Tả Về Con Chó Nhà Em / Top 6 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Dhrhm.edu.vn

Tả Về Con Chó Nhà Em

Cách đây vài năm, gia đình em có nuôi một chú chó nhỏ. Em yêu quý gọi tên cho chú chó của nhà mình là Mic.

Mic có bộ lông trắng muốt nhìn đẹp lắm. Đôi mắt của chú to và đen láy. Vì rất yêu quý Mic nên bố em đã xây cho chú hẳn một ngôi nhà nhỏ ở ngay bên cạnh nhà em. Em đặt vào đó một chiếc chăn cũ cho Mic nằm. Có chiếc chăn này, mùa đông Mic sẽ không lo bị lạnh.

Mic thông minh lắm, chỉ cần nghe thấy tiếng xe máy của bố về là chú đứng lên quẫy đuôi tỏ vẻ mừng rỡ. Những khi rảnh rỗi, em thường hay nô đùa với Mic. Cách vài ngày, bố em lại tắm cho Mic một lần. Vì thế mà lúc nào chú cũng thơm tho và sạch sẽ. Đêm đến, hễ có tiếng động lạ là chú sủa vang báo hiệu. Phía sau nhà, bố em có nuôi một đàn gà. Bố nói, chú chó Mic là trợ thủ đắc lực của bố trong việc bảo vệ đàn gà. Nhờ có Mic mà khi đi đâu vắng nhà bố cũng cảm thấy yên tâm.

Món mà Mic thích ăn nhất đó chính là xương. Bố em cẩn thận lắm, hàng ngày bố đều nấu một nồi cháo cho Mic ăn. Nhìn Mic ăn cháo và gặm xương một cách ngon lành, em đoán là bố cũng rất vui.

Mic chỉ có một tật xấu duy nhất là rất hay cào, hay cắn dép. Quanh chỗ nằm của Mic là rất nhiều hố đất nông do chú tạo ra. Có lần, chú đã cắn rách mất một chiếc giày mà em rất thích. Lần ấy, em giận Mic lắm nhưng nhìn vẻ mặt ăn năn hối lỗi của chú em lại thấy thương.

Buồn thay, một ngày nọ Mic đã bị người ta bắt đi mất. Hôm ấy, em khóc nhiều lắm. Sau đó bố em có mang về một chút chó khác nhưng trong lòng em chưa bao giờ em quên được hình ảnh chú chó Mic năm nào.

Đó là những giây phút thật đáng nhớ khi lần đầu tiên em được gặp người bạn mới này của mình. Những ngày sau đó, Rôn đã quen hơn và cậu bắt đầu chơi với em. Rôn có bộ lông màu đen tuyền, bóng mượt. Hai cái tai của chú một cái thì cụp xuống, một cái thì vểnh lên giống như tai thỏ. Khi ấy còn nhỏ, tiếng sủa của Rôn cũng khác nhiều so với bây giờ.

Rôn ăn khỏe lắm. Mỗi bữa, cậu ăn được 1 bát ô tô đầy cơm và thức ăn. Hôm nào bố em mua phổi, tiết về nấu thì cậu có thể ăn được nhiều hơn. Chắc vì ăn khỏe nên Rôn lớn nhanh như thổi. Chẳng mấy chốc cậu đã trở thành một chú chó to lớn, vạm vỡ. Tiếng sủa của cậu lúc này đã sắc và vang hơn. Mỗi khi người lạ đến, cậu thường sủa khiến cho họ phải sợ hãi. Tuy nhiên, Rôn không bao giờ cắn ai. Người nào đến nhà em một lần là lần sau Rôn sẽ nhớ và không sủa nữa. Rôn được huấn luyện không bao giờ được chèo lên ghế hay giường nên lúc nào cậu cũng chỉ quanh quẩn bên dưới chân em. Nhiều khi Rôn đang say ngủ nhưng chỉ cần một tiếng động rất nhỏ em lại thấy cậu vểnh tai lên nghe. Hàng ngày khi em đi học về, Rôn lại chạy ra quẫy quẫy cái đuôi nghe chừng mừng lắm.

Nhờ có Rôn, em như có thêm một người bạn nhỏ thân thiết. Lúc buồn, em có thể tâm sự với cậu. Thi thoảng Rôn sẽ sủa gâu gâu như đáp lời. Em rất yêu quý Rôn và mong cậu sẽ ở bên em mãi mãi.

Em Hãy Tả Con Chó Trong Nhà Em

Em hãy tả con chó trong nhà em

Trong cuộc sống hằng ngày, có biết bao nhiêu thứ mà chúng ta gắn bó và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ cái gì khiến chúng ta nghĩ về đầu tiên khi xa nhà không? Đối với một số người, đó có thể là cái nhà, cái cửa gỗ lim mắc tiền, cái cây xương rồng trổ hoa quanh năm, hay cái đệm lò xo rất êm nhưng nằm đau lưng ghê gớm… còn riêng tôi, hình ảnh con chó lớn của gia đình đứng hiên ngang sủa to khi có người đến thu tiền điện làm tôi nhớ nhất.

Con chó nhà tôi tên là Ron (bạn của Harry Potter, nhưng ông già tôi lại gọi là John, còn thằng em tôi thì gọi là Giôn. Nói chung phức tạp. Con Ron không được may mắn như bao con chó khác, phải xa mẹ từ nhỏ (vì bị nhà tôi bắt về nuôi mà). Nó là con chó đực. Tôi nghe người ta nói nó lai giữa giống berger và chó Việt Nam. Tức là hoặc là cha nó là berger, hoặc là má nó là chó berger. Không thể có trường hợp cha má nó đều là chó berger được, vì điều này trái với các nguyên tắc toán học. (tôi đã gặng hỏi nhưng nó không trả lời, chắc nó cũng không biết).

Lúc đầu khi mang nó về nuôi, nó là con chó thứ 5 trong gia đình rồi. Lúc đó con chó lớn tên là Ki, đực 6 tuổi, chó nhị ca tên là Misa, cái 5 tuổi, 2 anh em Kim và Pak mới mang về nuôi trước đó, đực cái 4 tháng. Con Rôn lúc đó 2 tháng, ngoài ra còn có 1 con mèo cái tên Mèo và 1 bầy con tên Mèo Con 1, 2, 3…

Lúc bé con Ron rất mập mạp kháu khỉnh, ăn nhiều ị ít nên tăng cân rất nhanh. Tôi và em tôi rất thích cứ bế lên bế xuống săm se mãi (ba tôi gọi đó là “tình yêu súc vật”) khiến bà má cáu quá gắt lên: “Không được vọc chó!!”, thế là tôi chuyển sang chơi với con Kim và con Pak. Sau đó ít lâu con Kim qua đời vì bệnh máu trắng, 1 tuần sau con Pak bị tai nạn ôtô. Cả 2 con được thả trôi theo dòng kênh Nhiêu Lộc sau khi được gói ghém kĩ càng kèm mỗi đứa 50$ tiền đi đường.

Sau đó có chú bảo vệ cơ quan xin con Misa về nuôi lấy thịt, tôi và em tôi ngăn cản vì nó là hình ảnh Xô Viết duy nhất trong gia đình, nhưng mà ba má tôi nói ở nhà đó nó sẽ sung sướng hơn nhà mình. Tôi Ok cái rụp. Nhưng mà thật xúi quẩy làm sao, sau khi con Misa đi thì con Ki trong 1 lần tuần tra như thường lệ đã bị bọn trộm bắt mất và bán cho mấy chỗ bán thịt chó. Tôi tức quá ra ngoài đường đứng hô to 3 tiếng…rồi đóng cửa đi vào, quên đi dĩ vãng Ki đại ca oai hùng.

Vậy là con Ron trở thành con chó lớn nhất của gia đình tôi. Lúc còn nhỏ trông nó rất có tướng làm lãnh đạo, nhưng mà lớn lên vì hạn chế về thể chất mà nó chỉ quanh quẩn trong xóm tán chó cái thôi. Thực ra con Ron cũng thuộc dạng đẹp mã, trông mặt mày sáng sủa (em tôi gọi là “đẹp trai chó”) mà chỉ có điều hơi bé người, trong nhà có vẻ to, ra ngoài đường thì hơi lùn và ngắn. Thực ra nó cơ bắp lắm, nó có thể so với Lý Liên Kiệt đó.

Con Ron này khôn lắm, sống rất là biết điều và hòa nhã. Nó hay đứng trong nhà sủa ra ngoài khi thấy khách lạ đến (vậy là hay rồi, có con chó trộm vào nhà đuổi nó ra đường nó cũng ra nữa). Mấy thằng bạn tôi quen thân đến nhà chơi nó vẫn sủa như thường. Đúng rồi! Vì mấy thằng này mất dạy. Nhưng mà khi bạn tôi vào nhà rồi thì con Ron không sủa nữa, vì nó biết chủ của nó cũng thuộc dạng như bọn kia, cười cười nói nói mà không hiểu mình nói gì.

Con Ron ngoại trừ lúc đói với mắc ị ra thì nó luôn ngoan ngoãn nằm trước sân. Lâu lâu tôi thấy nó nhìn xa xăm về phía đường chân trời một cách buồn rầu, thấy tội nghiệp lắm. Con chó cũng có linh hồn mà. Chắc nó buồn chuyện tình cảm chi đó.

Có hôm một ông hàng xóm gõ cửa nhà tôi. Gõ cửa không ai ra nên ổng bấm chuông nhà tôi. Ông này hồi xưa là đệ tử ba tôi mà giờ giàu lắm, không làm đệ tử nữa vì ba tôi nghèo hơn. Ổng mang 2 con chó con xinh xắn đến đưa cho má tôi nói là con Ron nhà tôi và con Hermionie nhà ổng yêu nhau, đây là 2 trong số 4 đứa con của chúng nó, gửi chị nuôi lấy thảo. Má tôi từ chối vì nhà tôi sắp chuyển đi rồi không nuôi được. Vậy cho nên ổng mang về nhà nuôi tiếp….

Sau đó thì tôi phải chuyển đi xa, chưa về cho nên không biết con Ron giờ thế nào.

Minh Nguyệt

Tả Lại Con Chó Nhà Em

Từ trước đến nay, gai đình em đã nuôi khá nhiều chú chó nhưng Mực là một con chó khôn ngoan và hiền lành hơn cả. Nó sống với gia đình em đến nay đã gần hai cái tết.

Ngoài cái ức trắng mịn, toàn thân Mực đen như hắc ín. Đây cũng là lí do mà mọi người gọi nó là Mực. Nó nặng chừng khoảng mười lăm kí, thân hình to cao, có lẽ đến tầm ngực em. Đầu nó to gần bằng trái bưởi cỡ lớn. Hai tai lúc nào cũng cúp về phía trước. Mỗi khi nghe ngóng điều gì hai cái tai ấy cứ dựng đứng lên. Nó có thể phát hiện được tiếng chân người lạ hay quen từ tít đằng xa. Đôi mắt to tròn màu nâu sẫm. Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt. Mấy sợi ria mép lún phún cùng mấy cái râu khôn dưới cằm đen cứng, trông Mực thật oai vệ. Mõm nó to và dài mỗi khi nó ngáp để lộ những chiếc răng nhọn hoắt trông đến rợn người. Cái lưỡi màu hồng nhạt thè ra ngoài mỗi khi nó đi từ ngoài nắng về. Những lúc nghỉ ngơi Mực thường dùng lưỡi vuốt ve bộ lông bóng mượt của mình.

Mực rất khôn ngoan, nó hiểu được ý chủ. Bố bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì nó chống hai chân trước lên, ngọ nguậy cái đầu, còn cái đuôi thì ngoắt qua ngoắt lại như một cái chổi lông. Mỗi lần khách đến chơi, nó thường sủa lên vài tiếng báo cho chủ nhà biết. Khách lạ, nó đứng ngáng ngay ở cửa, mắt gườm gườm nhìn khách lại còn nhăn cái bộ mặt xấu xí để lòi hai cái răng nanh trông đến khiếp, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cắn ai. Còn khách quen thì nó vẫy đuôi rối rít, có lúc còn nhảy hai chân trước lên như có ý bắt tay vui mừng chào khách. Đặc biệt, mỗi lúc em đi học về, vừa mới dựng xe ở trước cổng đã thấy Mực từ trong bậc cửa phóng ra, cái đuôi dài xù lông ngoắt lia lịa. Miệng phát ra những tiếng ư ử, ánh mắt long lanh nhìn em không chớp. Rồi nó cọ cọ cái mõm ướt vào đùi, tay em, hai chân trước co lên, cào cào trên không. Những lúc như thế, em chỉ biết xoa xoa vào đầu nó, và cầm chân trước rung rung vài cái rồi khẽ nói: “Cám ơn Mực! Nào, ta cùng vào!”. Nó lon ton chạy theo em từ ngõ vào đến nhà mới quay trở lại bậc cửa nằm trông nhà.

Tốì đến Mực thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết, trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nào chú cùng đều phát hiện được cả. Có lần, tên trộm vừa mới lẻn vào định rinh đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà, Mực từ bậc cửa phóng ra sủa mấy tiếng. Thấy động, tên trộm vội lùi dần ra cửa. Mực biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xén gọn một miếng quần làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm.

Mực khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon em đều dành cho Mực một ít. Mực mừng lắm.

Dàn Ý Tả Con Chó Nhà Em

Đề bài: Em hãy lập dàn ý tả con chó nhà em.

I. Mở bài

– Giới thiệu sơ qua về con chó nhà em.

– Nói qua cảm nghĩ của em về con chó này: nó giúp ích cho gia đình em vào việc gì, em yêu quý nó như thế nào. Chó là người bạn nhỏ thân thiết của em.

II. Thân bài

– Giới thiệu về xuất xứ của con chó: con chó này được gia đình em nuôi từ khi nào, cho được mua ngoài chợ, được xin về nuôi hay nhặt được ở một nơi nào đó.

– Con chó nhà em thuộc giống chó gì: chó béc giê, chó Nhật, chó Bắc Kinh, chó Phú Quốc,… Có thể nêu qua đặc điểm về giống chó này.

– Tả về hình dáng bên ngoài của con chó: màu lông, kích thước,…

+ Lông của chó có màu gì: màu đen, màu vàng, màu trắng,… Lông dài hay ngắn, xù hay mượt?

+ Kích thước của chó to hay nhỏ: kích thước tùy thuộc vào giống chó cũng như độ tuổi của nó. Có những giống chó không thể lớn được chẳng hạn như Chihuahua. Có những giống chó lại rất to như chó Alaska.

+ Tả mặt mũi con chó: gương mặt của nó như thế nào. Hai con mắt to tròn ra sao, chúng có màu gì. Hai cái tai của con chó vểnh cao hay cụp xuống. Cũng có những giống chó một bên tai vểnh còn một bên tai cụp.

+ Mõm của con chó nhô ra phía trước. Cái miệng rộng mỗi khi há sẽ để lộ ra hàm răng nhọn hoắt. Cái mũi có màu đen và trông lúc nào cũng có vẻ ướt nước.

+ 4 cái chân của con chó trông như thế nào: tùy thuộc vào từng giống chó mà tả chân dài hay chân ngắn. Bàn chân của chúng có phần thịt dầy và những cái móng vuốt sắc nhọn không thể co lại.

+ Con chó nhà em hiền lành hay hung dữ. Tiếng sủa của nó nghe như thế nào. Chó có bao giờ cắn người không. Khi gặp người lạ, người quen thì chúng thể hiện thái độ như thế nào. Thường là chúng sẽ mừng rỡ và quẫy đuôi khi gặp người quen và sủa lớn khi gặp người lạ.

+ Hoạt động thường ngày của chó như thế nào. Nó đi lại quanh sân nhà, nằm ngủ lim dim, chơi đùa với con mèo. Chó mừng rỡ chạy ra đón mỗi khi em đi học về.

+ Ban đêm chó ngủ ngoài sân để canh giữ nhà. Chỉ một tiếng động rất nhỏ nó cũng nghe thấy. Nhờ có nó mà kẻ trộm không dám bén mảng đến khu vực quanh nhà. Những con chuột cũng phải sợ hãi và bỏ đi thật xa.

+ Ngày nghỉ em thường dẫn chó đi dạo quanh trong công viên và để nó được chạy chơi tự do đùa nghịch.

III. Kết bài

– Nêu cảm nhận của em về con chó này. Em yêu quý nó ra sao và muốn gắn bó với nó như thế nào.

– Gia đình em ai cũng yêu quý con chó này. Hứa hẹn về việc em sẽ chăm sóc cho chó thật là tốt.

Nhã Đan