Xu Hướng 12/2023 # Đọc Chương 71: Chó Đen Và Chó Trắng # Top 18 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Đọc Chương 71: Chó Đen Và Chó Trắng được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

(Chó đen và chó trắng: Lấy từ câu “Chó đen ăn vụng, chó trắng chịu tội” Ý chỉ người này mắc lỗi nhưng kẻ khác lại phải chịu tội thay) Hướng Nam đột nhiên chủ động làm Cao Hạo ngây người. Hướng Nam rất vụng về cắn cắn môi hắn, thấy hắn không thả nước ra, quỳ gối lên dùng tay tách miệng hắn ta. Hành động này của Hướng Nam làm Cao Hạo bật cười. Cao Hạo để tay Hướng Nam vòng lên cổ mình. Hắn đưa mặt lại để Hướng Nam hôn mình, sau đó vươn tay ôm lấy eo y, đỡ lấy chân y, người dần dần nghiêng về sau, để Hướng Nam nằm lên trên người hắn. Trọng tâm đột nhiên đổ về trước, Hướng Nam theo bản năng điều chỉnh vị trí một chút. Lúc hai môi Hướng Nam rời khỏi môi Cao Hạo, cả người đã ngồi khóa trên người hắn. “Hôn môi không phải như vậy.” Cao Hạo vừa rồi bị nhay cắn loạn một trận liền giữ lấy cằm Hướng Nam. Yêu thích cánh môi mềm mại của y, đầu lưỡi linh hoạt của hắn cạy mở miệng Hướng Nam, dây dưa một lúc, mút kéo đầu lưỡi Hướng Nam đi ra. Đầu lưỡi bị cắn nhẹ, Hướng Nam mặt đỏ ửng rất trẻ con mà nhíu mày. Y muốn đẩy Cao Hạo ra, nhưng Cao Hạo lại không cho y cơ hội. Cao Hạo giống như hôn đến nghiện. Hướng Nam càng trốn hắn càng đuổi theo, nước bọt không kịp nuốt xuống men theo khóe môi y mà chảy xuống. Ngực Hướng Nam vì không đủ dưỡng khí mà nhấp nhô dữ dội. Cơ thể bị một nụ hôn đầy ý *** khiêu khích, người càng ngày càng nóng. Y cảm thấy rất khó chịu, không chịu được muốn giẫy dụa trốn ra. Cao Hạo nắm được ý đồ của y, ôm chặt y quay người, đè Hướng Nam định chạy trốn xuống giường. Quần áo của Hướng Nam bị cời ra. Môi Cao Hạo đặt lên xương quai xanh của y. Phần nhô lên trước ngực cũng bị nhẹ nhàng xoa nắn. Hướng Nam ánh mắt say lờ đờ nửa nhắm không nhịn được nâng eo lên, ngửa đầu. Y khẽ rên rỉ, khoái cảm của người say ngấm vào xương tủy, làn da bánh mật bị phơi bày của Hướng Nam dần dần lộ ra màu ***. Thấy Hướng Nam như vậy, người Cao Hạo cũng nóng lên. Hắn cắn lấy đầu ngực của Hướng Nam. Thấy Hướng Nam vì sự khai phá của hắn mà run rẩy rên rỉ, khóe miệng Cao Hạo nhếch cao. Hắn nâng người cởi sạch tất cả những mảnh quần áo trên người Hướng Nam.

Hôn đến vị trí tim Hướng Nam, môi lưỡi linh hoạt giống như cố ý chọc người, thuận theo cơ thể Hướng Nam, dần dần, từng chút từng chút một, men theo đừng nét cơ thể mà đi tới bụng dưới của Hướng Nam. Cao Hạo thấy nơi yếu ớt của y đã chảy ra chất dịch, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy. Sự động chạm trong nháy mắt này làm Hướng Nam run lên. Hắn tách hai chân y ra thật rộng, liếm láp nơi yếu ớt của Hướng Nan, ngậm thứ ấy vào trong miệng. “A…” Nơi yếu ớt kia được bao trong nhiệt độ nóng cháy người, khoái cảm lập tức chuyển thẳng theo cột sống lên đại não, eo Hướng Nam lập tức cong lên. Hơi thở Hướng Nam đã hoàn toàn rối loạn. Y bất lực ngửa đầu, dồn dập thở. Y muốn thoát khỏi thứ khoải cảm khiến người phát điên này, nhưng chân vẫn còn chưa khép lại được đã bị Cao Hạo lấy tay tách ra. Trước lúc Hướng Nam bắn ra, Cao Hạo lập tức rút miệng lại. Thưởng thức cơ thể quyến rũ màu mật ong của Hướng Nam dưới sự dạy dỗ của hắn mà vì hắn hiện nét diễm lệ, trong lòng Cao Hạo vui vẻ vô cùng. Hắn đem chất dịch Hướng Nam bắn ra bôi lên hậu huyệt của y. Hắn liếm từng giọt mồ hôi trên người Hướng Nam, nhấc chân y lên, bắt đầu đẩy thứ nóng hừng hực của mình vào trong người Hướng Nam. Thân dưới dần dần bị kéo căng, cảm giác khó chịu vô cùng làm Hướng Nam nhăn mặt. Hướng Nam theo bản năng chịu đưng, một tay nắm chặt lớp ga giường dưới thân, tay còn lại bị Cao Hạo nắm lấy, mười ngón đan nhau. Cao Hạo dịu dàng hỏi y: “Có đau không?” Hướng Nam không nói lời nào, hai mắt bất lực đầy hơi sương. Cao Hạo nghiêng đầu hôn lấy y. Thứ dục vọng của hắn chôn trong người Hướng Nam bắt đầu chầm chậm di chuyển. Từ từ, động tác của Cao Hạo càng ngày càng nhanh, hơi thở của Hướng Nam càng ngày càng nặng. Hướng Nam cảm thấy thật khó chịu. Y muốn đẩy Cao Hạo ra. Bàn tay đang nắm chặt ga giường đỡ trước ngực Cao Hạo, tay còn lại của Hướng Nam bị hắn đè chặt dưới giường không cách nào rút ra được.

Đột nhiên, cả người Hướng Nam rung mạnh một cái. Cao Hạo cảm nhận được sự biến đổi trên cơ thể Hướng Nam. Hắn nắm lấy nơi yếu ớt lại ngóc đầu lên một lần nữa của y. Mồ hôi rơi xuống thiêu cháy làn da Hướng Nam, hắn ở bên tai y nhẹ nhàng an ủi, thứ lửa nóng trong người y vừa dừng lại lại một lần nữa di chuyển. Điểm mẫn cảm bên trong không ngừng bị công kích, phần đầu nơi yếu ớt không ngừng bị da thịt cọ sát, thân dưới bị giáp công từ hai phía, Hướng Nam bị đẩy đến đỉnh dục vọng, chịu không nổi mà lắc đầu, bàn tay đỡ trước ngực Cao Hạo nắm chặt lấy áo hắn. Sau khi Hướng Nam bắn ra lần thứ hai liền lịm đi. Lúc Hướng Nam tỉnh lại đã là trưa hôm sau. Y ngủ đến mê man, hoàn toàn không nhớ chuyện xảy ra lúc trước với Cao Hạo. Y ngồi dậy, liền phát hiện trong người dính dính. Nhìn một đống khăn giấy đã dùng qua ở trên giường, Hướng Nam đờ người, mặt lập tức đỏ bừng. Tối qua là ai? Hướng Nam nghe thấy tiếng động khe khẽ phía bên ngoài, bộ dạng chật vật quấy chăn quanh người định đi ra nhìn xem người làm việc *** loạn với mình hôm qua là ai. Thế nhưng trong giây phút sờ đến tay nắm cửa, Hướng Nam đột nhiên lùi lại. Hướng Nam nghe ra. Bên ngoài không chỉ có một người. Làm sao bây giờ? Đi ra ngoài, Hướng Nam sợ Cao Hạo còn chưa đi. Cúi đầu xuống nhìn bộ dạng của mình, y sợ Cao Hao thấy y như vậy, sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của hắn đối với y. Hướng Nam còn đang suy nghĩ thì đột nhiên cửa bị ai đó mở ra. Ngẩng mạnh đầu lên, ánh mắt hai người đang đứng đó gặp nhau, đều ngớ người. Rất nhanh, nhìn thấy dấu vết loang lổ trên người Hướng Nam, ánh mắt Thiếu Kiệt liền thay đổi.

Cửa đóng “RẦM” một cái thực lớn. Hướng Nam bị dọa sợ, bất an mà vội mở cửa đi ra. Vừa ra khỏi phòng, Hướng Nam liền nghe thấy Thiếu Kiệt lớn tiếng chửi bới ở trong phòng khách. Hướng Nam nghe vậy, sắc mặt dần trở nên trắng bệch. Nên đi vào hay đi ra đây, Hướng Nam nhất thời không nghĩ được. Y nắm chặt lấy chăn. Lúc đang còn do dự, Thiếu Kiệt từ ngoài đi lại hai bước định chỉ về phía cửa, thấy Hướng Nam đứng đó nhíu mày, trực tiếp đi tới kéo Hướng Nam vào trong phòng khác. Đám sói con uống cả một đêm, còn chưa tỉnh lại hoàn toàn từ cơn say, hoàn toàn không rõ Thiếu Kiệt đang nói gì mà nhìn nhau thấy Hướng Nam nhếch nhác bị Thiếu Kiệt kéo ra, đầu tiên ngây người, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi. “Tối qua ai chạm vào anh vậy?” Tia bất an di chuyển trong hai mắt Hướng Nam, y ngẩng đầu bắt gặp nét lạnh lùng hiếm có trong mắt Mạc Dương, nhìn về phía đám sói con, lắc đầu. Tối qua rốt cuộc là ai? Cao Hạo lúc này đã không còn ở phòng ký túc của Hướng Nam. Cho dù Cao Hạo có ở đây hay không, trong cảm nhận của Hướng Nam, liên can đến chuyện này, Cao Hạo từ trước đến này luôn thân thiện với y tuyệt đối có thể loại trừ. Vậy kẻ đó rốt cuộc là ai….. Hướng Nam nhíu chặt mày, không ngờ hành động nho nhỏ này của y làm đám sói con ngờ vực lẫn nhau. Đám sói con bắt đầu nghi ngờ, tối qua có người giả say, coi những người khác là kẻ ngốc. Rốt cục là ai? Đối diện thêm một lần nữa với lời ép hỏi, Hướng Nam lắc đầu: “Tôi không biết…” Lời Hướng Nam còn chưa dứt đã có người không tin tưởng mà hừ lạnh. Hướng Nam biết, bọn họ cho rằng y đang bao che. Bản thân bị kẻ khác nhân lúc say rượu chiếm mất tiện nghi, tỉnh lại không ai chịu nhận, còn bị mấy thằng nhãi thối tha này lôi ra lạnh lùng chất vấn. Thái độ của đám sói con giống như một mũi tên, đâm vào nơi yếu ớt nhất trong lòng Hướng Nam. Hướng Nam đi mở cửa phòng ra. Y chỉ tay ra ngoài: “Mấy cậu cút cho tôi…” Hướng Nam trong lòng khó chịu cùng tức giận đập tay lên cửa, gào lên với đám sói con: “CÚT CHO TÔI -“

Đọc * Chương 1 *

“Người chú ở quê nói đây là thằng bé nhà họ Trì, ngày nào cũng cởi trần cởi truồng, người cha nát rượu không còn được minh mẫn, uống nhiều lại đánh con.”

Lạnh quá. Đào Hoài Nam nằm nghiêng, người co rúm ró ở hàng ghế sau, cậu đắp chiếc áo khoác của anh, bên ngoài ồn ã, cậu nghe thấy tiếng anh trai mình nói chuyện với người khác. Cửa sổ chiếc xe van không đóng chặt, gió lùa bốn phía, Đào Hoài Nam kéo chiếc áo khoác, rúc nửa gương mặt vào. Áo anh trai ám mùi khói, còn có mùi tro giấy. Mấy hôm nay họ đốt rất nhiều giấy, trên người anh trai luôn thoang thoảng mùi khói nồng này, người Đào Hoài Nam cũng ám mùi khói. Cửa xe bị kéo ra, Đào Hoài Nam mở to mắt nhìn, cho dù cậu không nhìn thấy gì cả. Mở mắt chỉ để biểu thị mình đã tỉnh giấc rồi. ―― Cậu là một cậu bé mù. “Dậy rồi à?” Ấy là giọng của anh trai. Đào Hoài Nam cảm thấy vững dạ, cậu ngồi dậy, duỗi tay ra đưa chiếc áo đắp trên người cho anh. Anh cậu bảo: “Em đắp đi.” Đào Hoài Nam vẫn duỗi cánh tay: “Anh mặc đi.” Đào Hiểu Đông chỉ mặc mỗi chiếc áo len, người anh lạnh lẽo, anh không ngồi bên cạnh, nhận lấy áo từ trong tay cậu rồi tiện tay khoác lên người: “Có đói không?” Đào Hoài Nam nói, “Em không đói.” Đào Hiểu Đông đợi người mình ấm lên rồi mới ngồi xuống, xoa đầu cậu. Đào Hoài Nam nghe thấy anh bảo: “Dậy rồi thì xuống đi, lát nữa lại cúi lạy ba mẹ.” Đào Hoài Nam gật đầu, đáp “Vâng”. Hai hôm nay Đào Hoài Nam được anh trai nắm tay, không biết đã dập đầu lạy bao nhiêu lần rồi. Cậu không nhìn thấy gì cả, chỉ biết xung quanh lúc nào cũng có rất nhiều người, những người này cứ thở dài cảm thán mãi không thôi. Tai Đào Hoài Nam rất thính, mấy người đứng cách đó không xa nói số cậu khổ, nói sau này hai anh em cũng không dễ dàng gì, nói đứa mù như cậu sẽ làm liên lụy tới anh trai cả đời, Đào Hoài Nam nghe thấy hết. Cậu nắm chặt tay anh trai, bàn tay anh lúc nào cũng ấm áp. Hôm trước họ quay trở về nơi này, quay về chôn tro cốt ba mẹ. Ba mẹ Đào Hoài Nam đã đi từ nửa năm trước rồi, giờ cậu chỉ còn anh trai. Anh lớn hơn cậu nhiều lắm, anh thương cậu nhiều lắm.

Theo tập tục ở quê, chuyện ma chay vừa dài lại vừa rườm rà, bọn họ phải ở quê thêm một tuần nữa. Đào Hoài Nam chưa từng về đây, cậu không sinh ra ở nơi này, cũng chưa từng sống ở đây. Nơi này với cậu mà nói quá xa lạ, cậu chẳng quen một ai ở cái xứ này. Nơi này rất lạnh, Đào Hoài Nam đội chiếc mũ len, vị trí trước mặt có khuy bấm, chỉ cần cài lên là sẽ che kín cả gương mặt, chỉ chừa lại đôi mắt. Mặc dù mặc kín như vậy, nhưng Đào Hoài Nam vẫn cóng đến độ đau mũi, phần sống mũi giữa hai mắt bị gió thổi rát buốt. Mùa đông giá rét, mọi người đứng ở bên ngoài nói chuyện đều cứng đờ người giữa làn gió buốt, bờ môi và lưỡi dường như cũng không thể cử động linh hoạt như bình thường. Giọng Đào Hoài Nam khàn khàn, cứ thi thoảng lại ho sù sụ, mới về ngày đầu cậu đã bị cảm rồi, uống thuốc mấy buổi mà vẫn chưa khỏi. Đào Hiểu Đông bận rộn lo toan nhiều chuyện, không thể lúc nào cũng để mắt tới cậu được. Chính lúc này Đào Hoài Nam gặp được cậu trai ấy, trước linh cữu cha mẹ, vào một ngày mùa đông lạnh thấu da thấu thịt. Lúc đó cậu đang đứng bên ngoài cầm cốc sữa lên uống, khuy bấm trên mũ cởi ra, miếng vải che trước mặt rủ xuống dưới cằm, hơi nóng nghi ngút của cốc sữa phả lên gương mặt. Sau lưng cậu vẫn là nhà bạt đám ma ồn ã, cốc sữa nóng khiến đôi tay Đào Hoài Nam không còn lạnh buốt nữa, lòng bàn tay ấm áp, khiến cậu không nỡ uống. ―― Lúc cốc sữa trong tay bị người ta giật lấy Đào Hoài Nam bị dọa hết hồn, cậu kinh ngạc co rúm người lại. Cậu không nhìn thấy gì cả, ở nơi xa lạ xảy ra sự cố như vậy khiến cậu vô cùng sợ hãi. Sữa đổ một ít lên mũ và vạt áo, Đào Hoài Nam hoang mang vội vã cất tiếng gọi “Anh ơi”. Đó là một cậu bé trần truồng, thấp hơn Đào Hoài Nam một chút, gầy đến mức như chỉ có da bọc xương, xương sườn lồi ra, trên người loang lổ những vết tím xanh, gương mặt sưng đỏ không được khỏe mạnh. Hai tay cậu ta cầm lấy chiếc cốc của Đào Hoài Nam, tu ừng ực từng ngụm sữa bò, bàn tay nứt nẻ, lại còn rất bẩn. Người chú ở quê quát to một tiếng, Đào Hoài Nam lại run người lên vì tiếng quát bất chợt này. Đào Hiểu Đông chạy tới ôm lấy cậu, Đào Hoài Nam lập tức dựa sát vào người anh trai. Người chú ở quê nói đây là thằng bé nhà họ Trì, ngày nào cũng cởi trần cởi truồng, người cha nát rượu không còn được minh mẫn, uống nhiều lại đánh con. “Nhà họ Trì?” Đào Hiểu Đông hỏi, “Trì Chí Đức?” “Đúng vậy, cháu còn nhớ à?” Đào Hiểu Đông kém tay nát rượu nhà họ Trì kia có mấy tuổi, hồi nhỏ từng đánh nhau một trận, anh còn từng đập bể kính nhà người ta. Nhà họ Trì đời đời nát rượu, uống nhiều là lại đánh vợ đánh con, Trì Chí Đức đã bị cha mình đánh đến điếc một bên tai từ nhỏ. Trước giờ Đào Hiểu Đông không ưa người nhà họ, đi ngang qua đều tránh đường vòng. “Con anh ta đã lớn chừng này rồi cơ á?” Đào Hiểu Đông nhìn cậu bé, cậu bé trần truồng từ đầu tới chân, đến một miếng vải che thân cũng không có, mấy vết thương và sẹo trên người kia vừa nhìn đã biết do bị đánh đập. Đào Hiểu Đông không nhìn nổi, anh đặt Đào Hoài Nam xuống, cởi chiếc áo trên người mình ra, khoác lấy người cậu bé. Cậu bé cứ run lên cầm cập, cơ thể run lẩy bẩy với biên độ rất lớn, răng va vào nhau phát ra thành tiếng răng rắc. Chiếc áo khoác mang theo hơi ấm bao bọc cơ thể cậu, trong tay cậu vẫn còn đang cầm cốc sữa còn lưu hơi ấm của Đào Hoài Nam, cậu bé ngước lên nhìn Đào Hiểu Đông. Đào Hiểu Đông cũng nhìn cậu bé, cậu bé này giống cha mình, trông khó coi, cũng không được lòng người khác. Mặc dù Đào Hiểu Đông không muốn quản chuyện nhà người ta, nhưng trời lạnh như vậy để thằng bé trần truồng chạy lông nhông bên ngoài, nếu không để ý sẽ bị lạnh chết mất. Đào Hiểu Đông nhìn chú chim non rúm ró tím tái giữa hai chân cậu bé, phơi ngoài trời lạnh mấy tiếng trời, chim non không tàn cũng phế. Anh muốn đưa cậu bé vào trong nhà ấm ngồi, nhưng còn chưa kịp mở lời, cậu bé đã quay đầu bỏ chạy mất rồi. Chiếc áo khoác và cốc sữa bị quăng xuống đất, dính lấy tuyết và bùn bẩn dưới đất. Ông chú ở quê to tiếng mắng chửi mấy câu, nhặt đồ lên bảo rằng: “Chán chẳng muốn dính vào cái nhà này, thằng bố nó thần kinh, lên cơn gặp ai cũng đánh.”

Đào Hiểu Đông hỏi: “Mẹ nó đâu rồi?” “Bị bố nó đánh bỏ nhà đi rồi, ai muốn sống với tên điên chứ, chạy lâu rồi.” Đào Hiểu Đông mặc lại chiếc áo khoác, cũng không màng bùn bẩn dính phía trên, anh ngồi xổm xuống bế lấy Đào Hoài Nam. Bàn tay Đào Hoài Nam vẫn còn mang theo hơi ấm từ cốc sữa ban nãy, lòng bàn tay ấm nóng ôm lấy cổ Đào Hiểu Đông. Đào Hiểu Đông hỏi cậu: “Sợ hết hồn ấy nhỉ?” Đào Hoài Nam gật đầu, nhỏ giọng nói: “Dọa em nhảy lên luôn.” Thế là Đào Hiểu Đông ra sức xoa đầu cậu cách lớp mũ, dỗ dành: “Vuốt lông rồi em đừng sợ nữa.” Thời điểm đó Đào Hoài Nam được anh trai bao bọc như một đứa trẻ, một đứa trẻ mù quá yếu ớt, ngày nào Đào Hiểu Đông cũng dẫn theo bên mình bảo vệ. Con trai từng tuổi này bình thường đã chạy loạn khắp nơi, lông bông khiến ba mẹ tức đến mức kéo về đánh cho một trận vẫn chưa hả giận, hồi nhỏ Đào Hiểu Đông cũng như vậy. Nhưng mà thực tế không phải ai cũng như vậy, cậu bé mù không cha không mẹ nào được sống như vậy, “chú chó” bẩn thỉu có ba mẹ cũng như không kia đâu được hồn nhiên như thế. Suy cho cùng mỗi người một số mệnh, tốt số cũng có đủ kiểu tốt, mà xấu số cũng có đủ kiểu thảm thương. Đào Hoài Nam uống cốc sữa nóng hổi anh trai pha lại, cậu được chăm chút kỹ càng lắm, ngày nào cũng uống một cốc sữa to, uống đến mức trắng hồng trắng hào, trên người lúc nào cũng thoang thoảng mùi sữa thơm. Uống sữa no rồi chiều ngủ một giấc thật dài, được anh trai bồng lên giường, đắp lấy chiếc chăn nhỏ. Trong mộng ngoài đời thi thoảng lại có tiếng hát tang từ nhà bạt đám ma ngoài sân vọng lại, thi thoảng thầy cúng đột nhiên hô lên khiến cậu đang say giấc cũng co vai rụt người lại. Bởi vì chiều ngủ say, tối đến trằn trọc không vào giấc. Cho dù đôi mắt không nhìn thấy gì, giữa ban ngày và ban đêm với cậu mà nói vẫn có điểm khác biệt, ánh sáng yếu ớt trước mắt có thể giúp người mù phân biệt được ngày hay đêm. Buổi tối Đào Hiểu Đông không ngủ, anh khoác chiếc áo bông bộ đội màu xanh lá mạ dày cộp của chú, cổ áo dựng lên che tai và mặt, ngồi bên chậu lửa vừa túc trực linh cữu cho cha mẹ, thi thoảng lại châm lửa đốt tiền giấy. Anh vào xem Đào Hoài Nam một lần, Đào Hoài Nam nghe thấy tiếng anh đi tới, đưa tay sờ lên người anh, nhỏ giọng bảo: “Anh à em ra với anh.” Anh trai chạm mu bàn tay lên tay cậu, dỗ dành: “Ngoài trời lạnh lắm.” “Em mặc áo bông.” “Mặc rồi vẫn lạnh, ở trong phòng ngủ đi.” Đào Hiểu Đông ngồi bên cạnh cậu mấy phút, được một lúc rồi lại trở ra. Mãi mà Đào Hoài Nam không vào giấc, hồi chiều cậu ngủ nhiều quá. Cửa kính ở quê không đóng kín, tối đến gió lùa. Chiếc giường đất dưới thân sưởi cơ thể người nóng rát, nhưng tay và mặt lộ ra ngoài chăn lại lạnh căm, chóp mũi cũng buốt lạnh. Cứ chốc chốc Đào Hoài Nam lại đưa tay ủ lên mũi, lòng bàn tay mang theo mùi củi lửa cách chiếc giường. Lúc tiếng bà cụ khóc lóc từ xa xa vọng lại Đào Hoài Nam rụt người vào trong chăn. Tiếng khóc the thé mà già yếu khiến Đào Hoài Nam cảm thấy lạnh hơn, rồi cậu còn nghe thấy tiếng đàn ông rống giận chửi rủa. Tiếng bước chân đan lẫn tiếng người hỗn loạn, mỗi lúc một tới gần.

Người đàn ông mắng chửi “Ranh con”, gào lên, “Mẹ kiếp hôm nay tao phải đánh chết mày.” Bà cụ gào khóc van xin anh ta đừng đuổi theo, thi thoảng lại nhắc nhở, “Mau chạy đi.” Đào Hoài Nam nằm yên ở đó lắng nghe, đôi mắt trợn to trong bóng đêm. Cậu muốn tìm anh trai, anh trai không ở bên cạnh khiến cậu luôn cảm thấy thấp thỏm trong lòng. Trong sân dựng nhà bạt chứa linh cữu, mấy hôm nay cổng sân không đóng, cứ mở rộng như vậy. Lúc cổng sân bị đâm “rầm”, Đào Hiểu Đông đang ngồi khoanh chân hút thuốc trước chậu lửa. Anh ngước mắt nhìn sang, vẫn là đứa trẻ nhà họ Trì hồi ban ngày. Đứa trẻ trần truồng chốn vào trong chân tường, ba thằng bé đuổi theo, bị bà cụ túm tay kéo về. Bà kéo mà không được, ngược lại còn bị lôi xềnh xệch lảo đảo đi theo cùng. “Đừng đánh mà! Đánh nữa nó chết mất! Chí Đức à!!” Bà cụ khóc lóc, vừa khóc vừa đấm yếu ớt lên lưng người đàn ông. Người đàn ông nồng nặc mùi rượu, hùng hùng hổ hổ chạy theo hướng thằng bé. Đào Hiểu Đông còn chưa hút xong điếu thuốc, anh vẫn ngồi nguyên tại vị trí. “Chí Đức à, nó là con trai con đấy!” Bà cụ gào đến mức giọng khàn đặc, mỗi lần cất cao giọng lại mang theo sự tuyệt vọng. Một già một trẻ một kẻ nát rượu, đứng trong sân dựng nhà bạt đám ma giống như đang diễn một vở kịch ầm ĩ bi thương. Đào Hiểu Đông hờ hững nhìn hồi lâu, cũng phiền họ không cảm thấy hai chiếc quan tài trong sân đáng sợ. Đào Hiểu Đông lại châm lửa đốt một xấp tiền vào trong chậu. Đây là nơi Đào Hiểu Đông sống ngày còn nhỏ, khoảng sân và hai gian phòng này là căn nhà anh ở hồi bé. Anh ở nơi đây chạy nhảy nghịch ngợm “nhảy lên đầu lật ngói”, rồi bị cha mình mắng mỏ dọa đánh mông hai cái, bàn tay đánh xuống còn phải giữ sức. Sâu rượu đời trước trong nhà họ Trì là cha của Trì Chí Đức, ông ta uống nhiều rồi lại đánh con, mỗi lần Trì Chí Đức bị đánh cũng chạy đi khắp nơi. Lúc ấy nếu gặp được cha Đào Hiểu Đông nhất định cha anh sẽ ngăn cản, mắng có giỏi thì ra ngoài làm việc, say rượu đánh thằng nhỏ nô đùa thì có gì giỏi giang chứ. Mỗi lần Trì Chí Đức trông thấy cha Đào Hiểu Đông đều trốn phía sau người ông, khóc lóc gọi “chú Đào à”. Lúc này trước mắt anh lại là cảnh Trì Chí Đức đánh con trai, thằng bé so ra còn thảm hơn anh ta ngày bé nhiều. Không có “chú Đào” bảo vệ, trốn sau chiếc quan tài đựng tro cốt. Đứa trẻ khóc lóc kêu gào cứu mạng năm ấy nay lại thành con sâu nát rượu đời sau, cặp mắt đỏ quạch trợn trừng lên không giống người một chút nào. Thực sự vừa buồn cười lại vừa đáng thương, trò hề trước mắt cũng mang theo cảm giác số phận nghiệt ngã cách một thế hệ. Hút xong điếu thuốc, Đào Hiểu Đông ném tàn thuốc vào chậu lửa, anh đứng dậy, tiện tay cầm cây gậy bên cạnh chậu lên. Thằng bé chạy không suy nghĩ, đôi chân lạnh cóng không thể chạy nhanh, muốn vòng qua người Đào Hiểu Đông mà không được, đâm đầu vào người Đào Hiểu Đông. Lúc Trì Chí Đức ngoác miệng mắng chửi chạy tới, Đào Hiểu Đông đột nhiên quật cây gậy vào cổ anh ta, anh đánh con sâu rượu kia ngã xuống đất không kịp hoàn hồn. “Cút.” Đào Hiểu Đông lạnh lùng nhìn con sâu rượu đang co mình che cổ dưới mặt đất, chỉ gậy ra ngoài cổng sân, “Đừng khóc lóc om sòm chỗ cha mẹ tao.”Lời tác giả: Lại một câu chuyện, trúc mã chậm nhiệt, lần này chúng ta cùng dõi theo quá trình trưởng thành của hai cậu bé đi. Bất luận bạn sủng công hay sủng thụ ở một mức độ nhất định đều không hợp đọc bộ này. Hai bạn nhỏ phải học cách lớn lên, trong quá trình trưởng thành sẽ phạm sai lầm, khó tránh khỏi.M: Truyện đang tiến hành. Cập nhật hằng ngày tại blog chúng tôi cập nhật ở wattpad hên xui.

Mua Chó Alaska Đen Trắng. Bán Chó Alaska Đen Trắng Con 2 Tháng Tuổi

Chó Alaska có 4 màu cơ bản, là đen – trắng, nâu – đỏ, xám trắng và phấn hồng. Trong đó, chó Alaska màu đen trắng là phổ biến nhất và cũng có giá rẻ nhất trong số tất cả các dòng. Nếu bạn đang tìm mua một chú chó Alaska đen trắng con 2 tháng tuổi thuần chủng và xinh đẹp, mời bạn tham khảo các đàn đang xuất chuồng của Thú Kiểng ngay bên dưới.

🤞chính sách bảo hành và hỗ trợ khách hàng :

🤞Bảo Hành tiêu chuẩn 1 đổi 1 trong 90 ngày đối với các bệnh virus (cao nhất VN)

🤞Gói bảo hành 1 đổi 1 nâng cao lên đến 365 ngày

🤞Miễn phí vận chuyển Bắc – Trung – Nam

🤞Tiêu chuẩn tiêm phòng 02 mũi vacxine

🤞Tư vấn chăm sóc trọn đời

🤞 Thanh toán 100% viện phí trong thời gian bảo hành tại trung tâm bảo hành của thú kiểng trên toàn quốc.

🔖 Mọi bé đều được dùng OrgaPush

🏢 Địa Chỉ Đón Các Bé:

(Quý khách vui lòng liên hệ trước khi đến để Thú Kiểng phục vụ được chu đáo nhất!)

Hà Nội: 61 Lạc Hồng – phường Khương Trung – Thanh Xuân – Hà Nội (Đi ngõ 93 Hoàng văn Thái)

TPHCM: Số 26 – Đường Số 6 – P. Bình An – Quận 2

TPHCM: 118 Nguyễn Thái Bình – P.12 – Quận Tân Bình

II. Giá Chó Alaska Đen Trắng Thuần Chủng

Alaska màu đen trắng hiện có giá thấp nhất trong số tất cả các màu của giống chó Alaska, hiện khoảng 9 – 10 triệu mỗi bé nhỏ khoảng 2 tháng tuổi. Những bé nhập từ Thái Lan sẽ có giá cao hơn, khoảng 15 – 18 triệu. Những bé Alaska đen trắng cao cấp nhập từ châu Âu với chất lượng gen “thuần khiết” có giá khoảng 2000$ – 3000$ khi về tới Việt Nam.

Vậy bạn nên chọn dòng nào?

Nếu như chỉ nuôi làm thú cưng trong nhà thì bạn nên chọn dòng Alaska đen trắng sinh trong nước, có giá chỉ khoảng 9 – 10 triệu mỗi bé, vừa đẹp vừa rẻ hơn nhiều so với dòng nhập Thái hoặc Âu.

Còn nếu bạn muốn nuôi nhân giống, tất nhiên bạn vẫn có thể chọn các bé Alaska sinh trong nước, nhưng các bé nhập Thái hoặc Âu, với chất lượng gen giống “thuần khiết”, sẽ nâng tầm giá trị đàn Alaska con của bạn lên gấp nhiều lần.

Để biết thêm chi tiết về giá chó Alaska, mời bạn tham khảo bài viết Giá Chó Alaska Thuần Chủng ở Việt Nam hiện nay.

Hai tháng tuổi là khoảng thời gian hoàn hảo nhất để đón một bé Alaska về nhà mới. Tại sao?

Có 3 lý do chính cho việc chọn thời điểm này:

Khi được 2 tháng tuổi, bé Alaska đã tiêm mũi thứ 2 vài ngày, đủ thời gian để Thú Kiểng theo dõi sức khỏe, đảm bảo không có bất kỳ vấn đề sức khỏe gì sau khi tiêm.

Hệ tiêu hóa của Alaska đã hoàn cơ bản hoàn thiện, có thể tiêu hóa được hầu hết các loại thức ăn mà chó trưởng thành có thể tiêu hóa.

Lý do thứ 3, và cũng là quan trọng nhất. Alaska là giống chó rất mực trung thành và có xu hướng chỉ trung thành với 1 chủ duy nhất. Do vậy khi mua chó Alaska, bạn hãy chắc chắn rằng mình là người chủ đầu tiên của bé.

Những bé Alaska đủ 2 tháng tuổi, hoặc nhiều nhất là 3 tháng tuổi, sẽ được tách mẹ và về với chủ mới. Do vậy, đây là thời điểm vàng để đón bé Alaska của bạn về nhà mới. Đón đúng thời điểm sẽ tăng sự gắn kết bền chặt giữa chủ và chó.

Alaska đen trắng không phải là giống chó dễ nuôi ở Việt Nam, do vậy bạn cần cân nhắc các điều kiện của mình trước khi quyết định có đón một bé về hay không.

Trước tiên là diện tích nhà, Alaska là giống chó rất lớn, khi trưởng thành có thể nặng tới 50kg, thậm chí các bé Alaska Giant có thể nặng tới 70kg. Do vậy, nếu nhà bạn quá nhỏ thì việc nuôi chó Alaska không phải là ý tưởng hay đâu. Thứ 2 là thời gian rảnh, bạn có tối thiểu 1 tiếng mỗi ngày để cho bé đi chơi, chăm sóc và chải chuốt cho bé hay không? Và còn một số yếu tố khác cần quan tâm khi nuôi chó Alaska.

Nếu chưa chắc chắn về các điều kiện của mình có phù hợp để nuôi một bé Alaska đen trắng hay không, bạn có thể liên hệ với chuyên gia về chó Alaska của Thú Kiểng theo số bên dưới để được giải đáp mọi thắc mắc, trước khi quyết định có mua hay không. Tránh việc chọn mua theo cảm xúc nhất thời, vì nếu không hợp sẽ là “thảm họa” về sau đó.

✌ Thú Kiểng trên Facebook

Mèo Đen Và Trắng (42 Ảnh): Tên Các Giống Mèo Lông Trắng Và Đen, Mèo Con Màu Đen Có Đốm Trắng Trên Vú

Một con mèo đen và trắng là một con vật cưng, màu sắc của chúng có thể hoàn toàn khác nhau. Sự kết hợp của hai màu này trong len của một con mèo nhà thường tạo ra một bộ đồng phục ngộ nghĩnh, đôi khi tạo thành một sự đối xứng và đôi khi là sự bất đối xứng về màu sắc. Có thể phân biệt các đặc điểm sau của lông thú cưng tương phản như sau:

Màu sắc này là hoàn toàn riêng biệt, rất hiếm khi tìm thấy hai chú mèo con màu đen và trắng với cùng một sự sắp xếp các đốm hoặc vết bẩn;

Dựa trên đặc điểm đầu tiên, việc nhân giống mèo đen và trắng có màu đối xứng hoàn hảo là một khó khăn đặc biệt, bởi vì giá của các giống chó có hoa văn trắng đen đối xứng trên len khá cao;

thường là một màu của hai màu chủ đạo, trong khi các đốm hoặc các vùng riêng lẻ trên cơ thể mèo được tô màu khác, tương phản với màu đầu tiên;

Các giống màu đen và trắng rất thú vị bởi vì các sắc tố khác nhau có thể có mặt không chỉ trong len, mà còn trên các miếng đệm, một số trong đó có thể có màu hồng và một số – màu đen;

Thông thường, mèo con có màu đen và trắng có mắt với mống mắt màu xanh lá cây, giống như hầu hết những con mèo đen; nhưng các giống màu trắng đặc biệt với mắt xanh, do đó, hiện tượng dị hợp tử có thể xảy ra giữa các đại diện hai màu – trên một nửa mõm có màu tối, mắt có tông màu xanh lục và trên phần trắng của mõm – mắt có màu xanh.

Có thể phân biệt một số loại màu đen và trắng, đặc trưng của các đại diện trong nước của gia đình mèo.

Vân – loại màu, được đặc trưng bởi sự thống trị của màu trắng. Nó bao phủ hầu hết cơ thể của động vật. Len đen hoàn toàn có thể che đuôi, trong khi trên mặt ở khu vực phía trên mắt hoặc gần tai có thể có một số đốm đen. Một đốm đen nhỏ cũng có thể xuất hiện ở bên cạnh hoặc trên chân của con vật, ở vùng vai. Mèo màu tương tự là triển lãm rất phổ biến.

Các màu đen và trắng ở trên là màu chính. Nhưng, ngoài họ, họ cũng phân biệt một tùy chọn như loại áo choàng. Ở một con mèo có màu lông này, màu đen nằm ở phần trên của cơ thể và đầu, giống như một chiếc áo choàng có mũ trùm đầu. Một màu sắc vui nhộn là loại “Mũ và Yên.”

Không giống như lớp phủ, phần trên của đầu được sơn màu đen, sau đó vùng cổ vẫn màu trắng, và sau đó bạn có thể thấy một đốm đen lớn ở phía sau, giống như một cái yên trong đường viền.

Áo choàng

Mũ và yên

Có một phân loại chi tiết hơn trong đó phân biệt sau đây. giống màu của mèo đen và trắng:

loại thứ nhất gần như hoàn toàn màu đen – không có những đốm rõ ràng hoặc các mảng sáng trên nó, nhưng đồng thời, có thể nhận thấy sự giao thoa không đồng đều của các sợi lông nhẹ trên tóc của nó;

Tính cách của gia đình mèo rất thường được liên kết trực tiếp với màu sắc kỳ dị của bộ lông của chúng. Theo người Anh, mèo đen và trắng có tính khí lý tưởng, vì chúng kết hợp tính cách kiên định, mạnh mẽ của các cá thể đen và các đặc điểm mềm mại trong hành vi của người da trắng. Ngay cả ở một con mèo nhỏ, người ta cũng có thể nhận thấy một số biểu hiện tính khí đặc trưng của mèo hai màu, cụ thể là:

trong những tình huống căng thẳng, những con vật này thể hiện sự ổn định đặc biệt của tính cách;

những con mèo tương tự được phân biệt bằng khả năng bình tĩnh phân phối với giao tiếp với một người;

sự quyết đoán của những con vật này là một đặc điểm của mèo lông đen;

vật nuôi hai màu thể hiện trí thông minh đặc biệt;

khả năng cảm nhận tâm trạng của chủ sở hữu cho phép một người cảm thấy một người bạn thực sự khi đối mặt với một con vật cưng như vậy;

mèo đen và trắng không có xu hướng trả thù cho chủ của chúng về bất cứ điều gì và không có ác cảm với một người trong một thời gian dài;

những con vật này nói chung có thể được gọi là ngoan ngoãn, chúng được đặc trưng bởi sự dễ dàng trong giao tiếp;

người ta có thể nhận thấy từ phía họ một tình yêu đặc biệt cho các trò chơi;

Nếu một con mèo như vậy phải đối mặt với sự lựa chọn giữa việc đạt được sự thỏa mãn nhu cầu bằng bất cứ giá nào và giữ gìn phẩm giá của nó, tự nhiên khá tự hào, thì nó chọn giữ gìn phẩm giá của mình;

bản chất bình tĩnh của vật nuôi như vậy sẽ không gây rắc rối cho chủ sở hữu và sẽ tạo ra một bầu không khí thuận lợi trong nhà.

Điều chính là không nuôi mèo con quá nghiêm ngặt, vì điều này có thể dẫn đến sự cô lập của nó và một số sự ghẻ lạnh sau đó.

Cho đến năm 1969, những con mèo đen và trắng thường được phân loại là loại thải, màu này không được công nhận là một loài độc lập. Nhưng khi lần đầu tiên những con mèo này được trình bày tại triển lãm, chúng được nhiều người thích và nhận được sự yêu thích rộng rãi của các nhà lai tạo. Một màu lông tương tự thường có thể được tìm thấy ở mèo lai, nhưng, ngoài ra, còn có các mẫu vật gia phả, được đặc trưng bởi màu như vậy.

Mèo hai màu của Anh có một quý tộc và bài viết đặc biệt. Đại diện đen và trắng của giống có thể có màu của các loại trên – nhị sắc, van và harlequin. Và cũng trong số những người đàn ông đẹp trai tươi cười này, có thể gặp những con mèo có màu sắc. Điểm đặc biệt của nó là sự hiện diện của một dải màu trắng. Nó chạy từ vùng cằm qua ngực và bụng đến vùng háng. Trên bàn chân của một con mèo có màu tương tự, đôi khi bạn có thể thấy “vớ” hoặc “vớ” màu trắng.

Hành vi của các mục yêu thích của Anh là rất tự túc và tự hào. Họ không chịu được các tiếp xúc xúc giác quá mức và sự can thiệp tích cực của con người vào không gian cá nhân.Một sự ghẻ lạnh nhất định tương phản trong họ với những dòng chảy của tình cảm và sự dịu dàng, trong thời gian đó, vật nuôi thường thể hiện tình cảm của họ đối với chủ.

Người đẹp đen trắng không chỉ kết hợp sự tương phản của tính cách này mà còn là sự tương phản khác nhau về màu sắc, bổ sung cho cá tính của mỗi con mèo.

Trong số những con mèo phương Đông, màu đen và trắng là khá phổ biến. Tỷ lệ màu sắc, ngoài ba phổ biến, có thể khác nhau. Có những đại diện màu đen với một số lượng rất nhỏ các vùng màu trắng trên cơ thể, và tỷ lệ của hai màu có thể bằng nhau. Xe đạp giống phương Đông kết hợp một tính cách độc đáo với vẻ ngoài không chuẩn.

Nói chung, màu đen và trắng, giống như bất kỳ đại diện nào khác của giống tai lop này, là những động vật rất hòa đồng. Họ thích không chỉ để chơi, mà còn để giao tiếp với chủ sở hữu, tạo ra nhiều âm thanh. Mèo phương Đông đánh giá cao sự chú ý và thích được ở trung tâm của các sự kiện.

Màu đen và trắng của len thường tập trung vào hình dạng khác thường của tai và cơ thể của những đại diện của gia đình mèo.

Đối với mèo Angora, sơn màu kết hợp tương tự, đặc biệt là đôi mắt biểu cảm là đặc trưng. Ban đầu, màu sắc của giống chó này là màu trắng, nhưng sau đó một loại tương phản đã được phát triển. Trong màu Angora, bạn có thể thấy một khu vực màu trắng trong khu vực từ trán và bên dưới hình chữ V ngược. Và cũng cho đại diện của giống được đặc trưng bởi một bụng và vú trắng.

Người Ba Tư trắng đen mịn màng thường có vẻ ngoài tốt bụng và trông khá dễ thương. Cái nhìn này họ có được do màu sắc của loại harlequin. Loài này được đặc trưng bởi một số lượng nhỏ các đốm đen của một bóng râm bão hòa lạnh giáp với một màu đen. Sự bao gồm của những sợi lông sáng trên các đốm đen không được coi là một dấu hiệu tốt, cũng như sự hiện diện của rung động đầu đen.

Đôi mắt của người Ba Tư đen trắng thường có màu xanh đậm, màu đồng, màu cam đậm hoặc thậm chí là màu dị sắc.

Mèo lông xù Siberia khác ở chỗ thường có thể nhìn thấy một mô hình của một số lượng lớn các đốm trên cơ thể của nó, nhưng màu sắc của con vật có thể được thể hiện trong bất kỳ ba biến thể. Hình dạng của các đốm rất rõ ràng và hình dạng của chúng không tương ứng với nhau. Ở mèo Siberia đen và trắng, mống mắt thường có màu vàng hoặc xanh lục.

Chó săn Nhật Bản là một giống chó, đại diện của chúng thường rất có màu đen và trắng. Khoảng một nửa số mèo của một giống chó nhất định có một trong ba loại kết hợp của hai màu này trong len của chúng. Ở những con chó cái Kurilian có lông dài hơn, sự tương phản trong lông này ít gặp hơn, nhưng vẫn xảy ra. Những con vật có màu thuộc về một loài van không có đốm đen ở vùng lưng, nhưng đuôi ngắn của chúng phải có màu tối. Trong màu harlequin, một màu tối trong một giống đã cho sẽ chiếm không quá một phần sáu cơ thể, và các đốm phải có ở khu vực của chân trước, đầu hoặc lưng. Với màu sắc của những chiếc xe đạp Kuril ở cằm và phần dưới của mõm, vùng màu trắng sẽ tạo thành một đường viền đối xứng của chữ V lộn ngược, và cũng có sự hiện diện của một chiếc vòng cổ màu trắng cho những con mèo này.

Trong số các coon maine lớn rất phổ biến hiện nay, cũng có những đại diện với màu đen và trắng, chủ yếu là loại nhị sắc, hầu hết cơ thể được phủ một màu tối, bao gồm cả tai và mõm.

Nếu có thể nhân giống mèo con với màu harlequin hoặc van, chi phí của chúng rất cao, vì những màu này được coi là hiếm đối với giống chó này.

Đại diện Fluffy của gia đình mèo thuộc giống Neva Superman có thể được truy tìm một sự bất cân xứng nhất định trong màu đen và trắng của chúng. Chính cô đã trở thành “điểm nhấn” của những chú mèo này.

Ở Sphynx, sắc tố tương phản không chỉ đặc trưng cho lông mà còn cho da, vì vậy mèo đen và trắng của giống chó này có màu da độc đáo. Trong những chiếc xe đạp của giống chó này, toàn bộ đuôi thường có màu đen và ít nhất một tai hoàn toàn, một điểm tối đối xứng cũng có thể được nhìn thấy trên vương miện. Đối với màu sắc của loại van trong nhân sư cũng được đặc trưng bởi một đốm đen trên vương miện, như một quy luật, đặt phía sau khu vực tai.

Điều quan trọng là ít nhất ba điểm tối hơn hiện diện trên cơ thể của con vật, và đuôi cũng được sơn màu đen.

Có một giống mèo như một chiếc xe tải của Thổ Nhĩ Kỳ. Từ tên bạn có thể hiểu loại màu đen và trắng là điển hình cho chúng. Lông động vật là một nửa dài và, kết hợp với một bộ đồng phục tương phản khá hiếm cho chúng, nó trông rất thẩm mỹ. Hầu hết cơ thể là ánh sáng, trong khi các khu vực nhỏ của đầu, cũng như đuôi, có thể được sơn màu đen.

Cornish Rex với tứ chi dài, tóc xoăn và vẻ ngoài khá khác thường nói chung cũng có thể được thể hiện trong một hóa thân hai màu. Ngoài ba kết hợp tiêu chuẩn, những con mèo như vậy cũng có thể có một màu gọi là tuxedo. Lồng xương sườn, tất cả các bàn chân, cũng như bụng của những con vật nuôi này được sơn bằng một tông màu sáng, trong khi lưng, vai, hai bên và phần trên của đầu được phân biệt bằng lông màu tối.

Các giống đồng, ô liu, vàng và xanh được tìm thấy trong màu mắt của các đại diện tương phản của giống chó này.

Munchkin là một giống mèo đặc biệt, khác với các đồng loại có chân ngắn và thân dài. Trong hóa thân đen trắng, những con mèo như vậy trông khá dễ thương, vì thường trong màu sắc của chúng có những vùng màu trắng như cổ áo, cà vạt, vớ trên bàn chân hoặc những đốm ngộ nghĩnh trên mặt. Bản chất của vật nuôi như vậy rất cân bằng, chúng bình tĩnh, độc lập, không phải không có sự độc lập.

Trong số các quy tắc chăm sóc, không có ngoại lệ cụ thể cho động vật có màu đen và trắng. Hầu hết trong số họ cần kiểm tra sức khỏe thường xuyên, vitamin, dinh dưỡng tự nhiên và chăm sóc len, đặc biệt là khi nói đến các giống có lông trung bình hoặc dài. Tuy nhiên, đối với các đại diện có màu hai tông, có một tình yêu đặc biệt đối với các thủ tục nước và chải “tóc”.

Sự cần thiết cho vật nuôi hoạt động nên được lấp đầy với các trò chơi.

Câu chuyện về những con mèo, xem video sau đây.

Đọc Chó Ngao Tây Tạng. Chương 5

“Nobita… “Ừm… Dùng sức… A… Không… Không cần đi ra, ngươi bắn đi…” Fehn cảm giác ở trong cơ thể tên ngốc cấp tốc bành trướng, đem hắn chăm chú kẹp lại, từng luồng từng luồng chất lỏng vọt vào phía sau hắn. Thật nóng… Phốc, Nobita nhuyễn dương vật từ hậu huyệt Fehn tuột ra, theo đại gia hỏa trượt ra từng luồng từng luồng chất lỏng cũng phun ra ngoài, nhất thời Fehn cảm thấy bài tiết vui sướng, bụng căng chết rồi. Fehn nằm ở trên giường xoa xoa cái bụng của bản thân, nhẹ nhàng kìm, theo kìm, hậu huyệt lại là từng luồng từng luồng dâng trào. “Nobita ta gần đây có phải béo ra hay không, ngươi xem mấy tháng này cái bụng to ra thật nhiều thịt nha… Đều phồng lên a a a, làm sao đây a, ta còn chưa tới trung niên đã có bụng bia.”

Fehn ngồi dậy, nhìn bản thân có thể xưng là to mọng bụng tròn, ngẩng đầu nhìn Nobita một chút, được rồi, ngược lại Nobita không có ghét bỏ bản thân. Đứng lên, ở giữa đùi lại là một trận nhiệt lưu chảy ra ngoài, “Nobita, ngươi làm sao mỗi lần đều bắn nhiều như thế, thật đáng ghét…” Nobita đi tới phía sau hắn, lè lưỡi định giúp hắn liếm láp sạch sẽ. “Được rồi, đừng liếm, ta đi tắm.” Fehn ngồi trên bồn cầu, nỗ lực bài tiết tinh dịch ở trong cơ thể, đột nhiên cảm giác bụng một trận đau đớn, “A… Nobita, ta đau bụng…” Nobita vui vẻ đi tới trước mặt hắn liếm mặt hắn. “Đừng liếm, ta nói ta đau bụng… A… Không được, ta muốn thả phân( 🙂 ), ô ô ô” Fehn cảm thấy được bụng căng khó chịu, thế nhưng dùng sức thế nào đều kéo không ra, ai u, chẳng lẽ mình táo bón? Dùng sức… “Ừm… hậu huyệt thật giống sắp bị xé nát. Đau quá…” Fehn đau đến nước mắt tràn lan, Nobita đau lòng liếm liếm mặt hắn, thế nhưng hắn không thể ra sức, miệng không thể nói, cũng không có tay của con người có thể giúp Fehn. Chân Fehn mềm nhũn, ở trên bồn cầu ngồi không yên, quỳ trên mặt đất, đau đớn khó chịu đến nằm nghiêng trên mặt đất, cuộn tròn bản thân, che cái bụng, cảm giác hậu huyệt từng luồng từng luồng sền sệt gì đó ra bên ngoài. “Nobita, ta giống như tiêu chảy, khẳng định là ngươi bắn thứ đó vào làm ta tiêu chảy, đều tại ngươi, chán ghét, đau quá a… Ta đều tiêu chảy.” Nobita đi tới phía sau thân Fehn nỗ lực liếm láp miệng huyệt Fehn, nhìn địa phương kia dâng trào ra chất nhầy màu vàng, bắt đầu lo lắng đứng dậy, Fehn đây là xảy ra chuyện gì? Fehn đau đến sắp khóc, hắn cảm giác có cái gì đó rất thô ở trong tràng đạo trượt ra, lăn tới miệng huyệt, miệng huyệt bị vật này chống đỡ đại đại. Càng nhiều chất nhầy cũng theo ép ra ngoài.

Nhìn hậu huyệt Fehn bị chống đỡ thành hố đen, thứ đông tây đen thùi lùi kẹp ở giữa mông, kèm theo chất lỏng sềnh sệch còn có rất nhiều huyết dịch, từng luồng từng luồng mùi vị tanh nồng đầy rẫy chóp mũi của hắn, lẽ nào… Phốc, thứ đông tây kia bị Fehn đẩy ra bên ngoài cơ thể, nhất thời đau đớn giảm bớt, Fehn khoan khoái thở dài, cuối cùng kéo ra tới. Thật thoải mái. Ngồi dậy, dự định thu thập thứ bản thân kéo ra, kết quả là nhìn đến đại khuyển nằm ở sau lưng bản thân liếm láp thứ gì đó bản thân kéo ra tới. “Ta kháo, ngươi thật ghê tởm, đó là thứ ta kéo ra tới… . Ồ… Còn có thể động ư… A… Đây là cái thứ quỷ gì…” Fehn che miệng lại bắt đầu rít gào, đó là một con Chó Ngao Tây Tạng nhỏ, cuống rốn bị Nobita liếm láp sạch sẽ, lông xù phì phì một con tiểu Ngao Tây Tạng!! “Ta… . Ta… . Ta kéo ra tới? Không phải là… Ta sinh?” Nobita ngậm nhi tử lên tiến đến trước mặt Fehn thả tới trong ngực của hắn, liếm liếm gò má Fehn, biểu thị bản thân rất vui vẻ. Fehn xoắn xuýt nhìn con vật nhỏ lông xù này, đối với hắn là bản thân sinh ra tới thứ này, biểu thị không thể tiếp thu… Nhìn một hai con Chó Ngao Tây Tạng lớn một nhỏ giống như đúc, Fehn cuối cùng đối mặt hiện thực, biểu thị cái tiểu gia khỏa là này con của mình. Nobita đúng là một sinh vật kỳ quái, hắn lẽ nào là Thánh thú trong truyền thuyết? Lại có thể khiến bản thân sinh con chó con. Thật giống cũng không sai, bất quá… Kéo ra áo của chính mình, nhìn đầu vú sưng đỏ của bản thân, Fehn lại bắt đầu phiền muộn, từ sau khi sinh tiểu gia khỏa này, đầu vú bản thân liền bắt đầu trướng đau, mỗi ngày đều muốn cho Nobita liếm liếm mới khá hơn, lấy tay xoa bóp vú, đầu vú còn có thể lưu xuất chất lỏng màu trắng, tuy rằng ít hầu như bằng không có, thế nhưng hắn biết đó là sữa tươi. Nobita đầu sượt đến trước ngực Fehn, lè lưỡi định liếm láp. “Không cho ăn, ngươi cái kẻ tham ăn, đó là cho con ăn, ngươi sẽ liếm hết…A… Bảo ngươi đừng liếm, ngươi thật đáng ghét…” Đầu vú sưng tấy bị đầu lưỡi lớn thô ráp liếm rất thoải mái, Fehn hưng phấn đứng dậy lui ra mân mê cái mông. “Nobita , ta muốn…” Nobita nghe lời cưỡi lên cái mông Fehn, bắt đầu giao phối. “Ừm… Thằng nhóc con, ngươi xem cái gì, lăn sang phòng kia đi.” Thuận tay cầm gối tựa lưng hướng về tiểu Ngao Tây Tạng ném tới. ‘Ngao!’ Bị đập đau tiểu Ngao Tây Tạng sượt một hồi liền lẻn đến một căn phòng khác, ma ma quá dũng mãnh. Mình muốn trốn trốn đi, chờ ma ma cùng ba ba giao phối xong đi ra, ăn uống no đủ ma ma mới sẽ ôn nhu cho bản thân uống sữa. “A… Mặt trong, Nobita… Ngươi có phải là không ăn cơm tối a… . Dùng sức a… A… Thoải mái…” Nobita lè lưỡi liếm liếm sau gáy Fehn, bắt đầu ra sức hầu hạ vợ. “Nobita, chúng ta lại sinh một tổ nhãi con có được hay không…” “Rống…” Nobita hài lòng dùng sức lớn tiếng nói ‘được’! Đáng tiếc Fehn vẫn là nghe không hiểu. 【 END 】 Áu áu~ Lại 1 truyện nữa hoàn rồi *Vui vui – ing*

Thảm Bếp Chó Trắng Đen Ngầu

Người ta thường đánh giá người phụ nữ qua 2 căn phòng là căn bếp và phòng khách. Nếu phòng khách sinh động và tạo không gian thì căn bếp lại là yếu tố chính đánh giá sự ngăn nắp, sạch sẽ, thông minh và đảm đang của nữ chủ nhân ngôi nhà.

Bộ thảm bếp trang trí có lẽ là sản phẩm không thể thiếu được trong căn bếp của mỗi gia đình. Thật sự thì 1 bộ thảm bếp đẹp sẽ thu hút ánh mắt đầu tiên của mọi người khi bước vào căn bếp. Với sự pha trộn màu sắc hài hòa giữa 2 màu đẹp, sạch và sáng nhất là trắng và đen; bộ thảm bếp trang trí bếp 01 của Misa House – đồ trang trí nhà đẹp mang tới 1 ít không khí mới cho phòng bếp của bạn. Đồng thời màu sắc này giúp sạch và hoa văn tinh tế.

Màu sắc bộ thảm bếp trang trí đơn giản, kết hợp hài hòa cực kỳ dễ phối, không cần cầu kỳ. Bộ thảm bếp trang trí này phù hợp đại đa số tất cả các căn bếp Việt.

Chất liệu êm mềm chân, độ bám dính tốt và thấm hút nước tốt là 1 lựa chọn tuyệt vời cho chính căn bếp của bạn.

Kích thước thảm bếp dài: 40 x 120cm.

Kích thước thảm bếp ngắn: 40 x 60 cm.

Tại sao bạn lại nên lựa chọn mua Bộ thảm bếp trang trí tại Misa House – Đồ trang trí nhà đẹp?

Sản phẩm đảm bảo chất lượng.

Bộ thảm bếp trang trí tại Misa House – Đồ trang trí nhà đẹp được gia công rất tỷ mỉ chú trọng chất lượng sản phẩm – đảm bảo lợi ích cho khách hàng.

Đổi trả trong 5 ngày nếu hàng không giống hình.

Giá cả phải chăng.

Lắp đặt đơn giản .

Giao hàng toàn quốc đơn giản dễ dàng.

Đa dạng mẫu mã. Dùng để trang trí nhà, nội thất, bình hoa giả, gốm sứ trang trí, kệ sách… dùng để trang trí phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp hoặc làm quà tặng tân gia.

Misa House – Đồ trang trí nhà đẹp là đơn vị chuyên cung cấp và phân phối các loại đồ trang trí nhà trên cả nước.

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chương 71: Chó Đen Và Chó Trắng trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!