Hiện Tượng Chó Tru Đêm / Top 10 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Dhrhm.edu.vn

Tiếng Chó Tru Trong Đêm

Nhưng những ước vọng phiêu lưu của Erle Stanley Gardner đã không thích hợp với đời sống bận rộn của một luật sự Tòa Án. “Quá nhiều vụ án đến với tôi và tôi thấy mình chôn chân một chỗ” – ông nói – “Vì vậy bên cạnh đó, tôi viết văn”.

Năm đầu tiên ông kiếm được 974 đôla, năm thứ năm là 6.627 đôla. Trước khi ý thức được rằng ông đã tiến tới vị trí phải lựa chọn giữa viết văn và Luật pháp, ông đã bỏ ngành luật pháp. Trong năm 1932 ông kiếm được 20.525 đôla. Ông dùng nhiều bút danh khác như: A.A. Fair, Kyle Corning, Charles M. Green, Carleton Kendrake, Charles J. Kenny, Les Tillray và Robert Parr.

Erle Stanley Gardner đã tạo nên nhân vật truyền kỳ là luật sư Perry Mason, cô thư ký Della Street và viên thám tử tài ba Paul Drake.

Với bút pháp tuyệt vời, nhuần nhuyễn, các tác phẩm của ông được kết cấu chặt chẽ, sự kiện diễn ra dồn dập nhưng không rối rắm, luôn hấp dẫn người đọc và dẫn dắt người đọc đi từ trang đầu đến trang cuối.

Truyện trinh thám của ông là loại truyện không bạo lực và tình cảm ướt át. Những cuốn truyện của ông là sự sắp xếp các sự kiện sao cho hợp lôgíc, và tất cả hành động suy đoán của ông là sự sắp xếp các sự kiện đó theo trình tự sự việc và trình tự thời gian. Từ sự không hợp lí của các hiện tượng, sự kiện mà ông tìm ra được sự lí giải và dẫn đến tìm ra thủ phạm.

Ngày nay các tác phẩm của Erle Stanley Gardner rất được ưa chuộng tại Hoa Kỳ và thế giới. Tất cả các ấn bản tổng cộng lại trên một triệu cuốn hàng năm. Sách của ông được in ra mười thứ tiếng và hầu như đều được dịch ra chữ Braille dùng cho người mù.

Với trên 150 tác phẩm trinh thám, được ghi nhận, được dịch ra 37 thứ tiếng và có gần 350 triệu bản. Theo Guiness, quyển sách ghi các kỷ lục thế giới, Erle Stanley Gardner được ghi nhận là tác giả sách bán chạy nhất của mọi thời đại, hơn cả bốn tác giả nổi tiếng khác cộng lại gồm: Agathe Christie, Harold Robbins, Barbara Carland và Louis L’amour. 

Sách Tiếng Chó Tru Trong Đêm Pdf/Ebook/Epub

Tác giả : Erle Stanley Gardner

Nội dung sách Tiếng Chó Tru Trong Đêm

~oOo~

– Xin mời vào, thưa ngài Cartrait, – Della Street mở cửa. – Ông Mason đang đợi ngài ạ.

Người đàn ông cao lớn vai rộng gật đầu và đi vào văn phòng.

– Ngài là Perry Mason? – Ông ta hỏi. – Ngài là luật sư ạ?

– Vâng, – Mason đáp. – Xin mời ngài ngồi.

– Cảm ơn ngài, tôi thích loại thuốc khác hơn.

– Thư kí của tôi báo với tôi rằng. – Mason thong thả nói. – ngài muốn trò chuyện cùng tôi về con chó và về bản di chúc.

– Về con chó và di chúc, – người đàn ông lặp lại như tiếng vọng.

– Được rồi. Đầu tiên chúng ta bàn về bản di chúc, bởi vì tôi hiểu biết về chó ít lắm!

Mason kéo cuốn sổ tay lại gần mình và cầm lấy bút máy.

– Tên ngài là gì?

– Artur Cartrait.

– Tuổi?

– Ba mươi hai.

– Địa chỉ thường trú?

– 4893, Milpas Draiv.

– Có vợ hay độc thân?

– Lẽ nào điều đó lại có ý nghĩa gì chăng?

– Vâng, – Mason nói, ngước nhìn khách hàng.

– Điều đó không quan trọng đối với di chúc, – ông kia cự lại.

– Mặc dù thế vẫn cần.

– Vợ ngài tên là gì?

– Paula Cartrait.

– Bà ấy sống với ngài chứ?

– Không.

– Vậy thì ở đâu?

– Tôi không rõ.

Mason ngẩng đầu lên khỏi cuốn sổ tay.

– Được rồi, – ông nói sau một khoảng im lặng ngắn, – trước khi chúng ta quay lại những chi tiết về cuộc sống gia đình ngài, chúng ta hãy nói về việc ngài định làm gì với tài sản của ngài. Ngài có con cái không?

– Không.

– Ngài muốn để tài sản của mình lại cho ai?

– Trước hết hãy nói với tôi, bất kể việc người viết ra di chúc chết như thế nào, nó có còn hiệu lực hay không?

Mason im lặng gật đầu.

– Chúng ta cứ cho rằng, – Cartrait tiếp tục. – theo phán quyết của toà vì vụ án mạng con người gây ra, y sẽ chết trên giá treo cổ hoặc trên ghế điện. Chuyện gì sẽ xảy ra với di chúc của y?

– Con người có từ giã cuộc đời bằng cách nào đi nữa thì cũng không ảnh hưởng đến hiệu lực di chúc về mặt pháp lí, – Mason đáp.

– Cần bao nhiêu người làm chứng cho một bản di chúc?

– Hai, với một loại tình huống và không cần một ai, với những tình huống khác.

– Ngài có ý gì?

– Nếu di chúc được đánh máy và ngài kí, thì chữ kí được khẳng định bởi hai nhân chứng. Nếu bản di chúc được viết tay toàn bộ, kể cả ngày tháng và chữ kí, và không có một chữ nào được đánh máy, thì theo luật pháp của bang này, không cần đến nhân chứng. Bản di chúc như thế có hiệu lực pháp lí và việc thi hành nó là một điều tất yếu.

Artur Cartrait thở phào nhẹ nhõm.

– Gì đi nữa, thì ít nhất với điều này mọi thứ cũng đã rõ.

– Ngài muốn để tài sản lại cho ai? – Mason nhắc lại.

– Bà Clinton Fouli, sống tại Milpas Draiv, 4889.

Mason sửng sốt nhướng lông mày.

– Cho bà hàng xóm ư?

– Cho bà hàng xóm, – Cartrait khẳng định.

– Thì tôi có giấu giếm gì đâu! – Cartrait kêu lên nôn nóng.

– Tôi không tin chắc vào điều đó, – Mason nhận xét trầm tĩnh. – Thế nhưng chúng ta quay lại với di chúc của ngài đã.

– Tôi nói hết rồi.

– Hết là thế nào?

– Sở hữu riêng của tôi tôi di chúc lại cho bà Clinton Fouli.

Perry Mason đặt bút xuống bàn.

– Nếu thế thì chuyển sang chuyện con chó vậy.

– Con chó tru.

Mason gật đầu vẻ khuyến khích.

– Cơ bản là nó tru vào ban đêm, nhưng đôi khi cả ban ngày. Tiếng tru này đẩy tôi đến chỗ phát điên. Thì ngài cũng biết, lũ chó tru khi có ai đó chết.

– Con chó này sống ở đâu?

– Trong ngôi nhà bên cạnh.

– Tức là bà Clinton Fouli sống một phía nhà ngài, còn từ phía khác, con chó đã tru?

– Không, con chó tru trong nhà của Clinton Fouli.

– Hiểu rồi, – Mason gật đầu. – Hãy kể cho tôi nghe về mọi chuyện đi, thưa ngài Cartrait.

Người khách dụi đầu mẩu thuốc lá vào cái gạt tàn, đứng lên, đi đi lại lại trong văn phòng và quay trở lại ghế bành.

– Ngài nghe này, tôi rất muốn hỏi ngài thêm một câu về bản di chúc.

– Tôi nghe đây.

– Chúng ta cứ giả sử rằng, bà Clinton Fouli trong thực tế không phải là bà Clinton Fouli.

– Ngài có ý nói gì?

– Chúng ta cứ cho là bà ta sống với ông Clinton Fouli như một người vợ chính thức, nhưng đám cưới của họ không có đăng kí hợp pháp.

– Điều đó không có ý nghĩa gì, – Mason chậm rãi đáp, – nếu trong bản di chúc của mình, ngài miêu tả bà ta như “bà Clinton Fouli, sống với ông Clinton Fouli, theo địa chỉ Milpas Draiv, 4889”. Nói đúng hơn, người làm di chúc có quyền để lại sở hữu của mình cho bất cứ ai, nếu bản di chúc xác định rõ ràng ý định của người đó. Ví dụ, người đàn ông để tài sản của mình cho vợ, nhưng sau đó hoá ra rằng họ đã không đăng kí một cách chính thức. Đôi khi gia tài được để lại cho các con trai, mà lại không phải là con trai họ…

– Tôi không quan tâm điều đó, – Cartrait sốt ruột cắt lời ông. – Tôi muốn biết sự thế sẽ thế nào trong trường hợp cụ thể của tôi thôi. Bà Clinton Fouli có cần phải là vợ hợp pháp của Clinton Fouli hay không?

– Điều đó không nhất thiết.

– Thế nếu như, – cặp mắt Cartrait biến thành hai khe hẹp, – vẫn tồn tại bà Clinton Fouli đích thực? Nếu Clinton Fouli có vợ và chưa li dị với người vợ hợp pháp của mình, còn tôi di chúc lại sở hữu của mình cho bà Clinton Fouli đang sống với ông ta trong một ngôi nhà?

– Tôi đã giải thích với ngài rồi, – Mason nhẫn nại đáp, – điều chủ yếu: Đó là dự định của người lập di chúc. Nếu ngài viết là ngài để lại sở hữu riêng của ngài cho người phụ nữ hiện đang sống theo địa chỉ được nêu như là vợ của Clinton Fouli là đủ. Nhưng như tôi hiểu, ông Fouli vẫn còn sống chứ?

– Dĩ nhiên, ông ta vẫn sống. Ông ta là hàng xóm của tôi.

– Hiểu rồi. Và ông Fouli có biết ngài sắp để lại tài sản cho vợ ông ấy không?

– Tất nhiên không, – Cartrait cắt ngang. – Ông ta chẳng biết gì hết và sẽ không được biết gì cả.

– Được rồi, với điều đó mọi sự đã rõ. Chúng ta chuyến sang chuyện con chó.

– Ngài phải làm gì đó với con chó này.

– Đề xuất của ngài?

– Tôi muốn để người ta bắt Fouli vào tù.

– Dựa trên cơ sở nào?

– Trên cơ sở là tiếng chó tru làm tôi phát điên. Đó như là sự tra tấn. Lão dạy cho nó tru. Trước đây con chó không tru. Nó chỉ mới tru một, hai đêm vừa rồi thôi. Lão cố ý chọc tức tôi và vợ của lão. Vợ lão đang ốm, mà con chó cứ tru như trước cái chết của ai đó vậy, – Cartrait lặng đi, thở nặng nhọc.

Mason lắc đầu.

– Thật tiếc, thưa ngài Cartrait, tôi sẽ chẳng giúp gì được cho ngài. Trong lúc này tôi rất bận. Thêm nữa, lại vừa kết thúc một vụ tố tụng khó khăn và…

– Tôi biết, tôi biết, – Cartrait cắt lời ông. – Và ngài nghĩ rằng tôi là một gã thần kinh. Ngài cho rằng tôi đề nghị ngài một thứ vặt vãnh gì đó. Đâu phải như thế. Tôi đề nghị ngài làm một việc cực kì quan trọng. Và tôi đến với ngài chính là bởi vì ngài đã thắng vụ tố tụng ấy. Tôi theo dõi tiến trình của nó, thậm chí đã đến phòng xử án để nghe ngài. Ngài là một trạng sư chân chính. Lần nào ngài cũng vượt lên trước biện lí tối thiểu là một nước đi.

Mason mỉm cười yếu ớt.

– Cảm ơn vì những lời tốt lành, ngài Cartrait ạ, nhưng xin ngài hiểu cho. Tôi là luật sư tư pháp. Việc lập các bản di chúc không phải là lĩnh vực của tôi, còn tất cả những gì dính líu đến con chó, thì chúng ta có thể điều chỉnh được mà không cần sự can thiệp của luật sư.

– Không! – Cartrait kêu lên. – Ngài chưa biết Fouli đấy thôi. Ngài không tưởng tượng nổi đó là hạng người thế nào đâu. Có thể là ngài nghĩ rằng tôi không có tiền? Tôi có tiền, và tôi sẽ trả rất khá cho ngài, – ông ta lôi từ túi ra cái ví căng phồng, mở nó, bàn tay run rẩy rút ra ba tờ giấy bạc và đặt chúng lên bàn. – Ba trăm đôla. Đó là đặt cọc. Sau này ngài sẽ được nhận nhiều hơn.

Các ngón tay của Mason đánh nhịp trên mặt bàn.

– Thưa ngài Cartrait, – ông thốt ra dè dặt, – nếu ngài muốn để tôi làm luật sư cho ngài, tôi yêu cầu lưu ý tới điểm sau: Tôi sẽ chỉ làm điều gì mà theo niềm tin của tôi là đem lại lợi ích cho ngài. Chắc ngài hiểu?

– Tôi mong được như thế.

– Có nghĩa là tự tôi sẽ quyết nên làm gì để bảo vệ trọn vẹn nhất các quyền lợi của ngài.

– Tốt, – Cartrait đáp.

Mason cầm tiền ở bàn và bỏ chúng vào túi.

– Đã thoả thuận xong. Tôi sẽ đại diện cho ngài trong vụ này. Nghĩa là ngài muốn Fouli bị bắt?

– Vâng.

– Đành thế, điều đó cũng không phức tạp gì lắm. Ngài cần đâm đơn kiện, và chánh án sẽ viết lệnh bắt giữ. Nhưng tại sao ngài lại nhờ cậy tôi? Ngài muốn để tôi giữ vai trò đại diện của nguyên cáo?

– Ngài chưa biết Fouli, – Artur Cartrait nhắc lại. – Lão sẽ chẳng để cho yên thế đâu. Lão sẽ đâm đơn ra toà hặc tôi vì sự buộc tội giả trá. Có thể là lão bắt con chó tru, nhằm nhử tôi vào bẫy đấy.

– Con chó giống gì?

– Bécgiê cảnh sát to tướng.

Perry Mason liếc nhìn Cartrait và mỉm cười.

Cartrait thở phào nhẹ nhõm.

– Giờ ngài mới nói ra vấn đề. Chính tôi cần một lời khuyên như thế. Chúng ta tìm ông trợ lí ở đâu đây?

– Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho ông ấy và thỏa thuận về cuộc gặp, – Mason đáp. – Xin thứ lỗi, tôi phải ra ngoài một lát. Xin ngài hãy cứ tự nhiên như ở nhà vậy.

– Hãy cố thoả thuận với ông ấy vào ngay hôm nay. Tôi sẽ không chịu đựng thêm nổi một đêm nữa với con chó tru đâu.

Khi Mason rời khỏi văn phòng, Cartrait lấy thuốc lá ra. Để châm thuốc, ông ta buộc phải lấy tay khác đỡ bàn tay cầm que diêm…

Ở phòng tiếp khách Della Street ngẩng đầu lên.

– Bị cắm sừng à? – Cô hỏi.

– Tôi không biết, – Mason đáp, – nhưng tôi cố làm sáng tỏ điều đó. Hãy nối tôi với Pit Dorcas. Tôi dự định chuyển vụ này cho ông ta.

Trong khi Della quay số, Mason đứng cạnh cửa sổ, ngó xuống cái giếng xi măng, từ đó vọng lại tiếng động của xe cộ.

Dorcas ở đầu dây.

Mason quay lại, đi đến chiếc bàn đặt trong góc phòng tiếp khách và nhấc ống nói.

– Chào anh Pit. Perry Mason đây. Tôi sẽ đưa khách hàng của tôi tới chỗ anh, nhưng tôi muốn cho anh biết trước vấn đề nói về việc gì.

– Ông ta cần gì?

– Ông ta muốn đâm đơn kiện.

– Về lí do gì?

– Về con chó tru.

– Về…

– Phải, phải, con chó tru. Hình như trong khu chúng ta đã có một nghị định cấm giữ chó tru sủa trong vùng dân cư.

– Đúng là có, nhưng có ai để ý đến nó đâu. Chí ít tôi cũng chưa vấp phải những lời than phiền như thế.

– Đây là trường hợp đặc biệt. Khách hàng của tôi đang phát điên hoặc đã điên rồi vì tiếng tru này.

– Chỉ vì tiếng chó tru ấy à?

– Tôi muốn làm sáng tỏ chính cái điều đó. Nếu khách hàng của tôi cần đến sự giúp đỡ về y tế, hẳn tôi muốn để ông ta nhận được nó. Chính anh cũng hiểu, ở người này tiếng chó tru chỉ gây ra sự bực bội, với người khác có thể làm họ phát điên.

– Điều đó là chính xác, – Dorcas đồng ý. – Anh đưa ông ta đến gặp tôi chứ?

– Vâng. Và tôi muốn buổi trò chuyện của chúng ta diễn ra với sự có mặt của nhà tâm thần học. Không nên nói với ông ta đó là bác sĩ, anh cứ giới thiệu ông ấy như trợ lí của anh, và cứ để ông ấy đặt vài ba câu hỏi. Lúc đó, chắc chắn chúng ta sẽ rõ ngay trạng thái tâm lí khách hàng của tôi.

– Tôi sẽ đợi các anh, – ngừng một chút, Dorcas nói.

– Chúng tôi sẽ có mặt sau mười lăm phút. – Mason đặt ống nói xuống.

Tiêu Diêu Tiểu Thần Côn Chương 712: Đêm Khuya Sói Tru

“Thật xin lỗi được chưa?”

Hàn Tiểu Yến đỏ mặt, nếu vấn đề không phải là tiền, vậy nàng liền nói áy náy thôi, nói xin lỗi cũng có thể chứ?

“A.”

Trần Nhị Bảo cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: “Thật là có lễ phép à!”

Dứt lời, Trần Nhị Bảo xoay người rời đi, lưu lại Hàn Tiểu Yến một người đứng tại chỗ mặt đỏ tới mang tai, xấu hổ không đất dung thân hắn, chuyện này làm thật là quá đáng, Viên Dã bọn họ cũng không đứng ở nàng bên này, nhìn lướt qua Hàn Tiểu Yến sau đó, quay đầu đối với Trần Nhị Bảo nói:

“Trần tiên sinh, chúng ta còn có một cái lều vải, ta cho ngươi cây lều vải.”

Trần Nhị Bảo gật đầu một cái, chỉ bờ sông nói: “Đem lều vải cho ta cây ở bờ sông đi.”

Viên Dã và Lý Soái mấy người thường xuyên đi ra ngoài cắm trại, cây lều vải loại công việc này cũng hết sức quen thuộc, một cái lều vải không có mấy phút liền cây tốt lắm.

Lều vải bên cạnh điểm một cái cỡ nhỏ đống lửa, róc rách tiếng nước chảy, xa xa vừa thấy ngược lại là có khác một phen mùi vị.

“Hừ!”

Hàn Tiểu Yến trừng mắt một cái ngồi ở lều vải bên cạnh Trần Nhị Bảo, hừ lạnh một tiếng, sau đó liền chui vào bên trong lều, tổng kết cái này cả ngày sự tình phát sinh, mặc dù cảm giác rất khó chịu, nhưng là Hàn Tiểu Yến cũng không có cảm giác được mình đã làm sai điều gì.

Nàng sở dĩ làm như vậy, hoàn toàn là bởi vì Trần Nhị Bảo nguyên nhân, nàng quá tức giận, nếu như Trần Nhị Bảo không chọc nàng tức giận, nàng lại tại sao có thể như vậy?

Cho nên, không phải là lỗi của nàng!!

Vừa nghĩ như thế, Hàn Tiểu Yến liền cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, cảm giác có tội cũng không có mãnh liệt như vậy, nằm ở bên trong lều, nhắm mắt lại liền ngủ.

Hoang dã ra, thường xuyên sẽ có một ít bừa bộn thanh âm, Hàn Tiểu Yến thường xuyên đi theo Viên Dã mấy người ở bên ngoài cắm trại, đã thành thói quen liền loại thanh âm này, cộng thêm nàng ngủ vậy tương đối khá, cho nên ngủ rất say.

Nhưng là không biết tình huống gì, đột nhiên có một người ngã xuống nàng trên lều mặt, lều vải giá đỡ đều bị cán gãy, Hàn Tiểu Yến bị đánh thức.

“Ai nha?”

Hàn Tiểu Yến bị vây ở bên trong lều, tức giận mắng liền một câu, sau đó mở điện thoại di động lên tìm được dây khóa kéo địa phương, thật vất vả mới mở ra nợ chui ra ngoài.

“Các người làm gì nha?”

Chui ra lều vải ngay tức thì, Hàn Tiểu Yến liền thấy tất cả mọi người không có ngủ, thần sắc hốt hoảng nhìn phương xa, có mấy cô gái thậm chí ở run lẩy bẩy.

“Các người làm gì vậy?”

Hàn Tiểu Yến không biết chuyện gì xảy ra, đi tới muốn còn muốn hỏi tình huống, đây là, cách đó không xa một tiếng tiếng sói tru truyền tới, trong đêm đen nhánh mặt, đột nhiên một tiếng chó sói sủa, như vậy sợ hãi hù được Hàn Tiểu Yến đầu gối mềm nhũn, thiếu chút nữa té ngã ở trên đất.

“Chuyện gì xảy ra?”

Hàn Tiểu Yến hù được cả người đều trợn tròn mắt, đây là, nàng phát hiện đối diện màu đen trong rừng rậm đột nhiên sáng lên màu đỏ đèn, dõi mắt nhìn lại một mảnh một mảnh.

Sợ run mấy giây, đột nhiên một cô gái rống lên một tiếng:

“Là chó sói.”

Lúc này bọn họ mới phát hiện, trong rừng mặt rậm rạp chằng chịt toàn bộ đều là chó sói, dõi mắt nhìn lại, ít nhất được có hai ba chục chỉ!

Không khí đọng lại hai giây sau đó, một tiếng thét chói tai phá vỡ bầu trời đêm, tất cả mọi người lớn tiếng gào thét, bốn phía vọt trốn.

“Đợi một chút ta, không muốn bỏ lại ta.”

Viên Dã là bọn họ trong này lãnh đạo, hắn chạy tất cả mọi người đều đi theo hắn chạy, Hàn Tiểu Yến lúc ngủ cởi bỏ giầy, lúc này chân trần, trên núi mặt cái gì thực vật đều có, chạy hai bước cũng cảm giác dưới chân một thùng, rớt té xuống đất.

“Lý Soái, không muốn bỏ lại ta.”

Hàn Tiểu Yến hướng chạy nhanh ở giữa Lý Soái kêu một giọng, chỉ gặp, Lý Soái quay đầu lại muốn kéo nàng, nhưng nhìn thấy Hàn Tiểu Yến phía sau sau đó, Lý Soái trong ánh mắt lộ ra kinh hoàng tới.

Lui về phía sau hai bước, quay đầu chạy mất.

“Lý Soái!!”

Hàn Tiểu Yến kêu một giọng, nhưng là Lý Soái bọn họ căn bản cũng không có quay đầu, một cái chớp mắt, tất cả mọi người đều chạy mất dạng mà.

“Cứu mạng à!”

Hàn Tiểu Yến cảm giác trên chân truyền tới ray rức đau, đây là, nàng nghe gặp sau lưng truyền tới đi bộ thanh âm.

Nàng cho là có người tới cứu nàng, nhưng mà xoay người ngay tức thì, Hàn Tiểu Yến liền sợ choáng váng, chỉ gặp, một cái gầy trơ cả xương chó sói xám răng sói vàng khè hướng nàng đi tới, vừa đi vừa hết nước miếng, tựa như Hàn Tiểu Yến là 1 miếng mỹ vị món ngon.

Đây là Hàn Tiểu Yến lần đầu tiên khoảng cách gần như vậy tiếp xúc tới chó sói, trong một cái chớp mắt này, nàng cảm nhận được chết hơi thở.

Hàn Tiểu Yến hù được cũng không dám lớn tiếng kêu cứu, trơ mắt nhìn chó sói xám hướng nàng tay sai tới, Hàn Tiểu Yến muốn bò dậy chạy trốn, nhưng là toàn thân không có một chút xíu khí lực, động một cái cũng không thể động.

Chó sói xám từng bước một đi tới Hàn Tiểu Yến trước mặt, mắt nhìn xuống Hàn Tiểu Yến, thử ra răng nanh, tùy thời cũng biết một hớp gặm xuống tới.

Thời khắc mấu chốt, Hàn Tiểu Yến nhắm hai mắt lại.

Nàng sống không nổi nữa, chỉ có thể chờ chết, nàng chỉ cầu trước khi chết không muốn thống khổ như vậy liền tốt.

“Súc sinh!!”

Ngay tại Hàn Tiểu Yến lúc tuyệt vọng, đột nhiên một cái thanh âm xuất hiện ở bên tai của nàng, nàng chợt mở mắt ra, chỉ gặp Trần Nhị Bảo đứng ở cách đó không xa, trong tay nắm một hòn đá, dựa theo chó sói xám đập tới.

Vậy chó sói xám bị đập trên đất lật từng cái mà, ngã xuống đất vòng vo một vòng sau đó nhảy cỡn lên, hung hãn trợn mắt nhìn Trần Nhị Bảo, thử ra răng nanh.

Đối mặt chó sói xám, Trần Nhị Bảo không sợ hãi chút nào, vẫn là bộ dáng kia, khóe môi nhếch lên giễu cợt nụ cười, đối với vậy chó sói xám nói:

“Gia gia ở nơi này đây, tới đây lên gia gia nơi này tới.”

Chó sói xám hoàn toàn bị Trần Nhị Bảo bị chọc giận, thấp sủa liền hai tiếng sau đó, chợt hướng Trần Nhị Bảo nhào qua.

Theo, Trần Nhị Bảo cánh tay vung lên, một cái cây nhóm lửa đánh vào chó sói xám trên mình, chó sói xám ngã xuống đất phát ra ai oán kêu nhẹ tiếng, một bộ u oán dáng vẻ nghiêng đầu nhìn Trần Nhị Bảo, sau đó bò dậy, một lần nữa hướng Trần Nhị Bảo đánh tới.

Nhưng là lần này chó sói xám không có giống lần trước như vậy trực tiếp công kích, mà là dùng vòng vèo chiến thuật.

Hướng về phía nguyệt quang lang sủa một tiếng, ngay tức thì, từ trong bụi cỏ nhảy ra mười mấy con chó sói, đem Trần Nhị Bảo bao vây, đối mặt nhiều như vậy con chó sói, Trần Nhị Bảo hoàn toàn không có quan tâm mình an toàn, mà là đối với Hàn Tiểu Yến kêu một tiếng:

“Ngươi không có chuyện gì chứ?”

“À, ta không có chuyện gì.” Hàn Tiểu Yến bị sợ choáng váng còn nằm trên đất đâu, nghe gặp Trần Nhị Bảo thanh âm lúc này mới lật cả người chuẩn bị bò dậy.

“Không có chuyện gì cũng nhanh chút đi.”

Trần Nhị Bảo vẫn còn ở theo những cái kia chó sói xám chu toàn, bởi vì đả thương 1 con chó sói xám, Trần Nhị Bảo tựa hồ chọc giận những thứ này chó sói xám, tất cả bầy sói cũng vây quanh hắn, muốn đem hắn ăn thịt.

Như vậy dưới tình huống, Trần Nhị Bảo còn đối với Hàn Tiểu Yến hô:

“Đi nhanh lên à, nhìn cái gì xem?”

“À!” Hàn Tiểu Yến sững sốt một chút, bò dậy, tùy tiện tìm một phương hướng chạy, chạy sau một hồi, Hàn Tiểu Yến quay đầu nhìn một cái, nàng muốn xem xem Trần Nhị Bảo thế nào.

Nhưng là quay đầu ngay tức thì, Hàn Tiểu Yến thấy được một người để cho nàng hoảng sợ hình ảnh, mười mấy cái chó sói xám bốn phương tám hướng, khí thế hung hăng đồng thời hướng Trần Nhị Bảo nhào tới.

Giao diện cho điện thoại

Chó Tru (Chó Hú) Vào Ban Đêm Là Hiện Tượng Gì?

Chó tru vào ban đêm thường luôn gây ra những lo lắng cho gia chủ hoặc những người hàng xóm xung quanh vì âm thanh này của chúng không mấy khó chịu.

Vậy chó hú là hiện tượng gì? Đây có thực sự là vấn đề đáng lưu tâm hay khiến bạn lo sợ không?

Chó tru trong quan niệm tâm linh

Dân gian Việt Nam: Ngày xưa, khi chưa có những lý giải khoa học về các sự vật, hiện tượng, ông bà ta thường hay liên kết với các tín ngưỡng tâm linh, chó tru cũng vậy. Người xưa cho rằng, chó là một loài sinh vật đặc biệt có khả năng nghe và nhìn thấy những sự việc mà mắt người thường không thể nào nhìn thấy được.

Do đó, mỗi khi nhìn thấy những chú chó tru lên dai dẳng vào ban đêm, người xưa sẽ bảo nhau rằng chúng đang thấy hồn ma ở xung quanh ngôi nhà. Khi bạn nghe chó tru lên với âm thanh to lớn, vang xa, ngắt nhịp nhiều lần lên xuống kèm theo một ánh nhìn xa xăm vào nơi góc tối, thì đó cũng là lúc bạn nên cẩn thận

Vị thần cai quản địa ngục là Thần thoại Hy Lạp cổ đại: Cerberus mang trên mình hình hài của một con chó săn ba đầu, đuôi rắn. Đây là vật nuôi của thần Hades và được ông giao cho nhiệm vụ cai quản cánh cổng địa ngục và chỉ cho linh hồn người chết ra vào.

Ai Cập cổ đại: Trong tín ngưỡng Ai Cập cổ đại, người dân vùng đất hay thờ một vị thần với hình dáng nửa người nửa chó tên là Anubis. Tài liệu khảo cổ học ghi rằng Anubis chính là hiện thân của những chú chó rừng và có nhiệm vụ canh giữ cánh cổng địa ngục và lái thuyền đưa các linh hồn về với cội nguồn sông Nile. Vị thần này ngoài chức năng cai quản địa ngục, người còn có khả năng nhìn thấy và cai quản các linh hồn, bảo vệ bình yên cho vương quốc Ai Cập vĩ đại.

Từ đó, chó tru được rất nhiều người trên khắp thế giới tin rằng cũng là một hiện tượng điềm báo rằng xung quanh vật thể mà mắt thường không thấy được. Tuy nhiên, hiện tượng chó hú vào ban đêm hay chó tru cũng làm người dân yên tâm phần nào vì họ tin chó là một loài vật cai quản địa ngục, có khả năng bảo vệ họ và xua đuổi tà ma.

Phương thức để giao tiếp

Cũng giống như con người, chó là một loài sinh vật có tập tính sống xã hội và theo bầy đàn. Tiếng hú là cách bọn chúng giao tiếp để tìm thấy nhau, để đánh dấu lãnh thổ hoặc thông báo cho những con chó khác quay về vị trí trong đàn.

Chó tru là một tập tính tự nhiên được di truyền từ bầy chó sói hoang. Mặc dù chó nhà được thuần hóa vô cùng kỹ lưỡng nhưng đặc điểm tập tính này vẫn luôn được di truyền qua DNA của loài từ thời tổ tiên của chúng.

Do đó, nếu đột nhiên bạn nghe chó tru ngoài đường hay tiếng chó hú vào ban đêm trong nhà thì đó có thể là chúng đang thông báo với những con chó khác ngoài kia rằng bọn chúng không được chào đón ở lãnh thổ của nó.

Đối với những con chó nhà, bọn chúng sẽ thường sẽ bị kích động bởi âm thanh của còi xe hơi, còi tàu hay tiếng chuông báo động.

Do vậy, theo di truyền tự nhiên, chó sẽ tru theo tiếng vang ấy, và lần lượt từng con chó khác trong nhà cũng sẽ phản ứng theo. Chó tru cũng được xem là tập tính bảo vệ bầy đàn trước những hiểm nguy không lường trước được của chúng.

Bởi vì tập tính xã hội của chó rất cao, do đó những con chó rất dễ hòa nhập với cộng đồng và nhanh chóng gắn bó vui vẻ với chủ nuôi của chúng.

Tuy nhiên, bỗng một ngày bạn biến mất hay bận rộn với công việc, chó tru lên để thể hiện sự buồn bã của mình.

Thực sự thì khi chó tru là chúng đang khóc đấy. Chúng có một nỗi sợ mang tên chia ly, và hiện tượng chó tru này sẽ kéo dài mãi cho đến khi chủ nuôi đã về cạnh bên chúng.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính giải thích cho hiện tượng chó tru (chó hú) vào ban đêm. Mỗi khi đêm về, khi mọi thứ đã xuống đen, không gian xung quanh toàn một màu đen lạnh lẽo, con người dễ cảm thấy mình cô đơn, lẻ loi và chó cũng thế.

Chó sống rất tình cảm và theo bầy đàn cho nên khi bị tách bầy hay phải sống một mình như chó nhà thì vào buổi tối, chó tru lên để thể hiện nỗi buồn của mình đồng thời cũng tìm kiếm sự đồng cảm từ chủ nuôi của nó.

Thông thường, tiếng chó tru là một cách để nó thông báo tình hình của mình với đồng loại. Do đó, khi chú chó nhà ta có bất kỳ điều gì bất ổn trong cơ thể của nó, thay vì khóc, than thở như con người chúng ta, chó tru lên như một dấu hiệu của sự khó chịu, đau đớn tột cùng.

Để thu hút sự chú ý của ta, chó sẽ tru lên một hơi thật dài với hi vọng là bạn sẽ để mắt đến chúng nhằm bày tỏ sự vui vẻ hoặc không hài lòng về một điều gì đó. Nhưng ngoài những giống chó trên, tại sao chó tru nhỉ?

Sự chú ý là tất cả những điều nó muốn. Chó tru có thể là vì muốn bạn cho nó ăn, muốn bạn yêu thương vuốt ve chúng hay thậm chí chó tru chỉ là một trò chơi “ú òa” giản đơn mà tụi nó muốn làm bạn giật mình vậy đấy.

Vì sao chó con tru vào ban đêm?

Chó con tru lên vào ban đên là một điều thường gặp ở bất kỳ loài chó nào khi chúng vừa được 1 tháng tuổi. Như những đứa trẻ sơ sinh, khóc để đòi được mớm sữa được cho ăn thì ở đây, cún con cũng thế.

Chó con kêu vào ban đêm hay ban ngày cũng đều là tiếng khóc đòi mẹ, đòi được quan tâm che chở. Điều này dễ thấy nhất chính là khi bạn vừa mang về nuôi một chú cún con 1-2 tháng tuổi.

Điều này đồng nghĩa với việc bạn mang một đứa con nhỏ rời xa mẹ của chúng và khiến chó con tru lên vì chúng cảm thấy nguy hiểm, không an toàn và kêu gọi sự giúp đỡ từ đồng loại xung quanh nếu có.

Chó con sẽ kêu lên vào ban đêm nhiều hơn vì sự lo lắng của chúng ngày một dâng cao. Vì chúng còn quá bé nhỏ so với thế giới ngoài kia, khi bạn tắt đèn trong nhà sẽ khiến chúng cảm thấy mình có thể bị làm hại bởi bất cứ vật dụng nào trong nhà đang ẩn nấp trong bóng tối kia.

Khi nghe chó con tru, đừng vội cảm thấy phiền hà, hãy cảm thông cho chúng vì chúng chỉ muốn được cảm thấy an toàn mà thôi.

Hơn thế nữa, một số trường hợp chó tru là do chúng đang đói và không có đồ ăn ở bên cạnh. Vì thế, nếu bạn thấy bé cún thường xuyên hú vào ban đêm thì hãy chuẩn bị sẵn ít thức ăn cho chó để nếu cún cưng có đói thì chúng sẽ tự tìm và ăn.

Làm gì khi chó tru quá nhiều?

Chó tru để biểu hiện sự cô đơn: Biểu hiện này thường xảy ra với chó con khi mới đưa chúng về nhà hoặc chó trưởng thành khi bạn rời xa chúng quá lâu. Nhằm xoa dịu nỗi buồn của cún cưng và hạn chế tiếng chó tru, bạn nên cố gắng tạo niềm vui cho chúng và giúp chúng cảm thấy mình được an toàn.

Đối với cún con, thời gian đầu xa mẹ, bạn có thể cho cún ngủ chung với mình trong khoảng 3-4 đêm đầu ở nhà nhằm giúp chúng đỡ sợ hãi và tập làm quen với con người, thế giới xung quanh.

Ngoài ra, bạn có thể để cạnh các bé lúc đi ngủ những vật dụng cá nhân có mùi hương của mình như khăn, áo, vớ, gấu bông để các bé ôm ngủ, đỡ sợ và ấm áp hơn.

Vui đùa cũng là một cách hữu hiệu giúp tiếng chó tru giảm bớt. Việc tạo ra niềm vui khiến cho các em chó cảm thấy mình được quan tâm chăm sóc, mang theo niềm vui đó chìm vào giấc ngủ.

Hoặc bạn có thể để thêm đồ chơi vào nơi sinh hoạt của bé để chúng cảm thấy việc vui đùa một mình cũng không phải là quá tệ. Khi chó vui chơi mệt mỏi, ngủ ngon giấc thì hiện tượng chó tru (chó hú) vào ban đêm cũng giảm đi đáng kể.

Chó tru để thu hút sự chú ý: Ở điểm này, bạn nên có một sự nhận định rõ ràng rằng liệu chó tru là do chúng đòi thức ăn hay chỉ muốn làm nũng, mè nheo.

Biết rằng yêu thương cún cưng là điều đương nhiên, nhưng nếu cún chỉ đang làm nũng mà không có bất kỳ nhu cầu thiết yếu nào khác mà bạn phản hồi lại với tiếng hú của chúng vô tình sẽ làm hình thành trong chúng một thói quen xấu và rất khó khắc phục.

Do đó, nếu muốn chấm dứt được hiện tượng chó hú này, bạn phải là một người chủ nuôi luôn kiên định trong mọi tình huống, không động lòng trước 1 phút giây mè nheo của các bé.

Chó tru dài, gương mặt mệt mỏi: Đây là một trong những tình huống đáng được quan tâm nhất khi bạn nghe tiếng chó tru.

Bạn phải thực hiện kiểm tra sơ cấp xem liệu chó có bệnh hay đau nhức gì trong cơ thể các bé không, tiến hành kiểm tra vệ sinh ăn uống hằng ngày của cún cưng và đưa chúng nhanh chóng đến trạm thú y gần nhất nếu bạn nghe tiếng chó tru lên với tần suất liên tục, kéo dài.

là cửa hàng cung cấp thức ăn và phụ kiện thú cưng hàng đầu tại chúng tôi Với hơn 1000 sản phẩm dành cho thú cưng nhập khẩu chính hãng, shop là nơi mua hàng tin cậy của tín đồ yêu chó mèo tại Việt Nam.