Xu Hướng 6/2023 # Đọc Death March Kara Hajimaru Isekai Kyusoukyoku # Top 12 View | Dhrhm.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # Đọc Death March Kara Hajimaru Isekai Kyusoukyoku # Top 12 View

Bạn đang xem bài viết Đọc Death March Kara Hajimaru Isekai Kyusoukyoku được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

10-49. Quỉ vương Đầu-chó (2)

Satou đây. Tôi từng đọc một ít sách nói là nếu có hai con người cùng nhau, một trận tranh cãi nhất định sẽ xảy ra. Suốt thời đi học, tôi được nhờ hòa giải một số gây lộn giữa các cặp bạn bè, nhưng hầu hết trường hợp là hiểu lầm bởi vì bên khác không nghe toàn bộ câu chuyện. Thực vậy, giao tiếp là quan trọng phải không nhỉ.

–o0o0o–

“Anh không nên để tai anh lọt những lời phi nghĩa của quỉ vương được không?” -?

Người thình lình xuất hiện là một bé gái 5-6 tuổi không thể nào có ở nơi này.

Chỉ số AR chỉ cho thấy [UNKNOWN] (Bất minh chính thể).

Nhưng mà, tôi cảm giác thấy mặt cô bé ở đâu đó.

“Hà ta chưa từng, nghĩ ngươi xuất hiện trước bổn tọa! Đây đâu giống đồ hèn nhát ngươi-Parion!” -quỉ vương

Cô gái nhỏ này là thần Parion đã triệu hoán những anh hùng?

Quỉ vương tạo quả cầu [Thiêu đốt] khi nãy, và rồi chém cô bé gái với đoản kiếm biến hình.

Cô gái nhỏ bốc cháy trong khoảnh khắc như là cô bé làm từ một mảnh giấy ráp.

Hả? Thần yếu dữ?

“Anh thật bất lịch sự biết không đó? Anh hùng của em. Em tạo ra thân hình này để cứu anh khỏi những lời phỉnh phờ của quỉ vương thôi đó?” –Parion?

Bé gái mà khôi phục chính cô trước khi tôi nhận ra quở trách tôi.

Đừng bảo tôi là cô bé đọc suy nghĩ của tôi?

“Cô nói ‘anh hùng của cô’?” -Satou

“Ngươi im lặng chút đi.” -Parion?

Quỉ vương liền bị giam cầm trong một tấm tranh mà xuất hiện từ không khí. Rõ rồi, tôi nghĩ là mình đã thấy cô bé từ đâu đó, cô bé là cô gái nhỏ vẫy tay bên trong bức họa ở hành lang lâu đài công tước.

“Vẻ như cuối cùng anh cũng nhớ ra.” -Parion?

Chờ đã, nếu cô bé tiếp xúc tôi khi đó, thế nghĩa là cô bé biết rằng Satou là nhân dạng thực của Nanashi?

“Đúng đó, bởi vì em luôn ở bên cạnh anh.” -Parion?

Vậy ra thần là kẻ bám đuôi (stalker).

“Khiếp quá đi, làm ơn ít ra gọi em là tinh linh hộ vệ hay thiên thần hộ mạng ấy.” -Parion?

Xin ngừng việc nói chuyện bằng giọng trong đầu tôi đi.

Ồ, đúng rồi, có những việc khác tôi phải hỏi.

“Thần, cô áp chế nền văn minh như quỉ vương nói à?” -Satou

“Em chẳng có hứng thú gì với việc con người, ít nhất là cho em. Sở thích duy nhất của em chỉ luôn luôn là anh thôi.” -Parion?

Tôi cảm thấy như là cô bé làm hoang mang gì đó.

Tôi phải nhấn mạnh hơn.

“Cô không có chi phối trái tim con người để ngăn họ phổ biến những việc như in ấn hay khí cầu khí nóng chứ?” -Satou

“Một vị thần làm điều đó sẽ tổn thương anh hiểu không? Mà, sao thần sẽ ngăn cấm in ấn? Cái gì là bán chạy nhất thế giới ở Trái Đất? Nhớ và nghĩ về nó đi.” -Parion?

Bán chạy nhất, là nó hả.

Trong trường hợp đó, mục đích kiềm hãm của thần là để làm gì.

“Vậy, cô không gây thảm họa, và thu thập tín đồ từ việc của cô à?” -Satou

“Em đâu có làm, nhưng hình như nó trở nên phổ biến trong số các thần khác. Từ khi điều chỉnh thảm họa vẻ như khó khăn, trên đường phát triển, các thần làm luật trận chiến bắt đầu thưởng thức việc các tín đồ của họ đánh lẫn nhau như là đại diện của họ.” -Parion?

Cô gái nhún vai như nó là vấn đề của người khác vậy.

Hiển nhiên đó là thứ mà thần dường như đã làm, nhưng hầu hết là chơi đùa, và không khẳng định những gì quỉ vương nói phải không nhỉ?

“Ngoài ra, hình như họ trở nên thận trọng kể từ khi Thần Quỉ xuất hiện. Ý em là ngay cả không có bọn em, quỉ thần cũng đã gây ra thảm họa gọi là [Quái vật] và [Quỉ vương] thay cho bọn em. Các thần có thể sống thoải mái thậm chí không cần làm gì, họ hướng tới một cuộc sống an nhàn trong khi đắm mình trong dòng chảy đức tin.” -Parion?

Tôi cảm giác thứ gì đó kì quái. Nó không hợp với truyền thuyết về làm sao mà thần Parion hỏi Rồng thần dạy cô ma thuật triệu hoán anh hùng. Sự thật chắc phải khác với quyển sách tranh, nên tôi hết sức hứng thú.

“Nghe em đây? Anh hùng của em. Mãi mãi chính anh thế là ổn. Tuôn ra sức mạnh thường lệ của anh, đủ để đứng bên cạnh em.” -Parion?

Sau khi nói thế, cô gái biến mất như thể tan chảy vào không khí.

–o0o0o–

Quỉ vương thoát ra khỏi bức tranh quay trở lại.

“Ta đã triệt để bị lừa gạt, đồ chó giữ nhà cùa thần!” -quỉ vương

“Ngươi không tự mình hiểu lầm cái gì à?” -Satou

Coi bộ hắn vất vả bên trong bức tranh, hắn đã bị thương khắp nơi và không còn bộ dáng lịch thiệp như trước nữa. Thân hình 180 cm dường như cũng trải qua hai ần biến đổi, hóa thành một người sói khổng lồ cao 5m. Trông như hắn sẽ cắn bất kì lúc nào với răng nang nhe ra.

“Này, quỉ vương.” -Satou

“Câm đi đồ chó!” -quỉ vương

Linh động khiên hứng chịu hơi thở phân hủy mà quỉ vương phun ra chỉ một khắc trước khi nó biến mất. Nó chỉ có thể kiếm đủ thời gian để cho tôi thoát khỏi bên ngoài phạm vi hơi thở bằng Thiểm Động hử. Tôi thực sự không thể bảo vệ chống lại những đòn công kích mạnh mẽ nếu tôi không có được kĩ năng Niệm chú để dùng được phép cao cấp hơn.

“Ngươi có biết cái gì bán chạy nhất được bán hầu hết ở Trái đất không?” -Satou

“Fuhn, là Kinh Thánh chứ gì? Hay có lẽ ngươi muốn ta nói “Những Trích dẫn của Chủ tịch Mao Trạch Đông” hay “King Coran”?” -quỉ vương

Phải, quyển sách mang lại lợi ích lớn nhất từ việc in ấn là Kinh Thánh vì nó giúp truyền bá lý tưởng.

“Vậy ngươi biết đó, ta tự hỏi làm sao không có đền thờ nào trên thế giới này giữ sức mạnh chính trị giống như khi ở Trái Đất.” -Satou

“Ngươi muốn-” -quỉ vương

Quỉ vương định bác bỏ nghi ngờ của tôi, nhưng điều tôi muốn nói đã được truyền đạt.

Phải, nếu mục đích của thần là thu thập tín đố, thì kì lạ làm sao là họ không lan truyền các quốc gia tín ngưỡng hay đất nước đạo giáo.

Vương quốc Shiga và Đế chế Saga có tự do tín ngưỡng bởi vì chúng được sáng lập bởi người Nhật Bản.

Nên có những quốc gia được thần hậu thuẫn trong một thế giới có thần tồn tại.

Tuy nhưng, bên cạnh Liên Hiệp Parion và Tenion, cùng Cộng hòa Tenion, quốc gia tín ngưỡng không tồn tại. Và, mặc dù từng cái chúng đủ to như kích cỡ một quốc gia trung bình, thì thực sự cũng không thể gọi chúng là quốc gia lớn. Những quốc gia này nên lớn hơn nếu mà chúng có thần hậu thuẫn.

Ít nhất, một quốc gia có một thần mà dễ dàng cầm tù một quỉ vương trong một bức tranh nên khả dĩ dễ dàng xâm lược Vương quốc Shiga.

Quay lại lập luận, tôi không nghĩ rằng các thần có bất kì động cơ nào để ngăn phố biến việc in ấn mà có thể sản xuất hàng loạt sách thánh, cách tiện lợi nhất để truyền bá đức tin.

“Nói cách khác, đồ khốn ngươi đang nói là kẻ quấy phá tiến trình văn minh chẳng ai khác là tự chính ta!” -quỉ vương

“Có xác xuất nhỏ là về phe thứ ba. Có lẽ dễ hiểu hơn nếu tôi nói rằng kẻ thù địch với thần đã làm nhiễu loạn sự phổ biến?” -Satou

“Nực cười…” -quỉ vương

Không biết hắn đã bị thuyết phục chưa?

“Nực cười, khôi hài, vớ va vớ vẩn, vậy thì ta đang làm gì? …..Cuộc xung đột dài thế này là một sai lầm aaa?!” -quỉ vương

Úi chà.

“Grrrou, vì mục đích gì, bàn tay này đã giết nhiều miko than khóc noda? Giết những thường dân ngây thơ không thể vứt bỏ niềm tin của họ aaaaaaaaaaaaah.” -quỉ vương

“Bình tĩnh đi.” -Satou

À, hắn không bình tĩnh lại với điều đó hả.

Rõ ràng, tôi cũng đã hơi chút nóng ruột.

“Ta b ì n h t ĩ n h. Thực sự ta rất bình tĩnh, oai phong, và tự chủ, Quỉ Vương Nguyên Sơ nanoda!” -quỉ vương

Thôi rồi, hắn bắt đầu biến hình.

Hình như quỉ vương đầu chó đang chuyển hình hài từ một người chó thành hình thái một dã thú, một con chó quỉ. Con chó quỉ khổng lồ với chiều dài tổng thể hơn 100m tru lên với trời.

Lời của tôi đã không còn có thể động đến hắn dù thế nào đi nữa.

Thật hết cách, phải triệt để dần hắn nhừ tử và trả lại ý thức cho hắn.

Với Thiểm Động, tôi bắn [Bạo liệt] ở 256 hướng ngẫu nhiên, hòa lẫn với Đạn chì Thánh bắn ở 16 hướng. Địa hình trở nên đáng sợ, nhưng dù sao chỉ là cát, chúng sẽ phục hồi nếu có gió thổi.

Hơn thế, tôi đánh hắn với 128 phép [Sấm sét], triệu hồi từ mây sét.

Rõ ràng, quỉ vương đánh giá nguy cơ Đạn thánh còn đe dọa hơn phép thuật.

Hắn dựng Anti-Physical để chặn Đạn thánh, và nhận phép thuật bằng khiên nhỏ nhiều lớp, và vô tận tay sai. Một số nổ phá thông phòng ngự của quỉ vương, để lỗ trên thân hắn.

Đồ đệ của hắn tới tấn công tôi trong khi giữ ma kiếm trên miệng chúng, nhưng tôi có thể dễ dàng tránh chúng miễn là tự thân quỉ vương không tới. Thậm chí kể cả khi những ma kiếm đó có hiệu dụng [Tiêu diệt] từ Sâm la vạn tượng, thì chẳng hề chi miễn là chúng không trúng tôi.

Vừa tiêu diệt tôi tớ và quỉ mà hắn tạo ra, tôi đánh hắn bầm dập để khôi phục giác quan của hắn, nhưng tình cảnh không thuận lời.

Tôi làm quá một lần và giết chết hắn, nhưng hắn lập tức hồi sinh như heo hoang vương. Quỉ vương sau cùng khó thành toàn cho chúng.

“Kuha, kuhafuhahaha, thế giới này sẽ lại diệt vong cho tất cả những gì ta muốn noda.” -quỉ vương

Ây, giống như hắn bể nát rồi.

Tôi đoán tốt hơn là giết hắn lần nữa.

“Thần, người, quỉ, chúng nên diệt vong hết đi noda! 『Thực Thần Lang (Fenrir) 』” -quỉ vương

Chờ chút đã đầu chó, xin đừng làm điều này trở thành cái chết danh dự hay cưỡng chế tự sát kép. Hơn nữa, từ khi nào mà ngươi là sói vậy.

Ánh sáng phân hủy lan ra với hắn là trung tâm. Tốc độ lây lan thì chậm, nhưng sa mạc đang biến mất theo hình cầu.

Tôi cố dùng [Phá ma thuật] lên nó, nhưng dường như khác biệt cấu trúc ma thuật để tự nó tan rã phép [Phá ma thuật]. Kể cả khi tôi thử cướp ma lực của hắn bằng [Hút ma lực], xúc tu bị phân rã thành mana, nên không mấy tốt.

Điều này quả là tệ. Đạn Thánh và Lade chỉ bị nuốt chửng bởi nó, không có bất kì tác dụng nào.

Thần Kiếm có lẽ chém được nó, nhưng xem trên độ dài lưỡi kiếm, nó sẽ chấm dứt khi cơ thể tôi phân ra. Tôi không định tự tử, nên phải nghĩ cách khác.

Tốc độ ánh sáng phân ra hơi hụt khi nó phân rã đụn cát. Tôi thử ném vào nó lượng lớn mảnh vỡ và nước biển từ Kho chứa, và tốc độ thậm chí còn tụt xa hơn.

Tôi đoán nó chắc làm được?

Tôi kiểm tra bản đồ lại lần nữa xem có ai ở đây không. Hình như không có ai theo bản đồ, có lẽ bởi vì biến động này đã diễn ra một lúc lâu. Có một số quái vật giống-bọ-hung hay bọ-cạp, nhưng không thành vấn đề miễn là không có thiệt hại về con người.

Tôi cất đi Durandal, rồi dùng ma thuật trong khi đổi nó với một ma kiếm khác mà đóng vài trò bồn ma lực.

Vừa lấy ra nước biển, tôi vừa tích lũy tường băng đá vài km quanh quỉ vương đã ngừng cử động từ khi hắn bắt đầu nuốt sa mạc như trung tâm.

Tất nhiên tôi không nghĩ loại việc này có thể chặn đặc kĩ của quỉ vương. Sau khi tôi hoàn thành việc xây tường băng, tôi dịch chuyển trở về túp lều trên ngọn núi nằm ở rìa mép sa mạc.

Và rồi, nó xuất hiện sau vài phút.

Khối lượng đồ sộ đập vào quỉ vương.

Mưa Thiên Thạch-Từng một lần hủy diệt Thung lũng Rồng, ma thuật giết hại Long Thần mạnh nhất.

Ánh sáng phân rã không biến mất kể cả sau khi ăn bầm dập hơn cả 100 thiên thạch.

Un, còn bên trong sở liệu của tôi.

Những ngôi sao rơi xuống ánh sáng phân rã.

Mặc dù nó hư hại, kể cả khi chúng bị phân rã, sao vẫn tiếp tục rơi.

Sau hơn 1000 thiên thạch to tướng như cơn mưa trút xuống sa mạc, ánh sáng phân rã cuối cùng biến mất ở đáy vết rạn.

Trong dịp này, tôi đã dùng ma lực dự trữ trong ma kiếm để liên tục phát động 10 lượt Mưa Thiên Thạch.

Tôi để tường băng đá để ngăn ảnh hưởng sự việc tới vương quốc lân cận, nhưng dường như hơi chút cát đã thoát ra. Mỗi vương quốc nên chắc có thể làm gì đó từ khi nó chỉ một chút. Còn tốt hơn là một quỉ vương cuồng nộ.

–o0o0o–

“Hắn thua?”

“Bởi vì tên kia phiền toái.”

“Hắn khiếp thực đúng không.”

“Chao ôi, đau quá trời quá đất?”

“Kì vậy, ta mơ hồ quá”

“Chóng mặt~”

“Về nhà? Về nhà đi.”

Làm như ta để bọn mi được thế vậy?

Tôi nhanh chóng loại trừ những ánh sáng tím xuất hiện từ đáy vết rạn do bị khoét bởi mưa thiên thạch, bằng cách dùng Thần Kiếm.

Lần này do bởi quan sát, tôi xác thực ánh sáng tìm bị hấp thụ vào Thần Kiếm. Thần Kiếm cũng không có gì thay đổi cả. Có lẽ nó đóng vai trò như mấy loại phong ấn cụ?

Tôi cảm thấy tội lỗi sau khi hủy diệt quỉ vương đầu chó, nhưng tôi quyết định không để tâm.

Hắn dường như là một á-thần-cấp, hắn có lẽ sẽ tự mình hồi sinh sớm hay muộn. Hắn có lẽ không còn bất kì đặc kĩ nào còn lại, nhưng lo lắng về một quỉ vương chỉ tổ phí thời gian. Hắn chắc có thể lấy lại tỉnh táo một khi mảnh thần đã tước khỏi hắn.

Còn bây giờ, tôi đã phế bỏ quỉ vương lẫn thu thập thông tin tổng quát.

Hãy quay về với mọi người do họ có lẽ lo lắm.

Hay có lẽ, họ đã tiêu diệt xong chủ tầng rồi.

Phòng hờ, tôi bỏ một số tàn tích của mưa thiên thạch vào Kho chứa, rồi dịch chuyển vào mê cung.

Đọc Chương 1: Suku Thiên Thần

Suku là một thằng cún nói chung ai nhìn cũng thích. Đôi mắt tròn, đen lay láy, ngây thơ ngơ ngác, mỗi khi nhìn ai là khiến người ta phải động lòng. Cún là gọi theo thói quen hồi bé, chứ thật ra chúng tôi đã sống bên nhau nhiều năm rồi, tóm lại đã qua tuổi vị thành niên từ lâu. Dù vậy, so với thời niên thiếu bộ dạng của thằng Suku không thay đổi là mấy. Suku có đôi tai dài. Lông nó màu trắng, óng ánh và xoăn từng cụm, phủ dày từ chỏm đầu đến tận các ngón chân – trông nó giống hệt một con cừu. Khi nó nằm im, rất nhiều người tưởng nó là một con chó nhồi bông. Suku xinh đẹp như thế, tất nhiên ai cũng muốn vuốt ve. Nhiều người bị vẻ ngoài đáng yêu của nó đánh lừa, nhưng chuyện đó tôi sẽ kể sau. Như đã nói, thằng Suku bây giờ trông vẫn bảnh bao, nhưng đã bắt đầu ục ịch. Lý do thì ai trong nhà cũng có thể chỉ ra: Suku không những ăn nhiều mà khẩu vị của nó có thể dung nạp mọi thứ thức ăn, mọi loại mùi vị. Những con chó khác, như con Haili, con Pig, con Êmê và cả tôi nữa chỉ ăn những thứ gì mình thích. Suku thì khác. Nó ăn cơm, ăn xương, ăn bánh, ăn kẹo, ăn mọi thứ trái cây, nói chung thứ gì dạ dày tiêu hoá được là nó không bao giờ từ chối. Có vẻ như nó có thể nói “không” với tình yêu chứ nhất định không bao giờ nói “không” với thức ăn. Chị Ni đặt cho nó biệt danh là “cỗ máy nghiền”Tôi đã từng nhìn thấy những người béo phì. Họ đi đứng rất khó khăn. Có người phải dùng một thứ trông giống như xe lăn để di chuyển vì họ không thể tự nhấc mình lên được. Thằng Suku chưa đến mức như thế nhưng những ngày gần đây nó rất lười hoạt động. Suốt ngày nó chỉ làm hai chuyện: nằm và thở. Có lần tôi nhìn thấy chị Ni đặt cục xương trước mặt nó. Nếu như trước đây, Suku sẽ bật ngay dậy trên bốn chân, gừ gừ trong cổ họng để cảnh cáo bọn tôi không được tranh giành và lập tức vồ lấy món ăn ưa thích. Lần này thì nó nằm trơ ra đó, không buồn động đậy và trông cái cách nó đưa mắt nhìn cục xương một cách vô vọng tôi có cảm tưởng khoảng cách từ cục xương đến mặt trăng. Thằng Suku mãi vẫn không buồn chồm dậy. Nó cứ nằm yên một chỗ, thè lưỡi một cách lười nhác để liếm cục xương. Dĩ nhiên nó chỉ đánh lưỡi vào khoảng không. Chị Ni lặng lẽ quan sát nó một lúc, cuối cùng chị lắc đầu thở dài và đành phải làm cái chuyện mà tôi nghĩ chị không muốn làm chút nào là cúi người đẩy cục xương đến sát mõm Suku. Không chỉ chị Ni lắc đầu khi chứng kiến cảnh gai mắt đó. Ngay cả tôi, tôi cũng lắc đầu với thằng Suku luôn.

Một đứa béo phì như thằng Suku lẽ ra không nên tọng thức ăn vào miệng một cách vô tội vạ. Thế nhưng nó rất hay xin ăn. Và chị Ni lại chiều cái thói ham ăn của nó.Nó thường xuyên chồm lên chân chị Ni khi chị ngồi trong bàn ăn. Nó chỉ chồm chồm vậy thôi chứ một đứa nặng nề như nó không thể đứng lâu trên hai chân sau như bọn tôi được. Nó chồm lên, cào cào chân chiđ Ni, rồi lại rơi xuống. Nó lặp đi lặp lại động tác đó nhiều lần, cốt để đánh động cho chị Ni biết là nó muốn gì. Nếu Pig, Êmê hay tôi giở cái trò xin ăn đó ra thế nào cũng bị chị Ni mắng té tát. Nhưng thằng Suku là ngoại lệ, không phải vì nó là con chó giống đực duy nhất trong nhà mà vì đôi mắt ngây thơ thánh thiện của nó mỗi khi ngước nhìn ai là lập tức khiến người đó thấy lòng mình mềm nhũn. Khi đôi mắt thằng Suku ánh lên vẻ vang xin, tôi chắc chắn không ai trên đời này có thể từ chối nó. Suku có vẻ ý thức được điểm mạng của mình và nó thường xuyên tận dụng ưu thế đó để vượt qua những rào cản hòng kiếm ăn. Tất nhiên là tôi cũng bắt gặp mình ghen tị khi Suku được chị Ni biệt đãi, nhưng tôi không hề tìm cảch nói xấu nó hay làm cho cuộc đời nó tệ đi – như cách con người ta vẫn hay đối xử với nhau.

Nhiều năm về trước, thằng Suku không vậy. Nó mới đổ đốn ra gần đây thôi. Hồi còn trẻ, Suku vẫn được coi là một quý ông lịch lãm, thường xuyên được chị Ni ngợi khen và đem ra làm gương cho bọn tôi. Hồi đó, Suku cũng ham ăn như bây giờ nhưng nó luôn biết kềm chế. Trong khi bọn tôi nhảy chồm chồm lên ghế để xin ăn thì nó ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, chỉ đưa mắt nhìn. Chị Ni nói: – Tụi em nhìn Suku mà học tập kìa! Nó có chết đói chết khát như tụi em đâu! Bọn tôi quay nhìn Suku, sửng sốt thấy trước mặt nó có một vũng nước nhớp nháp. Đó là nước bọt của nó. Hóa ra nó chết đói chết khát hơn cả bọn tôi. Tôi biết thành ngữ “thèm chảy nước dãi”. Và tôi từng trải qua tình cảnh đó. Khi thèm ăn thứ gì, nước bọt trong miệng tôi ứa ra đầy chân răng. Nhưng ứa nhiều đến mức nhễu nhão và đọng thành vũng như thằng Suku thì quả tình tôi mới thấy lần đầu.

Chi Ni cuối cùng cũng phát hiện ra “thảm cảnh đó” Chị cúi xuống bế thằng Suku trên tay, ân cần đút thức ăn vô mõm nó, nựng nịu: – Tội em quá! Bây giờ, trong khi hầu hết bọn tôi bỏ được cái tật xin ăn thì thằng Suku lại đi ngay vào vết xe đổ trước đây của bọn tôi. Như tôi đã nói ở trên, vẻ mặt thiên thần của nó làm đủ sức lay động những trái tim sắt đá nhất. Và Suku cứ tỉnh bơ kiếm ăn theo cách đó. Thật là không công bằng, nhiều lúc tôi nghĩ, khi cũng hành vi đó nhưng nếu do bọn tôi làm thì bị mắng là vô văn hoá, còn thằng Suku làm thì không ai nói gì. Con người ta nói chung hành xử rất cảm tính, vì vậy có lẽ không thể có cái gọi là công bằng tuyệt đối trên cõi đời này. Trò xin ăn của Suku chỉ bị từ chối vào cái ngày chị Ni nhận ra tình báo béo phì của nó đã chạm mức báo động khi chị phát giác nó không thể trèo lên bậc tam cấp quen thuộc nằm giữa phòng khách và phòng ăn. Cái bậc tam xấp đó, lúc bình thường thì Suku nhảy phóc một cái qua gọn gàng. Bây giờ, cứ nhảy lên là nó lại bị tuột xuống, cả chục lần như vậy. Dĩ nhiên cuối cùng thì nó cũng ì ạch trèo qua được, nhưng chứng kiến cái cảnh nó chinh phục cái bậc thềm thấp lè tè đó vất vả còn hơn các nhà thám hiểm chinh phục đỉnh Everest, chị Ni nhận ra chị cần phải cứng rắn với nó hơn. Từ hôm đó, các khẩu phần ăn của Suku bị tiết chế tối đa. Nó chỉ còn được gặm xương và ăn các loại hạt chế biến sẵn dành cho vật nuôi. Các thức ăn có bột và đường bị cấn tiệt. Thằng Suku những ngày đầu còn ủng oẳng phản đối nhưng trước sự kiên quyết của chị Ni, rốt cuộc nó đành phải chấp nhận chế độ ăn kiêng bắt buộc. Bên cạnh đó, chị Ni còn vạch ra cho nó một chương trình vận động để giảm cân. Anh Nghé, anh họ chị Ni, được giao nhiệm vụ dắt Suku đi dạo mỗi tuần ba lần vào buổi chiều. Cũng chẳng đâu xa, chỉ là đi lòng vòng các con đường bao quanh nhà thôi. Hôm đầu tiên, anh Nghé đeo vào cổ Suku một cái vòng được nối với một sợi dây dài rồi dắt nó ra khỏi nhà.

Thoạt đầu thằng Suku có ve ngập ngừng nhưng khi đi được một quãng trông nó hào hứng hẳn. Nó tung tăng trên bốn cẳng chân lạng bên này lách bên kia khiến anh Nghé phải kéo căng sợi dây để nó không phóng xuống lòng đường. Bọn tôi đứng ở trong sân xúm xít nhìn theo, tò mò và ghen tị. Thằng Suku về nhà thei cách không ai ngờ tới. Khi nghe tiếng kéo khoá cửa, bọn tôi chen lấn nhào ra và dựng hết cả mắt lê? Khi thấy anh Nghé đang bế thằng Suku nằm lả trên tay. Suky lúc này trông như một con chó nặn bằng bột: lưỡi thè ra, bốn chân thõng xuống còn mắt thì nhắm nghiền. – Suku bị sao thế? – Chị Ni lo lắng hỏi. Anh Nghé cười: – Nó có bị sao đâu. Đi được nửa đường, nó nằm bẹp, không chịu đi nữa. Thế là anh phải bế nó về. Thằng Suku làm mất mặt bọn tôi quá. Ai đời một con chó lại không bằng một con người. Đã thế, về nhà chui xuống gầm bàn nằm thở hồng hộc một lát, Suku bắt đầu nôn. Nó nôn thốc nôn tháo, lưng cong vòng và từ mõm nó tuôn ra đủ màu sắc: xanh, đỏ, tím, vàng. Chả biết nó ăn gì mà có cảm giác nó đang nôn ra một dải cầu vòng. Thằng Suku hồi trước là một đứa rất oách. Tất cả bọn tôi đều sợ nó mặc dù Suku không cắn xé hay cào cấu như những con chó khác. Mỗi lần va chạm, nó dùng thân hình lực lưỡng của nó ép bọn tôi vào vách hoặc vật ngửa bọn tôi ra và nằm đè lên trên khiến bọn tôi muốn ngạt thở. Nó to con nhất bọn, lông dày nhất bịn, khoẻ nhất bọn: khi nó giở môn đấu vật ra là bịn tôi đầu hàng. Hồi đó con Haili có lần trèo lên ghế chơi khi nhảy xuống Haili mắt nhắm mắt mở không quan sát kỹ nên đáp ngay chốc xuống chỗ thằng Suku đang nằm, suýt xíu nữa đã đạp trúng thằng này. Lúc phát hiện ra tình huống nguy hiểm đó con Haili “đứng phim” luôn. Nó sợ đến mức không dám nhút nhích, cứ giữ nguyên tư thế ba chân chạm đất, một chân trên không một lúc lâu – trông giống hệt những pho tượng người ta hay đặt ngoài quảng trường. Đến khi thấy Suku không có phản ứng gỉ, Haili mới khẽ khàng đặt nốt chân kia xuống rồi rón rén rời đi chỗ khác.

Đọc Truyện: Sáng Thế Côn Vương

Tác giả: QQ ba ba

Chương 39: Săn giết gấu chó

Mây mù sơn là thanh phong thành tương đối nổi danh ngọn núi chi nhất, nhân này đỉnh núi thường xuyên có sương mù ngưng tụ mà được gọi là. Mà ở vào mây mù sơn quặng mỏ, còn lại là thanh phong môn lớn nhất, cũng là quan trọng nhất kinh tế nơi phát ra!

Bởi vì này quặng mỏ trừ bỏ có chế tác đồng thau trang bị 2 phẩm tinh quặng sắt ở ngoài, còn có xuất hiện phi thường đặc thù 3 cấp khoáng thạch mây mù quặng!

Ở luyện chế hắc thiết phẩm cấp trang bị khi, nếu hơn nữa một chút mây mù quặng, trang bị phòng ngự là có thể thêm vào gia tăng 20 đến 60 điểm!

Nếu là bình thường dưới tình huống, 20 điểm gia tăng xác thật không nhiều lắm, nhưng nếu là thân mình có thể có thể thêm 360 điểm thuộc tính đâu? Hơn nữa này 20 điểm, đó chính là 380!

Hắc thiết trang bị tối cao mới có thể gia tăng 400 thuộc tính điểm mà thôi! 360 đến 380, kia tuyệt đối là một cái chất đột phá, một cái trung phẩm trang bị cùng cực phẩm trang bị bản chất khác nhau!

Kia ra trang bị tuyệt đối là cực phẩm trung cực phẩm!

Nguyên nhân chính là như thế, mây mù quặng ở thị trường thượng đại được hoan nghênh, này giá cả thậm chí là hoàng kim gấp ba!

Như thế quan trọng địa phương, thanh phong môn tự nhiên sẽ không làm nó làm lỗi, mặt khác mấy cái quặng mỏ, bọn họ đều là an bài một vị chân truyền đệ tử bảo hộ, nhưng nơi này lại phái một vị chân truyền đệ tử cùng với 3 vị nội môn đệ tử bảo hộ!

Không phải bọn họ không muốn nhiều phái chân truyền đệ tử, mà là bọn họ chân truyền đệ tử cũng chỉ có nhiều như vậy!

Bảo hộ mây mù sơn quặng mỏ chân truyền đệ tử tên là vương dương, năm ấy hai mươi lăm, là thanh phong môn đại trưởng lão quan môn đệ tử, về sau nhất định phải kế thừa đại trưởng lão vị trí người!

Ở chưởng môn còn không có xác định chưởng môn đệ tử dưới tình huống, hắn chính là thanh phong môn các đệ tử đầu lĩnh!

Có thể làm đầu lĩnh, trừ bỏ hắn là đại trưởng lão đệ tử ngoại, càng chủ yếu chính là hắn thâm đến đại trưởng lão chân truyền, một tay kim phong kiếm pháp thuần thục vô cùng, ở các đệ tử trung không người có thể ở trong tay hắn quá mười chiêu!

Như vậy thực lực, ở sở hữu nhị lưu cao thủ trung, cũng coi như là đứng đầu!

Không sai, Triệu Phong nhắm chuẩn chính là mây mù sơn quặng mỏ!

Đánh lén loại này đồ vật, nhưng một không nhưng nhị, lần đầu tiên có thể đánh đối phương một cái trở tay không kịp, lần thứ hai nói, rất có thể liền rơi vào đối phương giả thiết bẫy rập.

Bởi vậy này lần đầu tiên tự nhiên muốn chọn nhất có nước luộc quặng mỏ!

Trở lên những cái đó tin tức, đều là Triệu Phong từ Âu Dương thiến thiến kia được đến. Nếu muốn đánh lén, tự nhiên muốn biết bỉ tri kỷ sao.

Mà trừ bỏ hiểu biết quặng mỏ cụ thể tình huống ngoại, Triệu Phong còn thêm vào hỏi thăm một ít NPC thực lực tin tức.

Tỷ như sở hữu NPC thực lực phân chia vì 8 cấp, từ mà đến cao vì: Giống nhau, tam lưu, nhị lưu, nhất lưu, cao nhất, đỉnh, truyền kỳ, cùng với truyền thuyết.

Triệu Phong trong lòng tương đối một chút, phát hiện sáng thế quan võng giới thiệu người chơi cuối cùng có thể có 8 chuyển! 1 chuyển vì 20 cấp, 40 cấp 2 chuyển, 60 cấp 3 chuyển, 80 cấp 4 chuyển, 120 cấp 5 chuyển, 160 cấp 6 chuyển, 200 cấp 7 chuyển, 8 chuyển cũng không có nói minh.

Hiện tại xem ra, hẳn là cùng người chơi này đó là đối ứng.

Vương dương là nhị lưu cao thủ cao nhất cao thủ, vậy tương đương 70 nhiều cấp nhân vật! Khẳng định không phải Triệu Phong có thể đối phó được.

Mà làm Triệu Phong vui sướng chính là, Âu Dương sơn trang bên này, Âu Dương thiến thiến tỏ vẻ chính nàng, Lý hồng minh, cùng với trương cánh, đều là nhị lưu cao thủ!

Hơn nữa Lý hồng minh cùng chính nàng đều so vương dương hiếu thắng một bậc!

Triệu Phong hít hà một hơi, cũng khó trách lúc ấy chính mình cùng Lý hồng minh đối chiến khi, đối phương như thế vân đạm phong khinh! Nguyên lai hoàn toàn không phải một cái cấp bậc!

Trừ bỏ biết NPC nhân vật phân chia, Triệu Phong còn phải biết NPC thực lực đều là có thể tăng lên!

Không phải cùng người chơi như vậy sát quái làm nhiệm vụ, mà là lấy tu luyện công pháp là chủ!

Đương nhiên, quang tu luyện công pháp khẳng định không được, thông qua không ngừng mà chiến đấu tới giải chính mình bổ túc, cũng gia tăng lịch duyệt, kinh nghiệm cùng tầm mắt, đồng dạng đối tu luyện công pháp rất có ích lợi!

Bởi vậy bọn họ đồng dạng yêu cầu chiến đấu!

Này chiến đấu cũng không phải là đồng môn chi gian luận bàn, mà là sinh tử đấu! Cùng kẻ thù chi gian sinh tử đấu!

Đã chết tự nhiên không cần phải nói, nếu còn sống, đã trải qua một phen sinh tử, bất luận là tâm tính vẫn là ngộ tính, đều có thể được đến rất lớn tăng lên!

Nghe thế dạng tăng lên phương thức, Triệu Phong trợn mắt há hốc mồm, này nima chính là hắn trong hiện thực tu luyện phương thức a!

Hắn như thế tuổi trẻ là có thể tới tông sư cảnh giới, hoàn toàn chính là hắn tham gia HD kia mấy năm sinh tử vật lộn kinh nghiệm đổi trở về!

Tình huống này trùng hợp đến làm Triệu Phong đều cảm thấy trứng đau!

Suốt một cái buổi chiều, Triệu Phong đều ở cùng đại gia nói chuyện phiếm, chủ yếu là Âu Dương thiến thiến cùng Lý hồng minh đám người tự cấp Triệu Phong giảng giải các loại “Thường thức”, NPC thường thức!

Làm Triệu Phong tri thức đại trướng đồng thời, cũng làm hắn cùng đại gia khoảng cách nhỏ chút.

Phía trước Triệu Phong cũng liền cùng trương cánh cái này hán tử không có gì ngăn cách mà thôi, hiện tại cùng tất cả mọi người đều là như thế, Âu Dương thiến thiến cũng ở trước mặt hắn buông xuống kiên cường bề ngoài, cùng bình thường nữ tử xảo tiếu xinh đẹp.

Còn đừng nói, Âu Dương thiến thiến thân mình chính là mỹ mạo dị thường, nếu không cũng sẽ không làm tô hiểu đỗng cam nguyện mạo hiểm cùng thanh phong môn đối địch nguy hiểm, cũng muốn gia nhập Âu Dương sơn trang! Có thể thấy được này mị lực có bao nhiêu đại!

Phía trước Âu Dương thiến thiến đều là một bộ hiên ngang tư thế oai hùng, anh khí bức người, hiện tại đột nhiên lộ ra tiểu nữ tử bộ dáng, làm Triệu Phong đều nhịn không được nhìn nhiều vài lần.

“Đúng rồi, sư tỷ, ta nhìn đến cửa hàng bán trang bị, tối cao cũng liền hắc thiết khí mà thôi, chẳng lẽ trang chủ chế tác không ra hoàng kim khí sao?” Triệu Phong đột nhiên hỏi.

“Không phải” Âu Dương thiến thiến không có trả lời, Lý hồng minh lại cười lắc lắc đầu: “Âu Dương sơn trang tinh luyện kỹ thuật ở toàn bộ Hoa Hạ đều là cao nhất tồn tại, sư tôn sao có thể liền điểm ấy tay nghề.”

“Luyện chế hoàng kim trang bị muốn sử dụng 4 cấp khoáng vật, chúng ta sơn trang kia quặng mỏ chủ yếu là 2 cấp tinh quặng sắt, liền 3 cấp khoáng vật đều phi thường rất thưa thớt, không có tài liệu, ngươi làm sư tôn như thế nào luyện chế hoàng kim khí?”

Triệu Phong trong lòng rộng mở thông suốt đồng thời, cũng đối Lý hồng minh có càng tiến thêm một bước nhận tri, nguyên lai hắn thế nhưng là trang chủ thân truyền đệ tử!

Nói cách khác, nếu không phải Âu Dương thiến thiến tồn tại, kia hắn xác định vững chắc chính là chưởng môn đệ tử! Thật là thâm tàng bất lộ a!

Nói chuyện phiếm kéo gần lại đại gia cảm tình, Triệu Phong cũng không có gì nghi hoặc, liền căn cứ Âu Dương thiến thiến cung cấp tình báo, làm một chút chiến thuật an bài, ở xác nhận tất cả mọi người đều rõ ràng sau, đại gia liền từng người nghỉ ngơi, chờ đợi tốt nhất đánh lén đã đến giờ tới!

Tốt nhất đánh lén thời gian là khi nào?

Này còn muốn hỏi? Đương nhiên là đêm khuya hai ba điểm a!

Hiện tại khoảng cách thời gian này còn có ban ngày thời gian, Triệu Phong cũng không chuẩn bị nhàn rỗi, thẳng đến phía trước ác hùng sơn mà đi.

Ác hùng trong núi trừ bỏ gấu chó ở ngoài, ở mặt khác một bên, còn có càng thêm cường hãn gấu chó! Này cũng vừa mới từ Lý hồng minh kia biết được.

Chạy vội tới ác hùng sơn, Triệu Phong cũng không có lập tức qua đi, mà là lựa chọn một cái an toàn vị trí hạ tuyến.

Hiện tại đã là buổi chiều 1 điểm, cơm trưa còn không có ăn đâu!

Triệu Phong bụng kỳ thật cũng không đói, nhưng một ngày tam cơm muốn dưỡng thành đúng giờ ăn thói quen, nếu không sẽ làm cho hệ thống tuần hoàn ra vấn đề. Không thấy được không ít minh tinh tuổi xuân chết sớm sao?

Những người đó trung, không ít chính là bởi vì công tác bận rộn, ăn cơm, nghỉ ngơi đều không quy luật, làm cho thân thể kháng nghị, cuối cùng một phát không thể thu!

Cho nên, trừ phi tình huống đặc thù, có thể bình thường dùng cơm, Triệu Phong cũng đúng giờ đi ra ngoài.

Hôm nay cũng không vội, Triệu Phong cũng trực tiếp làm lơ phòng khách bên trong kia một đống tốc thực, đến bên ngoài nhà hàng nhỏ sao cái ăn sáng.

Ăn uống no đủ, Triệu Phong lại lần nữa online, trực tiếp lược qua hôi hùng khu, đi vào sơn một khác mặt, ở nơi đó, Triệu Phong thấy được cao tới 2 mễ gấu chó!

Gấu chó:

Cấp bậc: 45 cấp

Sinh mệnh: 6000

Phòng ngự: 3500

Lực công kích: 5000

Kỹ năng:

Xé rách hùng trảo: Thật lớn hùng chưởng cùng đánh, thương tổn gấp bội, trực tiếp đem địch nhân xé nát.

Hùng rống: Dẫn phát trong lòng tức giận, cấp địch nhân tạo choáng váng hiệu quả, liên tục 2 giây

Làm lạnh thời gian: 10 phút

Cùng Triệu Phong trong tưởng tượng giống nhau, này gấu chó không chỉ có lực công kích cao đến dọa người, còn có viễn trình công kích kỹ năng!

Triệu Phong giờ phút này thực may mắn chính mình tới phía trước cố ý hỏi Lý hồng minh, nếu không lấy chính mình trước mắt tình huống, không nói choáng váng 2 giây, chỉ cần 1 giây, gấu chó trực tiếp một cái xé rách hùng trảo, liền cũng đủ chính mình bị mất mạng!

Ngay sau đó, Triệu Phong trong tay nhiều một viên long nhãn lớn nhỏ màu xanh biếc đan dược. Đây là Lý hồng minh ở biết chính mình muốn tới đánh chết gấu chó sau, cố ý cho hắn.

Thanh thần đan: (2 cấp trung phẩm )

Đặc điểm: Có thể miễn dịch bộ phận tinh thần công kích cùng với sóng âm công kích

Liên tục thời gian: 30 phút

Đan dược không có cụ thể thuyết minh có thể miễn dịch bao lớn tinh thần công kích, nhưng Lý hồng minh nếu đem nó cho chính mình, Triệu Phong tin tưởng hẳn là có hiệu quả.

Không có gì do dự, Triệu Phong cầm lấy thanh phong côn liền hướng một con đơn độc gấu chó đi qua.

Khoảng cách đối phương còn có 10 mễ, gấu chó liền đối với Triệu Phong lộ ra sắc bén hàm răng, ngay sau đó, một tiếng đinh tai nhức óc rống giận mang theo dày đặc tanh hôi vị từ nó miệng trung phun tới.

Triệu Phong cảm giác chính mình đầu óc có chút say xe, nhưng ngay sau đó, một loại mát lạnh cảm giác từ trong cơ thể sinh ra, xông thẳng tâm trí, tiếp theo nháy mắt, Triệu Phong đại não đã khôi phục bình thường!

Quả nhiên hữu hiệu! Triệu Phong nhìn cấp hướng mà đến gấu chó, trong lòng có chút kinh hỉ.

Triệu Phong không có trốn, mà là tiếp tục vẫn không nhúc nhích, liền phảng phất đã lâm vào choáng váng trạng thái.

Gấu chó rõ ràng đối chính mình rống giận kỹ năng tràn ngập tin tưởng, thật lớn hùng khẩu còn bắt đầu chảy nước miếng, phảng phất thực mau là có thể bữa ăn ngon một đốn.

Liền ở gấu chó khoảng cách Triệu Phong 2 mễ nhiều thời điểm, liền ở gấu chó giơ lên cao hai chỉ hùng trảo, chuẩn bị sử dụng xé rách kỹ năng khi, Triệu Phong đột nhiên động!

Thanh phong côn mang theo mạnh mẽ vô cùng kình phong bỗng nhiên tạp hướng gấu chó đỉnh đầu!

Gấu chó di động tốc độ không chậm, nhưng không đại biểu nó phản ứng tốc độ cũng mau! Ở đột nhiên tập kích dưới tình huống, thanh phong côn xuất động sau, gấu chó căn bản phản ứng không kịp!

“Oanh” một tiếng thừa trọng trầm đục, thanh phong côn nặng nề mà nện ở gấu chó đỉnh đầu phía trên.

-3000 con số từ nó trên đầu xông ra.

Nếu không phải gấu chó lực phòng ngự cao tới 3500, này một côn là có thể trực tiếp bị mất mạng! Liền tính như thế, gấu chó sinh mệnh điều cũng trực tiếp giảm bớt một nửa!

Triệu Phong công kích kết thúc sao?

Sao có thể! Con bướm bước ở dưới chân triển khai, Triệu Phong thân thể vẽ ra một cái đại đại nửa vòng tròn đường cong, đột nhiên từ gấu chó phía trước biến mất, đi vào nó phía sau!

Tại đây đồng thời, thanh phong côn lại lần nữa ngang nhiên nện xuống!

Phanh ~

Lại là một tiếng vang lớn, lại là một cái -3000 con số từ gấu chó trên đầu phiêu ra, ngay sau đó, gấu chó thật lớn thân thể ầm ầm ngã xuống đất!

Ở gấu chó thân thể bên cạnh, cũng nhiều mấy cái đồng vàng cùng với một kiện trang bị.

3 giây, gần 3 giây thời gian, Triệu Phong liền ngang nhiên diệt sát một con gấu chó!

Là gấu chó quá yếu, sai rồi, là Triệu Phong quá cường! Đổi thành những người khác, cho dù là 30 cấp, đều không nhất định có Triệu Phong như vậy cao nhanh nhẹn! Liền tính nhanh nhẹn giống nhau, cũng không nhất định có thể cùng Triệu Phong giống nhau, có thể ở gập ghềnh bất bình sườn núi sơn hoàn mỹ dùng ra con bướm bước!

Tốc độ hơi chút chậm một chút, gấu chó một cái xoay người, kết cục liền hoàn toàn trái lại!

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, ngươi nếu có thể đỉnh quá gấu chó mạnh nhất đệ nhất ba công kích — hùng rống!

Hệ thống tiệm thuốc trước mắt liền hồng lam hai loại dược vật bán, căn bản không có loại này đồ vật!

Này hết thảy thêm lên, mới có như thế chấn động một màn! Toàn bộ Hoa Hạ khu, có Triệu Phong như vậy thực lực, không nhất định có thể đạt được thanh thần đan!

“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi thành công đánh chết 45 cấp gấu chó, đạt được kinh nghiệm 1W”

Quả nhiên, vượt cấp sát quái chính là không giống nhau, một con thế nhưng cao tới 1 vạn!

Hiện tại hắn khoảng cách 24 cấp chỉ có 30 nhiều vạn mà thôi, hôm nay xác định vững chắc là có thể thăng một bậc, nếu chính mình mau một chút, nói không chừng có thể thăng 2 cấp!

Triệu Phong nội tâm vui sướng, đem kia mấy cái đồng vàng cùng với kia kiện trang bị thu lên.

Trang bị là một phen tiểu xảo chủy thủ.

Gấu chó chủy thủ: ( đồng thau khí )

Đặc điểm: Gia tăng công kích 120

Sử dụng yêu cầu: 30 cấp

Nhìn đến này một chủy thủ, Triệu Phong trên mặt tràn ngập kinh hỉ, gấu chó chủy thủ ở đồng thau trang bị trung xem như giống nhau, nhưng ở chủy thủ trung, cũng đã là một cái tiểu cực phẩm!

Chủy thủ quá ngắn, có thể gia tăng lực công kích so ra kém trường kiếm chờ cũng là thực bình thường.

Triệu Phong có thợ săn phó chức, trong đó đâm mạnh công năng, dùng để ám sát phi thường không tồi, nhưng này đâm mạnh cũng yêu cầu chủy thủ tới hoàn thành, Triệu Phong nguyên bản còn tưởng chờ chính mình đem côn pháp tu luyện hoàn thành sau, đi mua đem chủy thủ luyện tập cái kia kỹ năng, hiện tại tỉnh

Đọc Truyện Sói Săn Mồi

Tối hôm đó, Sài Gòn đón chào cơn mưa phùn nho nhỏ, cộng thêm không khí lạnh nên cái vẻ tấp nập hàng đêm trên những con phố chẳng còn, thay vao đó là vài ba cặp tình nhân chở nhau đi nhanh trong đêm rồi chui tọt vào một cái hotel 1 giờ 50, hai giờ 70 gì đó… Thần giờ đây đang núp trên bậc thềm của một hiệu thuốc tránh mưa, mắt nhìn về phía một xe bánh bao thơm lừng ở gần đó mà chảy nước miếng, cậu đói đến run cả tay chân.

Một lúc sau, lấy hết can đảm và vì quá đói, Thần bước về phía xe bánh bao.

“Dì… dì ơi… ” Thần run rẩy gọi.

“A… sao con… ăn mấy cái… loại nào” bà bán bánh nở nụ cười thân thiện nhìn cậu, con cái nhà ai mà kêu đi mua mà không cho nó mang cái dù hay cái áo mưa.

“Dì… con đói quá… cho… cho… cho con” Thần run rẩy nhìn vào những chiếc bánh thơm phứt trong nồi xin, vẻ mặt bà bán bánh chuyển từ nụ cười sang nhíu mày rồi nhìn thấy cậu đang ngửa tay nên hai mắt trừng to.

“Cút… cút ngay… tối giờ chưa bán được cái nào đây này… xin… mẹ mày chứ xin… tin tao cho mày què luôn không… cút mau” mụ hét lên làm Thần hoảng sợ, chỉ là xin thôi mà, cậu chạy nhanh như bị ma đuổi khi thấy mụ rút cây gậy sắt ra…

“Bốp” Thần đâm sầm vào một gã CA đang đi tuần phía trước.

“Này… cháu cẩn thận chứ… đi đâu giữa trời mưa mà không mang dù?” gã nghi vấn đặt câu hỏi với cậu bé vừa chạy nhanh giữa trời mưa.

Này… cháu cẩn thận chứ… đi đâu giữa trời mưa mà không mang dù?” gã nghi vấn đặt câu hỏi với cậu bé vừa chạy nhanh giữa trời mưa.

“Này… không nghe chú hỏi sao?” thấy Thần im lặng, gã nắm lấy tay cậu.

Thần hoảng hốt, cậu sợ sẽ bị bắt về cái căn biệt thự kinh khủng đó.

“Làm sao đây? Chạy… chạy thôi” Thần dằng ra thoát khỏi tay gã CA rồi chạy nhanh, cậu cắm đầu chạy mặc kệ đằng sau có là gì đi nữa, cậu chạy, chạy mãi… đến lúc cậu chạy xuống một hầm cầu lúc nào không hay, quá kiệt sức và đói, cậu ngồi xuống một gò đất thở dốc.

Hơn 12h, Thần nằm co ro lạnh run ở dưới gò đất, cậu không còn sức để đi nữa rồi, đói và khát làm cho cậu xay xẩm cả mặt mày, đột nhiên Thần nghe được tiếng xe máy từ xa đang chạy tới, ‘phải làm gì đây, la lên cho họ cứu rồi sau đó sẽ phải về cái biệt thự kia và mẹ chắc chắn sẽ bị mắng mỏ hay là im lặng’, Thần suy nghĩ nhưng chả biết làm sao.

“Kịch” Tiếng gạt chân chống làm cậu chú ý, qua ánh đèn bên trên hắt xuống thì là một đôi nam nữ.

Thần tròn mắt nhìn gã đàn ông bước xuống xe, gã nhanh chóng cởi nịt rồi tụt quần dài xuống, chẳng lẽ đi đái cũng phải cởi cả quân ra như thế.

Đến lúc cô gái ngồi đắng sau chống hai tay vào xe rồi hểnh mông cao lên đợi gã đàn ông tiến lên thò tay vào váy cô gái làm gì đó làm Thần trợn mắt, họ đang làm gì vậy.

Ư… ư… a” Tiếng rên rỉ của cô gái làm cho Thần há hốc mồm, chẳng lẽ gã đàn ông đánh cô, nhưng cậu có thấy hắn làm gì đâu, hai tay chỉ nắm lấy hông cô rồi hai người nhịp bên dưới như một điệu nhảy nào đó.

“Chít… chít… Aaaaaaaaa” Một con chuột cống từ đâu chạy qua làm Thần giật mình hét lên.

“Ai… thằng chó nào dám rình tao chơi gái?” Gã đàn ông giật mình nhìn về phía Thần quát lên. Đậu xanh tốn vài trăm quất em này cho đỡ vã mà không ngờ cũng bị rình xem.

Thần kinh hãi nhìn gã, mỉnh sẽ bị đánh như người phụ nữ kia sao.

“Em… em… ” Thần không biết trả lời ra sao.

“Đi bụi à… nhìn mày anh thấy mặt trắng, tay chân mềm yếu thế này thì chắc con nhà khá giả cơ mà… ông già không cho mày yêu bé nào à… nhà ở đâu” Gã trêu chọc.

“Em… không… em đói… anh… anh đừng đưa em về… em về mẹ bị mắng nữa mất… huhu” Cậu khóc lên làm gã đàn ông sững sờ, cậu về thì mẹ mừng chứ sao lại bị mắng.

“Đi… một tháng rồi chưa được địt đến lúc đang địt thì lại gặp mày… coi như duyên số… anh giúp mày lần này… ” Gã đàn ông dìu Thần ra xe rồi chở cậu đi, cuộc đời Thần sang trang mới nhờ cuộc gặp gõ định mệnh đó.

“Không… đừng mắng mẹ nữa… không… ” Thần giật mình tỉnh giấc trong cơn ác mộng, trong mơ cậu thấy mẹ bị ‘bà ngoại’ chửi rủa thậm tệ vì để cậu trốn đi…

‘Ô, đây là đâu’… Thần nhìn xung quanh căn phòng xa lạ mà cậu chưa bao giờ thấy, căn phòng nhỏ xí chỉ để được một cái nệm cậu đang nằm và áo quần ngổn ngang khắp nơi, mùi mồ hôi và ẩm mốc trong phòng làm cậu khó chịu.

Thần nhớ lại lúc được gã đàn ông kia bế lên xe thì cậu đã ngất đi, lắng nghe động tĩnh, hình như bên ngoài hình như có tiếng gã.

“Alo… được rồi… tí nữa anh sẽ có hàng… yên tâm… hàng ngon mà”

“Cộp… Hey nhóc… sao rồi? Khỏe chưa?” Gã đàn ông mở cửa bước vào làm Thần giật mình, bây giờ cậu mới nhìn rõ gã, gã cao tầm 1m75, da ngăm đen, tóc đuôi ngựa lãng tử và lông mày rậm trông ‘chất’ như mấy ca sĩ hát rock trên tivi.

“Em… em đang ở đâu?” Thần rụt rè nói.

“Tất nhiên là nhà anh rồi… là đàn ông con trai mà sao như con gái thế… mạnh mẽ lên… anh tên là Thiên, bọn nó thường gọi anh là Thiên điên… haha”

“Vâng… anh Thiên… cảm ơn anh” Thần rất lễ phép với Thiên, nếu đêm qua không có hắn thì cậu không biết sao nữa, xem ra hắn là người tốt.

“Hắc hắc… cảm ơn thì không phải nói miệng là xong… có muốn về nhà không?” Thiên nhìn vào ánh mắt đượm buồn của Thần hỏi, thường ở độ tuổi này thì mấy thằng nhóc này thường phải có ánh mắt ranh mãnh sao lại có ánh mắt như một ông già đã trải qua đắng cay ngọt bùi như vậy được.

“Em… em không… anh có việc gì thì cứ cho em làm… xin anh đấy” Hai từ ‘về nhà’ làm Thần giật bắn người, cậu nhào tới ôm lấy chân Thiên, giờ đây một người xa lạ lại được cậu xem như ông bụt trong những câu chuyện với hy vọng có thể cứu cậu.

“Từ từ… này nhóc… kể anh nghe xem… được không?” Thiên từ tốn xoa đầu Thần an ủi, có lẽ cậu đã chịu nhiều uất ức lắm, nếu một cậu bé ham chơi mà bỏ nhà đi thì ánh mắt không thể hốt hoảng và sợ hãi như vậy được.

“Anh… anh sẽ không đưa em về nhà chứ” Thần ngây thơ nhìn Thiên, chỉ cần không về chỗ đó thì bảo gì cậu cũng làm.

“Em nên nói cho anh biết vì sao như vậy đã”

Thần kể lại căn biệt thự và những con người độc ác bên trong, đến bây giờ cậu vẫn chưa hiểu vì sao mình và mẹ bị đối xử như vậy nữa, tại sao cũng là con của mẹ mà Lợi và cậu lại được đối xử khác biệt như vậy, một cậu bé 13 tuổi thì sao hiểu được sự bất công của cuộc đời.

Thiên lắng nghe câu chuyện, gã sao không hiểu được chuyện gì chứ, một gia đình giàu có như vậy tất nhiên sẽ thù ghét một đứa bé không có dòng máu của họ trong người, đứa bé ấy lớn lên biết đâu lại tranh dành tài sản với họ thì sao, ở đó làm gì có tình yêu thương mà chỉ là những toan tính làm sao được nhiều tài sản nhất mà thôi.

“Được rồi… em không muốn về thì anh cũng không ép… từ giờ em sẽ là em của anh… anh cũng có một đứa em ruột chết sớm… nếu nó còn sống cũng bằng tuổi em bây giờ” Thiên thở dài, gã nhớ lại đứa em bệnh tật mà mất sớm của mình, cũng vì thế mà mẹ đau buồn quá nên không lâu sau cũng bỏ lại gã mà đi.

Thần nghe Thiên nói nên thầm thở phào, không về là tốt rồi, nhìn căn nhà bừa bộn, cậu lại nhớ đến mẹ, từ nay cậu không còn được nhìn mẹ, được mẹ xoa đầu và thơm lên má nữa, Thần rươm rướm nước mắt.

“Không… không… em không về… em phải kiếm thật nhiều tiền rồi cứu mẹ ra” Thần gạt đi nước mắt quả quyết nói trong ánh mắt kiên định làm Thiên thoáng sửng sốt.

Thấy Thiên cứ đi qua đi lại, Thần tò mò không biết gã đang làm gì.

“Haizzz… chả có cách nào… này Thần… anh định cho em đến trường học xong phổ thông trước … em có muốn đến trường không?” Thiên hỏi Thần, nếu cậu muốn thì hắn chẳng có cách nào khác ngoài đi làm giấy tờ giả để cậu đi học một trường cùi cùi nào đó.

“Không… anh cho em đi làm với… đợi em học xong thì chắc mẹ em đã già rồi… xin anh đấy… anh Thiên” Thần cầm lấy tay Thiên năn nỉ làm gã lại tiếp tục đắn đo suy nghĩ.

“Được… kiếm tiền chứ gì… thế thì mày theo anh… đâu cần phải đi học cũng nhiều tiền như anh” Thiên cười nói với Thần. Gã không ngờ quyết định ngày hôm đó của mình lại thay đổi vận mệnh của cả một gia tộc giàu có.

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Death March Kara Hajimaru Isekai Kyusoukyoku trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!