Bạn đang xem bài viết Hãy Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Con Vật Nuôi Mà Em Yêu Thích được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Đề bài: Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ với con vật nuôi mà em yêu thích – Bài tập làm văn số 2 lớp 8
Ngày ấy, vì ba mẹ muốn ở gần ông bà ngoại và các bác nên đã bán ngôi nhà tập thể cũ mà gia đình tôi đang ở để chuyển về gần ông bà ngoại. Tôi còn nhớ ngày đầu tiên tôi chuyển đến đây. Nhà mới của tôi nằm trên một con dốc nhỏ. Nhà mới rộng hơn nhà cũ một chút và có 2 gian tách biệt. Gian nhà trên là phòng khách, phòng ngủ. Gian nhà dưới là nhà bếp. Nhà vệ sinh thì tách biệt ở sau vườn. Giữa hai gian nhà còn có một khoảng sân rộng. Ngôi nhà mới được xây đúng kiểu nhà tranh vách đất nên bố tôi đã mua về một cô chó để canh giữ cho ngôi nhà. Từ đó, tôi có thêm một người bạn mới và tôi đã có biết bao nhiêu kỉ niệm đáng nhớ với con vật nuôi này.
Cô chó mà bố mang về là do bố xin được từ nhà của một người bạn. Cô chó có bộ lông màu trắng muốt từ đầu cho đến chân. Cái đuôi thì dài như một cái thước kẻ và lúc nào cũng ngoe nguẩy. Bộ lông trắng đã tạo nên cho cô chó này sự khác biệt so với tất cả những con chó khác trong xóm. Em đã đặt tên cho cô chó nhà mình là Mic.
Mic được bố dựng cho một cái chuồng nhỏ bên cạnh nhà. Ở đó, mẹ có chuẩn bị cả chăn để Mic nằm ngủ cho khỏi rét. Mic ngoan lắm, dường như em nói gì cô chó nhỏ này cũng hiểu. Thi thoảng Mic nhìn em với đôi mắt xoe tròn, đen láy và long lanh. Rồi Mic sủa gâu gâu dường như đang muốn nói một điều gì đó. Tuy nhiên, Mic có một tật xấu là rất hay cào. Tường nhà em được xây bằng đất và tranh nên rất yêu. Bức tường phía trước nhà đã bị Mic cào để thủng một mảng to. Dĩ nhiên là chưa thủng tới mức để lộ cả phía trong ngôi nhà nhưng điều đó cũng khiến ngôi nhà trở nên xấu xí hơn. Vì chuyện này, Mic bị mắng rất nhiều nhưng không chịu thay đổi. Nhưng rất may, nhờ có sự canh giữ của Mic mà ngôi nhà của em vẫn được bảo vệ an toàn. Đêm xuống, dường như Mic không ngủ. Chỉ cần có một tiếng động lạ là Mic sẽ sủa vang. Bố em khi ấy đi làm xa nhà chỉ cuối tuần mới về. Nhà chỉ có 2 mẹ con, toàn là phụ nữ nên có Mic trông nhà cũng cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
Em nhớ đêm đó trời mưa và lạnh lắm. Mic lại đang chửa nên bố mẹ quyết định cho Mic vào ngủ ở trong nhà. 4 giờ sáng, em chợt tỉnh giấc vì những tiếng lục đục ở phía dưới gầm dường. Bố nói Mic đang sinh em bé. Em nghe xong vô cùng phấn khích chỉ mong trời nhanh sáng để được nhìn thấy những chú chó con. Sáng hôm sau, bố vẫn để nguyên Mic và những chú chó nhỏ nằm dưới gầm giường. Bố nói chó con mới sinh không nên đụng vào bởi nếu có hơi người thì chó mẹ sẽ ăn thịt con của mình. Vài ngày sau, bố mới chuyển mẹ con Mic ra phía chuồng của chúng. Mic sinh được 2 chú chó con. Thế nhưng, Mic có lẽ là cô chó mẹ vụng về nhất trên đời. Mic không chăm được bất cứ chú chó nào cả. Sau đó, Mic có đẻ thêm 1, 2 lứa con nữa nhưng cô vẫn vụng về như lần đầu.
Em vừa thương Mic, vừa thương cho những chú chó nhỏ tội nghiệp. Bố đã mang những con nhó nhỏ xíu đó chôn cất ở vườn phía sau nhà. Mic có lẽ cùng buồn. Sau mỗi lần như vậy, Mic lại ốm mất vài ngày. Cô chó nhỏ vẫn vui vẻ ngày nào nay trở nên buồn bã. Tiếng cào cào vào tường mọi khi khiến em khó chịu nhưng giờ đây không được nghe em lại thấy vô cùng thiếu vắng.
Rồi một buổi sáng tỉnh dậy, cả gia đình em dường như náo loạn vì không nhìn thấy Mic đâu cả. Chờ đợi suốt cả ngày dài, em cứ nghĩ như mọi ngày khi em đi học về Mic sẽ chạy tới quấn quýt bên cạnh em, vẫy vẫy cái đuôi reo hò nhưng không. Chào đón em chỉ là sự tĩnh lặng đến không ngờ. Bố nói, có lẽ Mic đã bị người ta bắt đi mất rồi.
Thi thoảng trên đường đi học, em có nhìn thấy những con chó trắng đi ngoài đường và ngỡ đó là Mic. Sau ngày Mic đi, bố mẹ em đã xây nhà mới khang trang hơn, kiên cố hơn. Bố cũng mua về một chú chó khác nhưng em mãi không thế nào quên được những kí ức tươi đẹp về những ngày có Mic bên cạnh.
Thu Thủy
Thuyết Minh Về Một Con Vật Mà Em Yêu Thích Nhất (Con Chó)
Thuyết minh về một con vật mà em yêu thích nhất (con chó)
Chó là một loài động vật rất có ích cho con người. Nó trung thành, dễ gần và là bạn của con người. Cũng có thể vì thế mà người ta gọi nó là “linh cẩu”.
Chó có rất nhiều loại và từ đó người ta đặt tên cho chúng. Cho là một trong số những loài động vật được thuần dưỡng sớm nhất. Trung bình chó có trọng lượng là từ một đến tám mươi ki-lô-gam.
Chó là giống vật nuôi đầu tiên được con người thuần hóa được cách đây 12.000 năm vào thời kỳ đồ đá. Tổ tiên của loài chó bao gồm cả cáo và chó sói (một loài động vật có vú gần giống như chồn sinh sống ở các hốc cây vào khoảng 400 triệu năm trước). Còn loài chó như chúng ta thấy ngày nay được tiến hóa từ một loài chó nhỏ, màu xám.
Lúc mới ra đời, chó con không có răng nhưng chỉ sau 4 tuần tuổi đã có thể có 28 chiếc răng. Bộ hàm đầy đủ của loài thú này là 42 chiếc.
Mắt chó có đến 3 mí: một mí trên, một mí dưới và mí thứ ba nằm ở giữa, hơi sâu vào phía trong, giúp bảo vệ mắt khỏi bụi bẩn. Tai của chúng thì cực thính, chúng có thể nhận được 35.000 âm rung chỉ trong một giây. Khứu giác của chúng cũng rất tuyệt vời. Người ta có thể ngửi thấy mùi thức ăn ở đâu đó trong nhà bếp nhưng chó thì có thể phân biệt từng gia vị trong nồi, thậm chí những chú chó săn còn tìm ra những cây nấm con con nằm sâu trong rừng, vì chúng có thể phân biệt gần 220 triệu mùi. Chó phân biệt vật thể đầu tiên là dựa vào chuyển động sau đó đến ánh sáng và cuối cùng là hình dạng. Vì thế thị giác của chúng rất kém. Ta có thấy vào mùa đông lạnh, thỉnh thoảng chó hay đuôi che lấy cái mũi ướt át, đấy là cách chúng giữ ấm cho mình.
Chó có đến 2 lớp lông: lớp bên ngoài như chúng ta đã thấy, còn lớp lót bên trong giúp cho chúng giữ ấm, khô ráo trong nhũng ngày mưa rét, thậm chí còn có nhiệm vụ “hạ nhiệt” trong những ngày oi bức.
Chó là loài động vật có bốn chân, mỗi bàn chân đều có móng vuốt sắc nhưng khi đi thì cụp vào. Chó có bộ não rất phát triển, xương quai hàm cứng. Đặc biệt, tai và mắt chó rất thính và tinh vào ban đêm. Chó vẫy đuôi để biểu hiện tình cảm. Chó là loài động vật có bộ phận tiêu hóa rất tốt.
Chó có đặc tính là chạy rất nhanh bằng bốn chân, tốc độ lao về phía trước khoảng từ bảy mươi đến tám mươi km một giờ. Hơn nữa, chó cũng có khả năng đánh hơi rất tài. Hiện nay chó hoang dã vẫn còn tồn tại, nhưng chó được thuần dưỡng như chó nhà, chó cảnh thì phổ biến hơn.
Chó thuần dưỡng có nhiệm vụ trông, giữ nhà và thường nặng từ mười lăm đến hai mươi ki-lô-gam, có tuổi thọ trung bình từ mười sáu đến mười tám năm. Loại chó bắt được tội phạm được gọi là chó nghiệp vụ, trinh thám, và thường rất to, cao, tai vểnh, hoạt động nhanh nhẹn, linh hoạt và thông minh. Chúng được nuôi rất công phu. Một số loại chó khác như chó săn thường rất khôn. Chó cứu hộ được dùng trong việc cứu nước ở các bến cảng, sân bay,… nơi xảy ra sự cố.
Ở một số nước trên thế giới, chó còn chuyên để kéo xe. Nhưng không hẳn là chỉ có ích, nó còn rất dễ bị bệnh, đó là bệnh “dại”. Thường là thời gian đầu chó rất bình thường, ít người phát hiện ra để đề phòng. Khi bị chó dại cắn, lúc bấy giờ mới thấy rõ việc nguy hiểm đến tính mạng con người. Vì vậy cần phải tiêm phòng cho chó thường xuyên theo định kì để tránh bị mắc bệnh.
Chó là loài động vật rất có ích trong mọi lĩnh vực. Chó còn là bạn của con người bởi sự thông minh, lanh lợi, trung thành và nhiều tác dụng của nó. Chó được coi là loài động vật rất quan trọng và giúp việc đắc lực cho con người.
Con chó luôn ở bên cạnh ta trong phú quý cũng như trong lúc bần hàn, khi khoẻ mạnh cũng như lúc ốm đau. Nó ngủ yên trên nền đất lạnh, dù đông cắt da cắt thịt hay bão tuyết lấp vùi, miễn sao được cận kề bên chủ là được.
Minh Nguyệt
Tả Con Vật Mà Em Yêu Thích Lớp 2
Đề bài: Tả con vật mà em yêu thích lớp 2.
Tả con vật mà em yêu thích lớp 2 – Bài làm 1:
Hôm vừa rồi, vì thành tích học tập của em rất tốt nên bố mẹ đã đưa em đi thủy cung chơi. Tại đây, em được ngắm nhìn rất nhiều loài cá khác nhau. Thế nhưng loại vật mà em ấn tượng nhất trong chuyến đi này lại là loài rùa.
Trước đây em vẫn được nhìn thấy rùa trên tivi. Em cũng có một chú rùa làm bằng nhựa nhỏ xíu. Nhưng đây là lần đầu tiên mà em được nhìn thấy con rùa ở ngoài đời. Những chú rùa mà em nhìn thấy không lớn lắm. Cái mai của chúng thì rất to và cứng. Em đã xin phép bố để được chạm tay vào cái mai của một chú rùa. Cảm giác thô ráp khác hẳn với chú rùa nhựa của em ở nhà. Cái mai này chính là ngôi nhà giúp cho rùa ẩn mình khi cần.
Rùa là loài động vật có 4 chân. Cái chân của chúng ngắn tủn, lúc thì xòe ra, lúc thì co lại. Hai chân trước của chú có những cái vuốt dài và nhọn như lưỡi câu. Hai chân sau lại có 5 ngón ngắn và hơi dẹt. Suốt quãng thời gian em đứng ngắm chúng, dường như chúng cũng chỉ đứng yên một chỗ. Có lẽ bởi mang trên mình một cái mai quá nặng nên chúng di chuyển vô cùng chậm chạp. Đó cũng có lý do vì sao mà người ta lại có câu ví von “chậm như rùa”.
Mặc dù những chú rùa trông có vẻ chậm chạp và nặng nề nhưng em vẫn vô cùng yêu mến chúng. Có lẽ một phần bởi rùa đã ghi dấu ấn trong lịch sử Việt Nam với câu chuyện về vua Lê Lợi.
Từ bé đến giờ em đã được tiếp xúc với nhiều loài vật nuôi khác nhau. Thế nhưng em yêu mến nhất vẫn là loài chó. Bởi chó chính là một loài động vật gần gũi và thân thiết với con người. Vì em rất thích chó nên bố mẹ cũng đã tặng cho em một con chó rất đáng yêu. Tên của nó là Mi Lu.
Con chó này thuộc giống chó béc giê. Bố em đã xin nó từ nhà của một người bạn từ khi nó còn rất bé. Nhưng đến bây giờ thì Mi Lu đã lớn lắm rồi. Nó không còn là chú cún con nữa mà đã là một cho chó trưởng thành.
Mi Lu có bộ lông màu đen. Dưới cái bụng của nó là một lớp lông màu vàng. Hai cái tai của nó to và nhọn ở trên đầu. Lúc nào, hai cái tai ấy cũng vểnh lên lắng nghe. Chỉ khi Mi Lu ngủ em mới thấy nó cụp tai của mình xuống. Hễ có tiếng động, chú lại mở mắt và vểnh tai lên. Thi thoảng Mi Lu đang ngủ, em lại trêu chú bằng cách gọi tên chú.
Con Mi Lu nhà em đáng yêu lắm. Chú thường hay vẫy đuôi rối rít mỗi khi em đi học về. Sau đó, chú chạy vòng vòng xung quanh người em. Nhiều lúc, chú còn muốn nhảy chồm lên ôm lấy em nữa. Khi em quát, chú lại ngồi yên tỏ ra biết lỗi.
Mi Lu có cãi mõm dài và hai hàm răng sắc nhọn. Tuy không được huấn luyện như những chú chó cảnh sát nhưng dường như Mi Lu có thể nghe và hiểu hết những gì em nói. Điều này càng khiến em yêu mến chú nhiều hơn.
Em rất yêu chú chó béc giê của nhà mình và luôn tự nhủ phải chăm sóc cho chú thật tốt. Mi Lu vừa là bạn, vừa là người vệ sĩ trung thành của gia đình em.
Nhã Đan
Tả Con Chó Mà Em Yêu Thích
Đề bài: Em hãy viết một bài văn tả con chó mà em yêu thích
Mỗi một con vật được sinh ra dường như đều mang lại một giá trị riêng của nó. Ví như con mèo được nuôi để bắt chuột, con trâu được nuôi để lấy sức kéo, con chó thì được nuôi để giữ nhà. Con vật nào cũng đáng yêu như nhau. Thế nhưng trong lòng em, con vật mà em yêu thích nhất đó chính là con chó.
Em còn nhờ như in hôm ấy là một buổi chiều chủ nhật đẹp trời. Em được nghỉ học nên ngồi ở trước hiên nhà chơi. Chẳng hiểu ở đâu có một con chó chạy đến. Con chó lạ nhìn lạ lắm, không giống với những con chó nhà hàng xóm. Nó cứ quanh quẩn trong sân nhà em mà chẳng chịu đi đâu cả. Mẹ em nói nếu có cứ ở đây thì mình cho nó ăn. Khi nào có người đến tìm thì trả nó về. Vậy là bữa tối, em mang ra cho chó một bát cơm to. Con chó ngửi ngửi bát cơm một lúc rồi chén sạch. Chắc là nó đã đi từ xa đến và đói lắm rồi. Ngày hôm sau khi em đi học về, con chó vẫn nằm ngoan ở đấy. Thậm chí khi nhìn thấy em, con chó còn quẫy đuôi tỏ ra mừng rỡ. Nhiều ngày trôi qua em vẫn không thấy có ai tới tìm nó cả. Vậy là từ đó, chú chó này trở thành một thành viên trong gia đình em.
Chú cho có bộ lông màu trắng pha một chút vàng. Thân hình của chú không được to lớn cho lắm dù tính đến thời điểm này nhà em đã nuôi chú được 5, 6 tháng rồi. Có lẽ chú là giống chó nhỏ. Cái đầu của chú cũng khá là nhỏ xinh. Cái mõm chỉ hơi nhô ra một chút chỉ bằng cái nắm tay của người trưởng thành. Cái mũi của chú có màu đen, nhìn rõ hai lỗ mũi to và lúc nào cũng ươn ướt. Hai con mắt của chú đen láy và tròn xoe như hai hòn bi ve. Hai cái tai của chú khá là to và dài nhưng lúc nào nó cũng cụp xuống. Chỉ khi nào con chó nhà em giật mình vì một điều gì đó hay vì một âm thanh nào đó thì nó mới vểnh hai cái tai của mình lên. 4 cái chân của chú tuy ngắn nhưng lại chạy rất nhanh. Khi chú há miệng, để lộ ra hai hàm răng với những chiếc răng nanh sắc nhọn.
Con chó nhà em có một tật xấu là rất thích gặm dép. Có lần, em phát hiện nó tha chiếc dép lê của bố ra phía góc nhà để gặm. Chẳng biết chú gặm từ khi nào mà chiếc dép đã trở nên nham nhở. Khi bị em mắng, khuôn mặt của chú tỏ vẻ ây thơ ra chiều biết lỗi lắm. Nhìn khuôn mặt ấy, em lại muốn phì cười.
Chú khôn lắm, dường như em nói gì chú cũng nghe và hiểu hết cả. Khi có người lạ đến nhà, chú thường sủa gâu gâu. Khi em nói chú không được sủa nữa, chú cũng lặng im về góc nhà và nằm xuống. Lần tới, khi vị khách này ghé chơi, chú sẽ không sủa nữa.
Mỗi khi em đi học về, chú sẽ vội vã chạy lại và quẩn quanh bên người em. Cái đuôi thì quẫy tít, cái miệng thì sủa vang. Thi thoảng, chú còn liếm láp chân em làm em thấy rất buồn.
Người ta bảo mèo đến nhà thì khó, chó đến nhà thì sang nhưng em không quan tâm nhiều lắm. Em với chú chó này có lẽ là có duyên với nhau. Con chó lạc vào nhà em nghĩa là nó muốn em chăm sóc cho nó. Vì vậy mà em luôn cố gắng chăm sóc cho con chó này thật là tốt. Những tháng qua em đã quen với sự có mặt của nó rồi. Em chỉ mong sao nó sẽ ở bên cạnh em mãi mãi.
Nhã Đan
Từ khóa tìm kiếm
Cập nhật thông tin chi tiết về Hãy Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Con Vật Nuôi Mà Em Yêu Thích trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!