Bạn đang xem bài viết Review Sách Chó Sói Cắn Chó Nhà được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Độc giả Nguyễn Thúy An nhận xét về tác phẩm Chó Sói Cắn Chó Nhà
Arkady đã tới Cherbobyl để điều tra nguyên nhân của những cái chết bí hiểm này. A! Chính là lúc này đây! Arkady một mình rong ruổi khắp vùng đất độc hại đó bất kể ngày đêm, từng bước khám phá ra sự thật. Không thể đợi được nữa!. Không thể đợi được nữa!
Rất ngưỡng mộ tác giả đã xây dựng nên nhân vật Arkady với tính cách cứng đầu để tìm ra sự thật vụ án và chấp nhận đến vùng Cherbobyl – vùng đất chết tận cùng của Trái Đất, những con người chấp nhận ở lại với Cherbobyl, tác giả cũng đưa ra những chi tiết hết sức thuyết phục. Hơi tiết khi đọc xong, giá mà có tập 2 với nhân vật Arkady nhỉ !
Độc giả Ngọc Hồng nhận xét về tác phẩm Chó Sói Cắn Chó Nhà
Chó sói cắn chó nhà là cuốn tiểu thuyết với nhân vật trung tâm là điều tra viên Arkady Renko của nhà văn Martin Cruz Smith. Con đường thành công luôn trải qua nhiều chông gai, hãy luôn sẵn sàng đối mặt với nó! Bối cảnh câu chuyện phần lớn diễn ra ở một vùng đất tối tăm, nơi đã xảy ra thảm họa hạt nhân chấn động thế giới năm 1986 – Cherbobyl. Để anh xem sao Đó là một miền hoang vắng, chứa đầy hạt phóng xạ, chất độc hại, mà như các nhân vật gọi là “nơi tận cùng thế giới. Để anh xem sao” Đó cũng là nơi diễn rao toàn bộ những tội ác, các vụ án mạng mà Arkady điều tra. Để anh xem sao. Làm ơn hãy giúp chúng tôi .
Có vẻdạo này mình rất hay đọc sách thuộc thể loại trinh thám này thì phải. Tuy nhiên cuốn sách này không hấp dẫn lắm. Tình tiết của nó khá dài dòng khiến người đọc cảm thấy chán nản khi đọc nó. Tuy nhiên mình rất thích nhân vật chính Arkady một người rong ruổi khắp vùng đất độc hại Chernobyl nơi được mệnh danh là tận cùng của thế giới để tìm kiếm sự thật. Bìa sách được thiết kế khá tăm tối nhưng rất hợp với thể loại trinh thám này và với một vùng đất tận cùng thế giới.
Độc giả Minh Nhật Huỳnh nhận xét về tác phẩm Chó Sói Cắn Chó Nhà
Chó Sói Cắn Chó Nhà. Đẹp gì mà đẹp!
Đây là lần đầu mình mua một cuốn truyện trinh thám Châu Âu. Cảm xúc đầu là cuốn sách dày, cầm cảm giác rất đã và sướng. Bìa kiểu như Harry Potter, đẹp nhưng không hợp với mình cho lắm. Trước đây mình hay đọc tiểu thuyết trinh thám Trung Quốc và rất thích. Có lẽ đó là lí do khiến mình không hợp với cuốn này. Văn phong không phải kiểu mình thích và do văn hóa khác biệt nên có vài đoạn đọc rồi ngẫm một chút mới hiểu. MÌnh thích đọc truyện có chuyển cảnh rõ ràng nhưng truyện này không như vậy. Do đó mình không thích lắm. Nhưng nói chung cốt truyện thú vị, đáng xem. Nên đọc ở nơi thật im lặng cho dễ hiểu hơn.
Độc giả Lê Anh Quốc nhận xét về tác phẩm Chó Sói Cắn Chó Nhà
Mở đầu là cái chết của Pasha Ivanov – một doanh nhân thành đạt, một nhà khoa học lỗi lạc, sáng chói của thế hệ Nga mới tại Matxcova. Cuộc đời này vẫn luôn tồn tại Nhưng rồi, ông ta bất ngờ chết, một cách mờ ám. Cuộc đời này vẫn luôn tồn tại Rồi một nhà triệu phú khác cũng bất ngờ tử nạn, ông này vừa là bạn nối khố, vừa là đồng sở hữu tập đoàn lớn cùng Ivanov, tại Chernobyl. KHông thể như vậy!. KHông thể như vậy!
Điều tra viên Arkady Renko “bị” điều tra cái chết của Pasha Ivanov – một doanh nhân thành đạt của thế hệ Nga mới tại Matxcova, rồi xác một nhà triệu phú là đồng sở hữu tập đoàn lớn cùng Ivanov tại Chernobyl. Tác giả mượn quá trình điều tra của Arkady để phản ảnh nước Nga thời kỳ hậu Xô Viết với những mối quan hệ phức tạp giữa giới doanh nghiệp, nhân viên an ninh và cả Mafia Nga. Truyện còn cho người đọc thấy được cuộc sống của người dân Cherbobyl- một miền hoang vắng, chứa đầy hạt phóng xạ, chất độc hại một “nơi tận cùng thế giới.
ĐÁNH GIÁ SÁCH
Review Sách Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng
Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh
Đôi nét về tác giả: Nguyễn Nhật Ánh (Sinh 07/05/1955) tại tỉnh Quảng Nam. Ông được coi là một trong những nhà văn thành công nhất viết sách cho tuổi thơ, tuổi mới lớn với hơn 100 tác phẩm các thể loại.
Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lĩnh vực của Thành đoàn TP HCM và Báo Tuổi trẻ, đồng thời được Hội Nhà văn TP HCM chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu
Review sách: Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng là tác phẩm mới nhất của nhà văn chuyên viết cho thanh thiếu niên Nguyễn Nhật Ánh, nối tiếp sau Bảy bước tới mùa hè, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh… gây sóng gió thị trường sách năm 2015.
Năm chương sách với 86 câu chuyện cực kỳ thú vị và hài hước về năm con chó 5 loại 5 tính cách khác nhau trong 1 gia đình có 3 người đều yêu chúng nhưng theo từng cách riêng của mình. Các câu chuyện về tình bạn giữa chúng với nhau, giữa chúng với chị Ni, ba mẹ, khách đến nhà… thực sự mang lại một thế giới trong trẻo, những đoạn đời dễ thương quyến rũ tuổi mới lớn. Câu chuyện là lời kể của Batô đây cũng là nhân vật chính trong vai một trong năm chú chó trong nhà về các bạn đồng loại của chú, mỗi người một vẻ, một tính cách. Mỗi chú chó đều có những miêu tả rõ ràng để nhận diện, những cá tính không lẫn vào đâu được.
Nhân vật được nhắc đến đầu tiên là Suku bé cún thiên thần với căn bệnh nỗi nhớ con người kì quặc, Suku là chú chó đực duy nhất, rất đáng yêu và có đôi mắt ngây thơ thánh thiện mỗi khi ngước nhìn ai là lập tức khiến người đó thấy lòng mình mềm nhũn. Suku có đôi tai dài, Lông nó màu trắng, óng ảnh và xoăn từng cụm, phủ dày từ chỏm đầu đến tận các ngón chân – trông nó giống hệt như một con cừu. Khi nó nằm im, rất nhiều người tưởng nó là một con chó nhồi bông. Suku xinh đẹp như thế, tất nhiên ai cũng muốn vuốt ve. Rất nhiều người bị vẻ ngoài đáng yêu của nó đánh lừa, nhưng nó có tật hay cắn bậy.
Haili lại “chân dài miên man”. Đằng sau body chuẩn và khuôn mặt thánh thiện ngây thơ của nó là khao khát thống trị đồng loại,thâu tóm quyền lực. Haili uyển chuyển, điệu đà giống như một “mệnh phụ phu nhân” vậy.
Êmê không có được sức vóc vạm vỡ như Suku, cũng không sở hữu được hàm răng sắc và sự nhanh nhẹn như Haili. Nhưng nó có một thứ không phải con chó nào cũng có: đó là nguyên tắc sống. Nói ngắn gọn là nó không muốn cai trị ai và không muốn ai cai trị mình. Khi Êmê chấp nhận chống lại một đứa hùng mạnh hơn nó gấp bội là Haili, nó xem việc bảo vệ nguyên tắc sống quan trọng hơn việc bảo vệ tính mạng của nó.
Êmê sinh cùng lứa với Haili, có thể nói chúng là anh em. Haili muốn cai trị, nhưng Êmê lại có nguyên tắc sống riêng của mình. Nó không thích quản người khác, và tất nhiên cũng không thích người khác quản mình. Vì thế nên chúng luôn cắn nhau, nạn nhân của những vụ “lạc hàm” này thường là gia đình chị Ni, Đến nỗi họ phải tách li chúng ra
Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng, là Êmê. Nó là fan của ba chị Ni, luôn chực sẵn bông hồng để tặng ông khi ông ca hát tại gia xong.
Pig là một con chó thon thả có lông màu hung, vốn là giống chó săn, nhưng ngay ký ức bị tổn thương từ ngày thơ ấu khiến chú có cái tai cụp nhút nhát. Nhưng khi cần lại không quản nguy hiểm để “giải vây” cho những chú chó khác. Pig được coi là người dũng cảm nhất khi dám chiến đấu bảo vệ bạn bè không màng sống chết.
Còn Batô – theo cảm nhận của bạn đọc – lại là chú chó trưởng thành nhất, dù không có ngoại hình đặc biệt nhưng chú đóng vai trò như là mắt xích kết nối những chú chó lại với nhau. Tuy Batô không có gì nổi trội nhưng lại là người có góc nhìn đa chiều nhất về loài người, chó và các sự vật xung quanh.
Cuộc sống của các chú chó hay chính là văn hóa của một gia đình được tại hiện thông qua những câu từ mộc mạc, những sự việc hàng ngày. Dù có những tính cách khác nhau đến vậy, dù có tham vọng và ước muốn nhưng những chú chó đều là Loài động vật đồng loại “sống chung dưới một mái nhà”, bất cứ con nào bị bắt nạt chúng sẽ xông ra và liều mạng bảo vệ. Chúng học được rằng, mỗi thành viên trong gia đình hãy bao dung cho khuyết điểm của người khác vì họ mới chính là người thân của mình, là kẻ bảo vệ và yêu thương mình thậm chí bằng cả tính mạng của họ.
Xuyên suốt tác phẩm là giọng văn nhẹ nhàng, tha thiết, nhiều đoạn như là thủ thỉ tâm tình như đưa bạn đọc tới nhiều cung bậc cảm xúc, trước những miêu tả dí dỏm của Batô về ngôn ngữ của loài chó. Sợi dây tình bạn, tình gia đình được vẽ lên bằng những câu từ đơn sơ, mộc mạc. Những nhận thức về thế giới, về con người cũng được tác giả Nguyễn Nhật Ánh thể hiện một cách gần gũi.
Một quyển sách lôi cuốn viết cho tất cả chúng ta: trẻ con và người lớn. Cuộc đời của 5 con chó nhỏ: Haili, Batô, Suku, Êmê và Pig được tái hiện như đời sống của mỗi con người: tình bạn, tình yêu, đam mê, lòng dũng cảm, sự sợ hãi, và những ước mơ…
Câu chuyện về những chú chó nhỏ cũng là thấu kính phản ánh cuộc sống con người.Thông điệp nhà văn muốn gửi gắm đến bạn đọc ở cuối trang sách thật thấm thía biết bao: “Nếu con người ta biết yêu thương một con chó thì hiển nhiên người ta sẽ biết yêu thương một con người; xã hội nhờ vậy sẽ bớt đi những chuyện đau lòng”.
Trích đoạn hay: 1. Đối với một con cún, bị nhốt trong phòng tắm trong vòng hai tiếng đồng hồ là một điều gì đó kinh khủng, càng kinh khủng hơn khi con cún đó tên là Suku. “Nỗi nhớ con người” bén rễ trong lòng Suku sâu xa đến mức ở nhà một mình đối với nó là một sự đày ải. Vắng mặt con người, bên cạnh lúc đó lại không có con chó nào khác làm bạn, nó lập tức bị nỗi sợ vô hình tóm lấy. Nó cảm thấy cô độc và hoang mang. Tâm hồn nó trở nên mong manh, bất an và tiếp theo là hàng loạt những hành vi xuẩn ngốc. “Phá phách đối với Suku là một cách giải tỏa tâm lý đó mẹ”, vào ngày nó biến ngôi nhà ngăn nắp thành một mớ hỗn độn chị Ni đã nói như thể để bào chữa cho nó.
2. Êmê không có được sức vóc vạm vỡ của thằng Suku, cũng không sở hữu được hàm răng sắc và sự nhanh nhẹn của con Haili. Nhưng nó có một thứ không phải con chó nào cũng có: đó là nguyên tắc sống. Nói ngắn gọn là nó không muốn cai trị ai và không muốn ai cai trị mình.
3. Dĩ nhiên không có con chó nào trên cõi đời này tấn công chủ, dù chỉ là trong ý nghĩ, vì loài chúng tôi được định nghĩa và định giá bằng lòng trung thành. Đó là phẩm chất có lẽ là không loài nào có được, kể cả loài người. Trong từ điển của loài chó không có từ “phản bội”.
4. Bất cứ một con chó con hay một đứa bé con nào cũng vậy, ở nhà bị anh chị ức hiếp, đến trường bị bạn bè bẹo tai đá đít, con cún đó (hay đứa bé đó) sớm muộn gì cũng bị tự kỷ, hễ thấy bóng ai lại gần là sợ hãi vãi cả linh hồn.
5.Tôi từng thấy những ông bụng béo khổ sở mỗi khi cúi xuống cột dây giày, những bà bụng bự thở dốc khi phải leo lên các bậc thang. Trọng lượng một con người hay một con chó đề giống nhau ở chỗ mỗi khi vượt quá mức cho phép, lập tức trở thành một nhà máy sản xuất những phiền toái. Mọi sinh hoạt thường nhật đâm ra bất tiện và những người quá béo thường khổ sở vì phải suốt ngày hầu hạ bản thân mình.
6. Bạn đã bao giờ buồn chưa? Có phải trên đời có hàng trăm lý do dẫn dắt ta đến nỗi buồn? Có phải cuộc đời một con người cũng như một con chó có hàng trăm lần bị nỗi buồn ném đá? Nhưng không nỗi buồn nào có thể so sánh với nỗi buồn khi ta sắp mất đi một người thân. Đó là loại nỗi buồn không thể đem đóng gói rồi giấu vào một góc khuất nào đó trong vỏ não. Nó luôn tan chảy ra và len lỏi vào mọi khe hở trong tâm hồn bạn. Nó khiến bạn không làm gì vẫn thấy kiệt sức từng giờ từng phút từng giây.
7. Nhìn chung, xã hội loài chó cũng không khác lắm xã hội loài người. Bọn tôi có hiếp đáp, có phản kháng, có chiến tranh, có vui đùa, có sầu bi, có tranh giành, có manh động, có sám hối. Rất nhiều máu, và cũng rất nhiều nước mắt thấm ướt cuộc đời năm đứa tôi.
So với con người, bọn tôi tốt những cái tốt của họ và khi xấu bọn tôi giống như bản sao của họ – như thể cả hai cùng nhiễm một thứ virus. Nhưng khác với con người, bọn tôi bao giờ cũng kịp giải quyết những vấn đề của mình trước khi nó mưng mủ và trở thành bất trị.
8. Nói chung, tôi là con chó đáng chán. Tự tôi cũng thấy như thế. Những người trong nhà có lẽ cũng thấy giống như tôi nên ai nấy đều yêu tôi – như yêu một con chó bị thiệt thòi. Nhưng cũng nhờ sống thu mình lại, ánh mắt tôi được trải rộng hơn. Tôi để ý quan sát những con chó khác thấy tụi nó thật thú vị, đặc biệt hình ảnh con Êmê ngậm giỏ hoa chạy đến chỗ ba chị Ni ngồi mới đây thôi đối với tôi giống như một biểu tượng sinh động của lòng biết ơn về cuộc sống tươi đẹp mà con người đã mang lại cho chúng tôi một cách hào phóng và tràn đầy yêu thương, tất cả khiến tôi bỗng nảy ra ý định kể lại những gì tôi đã chứng kiến (và còn nhớ được) từ bé đến giờ. Đó là lý do câu chuyện này ra đời.
9. “Nếu bạn đến với chúng tôi bằng tình yêu thì bạn sẽ có tất cả tình yêu lẫn tình bạn, còn ngược lại bạn sẽ mất tất cả tình bạn lẫn tình yêu”. Đó là suy nghĩ của tôi, một con chó xấu xí. Còn nữ diễn viên xinh đẹp nổi tiếng người Mỹ Martha Scott nói như thế này: “Nếu bạn đối xử với con chó như con người, nó sẽ đổi xử với bạn như một con chó”.
Trích sách “Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng”
Review “Ame &Amp; Yuki: Những Đứa Con Của Sói”
Bài: An Thuỷ
Mamoru Hosoda là một đạo diễn, nhà sản xuất hoạt hình nổi tiếng. Ông đã làm nên thành công của Bakemono no Ko (Cậu bé và quái vật), bộ phim giàu tính nhân văn được đông đảo khán giả Việt Nam yêu mến, và Cô gái đi xuyên thời gian (The Girl who leapt through time) – Phim Hoạt hình xuất sắc nhất năm 2006 của giải Viện Hàn Lâm Nhật Bản. Sáu năm sau, Ame và Yuki – Những đứa con của sói đã lặp lại thành tích đó. Cuốn light novel được đích thân Mamoru Hosoda chuyển thể chính là cơ hội để chúng ta một lần nữa trải nghiệm những ấm áp dạt dào của tình cảm gia đình qua sức mạnh của ngôn từ.
“Người tôi yêu thương, là chàng Sói…”
Khởi nguồn của mọi chuyện là một mối nhân duyên kì lạ. Hana gặp và phải lòng một anh chàng người sói. Cô yêu anh bất chấp đã nhìn thấy hình dạng anh trong lốt sói. Họ về bên nhau, dựng xây một tổ ấm nhỏ, và hạnh phúc đón chào hai đứa con chào đời. Chuỗi ngày đau khổ bắt đầu khi anh qua đời, cô đau đớn rời thành phố cùng hai đứa trẻ nửa người nửa sói và cái bằng lái xe của anh. Cùng nhau, họ tiến lên, hòa nhập vào cuộc sống yên bình vùng ngoại ô cùng những người hàng xóm tốt bụng dẫu đôi lúc lập dị. Bằng yêu thương và kiên trì vô hạn, cô nuôi dạy hai con lớn khôn, dạy chúng biết yêu cuộc sống và con người, dung hòa chất người và sói trong chúng.
Anh chàng người sói biểu trưng cho sự khác biệt, một sự khác biệt mà đa phần xã hội chối bỏ. Chỉ có Hana toàn tâm toàn ý chấp nhận và yêu thương anh. (Ảnh: An Thuỷ)
Tình yêu vẫn mãi là đề tài bất diệt, chỉ là mỗi nghệ sĩ có cách khác nhau để tấu lên giai điệu của tình yêu. Anh chàng người sói biểu trưng cho sự khác biệt, một sự khác biệt mà đa phần xã hội chối bỏ. Chỉ có Hana toàn tâm toàn ý chấp nhận và yêu thương anh. Một tình thương vô điều kiện và thấm đẫm bao dung. Vì tình yêu cô có thể bỏ đại học, chấp nhận cùng anh sống một cuộc sống bấp bênh. Và cũng vì tình yêu đó, cô có thể mạnh mẽ đứng lên sau khi anh ra đi.
Câu chuyện nhuốm màu sắc thần thoại đặt giữa thời hiện đại mà không lúc nào khiến ta cảm thấy chút khiên cưỡng. Mamoru vẽ nên cuộc đời của ba mẹ con Hana bằng những nét giản đơn và trong sáng nhất. Ông không đi sâu vào chi tiết, ông kể chuyện từ góc nhìn của người đạo diễn đứng sau ống kính. Những lát cắt cuộc đời mười mấy năm của ba mẹ con cứ lần lượt hiện lên, chuyển từ phố thị sầm uất sang màu xanh ngút ngàn của hoa cỏ và rừng núi.
Cảm động tình mẫu tử thiêng liêng
Ame và Yuki, mưa và tuyết, lúc mềm mại như nước, lúc dữ dội tựa bão giông. Một Yuki lúc nhỏ tinh nghịch hiếu động bao nhiêu trưởng thành lại nữ tính bấy nhiêu, một Ame thuở bé nhút nhát trầm lặng bao nhiêu trưởng thành lại mạnh mẽ bấy nhiêu. Cuộc đời luôn còn đó những bất ngờ. Cuộc đời luôn muốn chúng ta phải lựa chọn, mỗi người luôn có quyền lựa chọn. Yuki đã chọn để phần người chiếm ưu thế, Ame đã chọn trở về với bản năng hoang dã. Không ai sai, không ai có thể can thiệp. Hana đã tôn trọng và khuyến khích các con cho đến phút cuối cùng, dù đó là để Yuki vào sống trong kí túc xá, dù đó là mỉm cười rơi lệ nhìn Ame quay bước vào rừng sâu, dù đó là còn lại một mình trong căn nhà trống vắng.
Balzac đã nói: “Trái tim của người mẹ là vực sâu muôn trượng mà ở dưới đáy, bạn luôn tìm thấy sự tha thứ.” Mamoru Hosoda đã xây dựng thành công hình ảnh một Hana vẻ ngoài mỏng manh mà nội tâm quật cường. Hana, đúng như cái tên của cô, đẹp như một đóa hoa từ tâm hồn đến cách sống đến tinh thần không bao giờ bỏ cuộc. (Ảnh: Mamoru Hosoda) Mỗi khi chúng bị bệnh, nên đưa chúng đến khoa Nhi hay khoa thú y? Cà chua đã ra quả đột nhiên héo rũ không cho thu hoạch, phải làm sao? Tụi nhỏ cứ đột ngột biến thành sói, lỡ bị phát hiện thì thế nào?
Những băn khoăn không dứt như thế bủa vây lấy Hana. Không phải người mẹ trẻ nào cũng có thể gánh nổi ngần ấy áp lực, nhìn mùa vụ năm lần bảy lượt thất thu, nhìn hai đứa con thơ lúc hiền lành lúc cào cấu nhà cửa tan hoang. Hana ban đầu không có gì cả, không tiền bạc, không kinh nghiệm canh tác, không kinh nghiệm nuôi con. Nhưng cô vẫn sống, kiên cường tựa đóa hoa dại luôn hướng về ánh mặt trời.
Đáng quý hơn cả, cô không chối bỏ nửa dòng máu không phải con người đang chảy trong hai đứa con mình. Cô không chút giấu giếm cho chúng biết cha của chúng là Sói, một con sói lương thiện. Cô không buộc chúng kiềm hãm, cô để chúng lớn lên tự nhiên. Cô trân quý chúng vì chúng là quả ngọt kết từ tình yêu sâu đậm giữa cô và anh. (Ảnh: An Thuỷ)
Có lẽ tấm lòng thiện lương của Hana đã chạm đến mọi người, bởi xung quanh cô luôn còn đó những người hàng xóm tốt bụng. Họ là những người lớn tuổi không rời xa được ruộng vườn, họ quý mến Hana như một người con gái, một người trẻ hiếm hoi chọn sống nơi thiên nhiên thôn dã. Đọc Ame và Yuki, ta sẽ nhìn thấy một diện mạo khác của Nhật Bản, không phải những tòa nhà chọc trời, không cả những thành phố thức trắng đêm mà là một Nhật Bản hiền hòa và thanh bình hơn rất nhiều.
Không quá kịch tính, không quá bất ngờ, có thể nói đây là câu chuyện về tình yêu thương và bao dung vô bờ của người mẹ trẻ với hai đứa con nửa người nửa sói, có thể nói đây là hành trình tìm ra chính mình, nhận ra vị trí của bản thân trong thế giới của những đứa trẻ chỉ có nửa phần người. Nhưng trên hết, đây là khúc ca thật đẹp về tình yêu gia đình, tình người đầm ấm và niềm hy vọng đặt vào tương lai!
Chó Sói Và Chó Nhà
Chó sói và chó nhà
Con chó sói gầy đói rình mò gần bên làng và gặp ngay một chó nhà béo mập. Sói hỏi nó:– Chó nhà này, anh hãy cho tôi biết, các anh lấy cái ăn ở đâu ra mà béo tốt thế ?– Con người cho chúng tôi.– Chắc là các anh giúp con ngời một công việc vất vả.Chó nhà nói:
– Không, công việc của chúng tôi đâu có vất vả gì. Nhiệm vụ của chúng tôi là đêm đêm canh giữ sân nhà thôi.– Thế đấy, chỉ có vậy thôi mà con người cũng nuôi các anh – Chó sói nói – Vậy thì tôi cũng sẵn sàng đi làm công việc của các anh ngay, chứ không họ nhà sói chúng tôi khó kiếm cái ăn quá.
– Thế thì đi làm đi – Chó nhà bảo – Chủ nhà cũng sẽ cho cả anh ăn uống.
Sói mừng rỡ và cùng chó nhà đến phục vụ con ngời. Sói đã bước vào tới cổng nhà thì nom thấy lông ở cổ của chó nhà bị vết chà xát.Sói liền hỏi:– Chó nhà ơi, vì sao chỗ này lại thế ?– Vậy thôi – Chó nhà trả lời.– Nhưng vậy thôi là thế nào ?– Vậy thôi, vì cái xích mà. ban ngày tôi bị xích phải ngồi một chỗ nên cái xích cứa vào mà trầy xước.
Cập nhật thông tin chi tiết về Review Sách Chó Sói Cắn Chó Nhà trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!