Câu Chuyện Chó Sói / Top 16 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 9/2023 # Top Trend | Dhrhm.edu.vn

Câu Chuyện Về Con Sói Bằng Tiếng Anh

Câu chuyện về con sói bằng tiếng Anh với bản dịch và sự thật thú vị sẽ giúp chuẩn bị cho bài học.

Câu chuyện về con sói trong tiếng Anh

Một con sói là động vật ăn thịt lớn nhất trong gia đình chó. Sói là một động vật mạnh mẽ và mạnh mẽ. Trọng lượng và kích thước của một con sói có thể rất khác nhau trên toàn thế giới. Nó có hàm khỏe và hàm răng sắc nhọn với cái đuôi rậm rạp. Nó có thị lực rất nhạy bén. Sói ăn chủ yếu là hươu, nai, hải ly và nai. Một con sói có thể ăn tới 9kg trong một bữa ăn một mình. Điều này bao gồm xương, lông và thịt. Tuổi thọ của một con sói là 12-14 năm. Sói là loài động vật có tính xã hội cao, sống trong các nhóm nhỏ gọi là bầy đàn.

Chó sói không đặc biệt nhanh, với tốc độ tối đa khoảng 45km / h. Thay vào đó, họ dựa vào thính giác và khứu giác của nó để phát hiện con mồi. Chúng có sức mạnh vượt trội về sức chịu đựng và được biết là theo sát mục tiêu cả ngày lẫn đêm nếu cần thiết.

Sáng tác về con sói trong tiếng Anh với bản dịch

Sói là loài ăn thịt lớn nhất trong gia đình chó. Sói là một động vật mạnh mẽ và mạnh mẽ. Trọng lượng và kích thước của một con sói có thể khác nhau rất nhiều trên toàn thế giới. Anh ta có một hàm mạnh mẽ và hàm răng sắc nhọn với cái đuôi dày. Anh ấy có thị lực rất sắc nét. Sói ăn chủ yếu là hươu, nai sừng tấm, hải ly và nai. Một con sói có thể ăn tới 9 kg mỗi lần. Điều này bao gồm xương, len và thịt.

Tuổi thọ của một con sói là 12-14 năm. Sói là loài động vật rất xã hội sống trong các nhóm nhỏ gọi là bầy đàn.

Chó sói không đặc biệt nhanh, với tốc độ tối đa khoảng 45 km / h. Thay vào đó, chúng dựa vào thính giác và khứu giác để phát hiện con mồi. Chúng có khả năng chịu đựng đáng chú ý và, như bạn biết, có thể theo đuổi mục tiêu cả ngày lẫn đêm.

Mô tả về con sói bằng tiếng Anh cho trẻ em Bạn có thể thêm thông qua mẫu nhận xét để giúp đỡ các học sinh khác)

10 Câu Chuyện Đáng Sợ Về Người Sói

Có rất nhiều câu chuyện viết về người sói hoặc người biến hình thành thú nhưng người ta vẫn luôn quan tâm đến những người sói có thật.

Theo như bộ phim “Người sói”, thì khi bạn bị một người sói cắn thì bạn sẽ bị biến đổi thành người sói. Khi đêm trăng tròn đến, bạn sẽ biến thành nửa người, nửa sói và đe dọa những người sống xung quanh. Và cách duy nhất để thoát khỏi cảnh đó là cái chết vì không có gì có thể ngăn nổi bạn tấn công những người xung quanh.

Cũng như câu chuyện về ma cà rồng, thì người sói đã tồn tại rất lâu, khiến cho con người sợ hãi, và bị coi là quỷ dữ trong mắt con người.

Chúng ta hãy cũng tìm hiểu về con quái vật này xem nó bắt đầu xuất hiện từ bao giờ, từ đâu và tại sao nó lại xuất hiện. Và liệu có tài liệu khoa học nào có ghi chép về người sói hay chỉ đơn thuần là tưởng tượng của con người?

10 – Gilles Garnier

Vào thế kỉ 16, ở thị trấn nhỏ Dole, một bảng thông báo được dán lên nói rằng tất cả mọi người có thể đi tìm và tiêu diệt người sói đang đe dọa ngôi làng.

tiếng sói tru. Khi họ chạy đến thì thấy một đứa trẻ bị thương, đang cố gắng vật lộn với một con quái vật. Sau này, họ xác nhận được con quái vật đó là Gilles Garnier. Khi một cậu bé 10 tuổi biến mất quanh nhà của Garnier, thì anh ta bị bắt và khai nhận mình là người sói. Sau đó, anh ta đã bị thiêu sống.

9 – Những người sói ở Greifwald

Theo những gì ghi lại, năm 1649, thành phố Greifwald (Đức) loạn lên vì người sói. Số lượng người sói ở đây tăng mạnh khiến bất cứ ai ra ngoài khi trời tối thì đều có thể bị nguy hiểm.

Một nhóm học sinh đã quyết định lập kế hoạch săn lùng chúng. Họ thu thập những vật dụng bằng bạc rồi nung chảy chúng để đúc đạn bạc. Họ ra ngoài mỗi đêm, cùng nhau săn lùng những người sói và hạ từng người một. Sau đó, cuối cùng những người dân làng có thể trở lại cuộc sống bình thường.

8 – Người sói ở Ansbach

Năm 1685, thị trấn Ansbach ở Baravia (Đức) bị tấn công bởi một con sói lớn ở vùng lân cận. Tin đồn trong thị trấn nói rằng con sói đó thực chất là một người sói cũng chính là vị thị trưởng quá cố của nơi đây. Khi con sói bị giết, người dân nơi đây đã trang điểm cho cái xác để tưởng nhớ vị thị trưởng. Xác con sói được bày trong quảng trường thị trấn, sau đó thì được chuyển vào bảo tàng.

7 – Người sói Klein-Krams

Vào thời xa xưa, những khu rừng ở vùng lân cận Klein-Krams gần Ludwigslust, Đức, là nơi thu hút những thợ săn tài giỏi đến để thử sức chính mình. Nhiều năm liền, những người thợ săn đó đều đi tìm kiếm một con sói lớn nhưng không ai có thể bắt được. Có lúc, người ta thấy con quái vật đến gần thu hút họ, nhưng rồi lại chạy mất mà không dính phát đạn nào.

Cho đến một ngày, trong một cuộc đi săn lớn như thế, một người lính trẻ đi qua ngôi làng và thấy một nhóm người vừa chạy vừa la hét ra khỏi căn nhà. Tò mò, anh đã kéo một người lại để hỏi thì biết được trong căn nhà của gia đình Feeg đó không có ai khác ngoài đứa con nhỏ. Mà đứa nhỏ đó khi ở nhà một sẽ biến thành người sói và đe dọa người xung quanh.

Ban đầu, người lính đó không tin nhưng sau đó anh ta tự mình nhìn thấy một con sói đứng trong nhà, rồi một lúc sau nó đã biến thành đứa trẻ.

6 – Người sói ở Pavia

Năm 1541, một người nông dân ở Pavia (Ý) đã tấn công rất nhiều người và xé họ ra từng mảnh trong hình hài một con sói. Sau nhiều vụ như thế, ông ta bị bắt. Lúc đó, người ta nhận ra người sói này chỉ khác con sói thật ở chỗ lông nó mọc hướng vào trong. Để khiến mọi người đều tin, những người bắt được đã tra tấn người sói rất dã man đến mức chặt đứt tay chân. Người sói đó sau đó đã chết.

5 – Người sói ở Chalons

Một trong những người sói đáng sợ nhất là người sói ở Chalons hay thường được biết đến với cái tên Demon Tailor. Hắn bị bắt và kết án ở Paris, Pháp vào 14/12/1598 vì tội giết người nhưng mọi tài liệu về phiên toàn đều được ra lệnh hủy bỏ. Thậm chí đến tên người sói đó cũng không ai rõ.

Hắn được cho rằng đã bắt trẻ em rồi lạm dụng chúng, sau đó thì xé cổ họng, rồi lại trang điểm cho cái xác và ghép chúng lại. Đến hoàng hôn, hắn lại đi lại trong rừng rồi bắt người qua đường và lại xé cổ họng những người đó. Những thùng xương người được tìm thấy trong hầm rượu của hắn cùng rất nhiều thứ kinh dị khác. Hắn bị thiêu cho đến chết.

4 – Claudia Gaillard, người sói ở Burgundy

Claudia Gaillard là một trong hàng trăm trường hợp không may bị đem ra xét xử bởi kẻ săn phù thủy Henry Boguet. Theo như những nhân chứng thì người ta thấy cô trốn sau bụi rậm trong hình hài con sói không có tai. Vì tội lỗi to lớn đó mà cô bị xử tra tấn dã man và theo như quan tòa nói thì “cô ta không nhỏ một giọt nước mắt nào dù đã thử rất nhiều cách.” Claudia sau đó đã bị thiêu đến chết.

3 – Michel Verdun, người sói ở Poligny

Năm 1521, Jean Boin, quan tòa vùng Besancon đã xử Philibert Montot, Pierre Bourgot và Michel Verdun vì tội cấu kết với quỷ và biến hình thành sói. Những người đó được biết đến là những người sói ở vùng Poligny.

Những người này bị nghi ngờ khi một người du hành đi qua khu vực này bị tấn công bởi sói. Khi tự mình chống lại con sói thì anh ta đã làm con sói bị thương, khiến nói chạy trốn. Khi đó, thì người ta thấy một người dân địa phương, tên là Michel Verdun, đang được vợ chăm sóc vết thương.

Người đó đã báo cho chính quyền và khiến cho Michel Verdun bị bắt, tra tấn và phải thừa nhận mình là người biến hình. Anh cũng phải khai ra tên hai người đồng bọn, đồng thời thừa nhận việc giết người và ăn thịt người.

2 – Những người sói vùng Benandanti

Phiên tòa xử người sói 80 tuổi tên Thiess diễn ra vào năm 1692 ở Jurgenburg, Livonia, phía đông biển Baltic.

Thiess thừa nhận mình là người sói và bị một phù thủy tên Skeistan đánh vỡ mũi. Theo như lời thoại của Thiess, Skeistan và những phù thủy khác đang cố gắng không cho mùa màng phát triển và mang những hạt ngũ cốc này xuống địa ngục. Thiess và những người sói khác đã phải xuống địa ngục đấu với những phù thủy này để giúp mùa màng có thể phát triển trở lại.

Những trận chiến đó diễn ra vào 3 đêm mỗi năm – vào những thời điểm mùa màng thay đổi. Nếu những người sói chậm một bước thì mọi thứ từ mùa màng đến gia súc, thủy hải sản sẽ đều không có. Những người sói sẽ cầm theo thanh sắt còn phù thủy thì cầm theo chổi, Thiess đã bị Skeistan đánh vỡ mũi bằng cây chổi của hắn.

Thiess luôn cố khẳng định mình là những hộ vệ của Chúa trời, và nếu không có họ thì mọi người đều phải chịu khổ. Thiess thậm chí còn khẳng định có người sói ở cả Đức và Nga, và tất cả đều không cấu kết gì với quỷ dữ. Ông nói mình sẽ không bao giờ là người duy nhất trở thành người sói để đứng lên đấu tranh với những phù thủy.

Cuối cùng, quan tòa đã phải xử ông ta vì tội đức tin thái quá.

1 – Jean Grenier

Đầu mùa xuân năm 1603, có những chuyện kì lạ xảy ra ở những quận St. Sever oet Gascony, phía cực tây năm nước Pháp. Lúc đầu chỉ là ở những làng, thôn xóm nhỏ, những đứa trẻ biến mất một cách bí ẩn và không thể tìm thấy. Sau đó, thậm chí những đứa trẻ nằm trong nôi cũng bị bắt mất khi người mẹ chẳng may ngủ quên. Người ta nói rằng do sói, nhưng cũng có người nghĩ rằng có thứ đáng sợ hơn.

Cao trào là khi quan tòa vùng Barony de la Roche Chalais và de la Chatellenie có được thông tin từ ba nhân chứng, trong đó có cô bé 13 tuổi Marguerite Poirier ở ngôi làng nhỏ (St Paul ở vùng Parish của Esperon). Cô bé nói mình bị tấn công bởi một con quái thú kinh dị, có hình hài giống sói khi trăng tròn. Cô bé nói nó giống một con thú hoang dại, giống chó khổng lồ, chạy đến muốn xé xác cô bé bằng hàm răng sắc nhọn nhưng may thay cô bé có được một vũ khí bằng sắt để tự vệ. Thêm nữa, một câu bé 13-14 tuổi, Jean Grenier đã tự nhận mình tấn công Marguerite dưới hình hài con sói nhưng cô bé đã gặp may vì lúc đó hắn đã ăn 3-4 đứa trẻ khác.

Ba Chú Heo Con Và Chó Sói Câu Chuyện Cổ Tích

Truyện cổ tích Ba Chú Heo Con và Con Sói – Truyện cổ tích việt nam – Hoạt hình đăng ký miễn phí: Truyện thiếu nhi – Truyện cổ tích: Truyện cổ tích mới nhất: Kênh truyện cổ tích việt nam để xem những câu chuyện cổ tích hay nhất. Chọn câu chuyện yêu thích của bạn và xem nó ngay bây giờ! Đăng ký miễn phí: # Truyện tiếng việt 🐻 ** Truyện động vật ** 🐻 🚩 Vịt con xấu xí: 🚩 The Ant and the Grasshopper – Kiến và Châu chấu: h Ba chú lợn con – Ba chú lợn con: 🚩 Chú chó sói và bảy chú dê con – The Wolf & The Seven Little Goats: 🚩 The Lion and the Mouse – Sư tử và Chuột: 🚩 Nhạc sĩ Bremen – Nhạc sĩ thành phố Bremen: 🚩 Rùa và thỏ con Hare: 🚩 Chuột thị trấn và chuột đồng quê – Chuột Thị trấn và Chuột đồng quê: 🚩 The Little Red Hen – The Little Red Hen: 👗 The Fox and the Crow: 👗 ** Story Những câu chuyện về nàng công chúa ** 👗 🚩 Cinderella – Cô bé Lọ Lem: 🚩 Rapunzel: 🚩 12 Dancing Princesses -12 Dancing Princesses : 🚩 Snow White and the Seven Dwarfs – Bạch Tuyết và bảy chú lùn: 🚩 The Fairy The Little Mermaid – Người đẹp và quái vật – Người đẹp và quái vật: 🚩 Snow Queen – Nữ hoàng tuyết: 🚩 Công chúa ngủ trong rừng: Pea Công chúa và hạt đậu – The Princess and the Pea: 🚩 Ho The Frog Prince: 🎈 ** Truyện cổ tích kinh điển ** 🎈 🚩 Jack and the Beanstalk -Jack và The Beanstalk: 🚩 Jungle Boy -Jungle Book: 🚩 Alibaba và 40 tên cướp – Ali Baba and the Forty Thieves: 🚩 Hansel and Gretel – Hansel and Gretel: 🚩 Alice in Wonderland – Alice in Wonderland: 🚩 Thumbelina The Little Girl – Thumbelina: 🚩 Aladdin – Aladdin Và Cây Đèn Thần: 🚩 Cô Bé Cô Bé Bán Diêm: 🚩 Pinocchio – Pinocchio: 🚩 Peter Pan và anh hàng thịt – Peter Pan: Chú mèo Hia – Puss in Boots: The Gingerbread Man: 🚩 The Wizard of Oz – The Wizard of Oz: 🚩 A Christmas Carol: 🚩 Người đàn ông nhỏ và người thợ đóng giày – Yêu tinh và người thợ đóng giày: 🚩 Heidi, cô gái đến từ dãy Alps – Heidi: 🚩 Goldilocks và gia đình cô ấy Gấu – Goldilocks và ba con gấu: 🚩 Rumpelstiltskin: 🚩 Happy Prince – Happy Prince: 🚩 Kẹp hạt dẻ – Kẹp hạt dẻ: 🚩 Cô bé quàng khăn đỏ: nam #StoriesforChildrenVietnamese # Hoạt hình #chuyencotich # Hoạt hình Việt Nam © Adisebaba Animation..

Ba Chú Heo Con,Truyện Cổ Tích,Chuyện kể đêm khuya,Công Chúa,cho trẻ em,Câu Chuyện,Chuyện,Cổ Tích,hoạt họa,Phim hoạt hình,hoạt hình,trẻ mẫu giáo,ke chuyen co tich,chó sói,Ba Chú Heo Con và chó sói,ba chú heo con tiếng việt,ba chú heo con truyện cổ tích,Tiếng Việt,vietnamese fairy tales.

Câu Chuyện “Bầy Sói Và Bác Thợ Săn” Bài Học Từ Thất Bại Của Nhà Quản Lý

Bài học về cách quản lý, lương thưởng qua câu chuyện “Bầy chó và thợ săn” sẽ là bài học khiến nhà quản lý phải suy ngẫm nhiều.

Một chú chó săn chạy khắp cánh đồng dưới chân núi mà không bắt được con thỏ nào. Người chăn dê thấy thế thì cười, trêu chú chó:

– Chú thật bất tài. Con thỏ nhỏ hơn chú bao nhiêu mà còn chạy nhanh hơn.

– Ông không biết mục đích chạy của bọn tôi hoàn toàn khác nhau! Tôi chạy chỉ vì miếng ăn, còn thỏ chạy vì tính mạng!

Thợ săn nghe cuộc trò chuyện của người chăn dê và chú chó, nghĩ bụng: “Con chó này nói đúng. Nếu ta muốn có nhiều thỏ hơn thì phải nghĩ cách khác”. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu thợ săn. Đó là tia lửa đầu tiên của khoa học quản lý.

Thế là thợ săn ra chợ mua thêm mấy con chó săn khác. Sau đó, ông ta ra chính sách mới: Hễ con nào bắt được đủ số thỏ sẽ được “trả lương” bằng mấy chiếc xương. Không bắt được thỏ thì không có ăn.

Chiêu mới quả cao tay. Bầy chó tranh nhau săn bắt, đem rất nhiều thỏ về, bởi chẳng con nào muốn thấy chó khác gặm xương, trong khi mình hóp bụng trương mắt ếch.

Được một thời gian, lại có vấn đề xuất hiện. Bầy chó nhận ra: Thỏ lớn khó bắt hơn thỏ bé, vậy mà bắt được bất kể thỏ lớn hay thỏ bé thì đều nhận trả công như nhau. Lúc đầu chỉ có một vài con giỏi nhận xét mới chuyên bắt thỏ nhỏ, sau cả đàn đều làm theo.Thợ săn hỏi:

– Gần đây thỏ bọn bay bắt được càng ngày càng nhỏ, vì sao vậy?

Bầy chó trả lời:

– Thỏ lớn thỏ nhỏ không khác nhau, ai phí công đi bắt thỏ lớn đây?

Sau một thời gian suy nghĩ, thợ săn quyết định không dùng xương để trả cho số lượng thỏ, mà dùng phương pháp đánh giá hiệu quả: Cứ một thời gian lại thống kê số lượng thỏ của từng con săn về, từ đó trả công theo từng giai đoạn.

Cách quản lý mới của thợ săn lập tức có tác dụng, số thỏ bầy chó săn về tăng cả số lượng lẫn chất lượng. Thợ săn rất đắc ý.

Thế nhưng, ngày này qua ngày khác, thợ săn lại thấy số thỏ bầy chó săn về giảm rõ rệt, mà những con chó càng nhiều kinh nghiệm thì lại đem về càng ít thỏ.

Thợ săn hỏi bầy chó. Bầy chó đáp:

– Quãng đời đẹp nhất của bọn tôi đều là cho ông, chủ nhân. Nhưng giờ bọn tôi ngày một già. Khi không bắt được thỏ nữa, ông có còn cho tôi xương không?

Thế là thợ săn thống kê lại toàn bộ số thỏ bắt được của từng con, tiến hành phân tích, đưa ra quy định mới về trả công: Nếu bắt được số thỏ vượt một mức nhất định, chó săn khi về già sẽ được trả số xương nhất định.

Bầy chó vui sướng, tất cả lại lao đi săn, cố để hoàn thành nhiệm vụ ông chủ giao. Qua một thời gian, một số chú chó đã hoàn thành chỉ tiêu.

Một thời gian sau, có một con nói:

– Chúng tôi cố gắng thế mà chỉ được trả mấy khúc xương, mà số thỏ tôi săn được quý gấp bao nhiêu lần xương. Vì sao chúng tôi không bắt thỏ cho chính mình nhỉ?

Thế là có mấy chú chó bỏ thợ săn, tự mình lập xưởng bắt thỏ.

Vậy câu chuyện có ý nghĩa gì? Đó chính là các bước phát triển của khoa học quản lý.

Không chỉ có thợ săn, ngay cả chó săn cũng có nhu cầu lập nghiệp.

Trong môi trường công sở cũng vậy. Là một nhà quản lý, giống như người thợ săn, nếu như không biết cách quản lý, khích lệ và tạo điều kiện cho nhân viên, bạn sẽ không nhận được sự cống hiến hết mình từ họ.

Trả lương, thưởng, đánh giá hiệu quả, tạo điều kiện để nhân viên thực hiện kế hoạch…đều là những công cụ hữu hiệu để nhà quản lý kích thích tinh thần làm việc của nhân viên.

Tạo “đất” cho nhân viên làm việc là một kỹ thuật quản lý mới. Một mặt nó giúp nhân viên hiểu rõ vị trí và phương hướng làm việc của mình trong công ty, phát huy năng lực, thỏa mãn tình yêu công việc và khát vọng thành đạt của nhân viên; mặt khác nó là cách giữ gìn và phát triển hữu hiệu nguồn lực con người, đáp ứng cả nhu cầu hiện tại và tương lai của công ty.

Ngoài ra, nhà quản lý cũng phải thừa nhận rằng ai cũng có nhu cầu lập nghiệp, rồi sẽ đến một ngày họ nhận ra tại sao mình mãi phải làm thuê, tại sao mình không thể tự làm chủ. Vậy trong trường hợp này, các nhà lãnh đạo nên làm gì để vừa tốt cho công ty mà tránh mất nhân tài?

Câu trả lời đơn giản là tại sao bạn không tạo cho nhân viên cơ hội lập nghiệp ngay trong nội bộ công ty? Bằng cách này, một mặt công ty có thêm nhiều cơ hội đầu tư, mặt khác nhân viên có thể tự quản lý một hạng mục mới, bước ngoặt trong sự nghiệp của họ.

Nó không chỉ giữ chân được những người ưu tú trong công ty, mà còn tạo thêm nhiều lợi nhuận và tránh được những cuộc cạnh tranh phức tạp sau này.

Nguồn: chúng tôi

Câu Chuyện Chú Chó Hachiko Tội Nghiệp

Hachiko là 1 chú chó nhỏ, lông màu trắng chào đời vào tháng 11 năm 1923 ở tỉnh Akita, Nhật Bản.

Câu chuyện xảy ra vào năm 1925, tại nhà ga Shibuya.

Chú chó Hachiko được giáo sư Ueno của trường đại học Tokyo nuôi dưỡng. Gia đình giáo sư không có con trai (không biết có một người con gái như trong phim hay không) nên ông coi Hachiko như con ruột.

Hàng ngày như thường lệ, cứ mỗi buổi sáng là Hachiko tiễn giáo sư Ueno Eizaburo đến nhà ga để ông lên tàu đi làm và cả hai đều đi bộ tới nhà ga Shibuya, chú chó trung thành Hachi, có nick name là Hachiko. Hachiko không được phép theo giáo sư đến Đại Học Hoàng Gia (nay là Đại Học Tokyo), nơi ông đang giảng dạy, và chiều cũng vậy, cứ đến 3 giờ chiều , Hachiko lại ra nhà ga đợi giáo sư về. Nhưng vào ngày 12 tháng 5 năm đó, giáo sư Ueno đã qua đời sau một cơn đột quỵ khi đang hảng bài trên giảng đường ở trường đại học và mãi mãi không thể trở về được. Còn Hachiko cứ như mọi ngày, vẫn đến nhà ga vào lúc 3 giờ chiều để đón chủ nhânvề. Nhưng hôm đó đã qua 3 giờ rất lâu, bao nhiêu chuyến tàu đã đi qua, trời đã tối mà không thấy giáo sư về. Và Hachiko, chú cho trung thành không hề nản lòng, Hachiko vẫn đứng đợi và đợi.

Hachiko linh cảm rằng có chuyện gì chẳng lành đã xảy ra, tuy vậy nó vẫn ra ga đợi chủ nhân vào lúc 3 giờ chiều mỗi ngày. Chẳng bao lâu sau, những người xung quanh bắt đầu để ý tới sự chờ đợi vô vọng của Hachiko đối với người chủ nhân đã qua đời của mình. Lần lượt, từ người làm vườn trước đây của giáo sư, đến giám đốc nhà ga và những người dân trong vùng đã cho Hachiko ăn và thay phiên nhau chăm sóc nó. Câu chuyện về chú chó trung thành nhanh chóng được lan truyền khắp nơi và Hachiko được coi như một tấm gương sáng về lòng trung thành. Người ta tìm đến Shibuya chỉ để nhìn Hachiko, cho nó ăn, hoặc nhẹ nhàng xoa đầu vào đầu nó để chúc may mắn. Năm 1932, khi Hachiko đợi chủ nhân được 7 năm, 1 sinh viên của giáo sư Ueno đã viết 1 bài báo kể về chuyện cảm động này và gửi đăng ở 1 tờ báo lớn ở Tokyo . Ngay lập tức có rất nhiều người quan tâm lo lắng cho chú chó trung thành này. Cũng từ Hachiko mà người Nhật thêm vào từ điển từ mới “chukhen” – chú chó nhỏ trung thành .

Bên cạnh đó người ta còn có thuyết rằng bởi lẽ cạnh nơi Hachiko ngày ngày vẫn ra ngóng đợi chủ nhân của mình có một nhà hàng thịt nướng và Hichiko rất giỏi trong việc gỡ những miếng thịt ra khỏi que dùng để nướng nên được khách hàng thường cho chú ăn . Vì lẽ đó lý do mà hàng ngày chú ra đây đợi chủ là vì những miếng thịt nướng đó .

Nhiều ngày, nhiều tháng, rồi nhiều năm trôi qua, Hachiko vẫn có mặt đều đặn ở nhà ga vào lúc 3h chiều, mặc dù nó đã bị bệnh viêm khớp và đã quá già yếu rồi. Cuối cùng vào ngày 8 tháng 3 năm 1935 (1 số tài liệu nói là ngày 8 tháng 3 năm 1935), gần 11 năm kể từ ngày nó nhìn thấy chủ nhân lần cuối cùng, người ta tìm thấy Hachiko -lúc đó đã 12 tuổi -nằm gục chết tại chính cái nơi mà nó đã đứng đợi chủ nhân của mình trong suốt nhiều năm.

Cái chết của Hachiko được đăng lên trang nhất của rất nhiều tờ báo lúc bấy giờ và người đã dành hẳn một ngày để để tang Hachiko. Từ số tiền đóng góp của dân chúng trong cả nước, người ta đã thuê nhà điêu khắc Ando Teru để làm một bức tượng Hachiko bằng đồng. Khi bức tượng được hoàn thành và được đặt trang trọng ở bên trong sân ga, tại chính vị trí nó đã đứng đợi chủ nhân trong gần 10 năm.

Tuy nhiên, vài năm sau đó, Nhật Bản lâm vào chiến tranh, tất cả những thứ gì là kim loại đều bị lấy đi để làm vũ khí, không ngoại trừ bức tượng Hachiko. Sau khi chiến tranh kết thúc, vào năm 1948, con trai của Ando Teru là Takeshi đã làm một bức tượng Hachiko mới. Bức tượng đó được đặt ở ga Shibuya cho đến tận ngày hôm nay.

Bên cạnh mộ của giáo sư Ueno tại nghĩa trang Aoyama cũng có đặt một bức tượng của Hachiko. Có nhiều tin đồn rằng xương của Hachiko cũng được chôn tại đó. Nhưng thực ra bộ xương của Hachiko hiện đang được trưng bày tại Viện Bảo tàng Quốc Gia.

Còn tại nhà ga Shibuya, chú chó trung thành Hachiko vẫn đứng đó, mãi mãi chờ đợi chủ nhân của mình. Nơi đó , ngày nay còn được biết đến như một điểm hẹn ở Shibuya, nơi người ta đến đó và ngồi đợi bạn của mình. Và cũng vì nơi đây quá đông người mà người ta không tìm thấy nhau để rồi lại phải vò võ quay về trong nỗi đợi chờ giống như Hachiko.