Tả Về Chú Chó Nhà Em / Top 12 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 9/2023 # Top Trend | Dhrhm.edu.vn

Tả Về Con Chó Nhà Em

Cách đây vài năm, gia đình em có nuôi một chú chó nhỏ. Em yêu quý gọi tên cho chú chó của nhà mình là Mic.

Mic có bộ lông trắng muốt nhìn đẹp lắm. Đôi mắt của chú to và đen láy. Vì rất yêu quý Mic nên bố em đã xây cho chú hẳn một ngôi nhà nhỏ ở ngay bên cạnh nhà em. Em đặt vào đó một chiếc chăn cũ cho Mic nằm. Có chiếc chăn này, mùa đông Mic sẽ không lo bị lạnh.

Mic thông minh lắm, chỉ cần nghe thấy tiếng xe máy của bố về là chú đứng lên quẫy đuôi tỏ vẻ mừng rỡ. Những khi rảnh rỗi, em thường hay nô đùa với Mic. Cách vài ngày, bố em lại tắm cho Mic một lần. Vì thế mà lúc nào chú cũng thơm tho và sạch sẽ. Đêm đến, hễ có tiếng động lạ là chú sủa vang báo hiệu. Phía sau nhà, bố em có nuôi một đàn gà. Bố nói, chú chó Mic là trợ thủ đắc lực của bố trong việc bảo vệ đàn gà. Nhờ có Mic mà khi đi đâu vắng nhà bố cũng cảm thấy yên tâm.

Món mà Mic thích ăn nhất đó chính là xương. Bố em cẩn thận lắm, hàng ngày bố đều nấu một nồi cháo cho Mic ăn. Nhìn Mic ăn cháo và gặm xương một cách ngon lành, em đoán là bố cũng rất vui.

Mic chỉ có một tật xấu duy nhất là rất hay cào, hay cắn dép. Quanh chỗ nằm của Mic là rất nhiều hố đất nông do chú tạo ra. Có lần, chú đã cắn rách mất một chiếc giày mà em rất thích. Lần ấy, em giận Mic lắm nhưng nhìn vẻ mặt ăn năn hối lỗi của chú em lại thấy thương.

Buồn thay, một ngày nọ Mic đã bị người ta bắt đi mất. Hôm ấy, em khóc nhiều lắm. Sau đó bố em có mang về một chút chó khác nhưng trong lòng em chưa bao giờ em quên được hình ảnh chú chó Mic năm nào.

Đó là những giây phút thật đáng nhớ khi lần đầu tiên em được gặp người bạn mới này của mình. Những ngày sau đó, Rôn đã quen hơn và cậu bắt đầu chơi với em. Rôn có bộ lông màu đen tuyền, bóng mượt. Hai cái tai của chú một cái thì cụp xuống, một cái thì vểnh lên giống như tai thỏ. Khi ấy còn nhỏ, tiếng sủa của Rôn cũng khác nhiều so với bây giờ.

Rôn ăn khỏe lắm. Mỗi bữa, cậu ăn được 1 bát ô tô đầy cơm và thức ăn. Hôm nào bố em mua phổi, tiết về nấu thì cậu có thể ăn được nhiều hơn. Chắc vì ăn khỏe nên Rôn lớn nhanh như thổi. Chẳng mấy chốc cậu đã trở thành một chú chó to lớn, vạm vỡ. Tiếng sủa của cậu lúc này đã sắc và vang hơn. Mỗi khi người lạ đến, cậu thường sủa khiến cho họ phải sợ hãi. Tuy nhiên, Rôn không bao giờ cắn ai. Người nào đến nhà em một lần là lần sau Rôn sẽ nhớ và không sủa nữa. Rôn được huấn luyện không bao giờ được chèo lên ghế hay giường nên lúc nào cậu cũng chỉ quanh quẩn bên dưới chân em. Nhiều khi Rôn đang say ngủ nhưng chỉ cần một tiếng động rất nhỏ em lại thấy cậu vểnh tai lên nghe. Hàng ngày khi em đi học về, Rôn lại chạy ra quẫy quẫy cái đuôi nghe chừng mừng lắm.

Nhờ có Rôn, em như có thêm một người bạn nhỏ thân thiết. Lúc buồn, em có thể tâm sự với cậu. Thi thoảng Rôn sẽ sủa gâu gâu như đáp lời. Em rất yêu quý Rôn và mong cậu sẽ ở bên em mãi mãi.

Tả Về Con Chó Nhà Em Nuôi

Đề bài: Tả về con chó nhà em

Con chó Mic nhà em nuôi đã được hai năm nay rồi. Nó là một con chó đẹp và rất thông minh mà em từng thấy.

Con chó nhà em đến giờ nặng khoảng hơn mười cân. Thân hình nó dài như cái phích nước. Nó thuộc giống chó cái nên từ ngày nuôi nó, nó đã sinh được một lứa rồi. Bộ lông nó màu vàng đậm rất đẹp. Bộ lông nó dày và mượt mà như nhung nhưng cứ hay bị rụng ra sân nhà. Trông nó phổng phao lắm, nó đẹp và khỏe khoắn vô cùng. Cái đuôi dài lúc nào cũng ngoe nguẩy khắp mọi hướng. Khi đùa giỡn với người nhà, cái đuôi ấy lại cong tít lên, còn khi gặp người lạ thì cái đuôi ấy lại cụp xuống, lông cổ nó lại xù ra trông nó cũng đáng sợ không kém. Bốn chân nó có móng vuốt dày và cứng, bên dưới là nệm thịt màu xám êm ái nên khi nó đi nhẹ nhàng lắm lại chẳng gây ra tiếng động nào. Cái đầu nó to và cái mõm dài màu đen cứ sủa gâu gâu. Cái mũi khụt khịt ướt át và bộ ria mép có những cái lông dài mọc xung. Đặc biệt nó có một hàm răng chắc chắn và sáng bóng. Hàm răng ấy có thể ăn bất cứ những loại xương tưởng chừng như cứng nhất. Hai cái tai bé như hai cái lá nhãn vểnh lên rồi cụp xuống thật buồn cười. Đôi mắt đen, ngây ngô như không có tội tình gì vậy. Nhìn nó lúc ăn cơm mới thấy đã mắt. Nó ăn ngon lành, liếm láp sạch sẽ không còn một hạt. Nó dễ nuôi lắm, khi thì em cho nó ăn cơm cá, khi thì chỉ cho nó ăn cơm canh vậy mà nó cũng ăn hết nên cả nhà em ai cũng thương yêu nó. Khi ăn xong bụng nó phình to rồi nằm ệch ra góc bếp ngủ. Buổi tối nó lại thức cả đêm để trông nhà và canh cho mọi người trong gia đình em có một giấc ngủ trọn vẹn.

Từ khi nuôi con chó này, gia đình em thấy vui vẻ hẳn lên. Tuy nó là một con vật nhưng nó lại hiểu cảm xúc của con người và rất trung thành với gia đình em nên em yêu thương nó vô cùng.

Một trong những con vật trung thành nhất với con người đó chính là con chó. Nhà em cũng nuôi một con chó rất đáng yêu, em quen gọi nó là chú chó Lu.

Chú chó Lu nhà em năm nay tròn hai tuổi. Ngày mới mua nó về nó bé tí ti nên em hay cưng nựng nó lắm. Giờ lớn rồi nó không còn đáng yêu như ngày bé nhưng nó lại trưởng thành và lớn hơn rất nhiều. Nó hiện giờ nặng mười cân và đã trở thành một “chàng trai” thực thụ. Nhìn nó oai vệ và đẹp lắm. Với một bộ lông đen bóng như nhung và dày mượt càng làm tôn thêm cái vẻ đẹp oai phong của nó. Bốn chân nó to và những bước đi rất chắc chắn. Cái móng vuốt dài cứ loẹt quẹt khắp sân nhà. Chiếc nệm thịt giúp nó di chuyển nhẹ nhàng hơn trong đêm tối. Cái đầu to và cái mõm dài lâu lâu cứ thè cái lưỡi hồng ra khi trời nóng bức. Đôi tai dựng ngược, bên trong tai có những cái lông màu trắng giống như bộ ria mép của nó. Hàm răng nó có cái dài cái ngắn và nhọn hoắt. Hàm răng giúp nó ăn những thức ăn cứng hay dùng để ngoạm lấy con mồi. Mắt nó tròn như hai hạt nhãn vậy mà cứ long lanh như đang mong muốn một điều gì đó. Hàng ngày em đều tắm cho nó. Nó là một con chó rất giỏi, nó có thể bơi quanh ao nhà em một hai vòng. Nó ở sạch và cũng thích bơi lắm. Còn khi ăn, nó cũng ăn rất giỏi, cho ăn bao nhiêu là ăn hết bấy nhiêu nên nó chóng lớn lắm. Nó thích ăn xương, nó có thể nằm gặm cái xương thì sáng đến tối mà không biết chán. Ban ngày nó chỉ nằm dài trước sân mắt lim dim ngủ như không biết gì. Ban đêm nó lại thức để canh giữ nhà cho gia đình em. Nếu có người lạ là nó lại sủa lên gâu gâu báo hiệu cho mọi người trong nhà biết có người lạ đến. Lâu lâu nó lại khoe thành tích bắt được một vài con chuột nhắt trong bếp. Nó thật đáng yêu phải không nào.

Em sẽ chăm sóc cho con chó nhà em cẩn thận để nó không bao giờ bị ốm. Em yêu thương nó như yêu thương chính bản thân mình.

Vũ Thị Sinh

Để Bài Văn: Em Hãy Tả Chú Chó Đáng Yêu Nhà Em.

Trong nhà em có rất nhiều vật nuôi nhưng em lại hay chơi và thân thiết với chú Vện đáng yêu

Chú có một bộ lông màu nâu xen kẽ những đốm trắng vằn vện. Cái đều nhỏ nhắn, trông giống như một cái yên xe đạp. Hai tai lúc nào cũng dông dông dựng đứng như đang nghe ngóng một điều gì. Đôi mắt vằn đen có vẻ rất hiền lành, nhưng ban đêm đôi mắt ấy sáng quắc giúp chú có thể nhìn rõ mọi vật. Cái miệng thoạt nhìn có vẻ hiền lành, nhưng khi chú gầm lên, những chiếc răng nanh hiện ra trông dữ tợn. Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Chùm lông đuôi xù xì, xoắn thành hình chữ o, phe phẩy khi vui vẻ, duỗi ra khi buồn rầu. Những lúc em đi học về. Mới thoạt nhìn thấy ở đầu ngõ, chú đã vui mừng nhảy chôm hai chân trước lên bắt tay em, tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả gia đình em đang đánh một giấc ngon lành sau một ngày làm việc mệt nhọc. Nhưng, chú vẫn thức, vẫn đứng đó canh giấc ngủ cho cả nhà. Những khi có người lạ xuất hiện, chú nhe hai hằm răng thật dữ tợn, sủa “gân, gân” ầm ĩ.. Tùy là chó nhưng chú cũng rất ghét chuột. Chíp, chíp”, một con chuột to gan đang đi trước mõm chú đấy. Con chuột xấu số, không biết Vện ta đang tức giận, vẫn vô tư nhấm nháp từng hạt thóc ngon lành. Bỗng “ào” một cái, chú chuột đã nằm gọn trong móng vuốt của chú. Thực ra, chú ta chỉ định hù dọa con chuột thôi. Nhưng vì vồ quá mạnh nên con chuột thảm thương đã chết tự bao giờ.

Thường ngày, khi ăn cơm với chú thì khỏi phải chê. Chú ăn lia lịa, ăn không kịp nuốt, em vừa mới ăn được có nửa chén cơm mà chú đã dọn sạch cả cái xoan to. Ăn xong chủ còn liếm lại thật kĩ như thể không để cho một hạt cơm nào còn sót lại, trông mới dễ ghét làm sao! Hình như chú thích em lắm! Khi em xem tivi, chú hay đến bên em, dụi dụi vào chân như muốn em vuốt ve bộ lông mềm mại hay nựng nịu với chủ một tí. Em quý chủ lắm! Những lúc rảnh rỗi, em thường cùng chú chơi đùa không biết chán. Vào những lúc đó, mọi phiền toái trong đầu em đều tan biến. Vện đen của em là như thể đó. Khôn ngoan và thật đáng yêu!

Tháng trước ba em về thăm nội. Bà nội gửi cho em một chú chó con, trông thật xinh xắn.

Em đặt tên nó là Nick. Nick có lông màu vàng rơm. Nó đã được sáu tháng tuổi và lớn bằng cái phích to. Cái đầu chú cún con to gần bằng trái bưởi, trên đầu còn có một cái xoắn màu đen trông rất đáng yêu. Đôi tai vểnh và chiếc mỏm đen ướt, cái lưỡi hồng hồng. Bộ ria mép vểnh lên trông giống như của một chú hổ con. Cái miệng thoạt nhìn có vẻ hiền lành, nhưng khi chú gấm lên, những chiếc răng nanh hiện ra trông dữ tợn như một con ác thú. Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Nick tuy nhỏ nhưng thân hình rất cân đối. Đám lông trắng ôm lấy cái ức nở, trông như chiếc yếm trẻ con. Bụng nó thon, bốn chân cao và có móng đeo. Cái đuôi xù uốn cong thành một vòng tròn trên lưng nó. Sáng sáng, Nick hay nằm ngoài thềm sưởi nắng một cách ngoan ngoãn. Cái mõm gác lên hai chân trước, mắt lim dim như ngủ, nhưng đôi tai vểnh lên nghe ngóng. Hễ có người lạ vào nhà là nó sủa ngay. Trưa nào em đi học về nó cũng lon ton ra tận cổng đón mừng, cái đuôi ngoáy tít như muốn chôm lên người em. Nhưng Nick cũng nghịch ghê lắm. Có hôm, nó đã giấu biệt đồ của em, phải dỗ ngon ngọt bằng cách thưởng cho chú mấy cái bánh quy thì chú mới chịu trả. Em thường cho chú ăn, còn chị em vài ngày lại tắm cho nó một lần.

Em thích Nick lắm vì nó dễ thương và tinh khôn. Nick không chỉ biết trông nhà giỏi mà còn như là người bạn nhỏ của em.

Em Hãy Tả Con Chó Trong Nhà Em

Em hãy tả con chó trong nhà em

Trong cuộc sống hằng ngày, có biết bao nhiêu thứ mà chúng ta gắn bó và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ cái gì khiến chúng ta nghĩ về đầu tiên khi xa nhà không? Đối với một số người, đó có thể là cái nhà, cái cửa gỗ lim mắc tiền, cái cây xương rồng trổ hoa quanh năm, hay cái đệm lò xo rất êm nhưng nằm đau lưng ghê gớm… còn riêng tôi, hình ảnh con chó lớn của gia đình đứng hiên ngang sủa to khi có người đến thu tiền điện làm tôi nhớ nhất.

Con chó nhà tôi tên là Ron (bạn của Harry Potter, nhưng ông già tôi lại gọi là John, còn thằng em tôi thì gọi là Giôn. Nói chung phức tạp. Con Ron không được may mắn như bao con chó khác, phải xa mẹ từ nhỏ (vì bị nhà tôi bắt về nuôi mà). Nó là con chó đực. Tôi nghe người ta nói nó lai giữa giống berger và chó Việt Nam. Tức là hoặc là cha nó là berger, hoặc là má nó là chó berger. Không thể có trường hợp cha má nó đều là chó berger được, vì điều này trái với các nguyên tắc toán học. (tôi đã gặng hỏi nhưng nó không trả lời, chắc nó cũng không biết).

Lúc đầu khi mang nó về nuôi, nó là con chó thứ 5 trong gia đình rồi. Lúc đó con chó lớn tên là Ki, đực 6 tuổi, chó nhị ca tên là Misa, cái 5 tuổi, 2 anh em Kim và Pak mới mang về nuôi trước đó, đực cái 4 tháng. Con Rôn lúc đó 2 tháng, ngoài ra còn có 1 con mèo cái tên Mèo và 1 bầy con tên Mèo Con 1, 2, 3…

Lúc bé con Ron rất mập mạp kháu khỉnh, ăn nhiều ị ít nên tăng cân rất nhanh. Tôi và em tôi rất thích cứ bế lên bế xuống săm se mãi (ba tôi gọi đó là “tình yêu súc vật”) khiến bà má cáu quá gắt lên: “Không được vọc chó!!”, thế là tôi chuyển sang chơi với con Kim và con Pak. Sau đó ít lâu con Kim qua đời vì bệnh máu trắng, 1 tuần sau con Pak bị tai nạn ôtô. Cả 2 con được thả trôi theo dòng kênh Nhiêu Lộc sau khi được gói ghém kĩ càng kèm mỗi đứa 50$ tiền đi đường.

Sau đó có chú bảo vệ cơ quan xin con Misa về nuôi lấy thịt, tôi và em tôi ngăn cản vì nó là hình ảnh Xô Viết duy nhất trong gia đình, nhưng mà ba má tôi nói ở nhà đó nó sẽ sung sướng hơn nhà mình. Tôi Ok cái rụp. Nhưng mà thật xúi quẩy làm sao, sau khi con Misa đi thì con Ki trong 1 lần tuần tra như thường lệ đã bị bọn trộm bắt mất và bán cho mấy chỗ bán thịt chó. Tôi tức quá ra ngoài đường đứng hô to 3 tiếng…rồi đóng cửa đi vào, quên đi dĩ vãng Ki đại ca oai hùng.

Vậy là con Ron trở thành con chó lớn nhất của gia đình tôi. Lúc còn nhỏ trông nó rất có tướng làm lãnh đạo, nhưng mà lớn lên vì hạn chế về thể chất mà nó chỉ quanh quẩn trong xóm tán chó cái thôi. Thực ra con Ron cũng thuộc dạng đẹp mã, trông mặt mày sáng sủa (em tôi gọi là “đẹp trai chó”) mà chỉ có điều hơi bé người, trong nhà có vẻ to, ra ngoài đường thì hơi lùn và ngắn. Thực ra nó cơ bắp lắm, nó có thể so với Lý Liên Kiệt đó.

Con Ron này khôn lắm, sống rất là biết điều và hòa nhã. Nó hay đứng trong nhà sủa ra ngoài khi thấy khách lạ đến (vậy là hay rồi, có con chó trộm vào nhà đuổi nó ra đường nó cũng ra nữa). Mấy thằng bạn tôi quen thân đến nhà chơi nó vẫn sủa như thường. Đúng rồi! Vì mấy thằng này mất dạy. Nhưng mà khi bạn tôi vào nhà rồi thì con Ron không sủa nữa, vì nó biết chủ của nó cũng thuộc dạng như bọn kia, cười cười nói nói mà không hiểu mình nói gì.

Con Ron ngoại trừ lúc đói với mắc ị ra thì nó luôn ngoan ngoãn nằm trước sân. Lâu lâu tôi thấy nó nhìn xa xăm về phía đường chân trời một cách buồn rầu, thấy tội nghiệp lắm. Con chó cũng có linh hồn mà. Chắc nó buồn chuyện tình cảm chi đó.

Có hôm một ông hàng xóm gõ cửa nhà tôi. Gõ cửa không ai ra nên ổng bấm chuông nhà tôi. Ông này hồi xưa là đệ tử ba tôi mà giờ giàu lắm, không làm đệ tử nữa vì ba tôi nghèo hơn. Ổng mang 2 con chó con xinh xắn đến đưa cho má tôi nói là con Ron nhà tôi và con Hermionie nhà ổng yêu nhau, đây là 2 trong số 4 đứa con của chúng nó, gửi chị nuôi lấy thảo. Má tôi từ chối vì nhà tôi sắp chuyển đi rồi không nuôi được. Vậy cho nên ổng mang về nhà nuôi tiếp….

Sau đó thì tôi phải chuyển đi xa, chưa về cho nên không biết con Ron giờ thế nào.

Minh Nguyệt

Tả Con Chó Nhà Em

Tả con chó nhà em – Văn hay lớp 2

Biết em rất yêu quý chó nên kỳ nghỉ hè vừa rồi về chơi với bà ngoại, bà cho em một con chó rất dễ thương, lúc đó chú chó mới được 3 tháng tuổi, em nhìn chú chó là đã thích ngay rồi, em xin bà và khi về bế chú chó theo, em đặt tên cho chú là Misa.

“A, chú cún con đẹp quá!”. Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li – một cái tên thật hợp với chú cún xinh đẹp này.

Li Li có hai màu trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi chú đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên, màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn trắng tinh ở hai bên khoé miệng. Thân chú được khoác chiếc áo màu trắng, điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây chuối phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc. Còn Li Li, nó vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người.

Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu, gâu…” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được nên im ngay, rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào.

Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho nó khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và tỏ vẻ biết ơn.

Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.

Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.

Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.

Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.

Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.

Hồng Loan tổng hợp

Chuyên mục: Văn mẫu lớp 2Thẻ: Van ta lop 2

Bài viết mới

Đồng biến, nghịch biến của hàm số bậc ba

Lý thuyết đồng biến, nghịch biến của hàm số

Bài 1: Mệnh đề – Toán 10

Trắc nghiệm Mệnh đề

Các dạng toán về mệnh đề – Toán 10

Sách Toán© 2023 – 2023 – Giải bài tập Toán, Lý, Hóa, Sinh, Anh, soạn Văn, Sách tham khảo và Đề thi.

THÔNG TIN:Giới thiệu – Liên hệ – Bản quyền – Sitemap – Quy định – Hướng dẫn