Xu Hướng 3/2023 # Những Chú Chó Nổi Danh Màn Bạc Mọi Thời Đại # Top 6 View | Dhrhm.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Những Chú Chó Nổi Danh Màn Bạc Mọi Thời Đại # Top 6 View

Bạn đang xem bài viết Những Chú Chó Nổi Danh Màn Bạc Mọi Thời Đại được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Chú chó Rex – Trường Huấn Luyện Chó

Bộ phim truyền hình dài tập “Rex – Chú chó thám tử” có lẽ rất quen thuộc đối với thế hệ 9x. Bởi bộ phim này được công chiếu ở Việt Nam và trở nên rất nổi tiếng. Và đặc biệt, chú chó Rex – nhân vật chính của bộ phim là điểm hấp dẫn bất cứ ai khi xem.

Bộ phim xoay quanh việc phá án của nhóm cảnh sát hình sự tại Thành phố Vienna. Với sự giúp sức của Rex, các vụ trọng án đã có câu trả lời.

Bản lĩnh, gan dạ và sự thông minh là những gì Rex đã thể hiện rất tốt trong phim. Sau bộ phim, giống chó chăn cừu Becgie Đức được rất nhiều người ưa chuộng và nhận nuôi.

Chú chó Beethoven – Trường Huấn Luyện Chó

Chú chó Beethoven tham gia đóng một bộ phim hài dài kỳ trên truyền hình. Bộ phim xoay quanh những câu chuyện hài hước của chú chó Beethoven và gia đình nhà Newton.

Mỗi tình tiết của bộ phim đều mang đậm tính giải trí. Đặc biệt, bộ phim dạy cho chúng ta biết yêu thương những con vật nhiều hơn. Chú chó Beethoven bằng sự thông minh, lanh lợi đã hoàn thành rất tốt vai diễn của mình và được khán giả các nơi trên thế giới đón nhận nhiệt tình. Và ai cũng ước được sở hữu một chú chó như vậy ngoài đời thực.

Chú chó Benji – Huấn luyện chó

Bộ phim Benji sống động với cách nhìn thế giới xung quanh của một chú chó. Nhân vật chính của bộ phim là chú chó Benji nhỏ bé thường chạy quanh thị trấn nơi mình sinh sống. Cuộc sống của Benji thực sự trở nên ý nghĩa khi chú tìm cách giải cứu các bạn nhỏ mà chú yêu quý khỏi tay các đối tượng bắt cóc.

Chặng đường tìm lại sự tự do của lũ trẻ mặc dù rất gian nan, khó khăn và nguy hiểm nhưng ở đó chú tìm thấy được ý nghĩa cuộc sống và tìm thấy tình yêu.

Bộ phim Benji nhẹ nhàng nhưng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mỗi khán giả. Chúng ta học được nhiều bài học về cuộc sống qua một chú chó nhỏ tên Benji.

Chú chó Old Yeller – Trung tâm huấn luyện chó

Old Yeller là tên một bộ phim được đánh giá là một trong những bộ phim có nhân vật chính là một chú chó suất xắc. Bộ phim với thông điệp nhẹ nhàng nhưng vô cùng sâu sắc, ý nghĩa. Đó là con người hãy yêu thương với vật nuôi của mình, có trách nhiệm với chúng.

Với ý nghĩa ấy, bộ phim đã làm thổn thức biết bao khán giả. Qua đó, chúng ta cũng học được những bài học làm người thông qua những tình huống cảm động trong phim.

Chú chó Toto – Trường Dạy Chó

Các em nhỏ chắc chắn sẽ rất thích và quen thuộc với chú chó Toto. Chú chó này chính là một trong những nhân vật nổi bật trong phim Phù thủy xứ Oz.

Qua bộ phim này, Toto đã trở thành nhân vật mang tính biểu tượng ở Hollywood. Bởi vì, chú chó Toto và cô chủ nhỏ đã làm nên những thước phim tự nhiên, tuyệt vời tạo ra một bộ phim được chiếu nhiều nhất trên truyền hình trong lịch sử màn ảnh.

XEM THÊM Chăm sóc chó Huấn luyện chó

Fanpage: https://www.facebook.com/Trungtamhuanluyenchonghiepvu276/

“Điểm Mặt Gọi Tên” Những Giống Chó Cảnh Được Yêu Quý Nhất “Mọi Thời Đại” Ở Việt Nam

1.Golden Retriever

Golden Retriever có nguồn gốc từ Anh là giống chó săn mồi và dò tìm dấu vết dựa vào mùi rất tốt. Là giống chó có kích thước trung bình. Chúng thích chơi đùa với chủ, thông minh, ưa hoạt động và rất thích hợp với những gia đình có nuôi trẻ con. Giá của một chú chó Golden Retriever khoảng 5 – 6 triệu đồng.

Husky là giống chó có ngoại hình rất gần với sói, chúng sở hữu một thân hình cân đối và vẻ ngoài dũng mạnh, sức lực vô cùng bền bỉ. Dù là một giống chó lớn nhưng Husky rất thân thiện, thích chơi đùa. Đặc biệt, một vài con Husky được huấn luyện có khả năng nhại lại giọng nói nữa đấy. Giá của một chú Husky tại nước ta hiện nay vào khoảng 6 – 7 triệu đồng.

Poodle là giống chó lội nước, săn vịt trời nổi tiếng ở Đức và Pháp. Poodle đang là một trong những giống chó được yêu thích nhất ở Việt Nam bởi bộ lông xù và gương mặt lúc nào cũng như đang cười rất đáng yêu. Cần khoảng 5 – 15 triệu đồng (tùy kích thước) bạn có thể sở hữu một bé Poodle 2 – 3 tháng tuổi đáng yêu và thân thiện. Giống chó này rất ít rụng lông nên bạn hoàn toàn có thể yên tâm khi cho chúng chơi đùa với con của bạn.

Chó Chow Chow hay còn gọi là Đường khuyển hay chó của Đại Đường là một giống chó có nguồn gốc từ Trung Quốc. Trước đây, Chow Chow thường được dùng trong mục đích đi săn, kéo xe hay canh gác nhưng hiện nay bởi vẻ ngoài đáng yêu của chúng người ta đã thuần hóa Chow Chow trở thành thú cưng trong nhà. Chow Chow có bộ lông rậm, màu lông phổ biến nhất là đỏ, đen, nâu vàng. Vì vậy, khi nuôi chúng, người chủ cần phải chải lông và tỉa lông thường xuyên. Hiện nay ở Việt Nam giá của em ấy vào khoảng 10 – 15 triệu đồng.

Chihuahua thường được gọi là “chó bỏ túi” bởi thân hình bé nhỏ của chúng. Là một trong những giống chó cảnh phổ biến và được yêu thích nhất hiện nay ở Việt Nam, xuất xứ từ bang Chihuahua – Mexico, giá mỗi em chihuahua thuần chủng ở Việt Nam dao động phổ biến từ 2 – 4 triệu đồng, các bé nhập từ Thái Lan có giá 5 – 10 triệu đồng, thậm chí một bé Chihuahua có thể có giá lên tới trên 20 triệu đồng nếu được nhập từ các nước Âu Mỹ. Với tính cách khá “chảnh”, việc chăm sóc Chihuahua không hề đơn giản vì chúng rất khó ăn, tuy nhiên, với vẻ ngoài đáng yêu như vậy thì mọi người cũng không ngại khi sở hữu riêng cho mình một chú cún cưng như thế?

Trái với vẻ ngoài khá “khó tính” của mình, Bull Pháp là giống chó hiền lành, tình cảm vui vẻ và hiếu động. Được coi là giống chó cảnh quý trên thế giới, chúng trở thành thú cưng trong các gia đình quý tộc, giàu có của Châu Âu thế kỉ 19. Thân hình Bull Pháp tuy nhỏ bé nhưng rất cơ bắp, có thể nhìn thấy rõ những khối cơ rắn chắc khi chúng di chuyển, các chân khá to nhưng ngắn khiến ngoại hình chó Bull càng trở nên đáng yêu. Ở Việt Nam, Bull Pháp đã được nuôi và nhân giống khá lâu, tuy nhiên số lượng không nhiều do điều kiện môi trường không thực sự thích hợp với chúng. Hiện 1 chú Bull Pháp thuần chủng, khỏe mạnh và sinh tại Việt Nam thường có giá từ 10 – 20 triệu đồng.

Cùng với Husky, Alaska là giống chó tuyết đang rất được ưa chuộng ở Việt Nam. Bộ lông mượt, dày và quyến rũ, thân hình giống loài chó sói hùng mạnh đã khiến không ít người săn tìm và sẵn sàng bỏ ra hàng chục triệu đồng để rước một em Alaska về nhà. Trái với vẻ ngoài của mình, Alaska lại là giống chó rất hiền lành, thông minh, nghe lời, chúng rất thân thiện với các loại động vật khác, đặc biệt chúng rất thích chơi với trẻ nhỏ. Ở Việt Nam một em Alaska có giá khoảng 15 – 25 triệu đồng.

Những Chú Chó ‘Quý Tộc’ Và Màn Trả Ơn Hãi Hùng

Từ clip 4 con chó dữ tấn công chủ người ta mới thấy, chó “quý tộc” không phải lúc nào cũng ngoan, cũng nghe lời chủ.

Ít người biết rằng, để có một chú chó “quý tộc”, chủ nhân của chúng phải chi vài chục triệu đồng và kỳ công trong việc chăm sóc. Thế nhưng, hiện nay, nhiều người hòa mình vào trào lưu nuôi chó dữ nhưng thiếu hiểu biết về tính cách của chúng nên mới bị chó tấn công.

Nhận được bạc bẽo vì yêu chó nghiệp vụ

Theo tìm hiểu của PV, clip 4 con chó dữ tợn lao vào cắn chủ nuôi trên mạng xã hội xảy ra tại ngách nhỏ phố Phúc Xá, Ba Đình, Hà Nội vào 10h, ngày 12/3. Sau khi thông tin sự việc này được đưa lên mạng, nhiều người bày tỏ sự sợ hãi bởi từ trước tới nay, loài chó vẫn được tôn sùng là con vật trung thành. Chủ nhân Facebook tung clip trên cho rằng, mục đích để mọi người cảnh giác với những loài chó dữ này khi nuôi chúng.

Được biết, 4 con chó tấn công chủ trong đó có 2 con thuộc giống Doberman, hai con chó thuộc giống Rottweiler. Trong con ngõ nhỏ, thanh niên này có hành động như quát đàn chó và rồi ngồi xuống vuốt ve lũ chó. Anh này không ngờ được, chỉ sau vài cái vuốt ve, một con Rottweiler nhảy lên tấn công thẳng vào mặt mình. Ba con chó còn lại tiếp tục lao vào cắn thanh niên này đến tuột cả áo khoác ngoài rồi liên tiếp tấn công. May mắn cho anh này, khoảng mấy phút sau có người chạy đến cứu với chiếc gậy trên tay.

Theo tìm hiểu của PV, người thanh niên này tên D., ở Phúc Xá, Ba Đình, Hà Nội. Anh D. chính là chủ nhân của đàn chó trên. Trước đó, 4 con chó này từng tấn công bà Nguyễn Thị L. ở cùng ngõ. Và khi đó, anh D. chạy vào cản đã bị một con cắn vào tay gây chảy máu.

Hãi hùng xem chó

Để tìm hiểu về hai giống chó hung hãn này, chúng tôi đã đến các trang trại chó có tiếng ở Hà Nội. Được biết, cả giống chó Doberman và Rottweiler nổi tiếng là dữ tợn, khát máu. Chúng đang được dân chơi chó rất ưa chuộng và chơi để thể hiện sự nhiều tiền, “đẳng cấp” của mình. Anh Võ Trọng Phúc, chủ một trang trại chó ở Hà Nội cho biết, giống Doberman là giống chó lai tạo từ nhiều loài chó dữ khác nhau. Ở nước ngoài, người ta có hẳn “nền công nghiệp” lai tạo giống chó dữ mà Doberman được xem là đỉnh cao. Giống chó này nó hội đủ các yếu tố hung dữ, lạnh lùng, lì lợm của nhiều giống chó săn trên thế giới.

“Một con Doberman trưởng thành có cân nặng từ 50 – 60 kg nên việc chúng quật ngã một người nào đó là chuyện bình thường. Riêng hai con Doberman trong clip tấn công chủ trên, tôi xem có thể thấy chúng còn nhỏ và ít tuổi. Nếu là hai con Doberman trưởng thành chắc chắn người thanh niên này sẽ còn bị nặng hơn”, anh Phúc nói.

Theo tìm hiểu của PV, hiện nay trên mạng có hẳn một hội nuôi chó dữ mà phần lớn là Doberman. Ở trên diễn đàn này, người ta chia sẻ những hình ảnh về giống chó hung tợn này. Được biết, trào lưu này chỉ dành cho những người lắm tiền.

Chi càng nhiều tiền càng… đau!

Chị Trang cũng cho rằng, việc mua chó đã tốn tiền nhưng chăm sóc và dạy dỗ nó càng tốn hơn. “Theo tôi, để chó tấn công mình cho thấy chủ nuôi không dạy dỗ chúng đúng cách. Bản năng của chúng đã là chó dữ rồi nên từ bé phải tập cho nó làm sao không hung hãn khi có người lạ. Nếu nuôi vì mục đích nghiệp vụ thì cũng chỉ dạy chúng cắn ở chân, tay chứ không thể để chúng tấn công lên mặt, cổ như trong clip trên mạng lan truyền”, chị Trang chia sẻ.

Giải thích về việc 4 con chó đồng loạt tấn công chủ, anh Phúc cũng cho rằng, bản năng của hai loại chó này rất khát máu. Khi ngửi thấy mùi tanh máu là lao ra tấn công. Trong sự việc này cũng có lỗi của người chủ khi không biết cách dạy chúng. Có thể vết máu trên cơ thể anh D. khi can ngăn vụ tấn công trước đó là nguyên nhân khiến chúng kích thích và lao vào tấn công cả chủ.

Hiện nay, ở Hà Nội việc dạy các loại chó như Doberman, Rottweiler, chó chọi Pitbull chỉ có cách phải gửi vào các trường huấn luyện chó nghiệp vụ hay các trang trại. Vì việc nuôi các loại chó này đòi hỏi chế độ ăn đặc biệt, dạy dỗ và các bài tập thể lực nhằm tăng cường sự dẻo dai của chúng. Do đó, nuôi lũ chó này rất tốn kém và khó. Cũng theo ghi nhận của PV, tại chúng tôi và các tỉnh lân cận, thời gian gần đây, nhiều bạn trẻ đổ xô lùng mua những con chó dữ như Pitbull, Ngao Tây Tạng… để làm bạn. Chia sẻ với PV, anh Bùi Văn Nghĩa (ngụ quận 3, chúng tôi nói: “Tôi chơi chung với nhóm bạn con nhà giàu có sở thích là nuôi chó dữ. Trước đây, nhiều bạn trẻ thường nuôi các giống chó hiền hoặc dễ thương, tuy nhiên trào lưu này nay đã hết rồi và chỉ dành cho phái yếu. Đẳng cấp dân chơi bây giờ phải là nuôi chó dữ, càng dữ dằn càng làm người ta nể”.

Trao đổi với PV, ông Võ Tuấn Anh, Giám đốc trung tâm Huấn luyện chó Sài Gòn thừa nhận, gần đây, tại Việt Nam có xu hướng nhiều dân chơi săn tìm những dòng chó dữ với mục đích giữ nhà, chống trộm như Becgie, Pitbull… “Các loài chó này bản năng của chúng là hung dữ. Nhưng nếu biết cách chăm sóc, thuần hóa, nó sẽ trở nên hiền hơn. Nếu chủ nhân biết chăm sóc chó, thường xuyên dắt chúng đi dạo tạo cơ hội cho chúng tiếp xúc nhiều bên ngoài thì chúng sẽ lành tính hơn. Và ngược lại, nếu cứ nhốt trong nhà và bị xích suốt, chúng sẽ trở nên hung dữ hơn và tấn công người bất kỳ khi nào”, ông Tuấn Anh khẳng định.

Cần thiết phải đăng ký để quản lý

Bàn về các giống chó dữ nuôi trong cộng đồng hiện nay, GS. Đặng Huy Huỳnh, Chủ tịch hội Động vật học Việt Nam cho biết, nói về hiện tượng chó tấn công chủ có rất nhiều nguyên nhân. Có thể trong quá trình nuôi, huấn luyện chủ của nó thiếu kỹ năng. Quá trình nuôi thú, con người có hành động thô bạo hay kích thích sự thô bạo của chúng. Đặc biệt với các giống chó dữ nhập về từ nước ngoài thì người nuôi phải có am hiểu về đặc tính của chúng, không nên vì mua theo kiểu trào lưu để rồi rước họa vào thân. Theo đó, với các giống chó này, người nuôi phải cam kết cẩn thận, tránh gây nguy hiểm cho cộng đồng.

N.P.V

Đọc Truyện Thời Đại Đổi Mới

Chương 9:

Trên xe, đầu tôi bắt đầu quay cuồng với những cơn nôn từ mùi thuốc lá của Hoàng Yến, hoặc mùi thức ăn tỏa ra từ hàng quán hai bên đường, chúng làm dạ dày tôi quặn lại. Và đấy, tôi thấy mình sắp không còn tỉnh táo nổi nữa rồi. Ba cô “bạn thân” của tôi đang nói rất nhiều, rất nhiều, nhưng vấn đề là tôi chẳng nghe thấy gì cả và cứ vật và vật vờ như đang phê thuốc ở ghế sau. Thật ra có nghe được một vài đoạn đứt quãng đấy… Nhưng tôi tin là với tình trạng của mình bây giờ thì cũng sớm quên sạch mà thôi! – Mỗi lần say rượu là y như rằng… Tao biết ngay là kiểu gì cũng sẽ có chuyện xảy ra với nó mà.

– Nhưng mày có thấy lần này nó say rượu mà ngầu lòi ra không? Nói chuyện nghe có lý hẳn ra ấy.

– Có lý con khỉ! Tao chỉ thấy nó sắp điên lên và sẵn sàng tẩn cho cái thằng béo kia chết thì thôi ấy. Mà nói bé đi, đừng có để nó tỉnh dậy không cơn thịnh nộ lại trút lên đầu tao với chúng mày bây giờ…

Tôi không nhớ mình đã về nhà bằng cách nào, nhưng tôi nhớ là mình đã tỉnh dậy trước những lắc liên tiếp của Hồng Anh: – Dậy! Dậy đi mày! Tỉnh, tỉnh!

Tôi mơ mơ màng màng mở mắt, sau đó trong lúc tôi còn chưa tỉnh táo lại thì ba đứa kia đã quay sang bàn bạc gì đó. Sau đó nữa, tôi bị vứt khỏi xe không thương tiếc, còn chúng nó thì chạy biến từ đời nào.

Tôi phải mất một lúc loay hoay mới thấy mình tỉnh táo ra. Có lẽ giấc ngủ ngắn ngủi kia đã giúp ích cho tôi phần nào để có thể chống chọi được. Tôi mở túi xách lấy điện thoại ra, khi nhìn thấy con số mười giờ ba mươi phút, tôi gần như chết sững.

Thôi tèo rồi! Tèo chắc rồi em ơi.

Tôi ôm đầu khóc không ra nước mắt. Tôi vốn định về trước mười giờ để có thể đường hoàng đi vào bằng cổng chính, nhưng như này thì xong rồi. Haizza, tất cả chỉ tại mấy cốc rượu… và cả tại tôi nữa mới đúng. Ôi thôi, làm thế quái nào bây giờ? Làm thế nào bây giờ???

Không! Tôi không thể ở ngoài cả đêm được. Không đi cổng chính thì đi cổng phụ, cổng chui. Nghĩ tới đây, tôi liền hừng hực khí thế đứng bật cả dậy. Phải phải, tôi đáng ra là nên lạc quan như thế này ngay từ đầu mới đúng.

Tôi quay đầu ra sau nhìn bức tường cao ngất chắn trước mặt. Được rồi, mặc dù không thừa nhận nhưng tôi thề là khi nhìn thấy nó tôi chẳng tài nào lạc quan nổi. Dù chân và tay tôi đã dài hơn nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa là khả năng leo trèo của tôi được cải thiện, cũng không có nghĩa là tôi có thể vượt qua được cái bức tường này.

Rốt cuộc thì đây có phải là nhà tù đâu mà lại xây cái tường cao thế không biết!

Tôi ném túi xách và dép vào trước, sau đó thì bắt đầu leo thật lực. Bất kể thế nào, nó chính là con đường duy nhất lúc này của tôi, không đi không được, không thử không xong.

Nhưng khốn nạn làm sao tường lại trơn tru tới kinh ngạc luôn! Nó chẳng có chỗ nào gồ ghề ra để bám vào mà leo ấy chứ!

Không có chỗ bám, tôi gần như chịu chết không leo lên được. Mặc dù đã thử lại nhiều lần nhưng tôi vẫn không thành công. Sau gần chục phút cố gắng, tôi bất lực ngồi bệt xuống đất với tình trạng ướt đẫm mồ hôi.

“Phù… phù!” Tôi thở không ra hơi vì mệt. Bây giờ mà cho tôi đi ngủ thì tôi thề lưỡi tôi sẽ vắt sang một bên cho xem.*

* Ý là ngủ say như chó ấy, vì chỉ có chó ngủ mới vắt lưỡi sang một bên thôi!

Gió đêm bốc lên, mang theo hơi mát rượi thổi về phía tôi. Cảm giác mát mẻ ấy làm tôi thấy bình tĩnh lại, dù có hơi ngắn ngủi. Rượu làm tĩnh mạch giãn nở khiến cơ thể nóng lên, cũng làm cho rối loạn chức năng của tiểu não khiến các hoạt động tay chân cũng không còn chuẩn. Việc leo trèo như này là không có kết quả, nó chỉ khiến cho bụng tôi quặn lại và bị cái nóng bức làm cho phát rồ lên mà thôi!

Hay là tôi gọi cho An cầu cứu? Không được, không được,… Con bé này không đáng tin. Mặc dù An không xấu nhưng thái độ của An đối với tôi rất dè chừng, tôi có cảm giác nó có ác cảm với mình. Hơn nữa, tôi cũng không chắc nó có phải tai mắt của bà “mẹ chồng” đáng mến của tôi hay bất kì ai cài bên cạnh để giám sát hay không nữa.

Thôi, hay là gọi cho Phong đi. Vì dù sao cậu ta cũng đi bar giống tôi, chắc là sẽ biết chỗ để lén lút đi vào thôi! Tôi nghĩ vậy và cầm điện thoại lên, bấm số gọi cho cậu ta.

– Cô ngồi đây một cục làm gì thế này? – Đúng lúc đó thì Phong thình lình xuất hiện trước mặt tôi, cách tôi khoảng hai mươi mét về bên trái. Và cũng ngay sau đó, cậu ta đột nhiên cho tay vào móc từ trong túi quần ra cái điện thoại. Nhìn lướt qua màn hình, Phong nhăn nhó quay sang nói với tôi: – Cô gọi cho tôi làm cái quái gì vậy?

Tất nhiên là tôi cúp máy ngay, nở nụ cười nịnh bợ cậu ta: – Cũng không có gì, định hỏi xem bao giờ cậu về ấy mà.

Phong cong một bên mày lên, một bên thì trùng xuống, tỏ vẻ rất ngạc nhiên:

– Để làm gì?

– Tất nhiên là tôi… tớ, tớ phải đợi cậu rồi. Bọn mình nên về cùng nhau mà. – Tôi nhún vai, chớp chớp mắt. Sau đó thì liền đứng dậy, phủi phủi quần áo rồi tiến về phía cậu ta.

– Cô chắc chứ? – Cậu ta nhìn tôi bằng ánh mắt kì lạ.

Tôi gật đầu kiểu vô cùng ngoan ngoãn, sau đó liền cun cút đi theo cậu ta. Vừa đi tôi vừa hỏi:

– Chúng ta sẽ vào bằng lối nào vậy? Chui lỗ chó hay trèo tường? – Tôi háo hức chờ Phong quay xuống trả lời.

– Đi cổng chính. – Phong dửng dưng đáp.

– Cái gì??? – Tôi dừng lại: – Cậu điên à?

– Tất nhiên là không. – Cậu ta nói, kèm một cái nhìn méo mó.

– Vậy tại sao lại còn đi cổng chính? Cậu không sợ bị bố mẹ phát hiện à?

– Đằng nào thì họ chẳng biết. Cô nghĩ leo tường thì sẽ thoát? Nhà tôi chỗ nào cũng lắp camera hết đấy, kể cả ở ngoài. – Phong tỉnh bơ nói mà không biết câu đấy đã làm cho trái tim mong manh của tôi đang vỡ nát thành từng mảnh: – Bọn họ đã muốn biết thì thiếu gì cách để biết.

– Nhưng… nhưng nếu nhỡ mà bố mẹ cậu nổi xung lên thì sao?

– À thế thì tôi sẽ được một bữa giáo huấn ra trò đấy nhưng cô thì không đâu. – Phong cười nhếch một bên môi, nhìn rất mỉa mai, châm biếm: – Họ sẽ chẳng làm gì cô cả.

Tôi im lặng triệt để và ngoan ngoãn theo cậu ta đi vào nhà, bởi vì tôi biết nói nữa chỉ làm cậu ta khó chịu thêm mà thôi. Vẫn còn một vài người hầu đang lau dọn trong phòng khách và hầu như đèn đóm đã tắt gần hết. Họ nhìn thấy chúng tôi nhưng không nói tiếng nào, chỉ đơn giản là nhìn một cái rồi lại cúi xuống tiếp tục lau dọn.

Tôi trở về phòng của mình và bắt đầu thay một cái váy ngủ bằng vải lanh mát mẻ, rồi vệ sinh cá nhân, sau đó thì bật điều hòa và nhanh chóng chui lên giường. Tôi thấy hơi mơ màng, sau đó, tôi nằm nghĩ về câu cuối cùng Phong nói với tôi: Họ sẽ chẳng làm gì cô cả.

Lại tiếp tục nghĩ về “bố mẹ chồng” của tôi, một người nhiệt tình và một người thì dửng dưng. Chà, có lẽ với cách đối xử một nuông chiều yêu thương hết mức và một không quan tâm thì đúng là tôi tin họ sẽ chẳng làm gì tôi thật. Nhưng nếu chuyện này lọt vào tai bố mẹ đẻ thì cũng chưa chắc…

Mà thôi, lo làm gì cho mệt. Dù sao thì những người thấy cũng chỉ là mấy cô hầu, mà nhìn bộ dạng họ thì chắc là Phong đã có cách bịp miệng họ rồi, cũng chẳng tới lượt tôi phải ra tay. Kể ra đi cổng chính cũng là một ý sáng suốt đấy chứ!

Haizza, tôi đột nhiên thở dài một hơi, theo thói quen liền giơ tay ra sờ soạng mặt tủ bên cạnh tìm cái điện thoại, nhưng sự thật là nó không có ở đó. Tôi dừng lại, đúng rồi, cái túi xách và đôi dép!

Tôi bật dậy nhanh như cắt, từng đoạn kí ức dường như hiện lên rõ mồn một trước mắt tôi. Trời ơi, sao tôi lại có thể quên nó cơ chứ! Lén lén lút lút mở cửa ra, tôi ngó nghiêng nhìn xung quanh. Xem ra là đi ngủ hết rồi. May là họ vẫn bật điện ở hành lang không thì tôi sẽ sợ chết khiếp mất. Tôi nhẹ nhàng khép cửa lại, rón rén bước từng bước xuống nhà.

Tới trước cửa nhà an toàn, tôi liền vặn nắm đấm cửa, nhưng không mở được. Tôi lay lay nó mấy cái rồi mới nhận ra… Định mệnh, khóa rồi. Tay tôi sờ vào cái ổ khóa, mát lạnh. Bất đắc dĩ, tôi đành phải trở lại phòng của mình, sau đó lục tung hết ngăn bàn, ngăn tủ, túi tiếc để tìm chìa khóa,

Thiên Kim à, hãy nói với tôi là cô có một cái đi! Tôi vừa tìm vừa lầm bầm cầu nguyện.

À và đấy, sau một hồi lục lọi thì tôi xin rút ra kết luận là ông trời không có mắt, chẳng – có – một – cái – chìa – khóa – nào – cả. Tiên sư nhà nó!

Tôi đứng dựa người vào tường, mặt thấp thoáng sự lo âu.

Hay là thôi, kệ mợ nó luôn? Đằng nào thì sáng mai người hầu cũng nhặt được rồi đem nộp lại thôi! Ớ mà khoan, nếu họ đưa cho “bố mẹ chồng” tôi thì tôi biết giải thích thế nào bây giờ? Mà giả dụ có người thủ tiêu luôn cái túi xách thì làm thế nào? Nguyên cái túi đã có giá trị không nhỏ rồi, lại còn điện thoại, ví,… Chắc là có lấy thì vẫn phải để lại đôi tông chiến màu đen chứ hả?

Nói chung là không được, không được. Tôi lắc lắc đầu. Tôi phải nghĩ cách, phải nghĩ cách…

Ôi nhưng mà tổ sư, tôi sắp buồn ngủ không chịu được rồi. Đầu óc vì mấy cú lắc lúc nãy mà trở nên ong ong hơn. Tôi đưa hai tay lên xoa mắt, ép cho mình tỉnh táo lại.

Vẫn không được. Thôi kệ nó vậy, đằng nào cũng chết, chi bằng đi ngủ bây giờ, ngày mai còn tỉnh táo mà nghĩ cách đối phó vậy, dù sao thì tôi cũng chẳng trụ được bao lâu.

Lảo đảo đi về giường, tôi nằm ườn lên và bắt đầu ngáy những tiếng đều đều.

***

Như mọi buổi sáng thông thường, An vào phòng lúc tôi vừa thức dậy, cúi gập người xuống về phía trước chào tôi và đi tới đỡ tôi đứng lên. Tôi không chắc là mình tỉnh táo cho lắm, đầu tôi hơi choáng, và mắt tôi đang rất mỏi mệt.

– Tiểu thư, chị uống rượu sao? – Cho tới khi An thì thầm vào tai tôi, bằng giọng điệu rất lo ngại. Lúc đó, tôi mới nhớ ra, ừ ha, tối qua tôi đã uống rượu, lại còn đi bar nữa.

– Ừ, một chút. – Tôi đáp, và dừng lại để nghĩ cách giải thích cho hợp lý: – Hôm qua chị hơi ốm, nên đã uống tí rượu trứng** để giải cảm.

** Rượu trứng chữa giải cảm hình như là phương pháp của Nhật (mẹ mình nói thế). Rượu này ngon lắm, dễ uống cực.

– Trời! Chị bị lúc nào thế? Sao không gọi em. – Nghe tôi nói thế, An lập tức lo sốt vó lên. Nó chẳng khác gì mẹ tôi cả, lúc tôi bị ốm, bà cũng có bộ dạng y hệt.

Tôi lắc đầu: – Không sao nữa rồi, chị đi mua ít rượu trứng về uống và sau đó đi ngủ nên khỏi rồi.

An nhìn tôi bằng vẻ mặt lưỡng lự. Tôi đoán là nó không tin, vì rượu trứng không có mùi như thế này, và nếu chỉ uống một tí thì mùi cũng không nồng như thế này. Nhưng trái ngược với sự tiên đoán của tôi rằng An sẽ hỏi gì đó, con bé không nói gì và chúng tôi sinh hoạt như bình thường. Tôi đánh răng lại nhiều lần, thật nhiều lần cho sạch cái mùi ấy. Nhưng nó vẫn không hết được, tôi thực sự lo lắng rồi đây.

– Em có thể xịt cho chị chút nước hoa không? Loại nào cũng được, mùi hơi nồng một chút ấy. – Tôi nói với An khi con bé đang làm tóc cho tôi.

Tôi tin là con bé hiểu tôi muốn gì từ những lọ nước hoa ấy. Làm tóc xong, An chọn một cái lọ thủy tinh cầu kì màu tím ở trên bàn, mở nắp và xịt vào gáy, cổ tay cho tôi. Sau khi xịt xong, tôi đưa tay lên ngửi thử, hừm, nó có mùi thơm của… hóa chất, khá nồng nhưng ít nhất là nó đã cản được mùi rượu thật. Tôi lúc này mới dám thở phào một tiếng.

Tới khâu trang điểm, tôi nhờ An dùng kem che khuyết điểm phủ lên trên mấy cái quầng thâm cho tôi, và tất nhiên là đánh phấn dày một chút. Tôi chẳng muốn ai nhìn thấy chúng, nhất là “mẹ chồng”, bà sẽ hỏi tôi và tôi thật sự chẳng còn hơi đâu để mà bịa ra một lý do thật hay nữa.

Nhìn vào trong gương, tôi nhủ thầm có lẽ phong cách này mới giống Thiên Kim. Da trắng bệch màu phấn, và thì môi đỏ tươi như máu.

Bạch Tuyết nhìn thấy cũng phải lạy bằng bố!

Cập nhật thông tin chi tiết về Những Chú Chó Nổi Danh Màn Bạc Mọi Thời Đại trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!