Karaoke Vọng Cổ Chó Mực Đầu Cáo / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 5/2023 # Top View | Dhrhm.edu.vn

Bài Hát: Chó Mực Đầu Cáo

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Xin chào các bạn mình là Nguyễn Văn Hường ! các bạn nào thuộc những bài hát của Văn Hường thì đăng lên nha Cám ơn rất nhiều

Đọc Truyện Danh Gia Vọng Tộc

Mọi người nghe tiếng quay lại nhìn, thấy một cô nương mặc xiêm y xanh ngọc, đội mũ trùm đầu, dáng vóc cao gầy mảnh mai đang chầm chậm bước tới, tuy không nhìn thấy gương mặt cô gái ấy, nhưng chỉ qua phong thái điềm tĩnh và giọng nói nhã nhặn kia, cũng khiến người khác nhận ra rằng đây là một vị tiểu thư khuê các cực kỳ xinh đẹp và được dạy dỗ tử tế.

Thấy nàng từ tốn bước tới, tỏ vẻ lo lắng quan tâm đến chàng trai vừa lớn giọng trách mắng phủ Võ An Hầu, ai nấy liền biết ngay vị này ắt hẳn chính là Diêu Tứ tiểu thư, cô con gái ngọc ngà của Diêu cố Tri phủ.

Hơn nữa đằng sau lưng Diêu Tiểu thư còn có hai nhóm người, gồm hai vị công tử tướng mạo khí chất thượng đẳng, cùng mấy gã sai vặt và nha hoàn vận áo gấm như thể là nô tài xuất thân gia tộc quyền quý.

Vạn thị ngây ngẩn trắng mắt dòm Cẩm Sắt, trong lòng dâng nỗi hốt hoảng. Triệu ma ma thì tỏ vẻ lo âu giúp đỡ nàng ta đứng dậy từ trên đất rồi nói: “Phu nhân không sao chứ? Người xem, Diêu tiểu thư rất ổn mà? Người đừng hoảng sợ! Diêu tiểu thư vừa nãy khi tách khỏi con bé nha hoàn, cũng may đúng lúc gặp gỡ với nhóm của lão nô. Thế tử nhà lão nô và Tiêu công tử hôm nay chợt nổi hứng muốn ra sau núi ngắm hoa, nghe nói Diêu thiếu gia bị thương, cho nên muốn cùng đưa Diêu tiểu thư lên núi, đường lên núi cũng không phải chỉ có một, có lẽ nhóm lão nô đi một con đường mòn khác nên mới không gặp được phu nhân.”

Mọi người nghe vậy chợt bừng tỉnh ra, có người đầu óc kém nhanh nhạy thì nghĩ chuyện này chắc là hiểu lầm, nhưng đa số mọi người đều ngẫm việc này không đơn giản, vì chỉ nhìn phu nhân Võ An Hầu thay đổi sắc mặt liên tục, lại thêm ánh mắt vị thế tử Võ An Hầu nhìn mẫu thân mình thì ai nấy đều nghĩ trong chuyện này ắt hẳn có điều mờ ám.

Hiện giờ Vạn thị vừa hoảng vừa sợ, vừa hối hận vừa bực tức, trong nhất thời nàng ta không thể hiểu nổi rốt cuộc là ai đã phá tan kế hoạch của nàng. Là Diêu Cẩm Sắt đoán ra manh mối nên vẫn luôn diễn kịch với nàng? Hay chăng do Diêu Cẩm Sắt may mắn, thật sự vừa khéo tránh thoát nạn này? Hoặc do mưu tính của nàng bị phủ Trấn Quốc Công phát hiện manh mối, nên ra tay giúp đỡ Diêu Cẩm Sắt một phen?

Nếu là Diêu Cẩm Sắt thì không đáng sợ, chỉ sợ là Trấn Quốc Công phủ thì quả thật hỏng bét, như vậy chứng tỏ Trấn Quốc Công phủ đã quyết định đối đầu với Võ An Hầu phủ. Hơn nữa lần này nàng hành sự bị người nắm được sai sót, nếu bởi vậy mà Trấn Quốc Công phủ nhân cơ hội gây khó dễ cho Võ An Hầu phủ, vậy nàng nên làm thế nào bây giờ. Sợ rằng khi trở về, phu quân sẽ không tha cho nàng mất!

Vạn thị chìm trong hoảng sợ, nhưng lúc này hầu như chẳng có ai thèm đoái hoài tới, đám dân chúng thích xem náo nhiệt hiện giờ chỉ tò mò một nỗi, nếu cô gái bị làm nhục trong phòng không phải là Diêu tiểu thư, vậy nàng ta rốt cuộc là ai?

Như thể trả lời nghi vấn cho mọi người, bỗng dưng Diêu Tứ tiểu thư ngạc nhiên cất tiếng: “Thu Bình? Ngươi sao vậy, vừa nãy ta đi đến đây thấy hơi chóng mặt một chút, sau đó liền chẳng thấy bóng dáng ngươi đâu, may mà trong lúc ta tìm ngươi gặp được nhóm người của phủ Trấn Quốc Công. Ngươi vừa đi đâu vậy, sao lại để ta phải tìm kiếm như thế… Rốt cuộc ngươi gặp chuyện gì?”

Cẩm Sắt dứt lời không hề đợi Thu Bình đáp lại, lập tức cúi người thi lễ với Vạn thị, thốt đầy áy náy: “Dì sai nha hoàn đưa con lên núi, thế mà con không để ý tốt đến nó, mong dì thứ lỗi.”

Vạn thị vô cùng tức giận, nhưng hiện giờ vẫn phải nghiến răng xốc lại tinh thần, nàng ta tiến lên tỏ vẻ thân thiết kéo tay Cẩm Sắt rồi nói: “Sao có thể trách con, con bé này cũng thật là, làm gì có đạo lý chủ tử phải chăm lo cho nô tài chứ! Dì sai nó lên núi, thế mà nó dám bỏ mặc con, bây giờ gặp phải kẻ xấu là do số nó đã vậy, sao có thể trách con.”

Mọi người thấy Cẩm Sắt lễ phép như vậy, lại trông nàng có vẻ hoang mang như thế, ai nấy đều dấy niềm suy tư. Nếu phu nhân Võ An Hầu thật sự là người tốt, vậy sao Diêu tiểu thư lại phải cẩn thận dè dặt như vậy? Nếu cô gái trong căn nhà đá chính là nha hoàn phủ Võ An Hầu, sao đang yên đang lành lại bị lôi vào trong phòng làm nhục, hơn nữa vừa nãy Cẩm Sắt nói rằng nàng đi đến chỗ này thì bị choáng váng chóng mặt , con bé nha hoàn lại biến mất không thấy tăm tích, dù có là kẻ ngốc nghếch tới đâu cũng đều đoán ra trong chuyện này ắt hẳn có mùi khác thường.

Ai nấy nghĩ thầm may mà Diêu tiểu thư cao số, may mắn gặp được nhóm người phủ Trấn Quốc Công, nếu không chẳng hiểu sẽ ra sao.

Vạn thị thấy tình thế đột ngột thay đổi, trong nháy mắt sự tình chuyển biến long trời lở đất, nàng ta sao có thể không cuống? Đương lúc gấp gáp, nàng ta đột nhiên nhớ ra một chuyện cực kỳ quan trọng.

Bức họa! Phải lấy ra bức họa kia!

Lúc trước vì để dụ dỗ gã họ Thôi nảy sinh ý xấu, nàng đã từng sai quản gia tặng hắn một bức họa chân dung Diêu Cẩm Sắt. Hắn ta coi trọng Cẩm Sắt như vậy, chắc chắn sẽ mang theo bức họa trên người! Tuy dùng bức họa ấy để bôi nhọ thanh danh Cẩm Sắt có vẻ hơi khiên cưỡng, nhưng ít nhiều cũng có thể xoay chuyển tình thế!

Nàng ta vừa nhớ ra, chợt làm bộ giận dữ ngoảnh sang gã họ Thôi, lớn giọng nhiếc mắng: “Nói! Ngươi rốt cuộc là kẻ nào? Nha hoàn Hầu phủ ta há để cho ngươi tùy ý làm nhục!”

Gã họ Thôi từ bé đến lớn luôn được chiều chuộng ăn sung mặc sướng, ngoại trừ ăn chơi trác táng đùa giỡn đàn bà ra thì đích thực là một kẻ bỏ đi, hắn đã bao giờ gặp phải tình cảnh bậc này?

Chuyện lần này vốn do quản gia Hầu phủ xúi giục, thứ nhất hắn có tà tâm riêng, thứ hai hắn muốn mượn cơ hội này để móc nối quan hệ với Hầu phủ, để những kẻ vốn xem thường hắn phải trắng mắt ra, hắn muốn phụ thân đương sốt ruột lo lắng tìm cách khắp nơi nhìn xem, đứa con trai của người cũng là kẻ có bản lĩnh.

Cho đến tận khi bà vú xông vào hắn vẫn còn lầm tưởng cô gái trong phòng xác thực là thiên kim tiểu thư, nhưng đến khi ra khỏi phòng nhìn rõ gương mặt Thu Bình, dù nàng ta cũng coi như xinh đẹp, nhưng dung nhan sao sánh bằng một nửa Diêu tiểu thư, lúc này hắn mới chợt hiểu rõ bản thân đã tưởng nhầm rồi.

Nhưng hắn cũng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, trong phút chốc ngơ ngẩn như người mất hồn. Đến khi Cẩm Sắt xuất hiện, hắn lúc thì nhìn sang Cẩm Sắt, lúc lại xem lại Thu Bình đương khóc thút thít, hiển nhiên trở nên lúng túng cuống quýt.

Bây giờ bị Vạn thị trách mắng thẳng thừng, hắn càng cảm thấy sợ hãi ngẩn ngơ. Vạn thị thấy hắn chẳng nói chẳng rằng thì lại lớn tiếng quát tháo: “Nói! Thằng nhãi như ngươi tại sao dám động vào nha hoàn Hầu phủ ta! Tại sao dám hủy hoại sự trong sáng của con bé!”

Vạn thị thật ra muốn nhắc nhở hắn về bức họa kia, vì thế mới lập lờ quát hắn để hắn dùng bức tranh ấy cắn ngược lại Cẩm Sắt. Nhưng Thôi công tử vốn được nuông chiều như hòn ngọc báu trong nhà, chưa từng trải qua chuyện thế này, bây giờ gây họa, đương lúc hoảng hốt hắn càng ngớ ngẩn như kẻ tai điếc mắt mù.

Đừng nói đến việc hắn nghe ra ẩn ý trong lời Vạn thị, đến việc nghe người ta nói hắn còn chẳng hiểu gì, nhìn Vạn thị nổi cơn tam bành mà hắn sợ đến run rẩy toàn thân. Thật ra nếu hắn thật sự lên tiếng Cẩm Sắt cũng có cách chặn miệng hắn lại, còn nếu quả thật hắn dám cắn ngược nàng, dẫu sao những điều đó cũng chẳng phải sự thật, Cẩm Sắt không sợ, nàng tự có khả năng bảo vệ sự trong sạch của mình.

Thấy Vạn thị giờ phút này đã bày hết mưu đồ*, Cẩm Sắt khẽ mỉm cười, sau đó nàng chợt kêu lên: “Ôi!”

*Nguyên văn là “Cùng đồ chủy kiến/Cùng đồ chủy hiện”, đồ ở đây là bức tranh vẽ bản đồ, địa đồ, kiến là nhìn thấy. Cụm từ chỉ sự việc đã hiển hiện ra hết, chân tướng sự việc đã được vạch trần hết.

Dứt lời nàng vội lấy tay che mặt lui về phía sau, nàng tỏ ra như thế bởi muốn để mọi người biết rằng qua lời Vạn thị nói nàng mới biết được ở đây vừa xáy ra chuyện gì. Nàng là một thiếu nữ, cho nên nghe chuyện dạng này đương nhiên trở nên sợ hãi, đương nhiên phải có phản ứng như vậy.

Nha hoàn phủ Trấn Quốc Công và Diêu Văn Thanh cùng tiến lên chắn trước Cẩm Sắt, mọi người thấy vậy đều lên tiếng khen ngợi, đây đúng là cử chỉ của một vị tiểu thư khuê các, giả như là cô nương gia đình bình thường gặp chuyện náo nhiệt bậc này, ắt hẳn sẽ phải tò mò hóng chuyện.

Tiêu Uẩn và Dương Tùng Chi phản ứng không giống nhau, một người ánh mắt vụt sáng, khóe môi khẽ nhướn. Một người thì tức giận nắm chặt tay thành nắm đấm, miễn cưỡng dằn lại vẻ bực bội lạnh lùng.

Mặt khác Vạn thị thấy Cẩm Sắt tỏ ra như vậy, lại trông gã họ Thôi đương sợ hãi run rẩy như bãi bùn nhão thì tức giận phập phồng. Ngay sau đó nàng ta nghe thấy Tiêu Uẩn bước lên trước cất tiếng khuyên nhủ: “Phu nhân đừng tức giận, thật chẳng đáng, nếu hắn không nói, vậy chi bằng chúng ta lục soát người hắn, có lẽ sẽ tìm ra món đồ gì đó xác minh thân phận hắn.”

Tiêu Uẩn nói lời này quả nhiên hợp ý Vạn thị, nàng ta thực sự cảm thấy chàng trai với nét mặt tươi cười, đôi mắt đầy vẻ trấn an này như thể vị cứu tinh vậy, nàng ta vội vã gật đầu đáp: “Phải phải! Mau, lục soát người hắn cho ta!”

Hai bà vú nghe lệnh xông lên lục soát trang phục của gã họ Thôi, bỗng dưng một cuộn giấy liền nhẹ nhàng rơi ra trước mặt bao người, đung đua một chặp rồi rơi xuống dưới chân Tiêu Uẩn.

Vạn thị thấy cuộn giấy rơi ra thì mừng tưởng phát khóc, nàng ta còn chưa kịp chạm vào thì chợt thấy một đôi tay với những đốt xương thon dài nhặt cuộn giấy lên, chính xác là Tiêu Uẩn.

Tiêu Uẩn thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào cuộn giấy trong tay mình, bất giác cười hiền lành, sau đó mới chậm rãi mở cuộn giấy ra, vừa liếc nhìn một cái y liền làm bộ giật thót, sau đó nhanh chóng đóng lại, nét mặt đầy vẻ quái dị.

“Trên đó vẽ gì vậy?”

“Đúng vậy, mau để mọi người cùng nhìn với!”

Có người hiếu kỳ đến mức không nhịn được lớn lối đòi hỏi, còn Tiêu Uẩn thì làm bộ khó xử che đậy cuộn giấy, đáp: “Chỉ là một bức họa thơ từ dung tục thôi, đừng xem thì hơn.”

Nghe hắn đáp vậy, mọi người càng thêm tò mò, lại nhao nhao đòi xem. Còn Vạn thị nghĩ rằng Tiêu Uẩn đương muốn bao che Cẩm Sắt, cho nên nàng ta há có thể để yên như vậy? Nàng ta lập tức dồn ép từng bước: “Người bị hắn làm nhục là nha hoàn có thể diện của Hầu phủ ta, chuyện này không thể không giải quyết, Tiêu công tử mau đưa cuộn giấy cho ta xem.”

Tiêu Uẩn chau mày, do dự nhìn Vạn thị hỏi: “Phu nhân quả thực muốn xem sao? Nhất định phải xem ư?”

Vạn thị nheo mắt, trong lòng thầm cười khẩy, trả lời thẳng thừng: “Đúng vậy, ta nhất định phải xem!”

Tiêu Uẩn lúc này mới ngần ngừ đưa cuộn giấy trong tay cho Vạn thị, Vạn thị vừa mới mở ra, lập tức nàng ta nghe thấy Triệu ma ma phía sau giật mình kêu to: “Ô, cái này… Không phải vẽ phu nhân người ư? Bức tranh này… Sao lại có thể như vậy chứ!”

Nghe vậy, đôi mắt hẹp dài của Dương Tùng Chi chợt mở to, y khó nén liếc sang Tiêu Uẩn, thấy gương mặt nho nhã của cậu ta hiện giờ đương lộ vẻ thương hại, ánh mắt đầy bất đắc dĩ thì suýt chút nữa bật cười thành tiếng.

Y cố mím môi nhịn cười, sau đó mới ngẩng đầu lên. Y nghĩ lúc nãy Tiêu Uẩn hỏi đi hỏi lại Vạn thị, lại còn làm bộ ngăn không cho bà ta nhìn bức họa, rồi lại nhớ đến lúc cậu ta đi bút nhanh như rồng lượn tựa phong thái của thần tiên thì Dương Tùng Chi càng thầm khen ngợi trong lòng.

Thật không ngờ, người luôn luôn ứng xử nhã nhặn, nổi tiếng quân tử như Tiêu Uẩn – Tiêu Bá Ước vậy mà cũng có lúc hành xử ác ý như vậy. Nhưng rồi nhớ đến thời điểm Cẩm Sắt khuyên nhủ chị gái, Dương Tùng Chi bất chợt trở nên lạnh lùng, thầm khen vẽ thật là hay!

Dương Tùng Chi còn đương thích thú trong lòng, mặt khác Vạn thị nghe thấy lời Triệu ma ma vào đúng lúc nàng ta nhìn rõ gương mặt của người trong tranh, tức thì nàng ta bỗng thét lên, giật mình sợ hãi, nhất thời hốt hoảng, đầu óc như trở nên trống rỗng, tay mềm nhũn, cuộn giấy liền rơi xuống mặt đất, làm không ít người đều trông thấy rõ ràng người trong tranh.

Trên cuộn giấy quả thực vẽ một người phụ nữ, người này trông có vẻ đứng tuổi, vận xiêm y phu nhân, gương mặt đượm đầy vẻ lẳng lơ kiều diễm, dáng dấp không phải y hệt vị phu nhân đang đứng trước mắt đây sao!

Trong thoáng chốc ai nấy chợt vỡ lẽ, té ra nội tình thế này đây.

Vị phu nhân tới từ kinh thành này muốn tìm tình lang trẻ tuổi ở Giang Châu, hôm nay gặp mặt tình lang, không hiểu thế nào bị nha hoàn trong phủ phát hiện ra manh mối, nàng ta lập tức tìm cách đẩy họa sang cô con dâu tương lai của mình. Làm như vậy có thể khiến người khác không nghi ngờ nàng ta, hơn nữa còn có thể từ hôn. Dẫu gì một người đàn bà ngay đến cả chuẩn mực đạo đức cũng không thèm tuân thủ, ngại nghèo hèn yêu phú quý, vậy nịnh nọt bợ đỡ người có quyền thế cũng là bình thường*! Nghĩ vậy mọi người bỗng chốc xôn xao bàn tán.

*Nguyên văn là cụm từ “Xu viêm phụ thế”: Có nghĩa là nịnh hót người có quyền thế.

“Ôi chao, già thế này rồi còn không yên phận, thật đồi phong bại tục làm sao!”

“Đâu chỉ bại hoại, quả thực tôi nghe mà rợn cả người!”

“Ai da, hôm nay xem như tôi được mở rộng tầm mắt, sợ rằng Võ An Hầu kia cũng có hàng đàn tiểu thiếp, cho nên phu nhân mới có thể… Ha ha ha…”

Những lời đàm tiếu khó nghe lọt vào tai Vạn thị, nàng ta hiển nhiên khó chịu nổi nhục nhã, mặt cắt không còn chút máu, chẳng biết phải phản ứng ra sao. Một lúc sau nàng ta đột nhiên cắn chảy máu lưỡi để tỉnh táo lại, nhìn hằm hằm gã họ Thôi, lạnh lùng quát: “Nói! Ngươi là kẻ nào mà dám hại ta! Người đâu, còn không mau đánh hắn cho ta, ta không tin hắn có thể cứng đầu không nôn ra sự thật!”

Chó Sục Cáo (Fox Terrier)

Chó sục cáo lông mượt

Một số thông tin cơ bản về: Nguồn gốc, đặc điểm, tính cách, sức khỏe, điều kiện sống, cách nuôi và chăm sóc, giá bán của chó sục cáo lông mượt như sau:

Chó sục cáo lông mượt hay còn gọi là Smooth Fox Terrier – Một giống chó sục cáo có nguồn gốc từ nước Anh vào khoảng thế kỷ 18. Ban đầu, người ta dùng loại chó này để dụ cáo ra khỏi nơi ẩn nấp, sau đó dồn con mồi chui vào lưới. Ngày nay, chó sục cáo lông mượt thường sử dụng trong việc săn chuột và săn côn trùng. Đặc biệt hơn, chúng còn được coi như một thành viên trong gia đình. Theo các tài liệu ghi chép lại, người ta đã lai tạo giống chó sục (Dachshunds) với chó săn Anh (English House) và chó săn thỏ (Beagle) để tạo ra chó lông mượt.

Về đặc điểm, chú chó Smooth Fox Terrier có ngoại hình khá bắt mắt. Bộ lông mượt mà màu trắng, đôi chỗ có điểm nâu giúp tạo nên “tấm áo” thời trang. Đầu giống chó này nhỏ, thon dài đều về phía trước, cổ dày. Hai tai màu nâu đậm, gập nhẹ sang phía hai bên. Đôi mắt nhỏ, sâu giúp xác định vị trí đối phương chính xác. Hàm răng chắc khỏe, phát triển tốt chính là “vũ khí lợi hại” để săn mồi. Chiếc đuôi ngoe nguẩy không rủ xuống mà dựng đứng trên lưng.

Bên cạnh đó, giữa chó cái và chó đực có sự chênh lệch một chút về ngoại hình và cân nặng. Chiều cao trung bình của chó sục cáo đực khoảng 36cm – 41cm. Trong khi đó, con cái cao từ 33cm – 38cm. Xét theo cân nặng, chó đực từ 7 – 9kg còn chó cái khoảng 6kg – 8kg. Mặc dù có ngoại hình nhỏ nhắn nhưng chó Smooth Fox Terrier rất tinh nhanh, mạnh mẽ và săn mồi cực chuẩn.

Loài chó Smooth Fox Terrier có bản tính hiếu động và thích chơi đùa với chủ nhân. Nếu bạn muốn không khí gia đình vui nhộn, tươi mới hơn thì nuôi một chú chó sục cáo lông mượt là sự lựa chọn tuyệt vời. Bên cạnh đó, loài chó này sống khá tình cảm. Chúng thường thể hiện tình cảm với chủ nhân qua những hành động đáng yêu.

Ngoài ra, với tính cách mạnh mẽ, dũng cảm, chó Smooth Fox Terrier sẵn sàng bảo vệ chủ nhân nếu phát hiện ra mối nguy hiểm đang rình rập. Vì vậy, bạn có thể dùng giống chó này để coi nhà. Bất kỳ một con chuột hay côn trùng nào đã lọt vào tầm ngắm của Smooth Fox Terrier thì khó có thể thoát được. Tuy nhiên, bạn nên huấn luyện bài bản và hạn chế cho chơi cùng trẻ em nếu không có người lớn đi kèm.

Tuổi thọ trung bình của chó Smooth Fox Terrier khoảng 15 năm. Nếu chủ nhân có chế độ chăm sóc tốt thì loài chó này sẽ gắn bó với bạn lâu dài hơn nữa. Ngược lại, khi chó sục cáo lông mượt bị bệnh không được chữa trị kịp thời sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ. Một số vấn đề về sức khỏe có thể gặp là: Chảy nước mũi, điếc, lệch thủy tinh thể, đục thủy tinh thể, sai khớp xương bánh chè, xương hông, khớp vai, nhược cơ…

Môi trường ấm áp là điều kiện thích hợp để Smooth Fox Terrier sinh sống . Bạn có thể nuôi giống chó này ở chung cư hoặc sân vườn rộng rãi. Với những gia đình sống ở thành phố thì nên dành nhiều thời gian để đưa chúng đi dạo chơi ngoài công viên.

Smooth Fox Terrier có bộ lông ngắn và mượt mà nên chăm sóc không quá phức tạp. Cụ thể:

Thường xuyên đánh răng sạch sẽ với tần suất 3 lần/tuần.

Chải lông và tắm theo định kỳ (khoảng 1 tháng/lần).

Làm sạch tai mỗi ngày để phòng tránh các bệnh về tai.

Thường xuyên đưa chó đi dạo, tập thể dục hoặc xích ở khoảng sân rộng để đùa nghịch thỏa thích.

Chế độ ăn ổn định, đều đặn, giờ giấc cố định. Tùy theo từng độ tuổi mà chủ nhân điều chỉnh chế độ ăn khác nhau. Nên sử dụng thức ăn mềm trong bữa ăn để đảm bảo hệ tiêu hóa hoạt động khỏe mạnh.

Dựa vào nguồn gốc xuất xứ, chó Smooth Fox Terrier sẽ có mức giá khác nhau. Đó là:

Chó sinh tại Việt Nam có giấy tờ rõ ràng: Giá từ 10 triệu – 15 triệu.

Chó nhập khẩu từ Thái Lan: Giá khoảng 15 triệu – 25 triệu.

Chó nhập khẩu từ Vương quốc Anh đã được thuần chủng: Giá dao động khoảng 2000 USD – 2500 USD.

Bên cạnh chó sục cáo lông mượt thì chó sục cáo lông xoăn có những điểm khác biệt khá thú vị.

Chó sục cáo lông xoăn có tên khoa học là Wire Fox Terrier. Loài chó này cũng có nguồn gốc từ Vương Quốc Anh và được lai tạo từ chó Fox Terrier. Các nhà khoa học đã kết hợp giữa giống chó sục (Dachshunds) với chó săn Anh (English Foxhound) và chó săn thỏ (Beagle) để tạo ra chó lông xoăn. Năm 1984, tại Hoa Kỳ, hai loài chó này đã được Hiệp hội chó thế giới chính thức tách biệt.

Điểm dễ phân biệt nhất giữa chó sục cáo lông xoăn và lông mượt là bộ lông bên ngoài. Thay vì “lớp áo ngắn, mượt mà”, chó sục cáo lông xoăn sở hữu “bộ cánh” xoăn vô cùng phong cách. Nhờ lớp lông này mà Wire Fox Terrier trông có vẻ mạnh mẽ hơn Smooth Fox Terrier. Xét về những đặc điểm khác như: Tai, đuôi, màu lông, răng, chiều cao, cân nặng… thì hai loại chó lông mượt và lông xoăn tương đối giống nhau.

Chó sục cáo lông xoăn rượt đuổi mạnh mẽ và hiếu chiến hơn chó sục cáo lông mượt. Chúng có xu hướng thích so tài và chế ngự các loài chó khác, kể cả các “đàn anh”. Chỉ cần có cơ hội, chú chó này sẽ thể hiện tài năng săn mồi bất cứ lúc nào. Một khi đã bị Wire Fox Terrier khống chế thì những con vật như: Mèo, chuột, chim… khó có thể giữ được mạng sống. Do đó, nếu bạn đang cần một chú chó coi nhà thì Wire Fox Terrier là ứng cử viên sáng giá nhất.

Tuổi thọ của chú chó Wire Fox Terrier tương đương Smooth Fox Terrier. So với chó lông mượt, chó lông xoăn ít bị bệnh nghiêm trọng hơn. Những vấnđề thường gặp là: Bệnh về răng, tai…

Môi trường thích hợp để chó sục cáo lông xoăn sinh sống và phát triển là điều kiện thời tiết ẩm ướt. Chúng có xu hướng thích hoạt động ngoài trời hơn nhốt trong một chiếc lồng cố định. Hãy nhớ rằng, bạn cần buộc dây xích vào cổ chú chó này để giữ an toàn cho những người xung quanh.

Khi chăm sóc chó lông xoăn đồi hỏi sự tỉ mỉ, chu đáo. Bộ lông xoăn cần được chải ít nhất 1 lần/tuần. Các công việc khác như: Vệ sinh tai, răng, chế độ ăn không khác biệt nhiều với chó lông mượt.

Chó sục cáo lông xoăn nhập khẩu trực tiếp từ châu Âu dao động khoảng từ 800 USD – 1200 USD.

Hình ảnh chó sục cáo

Chó Sói Và Cáo (Tiếng Việt)

Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng

The wolf had the fox with him, and whatsoever the wolf wished, that the fox was compelled to do, for he was the weaker, and he would gladly have been rid of his master. It chanced that once as they were going through the forest, the wolf said, “Red-fox, get me something to eat, or else I will eat thee thyself.” Then the fox answered, “I know a farm-yard where there are two young lambs; if thou art inclined, we will fetch one of them.” That suited the wolf, and they went thither, and the fox stole the little lamb, took it to the wolf, and went away. The wolf devoured it, but was not satisfied with one; he wanted the other as well, and went to get it. As, however, he did it so awkwardly, the mother of the little lamb heard him, and began to cry out terribly, and to bleat so that the farmer came running there. They found the wolf, and beat him so mercilessly, that he went to the fox limping and howling. “Thou hast misled me finely,” said he; “I wanted to fetch the other lamb, and the country folks surprised me, and have beaten me to a jelly.” The fox replied, “Why art thou such a glutton?” Next day they again went into the country, and the greedy wolf once more said, “Red-fox, get me something to eat, or I will eat thee thyself.” Then answered the fox, “I know a farm-house where the wife is baking pancakes to-night; we will get some of them for ourselves.” They went there, and the fox slipped round the house, and peeped and sniffed about until he discovered where the dish was, and then drew down six pancakes and carried them to the wolf. “There is something for thee to eat,” said he to him, and then went his way. The wolf swallowed down the pancakes in an instant, and said, “They make one want more,” and went thither and tore the whole dish down so that it broke in pieces. This made such a great noise that the woman came out, and when she saw the wolf she called the people, who hurried there, and beat him as long as their sticks would hold together, till with two lame legs, and howling loudly, he got back to the fox in the forest. “How abominably thou hast misled me!” cried he, “the peasants caught me, and tanned my skin for me.” But the fox replied, “Why art thou such a glutton?”

On the third day, when they were out together, and the wolf could only limp along painfully, he again said, “Red-fox, get me something to eat, or I will eat thee thyself.” The fox answered, “I know a man who has been killing, and the salted meat is lying in a barrel in the cellar; we will get that.” Said the wolf, “I will go when thou dost, that thou mayest help me if I am not able to get away.” – “I am willing,” said the fox, and showed him the by-paths and ways by which at length they reached the cellar. There was meat in abundance, and the wolf attacked it instantly and thought, “There is plenty of time before I need leave off!” The fox liked it also, but looked about everywhere, and often ran to the hole by which they had come in, and tried if his body was still thin enough to slip through it. The wolf said, “Dear fox, tell me why thou art running here and there so much, and jumping in and out?”

“I must see that no one is coming,” replied the crafty fellow. “Don’t eat too much!” Then said the wolf, “I shall not leave until the barrel is empty.” In the meantime the farmer, who had heard the noise of the fox’s jumping, came into the cellar. When the fox saw him he was out of the hole at one bound. The wolf wanted to follow him, but he had made himself so fat with eating that he could no longer get through, but stuck fast. Then came the farmer with a cudgel and struck him dead, but the fox bounded into the forest, glad to be rid of the old glutton.