Đề bài: Tả con chó mà em yêu quý
Chó là một loài động vật rất có ích cho con người, vì vậy các gia đình thường nuôi chó. Nhà em cũng nuôi một con chó để trông nhà.
Cách đây một thời gian, mẹ em mang một con chó con từ nhà bà ngoại về. Mẹ em bảo nó là con cái nên chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, sau khi nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em gọi nó là Vàng vì nó có bộ lông vàng mượt. Nó được ba tháng tuổi, khá mập nên thân hình cứ tròn xoe. Hai mắt nó màu đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi nhỏ cũng màu đen và rất thính. Hàm răng có những chiếc răng nhọn hoắt, thế nhưng nó còn bé nên chẳng cắn ai bao giờ . Hai tai nó rất ngắn, cụp xuống mặt, chỉ khi em gọi thì tai nó mới vểnh lên. Vì nó mập nên chân ngắn cũn cỡn. Bốn chân Vàng có những móng vuốt sắc và dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Lúc Vàng chạy nhìn rất đáng yêu. Chiếc đuôi thì ngắn ngủi liên tục vẫy vẫy. Vàng ăn rất khỏe, cái gì nó cũng ăn. Nó chẳng bị đau bụng hay bị ốm bao giờ. Ngày nào nó cũng chạy qua chạy lại liên tục mà không thấy mệt. Ai cũng bảo Vàng thật nghịch ngợm quá!
Mỗi khi em đi học về Vàng ngồi sẵn ngoài cổng đón em. Nó ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn thích chơi với Vàng. Chúng em chơi với nhau rất vui. Sau mỗi bữa cơm em đều trộn cơm cho nó ăn. Ăn xong nó nằm lăn ra góc nhà ngủ ngon lành. Lúc ấy nhìn nó rất ngoan.
Em rất yêu quý con chó nhà em. Em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con cho vui nhà vui cửa.
Quắc được bố em mua về nhà từ hồi còn bé xíu, tính đến nay nó cũng 2 tuổi rồi. Lúc mới về nhà, chú cún nhút nhát vô cùng, cứ thu mình dưới gậm bàn suốt chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian khi quen dần với mọi người trong gia đình rồi thì Quắc bắt đầu mạnh dạn hơn. Bố em làm cho Quắc một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm ở dưới. Quắc rất thích chiếc chuồng, nó vừa chui ra chui vào vừa vẫy đuôi liên tục.
Quắc có một bộ lông vàng óng mượt mà. Năm nay 2 tuổi mà Quắc nhìn trông to vô cùng. Nó nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà thì nó rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm cứ thấy khách lạ là nhe ra gầm gừ. Cái lưỡi hồng hồng thè ra thở dể tránh nóng. Đôi tai nó rất thính, cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên nghe ngóng. Chiếc đuôi cong cong cứ ngoáy tít lên mỗi khi em chơi đùa hoặc xoa đầu nó. Quắc rất ngoan, thông minh và rất biết nghe lời. Chuyện gì cũng dạy một lát là nó hiểu. Quắc biết đi vệ sinh đúng chỗ, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng cả. Đêm đến, khi cả gia đình em ngủ say thì Quắc lại thức để canh gác cho giấc ngủ của mọi người.
Cả nhà em ai cũng yêu quý Quắ c. Quắc rất gắn bó với mọi người trong gia đình. Đã từ lâu Quắc đã trở thành một thành viên không thể thiếu của gia đình em.
Thảo Trân