Trong nhà em có rất nhiều vật nuôi nhưng em lại hay chơi và thân thiết với chú Vện đáng yêu
Chú có một bộ lông màu nâu xen kẽ những đốm trắng vằn vện. Cái đều nhỏ nhắn, trông giống như một cái yên xe đạp. Hai tai lúc nào cũng dông dông dựng đứng như đang nghe ngóng một điều gì. Đôi mắt vằn đen có vẻ rất hiền lành, nhưng ban đêm đôi mắt ấy sáng quắc giúp chú có thể nhìn rõ mọi vật. Cái miệng thoạt nhìn có vẻ hiền lành, nhưng khi chú gầm lên, những chiếc răng nanh hiện ra trông dữ tợn. Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Chùm lông đuôi xù xì, xoắn thành hình chữ o, phe phẩy khi vui vẻ, duỗi ra khi buồn rầu. Những lúc em đi học về. Mới thoạt nhìn thấy ở đầu ngõ, chú đã vui mừng nhảy chôm hai chân trước lên bắt tay em, tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả gia đình em đang đánh một giấc ngon lành sau một ngày làm việc mệt nhọc. Nhưng, chú vẫn thức, vẫn đứng đó canh giấc ngủ cho cả nhà. Những khi có người lạ xuất hiện, chú nhe hai hằm răng thật dữ tợn, sủa “gân, gân” ầm ĩ.. Tùy là chó nhưng chú cũng rất ghét chuột. Chíp, chíp”, một con chuột to gan đang đi trước mõm chú đấy. Con chuột xấu số, không biết Vện ta đang tức giận, vẫn vô tư nhấm nháp từng hạt thóc ngon lành. Bỗng “ào” một cái, chú chuột đã nằm gọn trong móng vuốt của chú. Thực ra, chú ta chỉ định hù dọa con chuột thôi. Nhưng vì vồ quá mạnh nên con chuột thảm thương đã chết tự bao giờ.
Thường ngày, khi ăn cơm với chú thì khỏi phải chê. Chú ăn lia lịa, ăn không kịp nuốt, em vừa mới ăn được có nửa chén cơm mà chú đã dọn sạch cả cái xoan to. Ăn xong chủ còn liếm lại thật kĩ như thể không để cho một hạt cơm nào còn sót lại, trông mới dễ ghét làm sao! Hình như chú thích em lắm! Khi em xem tivi, chú hay đến bên em, dụi dụi vào chân như muốn em vuốt ve bộ lông mềm mại hay nựng nịu với chủ một tí. Em quý chủ lắm! Những lúc rảnh rỗi, em thường cùng chú chơi đùa không biết chán. Vào những lúc đó, mọi phiền toái trong đầu em đều tan biến. Vện đen của em là như thể đó. Khôn ngoan và thật đáng yêu!
Tháng trước ba em về thăm nội. Bà nội gửi cho em một chú chó con, trông thật xinh xắn.
Em đặt tên nó là Nick. Nick có lông màu vàng rơm. Nó đã được sáu tháng tuổi và lớn bằng cái phích to. Cái đầu chú cún con to gần bằng trái bưởi, trên đầu còn có một cái xoắn màu đen trông rất đáng yêu. Đôi tai vểnh và chiếc mỏm đen ướt, cái lưỡi hồng hồng. Bộ ria mép vểnh lên trông giống như của một chú hổ con. Cái miệng thoạt nhìn có vẻ hiền lành, nhưng khi chú gấm lên, những chiếc răng nanh hiện ra trông dữ tợn như một con ác thú. Cái mũi thì thật kì lạ, lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Nick tuy nhỏ nhưng thân hình rất cân đối. Đám lông trắng ôm lấy cái ức nở, trông như chiếc yếm trẻ con. Bụng nó thon, bốn chân cao và có móng đeo. Cái đuôi xù uốn cong thành một vòng tròn trên lưng nó. Sáng sáng, Nick hay nằm ngoài thềm sưởi nắng một cách ngoan ngoãn. Cái mõm gác lên hai chân trước, mắt lim dim như ngủ, nhưng đôi tai vểnh lên nghe ngóng. Hễ có người lạ vào nhà là nó sủa ngay. Trưa nào em đi học về nó cũng lon ton ra tận cổng đón mừng, cái đuôi ngoáy tít như muốn chôm lên người em. Nhưng Nick cũng nghịch ghê lắm. Có hôm, nó đã giấu biệt đồ của em, phải dỗ ngon ngọt bằng cách thưởng cho chú mấy cái bánh quy thì chú mới chịu trả. Em thường cho chú ăn, còn chị em vài ngày lại tắm cho nó một lần.
Em thích Nick lắm vì nó dễ thương và tinh khôn. Nick không chỉ biết trông nhà giỏi mà còn như là người bạn nhỏ của em.