Xu Hướng 3/2023 # Chó Saluki: Giống Chó Thợ Săn Sa Mạc # Top 12 View | Dhrhm.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Chó Saluki: Giống Chó Thợ Săn Sa Mạc # Top 12 View

Bạn đang xem bài viết Chó Saluki: Giống Chó Thợ Săn Sa Mạc được cập nhật mới nhất trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Saluki tiếng Ả Rập: سلوقی‎ / ALA-LC: salūqī/Tiếng Ba Tư:سلوکی,سگ تازی hay còn gọi là Slougui, chó săn xám Ả rập (Arabischer Windhund) (Sloughi Moghrebi) (Arabian Sighthound) (Levrier Marocain) Chó Hoàng gia Ai Cập hay Chó săn xám Ba Tư, Chó săn thỏ vùng Vịnh Péc-xích (persian greyhound), Chó săn linh dương gazzele (gazzele hound) là một giống chó cổ thuộc dòng chó săn đuổi có nguồn gốc từ vùng Trung Đông. Loài chó này sử dụng vào việc săn thỏ, săn linh dương, chúng là một thợ săn trên sa mạc. Chúng là một giống chó có giá cao, giá trung bình cho một con chó Saluki vào khoảng 2.000 USD.[1]

Saluki là một trong những giống chó được con người thuần hóa sớm nhất trong lịch sử. Loài chó này xuất hiện trên cả những bức vẽ trong lăng mộ Ai Cập, với niên tuổi khoảng 2.100 năm trước Công nguyên và còn xuất hiện cả trong Kinh thánh. Ngày nay, chúng vẫn là giống chó được con người ưa chuộng, xuất hiện nhiều trong các gia đình quyền quý từ Trung Đông đến Hoàng gia Anh. Thời cổ đại, Saluki từng được dùng cho các cuộc đua vì chúng có thể đạt vận tốc 60 km/h.[1]

Tổng quan

Saluki gắn liền với con người qua nhiều thế kỷ. Lịch sử ghi nhận rằng đây là một trong số những giống chó cổ xưa nhất đã được thuần hoá, và cũng là một trong số những loài vật được con người thuần hoá sớm nhất. Bằng chứng đầu tiên được biết đến về giống chó Saluki, còn được gọi là chó săn thỏ vùng Vịnh Péc-xích hay chó săn linh dương, là những hình hoạ cổ trong các hang động cổ đại đã tìm thấy ở vùng đồng bằng Lưỡng Hà cổ đại vào khoảng 14,000 năm trước công nguyên.

Saluki là một trong những giống chó được con người thuần hóa sớm nhất trong lịch sử. Loài chó này xuất hiện trên cả những bức vẽ trong lăng mộ Ai Cập, với tuổi đời khoảng 2.100 năm trước Công nguyên, và còn xuất hiện cả trong Kinh thánh. Ngày nay, chúng vẫn là giống chó được con người ưa chuộng, xuất hiện nhiều trong các gia đình quyền quý từ Trung Đông đến Hoàng Gia Anh. Thời cổ đại, Saluki từng được dùng cho các cuộc đua vì chúng có khả năng chạy với vận tốc 60 km/h.[2]

Từ vùng Lưỡng Hà cổ đại, những lái thương đã mang Saluki xuyên qua Trung Đông tới vùng đồng bằng sông Nile, nơi chúng trở thành giống chó săn nổi tiếng của người Ai cập cổ đại. Chỉ có giai cấp quý tộc mới được đặc quyền sở hữu chúng, và Saluki được gọi là ” Giống chó của Hoàng gia Ai Cập “. Rất nhiều những hình vẽ và bức tường tại Ai cập còn lưu lại hình hoạ của Saluki, một số trong đó có tuổi lên đến nhiều ngàn năm và xác ướp của nhiều con Saluki cũng đã được tìm thấy trong lăng mộ của chủ chúng.

Những cuộc săn thường diễn ra thưa thớt trên sa mạc, và những người Arab du mục cần thịt để sinh sống. Họ tìm được một khả năng lý tưởng của giống chó Saluki. Đây cũng là giống chó có phẩm chất cao quý của người dân Ả Rập, người dân rất đề cao giống chó này vì phẩm chất và tính độc lập của chúng, cũng như kỹ năng, sự can đảm của chúng trong những cuộc săn và sự trung thành với chủ. Tại Bắc Mỹ, giống chó thanh lịch nhưng mạnh mẽ này được gọi là Saluki.

Hình ảnh Saluki còn được tìm thấy trên các đồ gốm và trong hầm mộ ở vùng Trung Đông. Trong văn học của người Assyrians, Babylonians và Sumerians cũng đề cập đến giống chó này với những từ ngữ tuyệt mỹ. Sau đó, người A-rập còn ca ngợi Saluki trong các lời thơ và bài hát với tên slughi, có nguồn gốc từ vùng Saluq, một thành phố đã biến mất ở vùng Nam A-rập. Abu Nuwas – một nhà thơ Arab nổi tiếng ở thế kỷ thứ 8 cũng đã nhắc đến Saluki trong những bài thơ của ông. Ánh nhìn Saluki lướt qua đâu, nơi đó bừng lên như ngọn lửa soi rọi, miên man rực sáng và Như cánh chim ưng sải cánh trên sa mạc cát hoang vu, chúng băng qua và thống trị mặt đất với bốn bàn chân kiêu hãnh.

Đặc điểm

Hình dáng tổng thể của giống chó này tạo ấn tượng về sự duyên dáng và cân đối, với khả năng chạy đuổi tốt cùng với sự dẻo dai, mạnh mẽ và linh hoạt. Chúng có loại lông ngắn, các đặc điểm cần phải thống nhất với điểm khác biệt là có bộ lông ngắn. Mắt chúng nằm sâu, rất sáng và sắc, do đó cho phép Saluki dễ dàng nhận ra và đuổi bắt con mồi trên sa mạc hoang vu. Đôi tai của Saluki phủ sát vào đầu, với đám lông dài che phủ có một khả năng nghe thính nhạy. Răng và hàm chắc khoẻ với hàm răng hoàn chỉnh, phát triển tốt và có miếng cắn hình cắt kéo. Chúng cảnh giác với người lạ, nhưng không hoảng sợ hay hung dữ, tính tình thông minh và độc lập.

Chiều dài người từ điểm đầu vai tới khấu đuôi tương đương với chiều cai tính đến vai, mặc dù giống chó này luôn tạo cho người xem một ấn tượng rằng người chúng dài hơn so với chiều dài thực của chúng. Saluki khi đứng cao khoảng 23 tới 28 inches (58 tới 71 cm), nặng khoảng 40 tới 50 cân anh (18-22,5 kg), có thể đạt vận tốc tối đa tới 50 dặm một giờ (80 km/h). Kéo dài với vùng đầu chúng là cái cổ rất cong, linh hoạt, một bờ vai lực lưỡng và một tấm lưng hơi cong và mạnh mẽ tới tận hông. Toàn thể con chó toát lên vẻ gọn gàng, tinh xảo, cao quý và duyên dáng và cân đối. Dáng vẻ thanh lịch và hoàn hảo để thực hiện một chức năng cụ thể săn mồi trên những vùng đất bằng phẳng và rộng lớn. Với khả năng thính giác, quan sát cũng như sức mạnh của chúng, khó có con mồi nào có thể trốn thoát khỏi chúng trong cuộc săn.

Bộ lông của Saluki có rất nhiều màu sắc, và có hai loại lông và lông ngắn và lông dài. Có giả thuyết cho rằng những tộc người du mục nuôi hai giống Saluki hoàn toàn khác nhau, giống lông vàng và nâu trên vùng sa mạc cát cháy ở Syria và giống chó có màu đen trên vùng đất bằng phẳng phì nhiêu hình thành từ dung nham ở vùng Lưỡng Hà. Giống chó được nuôi ở vùng bắc Syria, Iraq và Iran, gọi là vùng phía bắc, được nuôi để săn trên vùng có khí hậu lạnh, đã núi lởm chởm của những nước này, và do đó, chúng phát triển lớp da dày, lông dài để chống lại khí hậu khắc nghiệt. Giống cho nuôi tại vùng Peninsula và Ai Cập, được gọi là vùng phía nam, mới thực sự là giống chó săn của vùng sa mạc, cao, chân dài và không có lông dài trên thân mình.

Chúng chuyển động mềm mại, liên tục một cách nhẹ nhàng và không cần cố gắng khi chạy nước kiệu. Các bước chuyển động và chân lên xuống nhẹ nhàng, không có vẻ mạnh mẽ như ngựa nhưng không nặng nề. Những người chủ thường dành sự chăm sóc đặc biệt và sự huấn luyện rất kiên nhẫn cho giống chó này. Ban đầy, những con Saluki nhỉ được huấn luyện săn chuột và thỏ. Khi đã trưởng thành cả về dáng vóc, tinh khôn, tốc độ và sức mạnh, chúng được huấn luyện về để có thể tham gia các cuộc săn linh dương gazen. Sau hàng ngàn năm thực hiện chức năng săn đuổi trên những vùng sa mạc bằng phẳng, không có cây cối, kỹ năng của giống chó này đã được sử dụng trong các cuộc thi cần tốc độ.

Huấn luyện

Truyền thống nuôi Saluki bắt nguồn từ những tộc người A-rập. Những người đàn ông của vùng sa mạc tin rằng chúng là những con vật hoàn hảo và có giá trị hơn phần lớn những thứ khác. Đạo Hồi cho các giống chó là loài vật không sạch sẽ, nhưng có một ngoại trừ đặc biệt cho giống Saluki này. Nhiều người tin rằng chúng được trao cho con người như một quà tặng của Đức Allah cho những tộc người A-rập, do đó, Slauki còn có tên là el-Hur, nghĩa là “quý tộc hàng đầu”.” Truyền thuyết cũng kể rằng đấng tiên tri Muhammad cũng sở hữu một con Saluki mà người dùng để đi săn. Chỉ có những con ngựa thuần chủng và lạc đà là sánh nổi với Saluki trên vùng sa mạc cát. Với Saluki, có thể nói rằng, những người A-rập du mục phụ thuộc vào chúng, chứ không phải là ông chủ của giống chó này.

Như một vị khách đặc biệt, Saluki được phép thoải mái ra vào ngôi nhà của người chủ, cũng như các túp lều du mục và những nơi khác, những nơi mà chúng có thể ngủ trên những tấm thảm hoặc đệm của người chủ, đôi lúc ngay bên cạnh những người trong gia đình nhà chủ của chúng. Lòng trung thành của chúng là một huyền thoại về việc Saluki chỉ săn những con mồi cho chủ của chúng mà không săn cho bất cứ ai khác. Nhiều người A-rập du mục cho rằng, Saluki nếu được huấn luyện chu đáo sẽ biết cách mang những con thỏ về cho chủ khi chúng thấy cảm nhận thấy sự cần thiết.

Gia phả của Saluki là một vật được bảo vệ rất cẩn mật. Những người A-rập du mục học thuộc phả hệ của con chó và truyền miệng lại cho thế hệ sau chứ không viết ra. Chó cái, khi động dục sẽ không được phép phối giống với những con chó lạ. Nếu việc ngoài ý muốn này xả ra, những con chó con không thuần chủng đó sẽ bị giết bỏ. Những con chó Saluki nhỏ không được bán, chúng chỉ được mang tặng như món quà cho những vị khách quý.

Du nhập

Chúng đã được đến phương Tây, Saluki được giới thiệu với châu Âu trong những cuộc thập tự chinh từ thế kỷ 11 cho đến hết thế kỷ 13. Cả những chiến binh và những nhà quý tốc tham gia cuộc chiến trong lực lượng quân đội Thiên chúa giáo châu Âu đã bị mê hoặc bởi tốc độ và vẻ đẹp của Saluki, và cũng bị mê hoặc bởi khả năng săn đủôi của chúng. Một vài người lính đã mang theo bên mình họ những chú Saluki về châu Âu. Tuy nhiên, giống chó này không được công nhận tại châu Âu cho tới vài thế kỷ sau. Chỉ có một ngoại lệ là tại vùng Sicily ở phía Nam nước Ý, nhà vua Frederick II của vùng Sicily, người đã thống trị vùng này trong thế kỷ 13 là một người bảo trợ lớn của giống chó Saluki. Ông ta đã tạo dựng tên tuổi cho giống chó này và giới thiệu chúng với khắp lãnh thổ của ông ta.

Với sự chiếm đóng thế giới A-rập của thực dân Anh và Pháp, hai nước Anh và Pháp trỏ thành những quốc gia châu Âu đầu tiên phát triển giống chó Saluki. Florence Amherst là người đầu tiên nhập khẩu giống chó này ở vùng phía nam châu Âu và Anh Quốc trong thế kỷ 19. Sau đó, giống chó Saluki vùng phía bắc châu Âu cũng được xuất khẩu tới Anh. Hiện tại, giống chó Saluki của Mỹ là sự pha trộng của hai dòng chó Saluki này. Mặc dù Saluki đôi khi còn được gọi là giống chó săn thỏ greyhound vùng phía đông hay giống chó săn linh dương gazelle ở vùng phía tây, nhưng thực sự thì chúng không phải là giống chó săn thỏ thuần tuý. Giống chó sloughi ở vùng Bắc Phi và chó greyhound là thuộc cùng một giống chó như Saluki vào thời gian đầu của việc thuần hoá loài chó. Một số khác tin rằng greyhound và sloughi có nguồn gốc từ giống chó Saluki. Hiện nay, chúng đã được công nhận là những giống chó riêng rẽ.

Đến nay, Saluki có rất nhiều chủng loại khác nhau và sự đa dạng này được khuyến khích như một đặc trưng của giống chó. Nguyên nhân của sự đa dạng của giống chó xuất phát từ điểm đặc thù trong truyền thống của người A-rập, cũng như khu vực rộng lớn ở vùng Trung Đông, nơi mà Saluki được dùng để đuổi và bắt mồi từ hàng ngàn năm trước. Ban đầu, mỗi tộc người đều có những đàn Saluki hộ tống trong các cuộc săn bắt trong lãnh thổ của họ. Theo truyền thống của người Ả rập ở Trung Đông, Saluki không được dùng để bán mà chỉ dùng để làm quà tặng đặc biệt cho những vị khách danh dự. Theo đó, giống chó này được những vị khách châu Âu mang về như những món quà tặng từ nhiều vùng đất, khí hậu rất rất khác nhau của Trung Đông, và chúng lại tiếp tục được mang về nuôi dưỡng trên nhiều vùng khí hậu khác nhau ở châu Âu.

Năm 1923, Vương quốc Anh đã lần đầu tiên ghi nhận chính thức bản tiêu chuẩn của giống chó này ở châu Âu, và dựa vào đó để xây dựng và công nhận cho tiêu chuẩn của giống chó Saluki với những nguồn gốc khác nhau của giống chó này tại châu Âu. Giống chó Saluki được tìm thấy ở tất cả các vùng đất A-rập, Bắc Phi và phần lớn các quốc gia Tây Á, nhưng với số lượng ít hơn trước. Giống chó Saluki cũng đang đi cùng trên con đường của những người du mục: tập trung sống trong xã hội hiện đại. Khi những người du mục cổ đại chuyển tới những thành phố sinh sống, công việc săn bắn truyền thống dùng chó dần dần ít được sử dụng. Những nhóm người còn giữ lối sống du mục vẫn sử dụng chó Saluki để đi săn, nhưng những con linh dương gazelle là con mồi chính của họ đã gần như tuyệt chủng do bị săn bắn quá mức với những thứ vũ khí hiện đại.

Những con Saluki còn lại chỉ còn được nuôi để làm bạn và vì tình cảm giữa người và chó. Hoàng gia một số vùng vẫn nuôi Saluki với số lượng nhiều nhưng những con chó này chỉ còn được nuôi làm bạn và cho các môn thể thao. Trong khi đó, Saluki đã được phát triển mạnh ở châu Âu và bắc Mỹ. Không ồn ào và gây hấn, luôn sạch sẽ và hãnh diện, không có mùi, thậm chí một số con còn có mùi thơm tự nhiên, chúng đã trở thành một vật nuôi làm bạn lý tưởng. Với tính trung thành và khả năng biểu cảm, những người nuôi chúng ngày càng phổ biến hơn.

Chuyện Lao Động Việt Nam Ăn Thịt Chó Sa Mạc Libya

(VTC News) – Để sống sót trên sa mạc Libya, các lao động Việt Nam đã phải chiến đấu với trộm cướp và bắt chó sa mạc làm thịt ăn…

Ăn thịt chó sa mạc và đánh nhau với cướp

Trên đường chạy loạn qua sa mạc, để vượt biên giới Libya đến sân bay Djecba (Tunisia) nhóm lao động Việt Nam đã hò nhau vây bắt nhiều chó hoang làm thức ăn. Những chú chó lang thang vốn không thể chạy nhanh trên cát đã bị dân lao động bố trí chặn các ngả và cầm gạch đá ném chết.

Người tị nạn ở biên giới Tunisia – Libya. Ảnh Bảo Hiếu

Trong khi nhiều nhóm lao động khác đói ăn, thì những công nhân quốc phòng này xì xụp mì tôm với xáo thịt chó. Những chú chó bắt được trong hành trình chạy loạn còn được luộc chín và tích trữ cho tới khi về sân bay Djerba.

Hôm tôi có mặt ghi nhận tình hình, những lao động đó đã mời một đùi chó luộc. Nửa chú chó luộc được chén sạch bách chỉ trong mấy chục phút.

Trong bối cảnh loạn lạc ở Libya, thông thường các lao động Việt Nam chọn cách bỏ của chạy lấy người, tránh xung đột. Tuy nhiên, trại lao động khoảng 300 người nơi phiên dịch Chu Ngọc Sơn (quê Diễn Trường, Diễn Châu, Nghệ An) làm đã thành lập hẳn ban chỉ huy để bảo vệ nơi làm việc.

Sơn vốn từng đi lính, lại đã tốt nghiệp đại học nên khá rắn rỏi, được bầu vào ban chỉ huy nhằm động viên anh em và thay nhau canh gác. Những ngày đầu bạo loạn, những thanh niên địa phương vác mã tấu và vũ khí tự chế định xông vào cướp tài sản nhưng đã vấp phải sự kháng cự.

Ba trăm lao động Việt Nam đã đoàn kết dùng đá xếp thành chiến luỹ bao quanh. Mỗi khi bọn nổi loạn xông vào, bên trong, những người lao động dùng đất đá, bê tông tập kích ra. Vài lần cướp không xong, dân nổi loạn cuối cùng không dám bén mảng tới nữa. Sơn nói: “Hàng ngày, chúng tôi cắt cử người đi tuần tra. Hễ có động tĩnh lại đánh kẻng báo động. Anh em canh gác ngồi thản nhiên đánh cờ ngoài cổng trại và không hề tỏ ra sợ hãi trước tiếng súng”.

Bảo vệ trại lao động và ông chủ một thời gian, 300 lao động nhận đủ lương và xin ông chủ người Hàn Quốc theo lệnh rút về nước đảm bảo an toàn tính mạng. Khi được hỏi, sao lại liều mình để bảo vệ ông chủ thế? Sơn nói: “Bảo vệ ông chủ để người ta sống còn trả lương cho anh em”. Cảm kích trước tinh thần tương thân, tương ái của những lao động Việt Nam, ông chủ đã thuê xe chở họ về tới biên giới Libya giáp Tunisia.

Chính nhóm lao động của Chu Ngọc Sơn đã mang lá cờ đỏ sao vàng 5 cánh từ Libya sang cắm ở trại tị nạn đóng trên biên giới Tunisa. Lá cờ tổ quốc đã củng cố tinh thần của những người Việt đang chạy loạn. Võ An Ninh (quê Diễn Đồng, Diễn Châu, Nghệ An) chỉ tay về phía lá cờ phấp phới giữa muôn trùng trại tị nạn màu trắng của Cao Uỷ LHQ về người tị nạn (UNHCR) nói: “Những ngày lễ, ngày tết, bọn em vẫn chào cờ và hát quốc ca. Nay trong lúc loạn lạc, cờ Tổ quốc là điểm tựa tinh thần cho chúng em”.

Cờ đỏ sao vàng tung bay trong nắng gió sa mạc châu Phi. Ảnh: Bảo Hiếu

Chuẩn tướng Haruadi Soussi, người phụ trách an ninh trại tị nạn cũng hết lời ca ngợi tính kỷ luật của những di dân Việt Nam.

Không bỏ rơi đồng đội

Có một câu chuyện cảm động về sự tương trợ của những lao động Việt Nam trên đường chạy loạn. Đó là chuyện anh Phạm Quang Úy, quê Hà Tĩnh bị gãy chân, vỡ xương chậu trong một lần sập giàn giáo, phải nằm bẹp một chỗ. Đúng lúc đó, tình hình bất ổn nổ ra ở Libya. Nơi Uý làm việc bị cướp phá.

Hầu hết, anh em đồng nghiệp không kịp mang theo đồ trong lúc bỏ chạy. Uý thấy thế rơm rớm nước mắt, nói: “Các anh cứ chạy đi, mặc kệ em. Thân em tàn tận thế này, trước sau gì cũng chết”. Tuy nhiên, bạn bè đồng nghiệp đã không bỏ rơi người đồng hương tội nghiệp. Người dìu, người dắt, có những lúc nếu buông tay, Úy đã có thể bị dòng người di tản giẫm nát. Gặp Uý tại trại tị nạn trên đất Tunisia, cậu cười tươi: “Giờ sống rồi anh ạ, nhờ sự đùm bọc của anh em”.

Nhiều lao động Việt Nam kể lại, từ Tripoli (Libya) đến biên giới giữa Libya và Tunisia phải trải qua nhiều bốt gác dã chiến. Trong đó, có bốt gác của phe nổi loạn và của Chính phủ Gaddafi. Dù phe nào nhưng khi họ hỏi: “Trung Quốc hay Việt Nam”, nếu biết là người Việt Nam thì vui vẻ và nhanh chóng cho qua. Những người dân Libya cũng đều có cảm tình với dân Việt Nam nên sẵn sàng chia sẻ cả thức ăn, nước uống.

Bảo Hiếu

Giống Chó Săn Của Quý Tộc Afghan Hound Đầy Kiêu Sa

Chúng còn có các tên gọi khác như Tazi, Tāžī Spay, Da Kochyano Spay, Sage Balochi, Ogar Afgan, Chó săn xám phương Đông hay Chó săn xám Ba Tư.

Nguồn gốc

Giống chó Afghan Hound có nguồn gốc từ một giống chó cổ của Afghanistan với sự hiện diện trên những bức tranh của người dân nơi đây từ 4000 năm trước . Đây là một trong những giống chó lâu đời nhất và vẫn giữ được thân hình từ thời xa xưa nên được coi là “Vua của các loài chó”

Năm 1886, chó săn Afghan được du nhập vào Anh và được đăng kí với AKC vào năm 1926 bởi Vương quốc Anh khi chúng đặt chân tới nước Mĩ. Đặc điểm

Chó Afghan có bề ngoài nhìn chung ấn tượng, đầu luôn ngẩng cao đầy kiêu hãnh, không có dấu vết của sự giản dị hay thô lộ nhưng biểu lộ vẻ trầm ngâm, đôi măt nhìn vào khoảng không

Các đặc điểm nổi bật của giống chó này đó chùm lông trên đầu dài mượt, bộ lông đặc biệt, xương hông rất nổi bật, chân lớn.

Đầu

Một cái đầu dài biểu thị một trí thông minh lớn Hộp sọ

Một hộp sọ dài không quá hẹp, có xương chẩm lồi cân đối với chóp sọ dài như kiểu thắt nơ. Có điểm tiếp giáp lượn cong nhẹ giữa mặt và sống mũi. Khuôn mặt Mũi

Thường có màu đen, màu nâu đỏ thẫm được chấp nhận với những con chó có màu sáng nhạt. Sống mũi

Dài, với hàm dẹp sát vào sống mũi. Hàm/Răng

Hàm khoẻ, với bộ răng hoàn chỉnh, đầy đủ, phát triển tốt và đan chéo nhau như lưỡi kéo (scissor bite), cụ thể: răng hàm trên phủ lên răng hàm dưới, và răng mọc vuông góc với hàm. Mức độ cắn mạnh vừa phải. Mắt

Màu mắt tối được ưa chuộng hơn, nhưng màu mắt vàng cũng vẫn được chấp nhận. Mắt gần như có hình tam giác, mi mắt trên hơi xếch lên trên. Tai

Buông thõng và hướng ra phía sau, tai sát vào đầu và được bao phủ bằng lớp lông rất dài và mượt. Cổ

Cổ dài, mạnh mẽ, đầu ngẩng cao kiêu hãnh. Thân hình Cổ

Cổ có chiều dài tốt, mạnh mẽ và cong, đang chạy trong một đường cong vào vai những sợi dài và dốc và cũng đặt lại. Vai

Vai dài và dốc, chéo về phía sau, rất lực lưỡng và mạnh mẽ nhưng vẫn nhẹ nhàng, không nặng nề. Lưng

Thẳng, dài vừa phải và rất chắc chắn, mạnh mẽ. Hông

Thẳng, rộng và hơi ngắn. Mông

Hơi thấp so với đuôi, Xương chậu nhô ra và mở rộng. Ngực

Xương sường cong vừa phải và rất sâu. Đuôi

Bộ đuôi là không quá cao trên cơ thể, có một vòng, hoặc một đường cong trên hết; không bao giờ nên được cong hơn, hoặc phần còn lại trên mặt sau, hoặc được mang sang một bên; và không bao giờ nên rậm rạp. Tứ chi Chân trước

Chân trước thẳng, dài và dốc, xương phát triển to, xương chân thẳng với xương vai nếu nhìn từ phía trước. Khuỷu chân trước

Thẳng đứng sau vai. Sát với lồng ngực, thẳng, không chĩa vào trong cũng không chĩa ra ngoài. Cổ chân

Dài và đàn hồi, tạo ra bước đi như đang nhún nhẩy. Chân sau

Mạnh mẽ. Đoạn từ xương chậu đến kheo rất dài nếu so sánh với khoảng cách từ kheo chân đến bàn chân. Khuỷu chân sau

Rất cong và uyển chuyển Bàn chân

Bàn chân trước mạnh mẽ và rất to, cả về chiều dài và độ rộng, có lông dài và dày bao phủ. Ngón chân cong. Đệm chân xếp bằng phẳng trên mặt đất. Bàn chân sau dài nhưng không rộng như bàn chân trước, cũng có lông dài và dày bao phủ. Huyền đề

Thường bị loại bỏ nếu có.

Chó săn Afghan có chuyển động nhẹ nhàng, nhún nhảy với kiểu dáng rất điệu. Lông

Dài và rất phủ xuống hết lồng ngực, chân trước, chân sau và sườn, hông. Chó trưởng thành có lông ngắn hơn ở phía sau vai và dọc trên lưngI. Lông dài từ trán ra phía sau, với kiểu thắt nơ rất dễ nhận thấy. Phía trước mặt lông ngắn. tai và chân được lông phủ đều, dài. Cổ chân có thể trọc. Lông cần phải để phát triển tự nhiên.

Màu sắc: 9 màu lông

Cùng Danh Mục:

Nội Dung Khác

Nàng Sói Và Chàng Thợ Săn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đêm cũng đã khuya, thuốc cũng đã hết tác dụng. Sau khi ra lần cuối cùng thì Edward thoả mãn nằm sấp trên người Tom thở hổn hển, gối đầu lên ngực cô nghỉ một chút, còn cô thì đã ngủ say, khuôn mặt vẫn không được tự nhiên cho lắm, lộ rõ vẻ khó chịu, miệng còn thều thào nói mớ:” Không… đừng….”. Bộ dạng bây giờ của Tom làm Edward cực kỳ tự trách. Rút từ từ phần thân đã mềm nhũn bên trong cô bé ra, cả người Tom lại run nhẹ. Anh vén tóc cho cô gọn lại, cởi trói rồi để cô nằm ngay ngắn cho dễ ngủ.

Một hồi sau Edward ngồi dậy kéo quần lại và rời giường vào bếp lấy nước uống, sau đó anh đi tắm rồi lại đi ra chiếc ghế sofa gần cửa sổ nằm xuống. Anh gác tay lên trán trầm ngâm một hồi thì quay sang chiếc giường nơi Tom nằm, anh bước lại đó ngắm nhìn cô, nhìn cơ thể cô.

Toàn thân trắng nõn hiện lên vô số dấu vết cắn mút bầm tím của anh, cổ tay có vết hằn của dây trói. Đôi môi cô sưng mọng, mắt cô cũng vậy, trên hông có vết năm ngón tay đỏ hồng chằn chịt đè lên nhau. Còn ở nơi đó thì tuôn tràn ra đầy tinh dịch trắng đục của anh. Toàn bộ những mùi vị tình ái trên người Tom đều do anh làm ra.

Trông Tom thật thảm hại, nhìn cô như vật nhỏ bị anh chà đạp hết lần này đến lần khác. Edward thấy hối hận vì mình đã không khống chế được bản thân, anh lúc nãy không khác gì một con dã thú điên cuồng ăn tươi nuốt sống cô. Dù sao đó cũng chỉ là một cô bé mà anh lại làm cô ra thế này. Nếu lúc đó anh có thể chạy ra ngoài thì đã không làm gì con bé rồi. Nếu không phải anh hít nhiều thuốc như vậy thì chuyện này đâu có xảy ra.

Edward day day trán mình, anh bước đến nhẹ nhàng bế cô vào phòng tắm để tắm rửa cho cô, lau chùi đi mùi vị hoan khoái vừa nãy trên người cô. Sau đó anh thay ga giường, phải giặt sạch! Nếu bà biết được chuyện này sẽ không vui đâu.

Anh cẩn thận lột tấm ga thì phát hiện có vết máu xen lẫn tinh dịch của anh trên đó “Chết tiệt” anh mắng nhẹ một câu, lại thêm một việc khiến anh khổ sở, lấy đi lần đầu tiên của một con bé lạ hoắc. Vậy mà cứ tưởng cô bé đã bị lũ bắt cóc kia ăn sạch rồi chứ, mà cũng chưa chắc là vậy.

*Ngày mai phải về thị trấn mua thuốc ngừa thai cho con bé rồi* dù anh không biết đứa trẻ này đã có thể mang thai chưa nhưng đề phòng vẫn là tốt nhất. Edward vẻ mặt khổ sở mang tấm ga đi giặt rồi thay vào đó tấm ga giường khác, xong anh bế cô trở lại giường, lấy cái áo khác của mình cho cô mặc đỡ. Edward trong lòng tự trách bản thân, anh cảm thấy mình như một tên ấu dâm, cầm thú, anh thậm chí còn chưa biết tên cô bé.

Có lẽ sự việc vừa xảy ra sẽ ám ảnh, dằn vặt anh cả đời, rằng anh đã cưỡng bức, hãm hiếp một đứa nhỏ chỉ mới 12-13 tuổi. Cha mẹ con bé mà biết chuyện thì sẽ thế nào, anh là một người chính trực thì tất nhiên anh sẽ chịu trách nhiệm về việc làm của mình nhưng… bậc cha mẹ thấy con họ bị mình làm thành ra như vậy thì làm sao dễ dàng tha thứ?

Edward tiếp tục dọn dẹp mấy cái bột chết tiệt bám trên sàn nhà, anh thậm chí còn không dám thở khi lau chùi chúng, sau đó một lần nữa anh băng bó lại vết thương cho Tom, có lẽ vì lúc nãy anh hoạt động mạnh nên động đến vết thương con bé khiến nó rỉ máu ra nhiều hơn. Xong việc, anh để Tom nằm ngay ngắn lại, đắp chăn cho cô rồi anh trở lại ghế sofa, không nghĩ nhiều nữa mà ngủ một giấc đến sáng. Bởi vì lúc này có nghĩ nhiều cũng chả làm được gì. Thôi thì ngày mai sẽ hỏi chuyện con bé, bàn bạc với nhau sau vậy. Giờ anh mệt chết được, biết bao nhiêu năng lượng anh đều trút hết lên con bé kia rồi.

_Cốc cốc… cốc…

Edward nhíu mày tỉnh dậy. Trời vẫn còn sớm, ở ngoài cửa hình như có người. Bà anh không lí nào lại về vào lúc này nên chỉ có thể là người lạ. Edward nhìn từ cửa sổ ra ngoài thì thấy có hai cô gái mặc đồ thêu hoa văn rất lạ nhưng đẹp, hình như không phải người trong thị trấn, có lẽ là người bộ lạc nào đó, anh nghĩ vậy.

Anh tính tìm chiếc áo mặc vào mới chợt nhớ hôm qua mình đã xé rách trong lúc cường bạo con bé kia, một cái thì chưa giặt cái còn lại thì đưa cho con bé mặc luôn rồi. Anh đứng dậy nhìn qua phía cái giường thì thấy cô bé vẫn đang ngủ say rồi mới yên tâm ra ngoài cửa, Edward để lưng trần ra ngoài tiếp khách.

Bên ngoài Rudy và Sandy lo lắng thiếu điều muốn đập cửa xông vào. Đang gõ cửa thì cửa bỗng mở ra, sau đó xuất hiện một chàng trai đẹp suất sắc, cởi trần dựa một bên vai vào thành cửa. Hai cô nàng ngay lập tức bị quyến rũ…nào là đẹp trai ngời ngợi, nào là cơ bụng sáu múi, vai rộng eo thon, cao ráo, đầu tóc bù xù mái hất lên, trên mặt còn hiện rõ vẻ mệt mỏi còn ngáy ngủ.*Hình như là vừa ngủ dậy* cả hai nàng nghĩ.

Edward thấy hai người nhìn anh thất thần thì lên tiếng hỏi:”Có việc gì?” Hai nàng lúc này mới giật mình, Sandy nói trước:”Cho hỏi anh có phải là Edward không?”

“Ừ! Là tôi…”.

Rudy nhịn không được mà hỏi thẳng vào vấn đề:”Này! Anh có thấy một con nhóc lùn lùn, tóc đen hơi gợn sóng dài đến đây không? Nói chung là nhìn gần giống như một đứa trẻ,…”

“Các cô là ai? Sao biết tên tôi” Edward chắc chắn người bọn họ muốn tìm là con bé nằm trong kia nhưng không biết bọn họ là ai, anh chợt nhớ đến suy luận của mình về việc con bé kia bị bọn xấu bắt cóc rồi trốn chạy được, anh nghi ngờ hai cô gái này nằm trong băng nhóm đó, tuy nhiên anh cũng không chắc lắm.

“Chúng tôi là chị của con bé, đêm qua nó không về nên chúng tôi rất lo, còn việc tôi biết tên anh thì dài lắm. Nhưng mong anh giúp tôi tìm em tôi, chắc nó ở gần đây thôi, tôi sẽ giải thích sau”. Rudy thấy Edward có vẻ nghi ngờ thì vội giải thích, quan sát lại khuôn mặt thì Edward mới thấy hai người này cũng có nét giống con bé kia nếu không phải là chị của con bé mà là bọn buôn người thì anh cũng chẳng lo vì anh dư sức khống chế bọn họ.

Tuy nhiên anh khá đau đầu vì nếu họ thực sự là chị con bé, biết được mình đã làm gì em họ thì họ sẽ thế nào? Nhưng anh cũng không thể không giúp, dù sao cũng là con bé đó thuốc mình trước với lại anh cũng là người có trách nhiệm.

“Được rồi! Vào đi, người các cô cần tìm ở trong….” Edward mở cửa mời hai cô gái vào nhà rồi đưa hai người đến chiếc giường nơi cô bé đang nằm.

Vừa thấy Tom thì Sandy hốt hoảng:” nó chết rồi sao?”

“Hả? Không không, em ấy chỉ đang ngủ thôi”.

Tom vẫn chưa tỉnh, Rudy dựa lưng vào tường để tay lên trán, cô cảm thấy rất có lỗi với Tom, không biết liệu nó có hận cô không. Sandy đứng cách đó không xa thấy bầu không khí im lặng đến áp lực thì cô mở miệng nói:” vậy anh có thể kể lại chuyện gì đã xảy ra không?!”

“Được!” – ” Trưa hôm qua con bé đã đạp trúng bẫy của tôi, tôi tìm được em ấy trần truồng nằm trong một cái hang gần đó, tôi mang em ấy về nhà và xử lí vết thương. Sau đó bà tôi có việc phải vào thị trấn, tôi tiễn bà một đoạn rồi về. Lúc đó tôi thấy em ấy nằm co rúm trên giường vậy nên tôi đắp chăn cho em ấy khỏi bị lạnh. Chả biết thế nào em ấy tỉnh dậy, mặt có vẻ hốt hoảng, xong thì em ấy lấy một thứ bột màu trắng hất vào mặt tôi. Đó hình như là tình dược, việc sau đó các cô biết rồi đó… tôi xin lỗi, tôi đã không thể kiểm soát bản thân….” Edward thẳng thắn kể lại mọi chuyện một cách ngắn gọn.

“Ôi!!!! Tôi đã làm gì thế này…” Rudy ôm mặt:” Đó không phải lỗi của anh đâu, là lỗi của tôi…”

Tom nghe có tiếng động thì mở mắt mờ mờ nhìn xung quanh. Thấy hai chị cô ở trước mặt, cô mở to mắt ngồi dậy.

“Ha.i… chị…. a….” cô cảm thấy đau buốt ở bụng, toàn thân cũng đau nhứt không kém cứ như xương cốt đều vỡ vụn ra, mắt thì sưng cộm, cổ họng đau rát nói không ra tiếng, điều này làm cô nhớ đến một màn tình ái cuồng nhiệt hôm qua, Tom bất giác run người một cái.

Rudy và Sandy vội đỡ em mình dậy, để Tom ngồi dựa vào Rudy. Còn Edward thì mang một cốc nước đến đưa cho Tom. Cô nhận ly nước, uống lấy uống để.

“Từ từ thôi Tom!” thấy Tom bị sặc, Sandy và Rudy vỗ lưng cho em.

Do Tom ngồi dậy làm chăn tuột xuống nên cơ thể của cô đập vào mắt hai chị của mình. Rudy và Sandy trợn mắt nhìn một loạt cánh tay, cổ và mặt của em mình rồi lại quay sang nhìn Edward. Họ thấy trên tay anh có hai ba vết cắn cào, nhìn qua cũng đoán được cái dấu răng bé bé ấy là của em gái họ.

Anh bối rối, dù cho anh có hiểu chuyện, giỏi xử lí tình huống đến mấy thì đây cũng là lần đầu mắc phải chuyện nhạy cảm thế này, khiến anh hơi khó xử. Edward gác tay lên gáy tỏ vẻ không biết nên làm sao:”Cái này…là do em ấy thuốc tôi, em ấy dùng cả một hủ bột tình dược gì đó ném vào mặt tôi nên…nhưng dù sao thì….tôi cũng sẽ chịu tr…” anh đang giải thích thì Rudy ngắt lời:”Tôi biết, đây là lỗi của chúng tôi, anh không cần phải áy náy đâu…” rồi cô lo lắng nhìn sang Tom.

Sandy thì cười gian nhìn anh nói nhỏ:”Anh là một chàng trai mạnh mẽ, tinh lực dồi dào. Tôi chấm anh rồi! Nhưng thế này thì hơi quá với con bé.” nghe vậy Edward đờ ra một lúc rồi tiếp tục xin lỗi, anh lại thấy Tom uống nước xong rồi lại cúi mặt khóc.

Rudy bối rối ôm em nói:”Chị xin lỗi Tom à! Là lỗi của chị, chị xin lỗi. Cái lão thầy thuốc ngớ ngẩn ấy nhận đơn đặt hàng của một tên dâm đãng, lúc chị đến lấy hàng thì ông ta đưa nhầm cho chị lọ thuốc của tên kia. Tom à chị xin lỗi, chị sẽ chịu trách nhiệm cho em” Rudy tuôn một tràn giải thích.

Vẻ mặt của

Tom trông rất bất mãn, chị ấy chịu trách nhiệm về cái gì đây? Chuyện cũng đã xảy ra rồi, tại sao số cô lại không may như vậy? Mất đi lần đầu cho một người chẳng biết có yêu cô không, hơn nữa chuyện đến mức này thì lại càng làm cô say đắm anh thêm thôi, nhỡ anh không có tình cảm với cô mà còn ác cảm với cô hơn… không đúng, cô cũng chịu thiệt mà. Hơn nữa cô lại chưa biết anh ta suy nghĩ thế nào nữa, nên thôi nói chuyện bàn bạc với nhau trước đã, biết đâu người ta sẽ chịu trách nhiệm với cô. Edward mà cô biết luôn có trách nhiệm với việc làm của mình, Tom biết vì cô cũng tiếp xúc với anh trong thời gian làm “thú cưng hoang”, vậy là càng có thêm cơ hội rồi, mà lỡ người ta thương ai khác rồi thì có chịu trách nhiệm với cô cũng như không, “đau đầu thật, phải làm sao đây… chết tiệt”.

Tom cổ họng khàn khàn nói tiếng có tiếng không:”c..ái gì qu..a… c..ũng qua r..ồ.i, có xin lỗi cũng k..hông được g.ì, em ổn…” đang nói thì tai và đuôi của cô trồi từ từ ra ngoài vì thuốc hết tác dụng.

Rudy va Sandy hốt hoảng còn Edward thì ngạc nhiên:” Cái gì thế?”. Vừa dứt câu, Sandy nhanh như chớp bay vèo đến phía Edward dùng tay đập mạnh vào ót của anh khiến anh ngã quỵ nằm bất tỉnh nhân sự trên sàn.

Một lát sau tỉnh dậy, Edward thấy mình đang bị trói trên ghế, còn ba chị em kia đang nhìn mình. “Làm cái gì vậy? Sao trói tôi?” Edward thắc mắc.

Rudy và Sandy nhìn nhau rồi nhìn Tom. Sandy nói trước:”Xin lỗi nhưng chúng tôi có một bí mật không thể để người ngoài biết.” Edward nhếch mày nhìn lên đầu Tom:”là cái đó sao?”

“Ừ” Sandy đáp.

Edward dứt khoát hỏi thẳng vấn đề:”Vậy tôi phải làm gì?”, Rudy nói:”Hỏi hay lắm, một là anh chết, hai là phải thoả thuận với chúng tôi rằng anh sẽ im lặng, không kể chuyện này cho ai nghe.”

Edward đồng ý thoả thuận cùng chị em Rudy với điều kiện họ phải kể anh nghe về bí mật đó. Họ đồng ý rồi đưa anh một tờ giấy cam kết để anh kí vào, trên đó có để yêu cầu và hình phạt nếu như phạm yêu cầu, xong việc Sandy cởi trói một bên tay cho anh kí giấy.

Xong thì Tom lên tiếng kể lại về bộ tộc của mình, rồi đến việc anh cứu mình lúc trước, đến việc tìm đến chơi đùa cùng anh, cuối cùng là sự việc mắc bẫy ngày hôm qua, được anh cứu về sau đó……

Nghe xong Edward gật đầu:”khá rắc rối nhỉ, nhưng yên tâm, tôi sẽ không để ai biết. Còn nữa Tom, tôi muốn nói em biết cái bẫy mà em mắc phải là bẫy của tôi, tôi là một thợ săn, lần sau đừng có đi loanh quanh ở đây nữa, sẽ lại mắc bẫy đó.” Anh nói xong thì cả ba chị em người sói đều giật mình.

Thợ săn? *nguy hiểm* Sandy định dùng “năng lực người sói” để đập anh thêm một phát nữa thì sớm Edward đã né được.

“Wow, né giỏi đấy…”

“Tôi biết chiêu này của cô rồi. Tôi là thợ săn, không nhanh tay chỉ có chết. Có điều các cô yên tâm, tôi chẳng ăn được thịt người sói đâu”.

Đến đây thì cặp song sinh quay sang anh đồng thanh đến giật mình:”Anh vừa “ăn sạch” em gái tôi!”.

Edward bị trúng tim đen, anh cứng họng nhưng anh chợt nhớ ra điều gì đó liền bật dậy nói:”Quên nữa, tôi còn phải đi mua thuốc ngừa thai cho em ấy….”

“Thôi khỏi!” Rudy nói. Edward không hiểu:”Hả? Vì sao không cần, các cô muốn em ấy mang thai à?”, Sandy buồn cười:”ý chúng tôi là khi anh bất tỉnh thì chúng tôi đã cho nó uống rồi” Edward nhẹ người:”Sao không nói sớm, mà thuốc ở đâu các cô có nhanh vậy?”

Rudy đáp:”Vì lấy nhầm thuốc kích dục nên mang theo thuốc tránh thai đề phòng là đương nhiên.”

“Còn nữa! Nhìn đi. Con bé bị ăn đến sắp chết rồi này. Đàn ông các anh thô bạo quá. Cũng may nó là người sói, nó mà là con người thì chắc cũng toi rồi. Anh chơi ác thật”.

Edward cười trừ:”Biết làm sao được, em ấy cho tôi quá liều nên bản năng của tôi bộc phát mạnh mẽ thôi.”

“Bản năng bộc phát cơ đấy” Sandy cười cười.

“Đàn ông mà, ai chả có dục vọng. ” Edward nhún vai.

Edward nhìn Tom, nhìn dấu vết anh để lại trên cơ thể cô, anh nói lại câu lúc nãy bị Sandy cắt ngang:”Về việc của Tom, tôi sẽ chịu trách nhiệm”, Tom ngẩn mặt ngạc nhiên:” hả? Thôi, không cần đâu. Đây cũng tại tôi lỡ thuốc anh nên mới có chuyện này xảy ra”

Edward bác bỏ:”không! Dù sao là tôi cũng dọa em, khi không lại ở trần như vậy đắp chăn cho em làm em hốt hoảng, tôi lại là đàn ông, nói chung cứ để tôi chịu trách nhiệm…”

Rudy và Sandy nhìn một màn này cười cười rồi nói nhỏ với nhau:”anh ta cũng được đấy, coi bộ không phải tiểu nhân đâu” Sandy tiếp lời:”ừ! Em chấm anh ta rồi, con Tom mà rước được anh này về là ngon cơm…”

“Thôi được rồi nếu vậy thì anh có thể cho tôi ở lại vài ngày không? Cơ thể tôi thế này sợ rằng về nhà cha mẹ biết được thì sẽ giết chị em chúng tôi mất.” Tom cuối cùng cũng nhờ Edward một điều.

Rudy và Sandy đồng tình:”Con bé nói có lí, tụi này có thể lo việc ở nhà cho em. Nên cứ yên tâm mà ở lại đây, vậy anh có giúp được không?”

Edward gật đầu:”Được! Dù sao bà tôi cũng đi cỡ hai tháng mới về, tôi ở đây trông nhà giúp nên em cứ thoải mái nhưng như vậy có được không? Em không ngại tôi à?” – “Tôi với anh bây giờ còn gì nữa mà ngại? Mà có ngại ở đây thì cũng đỡ hơn là chết ở nhà. Vậy tôi sẽ ở nhờ một tuần, cám ơn anh.” Tom vừa bất mãn vừa hồi hộp, bất mãn là vì cô sẽ phải ở lại nhà Edward đến khi cơ thể cô lành lặn hẳn, bây giờ mà về thì chỉ có nước chết, hồi hộp là vì được ở cùng người ấy sẽ chạm mặt nhau mỗi ngày. Nhưng mà ở đây tính ra vẫn còn đường che giấu dại gì cô quay về? Rudy và Sandy lại nhìn hai người kia bằng ánh mắt gian xảo.

Edward thấy thế thì:”Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đó, nếu không phải các cô đưa nhầm thuốc cho em ấy thì không có chuyện tôi phạm đến em ấy đâu, yên tâm đi.” Sandy và Rudy nghe vậy thì bĩu môi:”Ờ, phải không!? Tôi nhớ anh có nhắc đến bản năng đàn ông đấy.”

“Thì làm sao nào?”

“Tôi nhớ không lầm là thuốc quá liều sẽ gây tác dụng phụ, anh nên cẩn thận với bản năng của mình đi. Tôi cũng không ngờ chuyện xảy ra như thế này nên không có chuẩn bị gì nhiều. Tôi thực sự xin lỗi! Còn nữa, anh cũng phải có trách nhiệm bồi dưỡng cho em tôi đó, nuôi nó béo lên chút càng tốt..”

“Này!….” Tom nghe chữ béo lên thì phản đối ngay.

“Nhìn lại em coi, nếu em chịu ăn cho cao lớn thêm một chút, khỏe mạnh một chút thì đâu có bị người ta vật cho thành thế này?” Edward bỗng phì cười lắc đầu trước câu nói đầy châm chọc của Sandy dành cho cô em gái bé nhỏ kia.

“…” Tom thì cứng họng, không thốt ra nổi một từ. Cô chỉ có thể trừng mắt nhìn chị.

“Về phần của anh lần sau đến đón con bé tôi sẽ mang chút quà cáp để tạ lỗi cho việc đã xảy ra…”

“Hả? Thôi không cần đâu, tôi…”

“Nếu vậy anh cứ xem như tôi trả công anh nuôi con bé một tuần cũng được.”

“Tôi..”

“Được rồi quyết định vậy đi, không nói nhiều nữa.”

Thấy Edward không phản kháng được trước lời nói bá đạo của Rudy thì Sandy cười cười. Rudy lại quay sang nói nhỏ:” Mà quan trọng nhất, nếu anh không có tình cảm với con bé thì đừng để nó phải vì anh mà khổ sở…tôi nói vậy anh hiểu chứ?”

“Ừa! Tôi hiểu.” Edward đương nhiên biết ý của Rudy, để Tom ở đây thì anh và Tom sẽ thường xuyên chạm mặt nhau, hơn nữa Tom thích anh đã lâu, việc ở lại đây sẽ khiến cô càng có thêm tình cảm với anh.

Nhưng Edward đâu phải ghét Tom, chẳng qua anh chưa có tình cảm với cô thôi. Dù sao trải qua chuyện này, Edward cũng gần gũi với Tom hơn bất cứ cô gái nào khác, hơn nữa lại là làm tình, tiếp xúc thân mật như vậy…. Biết đâu trong khoảng thời gian này anh sẽ có cảm giác với cô thì sao. Rudy và Sandy cũng có suy nghĩ như vậy nên mới để em gái của mình ở lại, chẳng qua là lo lắng nên mới nhắc nhở Edward thôi.

“Còn em nữa, Tom.. không được quá dễ dãi nghe chưa? Nói nè, nếu bị “tấn công” cho dù là một vật nhỏ xíu em cũng phải lấy chọi vào mặt anh ta rồi nhân cơ hội chạy đi đó, không được lơ là, dễ dãi!” Rudy ghé sát vào tai Tom mà nói.

Trưa hôm đó cặp song sinh trở về nhà, trước khi đi họ để lại một cái túi cho cô, do không lường trước được chuyện Tom ở lại nên họ chỉ mang có hai bộ đồ, đồ lót và vài lọ thuốc. Tom nhìn mấy lọ thuốc liền nổi lên ác cảm, nghi vấn hỏi:”này hai chị, mấy lọ thuốc này….”

“Nhớ rằng nếu anh phạm thoả thuận thì bầy sói sẽ phanh thây anh, cả người bà và gia đình của anh đấy” Edward chỉ gật đầu.

Cập nhật thông tin chi tiết về Chó Saluki: Giống Chó Thợ Săn Sa Mạc trên website Dhrhm.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!