Bạn đang xem bài viết Tả Con Chó Nhà Em được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tả con chó nhà em – Văn hay lớp 2
Biết em rất yêu quý chó nên kỳ nghỉ hè vừa rồi về chơi với bà ngoại, bà cho em một con chó rất dễ thương, lúc đó chú chó mới được 3 tháng tuổi, em nhìn chú chó là đã thích ngay rồi, em xin bà và khi về bế chú chó theo, em đặt tên cho chú là Misa.
“A, chú cún con đẹp quá!”. Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li – một cái tên thật hợp với chú cún xinh đẹp này.
Li Li có hai màu trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi chú đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên, màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn trắng tinh ở hai bên khoé miệng. Thân chú được khoác chiếc áo màu trắng, điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây chuối phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc. Còn Li Li, nó vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người.
Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu, gâu…” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được nên im ngay, rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào.
Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho nó khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và tỏ vẻ biết ơn.
Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.
Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.
Hồng Loan tổng hợp
Chuyên mục: Văn mẫu lớp 2Thẻ: Van ta lop 2
Bài viết mới
Đồng biến, nghịch biến của hàm số bậc ba
Lý thuyết đồng biến, nghịch biến của hàm số
Bài 1: Mệnh đề – Toán 10
Trắc nghiệm Mệnh đề
Các dạng toán về mệnh đề – Toán 10
Sách Toán© 2015 – 2018 – Giải bài tập Toán, Lý, Hóa, Sinh, Anh, soạn Văn, Sách tham khảo và Đề thi.
THÔNG TIN:Giới thiệu – Liên hệ – Bản quyền – Sitemap – Quy định – Hướng dẫn
Tả Con Chó Của Nhà Em
Đề bài: Ở gia đình em hay gỉa đình bọn em có nuôi một con chó tinh khôn biết thực hiện một số công việc mà con người sai bảo, hãy tả lại còn chó đó.
“A, chú cún con đẹp quá!” Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li – một cái tên thật hợp với chú chó xinh đẹp này.
Li Li có hai màu: trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn, trắng tinh ở hai bên khóe miệng. Thân hình chú được khoác một chiếc áo màu trắng điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về, chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc thì Li Li vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người.
Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi, chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu, gâu” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được, im ngay rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào.
Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho chú khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và ngước lên nhìn em tỏ vẻ biết ơn.
Chú tên là Lai, cái tên mà em đặt cho từ khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen, bác ấy mới ưu tiên cho mình con Vện đực đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”.
Con Lai mang trong mình hai dòng máu. Mẹ nó vốn là một giống chó vện thường. Còn cha chú – một giống chó bẹc-giê rặt, bởi chú cũng cao lớn, thon dài, lực lưỡng không kém gì giống nòi của cha nó. Cái đầu của chú trông như cái yên xe đạp Trung Quốc với hai cái tai như hai lá mít dựng đứng. Đôi mắt thì trong xanh như màu nước biển, chứa đựng tất cả sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó săn mà ta thường thấy ở những con chó của các chú công an nuôi dạy. Cái mũi tuy không khác gì lắm với cái mũi chó thường, chỉ có to và dài hơn chút đỉnh nhưng đây lại là cơ quan đặc biệt quan trọng, giúp chú đánh hơi phát hiện những mùi vị hết sức tinh tế mà giống chó thường rất hiếm con có được. Có một lần em thử tài chú, cho chú ngửi chiếc khăn mùi xoa của em, rồi em giấu ở trên cành cây nhãn bắt chú đi tìm. Em vừa ngồi học bài, vừa theo dõi. Chỉ năm phút sau, chú đến ngay cành nhãn, định hướng mật lúc, chú đến ngay cành nhãn có chiếc khăn, khịt khịt vài cái rồi giơ hai chân trước, vít cành nhãn xuống, ngậm chiếc khăn, phóng vào nhà. Em giả vờ không để ý, cắm cúi vào học. Chú đến bên, dùng hai chân trước, cào nhẹ vào đầu gối em, còn cái miệng thì phát ra một âm thanh là lạ. Em quay lại, đưa tay ra đón nhận chiếc khăn rồi xoa đầu chú. Nhìn vào đôi mắt, trong xanh của chú, em cảm thấy như trong đôi mắt ấy một niềm vui đang nhảy nhót reo vang. “Mày giỏi lắm, tinh khôn lắm Lai ạ! Tao không ngờ mày tài đến thế!”
Hằng ngày, con Lai ở nhà với em vào buổi sáng. Mỗi lần có người lạ đến, chú thường phóng ra trước đứng chắn ở cổng, sủa ầm ĩ, đợi em bước ra mới ngưng lại, thăm dò thái độ của chủ đối với khách. Thấy con chó vằn vện, to cao ai cũng ngại. Nhưng con Lai hiền và biết điều lắm. Khách lạ chẳng bao giờ chú cho lọt qua cửa, đứng chặn lại đợi em hoặc ba mẹ ra, chú mới chịu nhường lối. Còn với khách thân quen, Lai nhảy cẫng lên, cái đuôi thì ngoe nguẩy, miệng kêu ư ử. Có lúc, nó đi bằng hai chân sau, rồi đưa chân trước cho khách cầm rung rung một cách điệu nghệ, y hệt như kiểu bắt tay của người lớn khi gặp nhau vậy. Ai cũng bảo: “Con Vện đón khách tuyệt vời lắm”. : Nghe khách khen Vện mà em thấy mát cả lòng. Cái điệu bộ đón khách ấy, em đã tập cho Vện ngay từ nhỏ mỗi khi đi học về. Và bây giờ cũng vậy, về đến cổng em đã thấy chú phóng từ bậc cửa, chạy ào đến em, vẫy đuôi rối rít, rồi đưa “tay” cho em bắt. Đi đâu chú cũng muốn theo em không muốn rời. Chỉ trừ những buổi đến trường, chú tiễn em ra đến ngõ, buồn bã đứng nhìn theo cho đến lúc em đi khuất mới thôi.
Em nghe người lớn nói: không có một loài vật nào trung thành với chủ như giống chó. Bây giờ em mới cảm thấy đầy đủ điều đó. Đối với em, con Lai còn có thêm những tính tốt nữa, đó là sự ngoan hiền, tinh khôn. Em quý và yêu con Lai ở tất cả những đức tính ấy. Thật là con chó tuyệt vời.
Gia đình em đã nuôi khá nhiều chú chó nhưng Mực là một con chó khôn ngoan và hiền lành hơn cả. Nó sống với gia đình em đến nay đã gần hai năm.
Ngoài cái ức trắng mịn, toàn thân Mực đen như hắc ín. Đây cũng là lí do mà mọi người gọi nó là Mực. Nó nặng chừng khoảng mười lăm kí, thân hình to cao, có lẽ đến tầm ngực em. Đầu nó to gần bằng trái bưởi cỡ lớn. Hai tai lúc nào cũng cúp về phía trước. Mỗi khi nghe ngóng điều gì hai cái tai ấy cứ dựng đứng lên. Nó có thể phát hiện được tiếng chân người lạ hay quen từ tít đằng xa. Đôi mắt to tròn màu nâu sẫm. Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt. Mấy sợi ria mép lún phún cùng mấy cái râu khôn dưới cằm đen cứng, trông Mực thật oai vệ. Mõm nó to và dài mỗi khi nó ngáp để lộ những chiếc răng nhọn hoắt trông đến rợn người. Cái lưỡi màu hồng nhạt thè ra ngoài mỗi khi nó đi từ ngoài nắng về. Những lúc nghỉ ngơi Mực thường dùng lưỡi vuốt ve bộ lông bóng mượt của mình.
Mực rất khôn ngoan, nó hiểu được ý chủ. Bố bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì nó chống hai chân trước lên, ngọ nguậy cái đầu, còn cái đuôi thì ngoắt qua ngoắt lại như một cái chổi lông. Mỗi lần khách đến chơi, nó thường sủa lên vài tiếng báo cho chủ nhà biết. Khách lạ, nó đứng ngáng ngay ở cửa, mắt gườm gườm nhìn khách lại còn nhăn cái bộ mặt xấu xí để lòi hai cái răng nanh trông đến khiếp, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cắn ai. Còn khách quen thì nó vẫy đuôi rối rít, có lúc còn nhảy hai chân trước lên như có ý bắt tay vui mừng chào khách. Đặc biệt, mỗi lúc em đi học về, vừa mới dựng xe ở trước cổng đã thấy Mực từ trong bậc cửa phóng ra, cái đuôi dài xù lông ngoắt lia lịa. Miệng phát ra những tiếng ư ử, ánh mắt long lanh nhìn em không chớp. Rồi nó cọ cọ cái mõm ướt vào đùi, tay em, hai chân trước co lên, cào cào trên không. Những lúc như thế, em chỉ biết xoa xoa vào đầu nó, và cầm chân trước rung rung vài cái rồi khẽ nói: “Cám ơn Mực! Nào, ta cùng vào!”. Nó lon ton chạy theo em từ ngõ vào đến nhà mới quay trở lại bậc cửa nằm trông nhà.
Tốì đến Mực thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết, trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nào chú cùng đều phát hiện được cả. Có lần, tên trộm vừa mới lẻn vào định rinh đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà, Mực từ bậc cửa phóng ra sủa mấy tiếng. Thấy động, tên trộm vội lùi dần ra cửa. Mực biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xén gọn một miếng quần làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm.
Mực khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon em đều dành cho Mực một ít. Mực cũng rất yêu quý em.
Từ khóa tìm kiếm
Tả Về Con Chó Nhà Em
Cách đây vài năm, gia đình em có nuôi một chú chó nhỏ. Em yêu quý gọi tên cho chú chó của nhà mình là Mic.
Mic có bộ lông trắng muốt nhìn đẹp lắm. Đôi mắt của chú to và đen láy. Vì rất yêu quý Mic nên bố em đã xây cho chú hẳn một ngôi nhà nhỏ ở ngay bên cạnh nhà em. Em đặt vào đó một chiếc chăn cũ cho Mic nằm. Có chiếc chăn này, mùa đông Mic sẽ không lo bị lạnh.
Mic thông minh lắm, chỉ cần nghe thấy tiếng xe máy của bố về là chú đứng lên quẫy đuôi tỏ vẻ mừng rỡ. Những khi rảnh rỗi, em thường hay nô đùa với Mic. Cách vài ngày, bố em lại tắm cho Mic một lần. Vì thế mà lúc nào chú cũng thơm tho và sạch sẽ. Đêm đến, hễ có tiếng động lạ là chú sủa vang báo hiệu. Phía sau nhà, bố em có nuôi một đàn gà. Bố nói, chú chó Mic là trợ thủ đắc lực của bố trong việc bảo vệ đàn gà. Nhờ có Mic mà khi đi đâu vắng nhà bố cũng cảm thấy yên tâm.
Món mà Mic thích ăn nhất đó chính là xương. Bố em cẩn thận lắm, hàng ngày bố đều nấu một nồi cháo cho Mic ăn. Nhìn Mic ăn cháo và gặm xương một cách ngon lành, em đoán là bố cũng rất vui.
Mic chỉ có một tật xấu duy nhất là rất hay cào, hay cắn dép. Quanh chỗ nằm của Mic là rất nhiều hố đất nông do chú tạo ra. Có lần, chú đã cắn rách mất một chiếc giày mà em rất thích. Lần ấy, em giận Mic lắm nhưng nhìn vẻ mặt ăn năn hối lỗi của chú em lại thấy thương.
Buồn thay, một ngày nọ Mic đã bị người ta bắt đi mất. Hôm ấy, em khóc nhiều lắm. Sau đó bố em có mang về một chút chó khác nhưng trong lòng em chưa bao giờ em quên được hình ảnh chú chó Mic năm nào.
Đó là những giây phút thật đáng nhớ khi lần đầu tiên em được gặp người bạn mới này của mình. Những ngày sau đó, Rôn đã quen hơn và cậu bắt đầu chơi với em. Rôn có bộ lông màu đen tuyền, bóng mượt. Hai cái tai của chú một cái thì cụp xuống, một cái thì vểnh lên giống như tai thỏ. Khi ấy còn nhỏ, tiếng sủa của Rôn cũng khác nhiều so với bây giờ.
Rôn ăn khỏe lắm. Mỗi bữa, cậu ăn được 1 bát ô tô đầy cơm và thức ăn. Hôm nào bố em mua phổi, tiết về nấu thì cậu có thể ăn được nhiều hơn. Chắc vì ăn khỏe nên Rôn lớn nhanh như thổi. Chẳng mấy chốc cậu đã trở thành một chú chó to lớn, vạm vỡ. Tiếng sủa của cậu lúc này đã sắc và vang hơn. Mỗi khi người lạ đến, cậu thường sủa khiến cho họ phải sợ hãi. Tuy nhiên, Rôn không bao giờ cắn ai. Người nào đến nhà em một lần là lần sau Rôn sẽ nhớ và không sủa nữa. Rôn được huấn luyện không bao giờ được chèo lên ghế hay giường nên lúc nào cậu cũng chỉ quanh quẩn bên dưới chân em. Nhiều khi Rôn đang say ngủ nhưng chỉ cần một tiếng động rất nhỏ em lại thấy cậu vểnh tai lên nghe. Hàng ngày khi em đi học về, Rôn lại chạy ra quẫy quẫy cái đuôi nghe chừng mừng lắm.
Nhờ có Rôn, em như có thêm một người bạn nhỏ thân thiết. Lúc buồn, em có thể tâm sự với cậu. Thi thoảng Rôn sẽ sủa gâu gâu như đáp lời. Em rất yêu quý Rôn và mong cậu sẽ ở bên em mãi mãi.
Em Hãy Miêu Tả Con Chó Nhà Em Nuôi
Đề bài: Em hãy miêu tả con chó nhà em nuôi
Em rất yêu quý các loài động vật, trong đó em thích nhất con chó nhà em. Nó được nhà em nuôi từ mấy năm nay và là một con chó rất khôn.
Em đặt tên nó là Mực bởi vì nó có bộ lông đen nhánh, óng mượt. Mẹ em rất hay tắm cho nó nhất là vào mùa hè. Đó là một chú chó đực thuộc giống chó lai nên nó rất to, cao. Bốn chân nó vừa dài, vừa chắc chắn. Thân hình cân đối, không quá gầy cũng không quá béo. Điểm em thích nhất ở ngoại hình của nó đó chính là khuôn mặt rất đáng yêu. Đôi tai to, lúc nào cũng vểnh lên như đang nghe ngóng tứ phương. Chiếc mũi đen nhánh hơi ươn ướt nhưng nó đánh hơi rất tinh chính vì thế lũ chuột nhà em rất sợ Mực và ban đêm không còn hoành hành như trước.
Gọi là Mực nhưng thực ra nó không hoàn toàn có màu đen. Trên mặt có điểm trắng tròn nhỏ và người khác thường trêu nó là bốn mắt. Thêm vào đó là phần lông ở cổ dưới cũng có màu trắng nom như đang được quàng một chiếc khăn trắng vậy. Mực nhà em rất ghét mèo, mỗi khi nó thấy con mèo nhà em chạy qua là nó lại rượt nhau một trận. Nó là một chú cho rất thông minh, không bao giờ phá phách đồ hay cắn người. Mỗi khi em đi học về là nó lại chạy ngay ra cổng để chào đón em.
Cả nhà em đều yêu quý con Mực và nó cũng đã gắn bó với mọi người mấy năm rồi. Chính vì thế nên Mực giống như một thành viên trong gia đình em vậy.
Từ khi nhận được con chó nhỏ thì em rất quan tâm đến nó. Em đặt tên cho nó là Gấu bởi vì nó là một con chó đực nhỏ có bộ lông màu xám và lông xù nên trông nó rất đáng yêu, nom như một con gấu nhỏ thật vậy. Với đôi tai bé xíu và bốn chân hơi ngắn mà lông lại dài nên nom nó như một cục bông di động. Em thích nhất là nghịch chân nó vì nó có đôi bàn chân rất bậm, mỗi lần bước lên cầu thang đều hay bị ngã hay phải nhảy mãi mới lên được bậc. Gấu có đôi mắt tròn xoe, long lanh và cái mũi nhỏ xíu lúc nào cũng ướt.
Hằng ngày, nhiệm vụ của em chính là cho Gấu ăn. Nó ăn rất khỏe, mỗi bữa một bát tô lớn cơm nên mới được hơn một tháng nhưng Gấu đã lớn hơn rất nhiều so với ngày em mang nó về. Em còn làm cho nó một chỗ ngủ rất ấm áp bởi vì lúc này đang là mùa đông và em sợ nó bị lạnh. Gấu là một chú chó rất thông minh. Mỗi khi có người lạ đến nó đều kêu lên báo hiệu nhưng khi có người nhà ra rồi thì nó sẽ im lặng chứ không cần phải quát. Thêm vào đó tuy còn nhỏ nhưng lũ chuột nhắt luôn sợ Gấu bởi vì nó bắt được khá nhiều. Mỗi khi em có thời gian rảnh thì em lại chơi với Gấu, có khi cho nó đi dạo ngoài bờ sông.
Em rất yêu quý Gấu, đối với em nó giống như một người bạn nhỏ của tuổi thơ. Em sẽ chăm sóc nó thật tốt để nó có thể to lớn hơn, khỏe mạnh hơn.
Loan Trương
Cập nhật thông tin chi tiết về Tả Con Chó Nhà Em trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!