Chú Chó Biết Nói / Top 10 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Dhrhm.edu.vn

#1✅ Cuộc Đời Phi Thường Của Chú Chó Enzo: Chú Chó Biết Nói Kể Lại… • One More Time With Feeling

Phim Cuộc Sống Phi Thường Của Chú Chó Enzo

Poster phim Cuộc sống phi thường của chú chó Enzo

Thông qua cái nhìn và lời kể của chú chó Enzo từ khi anh ta ở với Denny Swift cho đến khi anh ta kết hôn với người vợ xinh đẹp Eve (Amanda Seyfried) và cô con gái Zoe (Ryan Kiera Armstrong). Enzo từ một chú chó nhỏ dần yêu thích môn thể thao tốc độ khi chung sống với một tay đua giàu kinh nghiệm như Denny và từ đây, cuộc đời Enzo trở thành một hành trình vô cùng ấn tượng chứ không hề đơn giản. .

Trailer Cuộc Sống Phi Thường Của Chú Chó Enzo

Đánh giá phim

Nam diễn viên gạo cội Kevin Costner có tên trong danh sách diễn viên nhưng không xuất hiện, thay vào đó lồng tiếng cho Enzo, người sẽ truyền cảm hứng cho một tay đua trong cuộc đua cả đường trường lẫn danh hiệu. . Giọng ca da diết, sâu lắng của Kevin Costner ngay từ những giây phút đầu tiên đã tạo nên cảm xúc trầm ấm thể hiện cuộc sống đầy chiêm nghiệm xen lẫn trên nền nhạc nhẹ nhàng.

Đây là bộ phim thứ ba trong năm nay tập trung vào loài chó, để chúng ta có những cái nhìn mới về người bạn đồng hành đáng yêu của mình.

Chú chó trong phim được đặt theo tên của tài xế Enzo Ferrari (người cầm lái và cũng là Người sáng lập một thương hiệu xe hơi nổi tiếng toàn cầu). Enzo rất thích xem tivi, đặc biệt là cuộc đua trên sân nhà với Denny – tay đua luôn muốn cải thiện khả năng đua của mình thông qua các cuộc thi cả trên tivi hay ngoài đường đua thật.

Thỉnh thoảng Denny đưa Enzo đi lang thang trên phố để cảm nhận hương vị và năng lượng của đường phố. Anh thường nhắc đi nhắc lại câu nói của các tay đua: “Khi xe chạy, mắt bạn sẽ tinh”. “Không có tay đua nào thắng ở góc cua đầu tiên, nhưng nhiều người đã bị mất ở đó.” Không có cảm giác tội lỗi nếu bạn thua “,” Chỉ xấu hổ là bạn từ bỏ bản thân vì sợ hãi. Denny kể cho Enzo nghe về câu chuyện của những người lái xe khác – “Chúng tôi là những người lên kế hoạch cho chính mình.

Enzo đã chứng kiến ​​sự căng thẳng, xung đột và bi kịch của gia đình, và đã cố gắng hết sức để giúp đỡ. Anh ấy là người đầu tiên biết khi nào một thành viên trong gia đình bị ung thư vì anh ấy có thể ngửi thấy nó. Anh ta sủa để giúp đỡ khi ai đó gặp nguy hiểm, và anh ta trả thù một con chó con muốn tách Zoe khỏi cha cô.

Enzo chứng kiến ​​sự căng thẳng của gia đình Denny, những xung đột và bi kịch, Enzo đã làm hết sức mình để giúp họ nhưng nhiều điều chú chó cảm thấy bất lực. Enzo là người đầu tiên biết khi một thành viên trong gia đình bị ung thư vì anh có thể ngửi thấy mùi. Con chó sủa để cố gắng giúp đỡ khi ai đó gặp nguy hiểm và xua đuổi người muốn tách Zoe khỏi cha cô.

Dễ hiểu khi Cuộc sống khác thường của chú chó Enzo mang đến sự gần gũi và yêu mến cho khán giả. Chúng ta không thể không ngạc nhiên về những sinh vật sống với chúng ta, những “người” thường xuyên quan sát những chi tiết gần gũi nhất trong cuộc sống của chúng ta, những người yêu thương chúng ta vô điều kiện, những người an ủi chúng ta. chúng tôi với trái tim nhân ái, những người dường như không có mục đích nào khác ngoài mục đích là bạn đồng hành của chúng tôi.

Không cần nhiều trí tưởng tượng để nghĩ về sự đơn giản nhưng chúng cho thấy sự hiểu biết sâu sắc hơn chúng ta. Vừa thể hiện tình yêu vừa muốn nhận được tình yêu thương (cộng với việc được cho ăn) là mục tiêu của Enzo hay các thú cưng, thật tuyệt khi giới trẻ hiện nay hay đặt biệt danh siêu ngộ nghĩnh cho các chú cún là Ngốc (theo tên một Trang Facebook).

Một điểm quan trọng khác là suy nghĩ của Enzo về việc sống cùng Denny trong cuộc đua. Trong cả bộ phim Cuộc sống khác thường của chú chó Enzo là những dòng cảm nhận của chú chó về những từ ngữ miêu tả về đua xe, kỹ năng lái xe hay những quy tắc áp dụng trong cuộc sống hàng ngày.

tựa phim tiếng anh: The Art of Racing in the Rain, muốn nói về yếu tố chính trong cuộc đua là trời mưa. Tương tự như cách Denny đối phó với mưa khi bước vào những chặng đua khắc nghiệt nhất, Cuộc sống khác thường của chú chó Enzo phản ánh, thể hiện những gì mà ai trong chúng ta cũng gặp phải trên đường đời với biết bao thử thách, đôi khi những thử thách đó quá khó khăn và không thể kiểm soát được.

Đua xe không phải là yếu tố then chốt trong câu chuyện của Enzo, hai nhân vật Enzo và Denny thay nhau tạo nên những bước ngoặt trong cuộc đời, nhưng diễn xuất của Milo Ventimiglia cũng rất tốt, nhưng chú chó enzo lại chiếm phần lớn spotlight. Có lẽ, chương trình muốn Denny ở lại sau tay lái nhiều hơn, để xem những thất bại trong cuộc đua ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống của những người sinh ra để lái những chiếc xe đua?

Amanda Seyfried cũng đã xuất hiện và làm rất tốt vai phụ của mình, vẻ đẹp lộng lẫy, xinh đẹp của cô đã thắp sáng nhiều khung hình ngay cả khi cô khóc.

Cuộc sống khác thường của chú chó Enzo sẽ được chiếu tại các rạp từ ngày 13/09/2019

Nghe Đọc Truyện Ngắn: “Con Chó Biết Nói”

Nghe đọc truyện – Truyện được viết với phong cách giả tưởng khi nhân vật chính nói chuyện được với chú chó của mình. Anh rơi vào tình cảnh cô đơn thời hiện đại. Dường như anh biết mình đang sống, nhưng một phần nào đó bên trong anh đang chết dần chết mòn. Điều đang bị mài mòn của nhân vật danh xưng là “anh” đó chính là cảm xúc cuộc sống. Sống trong một thành phố đông đúc ồn ào nhưng với anh các hình ảnh bỗng dưng trở nên xa rời. Nhân vật chính mơ ước một mối tình đẹp với cô gái làng chơi bí ẩn. Nhưng đến khi gặp mặt cô gái làng chơi anh lại thấy thất vọng vì cô bình thường không như anh tưởng tượng…Câu chuyện khiến người đọc, người nghe suy nghĩ về mối quan hệ gia đình và sự quan tâm, chia sẻ giữa người với người trong xã hội bận rộn hôm nay….

Anh về nhà vào lúc bảy giờ tối, hôm nào cũng vậy. Mở cổng, anh dắt xe vào nhà, vận sức đẩy cái khối sắt nặng nề lên con dốc gần như thẳng đứng. Khoảng sân và nền nhà có lẽ chênh nhau hơn nửa mét, cái lối xây dựng này làm mỗi lần dắt xe ra vào anh thấy mệt bở hơi tai. Vừa bước vào nhà thì con chó đã vẫy đuôi chạy ra chào mừng anh, thè cái lưỡi màu hồng có những đốm xam xám ra.

– Hôm nay thế nào rồi anh bạn? – Con chó hỏi, đôi mắt chết tiệt của nó long lanh một cách vui vẻ – Nhìn anh có vẻ mệt mỏi quá.

Gạt chân chống xe, anh nhìn con chó một lúc, nó vẫn vẫy đuôi chờ đợi câu trả lời. Anh xoa đầu con chó vài cái thật mạnh làm lớp lông dày xù lên một chút rồi bước vào nhà vệ sinh.

– Coi nào, đừng có lờ tôi như vậy! – Giọng con chó văng vẳng sau lưng, nó còn sủa lên mấy tiếng – Giao tiếp thường xuyên sẽ rất tốt với một người như anh đấy!

Mở nắp bồn cầu, anh tiểu trong khi dựa người vào tường.

– Hôm nay anh nên ra ngoài chút đi, đừng nhốt mình trong nhà mãi như vậy, có hại lắm! – Con chó vẫn tiếp tục – Hẹn hò với một cô gái: làm tình, cãi nhau, làm lành, rồi lại làm tình, cãi nhau, làm lành. Anh biết đó, những việc bình thường mà con người hay làm. Hãy thử đi chứ! Anh có đối tượng mà, cái cô mà hay gửi hình cho anh qua mạng ấy.

Đứng trước cửa nhà vệ sinh con chó cứ tiếp tục lải nhải, nó lại sủa vang lên một cách hào hứng.

Anh lờ nó đi, nhấn nút xả nước.

Vẫn mặc nguyên quần áo lúc đi làm, anh chuẩn bị bữa tối cho cả hai, con chó và anh. Phần anh là thức ăn đông lạnh được hâm nóng trong lò vi sóng, phần con chó là thức ăn đóng hộp dành cho chó (dĩ nhiên rồi) anh cắt thêm vài lát thịt nguội bỏ vào khay.

Cả hai cùng ăn, phần cơm đông lạnh gồm có thịt viên sốt cà với rau xào. Chẳng ngon lành gì lắm, anh nuốt trôi chúng với một lon bia. Vừa ăn anh vừa nhìn chằm chằm vào bức tường trước mặt. Ở đó là bức tranh một ngọn hải đăng giữa biển, chẳng hiểu anh có nó từ lúc nào, hình như là món quà khi anh chuyển tới đây sống. Hay là anh đã tự mua nó nhỉ?

– Anh biết đó, nếu được thì anh nên thay đổi thức ăn cho tôi một chút. Ăn mãi một loại kiểu này tôi cũng ngán quá. Nên đa dạng khẩu phần anh bạn, chính anh cũng cần như vậy. Ăn mãi thức ăn đông lạnh và chế biến sẵn chỉ tổ làm anh chết sớm.

Nó nói trong khi đang nhồm nhoàm nhai nuốt. Ngày nào cũng than vãn chuyện ăn uống vậy mà ngày nào nó cũng chén hết sạch, liếm kĩ càng cả cái khay. Đúng là đồ… chó.

Anh liếc nhìn con chó rồi nhếch mép, xoa đầu nó thêm lần nữa.

Con chó không có tên, nó chỉ đơn giản là… con chó. Anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đặt tên, mà có lẽ cũng không cần thiết bởi anh không việc gì phải kêu nó cả. Con chó luôn nhận ra anh sắp đi hay vừa về nhà. Nó thính nhạy với đôi tai lúc nào cũng dỏng lên và cái mũi thì khụt khịt suốt ngày. Con chó tự chạy về phía anh mà chẳng cần kêu gọi gì. Nó hiểu ý anh, còn anh thì cũng hiểu sơ sơ ý của nó. Khi nào cần đi vệ sinh, ăn uống, lúc nó đòi hỏi một cái gì đó. Anh nắm bắt được vài điều cơ bản và thế là đủ. Cuộc sống của cả hai trước kia rất thoải mái dễ chịu còn khoảng hai tháng trở lại đây thì mọi việc đổi khác. Không hiểu vì sao nhưng con chó bắt đầu nói chuyện. Một ngày nọ anh thức dậy và nghe nó nói chuyện với mình. Nó chào anh và hỏi đêm qua anh ngủ như thế nào.

– Ừ thì cũng tốt – Anh trả lời trong trạng thái lơ mơ – Mà khoan, làm sao mày nói chuyện được?

Con chó không trả lời câu hỏi của anh, nó chỉ ve vẩy cái đuôi và lon ton chạy đi chỗ khác.

– Chỉ là một con chó nói chuyện thôi mà anh bạn. Có gì to tát đâu?- Có lần nó nói như thế – Tại sao anh thì nói được còn tôi lại không chứ?

Từ đó trở đi con chó cứ lải nhải suốt ngày, nói liên tục từ khi anh về nhà đi ngủ cho tới lúc thức dậy đi làm. Buổi sáng cuối tuần khi dắt nó đi dạo thì càng phiền phức hơn, con chó luôn mồm ngay cả trong lúc đi ị. Những lời khuyên bảo, tâm sự, giải thích, nhắc nhở. Càng ngày anh càng thấy nó giống bố mẹ mình, nhiều lời đến mức cách tốt nhất để đối phó là lờ đi. Anh không hiểu chuyện gì đã xảy ra, con chó tiến hóa để nói được tiếng người hay anh đã thoái hóa để nghe được tiếng chó? Hoặc có thể có một kênh trung gian ở đây, nơi người và chó hiểu được ý nhau, chỗ mà sóng não của hai giao thoa thành những tín hiệu có thể giải mã được.

Anh đã nghĩ về vấn đề này khi ngồi ở chỗ làm, giữa hàng đống số liệu và hồ sơ cần phải giải quyết.

Kết quả cũng chẳng rút ra được kết luận hợp lí nào, mọi điều mà anh biết từ trước tới giờ đều vô dụng trong tình huống này. Dĩ nhiên anh không thể kể với người thân hoặc bạn bè; họ sẽ nghĩ anh đùa hoặc tệ hơn là anh bị điên. Sẽ rất phiền nếu bị điên vào lúc này. Anh có công việc phải làm và rất bận rộn. Khó khăn lắm mới kiếm được một chỗ ổn định. Anh tiêu tốn hết ba năm trời ngồi chờ, rồi còn chạy vạy, nhờ vả đút lót khắp mọi nơi để vào được biên chế. Huy động cả mối quan hệ về thế lực nhỏ bé của gia đình mình. Không, không thể điên vào lúc này được; anh mới chỉ làm có hai năm nay còn chưa lấy lại vốn. Rất nhiều người đang trông cậy vào anh, nghĩ tới thôi đã thấy mệt rồi.

Nên tóm lại anh không điên và cũng không kể ai nghe chuyện này. Con chó nói chuyện, chỉ thế thôi thì vẫn chưa có gì nghiêm trọng lắm. Hơi ồn ào một chút nhưng anh có thể lờ nó đi.

Ăn tối xong anh tắm rửa thay đồ và sau đó ngồi ở phòng khách xem tivi. Con chó nhảy vào lòng anh; nó lắc lắc người khiến bộ lông dày rung động, bộ lông với những mảng đen trắng khẽ rung rinh. Con chó liếm mặt anh bằng cái lưỡi ẩm ướt và to bè, hai cái chân trước cào cào vào lớp áo thun. Anh bật cười nắm lấy cổ nó. Thật ấm áp và dễ chịu.

Mãi rồi nó mới chịu nằm im, anh chuyển kênh liên tục rồi dừng lại ở một bộ phim về tận thế vì chẳng có gì hay ho hơn để xem.

– Gần đây phim ảnh mấy đề tài này cứ nhan nhản – Con chó lại bắt đầu, nó tựa mõm lên đùi anh và dài giọng – Mấy thằng Hollywood coi bộ cũng bí ý tưởng rồi nên làm toàn mấy thứ vớ vẩn. Vậy mà thiên hạ vẫn cứ kéo đi xem nườm nượp. Ngu thật. Đáng lẽ phải có ai đó…

Anh chuyển qua kênh khác vì không muốn con chó ca cẩm nữa, một chương trình game show nào đó trong nước; dẫn chương trình và người tham gia đều là diễn viên, ca sĩ nổi tiếng. Những tràng cười rộ lên trên tivi, anh cũng cười theo.

– Không hiểu nổi anh thấy những thứ này có gì vui. Vớ vẩn thật. Toàn một kiểu sắp đặt rẻ tiền. Bọn chúng chỉ đang diễn trò chứ thi thố gì? – Giọng con chó đều đều – Xem mấy thứ này chỉ năm phút thôi là tôi thấy buồn nôn rồi vậy mà anh chịu nổi, thà ra ngoài làm cái gì đó còn hơn là ngồi ở nhà dán mắt vào tivi.

Dĩ nhiên anh không đáp lời, thay vào đó anh đứng lên mở tủ lạnh lấy thêm một lon bia nữa. Anh có cảm tưởng như con chó giống các thành viên trong gia đình mình. Đôi khi nó mang giọng điệu của họ. Khịt mũi, nghĩ về điều ấy khiến anh nhớ ra lâu rồi mình chưa gọi điện về nhà. Nhưng anh biết cuộc gọi sẽ như thế nào, mình sẽ nói gì và được nghe những câu hỏi nào. Giống như đi trên một con đường mòn. Một năm anh chỉ về quê năm lần; đó là số lượng ngày lễ tết, đám tiệc tối thiểu cần phải có mặt anh ở nhà. Anh không chịu nổi không khí gia đình, ví dụ như cách mẹ luôn tự hào khoe về công việc của anh. Như cách những đứa em họ xa lạ nói chuyện với anh như thể cả hai thân thiết nhau lắm. Như cách bố anh, ánh mắt lừ lừ nhìn mọi thứ, cái vẻ thông hiểu của ông lắm lúc làm anh thấy phát điên.

– Này anh bạn, tôi không có ý chê bai hay trách móc gì đâu nhưng ít ra khi người ta nói thì anh phải trả lời lại chứ? Dù tôi chỉ là một con chó nhưng tôi cũng đang nói với anh mà. Chúng ta hiểu nhau, biết cảm thông và thương yêu người khác là nhờ sự giao tiếp. Anh nên nói chuyện thêm với người khác đi…

Mãi thì con chó mới ngủ, giữa lúc đang nói dang dở một câu; giọng nó yếu dần và sau đó tất cả chìm vào im lặng. Tắt tivi, anh để yên con chó nằm trong lòng mình, cái thân thế to lớn mềm mại của nó cuộn tròn lại, hơi thở đều đặn. Anh lướt bàn tay mình trên đó, thật dễ chịu và ấm áp; sự sống bên trong cái khối sinh động, dồi dào này làm anh thấy bình yên. Anh vào mạng bằng điện thoại di động, một ứng dụng làm quen kết bạn trên máy, anh nhìn ngắm những tấm ảnh mà nàng đã gửi cho mình.

Đây là người mà con chó nói tới. Nàng là gái gọi, ai cần cưa cẩm gái gọi chứ? Chỉ việc bỏ tiền ra; một giờ, một đêm cứ bỏ tiền ra là xong cả. Trên ứng dụng này đầy rẫy gái gọi, giá nào cũng có. Từ những cô nhìn trẻ trung cho tới đàn bà đứng tuổi. Họ chủ động tìm và kết bạn, chủ động chào mời. Trong trường hợp của nàng còn sẵn sàng phô bày thân thể. Đó là chuyện xảy ra trong các thành phố lớn như thế này; mọi thứ đều có giá trị của nó, từ kín đáo đến công khai. Chép miệng, anh nhấp vào một hình ảnh của nàng; hơi mỉm cười, bộ đồ lót ren màu đen. Khuôn mặt nàng không quá cuốn hút nhưng cũng dễ nhìn. Nàng cười giống như một cô bé, thích thú và rạng rỡ. Trang điểm đậm, son phấn và mi giả; nhưng cũng chẳng hại gì. Công việc của nàng đòi hỏi những phụ kiện ấy. Nàng có nét riêng dù chưa đến mức đặc sắc.

Cứ vài tuần một lần nàng lại gửi hình ảnh cho anh, đôi khi là cả những đoạn phim ngắn kèm theo lời mời gọi, bảng giá chi tiết thời gian làm việc lẫn nơi nàng làm.

Dĩ nhiên nàng đã gửi cho tất cả mọi người trong danh sách của mình chứ không phải riêng anh và dĩ nhiên nàng cũng chẳng bao giờ trả lời tin nhắn qua ứng dụng.

“Chỉ liên lạc qua điện thoại!” Trong bảng giá đã ghi rõ ràng.

Trang cá nhân của nàng chẳng có gì ngoài vài hình ảnh, chưa đến mười tấm. Hoạt cảnh khá đời thường, nàng chụp chung với bạn bè cả nam lẫn nữ. Một tấm anh thích ngắm là cảnh nàng mặc váy dài đi giữa bờ biển, khá đẹp và giản dị. Cảm giác như đó là bất cứ cô gái bình thường nào mà ta biết.

Nàng thu hút anh, không phải chuyện thân thể hay xác thịt. Chủ yếu là vì nàng luôn che phần bên phải khuôn mặt lại. Anh đã để ý thấy điều đó, nàng thường chụp góc nghiêng, lúc nào cũng chỉ lộ mặt bên trái. Khi chụp chính diện thì nàng để tóc rủ xuống bên phải. Vài tấm nàng buộc tóc lên nhưng lại đeo thêm một cái mặt nạ dạ hội nhìn khá màu mè và rẻ tiền với đủ thứ lông chim sặc sỡ.

Phần bên phải luôn bị giấu đi, như góc tối của mặt trăng vậy, chẳng bao giờ lộ ra dưới ánh sáng. Có gì ở đó nhỉ? Một vết sẹo hay bớt gì đó chăng. Hoặc một kiểu dấu ấn tổn thương gì khác. Kỉ vật của một tuổi thơ bị bạo hành, dấu vết khi bị đánh ghen hay trả thù. Mỗi dấu vết khác thường trên cơ thể đều có câu chuyện của riêng chúng. Càng nghĩ anh lại càng thấy tò mò.

Anh đặt điện thoại lên bàn. Không hiểu sao anh thấy nàng cuốn hút một cách kì quặc. Sự bí ẩn trên phần bên phải. Là nàng bí ẩn hay anh đã gán ghép sự bí ẩn ấy vào nàng?

Đôi khi anh vẽ ra viễn cảnh hẹn nàng đi chơi, ăn uống, xem phim. Tặng nàng những món quà. Một con gấu bông, một bó hoa hay một chiếc nhẫn. Như bất cứ cặp đôi bình thường nào trên đời. Anh muốn làm việc đó với nàng, ôm nàng vào buổi tối và lắng nghe nàng tâm sự.

“Anh biết vì sao em lại luôn che phần bên phải khuôn mặt không?” Nàng sẽ thì thầm vào tai anh như thế và bắt đầu kể, một câu chuyện dài về tuổi thơ và những kí ức của mình. Nó riêng tư, tinh tế và sâu xa hơn bất cứ điều gì người ta có thể nghĩ tới.

Đôi khi anh mất gần cả tiếng đồng hồ chỉ để đắm chìm vào những tưởng tượng kiểu đó, để rồi khi giật mình nhìn quanh anh cảm thấy bản thân vừa ngớ ngẩn vừa bệnh hoạn.

Gái gọi sẽ không để ta tán tỉnh họ, thông thường là như thế. Ta trả tiền để thỏa mãn chứ không phải để tâm sự. Ẩn đằng sau vẻ dễ chịu của họ là sự đề phòng, luôn luôn là như thế. Tất cả những trò tung hứng, ân ái, ôm ấp, vuốt ve kia là một dịch vụ. Cuộc vui chơi chỉ như một bộ phim cấp ba, trống rỗng và thiếu chiều sâu. Anh sẽ là một kẻ ngốc hoặc tên gàn dở, biến thái nếu cố gắng làm điều ngược lại. Minh họa: Bùi Trọng Dư

Chiều thứ bảy anh có hẹn cà phê với đám bạn, ba thằng đàn ông độc thân và một thằng đàn ông khác vừa mới lập gia đình. Bọn chúng nói chuyện và cười hô hố một cách ồn ào trong khi anh lơ mơ nghĩ mông lung.

Anh nhìn cả đám đang tung hứng với nhau, tiếng chúng như một cơn mưa rào đổ xuống hay một bầy se sẻ đang rít lên. Lẽ ra anh phải thấy vui mới đúng nhưng thay vào đó chỉ có cảm giác trống rỗng. Cuộc đời anh hời hợt, chẳng giống những thứ anh tưởng tượng hồi nhỏ chút nào.

Mà hồi nhỏ anh tưởng tượng cái gì nhỉ? Lòng anh thấy nôn nao không yên, cái gì đó đang thôi thúc ở bên trong. Anh cắn môi nhìn quanh.

“Con chó nhà tao còn sâu sắc hơn tụi mày.” Anh những muốn nói thế với đám bạn.

Đi vào nhà vệ sinh của quán cà phê anh rút điện thoại ra và gọi cho nàng.

– A lô đi chơi hả anh?

Giọng nàng đẩy đưa, ngọt ngào một cách quá lố làm anh sởn hết gai ốc. Dĩ nhiên nàng biết anh là khách hàng rồi. Sau vài giây ngần ngừ anh nói phải.

– Vậy em đứng chờ anh ở ngã tư giao nhau của hai đường… – Nàng nói tên chỗ hẹn. – Anh biết chỗ đó không?

Anh nói là mình biết và cũng đang ở gần đó.

Rồi nàng cúp máy. Xe Piaggio? Anh còn chẳng dám mơ tới thứ đó!

Ra khỏi nhà vệ sinh anh kiếm cớ chuồn về sớm. Dĩ nhiên mấy thằng bạn phản đối nhưng chúng chẳng làm được gì. Bỏ lại những tiếng trách móc sau lưng anh phóng xe hòa vào dòng người.

Tới điểm hẹn anh nấp vào một góc khuất dưới hàng hiên chìa ra của một cửa hàng sửa xe đang đóng cửa và căng mắt nhìn về ngã tư trước mặt. Chưa thấy nàng đâu cả, anh kéo nón bảo hiểm sụp xuống che bớt khuôn mặt và bịt thêm cái khẩu trang vào. Chưa yên tâm lắm anh mở cốp xe ra và mặc thêm cái áo khoác dày cộm. Tim anh đập như muốn vỡ tung trong lồng ngực, mồ hôi túa ra vì hồi hộp lẫn nóng.

Rồi nàng xuất hiện, đúng như những gì mô tả trên điện thoại. Nàng quay lưng về phía anh nhưng bằng cách nào đó anh nhận ra ngay lập tức. Cẩn thận khóa cổ xe, anh từ từ tiến về phía nàng, hai tay vùi sâu vào túi áo khoác. Trên đầu anh vẫn đội nguyên nón bảo hiểm, mặt đeo khẩu trang.

“Anh đang làm gì vậy anh bạn? Gái gọi thì sao chứ? Cứ trả tiền và lên giường thôi! Anh là đàn ông mà, đúng không?” Giọng con chó văng vẳng trong đầu anh.

Anh lẩm bẩm kêu nó im đi, nhưng dĩ nhiên con chó không im. Nó chẳng bao giờ biết im lặng là gì.

Nàng ngó nghiêng xung quanh tìm anh, rồi nàng rút di động ra và gọi. Điện thoại rung lên trong túi quần nhưng anh không bắt máy. Anh dừng lại khi còn cách nàng khoảng ba bước chân. Nàng vẫn áp chặt điện thoại vào tai, rồi bất ngờ nàng quay mặt lại. Thật thất vọng nhưng anh không thể thấy hết khuôn mặt của nàng, nàng đang đeo một cái kính mát to bảng. Cả hai nhìn chằm chằm vào nhau trong vài giây, nàng bỏ điện thoại xuống với vẻ cảnh giác, rồi nàng bấm còi xe. Hai bàn tay anh bóp chặt lại trong túi áo khoác, cả người căng cứng.

Từ đằng xa một tay bặm trợn đi về phía anh. Rõ rồi, gã ma cô.

– Ê thằng kia! – Hắn nói lớn.

Anh quay đầu bỏ đi, cố gắng bước nhanh hết sức có thể. Leo lên xe, tra chìa khóa anh vít ga và phóng thẳng về nhà.

Anh quyết định hẹn với một cô gái khác, buổi tối hôm ấy anh tắm rửa sạch sẽ, vuốt gel lên mái tóc và vẩy thứ nước hoa dùng cho nam giới khá nổi tiếng. Anh nhìn khuôn mặt mình trong gương, thử sờ nắn một lúc. Hình như anh đã bỏ qua một bước nào đó trong khâu chuẩn bị, chau mày suy nghĩ một lúc nhưng anh lại chẳng nảy ra thêm ý tưởng nào.

– Anh ổn rồi, anh bạn – Con chó nói sau lưng anh – Đi thôi, tìm kiếm một mối quan hệ. Sống một cuộc đời bình thường và lành mạnh như mọi người ấy!

Bĩu môi, anh sửa lại cổ áo, mang giày vào rồi dắt xe ra khỏi nhà.

Cô gái anh gặp là bạn của một đồng nghiệp. Nói ra thật lằng nhằng nhưng chẳng hiểu sao người ta lại đẩy anh và cô ta lại với nhau. Đó là một cô gái dễ nhìn, nhỏ hơn anh hai tuổi, cả hai đã trò chuyện vài lần qua tin nhắn điện thoại. Kiểu người sống khép kín và bận rộn với công việc, hơi giống anh. Ở chỗ làm mấy người cứ thúc giục anh tiến tới với cô ta. Họ sốt sắng thế để làm quái gì nhì?

Ngồi trong một nhà hàng kiểu Pháp anh nhìn chằm chằm lưng của một người đàn ông phía trước, cái áo sơ mi họa tiết chim cò nhìn thật lạc tông với chốn này. Nhưng chính cái nhà hàng cũng không ăn nhập với cảnh vật xung quanh nó. Rồi thành phố này tới lượt nó lạc lõng với vùng ngoại ô hoang vắng cạnh bên. Mọi thứ chẳng ăn nhập gì với nhau và chồng chất lên một cách thô thiển.

Cả hai nói chuyện ngắc ngứ, anh nói gì đó làm cô cười.

Anh không rõ lắm mình vừa nói gì. Ô kìa, chính anh cũng đang cười rộ lên!

Rồi anh chợt nghĩ tới cô gái luôn che kín nửa mặt kia, nàng luôn hiện ra một cách bất chợt trong đầu anh.

Đã hơn hai tháng trôi qua kể từ khi anh gặp nàng lần đầu tiên ở ngã tư, tưởng tượng của anh đã phát triển phong phú một cách đáng lo ngại. Trong những giấc mơ anh thấy mình hạ gục một tên ma cô bặm trợn và dắt nàng chạy đi trong một thế giới mà những con chó biết nói thống trị mọi thứ.

Hiện thực, ảo tưởng, mơ mộng hòa trộn vào nhau. Khi không đi làm anh dành phần lớn thời gian nhốt mình ở nhà. Con chó thì cứ lải nhải luôn mồm.

Giọng con chó lại vang lên một câu triết lí gì đó trong khi anh dùng nĩa xiên vào một trái cà chua. Tiếng lanh canh của dao nĩa vang lên, giọng ai đó cười the thé. Cúi gầm mặt xuống anh liếc nhìn xung quanh. Một gã bồi đi ngang qua, tạp dề đen bên ngoài sơ mi trắng. Đuôi tóc ve vẩy theo mỗi bước chân.

– Sao anh có vẻ mệt mỏi vậy? Anh không ngủ được hả? Cô gái hỏi.

Anh ngước lên nhìn cô một lúc, không hiểu cô muốn hỏi cái gì. Rồi anh trả lời rằng mình không ngủ được là do con chó đang nuôi ở nhà, lúc này nó đang trải qua thời kì khó khăn nên anh cũng bị ảnh hưởng.

Anh nhếch mép cười nhợt nhạt. Cô đang tấn công chính diện.

Khi món chính được dọn ra thì anh đứng lên bước vào nhà vệ sinh. Vã nước lạnh vào mặt, anh nhìn mình trong gương. Anh nhe răng ra, lấy ngón tay kéo vành môi, dí sát lợi vào tấm gương. Rồi anh há miệng rộng hết cỡ, thè lưỡi, trợn mắt và giữ nguyên tư thế đó trong vài giây. Buông tay xuống anh bật cười như một tên ngốc. Rồi anh vò thật mạnh mái tóc vuốt gel thẳng thớm và bóng loáng của mình. Chẳng mấy chốc nó biến thành một mớ bù xù nhớp nháp.

Rút điện thoại ra anh gọi cho cô gái kia. Vẫn giọng điệu đó vang lên, cợt nhả, ngọt ngào, đưa đẩy. Vẫn trên cái ngã tư cũ. Anh nhanh chóng chốt hạ giao dịch.

Bước ra khỏi nhà vệ sinh anh đi thẳng ra cửa, chẳng quan tâm cô gái đang đi cùng mình trố mắt ngạc nhiên. Anh không có thời gian nghĩ tới việc đó nữa, anh phải đến với nàng ngay lập tức.

Leo lên xe anh phóng đi thật nhanh, tới mức những hình khối xung quanh biến thành một dãy màu lòe nhòe bất tận. Anh chạy tới ngay trước mặt nàng. Dù không có kính mát nhưng nàng đang đeo khẩu trang, lòng anh khấp khởi hi vọng. Nàng dẫn anh vào một nhà nghỉ năm tầng, khuất sâu trong một con hẻm vắng vẻ gần đó.

Cả hai đi qua bàn lễ tân mà chẳng ai hỏi han gì. Trong góc cầu thang là một cái bàn thờ lớn, đèn đóm lập lòe xanh đỏ; bức tượng Di Lặc đang nở một nụ cười ma quái. Anh thấy choáng váng.

Lên cầu thang, nàng đi trước dẫn đường. Tấm lưng trần của nàng đung đưa, đôi giày cao gót gõ lộp cộp dưới sàn. Anh nhìn mái tóc dài của nàng lòng hồi hộp. Mồ hôi túa ra ướt đẫm hai bàn tay lạnh toát, anh thở dốc. Đây là thực hay là mơ?

Tưởng chừng như anh đã ở đây trước kia. Lát nữa thôi một bầy chó biết nói sẽ xuất hiện, chúng rút vũ khí ra lao tới cả hai và anh sẽ bảo vệ nàng. Anh đã từng mơ như thế, hết đêm này tới đêm khác.

Nàng mở cửa dẫn anh vào một căn phòng chật chội. Những bức tường sơn vàng, một vết nứt nhỏ xíu chạy dọc tấm màn cửa đang khép lại. Trên bàn viết là hai chai nước suối và hai lon nước ngọt, cái tivi lỗi thời nằm gần chiếc tủ rẻ tiền. Anh đang làm gì ở chốn này?

Nàng bảo anh là khách đi lần đầu thì phải thanh toán trước. Anh rút tiền ra đưa nàng.

Nàng định tháo khẩu trang ra nhưng anh cản lại, anh nói mình muốn tự tháo ra.

Nàng cười.

– Anh muốn làm gì em cũng được.

Vẫn là cái giọng đó, anh lại sởn gai ốc. Tay anh run run anh chậm rãi tháo khẩu trang của nàng ra. Nhưng chẳng có gì ở đó cả, nửa bên phải khuôn mặt nàng hoàn toàn bình thường. Anh vươn tay tới, dùng ngón cái chạm nhẹ lên má phải của nàng, một lớp phấn trang điểm dày ở đó. Chẳng có gì hơn nữa.

Kéo ngón tay, anh miết mạnh. Lớp phấn tróc ra tạo thành một vệt dài run rẩy. Nàng chộp lấy bàn tay anh và chậm rãi mút nhẹ ngón tay cái.

Anh lẩm bẩm, tất cả sai hết rồi, rằng anh đã làm một việc ngớ ngẩn.

– Anh nói gì? – Nàng hỏi, mở to mắt.

Ngồi xuống thành giường anh bảo nàng nên đi tắm trước và anh cũng không vội. Nàng gật đầu và lập tức làm theo.

Ôm mặt, anh thở ra một hơi. Anh thấy trống rỗng đến tận cùng. Không còn sự hồi hộp, không còn cơn choáng váng nữa. Anh thậm chí còn chẳng cương lên nổi.

Nuốt nước bọt, anh đứng dậy mở cửa nhanh và ra ngoài…

Con chó lon ton chạy ra đón anh, nó ve vẫy cái đuôi như điên.

– Sao rồi anh bạn, hẹn hò thế nào? Có ổn không? Tôi còn nghĩ là đêm nay anh sẽ không về nhà nữa, hê hê. Hoặc anh dẫn cô ta về đây. Tôi nóng lòng được thấy cô nàng của anh lắm.

Chẳng nói gì anh dựa người vào tường và từ từ ngồi xuống. Con chó chạy lại, nó liếm mặt anh bằng cái lưỡi to lớn và ấm áp của mình. Anh choàng hai tay ra ôm con chó, dúi đầu vào bộ lông mềm mại của nó.

– Sao vậy anh bạn? Có chuyện gì không ổn hả? Anh có thể nói với tôi bất cứ chuyện gì trên đời.

Anh đẩy đầu con chó ra rồi nhìn nó, ánh mắt của con vật thật vui vẻ như thể chẳng có gì trên thế giới này để đáng để phiền lòng. Con chó ngồi xuống chờ đợi.

– Mọi chuyện thật tệ hại mày biết không? – Anh cất tiếng yếu ớt – Tất cả đều tệ hại. Chẳng ai biết cái gì là quan trọng cả…

– Đúng rồi anh bạn – Con chó reo lên – Mấu chốt là chúng ta phải giao tiếp với nhau, đừng lờ tôi đi nữa, hãy trò chuyện.

Anh bật cười.

– Dù chỉ là một con chó nhưng mày nói chuyện rất hay!

Cả hai đã bắt đầu trò chuyện với nhau như vậy, anh thức tới nửa đêm chỉ để nói với con chó của mình đủ mọi vấn đề trên đời. Về những giấc mơ, ảo tưởng và sự chán chường của anh. Rằng anh cô đơn, lạc lõng như thế nào. Rằng anh chán ghét cuộc sống của mình nhưng không biết phải làm gì để nó tốt hơn. Anh nói nhiều tới mức thấy cổ họng mình khản đặc.

Mãi tới nửa đêm anh mới lên giường đi ngủ, đó là một giấc ngủ sâu không mộng mị mà lâu rồi anh mới có được.

Anh thức giấc vì nghe giọng ai đó đang nói chuyện xung quanh mình. Lúc đầu anh tưởng giọng của con chó nhưng không phải. Là tiếng người nói chuyện. Rồi anh nhận ra không phải chỉ một mà có cả chục giọng nói đang ồn ã trong phòng. Anh thấy phấn chấn hẳn lên. – Ồ, xin chào…

– Hôm nay anh thế nào?

– Thời tiết đẹp nhỉ?

– Tôi biết anh đang buồn, anh bạn…

– Không, hãy ra ngoài và vui chơi đi…

Anh thức dậy và nhìn quanh, cảm thấy mình vui vẻ, dễ chịu hơn khi nghe thấy những tiếng nói ấy.Và anh biết từ giờ anh sẽ sống một đời bình thường, hòa mình với thế giới xung quanh…

Tác giả: Đ.Q.V – Giọng đọc: Minh Nguyệt

Tùng Lộc Pet – 4 Dấu Hiệu Khi Chú Chó Muốn Nói I Love You

1. Chú cún như phát điên khi bạn về nhà

Sau 1 ngày đi làm mệt mỏi, bạn về nhà và mở cửa ra. Còn gì hạnh phúc hơn khi chú cún cưng đang háo hức chạy tới dui đầu vào bạn, trong miệng vẫn còn đang ngậm đồ chơi. Khung cảnh đó thật là thú vị và đầy cảm động. Đó là minh chứng rõ ràng nhất của 1 tình yêu

Tuy nhiên, nếu chú chó của bạn đều làm vậy với mọi người thì e rằng chú có vẻ hơi “lăng nhăng”. Do đó, đây không phải là yếu tố quyết định mạnh nhất trong việc  chú chó có thực sự yêu bạn không.

2. Sự chuyển động của chân mày

Các chuyên gia cho biết, vẫy đuôi không phải là cách thể hiện tình yêu của chó. Thay vào đó, đó chính là nét mặt. Trong 1 nghiên cứu gần đây ở Nhật, các chú chó được tiếp xúc với bố mẹ chúng, 1 người lạ, 1 con chó đồ chơi và 1 vật chúng ghét. Khi gặp ba mẹ, chân mày của chú chó lập tức được nâng lên, đặc biệt là bên trái. Khi gặp người lạ, chân mày bên phải lại được nhón lên.

Tương tự như vậy, khi nhìn thấy một người nào đó chúng đã biết từ trước, tai trái của những chú chó có phản ứng ngay. Nếu nó là một món đồ mà chúng không thích, tai phải lại chuyển động.

3. Chú chó “thực sự” nhìn bạn

Theo Brian Hare, chuyên gia nghiên cứu tâm lý chó nổi tiếng, những chú chó thường muốn “ôm bạn bằng ánh mắt”. Khi nhìn bạn, chó sẽ tiết hóc-môn oxytocin, 1 loại hóc-môn tương tự của các bà mẹ dành cho em bé của mình

Nhưng nếu bạn nhìn chằm chằm vào chú chó của mình, chúng sẽ cảm nhận được điều bất thường và quay đi.  Hãy chỉ để những khoảnh khắc đó là thoáng qua, như vậy mới thực sự đáng nhớ.

4. Chú chó ngáp cùng bạn

Chúng ta đã biết rằng ngáp có khả năng lây lan. Khi bạn nhìn thấy 1 người ngáp, rất có thể bạn sẽ ngáp theo ngay lập tức. Nhưng đối với chó, đây lại là 1 trải nghiệm khác.

[Total:

1

Average:

1

]

Tải Trò Chơi Con Mèo Biết Nói Mang Thai Cho Máy Tính Pc Windows Phiên Bản Mới Nhất

Thú nuôi ảo yêu thích của bạn, Emma và Oscar, sẽ có con! Vì vậy, chú mèo mang thai cần sự giúp đỡ của bạn cho đến những chú mèo con được sinh ra và trở thành một phần của thế giới. Tham gia Trò Chơi Con Mèo Biết Nói Mang Thai, đưa nó đi khám bác sĩ, thu thập quà tặng và chuẩn bị để con meo biet noi Emma trở thành mẹ! Tải trò chơi nuôi thú ảo thú vị này và tận hưởng niềm vui với Trò Chơi Con Mèo Biết Nói Mang Thai!

TRỞ THÀNH NGƯỜI BẠN MÀ CHÚ MÈO MANG THAI EMMA CẦN TRONG THỜI KỲ MANG THAI

Các trò chơi nuôi thú ảo và trò chơi động vật biết nói chuyện trở nên thú vị hơn bởi con meo biet noi Emma, thú cưng ảo thú vị của bạn, sẽ có ba con mèo nói chuyện nhỏ và nó cần tất cả sự chăm sóc mà một con mèo mang thai có thể nhận được. Bạn cần mang con mèo mang thai này đi khám bác sĩ để nó được siêu âm và làm các xét nghiệm khác để đảm bảo các chú mèo con vẫn được an toàn. Nhưng đó không phải là tất cả! Hãy xem xét các tính năng của trò chơi nuôi thú ảo này và hoàn thành mọi mục trong đó!

TÍNH NĂNG CỦA TRÒ CHƠI CON MÈO BIẾT NÓI MANG THAI:

🐱 NÓI CHUYỆN với con meo biet noi để chúng nhắc lại mọi lời nói của bạn🐱 KIỂM TRA SỨC KHỎE: đưa con mèo mang thai của bạn đi khám bác sĩ để chúng được siêu âm, kiểm tra huyết áp,…🎁 TIỆC CHÀO MỪNG TRƯỚC KHI SINH: tạo bất ngờ cho con meo biet noi Emma với bữa tiệc có nhiều quà tặng cho các chú mèo con và thu thập tất cả mọi thứ để nhận phần thưởng🐱 Cung cấp mèo con ở cấp độ 31 🐱 MỞ NHẠC cho ba chú mèo con khi Emma chuyển dạ và giúp thú cưng ảo nuôi nấng những chú mèo con một cách khỏe mạnh👗 TRÒ CHƠI ĂN DIỆN: tìm những bộ trang phục đẹp cho con mèo biết nói Emma🐱 Tìm trang trí phòng mới với các cấp độ mới để con mèo mang thai của bạn cảm thấy thích thú hơn khi ở nhà🎁 Nhận xu và kim cương, mở khóa các cấp độ và tận hưởng những niềm vui với trò chơi nuôi thú ảo này💅 CỬA HÀNG LÀM MÓNG CHO THÚ CƯNG: biến thú cưng ảo của bạn trở thành con mèo mang thai xinh đẹp🐱 ĐẶT TÊN cho con mèo biết nói của bạn🎁 Chơi trò chơi con mèo biết nói và nhận xu 🐱 Chia sẻ chú mèo mang thai của bạn trên các mạng xã hội phổ biến

Con mèo biết nói Oscar và Emma rất vui khi có ba con mèo con trong gia đình chúng. Với những chú mèo con mới sinh, thế giới thú cưng ảo và các con động vật biết nói chuyện là một mức độ hoàn toàn khác.

VUI LÒNG GHI NHỚ RẰNG: bạn phải chăm sóc con mèo mang thai Emma, cho nó ăn, tắm, đi ngủ vì con mèo mang thai cần được yêu thương và sự quan tâm mà một thú cưng ảo có thể nhận được trong thời kỳ này!

Bạn cũng có thể làm cho thú cưng ảo của bạn cảm thấy thoải mái hơn bằng cách thay đổi trang trí phòng khách hoặc thu thập các đồ vật mà Emma sẽ cần khi sinh con. Trò Chơi Con Mèo Biết Nói Mang Thai, trò chơi nuôi thú ảo, giúp Emma và Oscar, thú cưng ảo yêu thích của bạn, sẵn sàng để làm bố làm mẹ. Thỏa thích tận hưởng trò chơi ngay!

Trò Chơi Con Mèo Biết Nói Mang Thai được phát triển bởi Peaksel.