Gulf không thích ăn dâu. Thế nhưng từ sáng đến giờ có một người dù biết rất rõ chuyện đó mà vẫn cố chấp ép cậu ăn cho bằng được cái thứ trái cây màu đỏ có mấy cái đốm trắng trắng ấy. – Không, em không ăn. Gulf cau mày lắc lắc mái đầu tít mù, khẳng định chắc chắn lần thứ N+1 rằng cậu sẽ không ăn nó. – Nó ngon mà Nong, em nên thử đi, anh chọn rồi đây trái ngọt nhất sẽ không chua đâu. Mew vẫn chưa từ bỏ ý định của mình, tiếp tục ép em Bé Gulf ăn cho bằng được. – Nó ngọt thì anh tự ăn đi P’. Em không thích. Nói xong liền quay mông đi mất Mew phải chạy theo dỗ dành, nhưng càng dỗ, Gulf lại càng ngúng nguẩy. Thế là cả buổi sáng mọi người được chứng kiến một màn mèo vờn chuột đến nhức cả đầu. – Gulf, em cứ ăn một miếng cho ảnh bớt lẽo nhẽo lại đi. Mild thật sự là nhìn không nổi nữa mới lên tiếng đọc thuộc chút kịch bản cũng không yên. Muốn đút cho nhau ăn, yêu thương ôm ấp gì đó sao cũng được nhưng có nhất thiết là phải ở trước mặt người ta như vậy không. Mew như vớ được cọc không màng đến đối phương là muốn ám chỉ mình phiền phức, liền nhìn Mild bằng ánh mắt cún con tội nghiệp. – Tôi cũng chỉ thấy anh tội nghiệp và ồn ào mới nói vậy thôi anh không cần nhìn tôi kiểu ấy. Tất nhiên câu này Mild chỉ nói thầm trong lòng và đáp lại sự khẩn cầu kia bằng ánh mắt khinh bỉ. – Nhưng mà em không thích, em đã nói là em không thích rồi mà sao anh cứ bắt em ăn hoài vậy P’. Gulf nói với vẻ bất lực và hơi gắt một chút. Bình thường Mew đâu phải người bắt ép người khác làm theo ý mình sao hôm nay lại cố chấp như vậy, đã vậy đây là món mà cậu thực sự không thích, anh có bao giờ không tôn trọng ý cậu đến mức này đâu. Gulf thực sự khó hiểu. – Anh chỉ muốn em ăn được nhiều món hơn chút thôi mà, em đâu thể trên bàn ăn ăn mãi vài món thôi chứ. Mew cúi đầu hối lỗi, anh biết hành động của mình hơi quá, Gulf như vậy mà cũng gắt lên rồi. Con người Gulf tuy đơn giản không có lưu ý gì nhiều nhưng đã có điều gì mà cậu không thích sẽ rất ghét ai bắt cậu làm điều mà cậu không thích, trừ khi công việc ép buộc. Cậu thật sự không thích cũng không ghét mấy quả dâu đến vậy, nếu được lựa chọn có ăn hay không cậu chắc chắn sẽ ko ăn, và vì Mew cứ muốn cậu ăn cho bằng được nên cậu lại càng không muốn ăn. – Trời ạ, có vậy thôi mà ầm ĩ suốt từ sáng đến giờ anh cũng biết răng em ấy không thích rồi mà, cứ kệ em ấy đi thôi. Mild lắc đầu chán nản với lí do củ chuối khiến anh đau đầu cả buổi sáng, đứng dậy đi ngoài. Mew nhìn theo bóng lưng của người bạn thân, rồi lại quay sang nhìn Gulf. – Anh có cố nữa cũng không được đâu,… dù nó ngọt thật,… nhưng em vẫn không thích nó. Thay vì đáp lại ánh nhìn từ anh cậu lại mở miệng cắn lấy miếng dâu vẫn đang chực chờ trên dĩa mà Mew cần suốt từ sáng đến giờ, vừa nhai vừa nói, coi như nể tình người kia cũng là có ý tốt mới làm vậy. Hãy cảm tạ trời đất vì đây là P’Mew của cậu đi, đổi lại là người khác chắc chắn đã bị cậu nói cho không còn mặt mũi chứ không phải đơn giản chỉ một câu gắt gỏng như trên đâu.
Mew thấy em cuối cùng cũng chịu ăn thì vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, nhưng nhìn thấy bộ dạng nhăn nhó mặt mày của Gulf khi ăn trái dâu mà chính em còn thừa nhận là ngọt kia thì lại chẳng vui nữa. Bộ dạng ỉu xìu như như cọng bún thiu. Haizz, có lẽ mình không nên ép em ấy thật, Mew cầm đĩa dâu lên ngấu nghiến miếng trái cây trong miệng. Có điều Gulf thực sự rất kén ăn. Em ấy không ăn đồ ngọt, không ăn rau, chỉ ăn húng quế cay và thịt mỡ, bị dị ứng với tôm và không thích cá. Có thể mẹ và anh chiều em thật, có thể thuận theo em bất cứ lúc nào hay bất cứ thứ gì em thích. Nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Tỉ như hôm đó, staff có chuẩn bị món trứng tráng tôm nhưng do được làm nhuyễn nên Gulf không biết phần nhân là tôm. Em ấy dị ứng với tôm nên mắt đỏ cả lên. Cả buổi hôm đó Mew đã rất lo cho Gulf, bình thường hai người đã dính nhau rồi nhưng hôm đó còn đặc biệt dính hơn vì anh không muốn mắt của em ấy đỏ hơn nên cứ luôn kè kè bên cạnh,5 phút lại kiểm tra một lần.
(Vâng chuyện Gulf bị dị ứng với tôm là thật và Mew lo lắng đến nỗi dính chặt lấy em cũng là thật. Nhưng tôi chỉ muốn hỏi một câu rằng dù có kiểm tra thì anh có cần phải ĐÈ em ấy ra như vậy không=)) Vì vậy Mew hạ quyết tâm phải giúp Gulf trị được thói kén ăn này. Nhưng kết quả thì không như mong muốn, dụ cả buổi sáng không được miếng nào, miễn cưỡng được một miếng thì nhăn nhó mặt mày. – P’Mew kurb, N’Gulf kurb, đến lượt hai người rồi đó. Tiếng chị staff vang lên làm Mew phải bỏ dở miếng dâu anh đang ăn. Đến lượt workshop của hai người rồi, lần này là cảnh hôn ở quán rượu. Trong khi hai người phải ngồi một chỗ để thực hiện cảnh quay thì những diễn viên còn lại nồi híp mắt hí hửng với nhau bên ngoài vì nhìn hai người ngọt quá đi mất. Nói thật Mame đã không sai lầm khi chọn MewGulf cho vai diễn này, nhìn hai người họ trên phim chính là nhìn thấy TharnType còn ngoài đời thì chính là một cặp đôi thật sự. Từng cử chỉ, lời nói, sự quan tâm dành cho nhau đều rất chân thành không hề giả dối, trước sau máy quay như một. Mọi người đều rất vui khi mối quan hệ của hai người thật sự rất tốt, không khí xung quanh cũng vì vậy mà thoải mái hơn sau mỗi lần workshop cảnh love scene cũng không còn cảm thấy ngượng ngùng nữa. Như bây giờ chẳng hạn, sau khi thực hiện cảnh hôn ở quán rượu xong hai người họ lại vẫn có thể ôm ấp nhau được, đặc biệt là Mew, anh như thể sợ Yai Nong của anh sẽ bị người ta cướp mất dù cho cả cái đoàn phim này đều biết rằng Gulf đã là hoa có chủ và người đó không ai khác chính là “con gấu dính Kana” kia. Gulf để Mew gối đầu lên đùi của mình, bản thân thì vừa ngồi nghịch tóc anh vừa nghe anh đọc lại kịch bản. Bất giác cậu liếm môi, thấy có vị ngọt ngọt tay nghịch tóc liền dừng lại đưa lên môi xoa xoa. Vừa nãy mình đâu có ăn đồ ngọt đâu ta? Vì thực sự không thích ăn dâu nên sau khi thử miếng dâu của Mew cậu liền đi uống nước ngay, làm thế nào bây giờ miệng cậu vẫn còn vị ngọt của dâu vậy nhỉ? Gulf không có thời gian để nghĩ nhiều vì Mame muốn hai người workshop lại cảnh hôn vừa rồi một lần nữa. Và sau khi họ hôn xong vị ngọt của dâu trên môi Gulf lại rõ ràng hơn ban nãy nhưng lần này thì cậu biết được nguyên nhân rồi vì cậu vừa nhìn thấy P’Mew yêu quý của cậu cầm khay dâu ăn một cách ngon lành. Không biết Mew cố tình hay vô ý khi mà lại ăn dâu trước khi workshop cảnh hôn với cậu, đã vậy lại còn không uống nước để loại bỏ vị ngọt đi. Gulf nghĩ là anh quên thôi vì Mew là người tâm lí và anh biết rõ rằng Gulf không thích đồ ngọt, đặc biệt là dâu dù cho anh vừa sống chết ép cậu ăn nó cho bằng được.