Xu Hướng 3/2023 # Chuyện Của Mãnh Hổ Và Chó Điên: Đọc Và Ngẫm, Hầu Hết Chúng Ta Sẽ Có Thu Hoạch! # Top 10 View | Dhrhm.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Chuyện Của Mãnh Hổ Và Chó Điên: Đọc Và Ngẫm, Hầu Hết Chúng Ta Sẽ Có Thu Hoạch! # Top 10 View

Bạn đang xem bài viết Chuyện Của Mãnh Hổ Và Chó Điên: Đọc Và Ngẫm, Hầu Hết Chúng Ta Sẽ Có Thu Hoạch! được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Một con hổ nhìn thấy một con chó điên, nó vội vã tránh ra thật xa. Hổ con nói với bố: “Bố ơi, bố dám đấu với sư tử, dám tranh hùng với báo săn, vậy mà lại phải tránh một con chó điên, thật mất mặt quá!”

Hổ bố hỏi: “Theo con, đánh bại một con chó điên có vinh quang không?”

Hổ con lắc đầu.

“Để con chó điên cắn phải một nhát, có đen đủi không?”

Hổ con gật gật đầu.

“Đã như vậy, chúng ta việc gì phải động chạm đến một con chó điên? – Không phải người nào cũng có thể coi làm đối thủ của con, không nên tranh biện với những người không có tố chất, cứ mỉm cười một cái rồi tránh thật xa, đừng để họ cắn được con.

Điều này nhất định con phải nhìn cho thấu đáo, bởi lẽ trong thực tế cuộc sống này, vẫn có rất nhiều người đang đấu với chó điên mà không ý thức được vấn đề.”

Tản mạn những câu chuyện điển hình

Vào một ngày hè của năm 2014, tại Đan Mạch xảy ra một vụ án giết người. Người phụ nữ bị hại nhất định chưa từng nghe đến “Quy luật kẻ rác rưởi!” Khi người bình thường gặp phải những kẻ cặn bã, chớ dùng những cách bình thường để công kích hay phản ứng với họ.

Hy vọng rằng những người lương thiện ghi nhớ thật kỹ điều này!

Đầu tháng 5/2015, việc một nam tài xế người Thành Đô, Trung Quốc đã ra tay đánh một nữ lái xe ngay trên đường phố vì người phụ nữ đột ngột thay đổi làn đường càng cho thấy mỗi chúng ta nên nhớ thật kỹ “Quy luật kẻ rác rưởi”.

Trong vụ việc này, nữ lái xe đã không tuân thủ quy định giao thông, tùy tiện thay đổi làn đường, gây mất an toàn cho người khác, cô ta là một mẫu người “rác rưởi” điển hình.

Còn nam tài xế kia là một mẫu người nóng nảy, việc anh ta đánh phụ nữ giữa phố cũng đã khiến anh ta tự biến mình thành một kẻ “rác rưởi”.

Người phụ nữ đã phải trả giá theo cách bị người khác đánh, thậm chí còn bị phạt vì vi phạm quy định an toàn giao thông. Còn người đàn ông phải chịu trách nhiệm hình sự, phải chịu hình thức xử lý nặng hơn.

Một cặp tình nhân ăn tối trong nhà hàng. Cô bạn gái xinh đẹp bị gã đàn ông say rượu ở bàn bên cạnh trêu chọc. Cậu bạn trai thấy vậy nói, dù sao cũng ăn xong rồi, chúng ta đi đi.

Cô bạn gái vùng vằng: “Sao anh tồi thế, anh có còn là đàn ông không?”

Cậu bạn trai đáp lại, rằng mình không muốn đấu với kẻ lưu manh. Cô bạn gái bắt đầu nóng nảy, sau khi mắng xong bạn trai lại tiếp tục quay sang mắng đám đàn ông say rượu, kết quả là bị đám người đó vây lại đánh.

Cậu bạn trai bị đâm 3 nhát dao, tử vong tại bệnh viện. Trước khi chết, cậu hỏi bạn gái một câu: Bây giờ anh đã được coi là đàn ông chưa?

Nếu cô bạn gái biết tránh xa những kẻ rác rưởi ngay từ đầu, bi kịch đã không xảy ra.

Trong xã hội hiện đại ngày nay, dường như đã không còn cái gọi là giới hạn đạo đức cơ bản. Bi kịch ập đến với con người ta chỉ sau một suy nghĩ thiếu chín chắn, thực sự rất đáng sợ.

Một người bạn của tôi đang lái xe đúng làn đường của mình. Đột nhiên một chiếc xe màu đen khởi động từ vị trí đỗ xe, xuất hiện ngay trước đầu xe của bạn tôi.

Anh vội phanh gấp, chiếc xe trượt đi một đoạn đường, chỉ cách vài cm nữa là 2 chiếc xe đã va chạm với nhau.

Người lái chiếc xe đen như nổi điên, nhảy xuống quát tháo chúng tôi. Nhưng anh bạn tôi chỉ cười, vẫy tay chào đối phương rồi đi.

Ý của tôi muốn nói ở đây là: Biểu hiện của bạn tôi rất lương thiện. Tôi hỏi anh: “Sao lúc nãy anh lại làm vậy? Suýt chút nữa người ta đã làm hỏng xe của anh, thậm chí có thể làm hại chúng ta.”

Anh bạn tôi giải thích: “Không ít người cư xử như những ‘kẻ rác rưởi’, họ suốt ngày chạy đi chạy lại khắp nơi, trên người đầy rác rưởi, đầy khó chịu, bực dọc, đố kỵ, tính toán, thù hận, đầy ngạo mạn và phiến diện.

Họ tham lam không biết thỏa mãn, họ oán hận, so đo, chẳng nhìn thấy người hay thứ gì tốt đẹp xung quanh, ngu muội, vô tri, phiền não, có tâm lý muốn báo thù nhưng trong người chỉ có cảm giác thất vọng.

Và như thế, rác trong lòng mỗi lúc một nhiều thêm, buộc họ phải tìm chỗ để trút xuống.

Có những lúc, chúng ta gặp đúng phải người như thế và rác cứ thế bị đổ lên người chúng ta…

Cho nên, không cần phải để ý! Chỉ cần mỉm cười, vẫy tay, tránh xa họ ra và tiếp tục công việc của mình. Những con người thông minh và lương thiện, tuyệt đối đừng tiếp nhận rác từ họ để rồi sau đó lại mang rác đó trút lên người nhà, bạn bè, đồng nghiệp hay những người đi đường khác.”

Theo Trí Thức Trẻ

10 Câu Chuyện Về Những Chú Chó Trung Thành Tới Chết :: Suy Ngẫm &Amp; Tự Vấn :: Chúngta.com

C hó được biết đến như một người bạn tốt,trung thành nhất của con người. Bạn đã từng biết đến Shep, Hachiko, Greyfriars Bobby… hay chưa? Qua bao nhiêu năm, những chuyện cảm động về chúng, những chú chó trung thành tới chết vẫn được người ta kể lại và nhớ mãi.

1) Greyfriars Bobby

Khi nhắc đến những chú chó nổi tiếng vì sự trung thành, hình ảnh chú chó Greyfriars Bobby vẫn còn đó ở khu nghĩa đĩa Greyfriars Kirkyard. Chủ của Bobby là một cảnh sát, cũng là một người gác đêm tên John Gray, sống ở thủ đô Edinburgh, Scotland. Khi John Gray mất, chú chó Bobby đã canh gác mộ phần người chủ của mình trong suốt 14 năm cho đến khi chết, đó là vào đầu năm 1872. Bobby được chôn cất trong trong nghĩa địa Greyfriars Kirkyard, cách không xa phần mộ của John Gray.

2) Leão

Để tưởng nhớ đến sự trung thành của Bobby, người ta đã cho dựng bức tượng chú chó đặt trên đài phun nước làm bằng đá granit. Bức tượng của Bobby được đặt đối diện với nghĩa trang Greyfriars Kirkyard.

Tháng 1 năm 2011, miền đông nam của Brazil bị càn quét bởi mưa bão, gây ra những vụ lở đất thảm khốc. Những mảng sườn đồi bất ngờ đổ sụp và toàn bộ ngôi làng bị cuốn đi. Đó là trận thiên tai tồi tệ nhất được ghi nhận trong lịch sử Brazil.

Trên 600 người dân bị cướp đi sinh mạng, trong đó có Cristina Maria Cesario Santana, sống tại Teresopolis, một thành phố tự trị không xa thủ đô Rio de Janiero, cũng là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất.

Những nhân viên cứu hộ đã chú ý tới chú chó của Santana đang đào bới trong đám bùn đất – nơi có chủ nhân của nó (cùng 3 thành viên khác trong gia đình) đã được tìm thấy và chôn cất. Chú chó Leão đã ngồi ở ngôi mộ nhiều ngày trước khi các tình nguyện viên tới mang nó đi, chăm sóc và cho nó ăn uống.

3) Wang Cai

Khi những bức ảnh về chú chó trung thành được lan truyền rộng rãi trên internet và các phương tiện thông tin đại chúng, cũng có nhiều người tỏ ra nghi ngờ về câu chuyện của Leão. Có giả thiết,Leão là chú chó của người dân địa phương chuyên đào mộ ngẫu nhiên đang nghỉ ngơi bên cạnh một ngôi mộ mới chôn, khi mà bức ảnh đăng tải được chụp… lí giải như vậy có lẽ hợp lý, nhưng đó chắc chắn không phải là câu chuyện mà chúng ta muốn tin.

Wang Cai vốn là một chú chó vô chủ đi lang thang được tìm thấy ở trên một con phố thuộc tỉnh Trùng Khánh, Trung Quốc. Một người dân tốt bụng đã tìm thấy Wang Cai, cho nó ăn, nuôi dưỡng nó. Kể từ đó, chú chó bắt đầu đi theo người chủ mới đi làm vào mỗi buổi sáng, kiên nhẫn chờ ngoài cửa suốt 8 tiếng cho đến khi trời tối. Chú chó từ chối thức ăn của những người qua đường và xua đuổi bất kì con chó bờm xờm nào khác xung quanh. Theo người chủ của Wang Cai, lúc đầu hành động của nó làm bà khó hiểu, bởi bà không hề dạy Wang Cai làm bất cứ điều gì cả. Bà cho rằng Wang Cai có lẽ đang đợi người chủ trước đó của mình, tuy nhiên, bà không hề có vấn đề gì về hành động kì lạ này mà còn hài lòng về sự trung thành của nó.

4) Bobbie, chú chó tuyệt vời

Những người dân địa phương đều bị lòng trung thành không hề lung lay của Wang Cai thu hút, chú chó được ca ngợi như một phiên bản Trung Quốc của chú chó Hachiko nổi tiếng.

Bobbie là một chú chó thuộc giống chó chăn cừu lai 2 tuổi, câu chuyện của nó đã gây ra một sự xúc động mạnh mẽ trên các phương tiện truyền thông những năm 1920. Bobbie bị lạc vào cuối năm 1923 khi cùng những người chủ của mình, một gia đình người Brazil đi nghỉ ở Ấn Độ.

Cho đến tháng 2 năm 1924, khi những người chủ người Brazil vẫn chưa hết ngạc nhiên về sự mất tích của chú chó yêu quý thì bỗng nhiên một ngày, hình ảnh một chú chó gầy gò, dơ dáy, bần thỉu, mang dấu chân của Bobbie xuất hiện ở bậc cửa nhà họ. Bobbie đã xoay xở tìm cách để vượt qua khoảng 2800 dặm (4100km) từ nơi nó bị mất tích ở Ấn Độ để quay về nhà – trong suốt 6 tháng, chịu đựng sự giá lạnh của mùa đông!

Một bản thuật lại về câu chuyện của Bobbie trên tờ The Silverton Appeal đã được lựa chọn và tái bản lại trên mặt báo khắp cả nước, từ đó Bobbie trở nên nổi danh khắp nơi. Tổ chức xã hội Oregon Humane Society cũng đã tiến hành điều tra và chứng thực về câu chuyện, dựa trên lời kể của những người dân đã gặp Bobbie trên quãng đường.

5) Fido

Ngày nay, một bức tượng của Bobbie được đặt trước ngôi nhà cũ của nó ở phố Silverton.

Fido là chú chó lai 2 tuổi đến từ Borgo San Lorenzo, Italy. Chú chó được tìm thấy bởi một công nhân nung lò gạch tên Carlo Soriani khi đang bị thương nằm trong khe núi. Soriani cùng vợ mình đã kiên trì chăm sóc chú chó cho tới khi khoẻ lại, thậm chí đặt tên chú chó là “Fido”, Fido có nghĩa là

Đúng như tên gọi của mình, Fido bắt đầu đi theo Soriani đến trạm xe buýt ở quảng trường trung tâm ở Luco del Mugello mỗi ngày và đón anh ta khi trở lại từ nhà máy. Vào một ngày năm 1943, mọi thứ đều thay đổi đối với Soriani và chú chó Fido, RAF – không lực hoàng gia Anh đã thực hiện một cuộc đánh bom đột kích trên không nhằm vào Borgo San Lorenzo. Carlo Soriani là một trong những nạn nhân xấu số trong cuộc tấn công đó.

Ngày hôm ấy, Fido vẫn đến trạm xe buýt, nhưng niềm vui chào đón người chủ trở về không bao giờ đến nữa. Rốt cuộc Fido vẫn một mình trở về ngôi nhà của Soriani, nhưng trưa hôm sau nó vẫn quay lại trạm xe buýt để chờ tuyến xe buổi tối, rồi lại thất vọng khi nhìn từng vị khách rời đi. Fido tiếp tục quay lại ngày tiếp sau đó. Một tháng sau, một năm sau, rồi một thập kỉ sau, chú chó vẫn ở đó, đợi chuyến xe buýt đêm mỗi ngày suốt 14 năm.

Fido qua đời vào tháng 6 năm 1958, cô đơn trên con đường lạnh lẽo. Chú chó được chôn cất ngay bên ngoài nghĩa trang nơi Carlo Soriani yên nghỉ.

6) Waghya

Để tưởng nhớ chú chó với lòng trung thành với chủ của mình, người ta đã cho dựng tượng đài của Fido ở Borgo San Lorenzo’s Piazza Dante.

Chú chó nổi tiếng nhất trong lịch sử Ấn Độ, Waghya là một chú chó lai dòng dõi chó săn thuộc về Chhatrapati Shivaji Maharai, người sáng lập đế quốc Maratha rộng lớn và là đối thủ của đế quốc hồi giáo Mughal.

Người ta kể rằng Waghya là người bạn trung thành của Shivaji, và rất được ông yêu quý.Sau khi Shivaji mất năm 1680, người ta tổ chức một tang lễ theo nghi thức Hindu xa hoa cho ông, mà đỉnh điểm là việc đốt cháy cơ thể ông trên đỉnh giàn thiêu. Truyền thuyết kể rằng, Waghya đã quẫn trí khi nhìn thấy cơ thể chủ nhân chìm trong khói và lửa, chú chó đã nhảy vào giàn thiêu và tự hiến tế chính mình.

Năm 1936, một bức tượng của Waghya được dựng lên tại nơi chôn cất tro cốt của nó ở Raigad, một ngọn núi gồ ghề. Kể từ đó sự nổi tiếng của Waghya lan rộng khắp Ấn Độ, Waghya trở thành tấm gương cho sự trung thành trọn đời của một vật nuôi dành cho chủ.

7) Hawkeye

Cho dù có một vài nghi ngờ về tính chân thực về câu chuyện của chú chó huyền thoại Waghya, nhưng câu chuyện vẫn ăn sâu vào văn hoá của người Ấn Độ hiện đại, và như vậy tinh thần của câu chuyện đã vượt qua những vấn đề mang tính chất thực tế.

Jon Tumilson là một trong 30 người lính đã chết vào ngày 6, tháng 8, năm 2012 tại Afghanistan, khi trực thăng của họ bị bắn hạ. Chú chó săn Hawkeye của Tumilson đã xuất hiện trong lễ tang của Tumilson tại Rockford, bang Iowa, trong số những người đưa tiễn.

8) Chú chó của Lao Pan

Theo lời tường thuật của nhiều người trong số 1500 người có mặt tham gia lễ truy điệu, Hawkeye đã đi cùng một người bạn tốt của Tumilson tên Scott Nichols đến bục đặt thân thể chủ nhân, chú chó phát ra một tiếng thở dài, và nằm dài trên nền nhà phía trước chiếc quan tài phủ quốc kì cho tới khi lễ truy điệu kết thúc. Hawkeye về sau đã được gia đình Scott Nichols nhận nuôi.

Lao Pan, một người đàn ông Trung Quốc sống một mình ở ngôi làng Panjiatun (gần Thanh Đảo) đã dành những năm tháng cuối đời để chăm sóc cho chú chó lai lông vàng của mình được sống vui vẻ và khoẻ mạnh. Khi Lao Pan qua đời tháng 11, năm 2011 ở tuổi 68, không một ai để tang ông lão ngoài con chó của ông ấy.

Sau lễ tang đơn giản của ông lão, căn phòng mướn của ông được dọn sạch nhưng không ai tìm thấy con chó của ông ấy. Một thời gian sau, chú chó được tìm thấy tại nghĩa trang, đang canh giữ ngôi mộ người chủ của mình. Ai nấy đều tò mò làm thế nào mà chú chó tìm thấy được ngôi mộ của Lao Pan.

9) Shep

Dù cho đói hay khát, chú chó cũng không hề rời khỏi ngôi mộ của chủ. Khi những người dân lo lắng, mang chú chó về làng và mang bánh bao hấp cho nó, chú chó nhanh chóng ngậm những chiếc bánh và quay trở lại nghĩa trang. Những người dân làng về sau xây cho nó một cái chuồng đơn giản bên cạnh ngôi mộ và mang thức ăn đến thường xuyên để giúp nó sống sót.

Shep là một chú chó ở Mỹ, sống trong thời gian Đại suy thoái những năm 1930. Khi đó, một người đàn ông sống ở bang Montana, miền Tây Bắc nước Mỹ ngã bệnh và được đưa đến bệnh viện thánh Clare, tại thành phố Fort Benton. Một chú chó chăn cừu đã chạy theo ông ta vào thành phố và ngồi đợi ở cửa bệnh viện, không chịu rời đi. Một nữ tu tốt bụng ở nhà bếp bệnh viện thương xót chú chó, bà cho nó ăn trong suốt thời gian nó ở đó, trước khi người đàn ông qua đời. Gia đình người đàn ông sống ở miền Đông nước Mỹ, khi nhận được tin đã yêu cầu được gửi thi thể ông ta về nhà. Vào một ngày tháng 8, người ta đưa thi thể ông đến ga Fort Benton để đưa lên chuyến tàu đi về miền Đông, khi xe đẩy được đẩy vào sân ga và đưa lên toa tàu, một chú chó chăn cừu to lớn bỗng nhiên xuất hiện, cố nhảy lên nhưng lại bị đẩy đi không thương tiếc. Những người có mặt sau đó đã gọi chú chó đang rên rỉ buồn bã trở lại khi cánh cửa toa tàu đóng sập và động cơ bắt đầu khởi động rời sân ga.

Ngày qua ngày, chú chó cứ ngồi lì sở sân gà trông theo những chuyến tàu chở khách đến rồi đi, nhìn mỗi hành khách đi qua đầy hi vọng, dù thường xuyên bị xua đuổi nhưng nó vẫn không nản lòng. Dù cho cái nóng của mùa hè hay cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông Montana, chú chó vẫn ở đó và chờ đợi chuyến tàu kế tiếp. Khi tin tức về Shep được lan rộng, người từ nhiều nơi đổ về để được nhìn thấy nó, chụp ảnh hay cố gắng kết bạn và mang chú chó về nuôi. Nhưng mọi cố gắng đều không có tác dụng, sau khi kiểm tra từng chuyến tàu đến, chú chó lại rời đi nhanh chóng để tránh những người cố gắng tiếp cận. Shep được những nhân viên đường sắt chăm sóc, cho thức ăn.

Ngày qua ngày, chú chó ngày một già đi, nó đã chờ ở ga Fort Benton gần 6 năm, cho đến buổi sáng một ngày mùa đông, khi mà chân nó đã tê cứng, đôi tai không còn tinh tường, chú chó Shep đã không nghe thấy được tiếng tàu lăn bánh vào ga. Lúc nó kịp nghe thấy và quay lại thì con tàu đã lao tới, người lái tàu đã không dừng kịp lúc.

10) Hachiko

Người ta chôn cất Shep, hầu như mọi người ở Fort Benton đều có mặt. Ngôi mộ của Shep nằm ở một sườn đồi trông xuống thành phố, và đến ngày nay, ngôi mộ vẫn còn ở đó.

Hachiko, có lẽ là chú chó trung thành nổi tiếng nhất thế giới. Huyền thoại về Hachiko đã được kể lại trong nhiều cuốn sách, thậm chí được dựng thành phim.

Một cách sơ lược, Hachiko là một chú chó thuộc giống chó Akita sinh ra vào cuối năm 1923. Năm 1924, Hachiko được một giáo sư đại học tên Hidesaburo Ueno nhận nuôi và mang về Tokyo. Kể từ đó, giáo sư Ueno cùng chú chó Hachiko nhanh chóng hình thành một thói quen: Ngày ngày, Hachiko đi theo giáo sư Ueno đến gần sân ga Shibuya rồi tự mình trở về nhà, chú chó xuất hiện ở nhà ga vào cuối ngày, mừng rỡ đón Ueno lúc nhìn thấy ông đi ra khỏi nhà ga. Cho đến một ngày tháng 5, năm 1925, giáo sư Ueno không còn xuất hiện ở cửa nhà cửa nhà ga Shibuya như thường lệ nữa.

Giáo sư Ueno chịu một cơn xuất huyết não tại trường đại học ngày hôm đó, ông ra đi và không bao giờ quay trở lại ga Shibuya nữa, nơi có một chú chó vẫn ngồi đợi ông.Sau khi giáo sư Ueno mất, Hachiko được cho đi, nhưng chú chó thường xuyên trốn đi và xuất hiện lần này đến lần khác tại ngôi nhà cũ của giáo sư Ueno. Rốt cuộc, Hachiko cũng nhận ra giáo sư Ueno không còn sống ở đó nữa. Nó bắt đầu tìm kiếm chủ nhân tại ga Shibuya, nơi mà chú chó vẫn cùng ông đi tới nhiều lần trước đây. Mỗi ngày, Hachiko đều đến chờ giáo sư Ueno quay trở lại. Và lần nào nó cũng không tìm được bóng dáng người bạn của mình trong số những người đi làm về tại ga Shibuya.

Hình ảnh chú chó ngồi cố định ở sân ga đã thu hút không ít ánh nhìn của người qua lại. Nhiều người thường xuyên thấy Hachiko đi cùng giáo sư Ueno trước đây mỗi ngày. Họ chăm sóc Hachiko và cho nó thức ăn. Chín năm liền, Hachiko vẫn ngồi ở đó đợi chủ nhân quay trở lại.Hachiko mất vào ngày 8, tháng 3, năm 1935. Chú chó được tìm thấy trên một con phố ở Shibuya. Hiện nay, xác của Hachiko được bảo quản tại bảo tàng khoa học quốc gia Nhật Bản, tại quận Ueno, Tokyo.

Chú chó Hachiko đã trở thành một biểu tượng của lòng trung thành đối với người dân Nhật Bản, dù đã mất, nhưng câu chuyện của Hachiko vẫn còn được lan rộng và nhớ tới cho đến tận ngày nay.

Không chỉ Hachiko, Shep, Leão… mà còn rất nhiều những chú chó trung thành khác nữa, những câu chuyện về chúng mỗi ngày đều được chia sẻ, nhớ đến như một minh chứng của lòng trung thành, một người bạn tốt của con người.

Không Kể Người, Chó Thông Minh Hơn Cả! :: Suy Ngẫm &Amp; Tự Vấn :: Chúngta.com

Khởi thủy, chó được sử dụng giúp con người săn bắn, trông nom nhà cửa và các đàn gia súc. Từ mấy chục năm nay cho cứu người bị vùi lấp các đống đổ nát sau động đất hoặc bão tuyết. Chó cũng giúp chăm sóc người tàn tật. Trong tai họa khủng khiếp ngày 11/9/2001, con chó 3 tuổi, giống labrador đã đưa chủ nhân – kế toán viên 51 tuổi mù lòa Michael Hingson từ tầng 78, một trong những tầng đang sụp đổ của Trung tâm Thương mại thế giới HTC ở New York. Gần đây tại Mỹ và Châu Âu người ta bắt đầu huấn luyện chó để giúp đối tượng bị bệnh động kinh trước nguy cơ tái diễn hoặc bấm nút gọi cấp cứu trong trường hợp người bệnh đột ngột ngất xỉu hoặc nhồi máu cơ tim. Chó cũng là trợ thủ đắc lực trong điều trị bệnh tự kỷ cho trẻ em.

Suốt mấy thập kỷ các chuyên gia tâm lý học nỗ lực chứng minh rằng, chó không có khả năng đền đáp lại tình cảm, mà con người dành cho chúng. Tại phòng thí nghiệm của nhà bác học Paplốp, các nhân viên từng phải phạt tiền vì sử dụng những khái niệm như “chó đoán ra”, “chó khao khát” hoặc “mong muốn”.

Trong khi đó, chủ nhân những chú chó từ lâu đã suy nghĩ khác, thế nhưng mãi đến gần đây, những nghiên cứu mới nhất mới chỉ ra rằng, chó thường đọc được chính xác tình cảm của con người, ngôn ngữ thân thể, cử chỉ và đoán được ý định của thân chủ. Không có con gì trong động vật, thậm chí cả loài gần nhân loại nhất như tinh tinh cũng không có trí thông minh và khả năng hiểu cơn người như chó.

TS. Brian Hare, chuyên gia nhân chủng học () từng làm thí nghiệm thú vị. Trước đàn động vật tham gia nghiên cứu, ông úp ngược hai cái bát. Bên trong một trong hai bát có đặt thức ăn và ra hiệu chỉ ngón tay, gật đầu hoặc gõ gõ vào cái bát đó. Sau nhiều lần chỉ dẫn, trong 11 con tinh tinh tham gia cuộc chơi, chỉ có hai con đoán trúng. Còn với chó – chớp nhoáng, chỉ cần sau một lần giới thiệu đã có tới 9 trong số 11 con đoán trúng! Thậm chí không thể lừa được chúng, cả trong trường hợp các nhà khoa học cố ý chỉ dẫn “nhầm”.

Bạn bốn chân của con người thông minh nhất

Con người đóng vai trò chủ chốt cả trong quá trình tiến hóa sinh học của chó nhà, cũng như trong sự phát triển năng lực nhận biết của chúng. Bela, con chó phốc của gia đình nhà Tober (Ba Lan) biết rất rõ giờ giấc Eva-bà chủ ra khỏi nhà và bao giờ cũng đứng chờ trước ở bậu cửa 15 phút. Nó cũng biết, khi nào Eva bắt nó về từ nhà bố mẹ chồng – nó kết thúc cuộc nô đùa với chó mẹ sớm hơn và quấn lấy chân bà chủ mới – Eva Tober kể lại trong cuộc trò chuyện với phóng viên tạp chí “Chó của tôi”. Chanel, giống chó ngắn chân của Sara Muldner, cô gái sắm vai Julka trong bộ phim truyền hình nhiều tập “Những chuyện vui, buồn” thậm chí còn đoán được gói quà nào dành cho nó trong dịp Tết giáng sinh vừa rồi và dùng răng tự cởi dây buộc gói tặng phẩm. Nó còn học được cách thổi tắt những ngọn nến trên chiếc bánh ga tô nhân ngày sinh nhật của bản thân!

Đến chó sói – con thú có họ hàng gần gũi với chó cũng không thể có khả năng đoán biết suy nghĩ và ý tưởng của con người như với trường hợp kể trên. Với những thí nghiệm thực hiện với chó, chó sói còn chứng tỏ đần độn hơn cả tinh tinh. Độc nhất lũ sói được con người thuần hóa đạt kết quả khá hơn, song còn kém chó nhà rất xa. Những thí nghiệm của Brian Hare cùng các chuyên gia thuộc Viện nghiên cứu mang tên Marks Planck ở Lep- dich còn cho thấy, không chỉ chó lớn, mà cả chó con mới và ba tuần tuổi cũng có khả năng giải mã cử chỉ của con người. Ngay chó con nuôi trong trại, chỉ có mối quan hệ rất hạn chế với nhân viên trông nom cũng dễ đàng hiểu được con người. Chó nhà chứng tỏ năng lực thông tin với con người tương tự trẻ sơ sinh – đối tượng ngay từ những tháng đầu cuộc đời biết phản úng và cử chỉ người lớn . Chó có khả năng thậm chí đoán trước một số phản ứng của con người, thí dụ bày tỏ hối hận, trước khi thân chủ nổi cơn thịnh nộ. “Bằng cách đó, chó chứng tỏ cảm giác nhận lỗi, mà khi lỡ đại tiện ra tấm thảm hoặc mắc sai phạm nào đấy” – Desmond Morris khẳng định trong cuốn sách “Vì sao chó sủa”. Và điều thú vị là không lệ thuộc vào nòi giống, tất cả họ hàng nhà chó bẩm sinh đều có văn hóa ứng xử như vậy.

Đến nay giới nghiên cứu vẫn chưa giải thích được, bằng cách nào trí thông minh của chó đã phát triển: Có phải là kết quả của quá trình con người thuần hóa, hay tổ tiên loài người đã chọn lựa những giống chó dễ cảm thông với con người? Các nhà khoa học hy vọng sẽ tìm ra câu trả lôi xác đáng thông qua thí nghiệm tiếp theo sẽ được TS. Hare thực hiện đến cuối năm nay tại Xiberi cùng đồng nghiệp, TS. Dmitri K.Bielajew thuộc Viện nghiên cứu Tế bào học và Di truyền học Nga ở Novoxibircơ. Nhà di truyền học Nga đã nuôi dưỡng giống chó sói trắng, qua quá trình thuần hóa khá dài. Suốt 45 năm để nhân giống, ông chỉ chọn duy nhất những con hiền tành và từ nhỏ đã tỏ ra thân thiện với con người. Những con sói trong trang trại của Bielajew đã trở nên dễ chịu hơn và thay đổi diện mạo (đầu nhỏ hơn, gương mặt và hai tai ít lông hơn), song chưa bao giờ qua huấn luyện. Theo Ts.Hare: “sẽ không có gì nghi ngờ nếu như đàn sói trơn cũng có khả năng “đi guốc” trong bụng thân chủ trí thông minh của chó đúng là kết quả của quá trình con người thuần hóa”.

Sống và chết y hệt con người

Nhờ mối quan hệ gần gũi với con người, chó có cuộc sống nội tâm có lẽ phong phú nhất trong tất cả các loại động vật. Giống người, ngoài cảm giác sợ hãi, chó còn có cảm giác ghen tuông và đau buồn. Chúng có, thậm chí cả cá tính. Những nghiên cứu của GS. Samuel Gosling {Đại học ) chứng tỏ rằng, những đặc điểm cá tính của chó có thể xác định một cách chính xác giống như đặc điểm tính cách của con người. Trong 3 thí nghiệm, các nhà tâm lý học nhà nghề, chủ nhân những con chó và người quen đã đánh giá 78 đói tượng trong nhiều tình huống khác nhau, theo những tiêu chuẩn, như tính hòa đồng, khả năng kích thích thần kinh và sự cởi mở – những tiêu chí vẫn được áp dụng trong nghiên cứu cá tính người. Tất cả cá nhân tham gia trắc nghiệm dường như đều có chung nhận xét. “Trên một nửa đặc điểm của chó được nghiên cứu là kết quả di truyền, còn lại nhờ nuôi dưỡng và kinh nghiệm sống” – GS.Gosling khẳng định trên tạp chí “Personality and Social Psychology”.

Tương tự như người, tuổi thọ của chó ngày càng kéo dài Và nguyên nhân tử vong cũng gần giống con người. Tuổi thọ trung bình của tất cả các giống chó đều tăng lên 10 tuổi (so năm trước chỉ bằng một nửa). 30% tỷ lệ chó tử vong vì các bệnh tim mạch và 20% – vì các bệnh ung thư, Giống con người, nhất là ở các quốc gia phát triển, chó ít bị đe dọa bởi các bệnh lây nhiễm so với trước đây, song lại thường trở thành nạn nhân của chứng phát phì, tiểu đường và hội chứng tự kỷ.

Cần phải cho chứng uống những tân dược, thí dụ như thuốc chống tiểu đường hoặc tiêm insulin, một số chó thậm chí còn phải áp dụng tâm lý trị liệu. Cơ quan kiểm soát thực phẩm và thuốc chữa bệnh Mỹ (FDA) đã cấp giấy phép lưu hành cho hai biệt dược. Loại thứ nhất – Clomicalm dùng cho chó, đối tượng khó chấp nhận việc phải chia tay chủ nhân trong thời gian dài (hội chứng hành hạ 20 – 40% đàn chó nhà). Thừ hai là Anipyl, biệt dược có nguồn gốc đặc trị bệnh Parkinson, dành cho đàn chó cao tuổi. Phải chăng chó là động vật duy nhất do con người tạo ra và dành riêng cho con người?

Vì Sao Không Nên Ăn Thịt Chó? Đọc Xong Câu Chuyện Bạn Sẽ Hiểu

Nhiều người nghĩ: “Tôi không ăn thịt chó, vì tôi sợ ăn nhầm phải con chó đã giữ nhà cho người ta suốt nửa đời, sợ ăn nhầm phải bạn của một đứa trẻ nào đó...”. Nhưng có lẽ điều quan trọng nhất vẫn là vì chó là loài động vật biết trả ơn…

>>>Chuyện nhân quả: Cứu vật vật trả ơn, hại người nhận ác báo

Ngày xưa, có 2 vợ chồng già chung sống với 2 người con trai cùng 2 cô con dâu. Họ có một cuộc sống giàu có và sung túc. Vợ chồng người anh thì giảo hoạt, xem trọng tiền của, tâm địa hung ác, còn vợ chồng người em thì hiền hậu chất phác. Sau khi cha mẹ qua đời, người anh cai quản gia đình còn người em không màng tiền tài, chỉ lo học.

Hai chị em dâu thay nhau nấu cơm làm việc nhà. Vợ người anh vừa keo kiệt vừa gian tham, khi đến lượt nấu cơm, chỉ nấu vừa đủ ăn, có lúc cơm thừa cũng không còn cho chó ăn, khiến nó phải chịu đói. Vợ người em hiền lành, mỗi lần nấu cơm đều ngon và chú chó cũng được ăn no. Cho nên, chú chó rất quý mến cô, mỗi lần nhìn thấy cô, nó đều vẫy đuôi mừng rỡ.

Hai vợ chồng lão địa chủ qua đời chẳng bao lâu, người anh sợ tốn tiền bèn không cho người em đi học. Vì vậy, người em u uất mà sinh bệnh, chẳng bao lâu thì qua đời. lúc đó, vợ người em đang mang thai, cô mong sao sinh được một đứa con trai để sau này nương tựa, và cũng có người nối dõi.

Hai vợ chồng người anh suy tính, nếu mà cô em dâu sinh con gái sẽ có thêm người làm khi nó lấy chồng mà không phải tốn nhiều tiền cưới hỏi; còn nếu sinh con trai, sau này phải cưới vợ cho nó , lại phải phân chia tài sản, điều này không thể được. Họ bèn tính kế để xử lí chuyện này.

Vợ người anh nghĩ ra chủ ý, dùng tiền mua chuộc bà mụ. Bà mụ thấy tiền tối mắt, quên cả đạo nghĩa liền bằng lòng.

Lúc bấy giờ, con chó cũng đang có mang. Nó nghe được hết những lời của vợ người anh với bà mụ.

Chó biết được chuyện, liền lén theo sau, nhìn thấy bà mụ vất đứa bé xong bỏ đi, chó liền chạy tới, dùng chân bới cỏ, dùng mõm ngậm lấy bông gòn trong miệng đứa bé ra. Đứa bé mạng lớn, nó dần tỉnh lại, cất tiếng khóc. Chó vội cho đứa bé bú sữa, đứa bé bú no liền ngủ.

Chó dùng cỏ phủ lên rồi chạy về nhà cho con mình bú. Do vợ người em đang ở cữ, vợ người anh nấu cơm không nhiều nên chó ăn không no, lại còn phải chạy đi chạy về hai nơi. Khổ không kể xiết nhưng nó vẫn kiên trì.

Vợ người em vừa đầy tháng, nhà mẹ ruột liền đến đón về cho khuây khoả. Chó cũng theo sau, khi đến gần chỗ đứa bé, nó liền nhảy lên xe cắn lấy áo vợ người em kéo xuống, nó nhảy lên nhảy xuống mấy lần. Vợ người em không biết chuyện gì bèn xuống xe, chó vừa chạy phía trước vừa quay đầu lại, dẫn đến chỗ có đứa bé. Dở cỏ lên, cô liền thấy một đứa bé trần truồng. Cô vội bế đứa trẻ lện hỏi: ” Đây là con của ta à?”.

Chó hướng xuống đất gục gục đầu, vẫy đuôi vui mừng. Cô lại hỏi có chuyện gì? chó bèn ngậm mớ bông gòn đến, làm điệu bộ cho đứa bé bú như thế nào, bảo vệ đứa bé như thế nào. Cô cảm kích liền quỳ xuống khấu đầu trước chó.

Sau đó, cô bế con đến nha môn dâng cáo trạng kêu oan.

Lại nói về hai vợ chồng người con lớn, thấy cô em dâu về nhà mẹ đẻ liền vui mừng ra mặt, nghĩ rằng đã chiếm được toàn bộ gia sản. Đúng lúc đang cao hứng nhất, sai dịch của nha môn bỗng ập vào, tóm cổ cả hai vợ chồng cùng bà mụ áp giải lên xe tù.

Đến công đường, bà mụ sợ bị đánh bèn khai hết, chó cũng xuất hiện tại công đường làm chứng. Hai vợ chồng người anh và bà mụ bị trị tội. Tài sản được phán xử giao về cho vợ người em. Từ đó, vợ người em đối đãi với chó như người thân mãi cho đến khi nó qua đời vì tuổi già.

-**-

>>>Cứu sói mẹ bị thương, ông lão không ngờ lại nhận phải kết cục thê thảm >>>Vạn vật có linh: Câu chuyện ba ba báo ân cứu mạng

Cập nhật thông tin chi tiết về Chuyện Của Mãnh Hổ Và Chó Điên: Đọc Và Ngẫm, Hầu Hết Chúng Ta Sẽ Có Thu Hoạch! trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!