Bạn đang xem bài viết Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Quý Nguyên duỗi chân ở trong chăn, ngủ chung một giường với người khác khiến anh hơi mất tự nhiên, đặc biệt khi đối tượng lại là Chu Diễn.
Anh quay cái ót về phía Chu Diễn, nhìn qua không nhúc nhích giống như là ngủ thiếp đi, nhưng trên thực tế lại rất khẩn trương, ở trong chăn nén lút đưa tay kiểm tra lại nút áo ngủ đã cài hay chưa lần nữa. Bình thường anh ngủ đều quay về phía bên Chu Diễn ngủ, như bây giờ thật ra thì không quá thoải mái, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Chu Diễn thích anh, Quý Nguyên anh không phủ nhận, nhưng anh không biết tại thời điểm này tình cảm của Tiểu Chu Diễn đối với mình là như thế nào. Trước đây anh vẫn cảm thấy có thể mình thích Chu Diễn nhiều một chút, nhưng sau này lại thấy hình như Chu Diễn thích anh nhiều hơn một chút.
Quý Nguyên nghĩ tới nghĩ lui có chút hồ đồ, cái loại cảm giác mâu thuẫn rối rắm đó lại hiện lên trong lòng lần nữa, khiến cho người ta phiền lòng.
Nằm như vậy hơn nửa tiếng, trong căn phòng yên tĩnh và tối đen như mực chỉ có một góc phòng được chiếu vài tia sáng từ cái đèn ngủ, hô hấp của hai người liên tiếp chập chùng, nghe vào tai hình như Chu Diễn đang ngủ thiếp đi.
Quý Nguyên đoán là như vậy, vì vậy từ từ xoay người muốn đổi cho mình một tư thế ngủ thoải mái, ai ngờ vừa quay người đã đối điện với Chu Diễn, cậu nằm sát bên gối đầu, đôi mắt nhắm lại vừa đúng lúc có thể nhìn thấy hàng mi dầy đậm, khẽ vểnh lên, khó có khi lộ ra an tĩnh và đáng yêu.
Quý Nguyên điều chỉnh ánh sáng của đèn ngủ tối hơn một chút, cẩn thận nhìn kỹ khuôn mặt của Chu Diễn.
Chu Diễn không giống mẹ của cậu, tối thiểu ở kiếp trước ấn tượng của Quý Nguyên đối với mẹ của cậu là bề ngoài có nhiều chỗ không giống Chu Diễn. Như vậy chắc là Chu Diễn giống bố rồi, mỗi một bộ phận trên mặt của Chu Diễn không tính là quá đẹp, nhưng nếu gộp chung lại thì lại trở nên anh tuấn. Mũi của cậu rất cao, đôi môi dày mỏng vừa phải, lúc nhắm mắt thu ánh sáng vào bên trong, mở mắt ra là có thể nhìn thấy ánh sáng bên trong giống như nhuệ khí. Nhưng mà Quý Nguyên thích nhất là nốt mụn ruồi đen nhỏ ở bên cạnh xương lông mày trái của Chu Diễn kia, mỗi lần nhìn thấy rất muốn lấy tay đụng một cái.
Quý Nguyên quan sát cậu một lát, lại nghĩ rốt cuộc mình cũng trở lại để thay đổi những chuyện hoang đường trong quá khứ, y theo hiệu ứng bươm bướm, từ nay về sau đại khái mình sẽ không còn bao nhiêu quan hệ với Chu Diễn nữa.
Nghĩ như vậy, Quý Nguyên lại không nhịn được duỗi ngón tay ra, quơ quơ trước mắt Chu Diễn.
Chu Diễn không có phản ứng.
Quý Nguyên đánh bạo đưa tay tới đụng một cái lên cái mụn ruồi đen nhỏ ở bên cạnh xương lông mày của cậu, vừa chạm vào đã lập tức rời khỏi.
Anh tạm thời coi như là hài lòng, thu tay lại chuẩn bị đi ngủ, nhưng không nghĩ Chu Diễn lại mở mắt ra, nhìn về phía anh không rõ cảm xúc.
Bắt tại trận.
Quý Nguyên không chút sợ sệt nào, mở mắt nói dối: “Có con muỗi vừa mới đốt em, anh đập chết rồi.”
“Anh Quý Nguyên, ” Chu Diễn mở miệng, vẫn là giọng điệu của một đứa bé đang thương như cũ, một cái đã nắm được điểm yếu của Quý Nguyên, “Có phải anh giận em hay không?”
Quý Nguyên bị cậu nói như thế, cứng họng.
Chu Diễn tiếp tục nói: “Bởi vì bố em ở bên kia xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, cho nên đột nhiên phải trở về, không có cách liên lạc, cũng không thể bớt chút thời gian qua đây một chuyến, rảnh hai ngày này, em lập tức trở lại.”
Lời này là nửa thật nửa giả.
Quả thực là không có cách nào liên lạc, nhưng nói không có thời gian trở lại tìm người cũng không hoàn toàn là thật.
Khi Chu Diễn trở lại Chu gia, thân là con ruột của Chu Hoành Uy, trong mắt mọi người “Trưởng tử” đại thiếu gia Chu gia vừa mới chết không bao lâu, trên dưới Chu gia là một mảnh hỗn loạn. Nếu không phải Chu Hoành Uy sớm đã bị thủ đoạn của Chu phu nhân làm cho không cách nào sinh con, bằng không thế nào cũng không đến lượt Chu Diễn trở về chia cho một chén này canh.
Mới đầu trong hơn nửa năm đầu, Chu Diễn cũng không được coi trọng nhiều. Cậu đánh cuộc một lần trở lại Chu gia, hiển nhiên cả ngày lẫn đêm đều không được xao nhãng. Chu Diễn biết mình thích Quý Nguyên, nhưng lúc đó cậu không nghĩ rằng mình thích Quý Nguyên nhiều như vậy. Đợi hơn một năm về sau cậu hiểu rõ tâm ý của mình, trở lại tìm Quý Nguyên thì lại có chút không thích hợp.
Chu gia hồi sinh sau sóng gió, cậu không thể không tạm thời rời khỏi Quý Nguyên để bảo đảm rằng anh không phải là điểm yếu của cậu.
“Đương nhiên là anh có chút tức giận, ” Quý Nguyên rất rõ tâm tình của mình năm đó, “Nhưng mà bây giờ anh không tức giận, em cũng đừng suy nghĩ nhiều, ngủ sớm một chút.”
Anh nghĩ sớm kết thúc đề tài này một chút, mong thời gian ngủ chung đêm nay sớm kết thúc, nhưng mà Chu Diễn ở bên kia lại đụng đụng về phía bên này của anh.
Lập tức Quý Nguyên rụt về sau một chút.
Chu Diễn dán sát lại, Quý Nguyên co lại co lại, cuối cùng nhanh chóng đẩy Quý Nguyên đến cạnh giường, anh giận: “Em làm gì thế?”
Quý Nguyên co lại đồng thời kéo cả chăn lui về phía sau, Chu Diễn tiến đến ném chăn qua một bên, lúc này da thịt đã lộ ra hơn nửa. Phần trên hở ra, đặc biệt là đường cong bắp thịt của bụng ở trong chăn như ẩn như hiện, cực kỳ hấp con mắt người khác.
“Anh Quý Nguyên, em thích anh.” Giọng nói và vẻ mặt của Chu Diễn vẫn mơ mơ màng màng giống như đứa trẻ năm đó bị Quý Nguyên hôn.
Nếu cuối cùng Chu Diễn cứng rắn với anh, Quý Nguyên nhất định không đi vào khuôn phép. Nhưng anh chính là không chịu nổi cái loại tấn công yếu ớt lại đánh thẳng vào lòng người này, ngay khi nghe xong những lời này trái tim giống như bị ai đó nắm chặt lại, trái tim có chút mềm mại hơn.
“Đừng nói mò, ” Quý Nguyên nói năng thô lỗ che giấu chột dạ, “Em thì biết cái gì? Liệu có thể phân định được đâu là tình bạn đâu là tình yêu không.”
Anh vừa nhìn về phía thân thể lộ ở bên ngoài của Chu Diễn, mặc dù trong phòng mở máy điều hòa, nhưng mà nhiệt độ không cao lắm, ngủ như vậy vẫn sẽ lãnh, Quý Nguyên thấy Chu Diễn không động đậy, dứt khoát đưa tay chuẩn bị đắp cho Chu Diễn cái chăn phía sau cậu.
Quả nhiên anh vẫn quan tâm mình, Chu Diễn bởi vì một hành động mờ ám như vậy của Quý Nguyên, trong lòng này lập tức cháy lên ngọn lửa, nóng đến cậu không chịu nổi. Hận không được nhào tới liếm láp khẽ cắn toàn thân Quý Nguyên phát tiết vui sướng và rung động lúc này một lần.
Chính xác là Chu Diễn cũng không nhịn được.
Mà Quý Nguyên, anh không ngờ là một cái giơ tay bình thường như vậy, Chu Diễn có thể trượt vào như con cá chạch, một cái chui vào chăn của Quý Nguyên, ôm chặt lấy anh, bộ dáng nổi điên này giống như muốn ăn thịt người.
Cách quần áo Quý Nguyên có thể cảm thấy cả người Chu Diễn nóng lên, chỗ nào giống như bị lạnh.
Quý Nguyên dùng sức muốn tránh thoát, vốn nghĩ cuối cùng cũng có thể tránh khỏi thời điểm này, nhưng không ngờ sức lực của Chu Diễn lại lớn ngoài sức tưởng tượng của ảnh, ôm chặt lấy anh căn bản khiến anh không thể động đậy.
Sống lại vẫn là gà bệnh như cũ, quả thật Quý Nguyên muốn cho mình một miệng rộng.
Chu Diễn cho là mình có thể kìm chế, nhưng trong nháy mắt được ôm Quý Nguyên lần nữa, có mấy câu nói không cần suy nghĩ cũng bật thốt lên.
“Em thích anh, em muốn thượng anh… Thích.” Chu Diễn hạ thấp giọng, giọng nói trầm ổn, chợt lộ ra ngoài ý vị xâm lược khiến Quý Nguyên có cảm giác giống như trở lại nhà vệ sinh dưới lầu phòng ăn của khách sạn khi đi trượt tuyết, cảm giác áp bức khi bị thành niên Chu Diễn ngăn ở góc, tùng chút từng chút hiện ra cái ót và những nơi anh bị Chu Diễn ôm, giống như sóng to gió lớn khiến anh không biết bám vào ai.
Cũng may lúc này Chu Diễn nhớ tới không thể hù dọa Quý Nguyên.
Cậu dùng sức hôn một cái trên mặt Quý Nguyên, sau đó mê man một bộ không biết tiếp theo phải làm như thế nào, cậu ngừng lại.
“Em, ” Lần này Quý Nguyên bị làm cho nghẹn khuất không biết nên nói thế nào mới phải. Rõ ràng một phút trước còn như sói như hổ, lời nói ra làm cho người ta không kịp nghe, nhưng trong nháy mắt đã có thể vô tội như vậy.
Nhưng nghĩ lại, lúc này Chu Diễn chỉ thích mình cũng chỉ là suy luận kèm theo, mặc dù nói ra ngoài như dát vàng lên mặt, nhưng mà vẫn là bộ dáng đứa trẻ ngây thơ như cũ, khiến ý tưởng muốn đẩy người xuống rồi tẩn cho cậu một trận của Quý Nguyên cũng không cách nào thực hiện được.
Hai chân Chu Diễn ở phía dưới chăn mền cuốn lấy Quý Nguyên, là một tư thế hết sức lệ thuộc lại chiếm đoạt. Thân thể của hai người không thể tránh khỏi áp sát vào nhau, Quý Nguyên không thể lui được nữa, sợ nếu nhúc nhích một cái có thể đẩy hai người cùng nhau lăn xuống gầm giường, vì vậy cũng không dám cử động nữa.
Anh mắt Chu Diễn nhìn về phía anh kiên định lại chấp nhất, mang theo tính toán của mình nên không biết phải làm sao, từng chút cảm xúc như vậy khiến cho Quý Nguyên mềm lòng, Chu Diễn đều đã nắm chắc vô cùng thích đáng.
Quả nhiên Quý Nguyên nói không ra lời, mà vẫn coi cậu như làm một đứa con nít, tận tình khuyên bảo khuyên lơn.
“Chu Diễn, bây giờ em còn nhỏ, ” Quý Nguyên mở miệng, cũng cảm giác Chu Diễn chọc chọc anh, tại nơi anh không quá quen thuộc nhưng cũng chạm qua vài lần, đứng lên.
Phân lượng nặng như Thái Sơn, vừa mới nói xong câu em còn nhỏ hiện tại Quý Nguyên hoàn toàn mất mặt.
“Tuổi em còn nhỏ, ” Quý Nguyên sửa lại miệng, cong mông mình lên trốn về sau, “Đối với chuyện tình cảm không cần quan tâm nhiều, có thể có chút nghi ngờ.”
Chu Diễn chen đầu qua, dán lên gò má của Quý Nguyên, ánh mắt sáng quắc nhìn anh, giống như đang nghiêm túc nghe lời anh nói.
Trái tim Quý Nguyên nhảy bùm bùm, cảm thấy như vậy không hướng dẫn được, anh lui một bước nói: “Nói như thế, đương nhiên về sau nhất định em sẽ rất bận rộn, về sau em cũng sẽ không trở về thành phố J nữa, hai người chúng ta sẽ không gặp nhau quá nhiều, coi như bây giờ em yêu thích anh, tình cảm cũng sẽ trở lên phai nhạt”
Trải qua đời trước, cho nên anh vô cùng chắc chắn từ tối này về sau anh sẽ không gặp lại Chu Diễn nữa sẽ bỏ lỡ bảy năm trong cuộc đời anh.
Có lẽ khiến Chu Diễn nhớ mãi không quên là bởi vì lần ngủ chung năm đó của bọn họ, cho dù là nam hay nữ, đều sẽ khắc sâu ấn tượng với người ngủ chung với mình lần đầu tiên. Thêm nữa trên con đường đó cũng không ai biết tại sao Chu Diễn lại hắc hóa, cuối cùng lại thành cái đức hạnh như vậy.
Quý Nguyên nghĩ là như vậy, lúc này cũng cảm thấy đã thành công tránh cho biến thái Chu Diễn trở lên hắc hóa.
Chu Diễn nghe vậy từ từ buông lỏng Quý Nguyên ra, một lần nữa đầu của hai người chỉ cách nhau năm sau cm.
Có lẽ Quý Nguyên cũng không rõ ràng lắm, tự mình khuyên giải an ủi một chút, trong lỗ tai của Chu Diễn Quý Nguyên đều kín đáo nói ra nội tâm của mình.
Nếu như ban đầu Chu Diễn và anh không có khoảng trống sáu bảy năm kia, thật ra anh và Chu Diễn có thể có kết quả.
Chu Diễn không phải là hạt giống tốt, muốn anh nói, Chu gia có thể nuôi sống đều không phải là mầm non tốt, lại càng không nói cậu từ nhỏ đã bị ném qua một bên như vậy. Thế nên về sau khi một tay cậu nắm quyền cả Chu gia, ở sau lưng cậu những người hình dung cậu khi đó cũng không có một lời ca ngợi.
Từ nhỏ cậu đã không có gì, mới đầu cái gì cũng không tranh, thờ ơ nhìn người khác nịnh nọt dùng mắt chó nhìn người. Về sau có thể tranh, có tranh đoạt, rồi lại phát hiện những thứ danh lợi tài phú và quyền thế kia đều không phải là thứ cậu thật sự mong muốn.
Vào giờ phút này gương mặt của Quý Nguyên đỏ rừng rực, giống như là bị sốt, giống như là thẹn thùng, giống như là trái cây bắt đầu chín, hiện ra khí chất mới mẻ mê người.
Anh là thứ duy nhất mà Chu Diễn mong muốn.
Cắn xuống một cái tất nhiên ngọt đến ra nước.
Nghĩ Chủ Cũ Sẽ Tìm Lại Mình, Chú Chó Nhỏ Đi Bộ 21 Km Về Lại Nơi Bị Bỏ Rơi
Dù biết người chủ đã bỏ rơi mình bên lề của một vách núi, chú chó nhỏ này vẫn quyết tâm quay lại nơi mình bị bỏ để mong chủ cũ đến đón sau khi được nhận nuôi vào một gia đình mới. Tình yêu và sự mong nhớ đối với người chủ cũ đã khiến cậu bạn lông xù này nổi tiếng trên khắp mạng xã hội.
Vào một ngày nọ, anh Panithan Rattanathum đã phát hiện ra một chú chó đen đáng yêu nằm bên lề của ngọn núi Doi Ang Khang, thành phố Chiang Mai (Thái Lan). Khi được tìm thấy, chú chó trông rất tội nghiệp, nằm buồn bã như đang đợi một ai đó.
Vì lo lắng cho sự an toàn của chú chó, anh Panithan đã đưa chú đến bác sĩ thú y địa phương. Dù phải ngồi trong xe hơi cùng một người lạ, nhưng chú chó nhỏ trông không hề sợ sệt, thậm chí dường như đã quen với việc được đi bằng ô tô. Vì lẽ đó, anh Panithan đoán rằng chú chó này bị đi lạc hoặc bị bỏ rơi chứ không phải là chó hoang.
Bên cạnh đó, anh Panithan còn nỗ lực tìm lại chủ cho cún con tội nghiệp, nhưng cũng khẳng định rằng nếu trong trường hợp không ai đến nhận, anh sẽ nuôi chú chó. Quả thật, chú chó sau đó đã là một thành viên của gia đình anh Panithan và được đặt cho cái tên Lucky.
Tuy nhiên, chưa đến một tuần, Lucky đã bỏ trốn khỏi nhà mới để… đi tìm chủ cũ. Theo bài đăng tải của anh Panithan trên trang Facebook cá nhân, anh cho biết thoạt đầu, cả gia đình đều nghĩ Lucky bị trộm mất bởi cổng nhà bị mở toang. Vì quá hoảng loạn, anh đã vội báo cảnh sát và thậm chí còn nhờ một đài phát thanh tìm chú chó bị thất lạc.
Sau nhiều giờ tìm kiếm nhưng không có kết quả, ngày hôm sau, một người bạn gửi anh Panithan bức ảnh mà anh ta chụp được khi tình cờ thấy Lucky nằm bên lề của ngọn núi Doi Ang Khang – nơi mà Lucky được gia đình mới tìm thấy vào một tuần trước. Bằng cách nào đó, chú chó nhỏ này đã đi bộ khoảng 21 km để về lại chỗ cũ.
Theo suy đoán của anh Panithan, chú chó Lucky đã tìm đường về lại nơi bị bỏ rơi với hi vọng người chủ cũ sẽ đến đón. May mắn thay, anh Panithan đã tìm được và đưa Lucky trở về nhà một lần nữa.
Dù có những ký ức không vui vẻ nhưng giờ đây, Lucky đã tìm được một gia đình thực thụ – nơi mà cả Panithan lẫn bố mẹ của anh đều hoảng loạn và nỗ lực tìm kiếm khi chú chó nhỏ mất tích. Hi vọng rằng, Lucky sẽ hạnh phúc trong ngôi nhà mới của mình.
Giải Mã Bí Mật Về Cuộc Sống Của Loài Sói Bắc Cực
Chó sói Bắc Cực Brutus đeo trên cổ thiết bị GPS.
David Mech, một chuyên gia nghiên cứu địa chất của Mỹ và Dean Cluff, người đứng đầu dự án nghiên cứu về loài sói Bắc Cực tại vùng lãnh thổ Tây Bắc Canada, đã sử dụng một thiết bị định vị vệ tinh GPS gắn vào cổ một con sói đực đầu đàn có tên là Brutus.
Thiết bị này cho phép các nhà khoa học hàng ngày có thể xác định được vị trí, đường đi cũng như hoạt động của Brutus và các con trong đàn của nó trong suốt mùa đông khi nhiệt độ tại Bắc Cực có thể xuống tới âm 70 độ C và không có ban ngày 24 giờ liên tục mỗi ngày.
Sau khi gắn trên cổ Brutus thiết bị GPS vào ngày 9-7, hai nhà khoa học đã theo dõi Brutus qua vệ tinh khi con sói này dẫn cả bầy 3 lần vượt đảo Ellesmere tới đảo Axel Heiberg, mỗi lần chúng đi sâu vào lãnh thổ.
Trong mỗi chuyến đi, đàn sói này đã vượt qua quãng đường dài 129km trong 84 giờ trước khi quay lại đảo Ellesmere và miền trung vùng lãnh thổ Tây Bắc vào ngày 21-11. Và đến ngày 30-11, Brutus và đàn sói đã đi tổng cộng 2.726 km.
Cluff cho biết loài sói Bắc Cực không hoàn toàn chỉ ngủ mà chúng vẫn săn mồi trong mùa đông.
Các thành viên của bầy sói này gồm 11 con sói lớn và một số con sói nhỏ thường tìm kiếm loài bò xạ và thỏ Bắc Cực, đây chính là lý do khiến chúng đi xa đến vậy.
Trước đây, các nhà khoa học luôn cố gắng tìm hiểu loài sói Bắc Cực làm gì trong 6 tháng mùa đông ở Bắc Cực. Cũng có nhiều giả thuyết nói rằng loài sói này có thể sống trong nhiều tuần mà không cần thức ăn.
Chuyên gia nghiên cứu địa chất Mech cho biết với đàn sói lớn như vậy, chắc chắn chúng phải tìm kiếm rất nhiều con mồi để có thể tồn tại. Điều khiến các nhà khoa học đang tìm thêm lời giải đáp là trong bóng tối suốt mùa đông như vậy, tại sao chúng vẫn có thể dễ dàng săn được mồi.
Chó sói Bắc Cực là loài thú ăn thịt và chạy rất nhanh. Nó có thể sống một mình hay sống cùng đàn với số lượng đàn khoảng 6 con. Trong môi trường hoang dã, sói Bắc Cực có thể sống đến 15 năm. Khứu giác, thị giác và cả thính giác phát triển rất tốt nên giúp loài sói Bắc Cực săn mồi rất hiệu quả. Đặc điểm nhận dạng loài sói Bắc Cực là chúng nhỏ hơn các loài sói khác và có bộ lông trắng, dài và dày.
Với chiếc hàm mạnh mẽ và những cái răng vô cùng sắc nhọn, chó sói có thể hạ gục những con vật to lớn hơn chúng rất nhiều và ăn đến 9kg thịt một lần.
Theo TTXVN
Huyền Thoại ‘Sói Lửa’ Trên Cao Nguyên Trắng, Chuyện Chưa Từng Kể
Ngoài ra, anh Thành còn đang sở hữu đàn chó xù màu lửa nguồn gốc Bắc Hà (Lào Cai) mà anh quý hơn vàng.
Nhiều người săn lùng
Thào Mùa, một thanh niên người Mông (xã Bản Già, huyện Bắc Hà) thường lặn lội đến những thôn bản tít hút trên đỉnh núi để săn tìm loài chó “lửa” quý hiếm.
Thào Mùa chia sẻ: “Từ lâu, đồng bào các dân tộc Bắc Hà, đặc biệt là dân tộc Mông trên núi cao Bắc Hà đã nuôi được giống chó lông xù, chó cộc đuôi dũng mãnh như sư tử, săn thú cực giỏi mà trông nhà cũng rất tốt. Mấy năm trở lại đây, biết trên Bắc Hà có giống chó quý hiếm nên nhiều người mê nuôi chó khắp nơi không ngại “đổ” tiền ra để được sở hữu giống chó này. Cũng vì thế, chó Bắc Hà ngày càng bị săn lùng ráo riết, những chú chó con đẹp có giá từ 1-3 triệu đồng, chó to đẹp có giá cả chục triệu đồng. Cá biệt, có chú chó Bắc Hà lông xù màu đỏ, gọi là chó “lửa” là hàng độc, được bán với giá lên tới 40 – 50 triệu đồng”.
Tôi được mấy người bạn giới thiệu làm quen với anh Sùng Quang Quân, người dân tộc Phù Lá ở xã Na Hối, một người rất đam mê chó Bắc Hà. Anh Quân bảo muốn tìm hiểu về chó Bắc Hà thì phải đi chợ chó Bắc Hà, tiếng Mông gọi là chợ “tù đế”. Quả thực tôi đã đi nhiều chợ phiên vùng cao nhưng chưa thấy ở đâu bán nhiều chó như chợ “tù đế” ở Bắc Hà.
Đồng bào các dân tộc vùng cao Bắc Hà, Si Ma Cai, thậm chí từ Hà Giang mang xuống đây những chú chó đẹp nhất. Chó to, chó nhỏ đủ loại, có chú cún màu đen tuyền, có chú lại trắng như bông, có chú toàn thân vằn vện như hổ. Là người có nhiều kinh nghiệm chọn mua chó Bắc Hà, anh Quân bảo chó Bắc Hà thuần chủng từ nhỏ đã có có đôi tai cúp, lông xù như bông, khi lớn lên lông chúng dài ra, phần lông cổ xù bờm sư tử đực, đuôi đẹp như đuôi sóc. Còn có loại chó Mông cộc đuôi từ khi mới sinh ra, tai vểnh, lông ngắn, dáng nhanh nhẹn như sói rừng, nhà những “thợ săn” bậc nhất.
Thực hư huyền thoại sói lửa
Theo lời các cụ già người Mông trên “cao nguyên trắng” kể lại, trước đây, trên vùng cao Bắc Hà có một đàn chó sói lửa, chúng sống trên núi cao, hay bắt gia súc của người dân. Một mùa đông giá rét, mọi người trong bản hoảng hồn khi thấy những con chó đực trong bản đều bị cắn chết một cách bi thảm với nhiều vết thương. Thì ra, con sói lửa đầu đàn đã xuống bản và cắn chết tất cả những con chó đực của xóm để giành quyền giao phối với đàn chó cái. Một thời gian sau đó đàn sói lửa không về làng nữa, và người ta thấy một số chó con được sinh ra có lông màu hung đỏ như chó sói, đặc biệt là bản tính có phần hoang dại, hung tợn. Nguồn gốc của chó Bắc Hà có lẽ bắt nguồn từ đó.
Ông Đoàn Văn Quang, một người lính quê miền xuôi lên Lào Cai lập nghiệp mấy chục năm nay, cũng là người sở hữu những chú chó lửa Bắc Hà đẹp nổi tiếng chia sẻ: Tôi cũng từng nghe câu chuyện do những người già ở Bắc Hà kể lại trước đây Vua Mèo Hoàng A Tưởng có nuôi một đàn chó lửa dũng mãnh lắm, chuyên phục vụ cho những chuyến đi săn hươu, nai, gấu, lợn rừng trên núi cao. Khi người Pháp lên Bắc Hà có mang theo đàn chó tây, đó là giống chó chăn cừu nổi tiếng. Thấy Vua Mèo có đàn chó dữ, người Pháp đưa đàn chó Tây đến để thách đấu, nhưng những con chó tây to cao, hung tợn đã bị đàn chó lửa của vua mèo Hoàng A Tưởng “bày binh bố trận” cắn cho tan tác.
Cũng theo ông Quang thì giống chó Bắc Hà không chỉ có bộ lông xù nhìn oai vệ như sư tử mà còn rất tinh khôn, dũng mãnh, phẩm chất nổi bật nhất là khả năng trông nhà, bảo vệ chủ cực tốt. Nhà nào nuôi chó Bắc Hà thì ngay cả những tên trộm chuyên “đào ngạch, khoét vách” từ phía sau nhà cũng phải kiềng mặt.
“Đàn chó Bắc Hà của tôi bảo vệ nhà cực tốt. Bất kỳ ai đặt chân vào cổng nhà hay khu vực của gia đình đều bị chúng tấn công nếu ông bà chủ vắng mặt. Chúng còn rất giỏi săn thú, biết phối hợp với nhau theo tổ chức của đàn rất ăn ý, khiến con thú nào bị săn cũng không thể chạy thoát. Đặc tính này của chó Bắc Hà rất giống với chó sói”.
Nỗ lực bảo tồn
Anh Sùng Quang Quân chia sẻ: Nhìn những chú chó Bắc Hà đẹp cứ dần dần bị bán đi, bị lai tạo, mình đã quyết tâm tuyển chọn đàn chó bố mẹ thuần chủng về nuôi để nhân giống với hi vọng sẽ bảo tồn được nguồn gien quý hiếm của chó Bắc Hà. Có thời điểm, trại chó của mình lên tới trên 80 con chó to, nhỏ. Khi nhân ra được đàn chó con thuần chủng, mình cung cấp cho những người thực sự đam mê, và thường xuyên trao đổi kinh nghiệm nuôi dưỡng, chăm sóc, huấn luyện chó Bắc Hà.
Trong giới chơi chó cả nước, thì cái biệt danh Thành babilon ở thành phố Hải Phòng đã quá quen thuộc. Trò chuyện với tôi, anh Thành bảo vì mê chó Bắc Hà mà cách đây nửa năm anh đã bỏ ra hơn 100 triệu đồng để tuyển chọn giống chó lửa Bắc Hà về Hải Phòng nuôi sinh sản. Hiện nay, trại chó của anh Thành có tới 170 con chó bản địa gồm các dòng chó quý hiếm như chó Phú Quốc, Bắc Hà, Mông cộc đuôi. Trong số đó, có 10 chú chó lửa Bắc Hà anh quý hơn vàng.
“Các cụ bảo “khuyển mã chi tình”, tôi đã nuôi rất nhiều dòng chó bản địa của Việt Nam nhưng thấy chó Bắc Hà vừa có dáng đẹp, lại là giống chó hội tụ nhiều phẩm chất nổi bật như tình cảm, trung thành, tinh khôn, dũng mãnh”.
Ông Nguyễn Minh Khang, Trưởng Ban Phát triển chó bản địa của Hiệp hội Những người nuôi chó giống Việt Nam (VKA) chia sẻ với: Hiện nay ở Việt Nam có 3 loài chó quý cần được bảo tồn là chó xoáy Phú Quốc, chó Mông cộc đuôi và chó Bắc Hà. Chúng tôi mong muốn rằng trong thời gian tới sẽ sớm hoàn thiện Bản tiêu chuẩn chó giống Bắc Hà, để giống chó này tham gia các hội thi như Dogshow Việt Nam hàng năm. Từ đó, những chú chó thuần chủng được cấp giấy chứng nhận chó giống Bắc Hà, đây là cơ sở quan trọng để nâng cao ý thức cộng đồng trong việc bảo tồn giống chó quý hiếm này.
Cập nhật thông tin chi tiết về Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!