, trước đây nhà văn Vương Tiểu Ba dùng để gọi những người lang thang trong nỗi lòng cô đơn. Cũng có người trách Lý Linh sao không dùng chữ “khuyển” thanh nhã hơn chữ “cẩu”.

Vế thứ hai Tôi đọc Luận Ngữ in chữ nhỏ, muốn nói nội dung sách này rút ra từ việc đọc sách Luận Ngữ (tiếng Anh: The Analects of Confucius), chứ không phải từ các sách khác của Khổng Tử. Trước đây đã có khá nhiều sách dùng cái tên Đọc Luận Ngữ. Trong khi nhiều người chưa đọc Luận Ngữ đã có ám thị tâm lý coi đây là sách thánh hiền cao siêu, vì thế khi đọc sẽ hiểu sai Khổng Tử, suy diễn ra đủ thứ triết lý kỳ diệu và kỳ quặc, thì Lý Linh coi Luận Ngữ là một cuốn lịch sử tư tưởng, kinh điển quan trọng nhất của Nho học; ông đọc nó là để tìm một Khổng Tử chân thực, một đức Khổng sống, chứ không phải một đức Khổng người ta tạo dựng nên (nhân tạo). Ông viết: Tôi đọc Luận Ngữ là đọc nguyên điển (bản gốc của kinh điển); suy nghĩ của Khổng Tử thế nào, phải đọc nguyên tác. Mọi kết luận của tôi đều phát biểu bằng lời của chính Khổng Tử. Đây chính là lý do khiến người ta khó lòng phản bác ông. Trong sách, những lời ông viết chỉ là sự hướng dẫn đọc nguyên bản. Sách gồm hai phần:

giáo trình Lý Linh viết;

“Nguyên điển” ấy có từ mấy ngàn năm trước, viết trên thẻ tre bằng chữ cổ, văn cổ (chẳng có dấu ngắt câu, xuống dòng, toàn bộ tác phẩm viết trong một câu liền tù tì …), cực kỳ khó hiểu. Các bản Luận Ngữ ngày nay đều đã được nhiều học giả viết lại, sắp xếp lại, có thêm đủ loại dấu ngắt câu, ngoặc đơn ngoặc kép vốn không có trong văn Trung Quốc cổ. Lý Linh cả đời “kiếm cơm” bằng nghề khảo cổ, giải thích từ ngữ cổ và văn bản cổ, chuyên nghiên cứu văn tự chép trên thẻ tre khai quật từ các mộ cổ, dĩ nhiên có tiếng nói uy tín nhất trong giới nghiên cứu sách cổ Trung Quốc. Chính vì thế mà những người phản đối Chó không nhà cũng đều phải thừa nhận sách này có giá trị học thuật.

Ai nói Khổng Tử là Chó không nhà?

Trong Chó không nhà, Lý Linh viết về Khổng Tử như sau (chúng tôi tóm gọn):

Luận Ngữ chép: Tử Cống (một học trò của đức Khổng) nói Khổng Tử là thánh, ngay lúc ấy bị Khổng Tử phủ nhận. Ngài chỉ là một người xuất thân hèn mọn nhưng lại lấy các nhà quý tộc cổ (chân quân tử) làm tiêu chuẩn lập thân, một người học không biết chán, dạy người không biết mỏi, một người có đạo đức, học vấn nhưng lại chẳng có quyền thế gì, một người đi khắp nơi du thuyết, lo nghĩ thay cho tầng lớp thống trị, rát cổ bỏng họng thuyết phục chúng cải tà quy chính, gian nan phiêu bạt như một con chó lang thang không có nhà để về.

Năm 492 trước Công nguyên, đức Khổng 60 tuổi xa rời các môn đệ của mình, bôn ba đến nước Trịnh. Có người bảo Tử Cống rằng bên ngoài cổng thành có một người nửa trên có chút vẻ thánh nhân nhưng nửa dưới thì như con chó không nhà. Tử Cống nhắc lại nguyên văn câu đó với Khổng Tử, Ngài đã không khó chịu mà còn cười nói: Hình ảnh không quan trọng, nhưng bảo ta như “Táng gia cẩu” thì rất đúng.

Khổng Tử tuyệt vọng với tổ quốc mình, đi khắp các nước chư hầu, có tài mà chẳng được dùng, cuối cùng vẫn phải về sinh quán, cuối đời sống trong nỗi đau, khóc cạn nước mắt rồi chết trong nhà mình – nhưng cụ đâu có nhà (có lẽ tác giả nói mái nhà tinh thần).

Từ Khổng Tử, tôi (Lý Linh) nhìn thấy số phận của người trí thức …

Cảm nghĩ của tôi sau khi đọc Luận Ngữ là hai chữ: cô đơn. Khổng Tử rất cô đơn. Ngày nay có người mời cụ làm thầy thuốc tâm lý; thật ra tâm bệnh của cụ còn chưa được ai chữa cho. Trong sách này tôi muốn nói rằng Khổng Tử không phải là thánh; người mà bao đời vua chúa ca ngợi ấy không phải là Khổng Tử đích thực, chỉ là “Khổng Tử nhân tạo” thôi.

Dường như bây giờ nhiều người mới biết Khổng Tử tự nhận là Táng gia cẩu. Chuyện này Luận Ngữ không chép, nhưng Tư Mã Thiên có viết trong “Sử Ký” (“Tử Cống dĩ thực cáo Khổng Tử. Khổng Tử hân nhiên tiếu viết: ‘Hình trạng, mạt dã. Nhi vị tự táng gia chi khuyển, nhiên tai! Nhiên tai!”); có lẽ chỉ các học giả mới để ý tới. Lạ thay, Khổng Tử vui vẻ nhận mình là Chó không nhà, nhưng bây giờ các hậu duệ cụ lại nổi giận vì Lý Linh dám chép lại chuyện ấy! Phải chăng đây là sự khác nhau giữa quân tử với người thường?

Luận Ngữ viết gì?

Theo Lý Linh, Luận Ngữ viết mấy chuyện:

Thầy trò Khổng Tử sôi nổi bàn luận về lý tưởng và hiện thực;

Khổng Tử đi chu du các nước, có tài mà chẳng được dùng, mệt mỏi như con chó không nhà;

Sau khi thầy mất, mỗi môn đệ của thầy hùng cứ một mảng, tranh giành danh vị chính thống, song lại đồng tâm hiệp lực dựng Khổng Tử làm thánh nhân.

Các suy nghĩ thực sự của Khổng Tử là:

Phải học tập, chớ làm ruộng; học giỏi mới được làm quan, mới thực sự giải quyết chuyện đói nghèo;

Trong xử thế phải khôn ngoan giữ mình, nơi yên ổn thì đến, không yên ổn thì lánh đi, đã không dấn thân vào nơi nguy nan cũng chẳng tìm đến chỗ chết;

Có thể mưu cầu giàu sang, song giàu sang mà bất nghĩa thì chỉ là thứ phù vân;

Nghèo và giàu, hài hòa và bất an, tốt và xấu, lý tưởng và hiện thực, trị người và bị người trị, dưới bầu trời này đều là những thứ chẳng khác nhau mấy.

Gáo nước lạnh giội lên những cái đầu nóng

Chó không nhà: Tôi đọc Luận Ngữ xuất bản đúng vào lúc hàng trăm triệu người Trung Quốc từ người lớn tới trẻ con đang lên Cơn sốt Quốc học, đỉnh cao mới của phong trào phục hưng văn hóa truyền thống Trung Hoa kéo dài nhiều năm nay. Quốc học dùng để phân biệt với Tây học; hầu hết người Trung Quốc đều cho rằng nội dung chính của Quốc học là Nho học (ta quen gọi Nho giáo).

Trong cơn sốt ấy, người ta đua nhau đọc Luận Ngữ – “Vạn thế Kinh điển” của Nho giáo, tương đương Kinh Thánh ở phương Tây. Năm 2004 Khoa Trung văn ĐH Bắc Kinh nơi Lý Linh công tác cũng mở khóa học Luận Ngữ, chia 3 lớp; do nhận nhiệm vụ dạy một lớp; Lý đã đọc lại Luận Ngữ, viết giáo trình, nay in thành sách trên.

Có nhiều điều đáng nói về Cơn sốt Quốc học. Lịch sử cho thấy, khi dân trí chưa cao, nhiều phong trào quần chúng ở giai đoạn cuối thường nảy sinh những nhận thức nông nổi, ấu trĩ, nhất là khi mọi người đã “sốt”. Nhưng chẳng mấy bậc thức giả nào dám giội nước lạnh lên những cái đầu nóng ấy, bởi lẽ có sức mạnh nào đáng sợ hơn sức mạnh của quần chúng?

Phong trào phục hưng văn hóa Trung Quốc khi lên Cơn sốt Quốc học cũng có tình trạng như vậy. Cơn sốt này tăng nhiệt mạnh khi xảy ra Hiện tượng Vu Đan. Qua Vu Đan, người Trung Quốc thấy Khổng Tử từng nói nhiều câu rất hữu dụng cho họ; Luận Ngữ trở thành món chicken soup (canh dưỡng sinh) khoái khẩu ai cũng thích; Khổng Tử trở thành vị thầy thuốc tâm lý chữa bệnh cho người Trung Quốc đang bơ vơ về lý tưởng và bế tắc trước các tệ nạn của kinh tế thị trường và lối sống công nghiệp.

Trước cơn sốt ấy, hầu hết giới học thuật im lặng; tuy lúc đầu có 10 vị tiến sĩ tuyên bố chống lại Vu Đan. Sử gia nổi tiếng Chu Duy Tranh nói Vu Đan “dám giảng giải cả những điều bà không hiểu”. Song lời nói của họ chìm nghỉm giữa muôn ngàn tiếng khen ngợi Vu Đan. Nhiều học giả Trung Quốc cho rằng Cơn sốt Quốc học là một điển hình của bệnh nông nổi văn hóa; Vu Đan chỉ phổ cập văn hóa, không phải là nghiên cứu lý luận; trong giải thích kinh điển, các học giả có “trận địa” riêng, khác tầng nấc và tính chất với phổ cập văn hóa, vì thế họ tránh phê phán người khác, không muốn tiếp tay hoặc gây rắc rối cho người khác tầng nấc.

Trong cơn sốt đó, phái Tân Nho gia đã đi xa quá đáng, lại thêm sự cổ xúy vì mục đích thương mại của các đầu nậu truyền thông xuất bản từng vớ bẫm trong “Hiện tượng Vu Đan”. Quốc học trở thành công cụ kiếm tiền; tính thương mại lấn át tính văn hóa ban đầu; hậu quả có thể khôn lường. Khổng Tử được sùng bái quá mức; Luận Ngữ được đưa lên vị trí quá cao; Nho giáo lấn át các giá trị văn hóa khác như Đạo gia, Pháp gia, Phật gia…

GS Chu Học Cần (ĐH Thượng Hải) nhận xét: Khổng Tử bị nâng lên tới độ cao đáng sợ, hoàn toàn thoát ly bộ mặt vốn có của Ngài. Dư Anh Thời (giải Kluge 2007, còn gọi là giải Nobel khoa học xã hội nhân văn) nói: Tư tưởng Trung Quốc đâu chỉ có Nho gia? Chỉ nên coi Khổng Tử là người đầu tiên nêu ra giá trị tinh thần, một người rất bình thường, chớ nên trang điểm Ngài thành một người cao sâu không thể đo được. Và Lý Linh xưa nay chỉ viết những tác phẩm học thuật buộc phải lên tiếng bằng một cuốn sách viết rất công phu nhưng có cái tên thiếu vẻ học thuật Chó không nhà. Rõ ràng, gáo nước lạnh này nhằm làm hạ nhiệt cơn sốt Quốc học.

Tranh cãi

Chó không nhà tuy chỉ in 15 nghìn cuốn nhưng đã gây tiếng vang lớn, được giới văn hóa và xuất bản trân trọng đón nhận, người đọc tranh nhau tìm mua. Giới học thuật đã tổ chức một số buổi hội thảo về sách này. Tiếng nói chối tai, đơn độc của Lý Linh không hề bị nhấn chìm giữa biển người say sưa tung hô Khổng Tử.

GS Chu Học Cần nói sách này thể hiện tinh thần phê phán có suy nghĩ độc lập trong giải thích Luận Ngữ (ý nói không a dua theo phong trào có sự hậu thuẫn của chính quyền); học thuyết Nho gia giỏi lắm chỉ có chức năng đạo đức tu thân dưỡng tính mà thôi chứ không thể thay thế các giá trị phổ quát hiện đại là quan niệm chính trị dân chủ và pháp chế, lại càng không trị quốc bình thiên hạ được; chỉ có dựa vào các giá trị phổ quát ấy mới giữ được sự ổn định tinh thần trong xã hội Trung Quốc hiện nay.

Người bình sách của chúng tôi nhận định: Chó không nhà cho thấy Khổng Tử là một Đôn Kihôtê (Don Quixote, người theo chủ nghĩa lý tưởng một cách phù phiếm, xem Cervantes); đọc sách này, ta không thể còn lú lẫn mơ hồ nữa, lại càng không thể biết mà vờ lú lẫn (là sự lú lẫn của nhà trí thức); trong cơn sốt đọc kinh điển đã xuất hiện nhiều nhận thức nông nổi như coi Luận Ngữ là phương thuốc cứu đời, hoặc một thứ chicken soup tâm linh chữa bách bệnh.

Tiền Lý Quần viết: đọc Chó không nhà, nhiều người thấy được các chỗ hiểu sai hoặc chưa hiểu Luận Ngữ. Tạp chí Diễn đàn Khoa học số 10/2007 nhận xét: Sách Lý Linh là tảng thiên thạch rơi vào tấm gương tư tưởng Khổng Tử của văn hóa truyền thống Trung Quốc.

Những lời chê sách chủ yếu tập trung vào sự bất kính của Lý Linh đối với Khổng Tử, ngoài ra chưa thấy có lý lẽ nào bác bỏ được các lập luận của tác giả. Phái Tân Nho gia phản kích hăng nhất. Tưởng Khánh (tác giả thuyết đưa Nho giáo vào chính quyền) chê Lý Linh “ngạo mạn khinh miệt và sỉ nhục thánh hiền”. Trần Bích Sinh nói Lý Linh có thái độ ngạo mạn khinh đời của Đạo gia và bất mãn sâu sắc với hiện thực; Lý Linh có quan điểm giải cấu trúc Nho học một cách quá đáng. Người duy nhất viết bài phản bác là Trần Minh (GS ĐH Sư phạm Bắc Kinh, Tổng Biên tập tạp chí Nguyên Đạo). Ông viết: “Văn tài của nhà văn + tầm nhìn của nhà giải thích từ ngữ cổ + tâm trạng “Phẫn thanh” (để tình cảm chi phối lý trí, ngôn ngữ chỉ trút tình cảm mà không chú ý tình hình thực tế) = Chó không nhà: Tôi đọc Luận Ngữ”. Ông chê sách Lý Linh nói văn hóa mà chửi chính trị, trong sách chứa đựng sự hằn thù, căm ghét sâu sắc đối với tư tưởng Nho giáo, tuy sách có tính học thuật nhưng việc chọn tên sách có tính cợt nhả bất kính, khó chấp nhận.

Tranh cãi về Chó không nhà chỉ là sự tiếp diễn cuộc đấu tranh dai dẳng giữa cái gọi là phái theo chủ nghĩa bảo thủ văn hóa với phái theo chủ nghĩa tự do, hoặc phái Sùng Nho với phái Phản Nho (trước đây còn có phái chủ nghĩa Mác, nay không thấy lên tiếng). Thực chất là vấn đề đánh giá vai trò của Nho giáo, của Khổng Tử. Vấn đề này rất rộng và thú vị, nếu có dịp xin bàn sau.