Bạn đang xem bài viết Nghĩ Chủ Cũ Sẽ Tìm Lại Mình, Chú Chó Nhỏ Đi Bộ 21 Km Về Lại Nơi Bị Bỏ Rơi được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Dù biết người chủ đã bỏ rơi mình bên lề của một vách núi, chú chó nhỏ này vẫn quyết tâm quay lại nơi mình bị bỏ để mong chủ cũ đến đón sau khi được nhận nuôi vào một gia đình mới. Tình yêu và sự mong nhớ đối với người chủ cũ đã khiến cậu bạn lông xù này nổi tiếng trên khắp mạng xã hội.
Vào một ngày nọ, anh Panithan Rattanathum đã phát hiện ra một chú chó đen đáng yêu nằm bên lề của ngọn núi Doi Ang Khang, thành phố Chiang Mai (Thái Lan). Khi được tìm thấy, chú chó trông rất tội nghiệp, nằm buồn bã như đang đợi một ai đó.
Vì lo lắng cho sự an toàn của chú chó, anh Panithan đã đưa chú đến bác sĩ thú y địa phương. Dù phải ngồi trong xe hơi cùng một người lạ, nhưng chú chó nhỏ trông không hề sợ sệt, thậm chí dường như đã quen với việc được đi bằng ô tô. Vì lẽ đó, anh Panithan đoán rằng chú chó này bị đi lạc hoặc bị bỏ rơi chứ không phải là chó hoang.
Bên cạnh đó, anh Panithan còn nỗ lực tìm lại chủ cho cún con tội nghiệp, nhưng cũng khẳng định rằng nếu trong trường hợp không ai đến nhận, anh sẽ nuôi chú chó. Quả thật, chú chó sau đó đã là một thành viên của gia đình anh Panithan và được đặt cho cái tên Lucky.
Tuy nhiên, chưa đến một tuần, Lucky đã bỏ trốn khỏi nhà mới để… đi tìm chủ cũ. Theo bài đăng tải của anh Panithan trên trang Facebook cá nhân, anh cho biết thoạt đầu, cả gia đình đều nghĩ Lucky bị trộm mất bởi cổng nhà bị mở toang. Vì quá hoảng loạn, anh đã vội báo cảnh sát và thậm chí còn nhờ một đài phát thanh tìm chú chó bị thất lạc.
Sau nhiều giờ tìm kiếm nhưng không có kết quả, ngày hôm sau, một người bạn gửi anh Panithan bức ảnh mà anh ta chụp được khi tình cờ thấy Lucky nằm bên lề của ngọn núi Doi Ang Khang – nơi mà Lucky được gia đình mới tìm thấy vào một tuần trước. Bằng cách nào đó, chú chó nhỏ này đã đi bộ khoảng 21 km để về lại chỗ cũ.
Theo suy đoán của anh Panithan, chú chó Lucky đã tìm đường về lại nơi bị bỏ rơi với hi vọng người chủ cũ sẽ đến đón. May mắn thay, anh Panithan đã tìm được và đưa Lucky trở về nhà một lần nữa.
Dù có những ký ức không vui vẻ nhưng giờ đây, Lucky đã tìm được một gia đình thực thụ – nơi mà cả Panithan lẫn bố mẹ của anh đều hoảng loạn và nỗ lực tìm kiếm khi chú chó nhỏ mất tích. Hi vọng rằng, Lucky sẽ hạnh phúc trong ngôi nhà mới của mình.
Rơi Nước Mắt Hình Ảnh Những Chú Chó Khóc Khi Bị Chủ Nhân Bỏ Rơi
Những tấm ảnh sau đây sẽ cho bạn thấy loài chó hoàn toàn có cảm xúc và nhận thức được việc mình bị chủ bỏ rơi.
Một báo cáo của tạp chí Current Biology, công bố ngày 20/2/2014 đã so sánh chức năng não bộ giữa người và động vật. Kết quả cho thấy, loài chó có một khu vực tiếng nói riêng trong bộ não giống con người. Bộ não của chó, tương tự như của người, đều rất nhạy cảm với các tín hiệu âm thanh của cảm xúc. Cho nên chúng gần như hiểu được 70% những gì chúng ta muốn truyền tải khi được lặp đi lặp lại một cách thường xuyên.
Có nhiều người nuôi thú cưng như “phong trào” hay chỉ để cho vui, được dăm ba bữa thì chán, một số người bán chúng đi, nhiều người tàn nhẫn hơn còn bỏ đói vật nuôi của mình cho đến chết. Họ xem điều đó là bình thường, vì chúng làm gì biết suy nghĩ, biết bộc lộ cảm xúc. Nhưng không, chúng cảm nhận được hết đó, chỉ là chúng không biết nói thôi.
Những bức ảnh chụp được khoảnh khắc những chú chó “rơi lệ” khi biết mình bị bỏ rơi.
Ở một số nước, việc những chú chó bị chủ bỏ rơi rất phổ biến. Mỗi ngày đều có không ít chó và mèo bị chủ nuôi đưa đến những trại thu nhận. Không gian của mỗi trại thu nhận có giới hạn nên những động vật có mắc bệnh, nhất là chó thì thường bị cách ly, nhiều trường hợp quá nặng chỉ còn chờ đến ngày chết. Hơn nữa nhiều chú chó từ ngày bị chủ bỏ đã xuất hiện vấn đề tâm lí, chúng liên tục sủa và gào gú, hầm hè khi có người đến gần.
Hình ảnh thu mình vào một góc, mắt đẫm lệ của những chú chó bị bỏ rơi này khiến người xem không khỏi chạnh lòng.
Thử hỏi xem loài chó vừa trung thành, thông minh như thế này thì đâu đáng bị vứt bỏ chứ?
Bạn còn nhớ những lúc bạn về nhà, chú chó nhà bạn luôn là người đầu tiên mừng rỡ quẫy đuôi chào đón bạn bất cứ lúc nào, vậy mà khi “chán”, nhiều người không ngần ngại “tống” chúng đi như một “của nợ”.
Nuôi thú cưng không phải là một trò chơi. Nếu đã quyết định nuôi chúng thì chúng ta phải có chăm lo cho chúng. Bạn nghĩ sao khi nhìn anh mắt vô thần, tuyệt vọng của những chú chó bị bỏ rơi, chắc trong tim chúng vẫn có một chút hi vọng rằng chủ nhân sẽ đón chúng về nhà, nhưng hiện thực phũ phàng lại nói với chúng rằng đó là điều không thể.
Bạn nghĩ sao khi nhìn ánh mắt tuyệt vọng của những chú chó bị bỏ rơi nhưng hi vọng rằng chủ nhân sẽ đón chúng về nhà. Và chúng ta đều biết đó là điều không thể xảy ra.
Nguồn ảnh: Internet.
Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại
Quý Nguyên duỗi chân ở trong chăn, ngủ chung một giường với người khác khiến anh hơi mất tự nhiên, đặc biệt khi đối tượng lại là Chu Diễn.
Anh quay cái ót về phía Chu Diễn, nhìn qua không nhúc nhích giống như là ngủ thiếp đi, nhưng trên thực tế lại rất khẩn trương, ở trong chăn nén lút đưa tay kiểm tra lại nút áo ngủ đã cài hay chưa lần nữa. Bình thường anh ngủ đều quay về phía bên Chu Diễn ngủ, như bây giờ thật ra thì không quá thoải mái, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Chu Diễn thích anh, Quý Nguyên anh không phủ nhận, nhưng anh không biết tại thời điểm này tình cảm của Tiểu Chu Diễn đối với mình là như thế nào. Trước đây anh vẫn cảm thấy có thể mình thích Chu Diễn nhiều một chút, nhưng sau này lại thấy hình như Chu Diễn thích anh nhiều hơn một chút.
Quý Nguyên nghĩ tới nghĩ lui có chút hồ đồ, cái loại cảm giác mâu thuẫn rối rắm đó lại hiện lên trong lòng lần nữa, khiến cho người ta phiền lòng.
Nằm như vậy hơn nửa tiếng, trong căn phòng yên tĩnh và tối đen như mực chỉ có một góc phòng được chiếu vài tia sáng từ cái đèn ngủ, hô hấp của hai người liên tiếp chập chùng, nghe vào tai hình như Chu Diễn đang ngủ thiếp đi.
Quý Nguyên đoán là như vậy, vì vậy từ từ xoay người muốn đổi cho mình một tư thế ngủ thoải mái, ai ngờ vừa quay người đã đối điện với Chu Diễn, cậu nằm sát bên gối đầu, đôi mắt nhắm lại vừa đúng lúc có thể nhìn thấy hàng mi dầy đậm, khẽ vểnh lên, khó có khi lộ ra an tĩnh và đáng yêu.
Quý Nguyên điều chỉnh ánh sáng của đèn ngủ tối hơn một chút, cẩn thận nhìn kỹ khuôn mặt của Chu Diễn.
Chu Diễn không giống mẹ của cậu, tối thiểu ở kiếp trước ấn tượng của Quý Nguyên đối với mẹ của cậu là bề ngoài có nhiều chỗ không giống Chu Diễn. Như vậy chắc là Chu Diễn giống bố rồi, mỗi một bộ phận trên mặt của Chu Diễn không tính là quá đẹp, nhưng nếu gộp chung lại thì lại trở nên anh tuấn. Mũi của cậu rất cao, đôi môi dày mỏng vừa phải, lúc nhắm mắt thu ánh sáng vào bên trong, mở mắt ra là có thể nhìn thấy ánh sáng bên trong giống như nhuệ khí. Nhưng mà Quý Nguyên thích nhất là nốt mụn ruồi đen nhỏ ở bên cạnh xương lông mày trái của Chu Diễn kia, mỗi lần nhìn thấy rất muốn lấy tay đụng một cái.
Quý Nguyên quan sát cậu một lát, lại nghĩ rốt cuộc mình cũng trở lại để thay đổi những chuyện hoang đường trong quá khứ, y theo hiệu ứng bươm bướm, từ nay về sau đại khái mình sẽ không còn bao nhiêu quan hệ với Chu Diễn nữa.
Nghĩ như vậy, Quý Nguyên lại không nhịn được duỗi ngón tay ra, quơ quơ trước mắt Chu Diễn.
Chu Diễn không có phản ứng.
Quý Nguyên đánh bạo đưa tay tới đụng một cái lên cái mụn ruồi đen nhỏ ở bên cạnh xương lông mày của cậu, vừa chạm vào đã lập tức rời khỏi.
Anh tạm thời coi như là hài lòng, thu tay lại chuẩn bị đi ngủ, nhưng không nghĩ Chu Diễn lại mở mắt ra, nhìn về phía anh không rõ cảm xúc.
Bắt tại trận.
Quý Nguyên không chút sợ sệt nào, mở mắt nói dối: “Có con muỗi vừa mới đốt em, anh đập chết rồi.”
“Anh Quý Nguyên, ” Chu Diễn mở miệng, vẫn là giọng điệu của một đứa bé đang thương như cũ, một cái đã nắm được điểm yếu của Quý Nguyên, “Có phải anh giận em hay không?”
Quý Nguyên bị cậu nói như thế, cứng họng.
Chu Diễn tiếp tục nói: “Bởi vì bố em ở bên kia xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, cho nên đột nhiên phải trở về, không có cách liên lạc, cũng không thể bớt chút thời gian qua đây một chuyến, rảnh hai ngày này, em lập tức trở lại.”
Lời này là nửa thật nửa giả.
Quả thực là không có cách nào liên lạc, nhưng nói không có thời gian trở lại tìm người cũng không hoàn toàn là thật.
Khi Chu Diễn trở lại Chu gia, thân là con ruột của Chu Hoành Uy, trong mắt mọi người “Trưởng tử” đại thiếu gia Chu gia vừa mới chết không bao lâu, trên dưới Chu gia là một mảnh hỗn loạn. Nếu không phải Chu Hoành Uy sớm đã bị thủ đoạn của Chu phu nhân làm cho không cách nào sinh con, bằng không thế nào cũng không đến lượt Chu Diễn trở về chia cho một chén này canh.
Mới đầu trong hơn nửa năm đầu, Chu Diễn cũng không được coi trọng nhiều. Cậu đánh cuộc một lần trở lại Chu gia, hiển nhiên cả ngày lẫn đêm đều không được xao nhãng. Chu Diễn biết mình thích Quý Nguyên, nhưng lúc đó cậu không nghĩ rằng mình thích Quý Nguyên nhiều như vậy. Đợi hơn một năm về sau cậu hiểu rõ tâm ý của mình, trở lại tìm Quý Nguyên thì lại có chút không thích hợp.
Chu gia hồi sinh sau sóng gió, cậu không thể không tạm thời rời khỏi Quý Nguyên để bảo đảm rằng anh không phải là điểm yếu của cậu.
“Đương nhiên là anh có chút tức giận, ” Quý Nguyên rất rõ tâm tình của mình năm đó, “Nhưng mà bây giờ anh không tức giận, em cũng đừng suy nghĩ nhiều, ngủ sớm một chút.”
Anh nghĩ sớm kết thúc đề tài này một chút, mong thời gian ngủ chung đêm nay sớm kết thúc, nhưng mà Chu Diễn ở bên kia lại đụng đụng về phía bên này của anh.
Lập tức Quý Nguyên rụt về sau một chút.
Chu Diễn dán sát lại, Quý Nguyên co lại co lại, cuối cùng nhanh chóng đẩy Quý Nguyên đến cạnh giường, anh giận: “Em làm gì thế?”
Quý Nguyên co lại đồng thời kéo cả chăn lui về phía sau, Chu Diễn tiến đến ném chăn qua một bên, lúc này da thịt đã lộ ra hơn nửa. Phần trên hở ra, đặc biệt là đường cong bắp thịt của bụng ở trong chăn như ẩn như hiện, cực kỳ hấp con mắt người khác.
“Anh Quý Nguyên, em thích anh.” Giọng nói và vẻ mặt của Chu Diễn vẫn mơ mơ màng màng giống như đứa trẻ năm đó bị Quý Nguyên hôn.
Nếu cuối cùng Chu Diễn cứng rắn với anh, Quý Nguyên nhất định không đi vào khuôn phép. Nhưng anh chính là không chịu nổi cái loại tấn công yếu ớt lại đánh thẳng vào lòng người này, ngay khi nghe xong những lời này trái tim giống như bị ai đó nắm chặt lại, trái tim có chút mềm mại hơn.
“Đừng nói mò, ” Quý Nguyên nói năng thô lỗ che giấu chột dạ, “Em thì biết cái gì? Liệu có thể phân định được đâu là tình bạn đâu là tình yêu không.”
Anh vừa nhìn về phía thân thể lộ ở bên ngoài của Chu Diễn, mặc dù trong phòng mở máy điều hòa, nhưng mà nhiệt độ không cao lắm, ngủ như vậy vẫn sẽ lãnh, Quý Nguyên thấy Chu Diễn không động đậy, dứt khoát đưa tay chuẩn bị đắp cho Chu Diễn cái chăn phía sau cậu.
Quả nhiên anh vẫn quan tâm mình, Chu Diễn bởi vì một hành động mờ ám như vậy của Quý Nguyên, trong lòng này lập tức cháy lên ngọn lửa, nóng đến cậu không chịu nổi. Hận không được nhào tới liếm láp khẽ cắn toàn thân Quý Nguyên phát tiết vui sướng và rung động lúc này một lần.
Chính xác là Chu Diễn cũng không nhịn được.
Mà Quý Nguyên, anh không ngờ là một cái giơ tay bình thường như vậy, Chu Diễn có thể trượt vào như con cá chạch, một cái chui vào chăn của Quý Nguyên, ôm chặt lấy anh, bộ dáng nổi điên này giống như muốn ăn thịt người.
Cách quần áo Quý Nguyên có thể cảm thấy cả người Chu Diễn nóng lên, chỗ nào giống như bị lạnh.
Quý Nguyên dùng sức muốn tránh thoát, vốn nghĩ cuối cùng cũng có thể tránh khỏi thời điểm này, nhưng không ngờ sức lực của Chu Diễn lại lớn ngoài sức tưởng tượng của ảnh, ôm chặt lấy anh căn bản khiến anh không thể động đậy.
Sống lại vẫn là gà bệnh như cũ, quả thật Quý Nguyên muốn cho mình một miệng rộng.
Chu Diễn cho là mình có thể kìm chế, nhưng trong nháy mắt được ôm Quý Nguyên lần nữa, có mấy câu nói không cần suy nghĩ cũng bật thốt lên.
“Em thích anh, em muốn thượng anh… Thích.” Chu Diễn hạ thấp giọng, giọng nói trầm ổn, chợt lộ ra ngoài ý vị xâm lược khiến Quý Nguyên có cảm giác giống như trở lại nhà vệ sinh dưới lầu phòng ăn của khách sạn khi đi trượt tuyết, cảm giác áp bức khi bị thành niên Chu Diễn ngăn ở góc, tùng chút từng chút hiện ra cái ót và những nơi anh bị Chu Diễn ôm, giống như sóng to gió lớn khiến anh không biết bám vào ai.
Cũng may lúc này Chu Diễn nhớ tới không thể hù dọa Quý Nguyên.
Cậu dùng sức hôn một cái trên mặt Quý Nguyên, sau đó mê man một bộ không biết tiếp theo phải làm như thế nào, cậu ngừng lại.
“Em, ” Lần này Quý Nguyên bị làm cho nghẹn khuất không biết nên nói thế nào mới phải. Rõ ràng một phút trước còn như sói như hổ, lời nói ra làm cho người ta không kịp nghe, nhưng trong nháy mắt đã có thể vô tội như vậy.
Nhưng nghĩ lại, lúc này Chu Diễn chỉ thích mình cũng chỉ là suy luận kèm theo, mặc dù nói ra ngoài như dát vàng lên mặt, nhưng mà vẫn là bộ dáng đứa trẻ ngây thơ như cũ, khiến ý tưởng muốn đẩy người xuống rồi tẩn cho cậu một trận của Quý Nguyên cũng không cách nào thực hiện được.
Hai chân Chu Diễn ở phía dưới chăn mền cuốn lấy Quý Nguyên, là một tư thế hết sức lệ thuộc lại chiếm đoạt. Thân thể của hai người không thể tránh khỏi áp sát vào nhau, Quý Nguyên không thể lui được nữa, sợ nếu nhúc nhích một cái có thể đẩy hai người cùng nhau lăn xuống gầm giường, vì vậy cũng không dám cử động nữa.
Anh mắt Chu Diễn nhìn về phía anh kiên định lại chấp nhất, mang theo tính toán của mình nên không biết phải làm sao, từng chút cảm xúc như vậy khiến cho Quý Nguyên mềm lòng, Chu Diễn đều đã nắm chắc vô cùng thích đáng.
Quả nhiên Quý Nguyên nói không ra lời, mà vẫn coi cậu như làm một đứa con nít, tận tình khuyên bảo khuyên lơn.
“Chu Diễn, bây giờ em còn nhỏ, ” Quý Nguyên mở miệng, cũng cảm giác Chu Diễn chọc chọc anh, tại nơi anh không quá quen thuộc nhưng cũng chạm qua vài lần, đứng lên.
Phân lượng nặng như Thái Sơn, vừa mới nói xong câu em còn nhỏ hiện tại Quý Nguyên hoàn toàn mất mặt.
“Tuổi em còn nhỏ, ” Quý Nguyên sửa lại miệng, cong mông mình lên trốn về sau, “Đối với chuyện tình cảm không cần quan tâm nhiều, có thể có chút nghi ngờ.”
Chu Diễn chen đầu qua, dán lên gò má của Quý Nguyên, ánh mắt sáng quắc nhìn anh, giống như đang nghiêm túc nghe lời anh nói.
Trái tim Quý Nguyên nhảy bùm bùm, cảm thấy như vậy không hướng dẫn được, anh lui một bước nói: “Nói như thế, đương nhiên về sau nhất định em sẽ rất bận rộn, về sau em cũng sẽ không trở về thành phố J nữa, hai người chúng ta sẽ không gặp nhau quá nhiều, coi như bây giờ em yêu thích anh, tình cảm cũng sẽ trở lên phai nhạt”
Trải qua đời trước, cho nên anh vô cùng chắc chắn từ tối này về sau anh sẽ không gặp lại Chu Diễn nữa sẽ bỏ lỡ bảy năm trong cuộc đời anh.
Có lẽ khiến Chu Diễn nhớ mãi không quên là bởi vì lần ngủ chung năm đó của bọn họ, cho dù là nam hay nữ, đều sẽ khắc sâu ấn tượng với người ngủ chung với mình lần đầu tiên. Thêm nữa trên con đường đó cũng không ai biết tại sao Chu Diễn lại hắc hóa, cuối cùng lại thành cái đức hạnh như vậy.
Quý Nguyên nghĩ là như vậy, lúc này cũng cảm thấy đã thành công tránh cho biến thái Chu Diễn trở lên hắc hóa.
Chu Diễn nghe vậy từ từ buông lỏng Quý Nguyên ra, một lần nữa đầu của hai người chỉ cách nhau năm sau cm.
Có lẽ Quý Nguyên cũng không rõ ràng lắm, tự mình khuyên giải an ủi một chút, trong lỗ tai của Chu Diễn Quý Nguyên đều kín đáo nói ra nội tâm của mình.
Nếu như ban đầu Chu Diễn và anh không có khoảng trống sáu bảy năm kia, thật ra anh và Chu Diễn có thể có kết quả.
Chu Diễn không phải là hạt giống tốt, muốn anh nói, Chu gia có thể nuôi sống đều không phải là mầm non tốt, lại càng không nói cậu từ nhỏ đã bị ném qua một bên như vậy. Thế nên về sau khi một tay cậu nắm quyền cả Chu gia, ở sau lưng cậu những người hình dung cậu khi đó cũng không có một lời ca ngợi.
Từ nhỏ cậu đã không có gì, mới đầu cái gì cũng không tranh, thờ ơ nhìn người khác nịnh nọt dùng mắt chó nhìn người. Về sau có thể tranh, có tranh đoạt, rồi lại phát hiện những thứ danh lợi tài phú và quyền thế kia đều không phải là thứ cậu thật sự mong muốn.
Vào giờ phút này gương mặt của Quý Nguyên đỏ rừng rực, giống như là bị sốt, giống như là thẹn thùng, giống như là trái cây bắt đầu chín, hiện ra khí chất mới mẻ mê người.
Anh là thứ duy nhất mà Chu Diễn mong muốn.
Cắn xuống một cái tất nhiên ngọt đến ra nước.
Tình Yêu Của Người Chủ Mới Đã Hồi Sinh Chú Chó Xấu Xí Bị Bỏ Rơi Thành ‘Chú Chó Hoàn Hảo’
“Tôi muốn Beaux Tox được sống ổn định và có một nơi mà nó có thể coi là nhà,… tôi chỉ muốn nó có cơ hội làm một chú chó thực thụ”. Đây là tâm sự của người chủ mới đã nhận nuôi Beaux Tox, chú chó có khuôn mặt khác thường đã bị bỏ quên 5 năm trời trong sân sau một ngôi nhà.
Beaux Tox có một khuôn mặt thực sự khó quên. Vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ với vầng trán đầy những nếp nhăn sâu hoắm của nó dường như hoàn toàn trái ngược với cái đuôi vẫy tít đầy vui vẻ.
Khuôn mặt của chú chó có thể làm nhiều người chán ghét. Nhưng với Jamie Hulit, một bức ảnh của Beaux Tox đã đủ để bà nhận ra rằng mình phải cứu chú chó này.
“Một người bạn của tôi đã đăng ảnh của Beaux Tox lên trang cá nhân và để lại tin nhắn rằng chú chó đang cần một nơi tá túc hoặc cần một ai đó nhận nuôi”, bà Jamie Hulit chia sẻ với The Dodo. “Ngày hôm ấy, tôi đã gửi một tin nhắn cho người bạn của mình để nói rằng tôi sẽ nhận nuôi chú chó và cho nó một ngôi nhà đích thực”.
Beaux Tox có một câu chuyện buồn của riêng nó. Chú chó có bộ mặt không giống ai ngay từ khi mới ra đời. Nó phải chia sẻ khoang bụng chật chội của mẹ mình với 6 anh em khác. Đó là lý do, chú chó con có hộp sọ bị biến dạng và hai mắt gần nhau khác thường như vậy.
Tuy nhiên, các kiểm tra sức khỏe cho thấy sự khác thường của hộp sọ không hề ảnh hưởng đến trí thông minh, tính cách vui vẻ hay khả năng sống lâu của nó.
Vì khuôn mặt bị biến dạng, người chủ đầu tiên không thể bán chú chó theo giá thị trường. Vậy nên họ đã cho nó đi miễn phí. Một người đàn ông sống ở gần đó, tại Austin, Texas đã nhận Beaux Tox về nuôi và đặt tên cho nó là Lucky. Nhưng cái tên này không phản ánh đúng cuộc đời sau đó của chú chó. Nó không hòa hợp được với những con mèo của nhà chủ. Người ta đã xích Beaux Tox ngoài sân sau và bỏ mặc nó ở đó 5 năm trời. Quãng thời gian đó, chú chó hiền lành cứ thui thủi một mình, và không có ngay cả một chiếc nệm êm ấm để nằm.
Nhóm cứu trợ động vật của vùng đã can thiệp mong cho chú chó có một hoàn cảnh sống tốt hơn, nhưng dường như đã trở thành thói quen, Beaux Tox đi rồi lại quay về với cái sân nhỏ sau nhà. Mọi chuyện chỉ thay đổi khi người chủ cuối cùng đến và nhận nuôi nó.
Jamie Hulit đã đến nhà của người đàn ông để gặp gỡ Beaux Tox. Bà cũng không biết chờ đón mình là điều gì. Vào đến sân sau, Jamie bắt gặp một chú chó gầy còm. Bộ xương lồng ngực lộ rõ dưới lớp lông vàng. Chú chó còn bị nhiễm bọ ve tai, chỉ còn có thể nghe bằng một tai, người thì bám đầy bọ chét.
Tình trạng sức khỏe tồi tệ của Beaux Tox không làm Jamie nản lòng. Bà biết, mình là cơ hội cuối cùng của chú chó để có được một ngôi nhà đích thực.
Khi được đưa đến một bệnh viện thú ý ở Texas, cơ hội sống sót của Beaux Tox còn mong manh hơn khi bác sĩ phát hiện ra nó bị bọ trong tim. Một căn bệnh sẽ hủy hoại dần dần các bộ phận bên trong của chú chó. Mà nó quá yếu đuối để có thể bắt đầu điều trị. Bác sĩ nói nó chỉ có 50% cơ hội được sống. Nhưng Jamie không từ bỏ.
Trong suốt một tháng, bác sĩ đã túc trực bên Beaux Tox cả ngày lẫn đêm. Đã có lần, ông gọi cho Jamie vào lúc 3 giờ sáng để tới nói lời tiễn biệt với chú chó, vì khi ấy tình hình đã thực sự rất ảm đạm.
Tuy nhiên, giống với người đã nhận nuôi nó, Beaux Tox không bỏ cuộc.
Nhiều tuần rồi nhiều tháng trôi qua, Beaux Tox dần lấy lại được cân nặng để có thể bắt đầu điều trị. Tuy nó đã bị mất thính giác bên tai trái, và vẫn gặp khó khăn với việc nhìn bên mắt phải, nhưng cuối cùng chó đã bình phục hoàn toàn. Jamie không hề hối hận với những gì bà đã bỏ ra để một lần nữa để đem Beaux Tox trở lại làm một chú chú tự do và hạnh phúc.
Khi về đến ngôi nhà mới của mình, Beaux Tox hoàn toàn thay đổi. Dường như vì phải ở ngoài trời một thời gian quá lâu, nó không còn nhiều hứng thú dạo chơi bên ngoài nữa. Jamie nhiều lần nhìn thấy Beaux Tox đứng nơi ngưỡng cửa và nhìn ra ngoài.
Tuy nhiên, chú chó 6 tuổi này đã tìm được cho mình một người anh trai, đó là Riley chú chó săn 13 tuổi của Jamie. Riley sẽ chỉ cho Beaux Tox cách để trở thành “một chú chó trong nhà” đích thực.
Bây giờ thì hai chú chó cùng chơi đùa, cùng ngủ với nhau. Chúng rất yêu quý nhau dù có sự khác biệt rất lớn về tuổi tác. Beaux Tox hành xử như một chú chó con 6 tháng tuổi, điều đó khiến Riley giữ được sự trẻ trung của nó. Không chỉ có Riley là anh em, Beaux Tox có lẽ đã hoàn toàn quên đi sự cô đơn mà nó đã trải qua 5 năm trước, khi trở thành anh trai của một đám em út chó mèo mà bà Jamie mới nhận nuôi. Jamie đã biến căn nhà của mình thành tổ ấm cho rất nhiều những sinh mệnh bị bỏ rơi khác.
Beaux Tox đã hoàn toàn quen với cuộc sống mới. Nó vui vẻ và hòa đồng đến nỗi bà Jamie khó có thể tưởng tượng được nó là chú chó yếu đuối và cô đơn ngày trước.
Beaux Tox với sức sống tràn đầy đã mang đến rất nhiều niềm vui và tiếng cười cho gia đình Jamie. Và cũng thật bất ngờ, bộ sưu tập cà vạt và khuôn mặt lạ lùng xong luôn “hớn hở vui tươi” của Beaux Tox đã giúp nó trở thành một ngôi sao mới của trang mạng xã hội Instagram. Những bức ảnh của Beaux Tox và niềm vui của nó đã khiến cho rất nhiều người mỉm cười.
Câu chuyện của Beaux Tox có khiến bạn cảm nhận rằng tình thương yêu chân thành có thể biến những điều không thể thành có thể, và biến những điều xấu xí trở thành thật đẹp đẽ. Nếu chúng ta nhìn cuộc sống bằng ánh mắt dịu dàng của yêu thương, chúng ta sẽ nhìn thấy được những điều đẹp nhất trong cả những tạo vật bất toàn. Như cách mà bà Jamie đã nhìn thấy trái tim trong sáng và đáng yêu ẩn sau vẻ ngoài không giống ai của Beaux Tox vậy.
Nguồn ảnh: The Dodo
Cập nhật thông tin chi tiết về Nghĩ Chủ Cũ Sẽ Tìm Lại Mình, Chú Chó Nhỏ Đi Bộ 21 Km Về Lại Nơi Bị Bỏ Rơi trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!