Chó Sủa Cứ Sủa Người Đi Cứ Đi / Top 13 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Dhrhm.edu.vn

“Chó Cứ Sủa Và Đoàn Người Vẫn Cứ Đi”

Hôm nay 25/1, Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ XIII đã chính thức bắt đầu. Trên các trang mạng xã hội xuất hiện dày đặc bài viết của các phần tử cơ hội phản động có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc bịa đặt vô cùng thâm độc về nhân sự, tổ chức đại hội. Với các thủ đoạn hết sức nham hiểm sử dụng thông tin thật giả lẫn lộn, bịa đặt, chúng vu cáo một số đồng chí lãnh đạo cao cấp của Đảng và Nhà nước được tín nhiệm giới thiệu tái cử làm lãnh đạo chủ chốt của Đảng, Nhà nước Khóa XIII.

Cụ thể, trên trang facebook của những nhà “dân chủ” Đỗ Ngã, Hoàng Dũng, Lê Ánh… liên tục đăng tải bài viết sặc mùi tiêu cực, phá hoại đại hội Đảng. Trong đó, chúng tập trung công kích lãnh đạo cao cấp của Đảng và Nhà nước là Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng với luận điệu xuyên suốt được tung ra là vu khống cho rằng Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng “tham nhũng quyền lực”, rằng ông “đưa mình vào Đảng bộ Công an để biến bộ này thành công cụ của cá nhân”, nào là 5 năm qua ông Trọng đã dùng nó để đánh gục hàng loạt tên tuổi lớn trong trung ương đảng và cả bộ chính trị nhằm độc chiếm quyền lực đỉnh cao, và càng về sau sức mạnh càng được củng cố.

Thậm chí Hoàng Dũng còn dùng những lời lẽ thô tục mà luận đoán rằng “Mục 1 điều 17 điều lệ đảng của Đảng cộng sản quy định Tổng Bí thư không làm quá hai nhiệm kỳ nhưng Tổng Bí thư sẽ tiếp tục tại vị, ị lên luật của đảng (điều lệ đảng), ị lên 5 triệu đảng viên. Vượt qua được các trường hợp khác, nghiễm nhiên ở lại thêm một nhiệm kỳ” và Dũng chốt lại rằng “Đến luật của chính tổ chức mình còn ị lên thì pháp luật của quốc gia nó coi là gì?”. Thiết nghĩ sự bàn tán này không phải là một sự góp ý mà nó đến từ nỗi lo sợ.

Các nhà đài phương Tây và các nhà “dân chủ” họ gọi viễn cảnh Tổng bí thư, Chủ tịch nước tiếp tục chèo lái con thuyền đất nước trong 5 năm tới là “đại hoạ”, nhưng với cá nhân tôi, và tôi tin hàng chục triệu người dân Việt cũng nghĩ như thế, chẳng có gì gọi là “đại họa” cả. Nhìn sự phát triển của đất nước sự bình yên của dân tộc và sự ấm no hạnh phúc của nhân dân trong thời điểm khó khăn của nhân loại thì ai cũng hiểu năng lực và bản lĩnh của người lãnh đạo ấy như thế nào.

Tôi còn nhớ một câu nói, “muốn đánh giá một người lãnh đạo giỏi đừng nghe anh ta nói, hãy nhìn cách anh ta làm”. Và với Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, trong suốt 2 nhiệm kỳ qua với những gì ông đã làm cho đất nước Việt Nam, đặc biệt là những chiến công trong chiến dịch “đốt lò”, đấu tranh phòng, chống tham nhũng, làm trong sạch nội bộ. Có thể nói, chưa bao giờ chúng ta có những bước đi mạnh mẽ, quyết liệt đến như vậy trong công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng.

Đặc biệt là trong nhiệm kỳ Tổng Bí thư thứ 2 (2016 – nay), với quyết tâm phòng chống tham nhũng quyết liệt, hàng loạt các lãnh đạo Đảng và cán bộ cao cấp đã bị kỷ luật, trong đó có 18 cán bộ diện Trung ương quản lý bị xử lý hình sự: 1 Ủy viên Bộ Chính trị (Đinh La Thăng), 7 Ủy viên, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, 4 Bộ trưởng, nguyên Bộ trưởng, 7 sĩ quan cấp tướng trong lực lượng vũ trang…), thu hồi gần 80 ngàn tỷ đồng tài sản tham nhũng.

Lúc này, có lẽ người sợ Tổng Bí thư, Chủ tịch nước ở lại nắm quyền nhất chính là những cán bộ suy thoái về đạo đức, tham ô, tham nhũng. Không chỉ vậy, những kẻ chống phá, phản động cũng là đối tượng lo sợ Tổng Bí thư ở lại. Chúng sợ bức tường thành vững chắc sẽ cản trở công cuộc chống phá đất nước, phi chính trị hoá của chúng. Chỉ có những động cơ không trong sáng, lệch lạc và mục đích cá nhân, nên mới nghĩ xấu cho người khác.

Xin mượn câu ngạn ngữ “Chó cứ sủa, đoàn người vẫn cứ đi” để nói về những đối tượng chống phá, phản động, cho dù chúng có cố gắng tìm trăm phương, ngàn kế độc địa để bịa đặt, xuyên tạc, vu khống Đảng, Nhà nước, bôi nhọ các vị lãnh đạo cấp cao của Đảng, Nhà nước. Nhưng với tinh thần đoàn kết, dân chủ, kỷ cương, đổi mới, Đại hội XIII dưới sự dẫn dắt của Đảng sẽ thành công tốt đẹp.

Chúng ta nên nhớ rằng: “Việc gì kẻ địch chê bai, đả kích ta thì việc đó ta đã làm đúng và càng phải làm tới. Việc gì kẻ địch khen ngợi, tâng bốc ta thì việc đó có lợi cho chúng, tức là ta đã sai, phải lập tức dừng lại để xem xét và từ bỏ ngay”. Nhân dân và Đảng đều là những ngưới sáng mắt sáng lòng. Những kẻ chống phá cứ mặc sức lộng ngôn, múa bút còn cái tốt, cái đúng tất yếu sẽ chiến thắng.

Hải Anh * Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả.

Chó Cứ Sủa Đoàn Người Cứ Đi – Thái Phạm Blog

(Có lý)

Câu nói này nguyên thủy là ngạn ngữ nổi tiếng của Tây Ban Nha: “Mặc tiếng chó sủa, đoàn lữ hành vẫn tiếp tục bước” hoặc “lữ hành vẫn tiếp tục bước” hoặc dịch xuôi hơn là “Chó sủa mặc chó, lữ hành cứ đi” (The dogs bark, but the caravan goes on).

Bất kỳ người “lữ hành” nào trên con đường đi đến hạnh phúc, thỉnh thoảng cũng phải bị “giật mình” vì tiếng chó sủa. Song, mục tiêu vẫn không đổi, tiếng chó sủa cũng chẳng làm trở ngại gì. Nếu chúng ta có niềm tin, thời gian sau chúng ta sẽ không còn thấy có gì là phiền toái nữa.

Nói chung, danh thơm và tiếng xấu là cặp thăng trầm khác mà ta phải đối phó hàng ngày, nói gì là người nổi tiếng. Danh thơm, chúng ta hoan hỷ đón mừng. Tiếng xấu thì chúng ta không thích. Danh thơm làm phấn khởi tinh thần. Tiếng xấu làm cho ta phiền muộn.

Vậy chúng ta có cần chạy theo danh thơm tiếng tốt? Không cần, vì nếu ta xứng đáng ắt nó sẽ tự tìm đến. Khi hoa đượm mật đầy đủ thì ong, bướm sẽ đến. Hoa không cần mời ong, hay mời bướm.

Lúc trèo núi, ta càng lên cao, người đứng dưới chân núi càng để ý đến ta và càng thấy ta nhỏ hơn. Họ chỉ thấy phía sau lưng, không thấy phía trước vì họ không ở vị trí của ta, trong khi ta chỉ thấy phía trước. Chưa kể, có những kẻ “ghen ăn tức ở” cứ thích “chọc ngoáy” sau ta nữa…

Chính vì thế, chúng ta đừng có bận tâm, hãy nhìn đến mục tiêu của chúng ta, đó là leo lên đỉnh núi.Hãy tập trung vào con đường ở phía trước!

– ST –

#thiết_kế_cuộc_đời_thịnh_vượng

– Thai Pham Happy Live – Thay đổi cuộc sống bằng cách giúp mọi người trở nên giàu có hơn

Nguồn: Fanpage Thai Pham – EssaysWriting

Chủ Dự Án Nước Mặt Sông Đuống: ‘Chó Cứ Sủa Và Người Cứ Đi’

Chia sẻ

Hôm 15/11, trên trang Facebook cá nhân bà Đỗ Thị Kim Liên (Shark Liên) viết: “Câu nói nổi tiếng của Thủ tướng Anh thời thế chiến thứ 2 Winston Churchill: “Bạn sẽ không bao giờ đạt đến đích nếu Bạn cứ dừng lại và ném đá vào mỗi con chó trên đường, chỉ vì tiếng sủa của chúng!”. Câu nói hay và rất ý nghĩa mình muốn chia sẻ với cả nhà”.

Bà Đỗ Thị Kim Liên chia sẻ trên trang cá nhân

Sáng nay, 16/11, bà Liên tiếp tục chia sẻ câu nói của tỷ phú Steve Jobs: “Cách duy nhất để tạo nên sự nghiệp vĩ đại là yêu những gì bạn làm”.

Bà viết: “Cách duy nhất để tạo nên sự nghiệp vĩ đại là yêu những gì bạn làm” – Steve Jobs

Bà Đỗ Thị Kim Liên hiện đảm nhiệm vị trí Chủ tịch Hội đồng Quản trị Tập đoàn AquaOne, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Công ty CP nước mặt Sông Đuống.

Theo bà Liên, đây là dự án đầu tư lớn, số vốn vay cũng rất lớn. Nếu dự án không minh bạch, không ngân hàng nào bỏ tiền cho vay.

“Thậm chí chúng tôi mời cả Kiểm toán Nhà nước vào vì tôi cũng muốn nhanh để còn lấy tiền trả cho ngân hàng chứ. Tôi rất cần Kiểm toán Nhà nước vào”, bà Liên nói trước nghi vấn được chính quyền Thủ đô “ưu ái”.

Cùng ngày bà Liên lên Facebook dẫn lời cựu Thủ tướng Churchill, trả lời trong cuộc tiếp xúc cử tri quận Hoàn Kiếm trước kỳ họp thứ 11 HĐND TP.Hà Nội khóa XV, Chủ tịch UBND TP.Hà Nội Nguyễn Đức Chung đã nói lý do chọn doanh nghiệp của bà Đỗ Thị Kim Liên đầu tư nhà máy nước sạch sông Đuống.

“Aqua One là doanh nghiệp chỗ của chị Liên (bà Đỗ Thị Kim Liên, Chủ tịch Hội đồng quản trị) mà báo chí phản ánh vừa qua. Đây là công ty từng làm nhà máy nước lớn nhất miền Nam tại Long An. Hà Nội đã chọn những nhà đầu tư có năng lực để làm nhà máy này. Vấn đề là như vậy, chứ không có lợi ích nhóm của ai ở đây cả”, ông Nguyễn Đức Chung khẳng định.

Trả lời báo chí bên lề cuộc tiếp xúc, Chủ tịch Hà Nội tuyên bố: “Không bao giờ Thành phố bù giá cho Nhà máy nước sông Đuống”.

Đọc Chương 150: Gà Bay Chó Sủa Vì Đi Đông Hải!!!

Bên trong Ôn phủ, hai hạ nhân đang đầy mặt lo lắng. “Đại nhân ngồi ở đây cũng gần một canh giờ rồi?” “Cũng không phải, cơm cũng không ăn được hai muỗng, liền vào trong đình này ngồi, cũng không thấy nói chuyện.” “Ngay cả điểm tâm Vương thẩm làm cũng không ăn.” “Đại đương gia rốt cuộc đi đâu, sao còn chưa thấy trở về, nếu cứ tiếp tục ngồi như vậy, có thể xảy ra chuyện hay không a.” “Không bằng đến Sơn Hải Cư xem thử? Tìm Lục nhị đương gia đến đây.” “Đi, ta đi đến đó, ngươi canh chừng đại nhân a, ngàn vạn lần trong lòng đừng nghĩ quẩn rồi nhảy xuống hồ nha.” “Phi phi phi, cái miệng của ngươi nói bậy bạ cái gì đó hả, đang êm đẹp đại nhân của chúng ta sao có thể nhảy xuống hồ !” “Đây chẳng phải là ta đang lo lắng sao, bằng không không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm hồ nước làm gì.” “Suỵt, đại nhân đứng lên.” “Hai hạ nhân lập tức đứng thẳng, cười tươi như hoa chào hỏi: “Đại nhân muốn đi ăn cơm a?” “Hiện tại ăn cơm gì nữa.” Ôn Liễu Niên ỉu xìu hỏi, “Đại đương gia trở về chưa?” “Vẫn chưa.” Hạ nhân đồng loạt lắc đầu. “Sao còn chưa trở về.” Ôn Liễu Niên nói thầm, tuy nói lúc trước đáp ứng để hắn đi tìm Hoàng thượng, nhưng thủy chung rốt cuộc không an tâm, nhiều lần suy xét vẫn là ra cửa, một đường ngồi kiệu thẳng đến hoàng cung. “Triệu đại đương gia?” Sở Uyên kinh ngạc, “Không nghe có người thông truyền, đến khi nào vậy?” Ôn Liễu Niên: “…” “Có thể trên đường có chuyện trì hoãn hay không.” Sở Uyên hỏi, “Có cần trẫm phái người ra ngoài tìm không?” “Đa tạ Hoàng thượng.” Ôn Liễu Niên gật đầu đáp ứng – Vạn nhất còn dư nghiệt Thanh Cầu ở Vương thành, thủy chung vẫn là không yên. Sau thời gian một nén nhang, Ngự Lâm quân được phái ra ngoài thăm dò trở về, nói trên đường vừa vặn gặp được Triệu đại đương gia cùng tiểu vương gia trở về thành, hai người lúc trước cùng đến ngoại ô giải sầu. Ôn Liễu Niên ánh mắt mờ mịt: “A?” Sở Uyên cũng rất buồn bực: “Vậy Thẩm minh chủ đâu?” “Không thấy.” Phó thống lĩnh Ngự Lâm quân lắc đầu, “Bất quá tâm tình tiểu vương gia nhìn qua tựa hồ không tốt, hẳn là đang giận dỗi với Thẩm minh chủ.” Sở Uyên bỗng bật cười, nhìn Ôn Liễu Niên nói: “Đại khái là Triệu đại đương gia đang đi trên đường vừa vặn gặp được, không yên lòng liền đi theo ra khỏi thành.” “Vậy thì tốt rồi.” Ôn Liễu Niên thở phào, “Vậy vi thần cáo lui trước.” “Triệu đại đương gia tìm trẫm, là có chuyện gì?” Sở Uyên hỏi. Ôn Liễu Niên thành thành thật thật nói: “Hắn không yên lòng để vi thần đến Đông Hải.” “Thế nhưng trẫm đã cam đoan, ái khanh sẽ không có bất cứ nguy hiểm.” Sở Uyên nói. “Vi thần đã nói qua.” Ôn Liễu Niên nói, “Nhưng hắn vẫn là không yên lòng.” Sở Uyên nói: “Ngữ điệu ái khanh tựa hồ có chút khoe khoang.” Ôn Liễu Niên khiêm tốn lắc đầu: “Không có không có.” Sở Uyên buồn cười nhìn hắn. Ôn Liễu Niên gãi gãi mặt. “Cũng được, trẫm cùng ái khanh một đường đến Ôn phủ.” Sở Uyên đứng lên. “Hoàng thượng?” Ôn Liễu Niên chấn kinh. “Dù sao cũng phải cho Triệu đại đương gia một cái cam đoan.” Sở Uyên nói, “Bằng không nếu là hắn không đồng ý, chỉ sợ ái khanh cũng không thể thuận lợi xuôi Nam.”

“Tất nhiên, ta cũng không ngốc.” Triệu Việt xoa bóp mũi hắn, “Chỉ cần ngươi có thể không gặp nguy hiểm, ta cần gì phải đôi co với Hoàng thượng.” Sao lại chắc chắn sẽ có nguy hiểm chứ. Ôn Liễu Niên ở trong lòng nghĩ. Lúc trước bản thân cũng là nghe qua không ít chuyện thủ lĩnh bộ lạc Nam Man, nghe nói ở bên cạnh Tây Nam vương không hề ít, cũng không biết lúc này có mang theo cùng đến Đông Hải không. Phong tục khác biệt ngôn ngữ không thông, phun lửa lên núi đao mọi thứ đều thông thạo, loại kỳ nhân dị sĩ này, ở Vương thành có thể thấy được không? Tất nhiên phải đến mở mang tầm mắt. Ngàn dặm ngoài Đông Hải, một nhóm nam tử ăn mặc kỳ dị đột nhiên liền ớn lạnh một cái. “Làm sao vậy?” Đoạn Bạch Nguyệt buông chén rượu trong tay. “Hồi vương gia, cảm thấy sau lưng có chút ớn lạnh.” Nam tử hồi đáp. “Bốn người cùng nhau phía sau lưng ớn lạnh?” Đoạn Bạch Nguyệt cười lắc đầu, “Đây cũng không phải là điềm báo gì tốt, e là phải đi huân tẩy cầu phúc đổi vận a.” “Đại nhân, đại đương gia.” Một lát sau, quản gia ở ngoài cửa nói, “Người trong cung đến, nói là Hoàng thượng lập tức sẽ đến.” “Ta đi xem thử, ngươi ngủ tiếp đi.” Triệu Việt dịch lại góc chăn đắp cho hắn. Ôn Liễu Niên gục mí mắt, mơ mơ màng màng gật đầu – Cuối cùng là bắt đầu có chút mệt mỏi. Triệu Việt xoay người xuống giường. Ước chừng sau một chén trà, Sở Uyên quả nhiên liền cải trang đến Ôn phủ, vành mắt có chút phát đen, hiển nhiên cũng là không nghỉ ngơi tốt. “Hoàng thượng.” Triệu Việt nói. “Trẫm biết đại đương gia đang lo lắng cái gì.” Sở Uyên khoát tay, “Tiểu Cẩn cũng là vì vậy mà ồn ào cả đêm, trước để trẫm yên tĩnh một lát.” Triệu Việt phân phó hạ nhân đi pha trà. “Hoàng thượng.” Tứ Hỉ công công vội vã chạy vào, “Diệp cốc chủ lại tới nữa a.” Sở Uyên sắc mặt lập tức trắng bệch: “Thẩm minh chủ đâu?” “Không ở, chỉ có một mình Diệp cốc chủ.” Tứ Hỉ công công đáp. “Ôn ái khanh đâu?” Sở Uyên lại hỏi. “Còn đang nghỉ ngơi.” Triệu Việt nói, “Tối qua cảm lạnh, thứ không thể cung nghênh Hoàng thượng.” Hai người hỗ trợ đều không ở đây, Sở Uyên cảm thấy tâm mình chưa bao giờ mệt qua như thế. Diệp Cẩn đằng đằng sát khí vọt vào tiểu viện. Hắn còn chưa mở miệng, Sở Uyên đã lao tâm lao lực quá độ: “Trẫm đáp ứng ngươi là được.” Bằng không nếu là tiếp tục làm ầm ĩ lên, quả thực chịu không nổi a. Một chân Diệp Cẩn còn chưa rảo bước qua cửa, sau khi nghe được liền xoay người bước ra ngoài. Về nhà thu thập hành lý. Triệu Việt: “…” “Đại đương gia cũng nhìn thấy rồi.” Sở Uyên bất đắc dĩ nói, “Nếu quả thật có nguy hiểm, trẫm không có khả năng đáp ứng để Tiểu Cẩn đến đó.” Triệu Việt nói: “Nhưng bên cạnh Diệp cốc chủ có Thẩm minh chủ bảo hộ.” “Bên cạnh Ôn đại nhân cũng có người Truy Ảnh cung, nếu đại đương gia vẫn không yên lòng, ảnh vệ trong cung cũng có thể một tấc cũng không rời bảo hộ ái khanh.” Sở Uyên nói, “Huống hồ trong tay trẫm đang nắm thóp Đoàn Bạch Nguyệt, hắn sẽ không manh động. Ôn ái khanh là ta rường cột nước nhà Đại Sở ta, đừng nói là một tên Đoàn Bạch Nguyệt, cho dù là tám tên hay mười tên, thêm vào cùng một chỗ cũng không thành vấn đề, trẫm chỉ biết so tất cả mọi người trẫm càng quan tâm an nguy của hắn.” Triệu Việt do dự một lát, cuối cùng gật đầu đáp ứng. “Được.”***TiểuVũ: Chota xin 30s pr, ta đang làmbộ “Minhchủngàyđêmbịtrộm viếng thăm” cónàngnàođangđọckhông a~ bộđódễthươnglắm…