Xu Hướng 6/2023 # Mèo Bị Dại, Dấu Hiệu, Nguyên Nhân, Cách Phòng Và Điều Trị # Top 13 View | Dhrhm.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # Mèo Bị Dại, Dấu Hiệu, Nguyên Nhân, Cách Phòng Và Điều Trị # Top 13 View

Bạn đang xem bài viết Mèo Bị Dại, Dấu Hiệu, Nguyên Nhân, Cách Phòng Và Điều Trị được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Bệnh dại ở Mèo là một bệnh truyền nhiễm cấp tính nguy hiểm do virus dại gây ra chung giữa động vật và người – gây nên những cái chết với những triệu chứng rất thảm khốc.

Đặc điểm của bệnh là virus tác động vào hệ thần kinh gây rối loạn thần kinh trung ương não bộ dẫn đến viêm não, liệt não làm cho mèo trở nên hoảng loạn điên dại và chết.

Bệnh thường có nguy cơ lây nhiễm cao ở mèo chưa được tiêm phòng, hay đi lang thang ra bên ngoài nhiều và tiếp xúc với động vật hoang dã hay mèo bị nhiễm bệnh.

Bệnh lây chủ yếu qua vết cắn, virus dại được truyền trực tiếp từ chó dại sang chó khỏe qua nước bọt tại vết cắn.

Các dấu hiệu lâm sàng của bệnh dại là gì?

Sau khi bị cắn hoặc cào từ động vật dại, bệnh tiến triển qua ba giai đoạn:

Trong giai đoạn đầu tiên hoặc giai đoạn tiền triệu, có một sự thay đổi rõ rệt về tính khí; Những con mèo trầm tính trở nên dễ kích động và có thể trở nên hung dữ, trong khi những con mèo năng động có thể trở nên lo lắng hoặc ngại ngùng.

Giai đoạn này sau đó được theo sau bởi “furious rabies” còn được gọi là giai đoạn bệnh dại hung dữ cho đến nay là loại phổ biến nhất được quan sát thấy ở mèo. Trong giai đoạn này, sự khó chịu chiếm ưu thế và chính ở giai đoạn này, mèo sẽ rất nguy hiểm cả với các động vật khác và cả chủ nhân của mình. Con mèo ngày càng trở nên lo lắng, dễ bị kích động và cáu kỉnh. Co thắt cơ bắp thường sẽ ngăn cản việc nuốt và có quá nhiều nước dãi.

Giai đoạn thứ ba là giai đoạn tê liệt, thường xảy ra sau khoảng bảy ngày. Cuối cùng, con mèo sẽ hôn mê và chết.

Một đặc điểm đáng chú ý của bệnh dại ở mèo là đồng tử giãn rộng trong tất cả các giai đoạn của bệnh.

Đây là một loại vi-rút di chuyển nhanh. Nếu nó không được điều trị sớm sau khi các triệu chứng đã bắt đầu, việc tiên lượng bệnh sẽ kém đi. Do đó, nếu con mèo của bạn đã đánh nhau với một con vật khác, hoặc bị một con vật khác cắn hoặc cào, hoặc nếu bạn có bất kỳ lý do nào để nghi ngờ rằng thú cưng của bạn đã tiếp xúc với một con vật dại (ngay cả khi thú cưng của bạn đã bị tiêm vắc-xin chống vi-rút), bạn phải đưa mèo của bạn đến bác sĩ thú y để được chăm sóc phòng ngừa ngay lập tức.

Hội chứng Pica ở mèo (ăn những đồ ăn không phải của mình, như: rác, vải…)

Sốt

Co giật

Tê liệt

Chứng sợ nước

Há miệng, hàm rớt

Không có khả năng nuốt

Cơ bắp thiếu phối hợp

Nhút nhát hoặc hung hăng khác thường

Dễ bị kích thích quá mức

Khó chịu liên tục / thay đổi trong thái độ và hành vi

Tê liệt ở hàm dưới và thanh quản

Nhiều, chảy nước dãi hoặc nước dãi sủi bọt

Bệnh dại ở mèo được chẩn đoán như thế nào?

Bệnh dại ở mèo chỉ có thể được chẩn đoán bằng cách kiểm tra trực tiếp não. Không thể chẩn đoán bệnh này ở động vật sống. Nếu có sự nghi ngờ cao rằng con vật bị bệnh dại, hoặc nếu một con vật có triệu chứng bệnh dại đột ngột chết, bác sĩ thú y của bạn có thể đề nghị gửi mẫu não thích hợp để xét nghiệm.

Có thể sống sót sau một vết cắn từ động vật bị nhiễm bệnh dại?

Trong một số trường hợp, không có vi-rút dại trong nước bọt tại thời điểm động vật dại cắn người khác. Trong tình huống này, động vật bị cắn sẽ không phát triển bệnh dại. Tuy nhiên, một khi các triệu chứng bệnh dại phát triển, căn bệnh này sẽ tiến triển thẳng đến tử vong.

Có những trường hợp rất hiếm và được ghi chép lại trong đó người hoặc động vật đã hồi phục. Tuy nhiên, vì Louis Pasteur* là người đầu tiên chứng mình rằng có thể ngăn chặn sự tiến triển từ vết cắn bị nhiễm trùng đến khi bắt đầu có dấu hiệu bằng cách sử dụng huyết thanh chống bệnh dại sau cắn sớm.

Kháng thể này chứa các kháng thể miễn dịch đặc hiệu với vi-rút. Phương pháp quan trọng nhất để ngăn ngừa sự tiến triển của bệnh dại là sử dụng một liều vắc-xin bệnh dại ngay lập tức. Vắc-xin kích thích động vật bị cắn phát triển kháng thể trung hòa vô hiệu hóa của riêng mình đối với vi-rút bệnh dại.

Có phải tiêm phòng sau khi bị cắn luôn hiệu quả ở người?

Các kháng thể chống bệnh dại được sản xuất bằng cách tiêm vắc-xin sau cắn chỉ có hiệu quả nếu được sử dụng trước khi virus dại xâm nhập vào hệ thống thần kinh. Khi ở trong các tế bào thần kinh, vi-rút lây lan dọc theo các sợi thần kinh, nơi nó được bảo vệ khỏi sự tấn công của kháng thể.

Do đó, việc sử dụng vắc-xin sớm là rất quan trọng ở những người tiếp xúc hoặc có khả năng tiếp xúc với động vật dại. Tất nhiên, đối với những người có khả năng bị phơi nhiễm bệnh dại vì tính chất công việc của họ, chẳng hạn như bác sĩ thú y và nhân viên kiểm soát động vật hoang dã, tốt hơn là nên tiêm phòng trước.

Tiêm phòng sau cắn được sử dụng ở mèo bị phơi nhiễm?

Do nguy cơ tiềm ẩn đối với con người, một con mèo bị phơi nhiễm chưa được tiêm phòng đã cắn hoặc cào vào người thường không nên được tiêm kháng sinh hoặc vắc-xin, vì nó có thể che dấu các dấu hiệu nhiễm trùng. Nếu có xác suất phơi nhiễm cao, chính sách an toàn nhất là trợ tử cho động vật; hoặc kiểm dịch nghiêm ngặt trong nhiều tháng.

Nếu con mèo bị phơi nhiễm trước đó đã được tiêm phòng thì việc tiêm vắc-xin tăng cường ở mèo là điều bắt buộc, sau đó là cách ly ít nhất là ba mươi ngày và được quan sát cẩn thận.

Không nên tự mình cố bắt lấy một chú mèo bị dại. Nếu bạn trông thấy những triệu chứng nhiễm bệnh trên một chú mèo, phương án tốt nhất là liên hệ với cơ quan kiểm soát động vật.

Với cách này, mèo sẽ được đưa đến bác sỹ thú y mà không gây nguy hiểm cho bạn. Bạn nên liên lạc với cơ quan kiểm soát động vật khi chú mèo nhà bạn có biểu hiện hành xử kỳ lạ hoặc tỏ thái độ hung hăng.

Mang mèo đến gặp bác sỹ thú y. Nếu mèo nhà bạn bị mèo khác hay động vật khác cắn phải, hãy cho nó vào lồng nhốt và mang đến bác sỹ thú y càng sớm càng tốt.

Bác sỹ thú y sẽ hỏi bạn về khả năng phơi nhiễm với bệnh dại, mùi hôi thường trực trong sân, khả năng tiếp xúc với gấu trúc Mỹ, hay bất cứ con dơi nào quanh khu vực, và theo dõi mèo nhà bạn.

Yêu cầu tiêm nhắc lại vắc xin chủng ngừa bệnh dại cho mèo của bạn. Nếu mèo nhà bạn trước đó đã được tiêm chủng ngừa dại, nó sẽ được tiêm nhắc lại mũi vắc xin chủng ngừa bệnh dại ngay sau khi bị cắn.

Điều này sẽ hỗ trợ hệ thống miễn dịch của mèo chống lại virus. Nên theo dõi các dấu hiệu bệnh dại trên mèo trong vòng 45 ngày.

Bạn có thể thực hiện việc này ngay tại nhà miễn là chú mèo nhà bạn sẽ được nhốt lại và không tiếp xúc với bất kỳ loài vật hay con người bên ngoài.

Khi bị mèo cắn có 2 vấn đề cần được xử trí ngay. Thứ nhất là vết thương phải rửa sạch bằng xà phòng và bôi thuốc sát khuẩn, nếu vết thương có sưng tấy cần dùng kháng sinh để phòng nhiễm khuẩn.

Thứ hai là theo dõi con vật, phải nhốt con vật lại theo dõi trong 2 tuần, nếu con vật ốm hoặc chết thì bạn phải tiêm phòng ngay.

Sở dĩ như thế vì khi con vật bị dại trong nước bọt của nó sẽ có virut dại, nên khi cắn virut dại từ nước bọt của súc vật sẽ nhiễm qua vết cắn vào máu của bạn, từ đó virut gây nhiễm độc thần kinh.

Khi người bị súc vật cắn đã lên cơn dại thì hiện nay chưa có thuốc điều trị đặc hiệu nên dễ bị tử vong.

Như thư bạn nói thì vết cắn của bạn có biểu hiện nhiễm khuẩn sưng tím, nên cần được dùng kháng sinh và quan trọng hơn là con mèo cắn bạn đang bị ốm nên bạn cần đi tiêm phòng ngay.

Chó Bị Đau Chân, Nguyên Nhân, Dấu Hiệu, Cách Phòng Và Điều Trị

Loài chó rất hiếu động, chúng luôn muốn được chạy nhảy và vui đùa mọi lúc mọi nơi. Nhưng đó cũng là một trong những lý do khiến chúng gặp những chấn thương về chân ngoài ý muốn. Chó bị đau chân có thể do nhiều nguyên nhân. Nhiều chú cun đau chân không thể đi được, bao gồm cả chân trước và 2 chân sau. Chó bị đau chân sẽ làm cản trở mọi hoạt động của những chú cún. Khi đó, bạn sẽ làm thế nào

Biểu hiện của cún khi bị đau chân

Bạn có thể dễ dàng nhận thấy chú chó của mình đi tập tễnh, đi cà nhắc, hoặc nằm nì một chỗ và rên vì đau đớn, nếu nặng hơn thì chân có thể bị gãy, bàn chân chệch sang một bên, chân bị sưng tấy hoặc xương xuyên qua cả da…

Nguyên nhân dẫn đến việc chú chó của bạn đi tập tễnh, đi cà nhắc thì có rất nhiều nguyên nhân.

+ Chó được thả tự do, không được kiểm soát, việc va chạm với cây cối, vật nặng rơi vào chân hoặc bị kẹp ở đâu đó là rất dễ xảy ra.

+ Chó nô nghịch, cắn nhau với những chú chó khác, và việc cắn vào chân nhau là chuyện thường xuyên xảy ra.

+ Do dây chằng và đĩa sụn thoái hóa mãn tính hay thoái hóa khớp mãn tính.

Làm gì khi cún có biểu hiện như trên?

+ Quan sát xem cún di chuyển như thế nào? Bàn chân của cún như thế nào?

Nếu cún đi cà nhắc, đi khập khiễng, nhưng bàn chân của cún không có dấu hiệu sưng tấy, không có dấu hiệu gẫy chân, chân vẫn còn lành nặn thì bạn không cần phải quá lo lắng vì cún chỉ bị thương nhẹ, cứ để thế là cún sẽ khỏi

Nếu cún bị nặng, chân có hiện tượng sưng tấy, chân bị trẹo, gẫy xương thì hãy để cún nằm yên tại chỗ, không di chuyển cún. Nếu cún đau quá cố gắng kiểm soát không cho cún dãy dụa, chạy đi.

Nếu xương bị gãy bạn cần tìm người có chuyên môn, chăm sóc cho cún, nẹp chân cho cún, nếu chân không có hiện tượng bị gãy, thì bạn không cần phải nẹp chân, hạn chế vận động cho cún từ 1-2 ngày, nếu sau 24h mà cún không đi lại bình thường thì hãy đưa cún đến cơ sở thú y gần nhất để được hỗ trợ.

Trong trường hợp cún đau nặng hoặc sưng tấy

Nếu là cún lớn và có thể đi bộ trên ba chân, hãy để nó đi bộ ra xe và đưa nó đến bác sĩ thú y ngay lập tức. Là cún nhỏ thì bạn cần phải được thực hiện một cách nhẹ nhàng nhất có thể.

Nếu cún đang bị đau lưng nhiều hơn cả việc sưng chân, hãy nhẹ nhàng mang nó ra xe. (Bởi vì rất khó để phân biệt cún đang đau lưng hay đau chân, nên tốt nhất hãy nhẹ nhàng với cún trong mọi trường hợp).

Hãy dùng một miếng gạc lạnh dán vào khớp chân của cún để giúp giảm viêm.

Nếu chân cún bị viêm và đau đớn kéo dài hơn 24 giờ, hãy chuyển sang dùng 1 miếng gạc ấm và đưa cún đến bác sỹ thú y ngay sau đó.

Chăm sóc

Đừng bao giờ tập thể dục cho cún khi nó đang bị què. Trong thực tế, cún cần phải được nghỉ ngơi hoàn toàn trong vài ngày hoặc thậm chí lên đến vài tuần. Khi tình trạng của cún khá hơn (không đi cà nhắc nữa), tiếp tục cho nó nghỉ ngơi khoảng 1-2 ngày nữa. Sau đó, bạn cho cún tập thể dục trở lại 1 cách nhẹ nhàng và tăng dần cường độ.

Chó Bị Ghẻ: Dấu Hiệu, Nguyên Nhân &Amp; Cách Điều Trị Hiệu Quả

Ngoài bệnh lý viêm da, chó bị ghẻ cũng là một trong những căn bệnh da liễu rất phổ biến ở vật nuôi. Bệnh ghẻ ở chó hiện có nhiều chủng loại khác nhau tùy thuộc vào nguyên nhân gây bệnh . Cách điều trị bệnh lý vì vậy cũng có sự khác biệt nhất định. Ngay sau đây, chúng ta sẽ tìm hiểu chi tiết nguyên nhân, triệu chứng và cách điều trị tận gốc bệnh ghẻ của chó.

Chó bị ghẻ là tình trạng viêm da do ký sinh trùng gây ra trên làn da của thú cưng. Loài ký sinh trùng này thường là những con ve chó chuyên hút máu vật nuôi và sống trên cơ thể vật chủ.

Dù bệnh lý không nguy hiểm nhưng khiến cho chú chó cảm thấy khó chịu. Đồng thời dẫn đến nhiều bất tiện, khó khăn trong cuộc sống thường ngày.

Vì vậy, bạn cần phát hiện ra căn bệnh da liễu từ sớm và điều trị nhanh chóng. Chỉ có như vậy, sức khỏe vật nuôi mới được bảo vệ và không bị bệnh tật hành hạ.

Hiện tại, bệnh ghẻ ở chó có nhiều chủng loại khác nhau. Bạn cần tìm hiểu kỹ để áp dụng phương pháp điều trị phù hợp. Trong đó bao gồm:

Chó bị ghẻ máu Demodex là do sự phát triển mạnh mẽ của loài ghẻ Demodex Canis. Một trong những loài ký sinh trùng chuyên đào hang và đẻ trứng ngay trên làn da của vật nuôi.

Ngoài Demodex Canis, ghẻ ngứa ở chó còn có nguyên nhân bắt nguồn từ loại ghẻ Sarcoptes. Ký sinh trùng có cơ chế hoạt động trên làn da vật nuôi tương tự như loài ghẻ phát triển trên làn da con người.

Bệnh lý chó bị ghẻ Cheyletiella thường bắt gặp ở các vật nuôi chuyên sống trong những chiếc lồng cũi và ổ rơm. Căn bệnh này gây ra do loài ký sinh trùng Cheyletiella hay loài ve bét lớn.

Những con ký sinh trùng Cheyletiella thường có cơ thể dẹp, màu trắng sữa và có khả năng lây nhiễm cao.

Một số dấu hiệu nhận biết chó bị ghẻ thường gặp nhất là:

Tình trạng rụng lông ở chó vốn được xem là một điều rất bình thường. Nhưng khi chó bị ghẻ, lông của chúng sẽ rụng nhiều hơn và thậm chí là rụng thành từng mảng.

Bởi vì lũ ký sinh trùng đào hang trên da thú khiến cho lỗ chân lông bị tác động mạnh mẽ và rụng đi hàng loạt.

Một khi ký sinh trùng bắt đầu hoạt động mạnh mẽ, chúng sẽ để lại những vảy gàu trên da chó.

Bạn có thể nhìn thấy rất nhiều các mảng gàu bằng mắt thường. Nếu không được điều trị kịp thời, mảng cầu sẽ khô lại và tạo ra lớp sừng dày trên làn da vật nuôi.

Trường hợp chó nhà gãi ngứa liên tục, lớp sừng này sẽ chảy máu và rất dễ dẫn đến tình trạng nhiễm trùng.

Gãi là một hoạt động yêu thích của các chú cún cưng. Nhưng nếu vật nuôi gãi liên tục và gãi nhiều hơn bình thường thì đó lại là dấu hiệu của bệnh ghẻ.

Do gãi quá nhiều nên da chó dễ bị chảy máu, nhiễm trùng và để lại rất nhiều di chứng sau này.

Khi một chú chó bị ghẻ, dù bạn có tắm rửa sạch sẽ thì vẫn phát ra mùi hôi. Cơ thể chúng luôn bốc mùi khó ngửi và không thể nào tan đi dù bạn làm mọi cách.

4. Cách chữa chó bị ghẻ hiệu quả bằng phương pháp dân gian

Có thể thấy, bệnh ghẻ ở chó gây ra rất nhiều phiền toái cho vật nuôi. Vì vậy, ngay khi phát hiện chó bị ghẻ, bạn nên áp dụng các phương pháp dân gian sau đây để điều trị hiệu quả:

Lá trầu không có chứa thành phần sát khuẩn và khử trùng mạnh mẽ. Loại lá này được sử dụng trong các bài thuốc điều trị bệnh ghẻ ở người và cả chó.

Điều trị chó bị ghẻ bằng dầu luyn cũng là một cách khá hay. Theo đó, bạn chỉ cần sử dụng lượng dầu luyn vừa phải bôi lên vùng da bị ghẻ và lở loét của vật nuôi.

Dầu luyn sẽ tạo ra lớp màng bao bọc toàn bộ vùng da viêm nhiễm khiến cho ký sinh trùng không thở được và chết đi hàng loạt.

Ngoài hai cách làm trên, bạn cũng có thể sử dụng nước điếu để trị ghẻ cho vật nuôi. Sử dụng bông tăm nhỏ thấm vào nước điếu và bôi trực tiếp lên vùng da viêm nhiễm.

Liên tục áp dụng 1 lần/ngày, duy trì trong khoảng 3 ngày sẽ thấy hiệu quả

Bên cạnh lá trầu, lá ổi cũng được sử dụng trong các bài thuốc dân gian chuyên trị ghẻ ở người và cả chó.

Đảm bảo lũ ký sinh trùng sẽ chết sạch và bệnh ghẻ ở vật nuôi cũng biến mất nhanh chóng.

Lá trà xanh cũng có đặc tính sát trùng, kháng khuẩn mạnh không kém gì lá trầu. Với đặc tính này, bạn có thể để nấu nước lá trà để ngâm rửa cho thú cưng.

Lấy cả nước và bã trà xanh đắp lên vùng da chó bị ghẻ rồi dùng băng gạt cố định lại.

Tinh dầu bạc hà hỗ trợ sát khuẩn và chữa lành vết thương khá tốt. Nếu thú cưng bị ghẻ, bạn hãy dùng tinh dầu bạc hà bôi lên da từ 2 đến 3 lần trong vòng 20 ngày.

Nếu bạn muốn điều trị bệnh ghẻ cho chó nhanh nhất, giải pháp lý tưởng là sử dụng các loại thuốc tây đặc trị.

Những loại thuốc trị ghẻ cho chó được sử dụng phổ biến hiện nay là thuốc bôi mỡ ngoài da, dung dịch Sulfur và Bezylbenzoate.

Bạn có thể tìm mua các sản phẩm này tại tiệm thuốc thú y trên toàn quốc. Trước khi dùng cho vật nuôi, bạn nên đọc kỹ hướng dẫn. Bởi vì mỗi loại thuốc sẽ có cách sử dụng khác nhau.

Bôi thuốc đúng liều và không nên lạm dụng để tránh các tác dụng phụ ngoài ý muốn.

5. Cách phòng ngừa chó bị ghẻ hiệu quả tại nhà

Những chú chó bị ghẻ khi được điều trị thành công vẫn sẽ để lại rất nhiều di chứng.

Do đó, để phòng ngừa chó bị ghẻ, bạn nên tắm rửa cho vật nuôi khoảng 2 đến 3 lần/tuần.

Sử dụng loại xà phòng chuyên dụng dành cho các ông boss để tăng hiệu quả sát khuẩn.

Ngoài ra, bạn cũng cần vệ sinh sạch sẽ khu vực ăn ngủ của cún tại nhà.

Tất cả các máng ăn, chăn đệm và đồ chơi của chúng nên được làm sạch đều đặn mỗi tuần một lần.

Bạn nên đặt lồng cún tại những nơi khô ráo, thông thoáng và tránh xa các khu vực ẩm ướt.

Khi chó bị ghẻ, bạn nên bổ sung đầy chế độ dinh dưỡng cho chúng để nuôi dưỡng bộ lông phát triển.

Tuy nhiên, bạn cũng cần tránh cho thú cưng ăn các loại thức ăn như: tôm, cua, mực, cá, bơ, trứng, nấm hương, măng và những loại thức ăn có hàm lượng đạm hoặc protein quá nhiều.

Thêm một khuyến cáo dành cho bạn là tiêm vắc xin đầy đủ để phòng bệnh ghẻ Demodex, bệnh dại, bệnh lý Care và Parvo. Đây là công việc bắt buộc trước khi nuôi bất kỳ chú chó nào

Trường hợp một chú cún cưng ở nhà đang bị ghẻ ngứa thì bạn nên cách ly với những vật nuôi còn lại.

Đến đây có lẽ bạn đã nắm được tất cả các nguyên nhân, dấu hiệu và phương pháp điều trị chó bị ghẻ hiệu quả. Bạn có thể căn cứ vào đó để nhận biết bệnh lý nhanh chóng và áp dụng phương pháp trị bệnh theo đúng hướng dẫn. Đảm bảo ghẻ ngứa sẽ không còn là vấn đề quá lớn.

Run Vô Căn: Dấu Hiệu, Nguyên Nhân, Cách Điều Trị

Run vô căn là một rối loạn thần kinh đặc trưng bởi run không kiểm soát ở các bộ phận khác nhau trên cơ thể. Các phần cơ thể thường bị ảnh hưởng là tay, cánh tay, đầu, thanh quản, lưỡi, cằm. Run vô căn không phải một rối loạn đe dọa tính mạng trừ khi run khiến cho người đó không thể tự chăm sóc cho bản thân mình.

Hầu hết những người mắc run vô căn đều có thể có một cuộc sống bình thường. Tuy vậy họ vẫn có thể cảm thấy các hoạt động hằng ngày như ăn uống, mặc quần áo, viết lách gặp đôi chút khó khăn. Trong một số trường hợp nặng có thể khiến cho người đó trở nên tàn tật. Bài viết này sẽ cung cấp cho bạn một số thông tin hữu ích về run vô căn.

Run trong run vô căn thường là những run nhỏ và nhanh. Bạn có thể bị run liên tục, hằng định hoặc run từng đợt. Một số người, run có thể ảnh hưởng 2 bên cơ thể như nhau. Tuy nhiên, một số người khác lại run ở hai bên cơ thể không đều nhau. Hầu hết mọi người đều run khi họ cố gắng thực hiện một việc làm gì đó, chẳng hạn như buộc dây giày, viết lách. Một số người khác có thể bị run khi họ chẳng làm gì cả. Trường hợp này được gọi là run khi nghỉ ngơi.

Run có thể từ mức độ nhẹ đến nặng. Một số người run có thể ở mức độ nhẹ đến nổi không ảnh hưởng gì đến cuộc sống hằng ngày, hoặc run có thể đủ nặng để gây ảnh hưởng đáng kể đến các hoạt động bình thường trong đời sống hằng ngày.

Run ở tay hoặc bàn tay khi đang cố gắng thực hiện một động tác gì đó. Ví dụ như viết lách, cầm nắm hoặc buộc giây dày.

Run có ở đầu và cổ khiến cho đầu bạn luôn lắc lư bên này sang bên kia hoặc chuyển động lên xuống.

Những bộ phận khác của khuôn mặt cũng có thể bị giật chẳng hạn như giật mí mắt.

Run có thể ảnh hưởng đến lưỡi hoặc thanh âm khiến cho việc phát âm trở nên khó khăn. Ví dụ khi nói chuyện, giọng của cảm cảm giác bị run

Run ở thân mình, chân hoặc bàn chân khiến cho bạn gặp khó khăn trong việc giữ thăng bằng. Điều này có thể dẫn đến dáng đi của bạn bị bất thường.

Những yếu tố ảnh hưởng khiến cho run có thể trở nên nặng hơn, bao gồm:

Run có thể do nhiều nguyên nhân như lạm dụng rượu, các bệnh lý về tuyến giáp, đột quỵ và một số các tình trạng thần kinh. Tuy nhiên, những thể run này không mang đặc trưng của run vô căn.

Hiện nay, nguyên nhân chính xác của run vô căn là gì vẫn chưa được biết đến. Các nhà khoa học vẫn chưa tìm thấy được những yếu tố về gen hay môi trường gây ra run vô căn. Dù vậy, những nghiên cứu gần đây được thực hiện bởi viện rối loạn thần kinh và đột quỵ quốc gia Hoa Kỳ, gợi ý rằng run vô căn có thể được kích hoạt bởi những thay đổi ở một số vùng của não. Hiện tại, các nghiên cứu tìm nguyên nhân của run vô căn vẫn đang được diễn ra.

Những yếu tố nguy cơ được biết đến gồm:

Đột biến gen: nếu bạn có ba hoặc mẹ mắc run vô căn, bạn có khoảng 50% nguy cơ mắc rối loạn này

Tuổi: run vô căn thường gặp nhất ở lứa tuổi khoảng 40 trở lên.

Run vô căn không đe dọa tính mạng nhưng các triệu chứng thường xấu dần theo thời gian. Nếu run trở nên nghiêm trọng hơn, bạn có thể gặp khó khăn trong các hoạt động đời sống như:

Giữ một ly nước mà không bị đổ

Ăn uống như người bình thường

Trang điểm hoặc cạo râu

Nói chuyện nếu như lưỡi hoặc thanh quản của bạn bị ảnh hưởng

Để chẩn đoán run vô căn, bác sĩ sẽ cần khai thác bệnh sử. tiền căn gia đình và các triệu chứng của bạn, đồng thời sẽ tiến hành thăm khám. Một số thăm khám thần kinh như:

Để đánh giá run bác sĩ có thể yêu cầu bạn

Không có bất kì xét nghiệm nào dùng để chẩn đoán run vô căn. Bác sĩ có thể yêu cầu bạn thực hiện một số xét nghiệm để loại trừ những nguyên nhân có thể gây ra những triệu chứng tương tự như run vô căn. Một số xét nghiệm có thể được yêu cầu như:

Những thuốc này thường được sử dụng để điều trị tăng huyết áp, thuốc cũng có thể giúp giảm run ở một số người. Thuốc chẹn beta có thể không phải là một lựa chọn nếu như bạn bị hen suyễn hoặc một số vấn đề về tim. Tác dụng phụ có thể gặp bao gồm mệt mỏi, chóng mặt hoặc các vấn đề về tim mạch.

Thuốc chống động kinh có thể có hiệu quả ở những người không đáp ứng với thuốc chẹn beta. Tác dụng phụ bao gồm buồn ngủ, buôn. Tuy nhiên các tác dụng phụ này có thể biến mất sau một thời gian ngắn sử dụng thuốc.

Thuốc an thần

Bác sĩ có thể sử dụng một số loại thuốc an thần để điều trị cho những người bị căng thẳng hoặc lo lắng có thể làm nặng thêm triệu chứng run. Tác dụng phụ có thể gồm mệt mỏi. Những loại thuốc này nên được sử dụng một cách thận trọng vì chúng có thể khiến bạn nghiện.

Tiêm OnabotulinumtoxinA (Botox)

Tiêm botox có thể hữu ích trong việc điều trị một số loại run, đặc biệt là run đầu và giọng nói. Tiêm botox có thể cải thiện run tối đa ba tháng trong một lần tiêm.

Tuy nhiên, nếu Botox được sử dụng để điều trị chứng run tay, nó có thể gây yếu ngón tay. Nếu Botox được sử dụng để điều trị chứng run giọng nói, nó có thể gây ra giọng khàn và khó nuốt.

Bác sĩ có thể đề nghị bạn tập vật lý trị liệu. Nhà vật lý trị liệu có thể hướng dẫn bạn các bài tập để cải thiện sức cơ, kiểm soát và phối hợp vận động.

Phẫu thuật có thể là một lựa chọn nếu chứng run của bạn trở nên nghiêm trọng và không đáp ứng với thuốc.

Đây là loại phẫu thuật phổ biến nhất cho run vô căn. Các bác sĩ sẽ chèn một đầu điện dài và mỏng vào vùng não gây ra chứng run (đồi thị). Một dây từ đầu dò chạy dưới da đến một thiết bị giống như máy điều hòa nhịp tim (chất kích thích thần kinh) được cấy vào ngực của bạn.

Bác sĩ Nguyễn Đào Uyên Trang

Cập nhật thông tin chi tiết về Mèo Bị Dại, Dấu Hiệu, Nguyên Nhân, Cách Phòng Và Điều Trị trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!